Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 18

Mask

1

Sau khi tự nhận là gia sư của Trương Gia Nguyên, cuối tuần nào Châu Kha Vũ cũng khoác cặp sách, mặc áo hoodie, quần thể thao trông như một học sinh ngoan đến nhà Trương Gia Nguyên, ba mẹ Trương Gia Nguyên rất quý hắn, còn hay giữ hắn ở lại ăn cơm, nhưng Châu Kha Vũ rất biết chừng mực, lần nào cũng từ chối, nói là ở nhà có người đợi cơm.

Thực ra hắn là một người có tích cách khá bình ổn, từ trước đến giờ chưa ai nghĩ rằng hắn xấu xa cả. Tất cả những thứ đáng sợ, cố chấp của hắn đều là vì yêu mà vặn vẹo nên, nó trở thành một mũi tên sắc nhọn nhắm thẳng về cùng một người.

Có rất nhiều người hiểu được đạo lý, nếu yêu thích một bông hoa thì phải giữ nó ở trên cành, nhưng hắn lại yêu một chú chim nhỏ xinh đẹp, hắn muốn bẻ gãy đôi cánh của nó, khiến nó chỉ có thể chao đảo, rồi rơi xuống vùng lãnh thổ được bao quanh bởi móng vuốt của hắn.

Nhưng nếu như con chim nhỏ đã quen với việc được hắn cho ăn, bắt đầu làm tổ trong lòng hắn, thì hắn không còn là một gã thợ săn tàn nhẫn nữa, mà sẽ là một người chăn nuôi hiền lành.

2.

Trương Gia Nguyên đang đọc bài văn mẫu tiếng Anh, Châu Kha Vũ nói nếu phần mở bài và kết bài viết bay bổng hơn nữa thì có thể được thêm điểm.

Người bạn ngồi bàn trên, nhìn cậu với đôi mắt sáng ngời: "Tiểu Nguyên, dạo này bắt đầu học hành tử tế rồi sao, mama rất vui đó."

Trương Gia Nguyên vặn đầu cô bạn lại, nói: "Trai đẹp đang đọc sách, đừng có quấy rầy."

Cô bạn bàn trên vẫn cố chấp xoay người lại nói chuyện với cậu: "Tiểu Nguyên, hồi đầu năm học, tôi thấy tâm trạng của cậu không ổn, nên bọn tôi chẳng ai dám hỏi cậu, nhưng bây giờ thấy cậu ổn hơn nhiều rồi, bọn tôi mừng lắm."

Bạn cùng bàn của cậu cũng ở bên cạnh gật đầu.

Trương Gia Nguyên cúi đầu đọc sách, xoay đầu bút vẽ hình tròn trên tờ giấy nháp: "Vậy hả, sao tôi không để ý nhỉ."

Cậu dùng tay che đi lỗ tai đã đỏ bừng lên của mình.

3.

Sau tiết hai, vài nam sinh bị bắt đến văn phòng để lấy sổ khám sức khỏe.

Trương Gia Nguyên vừa bước vào cửa liền trông thấy Châu Kha Vũ, chủ nhiệm lớp ăn mặc theo phong cách tvb của bọn họ đang mỉm cười vui vẻ vỗ lưng hắn.

Trương Gia Nguyên nghe thầy giáo nói rằng bài thi lần này Châu Kha Vũ đã làm rất tốt, còn dặn hắn chuẩn bị thật tốt cho bài thi SAT hai tháng nữa.

Trương Gia Nguyên ôm chồng sổ cao nửa mét ra khỏi cửa, đương nhiên là có Châu Kha Vũ đang đứng ở ngoài cửa đợi cậu, để cùng cậu quay trở lại lớp học.

Trương Gia Nguyên không hiểu tại sao bản thân tự nhiên lại muốn chọc hắn một câu: "Ey, Học bá."

Châu Kha Vũ mỉm cười, làm như không nghe thấy giọng điệu kia của cậu.

Châu Kha Vũ đích thật là một học bá, lần trước Trương Gia Nguyên đã lén lút xem bảng xếp hạng, lớp quốc tế sẽ đi du học, nên mấy bài kiểm tra trong nước đối với họ mà nói thực sự không quá quan trọng, nhưng tháng nào cũng sẽ có ghi chép thống kê lại thứ hạng của bọn họ.

Châu Kha Vũ đứng thứ 29. Trường của các cậu có lớp Olympic toán, còn có cả lớp chọn, nên việc một học sinh lớp quốc tế lọt được vào top 50 là một chuyện khá bất ngờ, với thành tích này thì chắc chắn có thể vào được 985.

Trương Gia Nguyên rất phục hắn, bản thân cậu mặc dù không quá quan tâm đến mấy chuyện thành tích, nhưng những người học giỏi vẫn khiến cậu phải nhìn bằng con mắt khác.

Cho nên cậu cũng vô cùng ngạc nhiên khi trong lòng mình lúc này tự nhiên lại có cảm giác hơi chua chua cứ như lồng ngực vừa mới được vắt vào nửa quả chanh vậy.

"Em cũng tiến bộ rất nhanh, sắp có bài kiểm tra hàng tháng rồi, làm bài thật tốt để lấy lại điện thoại nhé."

Trương Gia Nguyên ngẩng mặt lên, bày ra bộ dạng vô cùng tự tin: "Đương nhiên rồi, tháng này tôi đã cố gắng rất nhiều đấy."

Đi lên cầu thang, lớp học của cậu ở bên trái, còn lớp học của Châu Kha Vũ ở bên phải, Trương Gia Nguyên vừa định đi sang, thì Châu Kha Vũ lại bước lên phía trước cản cậu lại, dặn một câu: "Ngày mai là thứ bảy, buổi tối em đến chỗ anh được không?"

Bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, dái tai của Trương Gia Nguyên cũng trở nên nóng rát, nhưng Trương Gia Nguyên lại không thể dùng hai tay bịt tai mình lại.

Khoảng thời gian này, bọn họ toàn gặp nhau ở nhà cậu, mặc dù cả hai vẫn thân mật, nhưng không bao giờ đi tới bước cuối cùng, Châu Kha Vũ nhiều nhất cũng chỉ cầm lấy tay cậu, để nó xoa nắn bộ phận sinh dục của hai người.

Cho nên ý tứ trong câu nói lần này của Châu Kha Vũ quá rõ ràng, hai người đối mặt với nhau, Châu Kha Vũ lại giống như một người bán kẹo, đưa ra một tờ giấy gói xinh đẹp nói: "Đồ chơi mới ngày mai sẽ có, kiện hàng của anh vẫn còn chưa bóc, đợi em tới rồi bóc."

"Được, biết rồi." Trương Gia Nguyên đẩy hắn ra, chạy thật nhanh về lớp, rồi đặt mạnh chồng sổ xuống bục giảng.

Giáo viên tiếng Anh vừa mới vào lớp liền bị dọa cho giật nảy người: "Trương Gia Nguyên, em làm cái gì thế, em muốn tạo phản hay khởi nghĩa đây."

"Em xin lỗi cô! Em trượt tay!" Trương Gia Nguyên mau chóng quay lại chỗ ngồi.

Chiếc PHS trong ngăn bàn của cậu liên tục nhấp nháy thông báo có tin nhắn đến, Trương Gia Nguyên không cần nhìn cũng biết là của ai.

Chỉ có Châu Kha Vũ mới biết cậu dùng PHS, và ngày nào hắn cũng nhắn cho cậu mấy cái tin ngắn mười xu một tin.

Ban đầu cậu cũng không định rep lại, nhưng cuộc sống không có wechat, không có weibo quá nhàm chán, nên cũng chỉ có thể rep mấy tin nhắn của Châu Kha Vũ. Cậu còn đang lo lắng không biết có mất phí không, thì Châu Kha Vũ lại nói 'không sao, anh nạp cho em rồi, nói chuyện tiêu thêm hai trăm tệ nữa còn được.'

-Ai thèm nói chuyện với anh :-I

-Là anh muốn nói chuyện với em :P

PHS của cậu lại rung lên, Trương Gia Nguyên lén lút mở ra xem.

-Sau giờ tự học buổi tối, anh đợi em nhé.

-Nguyên Nhi

-Anh nhớ em lắm Nguyên Nhi :–(

-Muốn hôn em quá Nguyên Nguyên Nguyên Nguyên nhi TAT

-Mau tan học đi mà TAT

Trương Gia Nguyên giấu điện thoại trong hộc bàn rồi lén lút gõ chữ.

-Giáo viên của anh khen anh làm bài thi rất tốt, anh thi gì thế, IELTS hả?

Cậu nhìn khung chat, suy nghĩ một lát, cuối cùng cũng xóa hết mấy chữ vừa gõ đi.

-.- .

Trương Gia Nguyên liếc nhìn hai dấu chấm tròn, tắt máy rồi cất lại vào ngăn bàn.

4.

Tối đến bọn họ làm tình với nhau, màn dạo đầu của Châu Kha Vũ dịu dàng đến lạ, đợi đến khi Trương Gia Nguyên không chịu được sự khiêu khích kia mà dùng đôi chân thon dài móc ra đằng sau đá mạnh vào mông hắn, thì Châu Kha Vũ mới tháo mặt nạ ra, dùng sức đưa đẩy.

Hắn thích tư thế tiến vào từ đằng sau, lưng Trương Gia Nguyên thực sự rất đẹp, Châu Kha Vũ dùng ngón cái ấn vào hõm apolo hóp sâu của cậu, rồi nhìn ngắm vòng eo siết chặt và dương vật nằm gọn trong hai cánh mông đang vểnh lên kia.

Ban đầu Trương Gia Nguyên còn bị khoái cảm mãnh liệt kích thích mà phát run lên, nhưng sau khi lên cao trào được ba lần, hoa huyệt của cậu đã bắt đầu nhức mỏi, Trương Gia Nguyên đưa tay đỡ lấy bụng dưới với những múi cơ đang siết chặt của Châu Kha Vũ, nói: "Đừng làm nữa, đau, tôi muốn đi ngủ."

Châu Kha Vũ vuốt ve cần cổ cậu: "Sao mà thế được, anh còn chưa xong mà."

"Tôi buồn ngủ rồi, Châu Kha Vũ." Lúc này Trương Gia Nguyên chỉ cần có một cái gối là lăn ra ngủ ngay được, hiện tại đã quá giờ ngủ bình thường, sức lực bị vắt kiệt, và cơn buồn ngủ kéo đến khiến mắt cậu càng thêm nặng trĩu.

Châu Kha Vũ ôm chặt eo Trương Gia Nguyên, liếm láp hoa huyệt ửng đỏ: "Em ngủ đi, bé con, anh không làm bên trong em nữa." Hai ngón tay hắn luồn ra đằng sau, chui tọt vào hậu huyệt đang đóng chặt.

Trương Gia Nguyên muốn mắng hắn là đồ cầm thú, nhưng lại chẳng thể thốt lên lời, nên chỉ có thể mặc cho Châu Kha Vũ tiến vào đưa đẩy ở phía sau.

Cũng không biết đây là do sự kích thích xác thịt quá mãnh liệt, khoái cảm tích tụ hay là cơ thịt bắt đầu đau nhức sau những cơn chấn động nữa, trong suốt quãng thời gian dài cậu liên tục ngất đi rồi lại bừng tỉnh theo một vòng tuần hoàn,

Cậu thì thầm cầu xin hắn thương xót, nhưng bao nhiêu lời cầu xin đều bị cái lưỡi trong miệng chặn lại, cậu thực sự không chịu được mà lịm dần, ý thức mờ nhạt cuối cùng cũng chỉ còn có niềm hạnh phúc vì cuối cùng mình cũng đã ngất đi được.

Sớm hôm sau tỉnh dậy, Trương Gia Nguyên liền cảm thấy hai cái lỗ huyệt của mình như thể đang ngậm chặt cái gì đó mà không cách nào khép lại được, nhìn sang cái người đang ngủ ngon lành bên cạnh thì chỉ thấy bực mình, thế là cậu liền ngẩng đầu lên, dùng sức nghiến răng cắn một cái thật mạnh vào cánh tay Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ đau đớn kêu lên, từ trong mộng lập tức ngồi bật dậy, dùng một tay nắm chặt cánh tay kia của mình, trong tầm nhìn vẫn còn mơ mơ màng màng trông thấy Trương Gia Nguyên đang nhoẻn miệng cười ngốc, khác hẳn ngày thường.

Hắn nằm xuống, dang tay ôm lấy Trương Gia Nguyên, hôn lên trán cậu, khàn giọng gọi: "Nguyên Nhi."

"Nguyên Nhi, anh yêu em lắm, anh muốn đêm nào cũng được ngủ với em."

Trương Gia Nguyên dùng khoảng trống giữa hai người đưa ngón tay lên miệng, tự cắn mình một cái, sau đó hai tai cậu lập tức đỏ bừng, hốc mắt cũng đã ửng hồng, rồi tự nói với lòng: Tôi không tin anh, anh là đồ nói dối.


_________

cmt đi các bạn, bắt lỗi chính tả cũng được, cô đơn quá trời ~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top