Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Fairytale2

1.

Tử cung của cậu thiếu niên rất nhỏ, được đặt ở sâu bên trong huyệt đạo.

Châu Kha Vũ dùng tay mở rộng hai chân cậu ra, để chân của hai người cuộn chặt lại với nhau.

Hắn cọ xát vào tử cung nhỏ bé, kích thích làm thành huyệt đạo co rút như một phần thưởng.

Châu Kha Vũ tiết chế sự hung bạo và vô liêm sỉ của mình để ra vào cơ thể cậu, giữ lại sự dịu dàng ít ỏi của mình sau khi đã được ăn uống no nê.

Sau đó hắn ôm lấy cái người bên cạnh đã ngất đi từ sớm kia, rồi cũng rất nhanh chìm vào giấc ngủ.

2.

Chuông báo vang lên, lớp học đột nhiên cũng trở nên huyên náo, kèm theo đó là âm thanh xê dịch của bàn ghế tiếng cười vui vẻ của các thiếu nữ.

Trương Gia Nguyên đột nhiên bị đánh thức, nhất thời không biết bản thân đang ở đâu.

Cằm cậu bị nâng lên, có ai đó không khách khí mà bắt đầu nựng má cậu.

"Con trai! Mau tỉnh lại! Hết tiết hai rồi! Phải xuống sân tập thôi, mau mặc đồng phục của cậu vào đi, giờ tập thể dục đầu tiên trong học kỳ mà bị tóm, thì chắc chắn phải đứng lên trên bục đấy!"

Trương Gia Nguyên vội vàng né chưởng từ ma trảo trước mặt.

Cậu cảm thấy hơi choáng váng, mặt cũng hơi nóng, có lẽ là sốt rồi.

Không sốt mới là lạ, hôm đó bọn họ ở trên giường làm hẳn hai lần, sau đó tên kia rõ ràng là nói đi tắm, thế mà lại lấy cớ tẩy rửa để làm cậu thêm lần nữa trong nhà tắm.

Dương vật nhỏ bé của cậu sớm đã bắn ra sạch sẽ từ lâu, cậu chỉ có thể duỗi thẳng eo, trải qua cao trào lần đầu tiên trong đời, cảm giác không bắn được gì cứ như thể linh hồn của mình mới là thứ bị bắn ra vậy, cuối cùng thì nước lạnh khiến cậu phát run, mà thứ ấm nóng trong âm đạo kia cũng khiến cậu phát run lên.

Sau đó cậu liền mất đi ý thức.

Trương Gia Nguyên bị đẩy một cái thì mới tỉnh táo trở lại, cậu chợt nhớ ra bản thân không mang theo áo đồng phục, nếu như là bình thường thì cũng không sao, phải lên trên bục tập thể dục cũng không có gì to tát, nhưng bây giờ chân cậu còn không co duỗi được, cậu thà chết chứ không để mất mặt.

"Tiêu rồi, có bố nàomang hai cái áo không, cứu mạng!"

Ở cái tuổi này làm gì có đứa nào thích mặc đồng phục tới nỗi mang hai cái áo đi học chứ, Trương Gia Nguyên vô cùng tuyệt vọng.

"Hay là tôi tìm chỗ nấp nhá."

"Cậu mơ đẹp thế, hôm nay kiểm tra toàn trường, cậu trốn ở đâu thì cũng bị tóm thôi, tôi thấy cậu trốn không nổi buổi biểu diễn trước toàn trường này đâu."

Trương Gia Nguyên còn đang vò đầu bứt tai, thì cậu ta đột nhiên mở ngăn kéo của cậu ra: "Không phải ở chỗ cậu còn một cái sao! Tôi nhớ cậu nhét nó ở đây mà, Nguyên ca, cậu đừng diễn nữa, cậu muốn bị phạt đứng bục thì cũng không cần làm vậy đâu."

Mọi người xung quanh cười ầm lên, sắc mặt Trương Gia Nguyên càng trở nên khó coi, không phải là vì bị mọi người trêu, mà khi nhìn thấy chiếc áo đồng phục đó, hô hấp của cậu liền đông cứng lại.

Cái áo này là của Châu Kha Vũ, vào lần đầu tiên bọn họ nói chuyện trong phòng y tế, Châu Kha Vũ đã nhìn chằm chằm vào sau đùi của cậu, Châu Kha Vũ đã dùng tay túm lấy quần của cậu, Châu Kha Vũ đã đưa ngón tay lên chóp mũi ngửi rồi nói tanh quá, Châu Kha Vũ đã đưa đồng phục của hắn cho cậu mượn.

Bây giờ nghĩ lại, cậu chợt nhận ra từ sau khi tỉnh lại trong phòng y tế đó, cậu cứ như đã bước chân vào một thế giới vặn vẹo vậy, cậu nhéo mình mấy cái, mong rằng người đánh thức mình là Trương Đằng, bản thân vẫn còn nằm trên chiếc giường trong phòng y tế đó, rồi nhận ra tất cả mọi thứ chỉ là một giấc mộng hoang đường mà thôi.

Học sinh các lớp lũ lượt ào ra sân tập theo tiếng nhạc, bạn cùng bàn khoác vai cậu, cả đám người bị xô đẩy chen chúc mà đi ra ngoài, tất cả mọi người đều mặc đồng phục, còn Trương Gia Nguyên vẫn còn đang ngẩn người, không biết có phải ảo giác hay không mà đột nhiên cậu cảm thấy có một hơi thở quen thuộc vô cùng khó nói bao chùm lấy cơ thể mình, tóc gáy của Trương Gia Nguyên lập tức dựng hết cả lên, một cơn đau âm ỉ bắt đầu bủa vây lấy cậu từng chút một.

3.

Hai lớp xếp hàng ngay cạnh nhau, hai người đều rất cao vì thế đều phải đứng cuối hàng nên cách nhau không xa lắm.

Châu Kha Vũ khoác chiếc áo đồng phục vừa vặn được là ủi cẩn thận, bờ vai rộng của hắn vừa hay có thể làm chiếc áo đồng phục lên form rất đẹp.

Còn chiếc áo Trương Gia Nguyên đang khoác lên người rõ ràng là rộng hơn một số, nên nó nhắn nhúm lại, chỉ để lộ đầu ngón tay của cậu, phần cầu vai cũng không được kéo căng lên hết mà hơi trượt xuống dưới.

Lại là ánh mắt đó, cậu đã nảy sinh cảnh giác với ánh mắt đó từ rất lâu rồi, nhưng có điều trước đây cậu vẫn còn chưa nhận ra rốt cuộc ánh mắt đó nhìn cậu là có ý gì.

Sau khi gắng gượng tập xong bài thể dục, cậu liền đi theo dòng người đông đúc với ý định nhanh chóng biến khỏi đây, vì bây giờ cậu đã biết ánh mắt của hắn mang theo ham muốn không ngừng về thứ tình dục bẩn thỉu kia.

Trong đám đông mọi người chen chúc, xô đẩy nhau, có người đụng trúng cậu, nhưng cậu không để ý, nhưng cánh tay kia lại đưa ra đỡ lấy cậu, sau đó di chuyển trượt xuống eo cậu, bắt đầu luồn vào trong đồng phục của cậu mà sờ mó, Trương Gia Nguyên trợn trừng mắt, cậu muốn thoát ra, nhưng một bên bả vai lại bị giữ lấy, cánh tay kia cứ thể đẩy cậu đi, dẫn cậu ra khỏi đám đông.

Bọn họ đi tới một lối đi nhỏ, Trương Gia Nguyên muốn đẩy hắn ra, nhưng lại bị cánh tay đó nắm chặt kéo đến tòa nhà thực nghiệm.

Tòa nhà thực nghiệm vẫn chưa tu sửa xong, bây giờ vẫn chưa đi vào giảng dạy, trong giờ học sẽ chẳng có học sinh nào đến đây, ngoại từ một vài người trốn học đến góc khuất đằng sau tòa nhà để hút thuốc.

Trương Gia Nguyên rất sợ nơi này, rất sợ nhà vệ sinh không sử dụng được trên tầng hai ở đây.

Châu Kha Vũ nhíu mày lại nhìn cậu, bước chân cũng chậm hơn một chút, dịu dàng hỏi: "Đau không?"

Trương Gia Nguyên đương nhiên không thèm để ý đến hắn. Hai người cứ thế giằng co một lúc lâu, sau đó đột nhiên có một cô gái chắn ngang trước mặt họ.

Trương Gia Nguyên cảnh giác lùi lại một bước, định rụt tay lại, nhưng Châu Kha Vũ lại nhất định không buông cậu ra.

Nữ sinh kia đi thẳng tới trước mặt Châu Kha Vũ, lúc này Trương Gia Nguyên mới để ý đồng phục của cô ấy bị kéo xuống, bên trong là một chiếc áo dây bó sát, đường cong lộ ra của cô ấy nhất thời khiến cậu phải đỏ mặt mà quay đi chỗ khác.

"Châu Kha Vũ, cậu còn nhớ tôi không?"

Châu Kha Vũ nhìn cô ấy, rồi nghiêm túc suy ngẫm một lúc: "Ồ, là bạn học Hồ."

Nữ sinh yêu kiều hừ một tiếng: "Quả nhiên là cậu đã quên mất tên tôi rồi, cậu tới đây làm gì."

Châu Kha Vũ gật đầu nói: "Tôi có chút việc, đi trước đây."

"Không được." Nữ sinh kia dang tay chặn hắn lại, híp mắt cười: "Cậu không add wechat của tôi thì tôi không cho cậu đi, Châu Kha Vũ! Cậu quét mã cho tôi đi, tôi sẽ không làm phiền cậu đâu!"

Châu Kha Vũ lạnh lùng nói: "Không add được, người nhà tôi quản chặt lắm."

"Cậu có ý gì? Cậu có bạn gái rồi sao?" Nữ sinh không vui nói: "Có xinh đẹp như tôi không, có thân hình đẹp bằng tôi không?"

Cô ấy đứng thẳng người lên nháy mắt với Châu Kha Vũ, cô ấy tựa như một trái đào mọng nước đang tuổi xuân thì vậy, luôn kiêu hãnh, tự tin và không sợ bất cứ điều gì.

Châu Kha Vũ nghe thấy chuông báo vào lớp thì càng mất kiên nhẫn, trong chớp mắt phép lịch sự giả tạo đã biến mất, và nữ sinh kia cũng đã kịp nhận ra điều đó.

Sự ghét bỏ ra mặt của người mình thích có thể bóp nát sự kiêu hãnh của bất kỳ cô gái nào, cô ấy vô thức lùi về sau hai bước, có vẻ còn muốn nói gì đó nữa, dù sao thì đó cũng là một cô gái xinh đẹp, gợi cảm và được săn đón, đâu đến nỗi....

"Làm ơn cho qua." Châu Kha Vũ lại mỉm cười lịch thiệp, sau đó không khách khí mà lướt qua cô ấy.

4.

Châu Kha Vũ khóa cửa phòng vệ sinh lại, sau đó quay sang nhìn chằm chằm vào Trương Gia Nguyên, lúc này chiếc mặt nạ giả tạo của hắn đã bị vỡ tan tành.

"Em thích à?" Mắt hắn tối sầm lại dán chặt lên mặt Trương Gia Nguyên.

"Ồ, đó là kiểu em thích sao?"

Hắn thô bạo xoa nắn bầu vú trước ngực của Trương Gia Nguyên, tay còn lại bóp chặt mặt cậu.

Trương Gia Nguyên không hiểu hắn bị làm sao mà lại tỏ thái độ cứ như vừa nuốt phải một quả pháo vậy.

"Anh bị điên à?"

Châu Kha Vũ nhếch miệng nói: "Em xem mặt em đỏ cả lên rồi kìa, sao thế, thích cô ta sao?"

Trương Gia Nguyên trợn trừng mắt: "Anh... anh... Châu Kha Vũ, anh đừng có mà nổi điên nữa."

Ở trước mặt cậu Châu Kha Vũ rất ít khi kiềm chế cảm xúc của mình, hắn như phát điên lên ngậm lấy môi cậu, sau đó cắn mút lưỡi cậu, nụ hôn của hắn khiến cho miệng Trương Gia Nguyên đau đến tê dại, sau đó Châu Kha Vũ liếm láp động mạch trên cổ cậu mà làm nũng: "Em không được nhìn cô ta nữa."

Tay hắn mom mem đến trước ngực Trương Gia Nguyên bóp mạnh đầu vú, Trương Gia Nguyên bị cảm giác ngứa ngáy làm cho không nhịn được mà kẹp chặt đùi, sau đó lập tức cảm nhận được một cơn đau đớn khiến cậu phải hít một hơi thật sâu.

Tay Châu Kha Vũ di chuyển xuống dưới: "Em chắc hẳn là chưa thoa thuốc rồi."

Ngón tay hắn nhẹ nhàng xoa nắn âm hộ sưng đỏ.

Trương Gia Nguyên run lên cầm cập.

Sau đó Châu Kha Vũ lại muốn đưa ngón tay vào bên trong, hắn bắt đầu trêu chọc cậu: "Em nhìn cô ta làm gì, ngoại trừ việc em không có bộ ngực như cô ta, thì chỗ nào của em cũng tuyệt vời hơn cô ta."

"Bộp!" Châu Kha Vũ ôm mặt, sững người nhìn Trương Gia Nguyên.

Nhất thời hắn không phân định được cú bạt tai vừa rồi so với nắm đấm thì cái nào khiến hắn khó chịu hơn.

Trương Gia Nguyên lạnh lùng nhìn hắn nói: "Con mẹ nó đừng có so sánh tôi với con gái."

Tay của Châu Kha Vũ vẫn tiếp tục tiến vào chọc ngoáy bên trong, Trương Gia Nguyên nhắm mắt lại, che đi ánh mắt mang đầy dục vọng và hận ý của mình.

Châu Kha Vũ ghé sát lại gần bên tai cậu thủ thỉ: "Tôi không coi em là phụ nữ, tôi yêu em, em là của tôi, cho dù em là gì cũng đều rất tuyệt vời, em là Narkissos của tôi, là bông hoa thủy tiên nhỏ của tôi."

Trương Gia Nguyên thút thít kêu lên một tiếng, sự kích thích khi ngón tay chạm đến điểm mẫn cảm vô cùng đáng sợ, chất lỏng trong hoa huyệt trào vào vết thương của cậu khiến cậu đau đến run lên: "... đau quá..."

Châu Kha Vũ rút tay ra, sau đó lần mò đến khe giữa hai mông của cậu: "Lần sau, lần sau cho tôi vào từ chỗ này, có được không."

Trương Gia Nguyên trừng to mắt.

"Đàn ông là phải làm như thế, nhất định có thể khiến em thoải mái." Châu Kha Vũ thở dài: "Nghe nó rắn có tận hai dương vật liền, tôi cũng muốn có, tôi muốn dùng chúng thao em cùng một lúc."

________________

Nay không ăn đấm, chỉ bị tát nhẹ thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top