Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi vào đọc truyện tớ có một thông báo quan trọng đến mọi người

Tác giả có ý drop truyện, tớ có năn nỉ chị ấy suy nghĩ lại và chị ấy có trả lời là sẽ suy nghĩ lại, nhưng tớ nghĩ khả năng viết tiếp là không cao

Truyện đã ra đến chương nào thì  tớ chắc chắn sẽ trans tiếp đến hết chương đó cho ai muốn đọc.

Nhưng tớ muốn thông báo với mọi người một tiếng để các bạn tự quyết định sẽ đọc tiếp hay dừng lại luôn từ bây giờ cho khỏi hụt hẫng.

Cảm ơn mọi người đã đón đọc suốt thời gian qua nhá.
















Chương 11
Dreamboat 2
01.
Phòng khách vang lên những tiếng ồn lớn, Châu Kha Vũ rời khỏi người cậu, chỉnh đốn quần áo, mở cửa phòng bước ra.Trương Gia Nguyên lật người ngồi dậy, có chút gượng gạo, tới cái nước này rồi thì tiến không được mà lùi cũng chẳng xong.Nhưng ngoài Châu Kha Vũ- kẻ đang khống chế mình, thì cậu không muốn thể hiện sự hèn nhát của bản thân trước mắt bất cứ ai.

Cậu vuốt mặt, chỉnh sửa lại mớ tóc rối do vừa nãy lăn lộn trên giường, rồi đi ra ngoài.Cậu vừa xuất hiện, đã thu hút mọi ánh nhìn, không gian đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh.

"Khụ khụ khụ, ai da, vị này là, Daniel cậu không giới thiệu một chút sao."

Châu Kha Vũ đặt tay lên vai Trương Gia Nguyên nói: "Gia Nguyên, họ là bạn thân của anh, my boyzzz."

Hắn cười ngọt, sau đó còn hôn gió mấy cái thật màu mè với bạn bè của mình.

Không khí trở nên sôi động trở lại, mọi người bắt đầu tranh nhau nói bằng một mớ ngôn ngữ và từ vựng lộn xộn, Trương Gia Nguyên cảm thấy hơi lạc lõng, nhưng cậu cũng muốn hòa nhập với bọn họ, cậu không nói không cười gì cả, cũng chẳng quan tâm người khác có gượng gạo hay không.

Đột nhiên có một người lớn giọng gọi "Chị dâu".

Trương Gia Nguyên trợn mắt nhìn về phía phát ra âm thanh, nhẫn nhịn để bản thân không ấn đầu người kia xuống mặt bàn.

Oscar đẩy người kia nói: "Gọi cái quỷ gì thế, AK, phải gọi là anh."

"Tôi sai rồi, lỗi tôi, lỗi tôi, không phải chị dâu, không phải chị dâu, Nguyên ca! Nguyên ca cậu có biết chơi bài không, chơi chung đi."

Trương Gia Nguyên liền xắn tay áo lên, để lộ cơ bắp cường tráng của mình, ngồi xuống đối diện người kia: "Chơi cũng được, nhưng thua thì sao?"

Oscar nghe vậy liền khẽ đá vào mấy hộp rượu phía dưới.

Sau vài vòng ra bài, lông mày của Trương Gia Nguyên càng nhíu chặt lên, cái loa tên AK này có vẻ chơi rất giỏi.

Châu Kha Vũ vịn tay vào ghế của cậu, khẽ thì thầm bên tai Trương Gia Nguyên: "Cậu ta biết đoán bài."

Trương Gia Nguyên sững người lại, mấy quân bài trên tay cậu bị bóp đến biến dạng, cậu không muốn thua chút nào.

"Không sao, tôi giúp em." Châu Kha Vũ vẫn tiến sát lại gần cậu khẽ nói.

Trương Gia Nguyên lườm hắn, giận dỗi nói: "Anh lùi ra đi!"

Giọng nói của cậu rất lớn, sắc mặt cũng rất tệ khiến cho những người bên cạnh nhìn thấy là phải gượng gạo cúi gằm mặt xuống.

Châu Kha Vũ có thể nghe ra sự ủy khuất trong lời nói của cậu, liền không nhịn được mà bật cười, sau đó ngoan ngoãn vịn ghế đứng thẳng người lên, rồi khom lưng nhìn mấy quân bài trên tay cậu.

Mấy người khác cũng biết ý hơn.

AK hét lên: "Woa! Nguyên ca cậu đỉnh thật đấy! Cậu có biết mấy cô bạn gái cũ của cậu ta nghe lời cậu ta như thế nào không, cậu ấy đối xử với mấy em nữ sinh một chút cũng không..."

Cuối cùng cậu ta cũng bị bịt miệng lại rồi.

Mấy quân bài trên tay Trương Gia Nguyên đã bị vò thành một quả bóng rồi, không biết tại sao bỗng nhiên cậu lại có cảm giác bị ai đó đấm vào ngực vậy, cậu bắt đầu thấy chóng mặt và đau bụng, sau đó Trương Gia Nguyên liền đứng dậy.

Châu Kha Vũ căng thẳng nhìn cậu nói: "Tôi không có bạn gái cũ."

Mấy người khác cũng phụ họa: "Đừng nghe tên ngốc kia nói bừa, có rất nhiều nữ sinh theo đuổi Kha Vũ, mặc dù rất có cố gắng nhưng trước giờ không có ai thành công cả."

"Đúng vậy, đúng vậy."

Trương Gia Nguyên phất tay nói: "Ai thèm để ý mấy chuyện đó chứ, tôi đi vệ sinh, lát nữa quay lại chơi tiếp."

02.

Châu Kha Vũ lập tức chạy theo phía sau."Cút ra ngoài, tôi muốn đi vệ sinh."

Trương Gia Nguyên làm động tác chuẩn bị kéo khóa quần, nhưng Châu Kha Vũ lại chỉ nhìn vào tay cậu, rồi dùng vai đóng cửa lại.

Trương Gia Nguyên đen mặt buông tay ra nói: "Làm cái gì thế?"

"AK quả thực rất hay làm người khác ghét bỏ, nhưng cậu ta chỉ là kiểu người không giỏi nói chuyện thôi, không phải người xấu."

"Tôi ghét cậu ta làm gì, cái gì mà không biết nói chuyện chứ, tự mình làm hỏng chuyện còn muốn người khác khen sao?"

Châu Kha Vũ không vui nói: "Sao em cứ phải nhằm vào cậu ta thế?"

"Cái gì gọi là tôi nhằm vào cậu ta chứ, nói với anh anh cũng chẳng hiểu."

Giọng nói của Châu Kha Vũ cũng trở nên cứng rắn: "Nói không hiểu cũng phải nói, em nói rõ ra cho tôi, đừng có mà lộ xộn, em chính là..."

Từ "Mối tình đầu của tôi" bị mắc lại.Nói rồi hắn liền mở cửa đi ra ngoài.

Trương Gia Nguyên nhìn cánh cửa nhà vệ sinh bị đập mạnh, khẽ xoa vết hằn trong lòng bàn tay do lúc nãy nắm quá chặt của mình, lẩm bẩm mội câu: "Cái gì chứ..."

Cái gì chứ.

Châu Kha Vũ lúc nào cũng thay đổi chóng mặt khiến cậu vô cùng khó hiểu và khó đỡ.Có lúc hắn giống như một con sói răng nanh nhọn hoắt, có lúc hắn lại giống như một con cún đang vẫy đuôi, lắc đầu vậy.

03.

Khi Trương Gia Nguyên đi ra thì đã thấy Châu Kha Vũ đang ngồi ở chỗ của mình để chơi bài, cậu vừa bước tới, người tên AK đã bắt đầu than vãn: "Nguyên ca, tôi nói tôi sai rồi, cậu đừng để cậu ta chơi với tôi, cậu ta ăn tôi mất."

Oscar đánh đôi A: "Cậu cứ ngoan ngoãn chờ uống rượu đi, to mồm không phải lỗi của cậu, mà to mồm mà còn nói nhiều mới là lỗi của cậu."

AK ném bài xuống: "Thua rồi, hai người hợp lại bắt nạt tôi, các người thật là."

Châu Kha Vũ lặng lẽ đặt xuống bên cạnh cậu ta một cái chai.

AK rên rỉ: "Cái gì chứ! Tôi vừa thua đã phải uống rồi! Tửu lượng của tôi rất kém! Tôi sẽ nôn mất."

Châu Kha Vũ xào bài nói: "Hôm nay cậu không vào nhà vệ sinh nôn một trận, tôi không cho cậu đi."

"Ai da, chúng tôi không đi thì các cậu ngủ kiểu gì, không phải rất làm phiền hai người sao? à? Tối đến các cậu có tiện không? Chúng tôi ở đây ổn chứ?" AK nhìn Châu Kha Vũ cười bỉ ổi.

Oscar vô cùng chân thành hỏi cậu ta: "Ak cậu làm thế nào mà có thể an ổn sống đến tận bây giờ thế?"

Châu Kha Vũ điềm tĩnh tiếp lời: "Đó là vì mấy người trước đây cậu ta gặp phải không đấm đau bằng bạn trai tôi."

Tai Trương Gia Nguyên lập tức ửng đỏ, tại sao Châu Kha Vũ có thể không biết xấu hổ như vậy chứ.

"Tôi được đích thân cảm nhận rồi, cậu là người có quyền lên tiếng nhất ở đây." Oscar vỗ vai Châu Kha Vũ.

"Cảm ơn, tôi đã nằm bệnh viện, vừa được cứu về thôi."

AK vô cùng xúc động: "Ai da, Nguyên ca thật là, tôi muốn hỏi cậu một chút, sao cậu hạ được Châu Kha Vũ thế, cậu ta không phải là một kẻ cuồng bạo lực sao, bị cậu đánh đến nghiện rồi hả."

Trương Gia Nguyên lạnh nhạt nói: "Chắc vậy, cậu có muốn thử không." Cậu siết chặt nắm đấm.

AK lập tức ngậm miệng lại.

"Châu Kha Vũ, hôm nay anh không chuốc say cậu ta, thì anh..." Trương Gia Nguyên nghẹn lại, nhất thời cậu không biết lấy cái gì ra để uy hiếp.

Châu Kha Vũ lại vô cùng tự nhiên tiếp lời cậu: "Thì tối nay anh sẽ ngủ ngoài phòng khách."

Hai người còn lại nghe vậy thì hú hét như khỉ.

Con mẹ nó anh ta không biết xấu hổ sao. Trương Gia Nguyên nhảy dựng lên, vành tai lại càng đỏ hơn, cậu cũng không muốn xem bọn họ đánh bài nữa, nhìn cậu giống quan tâm bọn họ lắm sao?

Đằng kia còn có hai người lạ ngồi trước TV nữa, một người thì đang chơi game, còn cái người cắt bằng nhuộm vàng kia thì đang bổ dưa hấu, vừa nhìn thấy Trương Gia Nguyên anh ta đã giơ đĩa lên nói: "Gia Gia, ăn cái này."

Trương Gia Nguyên hơi khó xử, không không muốn kết thân với mấy người này, muốn rời đi, nhưng trái kiwi ngoại quốc này lại cứ giơ đĩa dưa lên, với cả cái máy chơi game kia lại còn là máy đời mới nhất, mẹ cậu còn chưa cho cậu mua, trên màn hình là game mà cậu thích nhất, vả lại cậu còn chưa được xem tên AK kia uống đến nôn nữa.

Trước khi chuyển trường vào năm lớp tám, cậu không có bạn bè gì cả. Cậu đã trải qua những năm tháng tuổi thơ với cây đại thụ lớn ở trước nhà, từ khi học tiểu học những đứa nhỏ cùng khu dân cư vẫn hay cùng những đứa trẻ lớn bắt nạt cậu, tẩy chay cậu, nói xấu cậu.

"Mẹ nó bị điên đấy."

"Nó bị điên, nó không ra ngoài bao giờ, nó không biết nói chuyện."

Bọn trẻ ác ý cô lập cậu, không cho cậu chơi đồ chơi, không cho cậu chơi chung.Khi Trương Gia Nguyên lớn lên, mọi thứ không còn đơn giản như vậy nữa, khi lên cấp hai bọn trẻ mới bắt đầu thể hiện sự tàn ác của mình, và đó bắt đầu trở thành nguyên nhân khiến cậu bị bắt nạt.

Từ ngôn từ, đến hành vi.

Khi còn nhỏ Trương Gia Nguyên không biết đánh nhau, mỗi lần bị đánh đến nỗi toàn thân đầy bùn đất, mẹ sẽ lại đưa cậu đi kiểm tra tổng thế.

Nhưng khi lên cấp hai cậu đã biết đánh nhau rồi, giống như thể giới động vật vậy, theo quy tắc cá lớn nuốt cá bé, cậu buộc phải học cách dùng nắm đấm để bảo vệ chính mình.

Nhưng cậu không có bạn, một mình cậu không thể lấy một chọi năm, khi cậu bị nhốn trong nhà vệ sinh cũng chẳng có ai phát hiện, thậm chí còn chẳng có ai quan tâm, cậu cứ thế phải ở đó đợi đến tối, mới có thể đợi được bố mẹ đến trường tìm mình.

Khi cậu cảm thấy vô cùng bất lực và tuyệt vọng trong căn nhà vệ sinh trật hẹp, cậu vẫn không ngừng mơ tưởng rằng sẽ có một người lao đến và đưa cậu ra ngoài. Nếu như có ai cùng mình đánh chúng nó thì thật tuyệt, một người thôi cũng tốt lắm rồi, hai chúng ta có thể đánh thắng chúng nó, nhưng chỉ có mình mình thì vẫn còn thiếu một chút sức.

Sau khi chuyển trường, mọi tin đồn cũng được chấm dứt, mọi thứ tốt hơn rất nhiều, ở trường mới cậu quen được rất nhiều bạn, trong đó còn có vài người bạn có thể cùng cậu đánh nhau nữa.

Mà chữ "Bạn bè" này đối với cậu mà nói cứ như một miếng xương ngon đặt trước mặt một con chó vậy, một con chó hoang đã lang thang rất lâu thì làm sao có thể cự tuyệt một khúc xương đang bày ra trước mắt chứ.

04.

Trương Gia Nguyên ngồi trên sofa ăn dưa hấu, Châu Kha Vũ chạy đến cướp đĩa của cậu thì bị cậu đập một cái.

"Santa, cậu dạy Gia Nguyên chơi đi, let him try." Châu Kha Vũ vỗ vỗ vào người cậu học sinh đang chơi game kia.

"Ok, Gia Nguyên, nhìn tôi này, tôi dạy cậu."

"Không cần đâu, tôi biết chơi cái này." Trương Gia Nguyên nhìn lên màn hình.

Châu Kha Vũ nhân lúc cậu không chú ý liền khẽ hôn lên mặt cậu một cái: "Thật sao, giỏi thế."

Hắn lấy từ trong ngăn kéo ra một cái tay cầm.

"Sao anh không lấy ra sớm hơn." Trương Gia Nguyên giật lấy cái tay cầm. Cậu với người kia không quen nhau, nên ngại không nói là mình cũng muốn chơi.

"..." Châu Kha Vũ nhìn cậu, không nhịn được mà cười nói: "Tôi sai rồi Nguyên ca, lỗi tôi."

______

Chúc mọi người một buổi tối tốt lành nhé, đáng lẽ là đăng từ tối qua như đã hứa nhưng tớ không làm kịp, sr các bạn nhé, mãi yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top