Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Devil 1

01.

Đến tối cuối cùng Trương Gia Nguyên cũng vô cùng thỏa mãn nhìn AK ôm bồn cầu nôn thốc nôn tháo, nhưng cậu cũng hơi chóng mặt nên phải ngồi nghiêng ngả trên sofa nhìn Châu Kha Vũ dọn dẹp.

"Bát." Trương Gia Nguyên nhíu mày, chỉ vào bồn rửa bán líu lưỡi nói.

Tối nay mọi người ăn lẩu, Châu Kha Vũ đã ném hết mấy cái bát bẩn vào bồn rửa bát trong bếp.

Hắn chỉ tay về phía bồn rửa bát nói: "Ngày mai dì giúp việc sẽ đến dọn."

Khẩu khí của hắn vừa có chút miễn cưỡng, lại có chút áy náy.

Tay Trương Gia Nguyên như có lò xo vậy, cậu chợt nhấc tay lên chỉ vào bồn rửa bát, cao giọng nói: "Rửa bát!"

"..."

Châu Kha Vũ đành phải ngoan ngoãn nghe lời khom lưng cho bát vào máy rửa.

Những người khác đều đi cả rồi, trong nhà chỉ còn lại tiếng máy rửa bát. Trương Gia Nguyên nhắm mắt lại, trong đầu vẫn nhớ là mình phải về nhà, nhưng mí mắt lại cứ nặng trĩu khiến cậu không mở ra nổi nữa.

Trương Gia Nguyên cảm nhận được có ai đó kê tay ra đỡ khớp gối và bả vai mình, hắn bế cậu lên rồi khẽ đặt xuống giường. Sau đó có một bàn tay mò mẫm quanh eo cậu, cởi quần cậu ra kéo xuống tận đùi.

Trương Gia Nguyên phát giác được liền thò tay xuống kéo quần mình lên, nhưng vô ích, hạ thân được che chắn dưới lớp quần nhỏ cũng bị phơi bày ra trước mặt người ta.

"Về... về nhà... " Cậu đẩy người phía trên ra.

"Được... lát nữa đưa em về nhé, ngoan." Châu Kha Vũ đè lên người cậu, dùng tay xoa nắn tính khí mềm mại trước mặt, đợi đến khi thứ đó ngẩng đầu lên, thì cổ họng của Trương Gia Nguyên cũng bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ thèm muốn.

Châu Kha Vũ dùng một tay nâng eo cậu lên, tay còn lại kéo quần nhỏ xuống tới tận đầu gối. Ngón tay Châu Kha Vũ rất dài, các đốt tay lại thô to, hai ngón tay khó khăn lắm mới xâm nhập được vào âm đạo chật hẹp của Trương Gia Nguyên, không biết có phải do rượu không mà hoa huyệt của cậu lại vừa nóng vừa ướt.

Châu Kha Vũ xoa nắn âm thần không biết đã bị mình đụng qua bao nhiêu lần và âm vật không còn chút che đậy nào của cậu, hạ thể dưới tay hắn bắt đầu run rẩy, Châu Kha Vũ kích thích huyệt đạo vừa đầy đặn vừa nóng hổi kia, lắng nghe tiếng rên rỉ không chút giấu giếm trong cơn say như một bé mèo nhỏ của Trương Gia Nguyên, tính khí của hắn cũng bắt đầu ngóc đầu dậy, sau đó hắn vươn tay ra vuốt ve vài cái để khiến nó càng thêm cứng rắn.

Hắn mở hai chân Trương Gia Nguyên ra, chậm rãi vùi ngọc hành vào bên trong, quả nhiên hôm nay hoa huyệt nóng hơn ngày thường, sau đó hắn khẽ động khiến cho Trương Gia Nguyên đau đớn mà phát ra những tiếng rên rỉ đầy kích tình.

Cảm giác có thể nắm trong tay toàn bộ cục diện làm bụng dưới của Châu Kha Vũ càng siết chặt hơn, nhưng khoái cảm mãnh liệt lại khiến hắn đi tới bờ vực mất kiểm soát, Châu Kha Vũ dùng hai tay túm lấy đùi Trương Gia Nguyên chậm rãi nắm chặt.

Trương Gia Nguyên bị đau liền vùng vẫy một chút, da của cậu rất trắng, đùi non còn có chút hồng hào hệt như màu da mà chỉ có trẻ sơ sinh mới có. Châu Kha Vũ cúi gần lại đó liếm láp như muốn nuốt tất cả vào bụng.

Trương Gia Nguyên có cảm giác như bản thân đang bị con vật nào đó ngậm vào trong miệng, cậu có chút sợ hãi, nhưng những trận khoái cảm liên tiếp lại khiến cậu không thể phân biệt được đâu là sợ hãi đâu là hưng phấn nữa rồi.

Châu Kha Vũ làm ba lần, sau đó hắn rút tính khí ra khỏi hậu huyệt của cậu rồi ném hết mấy cái bao cao su trên mặt đất vào trong thùng rác.

Hắn hôn lên xương bả vai ướt đẫm mồ hôi của Trương Gia Nguyên, vào phòng tắm lấy nước nóng rửa sạch hai cái huyệt bị bản thân làm loạn.

Tính khí của Trương Gia Nguyên không ngẩng lên được hẳn, sau khi bắn xong một lần liền bị Châu Kha Vũ dùng tay bịt lại, bức em lên cao trào bằng hoa huyệt, hoa huyệt chỉ có thể run rẩy phun nước, còn dương vật mới ngẩng lên được một chút đã bị Châu Kha Vũ cầm chặt trong tay.

Lúc này Trương Gia Nguyên vẫn còn chút bất mãn, sau khi được Châu Kha Vũ ôm vào lòng mới vô thức cọ cọ người vào đùi hắn.

Châu Kha Vũ buồn cười, xoay người Trương Gia Nguyên lại, để cậu dựa lưng vào lòng hắn, một tay ôm eo cậu, một tay duỗi ra đưa xuống dưới ản ủi hoa huyệt cậu, nhưng cũng chẳng động mà để Trương Gia Nguyên tự cưỡi lên ngón tay mình mà động eo, nhấp xuống từng cái một.

Mãi đến khi Trương Gia Nguyên thiếp đi vì mệt mỏi, Châu Kha Vũ lại xoay người cậu lại, để cậu đối mặt với hắn, rồi yên lặng nhìn ngắm khuôn mặt cứng ngắc của cậu dần dịu đi.

02.

Trương Gia Nguyên lấy cớ thứ bảy chủ nhật có bài thi nên phải ở ngủ lại ở ký túc xá sửa bài để lấp liếm chuyện qua đêm ở nhà Châu Kha Vũ.

Cả hai ngày cuối tuần cậu đều không về nhà, thứ hai vừa về đến nhà đã thấy trên bàn ăn bày biện một đống đồ ăn, mẹ còn muốn đến ôm cậu, nhưng Trương Gia Nguyên lại né tránh.

"Mẹ, ai không biết lại tưởng con đi xa làm việc một năm bây mới về nhà ăn tết đấy, mẹ khoa trương quá rồi."

Mẹ múc canh cho cậu, mắt vẫn không rời khỏi con trai mình: "Aiya bảo bối, hai ngày con không về nhà vừa rồi là lần đầu tiên mẹ không được gặp con lâu như thế. Con trưởng thành thật rồi, cũng biết cố gắng chăm chỉ rồi."

Trương Gia Nguyên húp bát canh, nhân tiện che luôn biểu tình trên mặt mình.

Quả thực là từ trước đến giờ cậu chưa từng đi ra khỏi nhà quá một ngày, chưa từng có bạn bè hay bạn cùng lớp gì cả, đi ra ngoài du lịch cũng chỉ đi với bố mẹ, cả nhà ba người cùng nhau ở trong một cái phòng đôi.

"Vậy mẹ cứ tập quen dần đi, sau này con lên đại học, mẹ sẽ phải xa con mấy tháng liền luôn đấy."

"Aiya, đúng rồi đúng rồi, mẹ cũng đang học cách ở một mình đây. Con ăn nhiều một chút đi, không đủ dinh dưỡng là không được đâu."

"Con cao 1m8 rồi đó."

Mẹ Trương Gia Nguyên bật cười, bà rất tự hào về vóc dáng của con trai mình.

"Mấy đứa nhỏ tầm tuổi con trong khu nhà mình đều không cao bằng con, chứng tỏ là mẹ nuôi con tốt hơn."

Mẹ cậu đột nhiên nghiêm mặt lại như thể nghĩ ra cái gì đó: "Nguyên Nguyên à, con tắm ở phòng tắm trong ký túc xá có tiện không? Nếu cuối tuần toàn phải ở lại như thế thì mẹ thuê một cái phòng trọ bên cạnh trường cho con nhé?"

Trương Gia Nguyên đẩy nhanh tốc độ ăn cơm, lắc đầu nói mấy câu không rõ ràng: "Rất tiện ạ, không cần thuê đâu."

Mẹ cậu vẫn còn muốn nói gì nữa, nhưng lại do dự một lúc rồi thôi, sau đó tiếp tục gắp đồ ăn cho con trai.

Không khí trên bàn ăn cũng trầm hẳn đi, một lát sau mẹ lại xoa đầu cậu nói: "Bảo bảo, tháng này chúng ta phải đi kiểm tra sức khỏe, phải lấy máu và siêu âm."

Trương Gia Nguyên gật đầu, giả bộ không quan tâm lắm mà tiếp tục ăn một miếng lớn, thấy mẹ mãi mà không chịu đụng đưa thì đưa bát ra nói: "Mẹ, con muốn ăn canh nữa."

Mẹ lập tức mỉm cười múc thêm canh cho cậu, rồi bắt đầu nói món canh này đã được nấu bằng công thức bí mật gì đó, còn có nguyên liệu cũng vô cùng tươi ngon.

Ăn xong cơm, Trương Gia Nguyên về phòng ngủ trưa, vừa mới đóng cửa lại liền vùi cả người vào chăn bông cắn chặt đầu gối của chính mình.

Sau khi có kinh lần đầu vào tháng trước, bác sĩ bảo cậu phải đi khám đúng lịch, mấy tháng đầu phải kiểm tra thật cẩn thận, nếu như cơ thể vẫn ổn định thì mới có thể an tâm.

Trương Gia Nguyên không thích bệnh viện, lúc còn nhỏ mỗi lần đến đó cậu đều khóc quấy và ném đồ, nhưng sau này lớn lên rồi lại tự biết sắp xếp bảo hiểm y tế, sổ khám bệnh và đánh dấu ngày tái khám trên lịch.

Cậu không dám tỏ chút thái độ phản kháng nào, cậu biết chỉ cần một cau mày một cái thôi là cũng đang đâm cho mẹ mình một đao rồi.

Hồi hồi lâu sau, cậu thò đầu ra cầm lấy điện thoại.

Đã lâu rồi cậu chưa kiểm tra tin nhắn, có rất nhiều tin nhắn chưa đọc, có người còn tag nhắc tên cậu trong nhóm chat của đội bóng rổ hỏi sao dạo này không thấy đến chơi, nhưng tin nhắn này cũng bị trôi xa tít tắp rồi nên cậu không để ý nữa.

Phó Tư Siêu gửi demo mới cho cậu, nhưng vì cậu không rep tin nhắn nên cái demo cũng bị trôi theo mười mấy cái meme của cậu ta.

Trương Gia Nguyên lập tức lấy tai nghe và mở máy tính ra, rep lại bằng cái meme cún con 'Tôi tới ngay đây"

Hai người thảo luận về cái demo một lát, sau đó cậu lại gọi cho Phó Tư Siêu một cuộc điện thoại, sau khi cả hai nói với nhau vài câu thì tâm trạng của cậu cũng tốt hơn một chút.

"Nguyên nhi, anh nghe nói gần đây em quen bạn mới? Đúng là không đánh không thân nha."

Trương Gia Nguyên cảnh giác nói: "Cái quái gì thế?"

Cậu biết Phó Tư Siêu là một người quen biết rộng trong trường, nên thông tin cũng rất nhanh.

"Anh đã là sinh viên đại học rồi đấy, có thể tự giác một chút không hả, cuộc sống của học sinh cấp ba bọn em không liên quan đến anh, cảm ơn."

"Anh chỉ quan tâm bạn bè , quan tâm Nguyên nhi mà anh yêu quý thôi mà."

"Không cần, cút."

"Đương nhiên ngoài chuyện đó ra, anh còn được người khác nhờ vả..." Phó Tư Siêu bật cười hai tiếng: "Anh có một người đàn em, cực mê bạn mới của em luôn, em có biết không, cậu ấy thật sự đã nhờ tất cả mọi người để xin một cái id wechat."

"Em không biết là anh đang nói tới ai, không quen, cảm ơn, dập máy đây." Trương Gia Nguyên lập tức tắt máy, trong lòng cảm thấy hơi lạ.

Cậu biết người Phó Tư Siêu nói đến là Châu Kha Vũ, cũng không biết cái người này nghe chuyện đó ở đâu nữa, còn có đàn em gì nữa chứ, rối hết cả lên.

Phó Tư Siêu thì gửi cho cậu một tin nhắn.

- Nguyên ca, em không kỳ thị LGBT đâu nhỉ?

- Aiya anh có một người đàn em thân thiết muốn theo đuổi Châu Kha Vũ, ngày nào nó cũng lên vòng bạn bè phát điên trên đó

- Anh nghe Trương Đằng nói bây giờ em và Châu Kha Vũ rất thân với nhau, nếu tiện thì em gửi id wechat cho anh được không, còn không thì thôi vậy.

- Có điều người đàn em đó của anh rất đáng thương, rất nặng tình... ngày nào cũng viết mấy cái status... em nói xem Châu Kha Vũ có phải trai thẳng không, đàn em của anh có cơ hội không?

Trương Gia Nguyên ném gối vào tường cảm thấy vô cùng khó chịu, phiền quá đi mất. Cậu ấn vào trang cá nhân trên wechat của Châu Kha Vũ, đặt ngón tay vào mục "Giới thiệu anh ấy cho bạn bè", nhưng vẫn không chọn nó.

Đột nhiên phía bên kia gọi video đến, làm em giật mình mà thiếu chút nữa ném luôn cái điện thoại, em nhấn từ chối hai lần, nhưng đầu dây bên kia vẫn không từ bỏ, em muốn block luôn, nhưng lại nghĩ đến hậu quả của chuyện block mà hắn nói trước kia, liền cảm thấy hạ thể có chút đau nhói, nên đành phải nghe cuộc gọi này.

Sau khi nghe máy cả hai không ai nói gì mà chỉ lắng nghe hô hấp của nhau.

Giọng nói của Châu Kha Vũ khẽ vang lên: "Nguyên nhi, tôi rất thích một bài hát mới ra gần đây, tôi hát cho em nghe nhé."

Sau đó hắn tự mình bắt đầu hát luôn, bình thường giọng nói của Châu Kha Vũ rất âm rất thanh, có chút gì đó khá lịch lãm, khi hắn hát lên, Trương Gia Nguyên cũng phải thừa nhận rằng nó hay ngoài sức tưởng tượng.

"Tôi hát có hay không?" Châu Kha Vũ cười nói: "Vẫn còn hơi ngại tý."

"Cũng được phết mà."

"Bài hát này tên là 《radio》"

"Tôi cũng đoán được."

"Em nói xem tôi có thể làm ca sĩ hát chính trong một ban nhạc không?"

"..." Trương Gia Nguyên đương nhiên hiểu ý hắn, em không quan tâm lắm nhưng vẫn phải giẫm hắn một cái: "Với năng khiếu âm nhạc này của anh thì bỏ đi không làm ban nhạc được đâu, nhưng tham gia tuyển tú còn được."

"Tuyển tú? Làm idol sao?"

"..." Trương Gia Nguyên muốn nói, trọng điểm ở đây là khiếu âm nhạc của anh không tốt chút nào.

"Vậy thì không được, idol không được yêu đương."

"..."

Trương Gia Nguyên lập tức dập máy, cũng không gửi id wechat của hắn đi.

- Không tiện gửi đâu, tìm người khác xin đi.

- Được rồi Nguyên ca, em làm anh càng thêm tò mò đấy, anh còn nghe nói em và bạn mới của em từng đánh nhau rồi luôn cơ.

- Anh đừng có nghe nói nữa được không, không phải là bạn mới, không thân, không thân, không ngậm miệng là em múc anh luôn đấy

- lêu lêu lêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top