Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Birds of summer 2

01.

Tiết trời tháng mười vẫn còn rất nóng bức, nhưng những cơn gió tới vào sớm mai và đêm khuya vẫn luôn khiến người ta phải co rúm lại.

Sau khi trở về từ chuyến đi, thành tích của Trương Gia Nguyên trượt dốc không phanh, nên điện thoại và máy chơi game của cậu đều đã bị tịch thu lại.

Chiều thứ bảy cuối tuần, cậu nhoài người nằm trên giường ngâm nga hát, thỉnh thoảng lại đưa móng tay lên miệng gặm thành thói. Đột nhiên có người tìm tới gõ cửa phòng cậu, Trương Gia Nguyên nhất thời không để ý tới tiếng gõ cửa vừa lịch sự vừa có chút kiềm chế kia, mà chỉ đáp một tiếng: "Vào đi!"

"Trương Gia Nguyên."

Trương Gia Nguyên kinh ngạc ngẩng đầu lên, dáng người Châu Kha Vũ quá cao, hắn vừa bước vào là đã khiến căn phòng trở nên vô cùng ngột ngạt và chật chội.

Giọng nói của Châu Kha Vũ có chút tủi thân, vẻ mặt hắn trông cứ như là vừa mới bị bắt nạt ấy, mặc dù hắn có ngũ quan của khá sắc nét lại khá hung hãn, nhưng dù sao Châu Kha Vũ cũng chỉ là một thiếu niên còn chưa lớn hết, vẫn còn thích ăn thua đủ với người ta, hắn bày ra cái vẻ mặt này, làm Trương Gia Nguyên nhìn vào mà nhất thời cảm thấy như trong lòng mình có thứ gì đó đang cào loạn lên.

Khẩu khí tự nhiên cũng nhẹ nhàng hơn nhiều: "Anh đến làm gì?"

Châu Kha Vũ ném cặp sách trên tay xuống đất, rồi ngồi lên giường Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên cảm nhận được hắn đang lại gần mình, chuông báo động của cậu lập tức kêu lên, cơ thể bắt đầu dịch vào phía trong, nhưng Châu Kha Vũ lại thuận thế ép cả người cậu xuống dưới thân.

"Con mẹ anh, tự nhiên chen lên giường của tôi!"

Châu Kha Vũ tì cằm lên vai cậu, ấm ức nói: "Em không trả lời tin nhắn của anh, cũng không nghe điện thoại của anh."

"Điện thoại của tôi bị thu." Trương Gia Nguyên đã vì chuyện này mà thấy bực bội lắm rồi, bây giờ nghe hắn nhắc đến lại càng thêm khó chịu.

"Ừm, ban nãy dì nói với anh rồi."

"Biết rồi mà anh còn hỏi."

Châu Kha Vũ lẳng lặng nhìn cậu, nhoẻn miệng nói: "Vậy em cũng phải nói với anh chứ, em biết anh lo cho em lắm không."

Trương Gia Nguyên cảm thấy hơi kỳ quặc, cậu nhìn qua Châu Kha Vũ một lượt từ trên xuống dưới.

Kể từ sau khi đi du lịch về, Châu Kha Vũ cứ như biến thành một người khác vậy, hắn cứ như, cứ như một khuê nữ trinh trắng bị cậu ức hiếp ấy.

Mới nghĩ đến đây thôi, Trương Gia Nguyên đã nổi hết cả da gà rồi, cậu bấu vào lưng Châu Kha Vũ, kéo hắn ra xa một chút.

Miễn cưỡng mà nói thì cậu cũng khá hưởng thụ cảm giác này, nhưng đương nhiên là vẫn thấy ghê sợ nhiều hơn.

Châu Kha Vũ rõ ràng là không biết điều đó, hắn nắm tay Trương Gia Nguyên, hơi cúi xuống hôn chụt lên má sữa của cậu, sau đó lại mê mẩn hôn thêm cái nữa.

Thấy tay hắn càng ngày càng hư hỏng, Trương Gia Nguyên liền trừng mắt hỏi: "Làm cái gì thế!"

Hai tay Châu Kha Vũ đã vòng qua eo cậu, một bàn tay trong đó đã thò vào bên trong quần áo, dùng lòng bàn tay thô ráp xoa nắn da thịt mềm mại.

Trương Gia Nguyên rùng mình, đá hắn một cái kéo giãn khoảng cách giữa hai người lên tới cả mét.

"Chạy đến nhà người khác mà làm lưu manh, cút cút cút! Anh đến nhà tôi làm gì! mau đi đi!"

Châu Kha Vũ chỉnh trang lại quần áo lộn xộn, nghiêm túc lại lấy sách giáo khoa ở trong cặp ra.

Trương Gia Nguyên trông thấy hắn cầm sách bút ngồi vào bàn học của mình, sau đó còn đeo cả mắt kính lên.

"Anh đến tìm em để tự học." Châu Kha Vũ đẩy gọng kính.

Trương Gia Nguyên bật dậy định đuổi hắn ra ngoài. Nhưng đúng lúc này mẹ cậu lại gõ cửa, bưng hai bát hoa quả vào.

"Gia Nguyên Nhi, Tiểu Châu bắt đầu ngồi vào học rồi mà con vẫn còn ở đó sao, thật là." Mẹ nhéo tai cậu: "Con phải nghe lời đấy, thành tích của Tiểu Châu tốt như vậy mà lại tới đây kèm riêng cho con, con nhớ lad tiếp đãi người ta cho tử tế đó nha."

Mẹ nói xong còn híp mắt cười nói với Châu Kha Vũ: "Tiểu Châu, con đừng khách sáo nhé, ăn chút hoa quả đi."

"Dạ vâng, cảm ơn dì." Châu Kha Vũ hơi rũ mắt xuống, cười nói, trông có vẻ vừa lễ phép, vừa ngại ngùng.

"Ây yo, Tiểu Châu đẹp trai thật đấy." Mẹ Trương Gia Nguyên che miệng cười, rồi đi ra: "Hai đứa học đi nhé, Gia Nguyên Nhi phải nghe lời nhớ chưa."

Thấy cửa đã đóng lại, Trương Gia Nguyên bĩu môi nói: "Anh nói bậy cái gì với mẹ tôi thế! Cái gì mà kèm riêng, thành tích của anh tốt lắm sao!?"

Châu Kha Vũ không để ý đến cậu, mà giở tờ giấy đã bị vò nát trên bàn học ra.

Trương Gia Nguyên nhảy khỏi giường, đỏ mặt muốn cướp về, điểm kiểm tra toán lần này của cậu thực sự quá mất mặt.

Châu Kha Vũ giơ tờ giấy lên cao, bắt cậu phải nhảy lên trên, Trương Gia Nguyên không lấy được liền bám lấy cổ tay áo của hắn: "Trả cho tôi!"

Châu Kha Vũ không đỡ được cái tính ngang ngược của Trương Gia Nguyên, nên đành dỗ cậu: "Được rồi, được rồi, Nguyên Nhi, anh giảng lại cho em mấy câu em làm sai nhé, ngồi đi."

"Không!"

Châu Kha Vũ tháo kính ra, cười nói: "Được, Nguyên Nhi, chúng ta làm chuyện khác nhé?"

Hai người yên lặng cả một phút đồng hồ, sau đó Trương Gia Nguyên ném kính của Châu Kha Vũ vào người hắn, rồi ngồi phịch xuống ghế.

Châu Kha Vũ xem điểm số của cậu, sắc mắt lập tức căng cứng lại, mặc dù sau đó hắn đã nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái bình thường, nhưng vẫn bị Trương Gia Nguyên nhận ra.

Cậu đập bụp vào bài thi của mình hung hăng nói: "Anh đi đi! Mau cút đi!"

Châu Kha Vũ cúi đầu hôn lên mu bàn tay cậu, Trương Gia Nguyên vừa cảm nhận được sự ấm nóng mềm mại trên tay hắn thì lập tức rút tay về.

Châu Kha Vũ cầm bút lên: "Chúng ta xem câu hỏi trắc nghiệm trước nhé."

2.

Trương Gia Nguyên vểnh tai lên chăm chú lắng nghe, một mặt là vì muốn xem xem Châu Kha Vũ có phải là 'học bá' thật hay không, một mặt là vì cậu rất sợ bản thân không hiểu chỗ nào đó, làm cho Châu Kha Vũ biết rằng cậu học ngu. Như vậy sẽ rất xấu hổ.

Cậu vận dụng một trăm phần trăm năng lượng của mình để tập chung lắng nghe. Châu Kha Vũ giảng những câu hỏi cơ bản trước, còn dùng bút đỏ đánh dấu những kiến thức quan trọng trong sách giáo khoa cho cậu, sau đó mới giảng đến những câu hỏi phức tạp hơn, viết lại các bước làm bài, các công thức lên giấy nháp từng chút từng chút một.

Ngoài hai câu hỏi lớn ra thì Trương Gia Nguyên cảm thấy bản thân không mất quá nhiều thời gian để hiểu bài, mặc dù có một số câu hỏi khó cậu không thể tự làm nếu chỉ có một mình, nhưng cậu vẫn có thể hiểu được cách giải của nó.

"Mình thông minh thật đấy." Trương Gia Nguyên vặn cổ, xiên một miếng dưa hấu cho vào miệng ăn, thấy một giọt nước dưa hấu vẫn còn vương lại trên khóe môi, liền lè lưỡi ra liếm sạch sẽ.

Ánh mắt Châu Kha Vũ tối sầm lại: "Muộn rồi, anh phải đi đây."

Trương Gia Nguyên xoay bút nói: "Ò, vậy anh đi đi, chẳng lẽ tôi còn giữ anh lại đây?"

"Làm vậy quả thực không ổn lắm, buổi tối anh sẽ không kiềm chế được, bị chú dì nghe thấy thì chẳng phải họ sẽ biết chúng ta yêu sớm sao?"

Trương Gia Nguyên đỏ mặt, cậu tự ý thức được rằng bản thân là người có da mặt dày, nhưng cũng không ngờ được cái người trước mặt lại có thể nói ra mấy lời lưu manh đó.

"Nãy giờ nói nhiều quá, anh khát rồi."

"Ò, vậy... vậy anh ăn một miếng dưa hấu trước đi, tôi đi rót nước cho anh."

Trương Gia Nguyên đứng lên, Châu Kha Vũ cũng đứng lên, cả hai người đều đứng trước bàn học trong không gian chật hẹp khiến cho bầu không khí lập tức trở nên ngột ngạt.

Cửa phòng ở ngay cạnh bàn học, Châu Kha Vũ chỉ cần thò tay ra một cái là có thể khóa trái lại ngay.

Trương Gia Nguyên vừa mới mở miệng ra còn chưa kịp lên tiếng, thì Châu Kha Vũ đã không nhịn được mà hôn cậu, dùng đầu lưỡi khuấy động bên trong, cuốn lấy niêm mạc nhạy cảm của cậu.

Cúi đầu hôn thì có chút bất tiện, nên Châu Kha Vũ dùng một tay vòng qua eo Trương Gia Nguyên, một tay nâng đầu gối cậu, bế cả người lên giường, sau đó bản thân lại tiếp tục hôn xuống.

Trương Gia Nguyên vội chống tay lên hông hắn, nụ hôn này quá đột ngột, quá thô bạo, khiến cậu nhất thời quên luôn cả việc hít thở, Châu Kha Vũ bóp cằm cậu, dịu dàng, dụ hoặc nói: "Dùng mũi hít thở đi."

Đột nhiên hắn trở nên vô cùng dịu dàng, liếm mút hai cánh môi của cậu.

Môi của Trương Gia Nguyên thực sự rất hợp để hôn, môi trên mềm mại, giữa môi dưới còn có chút da thịt, ngay cả khi ngậm miệng lại cũng khiến cho người khác nhìn vào liền muốn tách môi cậu ra mà đưa đầu lưỡi tiến vào bên trong.

"Dưa hấu ngọt lắm, nhưng anh vẫn còn khát." Châu Kha Vũ nhìn Trương Gia Nguyên, lúc này miệng hai người đã sưng lên đỏ mọng và ẩm ướt.

Trương Gia Nguyên không nói gì, Châu Kha Vũ lập tức cởi quần cậu ra, dùng một tay giữ chặt hông cậu, đến cả quần lót cũng đã bị kéo xuống tận dưới đùi.

Hắn đưa môi chạm vào gốc đùi non mềm của Trương Gia Nguyên, nhưng hắn không hôn lên đó mà dùng miệng ma sát nơi mềm mại mẫn cảm kia, hệt như đang dùng tay xoa nắn.

Trương Gia Nguyên không chịu đựng được sự khiêu khích, các cơ trên bắp đùi co thắt cả lại, làm cái miệng chật hẹp bên dưới tuôn ra một ít dịch thể trong suốt.

Châu Kha Vũ mỉm cười nhìn hoa huyệt đang co rút, lúc ẩn lúc hiện sau hai túi tinh nhỏ bé kia, trông thì có vẻ e thẹn yếu mềm, nhưng hai cánh hoa ửng hồng đó còn câu dẫn hơn cả cái miệng ở phía trên nữa.

"Ngoan lắm, cũng biết chồng em đang khát sao." hắn vùi đầu vào bên trong.

Trương Gia Nguyên kêu lên một tiếng, âm thanh này khiến bản thân cậu còn thấy sợ, Trương Gia Nguyên cắn môi, hai tay nắm chặt ga giường, cổ họng phát ra từng tiếng thút thít đứt đoạn.

Âm vật mẫn cảm bị Châu Kha Vũ dùng răng cọ sát, hắn vừa cắn xuống, âm đạo chật hẹp liền không kiềm được mà tuôn ra dâm dịch, hắn thích thú cử động, đưa đẩy từng chút một, thao túng làm cho Trương Gia Nguyên run rẩy rên rỉ mà chảy nước.

Bắp đùi Trương Gia Nguyên kẹp lấy đầu hắn giống như một loài vật giống cái không biết xấu hổ mà cầu hoan. Ngón chân không ngừng siết chặt rồi lại mở ra, cuối cùng không chịu được mà cọ vào chân Châu Kha Vũ, nâng eo lên nói: "Anh... anh... anh tiến vào đi, dùng lưỡi liếm bên trong... hức hức."

Châu Kha Vũ nghe lời đưa đầu lưỡi mình tách môi âm hộ ra, coi nó giống như cái miệng nhỏ phía trên mà hôn xuống, đưa lưỡi tiến vào trêu chọc, liếm láp.

Trương Gia Nguyên thoải mái co giật, thân dưới của cậu cứ như một cây kem đang bị đầu lưỡi nóng bỏng liếm cho tan chảy thành những vũng nước nhớp nháp.

Châu Kha Vũ cảm nhận được thành nội bích đang run lên, liền thô bạo cắn xuống, như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy, đầu lưỡi của hắn lướt qua âm vật, từng chút từng chút một đẩy vào sâu bên trong hoa huyệt.

Các múi cơ trên người Trương Gia Nguyên co rút, tuôn ra dịch thể còn đặc hơn cả ban nãy, làm âm hộ ướt nhẹp.

Trương Gia Nguyên nhìn đôi môi ướt át của Châu Kha Vũ thì lại đỏ bừng mặt, bối rối khép hai chân lại.

Châu Kha Vũ giúp Trương Gia Nguyên mặc quần lại, rồi ôm cậu một cái, sau đó cầm cặp sách lên, đi ra cửa, chào tạm biệt: "Anh đi đây."

Trương Gia Nguyên vẫn giả bộ nhìn xuống móng tay mình.

"Mai gặp lại."

Móng tay của Trương Gia Nguyên ngày nào cũng bị cậu lôi ra cắn nham nhở, chẳng còn gì để mà nhìn nữa, cậu vội vàng liếc sang Châu Kha Vũ, sau đó lại nhìn tay mình, rồi mới khẽ gật đầu một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top