Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Trương Gia Nguyên vô cùng kinh ngạc và sợ hãi, mặt cậu tái cả đi.

Châu Kha Vũ lại tỏ ra rất thản nhiên.

Mặc dù chuyện này đối với Trương Gia Nguyên mà nói đó là cả một bí mật được cậu giấu dưới bộ đồng phục học sinh, nhưng đối với hắn mà nói đây chỉ là một phỏng đoán vừa mới được xác thực mà thôi.

Tất nhiên để đưa ra được phỏng đoán này hắn đã mất rất nhiều thời gian và sức lực.

2.

Vào ngày đầu tiên của học kỳ, hắn nhớ rất rõ, khi bản thân đang đeo tai nghe đi trên hành lang thì chợt có tiếng cười của một cậu con trai xuyên qua tai nghe mà lọt vào tai hắn.

Sau đó khi ngước mắt lên nhìn, thì hắn bắt gặp một bóng lưng đang đi lùi về phía sau.

Người đó có một cái đầu tròn xoe với mái tóc ngắn mềm mại, còn có cả một cái cổ trắng ngần và đôi chân mảnh mai.

Tai nghe đang phát bài hát My Jinji của Sunet Speeder.

Đây là bài hát mà hắn được nghe vào lần đầu hắn gặp được tiếng sét ái tình của mình ở quán bar kia.

Đáng buồn là, sau khi bài hát đó kết thúc, hắn lại nhìn thấy ca sĩ hát chính và tình yêu của mình đang hôn nhau trong góc tối của con hẻm cạnh đó.

3.

Hắn quan sát nụ hôn của bọn họ từ khi bắt đầu cho đến lúc kết thúc, vừa đủ thời gian để điếu thuốc của hắn cũng tàn dần.

Ca sĩ hát chính đó chân thành thổ lộ tình cảm của mình, dù cho cái người mà anh ta tỏ tình đã uống say tới nỗi chẳng biết trời mây gì cả.

Nguyên Nhi, xin lỗi.

Người anh lo lắng nhất chính là em.

Nhưng anh vẫn luôn cảm thấy, bản thân phải cố gắng thêm chút nữa, ưu tú thêm chút nữa, sau đó mới có thể chăm sóc tốt cho em được.

Em ham chơi như vậy, còn nhiều thứ phải chi trả như vậy, đứa trẻ phá của này, anh sợ anh không nuôi nổi em.

Xin lỗi em.

Châu Kha Vũ nghe thấy rất nhiều lời xin lỗi, nhưng những lời xin lỗi đó lại chẳng lọt vào tai cậu mà cứ bay lơ lửng trên không trung, người nhận được lời xin lỗi đó lại không oán trách gì cả, mà cậu chỉ cười nói.

Mã Triết, em rất mừng cho anh! Chúng ta uống thêm chút đi!

Đồ Ngốc.

Ca sĩ hát chính khẽ nói, em ngốc như vậy, đừng để người khác lừa đấy, ngoan ngoãn đợi anh, đừng có mà chuyện gì cũng đem đi kể cho người khác nghe, có vài chuyện, nhất là... em nói với anh là được rồi, em chỉ được nói cho anh biết, em có nghe không hả.

Lúc đó Châu Kha Vũ không biết mình đã bỏ lỡ cái gì, hắn chỉ nhớ rằng đến cuối cùng cái người đang nói nhảm kia cũng nói một câu, anh yêu em.

4.

Có một vài người không tin vào tình yêu sét đánh, nhưng Châu Kha Vũ cũng chẳng thèm nghĩ tới chuyện đó.

Trước khi dậy thì, hắn khá béo, lại còn lùn, không thích nói chuyện, cũng chẳng thích vận động, hắn chỉ ở trong phòng đánh điện tử, chơi mô hình.

Anh của hắn rất thích giao du và những bữa tiệc, anh ta thích yêu đương, hôn hít và làm tình cùng đủ loại phụ nữ.

Bố của hắn cũng thích những cô người mẫu, minh tinh trẻ, khi còn nhỏ hắn đã từng nhìn thấy bố và thư ký làm tình trong thư phòng.

Lúc đó hắn cảm thấy vô cùng mơ hồ và khó hiểu.

Hắn liền hỏi anh mình, anh hắn đang bật nhạc chơi game liền há hốc mồm nhìn hắn, sau đó chẳng thèm tắt nhạc mà hét lên với hắn, đợi em lớn lên em sẽ hiểu thôi, cậu bé mập.

Châu Kha Vũ không biết mình có hiểu không, nhưng khi bắt đầu dậy thì, cơ thể hắn bắt đầu phát triển thành một người đàn ông trưởng thành với tốc độ khó tin.

Đêm đến hắn trằn trọc lăn lộn trên giường, hứng chịu những cơn đau ngày càng dữ dội.

Ban ngày cơ thể hắn cũng như có lửa đốt, hắn cảm thấy bản thân còn có thể nghe thấy âm thanh co duỗi của xương khớp và da thịt mình.

Để giải tỏa những cơn nóng kỳ quái, hắn đi bơi, lướt sóng và cưỡi ngựa.

Chỉ vọn vẹn một kỳ nghỉ hè, Châu Kha Vũ chuyển từ cấp hai sang cấp ba cứ như biến thành một người khác.

Những cô gái xinh đẹp trước đây đến nhà hắn dự tiệc chưa từng liếc nhìn hắn, bây giờ đã dán chặt mắt vào cơ thể hắn, viện đủ mọi cớ để đến gõ cửa phòng hắn.

Hắn đã từng xem qua những video ở trong máy tính của anh trai, lần đầu tiên hắn mộng tinh, hắn nhìn thấy trong mơ có một người phụ nữ ngực rất to, sau khi tỉnh dậy nhìn lại chiếc quần đùi đã bẩn của mình, hắn nghĩ có lẽ bản thân đã hiểu hai từ phụ nữ và làm tình là như thế nào rồi.

Tình, là quá trình bắn ra tinh dịch, yêu là gì, có lẽ chính là cảm giác sau khi xuất ra.

Hắn phải thừa nhận rằng, đây là một việc rất thoải mái.

5.

Trước đây bố mẹ hắn đều nói hắn không giống người nhà họ Châu, họ nói hắn không đủ dã tâm, nói hắn là một người trầm tính.

Châu Kha Vũ không có phản ứng gì, hắn biết trong mắt mọi người, người nhà họ Châu được định nghĩa là những thương nhân đầu cơ với dã tâm lớn, không từ bất kỳ thủ đoạn nào.

Anh hắn cũng nói như vậy, anh nói anh cũng cảm thấy hắn không giống em trai của mình.

Bạn gái của anh hắn ôm lấy cánh tay anh ta nhưng ánh mắt lại dán chặt lên người hắn.

Đúng là Daniel không giống em trai của anh, bảo bối à, mặc dù anh cũng rất đẹp trai, nhưng cậu ấy thực sự đẹp quá!

Châu Kha Vũ vừa đi lên từ bể bơi, để lộ bờ vai rộng và vòng eo thon, trên người vẫn còn vương vài giọt nước.

Anh trai hắn xoay đầu bạn gái mình lại, ép cô ấy nhìn mình, em nhìn em trai anh cũng được, nhưng đừng chảy nước miếng.

Cô gái bật cười lớn. Tối đến cô ấy tới gõ cửa phòng Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ cũng thấy bình thường mà ngủ với bạn gái anh trai ruột của mình.

Sau đó anh trai của Châu Kha Vũ liền đen mặt nói với hắn, Daniel, em đã vượt quá ranh giới rồi, chúng ta sẽ không vì một người phụ nữ mà đánh nhau, nhưng em đã vượt quá giới hạn rồi.

Châu Kha Vũ vừa mới thức dậy, hắn thờ ơ uống nước, sau đó thờ ơ nói một câu, ok.

Con người hắn là như vậy, dường như hắn luôn thờ ơ với tất cả mọi thứ.

6.

Nhưng không phải lúc nào cũng vậy.

Chỉ nhớ rằng trong những ngày phát triển đau đớn, Châu Kha Vũ nhìn thấy một con mèo hoang trong vườn nhà mình.

Con mèo hoang rất đẹp, bộ lông dài màu trắng của nó vì nhiễm bẩn mà chuyển màu xám xịt, nhưng bộ dạng khi liếm láp mình mẩy của nó vẫn rất cao quý, nó có đôi mắt màu xanh biếc, vô cùng lanh lợi và kiêu hãnh.

Ban đầu bọn họ vẫn giữ được mối quan hệ đúng mực vui vẻ, thỉnh thoảng Châu Kha Vũ sẽ ném cho nó chút đồ ăn cho mèo ra vườn, đôi lúc con mèo trắng cũng tỏ ra thích thú với bữa ăn phụ này.

Nhưng đột nhiên có một ngày, Châu Kha Vũ lại muốn sở hữu con mèo.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn muốn sở hữu một thứ gì đó, trước đó hắn đều chấp nhận, thỏa hiệp, đón nhận tất cả mọi thứ, nhưng đây là lần đầu tiên hắn có mong muốn.

Mong muốn đầu đời của hắn lại đổi lấy một màn bi kịch, con mèo hoang đó không muốn bị thuần hóa, trong lúc bắt nó về Châu Kha Vũ đã bị thương rất nhiều, cánh tay trái của hắn toàn là những vết cào rỉ máu, thậm chí còn có một vết thương trên lông mày của hắn, nơi đó chỉ cách mắt của hắn vỏn vẹn 1cm.

Hắn dùng xích và lồng để giam giữ nó, suy cho cùng mèo cũng chỉ là một loài vật, chúng không thể cắn đứt xích, cũng chẳng thể thoát ra khỏi chiếc lồng.

Nhưng con mèo này thì khác, nó không ăn không uống mà cứ nằm trong lồng.

Con có thể mua cả ngàn con mèo, cũng có thể là cả chục ngàn con mèo, con mèo này sắp chết rồi, con thả nó đi. Mẹ hắn cố gắng thỏa hiệp với hắn.

Châu Kha Vũ lắc đầu, đây là mèo của con.

Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy con mèo, hắn liền nhận định, nó là của hắn, nếu không hắn sẽ không cho nó ăn, từ trước đến giờ hắn chưa từng cho con mèo trong nhà mình ăn.

Đó là mèo của mẹ hắn, hắn không cho ăn.

Mặc dù mãi sau này hắn mới nhận ra bản thân muốn con mèo đó, nhưng vẫn chưa muộn, hắn bắt được nó rồi.

Anh hắn khuyên hắn, nói hắn điên rồi, dưa chín ép thì không ngọt đâu.

Châu Kha Vũ cũng chẳng thèm để ý đến anh ta, hắn nhìn ngắm con mèo của mình, chứng kiến hô hấp của nó càng ngày càng yếu đi, hắn sờ lên bộ lông dài màu trắng sạch sẽ của nó, bộ lông này ngày càng mất đi sự lộng lẫy của mình.

Hắn không buông, đây là mèo của hắn, và đây là nơi nó phải ở.

7.

Dưới ánh đèn mờ ảo trong quán bar, hắn nhìn thấy cậu bé kia, hắn nhìn thấy sự so lắng và sự mạnh mẽ giả tạo trên khuôn mặt đó.

Hắn cảm thấy rất buồn cười, mà cũng cảm thấy rất đáng yêu.

Anh trai hắn phát hiện hắn cứ luôn đưa mắt nhìn về hướng ấy, thì nhắc nhở hắn, đó là một cậu bé, có vẻ là còn chưa trưởng thành.

Châu Kha Vũ không nói gì, anh trai hắn luôn như vậy, luôn nói ra những lời nói ẩn chứa logic mà hắn chẳng thể hiểu được.

Có thể dễ dàng thấy được cậu ấy là một cậu bé còn chưa trưởng thành, nhìn bộ dạng mũm mĩm của cậu, Châu Kha Vũ còn nghi ngờ không biết cậu đã được mười năm tuổi chưa.

Nhưng đây không phải vấn đề, nó chẳng ảnh hưởng gì đến việc hắn muốn đưa dương vật của mình vào trong khuôn miệng hồng hào của cậu bé này cả.

8.

Tối hôm đó, hắn ở trên giường hồi tưởng lại, hắn nhớ lại bản thân đã mất kiểm soát như thế nào, hắn nhớ tới khóe mắt ửng đó và khuôn miệng ấm nóng của cậu bé đó, dương vật của hắn cương cứng lên, hắn thở gấp, nhớ đến khuôn mặt đó, bắn một phát sung sướng nhất trong cuộc đời.

9.

Xem thế giới động vật, hắn biết được rằng, khi sói săn mồi, trước lúc động thủ, chúng sẽ nấp trong bụi cỏ, thật an tĩnh nhìn chằm chằm vào con mồi của mình.

Kẻ đi săn luôn dùng ánh mắt, đôi tai và thủ đoạn hèn mọn của minh.

Có một câu nói rất đúng, trên đời này không có việc gì khó, chỉ sợ con người không đủ tàn nhẫn mà thôi.

Hắn tìm thấy một chiếc vòng cổ ưng ý, rồi cầm nó lên.

10.

Cửa phòng y tế mở ra, Trương Đằng dẫn bác sĩ xông vào.

Châu Kha Vũ đung đưa điện thoại về phía Trương Gia Nguyên nói: "Tôi lưu số của cậu rồi."

"À còn nữa." Hắn cười, rồi chỉ vào chiếc áo đồng phục đang vắt trên ghế của mình: "Cậu có thể dùng nó, trong túi còn có... Tôi mua cho cậu rồi, có lẽ cậu phải thay đấy."

Hắn nói rồi liền bỏ đi mà không thèm ngoái lại.

11.

Trương Gia Nguyên nghe hắn nói với bác sĩ bên ngoài là mình đã tỉnh rồi, có vẻ như chỉ bị hạ đường huyết thôi.

Cậu run lẩy bẩy, nhưng vẫn buộc chặt chiếc áo đồng phục vào thắt lưng, có thứ gì đó trong chiếc túi làm nó căng phồng lên, khi cậu nhìn xuống thì sắc mặt liền tái mét, đó là một gói băng vệ sinh.

_________

Hôm qua ngắm em Vũ bắn cung, hôm nay ngắm em Nguyên leo núi, ngày mai xem livestream đấu súng không mọi người ơi ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top