Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18: Nghi ngờ.

 - Tể tướng đại nhân, tình hình của nàng ấy thế nào? - Tani ngồi xuống bên cạnh Hinata, lo lắng hỏi. Ngài tể tướng đang bắt mạch cho cô. Vì ông ấy cũng biết chút ít y thuật nên hai người không mời ngự y của Biệt cung đến.

- Không sao đâu, ta nghĩ nàng ấy chỉ bị ngoại thương thôi. - Isora đáp, tay vuốt chòm râu bạc. Ông chậm rãi dùng thảo dược đắp lên những vết bỏng của Hinata, nhẹ nhàng nói - Mạch tượng rất điều hòa, nàng ấy không hề có dấu hiệu bị nội thương. Ta nghĩ chỉ trong vài ngày nữa là nàng sẽ tỉnh.

- Còn cô gái kia? - Tani hướng về phía Hayame đang ngất xỉu gần đó.

- Nàng ấy à? Nàng ấy còn khỏe hơn cô gái này. Nàng ấy chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian, tầm một hai canh giờ thì sẽ tỉnh ngay.

Isora vừa nói vừa đứng dậy. Ông chấp tay sau lưng, thong thả tiến về phía cửa chính. Đôi mắt già nua dõi nhìn bầu trời Tịnh Quốc quang đãng trên cao, suy tư.

Tani tiến đến gần ông, chàng trầm lặng hỏi - Tể tướng đại nhân, theo ngài nghĩ thì hai cô gái này là ai?

- Hừm, chuyện này phải điều tra mới biết được. - Isora sâu xa nói.

- Điều tra sao?

- Phải, ta sẽ cử người điều tra. Tuy nhiên, từ cách ăn mặc của họ, ta đoán họ có thân phận không tầm thường. Cô gái kia thì không nói, nhưng còn thiếu nữ áo tím, trang phục của nàng ta là trang phục dành riêng cho quý phi. Nàng ta chắc chắn là phi tử của Tịnh Đế bệ hạ.

- Phi tử của Tịnh Đế? Tại sao nàng ta lại ngất xỉu ở Vô Ưu viện của chúng ta và còn trong tình trạng bị thương nặng nề như vậy?

- Hừm... - Isora thoáng nhíu mày, quay lại nhìn chàng. Đôi mắt già nua một lần nữa thoáng qua những suy nghĩ sâu xa.

Thật ra ban nãy, khi ông bắt mạch cho thiếu nữ áo tím đó, ông nhận thấy kinh mạch của nàng rất bất thường.

Với nhịp điệu quái gở của mạch tượng đó... Ông nghĩ nó không phải kinh mạch của người phàm trần nữa.

- Ngũ điện hạ, người có tin vào lời đồn trong nhân gian không?

- Lời đồn gì? - Tani ngạc nhiên.

- Lời đồn rằng bên cạnh Tịnh Đế có một yêu nữ.

- Tể tướng đại nhân, chẳng phải chuyện đó ngài đã nói là không đúng sự thật hay sao? - Tani xua tay, ngoảnh mặt đi - Hơn nữa, Tịnh Đế anh minh như vậy, làm sao có thể bị Yêu nữ mê hoặc chứ?

- Đúng vậy, ta tin vào tài năng xuất chúng của Tịnh Đế. - Isora gật đầu, thái độ của ông vẫn vô cùng bình thản - Ta chỉ nhớ đến những lời mà Tứ hoàng tử nói vào hôm đó mà thôi.

- Tứ huynh? - Tani thoáng ngẩn người. Chàng cố lục tìm trong trí nhớ nhưng không sao nhớ nỗi Tứ huynh đã nói ra lời quan trọng nào liên quan đến hậu cung của Tịnh Đế.

- Chậc, ngài quên rồi sao? Tứ hoàng tử có nói rằng: Người ở bên cạnh Tịnh Đế hiện tại không phải là yêu nữ mà là Long Thần. - Isora sốt ruột nhắc nhở.

Đến lúc này Tani mới ngớ ra. Chàng nhớ rồi, đúng là Tứ hoàng huynh có nói về việc này, sau đó huynh ấy và Nhị hoàng huynh đã xảy ra tranh cãi.

- Không lẽ... Ngài muốn nói... Thiếu nữ áo tím đó...

Isora gật đầu vô cùng nghiêm túc với chàng.

Vầng trán Tani đẫm mồ hôi. Chàng lần nữa quan sát vẻ mặt của vị tể tướng được trọng vọng nhất Dự Quốc, ánh mắt chuyển từ hoài nghi sang kinh ngạc rồi chấn động. Mãi mà chẳng thể bình tĩnh.

- Đừng quá kinh động, Ngũ điện hạ. - Thái độ căng thẳng của chàng khiến Isora lập tức trấn an. Ông đưa tay lên, ra hiệu cho chàng bình tĩnh, nhẹ giọng nói - Đó chỉ là nghi ngờ của ta thôi, bởi từ mạch tượng của cô gái đó ta nhận thấy rất nhiều điều bất thường. Tuy nhiên chúng ta vẫn cần phải điều tra thêm. Nếu thật sự cô ấy đúng là Long Thần...

Ông nhìn sang Tani, đôi mắt già nua sắc lên, sáng lóe - Chúng ta phải chiếm được cô ấy - Bằng mọi giá.

-o-

Tối hôm đó, khắp Biệt cung đâu đâu cũng có bóng dáng của thập nhị Hoang Hà. Hàng loạt mật vệ di chuyển, lùng sục khắp nơi, họ tuân lệnh của Tịnh Đế, ráo riết tìm kiếm Long Thần.

Sự mất tích bí hiểm của Long Thần khiến các mật vệ vô cùng khó hiểu. Rõ ràng nàng được cho là chỉ quanh quẩn đâu đó ở Biệt cung, nhưng dù đã tìm kiếm khắp nơi, gần như lục tung cả Biệt cung lên rồi mà họ vẫn không tìm thấy bóng dáng nàng.

Khi thông tin này được báo cáo về cho Tịnh Đế, ngài đã tức giận đến nỗi không thể kìm chế.

Naruto đập tay lên bàn, trừng mắt lên.

- Tại sao?! - Anh tự hỏi.

Hinata của anh... Nàng rõ ràng chỉ ở gần đây thôi. Tại sao anh vẫn không thể tìm ra nàng? Hơn nữa, ngay cả khí tức của nàng anh cũng không còn cảm nhận được nữa.

Hinata như thể bị bốc hơi vậy.

- Bình tĩnh đi Naruto. - Cửu Vĩ chóng cằm nhìn anh, trầm giọng khuyên can - Chúng ta đều đã nghe Hana nói qua về tình trạng của con bé Hinata lúc đó. Nó rõ ràng lại bị kích động và khiến phong ấn của Long huynh rạn nứt lần nữa rồi. Với tình trạng đó, nó chắc chắn đã tìm cách di chuyển đến nơi khác. Có lẽ con bé không muốn sức mạnh của bản thân phát tiết và làm hại những người xung quanh. Long huynh e rằng cũng nhúng tay vào việc này. Nếu phong ấn thật sự bị vỡ thì huynh ấy không thể đứng yên mà nhìn được. Lần này có lẽ huynh ấy đã tìm cách che giấu tung tích của con bé. Đó là lí do chúng ta không thể cảm nhận được nó.

- Vậy thì phải làm sao đây? Ta phải tìm nàng về. - Naruto đau khổ nói.

- Ta hiểu tâm trạng của ngươi. Rơi vào hoàn cảnh như vậy... Cũng khó cho ngươi đấy... Nhưng Long huynh không biết đã làm gì Hinata. Không biết đã đưa con bé đi đâu. Nếu con bé vẫn còn ở Biệt cung thì không lí gì Hoang Hà không tìm thấy. Chắc chắn con bé đã bị mang đến nơi khác rồi.

- ... - Naruto ngẩn lên, nghiêm nghị - Ta sẽ lùng sục khắp Tịnh Quốc và các Quốc gia lân cận!

- Đúng vậy. Chính là vậy đấy. Ngươi nên mở rộng phạm vi tìm kiếm ra một chút bởi rất có thể, Hinata đã bị Long huynh đưa đến nơi khỉ ho cò gáy nào đó.

Naruto nghe gã nói vậy, lòng càng thêm lo lắng hơn. Hinata hiện tại đang mang thai... Nếu đúng như gã nói, nàng bị Long Thần Thượng Cổ đưa đến nơi hoang vắng nào đó thì thật là nguy hiểm!

- Người đâu! - Tịnh Đế lớn tiếng gọi.

- Vâng! - Konohamaru nhanh chóng bước vào, quỳ xuống.

- Mau phái lực lượng tìm kiếm khắp nhân gian cho ta. Dù có đi đến cùng trời cuối đất cũng phài tìm bằng được nàng về!

- Vâng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top