Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 50: Quà cưới.

Kinh đô Dự Quốc, phủ Ngũ điện hạ.

- Điện hạ! Xin ngươi hãy lí giải đi!

- Tại sao gần đây không còn thấy thiên nữ xuất hiện nữa?

- Tất cả chỉ là trò bịp bợm đúng không? Ngài đang đùa giỡn với chúng tôi đúng không?

- Một kẻ dối trá như ngài sao xứng đáng trở thành quân vương!

Bên ngoài cửa phủ, dân chúng vẫn tiếp tục vây quanh. Người trong phủ không ai ra ngoài suốt mấy ngày liền, cận vệ thì cố thủ. Ngay cả Ngũ điện hạ Ito Tani cũng không thượng triều.

Kể từ lúc thiên nữ biến mất khỏi nơi đây, tể tướng Isora cũng không xuất hiện nữa.

Địa vị của ngũ điện hạ trên triều vì bị tin đồn ảnh hưởng mà xuống dốc trầm trọng. Các quan đài thần theo phe Thái Tử thì cố gắng lấy điều ấy ra moi móc, hạ bệ ngài. Chỉ có Dự Đế trên cao là trầm ngâm không nói gì, ông ta biết rằng, vở kịch thiên nữ mà con trai ông sử dụng suốt thời gian qua đã hạ màn rồi.

Riêng Tani, chàng lại rất bình thản, bình tâm.

Dù không bước chân ra ngoài nửa bước, nhưng chàng luôn rất nhàn nhã. Mỗi ngày điện hạ đều ngâm thơ, đánh đàn. Vầng trán luôn nặng nề vì chính sự trước đây cũng thư thái hẳn ra. Bao nhiêu quấy nhiễu của chốn hồng trần đều bị giữ lại ngoài kia.

Cuộc sống an ổn đó của chàng chỉ kết thúc khi đoàn người của Tịnh Đế đột ngột thăm viếng.

-o-

Hôm đó, Tani đang luyện viết thư pháp trong phòng thì chợt nghe tên thị hầu hấp tấp bẩm báo, rằng Sai - Đội trưởng đội mật vệ của hoàng cung đã mang theo quà cưới của Tịnh Đế gửi đến chàng.

Sau khi nhận được thông báo này, Tani rất đỗi sửng sốt.

Chàng không hiểu tại sao Tịnh Đế lại gửi lễ vật đến cho mình, hơn nữa còn là quà cưới.

Kể từ ngày chàng giã biệt Akina đến nay cũng hơn một tuần. Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, nàng có lẽ vẫn chưa quay về được Tịnh Quốc, huống hồ gì là Biệt Cung ở tận phía Tây kinh đô. Thêm một điều nữa là, hai ngày trước chàng vừa mới công bố với thiên hạ sẽ hủy hôn với Akina. Vì vậy, Tịnh Đế không thể gửi quà cưới đến cho chàng trong thời gian gần đây được.

Quà này có lẽ được chuẩn bị trước khi Akina rời đi. Ngài ấy có lẽ vẫn chưa biết về chuyện của nàng. Có lẽ ngài ấy thật tâm chúc phúc cho chàng.

Nghĩ vậy nên Tani cảm thấy tâm trí vững vàng hơn rất nhiều. Chàng điềm đạm bước ra cửa, tiếp đón đoàn sứ giả.

Tể tướng Isora sau khi biết chuyện cũng gấp rút chạy đến phủ. Mặc dù ông ta vẫn còn giận chàng, nhưng nhác thấy Tịnh Đế đột ngột có hành động đáng ngờ, ông ta cũng không thể ngoảnh mặt làm ngơ.

Ngũ điện hạ và tể tướng chạm mặt nhau ngay tại sân trước. Vừa thoáng nhìn thấy chàng, Isora đã đanh mặt lại, quay đi.

Tani cảm thấy buồn cười trước thái độ của ông. Isora như thể một người cha già, ép duyên con không được thì giận dỗi vậy.

Cửa phủ đóng kín nhiều ngày cuối cùng cũng mở ra. Tani và Isora xuất hiện, nghênh đón đoàn sứ giả vào. Đoàn lễ vật này được Tịnh Đế chuẩn bị rất công phu. Người dẫn đoàn lại là một nhân vật lừng lẫy. Thế nên dân chúng dù có trách móc, có ai oán Tani như thế nào thì cũng không dám làm càn làm quấy trước mặt đoàn người của Tịnh Đế.

- Cung nghênh tướng quân. - Isora chấp tay, niềm nở nói.

Sai không đáp lời ông ta. Vẻ mặt anh vẫn như vậy, vô cảm. Tani đưa mắt quan sát đoàn người phía sau anh, chàng nhận ra rằng, đoàn lễ vật của Tịnh Đế dù có phô trương thanh thế thật nhưng chẳng có lấy một rương lễ vật nào.

- Điện hạ, đây là quà chúc mừng mà bệ hạ của chúng tôi gửi đến ngài. - Sai điềm nhiên xuống ngựa. Một tên thuộc hạ nhanh chóng bê một khay gỗ được phủ lụa vàng thiêu rồng mây đến. Sai giở tấm lụa ấy lên, bên trên khay gỗ, một chiếc hộp bằng gỗ Đàn Hương được điêu khắc kì công hiện ra.

- Ồ... - Dân chúng xung quanh đều suýt xoa.

Sự quan tâm của Tịnh Đế dành cho Ngũ điện hạ không phải tầm thường!

Tịnh Đế trẻ tuổi vừa mới đăng cơ là một người nắm trong tay quyền lực to lớn nhưng lại rất lạnh lùng. Ngài rất ít khi thể hiện sự quan tâm đối với những người có địa vị ở các quốc gia khác.

Hành động lần này của Tịnh Đế thật sự gây ra rất nhiều đồn đoán trong giới cầm quyền và cả dân chúng.

Danh vọng đang tuột dốc thảm hại của Tani cũng vì vậy mà đột ngột có sự khởi sắc.

- Xin người nhận lấy. - Sai nâng chiếc hộp lên, ấn vào tay Tani một cách dứt khoát.

Tani đương nhiên không thể từ chối, dù là thật lòng muốn nhận hay không.

Xong việc, Sai liền cúi người chào nhẹ một cái rồi lập tức lên ngựa trở về.

Đoàn người của Tịnh Đế để lại dân chúng Dự Quốc cùng Ngũ điện hạ và tể tướng ngỡ ngàng đứng đó.

- Điện hạ... - Isora nhìn chằm chằm vào chiếc hộp, bán tín bán nghi.

Tani thì chẳng nói gì nữa mà chỉ ra lệnh đóng cửa phủ.

Sau màn gặp mặt dâng lễ vật đầy kích thích vừa rồi, dân chúng cũng quên bẵng mất việc phải khiến ngũ điện hạ giải thích. Đến khi cửa phủ đóng lại, họ mới bàng hoàng, tiếp tục kêu la.

...

Tani mang theo chiếc hộp, trở vào sảnh đường.

Chàng đặt chiếc hộp lên bàn, chậm rãi mở ra.

Isora cũng nhanh chóng tiến đến, hồi hộp quan sát.

Rốt cuộc, Tịnh Đế đã gửi đến thứ gì cho họ?

Cách!

Tiếng ổ khóa bằng ngọc được nhấc lên, va chạm vào nhau làm vang lên những âm sắc trong veo.

Tani cũng không khỏi căng thẳng khi mở thứ này.

Ngón tay chàng run run nắm lấy nắp hộp, giở lên.

Mắt Isora mở to, ông cảm thấy rằng, quả tim già yếu của mình đang phải hoạt động hết công suất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top