Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 52: Mưu cầu hạnh phúc.

Trong sân vườn đầy nắng nơi khu vực dành riêng cho người hầu, Hana dùng ánh mắt không thể nghiêm nghị hơn nữa để nhìn Hayame.

Nữ tư tế của tộc Nara quần áo rách rưới, chân đất lấm bẩn đứng trước mặt nàng. Tay nàng ta vẫn đang bị còng trong gông cùm và Konohamaru đang đứng bên cạnh nàng ta.

- Hana tỷ tỷ, bệ hạ nói rằng từ nay cô gái này sẽ do tỷ tỷ quản thúc. - Konohamaru cúi xuống mở còng tay cho Hayame, nghiêm túc truyền lại mệnh lệnh của bệ hạ. Hana không nói gì trước những lời của cậu, nàng khoanh tay, vẫn dán mắt vào người nữ tư tế.

Hayame khẽ khàng cọ xát chân trái vào chân phải, tránh né tia nắng.

Ánh sáng khiến nàng có chút không quen, dù sao, nàng cũng đã bị nhốt trong bóng tối một thời gian dài.

- Được rồi, đệ lui đi. - Mãi một lúc lâu sau nữ quan trưởng của hoàng cung trung tâm mới xua tay.

Konohamaru mắt tròn mắt dẹt quan sát nàng. Cậu ta vốn định ở đây hóng hớt nhưng không ngờ lại bị đuổi đi sớm như vậy.

Konohamaru thất vọng, nhảy phóc lên mái nhà, rời đi.

Cậu thực sự rất tò mò, không hiểu Hana tỷ tỷ sẽ đối diện với cô gái tên Hayame ấy thế nào.

- Hừm... - Hana thở ra một hơi nặng nề.

- ... - Hayame thì rất bình thản với nàng. Mặc dù nàng ta biết trước đây bản thân cũng lầm lỗi ít nhiều, nhưng bản tính cứng cỏi vốn có không cho phép nàng ta tỏ ra yếu thế trước ai.

- Tại sao ngươi lại đột ngột muốn phục vụ cho nương nương? - Hana cau mày, sắc lạnh hỏi.

Hayame nhìn nàng, giọng thản nhiên vô cùng - Ngươi tận tùy với người vì điều gì thì ta cũng trung thành với người vì điều ấy.

- ...

Câu trả lời của Hayame khiến Hana không thể nói thêm bất cứ lời gì nữa.

Bản năng của con người là mưu cầu hạnh phúc.

Cho dù là người xấu hay người tốt thì sau cùng, ai cũng muốn ở bên cạnh một người biết trân trọng mình, yêu thương mình.

Nương nương... Chính là người luôn hết lòng vì người khác như vậy.

Kiểu quan tâm của người không quá thân mật, không quá đặc biệt. Nhưng, vào lúc họ cần người nhất thì người luôn xuất hiện.

Không phân biệt giai cấp, nương nương xem họ như người thân trong gia đình. Bởi những tình cảm sâu đậm đó, những cảm xúc chăng dây sâu sắc đó mà họ không thể rời xa nương nương. Người đem tấm lòng để đối đãi với ta thì ta cũng sẽ đem tấm lòng để đối đãi với người. Một mối quan hệ khăng khít, bền chặt.

- Hừ, từ nay ngươi sẽ là cấp dưới của ta. - Hana nheo mắt, cau mày - Địa vị tuy có thấp hơn chức đại tư tế trước đây, nhưng được phục vụ cho ái phi của bệ hạ cũng không phải là may mắn nhỏ đâu. Ngươi hãy trân trọng điều này và chăm chỉ làm việc thật tốt.

- Vâng. - Hayame nhún mình, cố bắt chước tư thế của tỳ nữ ở cung điện mà đáp.

- Phì. - Hành động đó của nàng khiến Hana không kìm được, vẻ mặt nghiêm khắc bay biến, nữ quan trưởng bật cười.

- Đây, đây, và đây nữa. - Hana lần lượt điểm lên những vị trí mà tay và chân của Hayame đã đặt sai, vừa cười vừa nghiêm mặt nói - Tập làm quen đi.

- Vâng... - Hayame khổ sở thốt. Nàng không ngờ ngay cả cái nhún người của cung nữ ở hoàng cung cũng khắt khe đến nhường này.

Rồi Hana lại bất chợt kéo tay nàng.

Hayame sững sờ ngớ ra.

Nữ trưởng quản của hoàng cung gõ lên trán nàng đánh cốc, cau mày - Còn đứng đó làm gì? Mau đi thay y phục khác, chúng ta đã tổ chức tiệc để chào đón ngươi.

- Hửm? - Hayame ngẩn ngơ.

Hana mỉm cười chỉ về phía hoa đình nhỏ trong sân, nơi đó tất cả cung nữ đều đang đứng đợi sẵn.

- Sự phụ! Mau lên! - Mo Mo háo hức reo hò. Thức ăn thơm lừng trên bàn khiến nàng ta không sao đứng yên được.

Hayame nhìn thấy cảnh đó, một chút nhoi nhói dâng lên trong lòng. Nàng bật khóc.

- Nín đi, chẳng phải bình thường cứng cỏi lắm sao? - Hana xoa vai nàng.

Hayame không nói gì nữa, nàng cứ khóc mãi thôi.

-o-

- Nương nương, Hayame đến rồi. - Hana đẩy cửa phòng bước vào, vui vẻ thông báo với Hinata. Theo sau nữ quan trưởng là nữ tư tế Nara trong bộ trang phục cung nữ đặc trưng của hoàng cung Tịnh Quốc.

- A... - Hinata ngạc nhiên.

Hayame ăn mặc như thế này... Trông thật đáng yêu.

- Tiểu thư... - Nữ tư tế ngượng ngịu cúi thấp mặt xuống. Nàng ta rất xấu hổ với tạo hình mới của mình. Hana thấy nàng ta vẫn còn quen miệng gọi cô là tiểu thư, liền cau mày nhắc

- Gọi người là nương nương.

- Vâng! - Nữ tư tế vâng dạ ngoan ngoãn. Kể từ bây giờ mọi hành vi, cử chỉ, lời nói của nàng đều phải nghe theo Hana. Hinata trông thấy nàng trở nên biết nghe lời như vậy, lòng cũng yên tâm hơn rất nhiều.

Cô tin Hana sẽ là một người thầy tốt. Sự nghiêm khắc của Hana sẽ mài bớt đi bản tính lạnh lùng hoang dã của Hayame, giúp nàng ngày một hoàn thiện hơn.

- Nương nương, người muốn nghỉ ngơi chứ ạ? - Hana tiến đến bên cạnh cô, nhẹ nhàng cởi bớt những món trang sức cầu kì. Hinata khẽ kéo chiếc áo ngủ lên cao một chút. Trang phục ngủ mát mẻ như thế này... Cô thấy không quen chút nào.

- Ta muốn nghỉ ngơi ngay, nhưng không có y phục ngủ khác sao? - Cô hỏi.

- Hử? - Hana nhướn mắt lên, nhìn cô qua gương. Bộ dạng ngây thơ của cô khiến nàng không nhịn được, bí hiểm cười.

- Không đâu ạ. - Nàng đáp, giọng trở nên sâu xa.

Hayame cũng đưa mắt sang Hana, chớp chớp. Từ thái độ của nữ quan trưởng, nàng ta ngửi ra mùi đáng ngờ.

Trong lúc Hayame còn mãi suy đoán, thì bên ngoài, đoàn người của bệ hạ đã trở về.

- Bệ hạ! - Hana lùi lại phía sau, cung kính cúi chào.

Hayame cũng bắt chước theo nàng, cố gắng thực hiện động tác thật chuẩn xác.

Naruto đưa mắt nhìn Hayame, khóe môi hơi cong lên, anh rất hài lòng.

Đôi mắt xanh lại hướng về phía Hinata, lúc này, cô đang trố mắt nhìn anh.

- Gì vậy? - Tịnh Đế khó hiểu.

- Người! Người từ đâu xuất hiện vậy?! - Hinata đỏ bừng mặt, kêu lên.

- Từ thư phòng. - Naruto thản nhiên nói - Ta vừa mới giải quyết công việc xong. Hôm nay mọi thứ kết thúc sớm hơn dự định của ta.

Anh vừa nói vừa uể oải tiến gần đến cô. Hana thì nhanh nhảu giúp anh cởi bỏ áo ngoài. Hayame im lặng lùi vào góc khuất để quan sát công việc của Hana, còn Hinata thì chỉ biết ôm lấy ngực mà nghe tim đập như trống.

Tại sao Tịnh Đế lại xuất hiện ở phòng cô?

Trông dáng vẻ của ngài ấy và hành động của Hana thì có vẻ, ngài ấy định qua đêm ở đây...

Hinata đỏ bừng mặt, bật dậy.

Cô cứ như một con rối gỗ, nhấc tay, nhấc chân một cách khô khốc, rời ra ngoài.

- Nương nương? - Hana và Hayame kinh ngạc.

Tịnh Đế đang thay áo, nghe thấy tiếng động liền đưa mắt nhìn sang. Cô gái áo tím giờ đã đi đến cửa rồi. Chẳng biết cô định đi đâu. Naruto chỉnh lại y phục ngủ vừa thay, tiến đến kéo cô lại.

- Này, tối rồi, nàng không đi nghỉ mà còn định đi đâu?

- N... Nghỉ?! - Hinata lùi lại, nhìn vào phòng.

Bên trong chỉ có một chiếc giường...

Nói vậy là... Tịnh Đế định...

- Thật ra... Ta muốn ngủ ở phòng khác... - Hinata chun hai đầu ngón tay vào nhau, lắp bắp nói - Ta cảm thấy người không khỏe nên muốn nghỉ ngơi một mình.

- Phòng khác sao? - Naruto cố lần theo những từ ngữ mà cô nói ra để hiểu rõ những suy nghĩ sâu thẳm trong cô. Sau khi sắp xếp lại mọi việc, anh cuối cùng cũng hiểu vì sao cô lại có biểu hiện như vậy.

Nàng... Không còn nhớ rằng anh và nàng vẫn thường ngủ chung.

Nàng vẫn nghĩ anh như bao hoàng đế khác, chỉ ngủ cùng phi tần khi muốn lâm hạnh...

Naruto đập tay lên trán, buồn cười.

Hinata của anh... Tại sao lại trở thành cô bé ngốc đáng yêu thế này?

- Vào trong đi, không có phòng khác cho nàng đâu. - Tịnh Đế kéo tay cô, dắt vào phòng, nhếch môi trêu ghẹo - Ở cung điện của ta nàng chỉ được ngủ trong một căn phòng duy nhất, đó chính là tẩm điện.

- Gì... cơ? - Hinata ngước mắt lên nhìn anh, hoang mang.

Tịnh Đế véo mũi cô, gian xảo nói - Nàng không có phòng riêng mà chỉ dùng phòng của ta thôi.

- Thật sao? - Hinata không sao tin được lời anh nói. Làm sao lại có chuyện hoang đường như vậy? Chẳng phải cung đình có quy định rất nghiêm ngặt sao? Ái phi thì làm gì được sống cùng với bệ hạ trong một phòng?

Cho dù có là hoàng hậu đi nữa, thì đó cũng là một việc không đúng lễ nghĩa.

- Hana, những lời bệ hạ nói là không đúng, đúng không? - Hinata quay sang nữ quan trưởng, hỏi.

Hana vốn định trả lời sự thật với cô, nhưng nhác thấy ánh nhìn của Naruto thì nàng chỉ còn cách im bặt và lắc đầu.

Hayame cũng toát mồ hôi với những gì đang xảy ra trước mắt.

Nàng không ngờ, đường đường là Tịnh Đế cao quý mà phải đi lừa dối ái phi của mình, chỉ để được ngủ cùng nàng trong một phòng.

Điều đó khiến nàng buồn cười vô cùng.

Giờ nàng mới biết, bệ hạ lại là người trẻ con như vậy.

Hinata sau khi nhận được cái lắc đầu của Hana thì càng trở nên bàng hoàng hơn. Cô không thể tin được nhưng cũng không thể phản bác.

Naruto nhân cơ hội này khoát tay cho mọi người lui. Nhóm Hana thì chỉ đợi có thế, họ lập tức ra ngoài và đóng chặt cửa phòng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top