Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: Tìm thấy.

Trong hoa viên của Vô Ưu Viện, Tani và Isora đang thong thả đi dạo. Kể từ lúc được Tịnh Đế triệu kiến đến giờ, họ vẫn chưa được ngài gọi đến thêm lần nào. Có lẽ Tịnh Đế đã quên mất họ rồi, ngài chỉ muốn gặp họ một lần duy nhất như vậy thôi.

- Tể tướng đại nhân, ngài cảm thấy Tịnh Đế là người thế nào? - Tani nhẹ nhàng hỏi.

Isora vuốt chòm râu bạc, đôi mắt già nua nhìn về phía tháp Amida đằng xa - Đó quả là một vị quân vương kiệt suất.

- Xem ra tất cả tin đồn trong nhân gian về Người đều sai nhỉ?

- Hiển nhiên.

- Vậy... - Tani chán nản nhìn trời - Ngài đã có câu trả lời rồi, chúng ta sẽ sớm lên đường trở về Dự Quốc sao?

Isora đưa mắt sang chàng, vẻ buồn bã u ám thấy rõ của Tani đương nhiên không thể giấu được ông. Isora khe khẽ cười, từ tốn nói - Nếu điện hạ chưa muốn trở về thì cứ ở lại đây. Ta có thể lên đường quay về Dự Quốc trước và xin bệ hạ cho ngài thêm chút thời gian.

- Thật sao? - Tani mừng rỡ. Thật ra chàng luôn muốn nán lại Tịnh Quốc thêm một thời gian nữa để thăm thú và học tập, vả lại, có quay về Dự Quốc thì chàng cũng chẳng có chuyện gì để làm.

Isora gật đầu, hiền từ đáp - Vâng.

Tani vui vẻ chấp tay, cảm tạ ông.

Vị tể tướng được trọng vọng nhất Dự Quốc vuốt râu nhìn chàng, biểu hiện của Tani trong lần diện kiến Tịnh Đế vừa rồi khiến ông rất vừa ý.

Quả thật, Tani là một vị hoàng tử tài năng, có đầy đủ cốt cách của một vị quân vương. Dù so với Tịnh Đế trẻ tuổi kia, điện hạ của ông có vẻ còn kém cạnh nhiều điều, nhưng so với các hoàng huynh của ngài, thì ngài đích thực chính là vàng trong cát.

Đáng tiếc, Dự đế bệ hạ vì mối thù năm xưa với Mê Quốc mà không đoái hoài gì đến Ngũ điện hạ. Dự Quốc xem ra lại sắp đi vào đêm chùng đen tối rồi.

Thế nên, Isora cũng không muốn Tani quay về Dự Quốc ngay. Ông muốn chàng được ở lại Tịnh Quốc, học tập được chút nào thì hay chút ấy.

- Thế thì khi nào ngài định quay về? - Tani nói.

- Ngày mai ta sẽ cho người đến báo với Tịnh Đế một tiếng rồi hai ngày sau mới lên đường. - Isora điềm đạm đáp.

- Thế cũng tốt, ta sẽ tiễn ngài một đoạn.

- Đa tạ điện hạ.

Hai người tiếp tục đi qua khung cửa tròn, tiến ra khu vườn sau. Cuộc trò chuyện giữa Tani và tể tướng bắt đầu chuyển sang vấn đề triều chính của Dự Quốc. Hai người đang trò chuyện rất cao hứng thì đột nhiên Tani nhìn thấy một góc áo tím lộ ra sau bụi hoa. Chàng ngạc nhiên, nhanh chân đi đến đó.

Vừa đến nơi, Ngũ điện hạ của Dự Quốc và tể tướng Isora lập tức thất kinh.

Sau bụi hoa trong vườn của họ, có hai thiếu nữ đang hôn mê bất tỉnh, nằm im lìm.

-o-

- Shino, cậu đúng là một kẻ lề mề. - Kiba cằn nhằn khi thấy bóng dáng của vị tướng quân điều khiển bọ xuất hiện đằng xa. Anh đã phải đợi hơn một khắc rồi. Gã Shino này lần nào cũng bắt anh đợi mòn mỏi như vậy cả.

Hôm nay hai người hẹn nhau là sẽ đến Vân Ngọc Viện thăm Hinata. Thời gian qua họ cũng phải chạy đôn chạy đáo vì sự vụ gấp từ triều đình đổ xuống, cũng mấy ngày rồi họ chưa thể đến thăm cô.

- Công việc của tớ vẫn còn kéo dài thêm một lúc. - Shino kéo mũ trùm xuống, lãnh đạm giải thích.

- Được rồi được rồi! Không nói nhiều nữa! Mau đi thôi! - Kiba không đủ kiên nhẫn để nghe thêm bất cứ lời nào từ Shino, anh giục giã nói.

Vị tướng quân điều khiển bọ im lặng với sự hối thúc của anh chàng Inuzuka. Anh chậm rãi đi theo Kiba. Akamaru nhanh chân hơn hai người, bóng dáng của chú chó trắng như tuyết thoắt chốc đã lướt qua cánh cổng dẫn vào Vân Ngọc Viện.

Kiba thấy người bạn bốn chân lao đi nhanh như vậy, anh cũng ngay lập tức nhún người, nhảy thẳng qua tường mà vào trong.

Shino điều chỉnh mũ trùm đầu, vị tướng quân điều khiển bọ có chút khó chịu với cặp chủ - thú cưng kia. Tại sao cửa ở đó mà gã Inuzuka kia lại khiếm nhã nhảy qua tường? Và tại sao họ có thể bất lịch sự bỏ lại người đồng hành là anh như vậy?

Shino bực dọc.

Sau cùng, anh cũng không thể làm gì khác ngoài việc đáp lên tường nhà, nhảy vào trong.

Khi vào đến nơi, đập vào mắt Shino là một cảnh tượng không lấy gì làm yên bình. Vị tướng quân điều khiển bọ sững lại, Kiba và Akamaru đứng gần đó - Cách anh chỉ năm bước chân cũng đang sững sờ đứng lặng.

- Chuyện gì thế này? - Trán Kiba đổ mồ hôi, anh chàng Inuzuka hoang mang bước đi giữa hoa viên của Vân Ngọc Viện, đôi mắt đen kinh ngạc.

Tất cả người hầu kẻ hạ ở Vân Ngọc Viện đều bất tỉnh!

Còn Hinata? Hinata ra sao?!

Kiba nghiến răng, kinh hoảng lao sâu vào trong tìm kiếm dấu vết của Long Thần. Shino bấy giờ cũng đã nhận thức được vấn đề, nhanh chóng tung bọ của mình ra, truy tìm khắp nơi. Số bọ tản đi chưa được bao lâu, Akamaru đã ré lên. Kiba và Shino giật mình, lập tức xuất hiện bên cạnh chú chiến khuyển.

Akamaru đang ở trong hoa đình ở giữa hoa viên. Chú đang khịt khịt mũi vào người của một nữ hầu bất động. Kiba chạy đến, khi nhìn rõ dung mạo của nữ hầu đó anh liền khuỵu xuống, đỡ lấy nàng. Kiba lay lay nàng, cố gắng gọi nàng tỉnh dậy.

- Hana! Hana! Tỉnh lại đi!

- Ưm... - Hana nhíu mày.

Shino để ý thấy vết máu trên bụng nàng, anh liền ra hiệu cho Kiba. Anh chàng Inuzuka tái xanh cả mặt, ngón tay run run chạm vào vết thương của Hana.

- Hử? - Kiba trợn mắt.

Anh quay sang nhìn Shino, khó hiểu - Không có máu.

- ? - Shino không tin vào kết luận của anh, vị tướng quân điều khiển bọ cũng dùng tay ấn vào vết máu trên bụng Hana. Tuy bên ngoài y phục dính máu, nhưng khi ấn sâu vào vết thương, lại chẳng có máu chảy ra.

- Gì thế này? - Cả hai vị tướng quân đều sững sờ.

Đúng lúc này thì Hana choàng tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top