Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Bạch Ảnh (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi đứa trẻ muốn ra đời đều phải có cha có mẹ, mặc dù bọn họ có thể không phải là vợ chồng hợp pháp đi chăng nữa. Hotarubi cũng không phải là ngoại lệ. Nếu như phải dùng một câu để nói về chuyện tình của cha mẹ, thì cô chỉ có thể ngắn gọn mà nói rằng, chuyện tình của cha mẹ giống như là một bông hoa bỉ ngạn.

Truyền thuyết kể rằng, bỉ ngạn là loài hoa duy nhất mọc ở dưới đường xuống hoàng tuyền. Trước khi đi qua cầu Nại Hà bắc ngang qua bờ Vong Xuyên, linh hồn sẽ gửi toàn bộ ký ức ở dương gian của mình cho hoa bỉ ngạn (1). Chính vì vậy mà hoa bỉ ngạn mang ý nghĩa là hồi ức đau thương, là loài hoa của sự chia ly phân cách (2). Đây là loài hoa của địa ngục, tượng trưng cho vẻ đẹp của chốn u linh, dù rất đẹp nhưng lại mang điềm xấu.

Bỉ ngạn hoa, hoa không có lá, mà có lá lại không có hoa. Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn, hoa vừa kịp nở lá vội tan, lá vừa chớm mọc thì hoa lại tàn, chỉ thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa, lá và hoa dẫu cùng chung một rễ, vốn rất gần mà chẳng thể gặp nhau, cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ (3).

Cha mẹ của Hotarubi, giống như là một bông hoa bỉ ngạn, một người là lá còn người kia là hoa. Cả hai vốn là anh em cùng chung huyết thống, giống như là lá và hoa cùng chung một rễ. Thân phận anh em ruột thịt ấy vừa gắn kết họ, cũng vừa khiến họ không thể đường đường chính chính ở bên nhau với tư cách là một đôi tình nhân. Không có một đạo lý nào trên đời có thể dung túng cho sự loạn luân giữa những người chung huyết thống cả. Giống như lá và hoa của bỉ ngạn, có hoa không có lá, có lá lại không hoa, vĩnh viễn không thể ở bên nhau.

Hotarubi là con của cha mẹ mình, cũng là kết quả của một cuộc tình ngang trái và vốn dĩ không nên có mặt ở trên đời.

...

Mọi người đều có ông nội và ông ngoại. Còn đối với Hotarubi, cô có thể gọi ông nội là ông ngoại hoặc ngược lại. Ông của Hotarubi là Nara Suzaku, là đại công tước của vùng núi đá, thủ lĩnh của Nara tộc, phía dưới ông có rất nhiều chư hầu và đồng minh trung thành.

Trong các đại tộc của Hỏa quốc, gia tộc Nara nằm ở vùng núi đá cao lớn hiểm trở với thủ phủ là Ảnh thành, có pháp thuật bí truyền là bóng thuật, với gia huy là hình con hươu thần mang gạc dài - biểu tượng của vị thần mục đồng - vị thần cổ xưa đã xuất hiện từ thuở hồng hoang, đại diện cho thiên nhiên, các giống loài động thực vật và sự sinh sản. Ảnh thành của Nara cùng với hai gia tộc anh em là Yamanaka và Akimichi có thủ phủ là Tâm thành và Bội thành, cả ba tọa thành một khối tam giác vàng vững mạnh thống trị cả vùng núi đá.

Không ai là không biết tới gia ngôn của gia tộc Nara, kiếm của ta rất sắc bén. Kiếm muốn sắc thì phải mài, một con người muốn thấu tình đạt lý làm chủ thiên hạ thì phải rèn luyện trí tuệ. Đã là người nhà Nara thì phải có trí tuệ sắc bén, sử dụng tri thức như một vũ khí, luôn luôn phải không ngừng học hỏi.

Chỉ là mặc dù cha mẹ của Hotarubi đều là người nhà Nara, nhưng cô không được phép mang họ Nara. Ở trên cái đất Hỏa quốc này, những người có quan hệ huyết thống trong phạm vi ba đời không được phép lấy nhau, cha mẹ cô là anh em cùng cha khác mẹ cho nên chẳng có cái luật nào cho bọn họ được lấy nhau cả. Mà không lấy nhau, thì tức đó là một mối quan hệ không chính thống, một cuộc hôn nhân không được thừa nhận, và kết quả của mối quan hệ bất hợp pháp ấy - những đứa trẻ như Hotarubi cô đây, sẽ không được công nhận là thành viên của gia tộc.

Vậy cho nên Hotarubi không được mang họ Nara, cũng không được mang biểu tượng của gia tộc trên áo, không được thừa kế tài sản của cha và càng không được cầm cờ hiệu của Nara hay kêu gọi sự trợ giúp của đồng minh dưới lá cờ có hình hươu thần mang gạc dài. Cô - Hotarubi chỉ là một đứa con hoang, con hoang trên danh nghĩa của Nara Hiroshi - con trai thứ tư của đại công tước Suzaku. Mặc dù ông nội (có thể gọi là ông ngoại) cùng một vài vị bô lão trong gia tộc biết được cha mẹ cô thực sự là ai, nhưng đó là một bí mật kinh khủng nhục nhã và xấu hổ tới mức lúc nào bọn họ cũng phải giữ kín nó.

Hỏa quốc cho phép những đứa con hoang được phép có họ của riêng mình. Đứa trẻ sinh ở vùng nào hoặc được nuôi dưỡng ở vùng nào thì đặt họ theo vùng đó. Hotarubi sinh ra và lớn lên ở vùng núi đá, vậy cho nên họ của cô là Ishi (đá sỏi). Cô không thích cái họ này lắm, bởi nghe ra ai chả biết mình là con hoang, biểu hiển cho thân phận mình là một hòn sỏi ai thích nhặt thì nhặt còn thích vứt thì vứt vậy, thà nói là không có họ có khi còn ngắn gọn, dễ nghe và vinh dự hơn.

Ông nội và phần lớn người lớn trong tộc không thích Hotarubi lắm. Ở đất nước này rất hiếm nơi chào đón con hoang một cách nhiệt tình và tử tế. Cái tư tưởng con hoang hay cha hoặc mẹ của chúng là người phá hoại gia đình người ta, hoặc con hoang là sản phẩm không nên tồn tại của một mối quan hệ lầm lỗi đáng khinh bỉ vẫn còn ăn sâu và tâm trí của rất nhiều người. Nara là một đại gia tộc, bọn họ cần danh dự và sự tôn trọng, vậy cho nên Hotarubi có thể hiểu được lý do vì sao mọi người gần như không thích mình. Hồi bé lúc mới nhận ra điều này, cô thực sự rất buồn, bây giờ lớn hơn một chút rồi thì không nghĩ nhiều về nó nữa, thi thoảng nhớ về cũng chỉ buồn chút chút mà thôi.

Hotarubi gần như đã vạch định ra một kế hoạch hoàn chỉnh cho tương lai của bản thân. Lúc này cô còn chưa đủ lông đủ cánh, cô sẽ ở lãnh địa Nara này và cố gắng học hỏi tất cả mọi thứ, và cho đến khi bản thân đã đủ trưởng thành và cứng cáp rồi, cô sẽ tung cánh và bay đi thật xa, tới một nơi nào đó không ai biết mình là ai, đi khỏi Hỏa quốc chẳng hạn. Ngũ đại cường quốc ở vùng trung thổ bao gồm Hỏa quốc - Phong quốc - Thủy quốc - Thổ quốc và Vân quốc, nơi nào cũng có luật lệ hà khắc giống nhau, không bao giờ chào đón con hoang. Vậy nên cô nghĩ mình sẽ đi thật xa, vượt qua hoang mạc Phong quốc, tiến vào vùng đại mạc của những bộ tộc tự trị, hoặc không có thể vượt biển mà tới các vùng đất ở Tây Âu xa xôi.

Hotarubi lén sưu tập rất nhiều bản đồ, mỗi lần đi ngủ lại cầm một cái lên và đọc, để khi đi ngủ cô sẽ mơ về những vùng đất ấy. Một ngày nào đó khi cô thật sự trưởng thành rồi, cô sẽ rời nơi này và tới những xứ sở mà mình mơ về ấy.

Chỉ là giấc mơ mãi là giấc mơ. Vì Hotarubi được sinh ra bởi hai người có chung huyết thống, có lẽ vì vậy mà cơ thể cô không khỏe mạnh như những đứa bé khác cùng trang lứa. Cô còi cọc, ốm yếu và thấp bé, da lúc nào cũng trắng bệch như ma bệnh. Thị lực của Hotarubi không quá tốt, thể chất cũng không phù hợp để học chiến đấu. Thật khó cho cô khi phải đi xa một mình.

Nhưng dù sao, nếu cô chết yểu thì mọi việc cũng không tệ lắm. Không có ai đau lòng khi cô chết cả, có khi cô chết rồi ông nội sẽ thở phào nhẹ nhõm vì bí mật gia tộc sẽ không bị phanh phui nữa cũng nên.

...

Hotarubi chính thức rời xa lãnh địa của Nara thị tộc vào thời điểm mà bản thân cô còn lâu lắm mới đến tuổi trưởng thành.

Đó là vào khoảng thời gian anh họ Shikamaru tổ chức đám cưới. Shikamaru là đích trưởng tôn của ông nội, là con trai cả của người con trai cả của ông, cha của anh ấy là anh trai của cha Hotarubi, đồng nghĩa với việc Shikamaru sẽ là người thừa kế của Nara tộc, và tương lai toàn Ảnh thành sẽ tôn xưng anh ấy là công tước.

Trong con mắt của Hotarubi, Shikamaru là con người rất tài giỏi, từ tư duy trí tuệ cho tới khả năng thực chiến, cái gì anh cũng xuất chúng cả. Và không giống với nhiều người khác coi Hotarubi chỉ là một đứa con hoang, thì Shikamaru lại đối xử với cô rất tốt. Anh gọi cô là em gái nhỏ, luôn sẵn lòng ngồi cùng cô trong các bữa ăn, gắp đồ ăn cho cô, dạy cô chơi cờ, dạy cô đấu kiếm, cùng cô đọc sách, khiêu vũ và chơi nhạc, thậm chí còn trái lệnh ông nội, dạy cho cô cả pháp thuật Bóng thuật bí truyền của gia tộc. Mỗi lần đến sinh nhật của Hotarubi, Shikamaru đều tặng cô quà, khi là con búp bê sứ tinh xảo, khi là bộ cờ domino được làm từ pha lê, khi là trâm cài tóc đính đá ngọc khảm hoa vàng, khi là cuốn sách địa lý được đóng bìa khảm bạc với những trang giấy thơm sặc sỡ sắc màu... và tất cả đều được cô cất giữ thật là cẩn thận.

Năm ấy Shikamaru kết hôn. Người kết hôn với anh ấy, chính là vị công chúa tôn quý của Phong quốc, đại công chúa Sabakuno Temari của Sabakuno hoàng tộc. Có rất nhiều điều mà Hotarubi biết về hoàng tộc Sabakuno. Gia huy của bọn họ là chiếc đồng hồ cát đặc biệt ấn tượng, còn gia ngôn cũng là một câu nói ấn tượng chẳng kém, mạnh mẽ đến mức chỉ mới nghe qua cũng có thể nhớ ngay. "Không cúi đầu, không quỳ gối, không thất bại" - câu gia ngôn ấy của Sabakuno đã khiến cho biết bao nhiêu kẻ thù và người dưới phải khiếp sợ và kính phục. Và vợ của Shikamaru chính là nàng công chúa đến từ gia tộc kiêu hãnh ấy.

Có nhiều người thắc mắc, có nhiều kẻ bàn tán, là vì sao công chúa Temari lại chấp thuật cưới anh họ của Hotarubi. Bởi vì xét về thân phận, Shikamaru mặc dù là người thừa kế của một gia đình đại quý tộc của Hỏa quốc, nhưng người kia còn là công chúa cơ mà, thân phận vẫn cao hơn anh ấy một bậc. Công chúa Temari hoàn toàn có thể thành hôn với một chàng trai quý tộc nào đó ở đất nước mình, hoặc là hoàng tử của chính Hỏa quốc này đây. Thân là một công chúa cao quý, nàng ấy có rất nhiều lựa chọn, và Shikamaru không phải là lựa chọn tối ưu nhất.

Chỉ là, Hotarubi lại thấy những lời ấy thật là vớ vẩn và ngu xuẩn. Đối với cô mà nói, không ai xứng cưới công chúa hơn Shikamaru. Anh ấy vừa có tài năng lại vừa có nhân phẩm, ngay cả hoàng tử trong mắt cô mà nói cũng không thể bằng người anh trai này.

Để chuẩn bị cho đám cưới của người thừa kế, nhà Nara đã tốn không ít công sức. Bọn họ đã cử người đi khắp cả đất nước, mời tất cả các gia tộc từ lớn cho tới nhỏ, khách ngoại bang tới cũng chẳng ít. Mỗi sáng đứng trên đỉnh tòa tháp cao nhất của Ảnh thành, Hotarubi đều có thể thấy những đoàn người tấp nập ra vào, từ những người vận chuyển lương thực thực phẩm tươi sống cho đến đầu bếp thượng hạng nấu ăn cho đám cưới, hay cả các nhóm ca sĩ vũ công và nhạc công chuyên nghiệp, người diễn hề pha trò mua vui cho các vị khách, đến cả các thợ thủ công cùng thợ kim hoàn để trang trí cho lâu đài nữa, đa dạng đủ hết cả. Và các thợ may trong Ảnh thành đã có một mùa kiếm ăn bội thu, khi đại công tước Nara cũng cho phép tất cả người dân chung vui với đám cưới của cháu trai mình, và ai cũng chuẩn bị trang phục để dự hội cả.

Hotarubi cũng muốn dự đám cưới, không phải vì cô thấy tất cả mọi người đều tham dự cho nên cô cũng muốn mình phải được tham dự, mà là cô muốn là người được chia sẻ thời khắc quan trọng nhất đời với Shikamaru. Cô rất yêu quý anh ấy mà. Chỉ là các trưởng bối trong tộc đều không cho cô lấy một lời mời.

Hôm ấy Shikamaru và Hotarubi ở trong thư viện của lâu đài đọc sách như thường lệ, và người anh họ liền đưa cho cô một cuốn sách thật dày, mỉm cười một cách bí ẩn bảo cuốn sách này rất hay, cô hãy mở ra đọc thử xem. Hotarubi gật đầu, cô mở cuốn sách ra, đó là một cuốn sách viết về những câu chuyện cổ tích từ xa xửa xa xưa, và khi cô mở phần trang được đánh dấu bằng dải chỉ mục đỏ, thì ngay ở giữa những trang sách, là một tấm thiệp cưới thiếp vàng. Hotarubi chớp chớp đôi mắt, cẩn thận cầm tấm thiệp lên và mở ra xem, bên trong là một hàng chữ viết tay thật đẹp. Mời em gái nhỏ Rubi tới dự đám cưới của anh.

Được anh họ mời đám cưới, Hotarubi tất nhiên rất vui. Cô rất yêu quý Shikamaru, và thật tuyệt khi được chứng kiến cảnh tượng anh ấy kết hôn với người mình yêu. Vậy là cô liền nói: "Anh là người anh trai yêu quý của em. Em tất nhiến sẽ tới, và sẽ tặng cho vợ chồng anh một món quà thật đặc biệt."

Hotarubi biết mình phải tự tay làm cho vợ chồng Shikamaru một món quà cưới. Ở Hỏa quốc, thì những con số như bốn, bảy, chín hoặc mười hai chính là số may mắn. Thế là từ hôm đấy, cô liền không quản ngày đêm, tự mình làm tận mười hai chiếc chuông gió cầu kỳ tinh xảo, mỗi chiếc tượng trưng cho một tháng trong năm, không chiếc nào giống chiếc nào, ngay cả thanh âm khi gió thổi phát ra cũng mang âm sắc không trùng lặp.

Hotarubi hoàn thành được chiếc chuông gió thứ mười hai chỉ cách ba ngày trước khi đám cưới diễn ra. Trong lúc cô còn đang phân vân xem nên chọn lựa mười hai chiếc hộp đựng chuông như thế nào, thì ông nội Suzaku cho gọi cô tới thư phòng của ông, và ông đã nói.

"Hotarubi, ngươi là cháu nội nhưng cũng đồng thời là cháu ngoại của ta. Nhưng ta không có cách nào để gọi ngươi là cháu được. Sự thật về thân thế của ngươi chính là bí mật mà cả đời này gia tộc ta không thể tiết lộ ra ngoài. Nó chính là một sự ô nhục. Ta biết mọi chuyện không phải do ngươi, chẳng đứa trẻ nào quyết định được việc cha mẹ của nó là ai cả. Chỉ là hãy thứ lỗi cho ta, ta không có cách nào có thể tiếp nhận được ngươi."

"Cuộc hôn nhân giữa Shikamaru và công chúa Phong quốc, cũng như mối liên minh giữa Nara và Sabakuno, chúng ta cần có nó. Và sau khi Shikamaru kết hôn, ta đang có ý định tìm cho Hiroshi cha ngươi một mối hôn nhân phù hợp. Con trai ta đã quá tuổi lấy vợ, nhưng sẽ vẫn có nhiều gia tộc danh giá chịu gả con gái cho nó, nếu như ta đề nghị, rồi Nara lại có thêm một hay nhiều đồng minh khác nữa. Nhưng tất cả có thể bị phá vỡ, nếu như bí mật về thân thế của ngươi bị bại lộ."

"Cháu nội của ta, cháu ngoại của ta, đây là lần đầu tiên và duy nhất ta yêu cầu ngươi, hãy rời khỏi đây. Ta có thể cho ngươi mọi thứ ngươi cần, của cải tài sản đủ để sống sung túc hết quãng đời còn lại, một cái tên một cái họ mới để không ai biết ngươi là ai. Ngươi có thể tự do lấy chồng sinh con sống cuộc sống của riêng mình, không ai dám xem ngươi là con hoang hay con cháu sau này của ngươi là con hoang nữa cả. Chỉ cần ngươi rời khỏi đây, vĩnh viễn đừng bao giờ quay lại nữa."

Hotarubi lặng yên nghe hết những lời ấy. Cô nghe một cách rõ ràng, bình tĩnh và tỉnh táo nhất có thể. Và khi lời từ miệng ông nội đã nói xong, cô cũng chỉ nhẹ nhàng bảo.

"Đây là lần đầu tiên ông gọi con là cháu nội, cũng gọi là cháu ngoại nữa. Con thực sự rất vui, mặc dù biết đó cũng sẽ là lần duy nhất và lần cuối cùng. Bởi vì con sẽ rời khỏi đây và không bao giờ quay trở lại đúng như ông mong muốn, giả sử sau này có tình cờ gặp nhau trên đường, chúng ta sẽ chỉ là hai người xa lạ."

"Con rất yêu quý Shikamaru, cho nên con không bao giờ muốn mình là người phá hỏng hôn nhân và tiền đồ tương lai của anh ấy. Đối với cha mẹ con vừa yêu thương lại vừa ghét hận, yêu vì nhờ có bọn họ con mới có thể tồn tại trên thế gian này, hận vì do bọn họ mà con mới là một đứa trẻ bị vứt bỏ, có cha có mẹ nhưng vẫn bị gọi là con hoang."

"Con đã nhiều lần tự hỏi, nếu như con là con của cha với một người phụ nữ khác không phải là mẹ, hay con là con của mẹ với một người đàn ông khác không phải là cha, thì ông sẽ yêu thương con như anh Shikamaru hay ba anh chị Choji, Deidara và Ino chứ ? Nhưng trên đời này làm gì có chữ nếu, cho nên tốt nhất đừng nên mong ngóng câu trả lời. Con sẽ rời khỏi đây ngay trong đêm nay, xin ông đừng lo lắng."

Cuộc nói chuyện giữa Hotarubi và ông nội Suzaku, có thể vắn tắt chỉ bằng một câu, đó là người ông già cả vì suy nghĩ cho gia đình cho nên mới muốn đuổi cô cháu gái ruột là con ngoài giá thú đi. Nhưng cả hai người đều bình thản và lãnh đạm tới kinh ngạc.

Hotarubi cứ thế quay đầu bước đi. Khoảnh khắc cô chạm tay tới cánh cửa bằng cẩm thạch, chuẩn bị đẩy nó ra thì ông nội ngồi bên trong đã trầm ngâm nói ra một lời: "Ngươi thực sự rất giống ta. Trong tất cả các đứa cháu của ta, Shikamaru giống ta nhất, sau đó là đến ngươi."

Hotarubi nhẹ nhàng quay đầu lại, nở một nụ cười nhẹ, khẽ khàng đáp: "Cảm ơn ông. Vì con giống ông, cho nên con ở đâu cũng có thể tự mình sinh tồn, đừng lo lắng hay buồn lòng vì đã đuổi con đi." Nói rồi cô đóng cửa lại, một bước đi thẳng ra ngoài.

Hotarubi chuẩn bị đồ của mình rất nhanh chóng. Đồ đạc của cô cũng không có gì nhiều lắm, một ít quần áo, một vài cuốn sách, một bộ đồ làm thủ công nho nhỏ, một ít tiền đi đường, thế là xong. Sau khi xếp xong đồ, cô liền chọn ra mười hai chiếc hộp gỗ thật đẹp, mỗi một hộp cẩn thận đặt một chiếc chuông gió vào, sau rồi lại lấy bút và mực, nắn nót viết từng dòng chữ để lại cho Shikamaru. Cô biết rất rõ Shikamaru, sáng ngày mai khi không thấy cô có mặt trong bữa sáng, anh sẽ lên phòng tìm cô, và sẽ thấy bức thư này một cách nhanh chóng.

Gửi anh trai Shika yêu quý của em, khi mà anh thấy bức thư này, thì em đã ở cách Ảnh thành một đoạn rất xa.

Em xin lỗi vì đã không giữ lời hứa là sẽ tới đám cưới của anh. Chính tay em đã làm món quà cưới và để từng món vào trong tất cả mười hai chiếc hộp này, và em hy vọng rằng vợ chồng anh sẽ thích nó.

Anh trai Shika yêu quý của em, em cầu chúc cho anh tất cả những điều tốt đẹp nhất. Anh sẽ trở thành một thủ lĩnh tài giỏi nhất, sống thật khỏe mạnh và an lành, có một gia đình thật là hạnh phúc cùng những đứa con xinh xắn và đáng yêu. Em sẽ luôn cầu nguyện cho tất cả mọi người.

Xin đừng lo lắng, em sẽ ổn cả thôi. Em luôn nói với anh là bản thân muốn được đi đây đi đó mà. Tạm biệt Shika. Tạm biệt chứ không phải vĩnh biệt, bởi vì em hy vọng rằng một ngày nào đó chúng ta có thể gặp lại nhau.

Hotarubi còn viết một bức thư để lại cho cha mình. Không giống như bức thư chỉ toàn lời yêu thương được gửi tới cho Shikamaru, bức thư gửi cho cha ngập tràn những thứ cảm xúc mâu thuẫn khó tả, nhưng cuối thư, cô vẫn viết được một lời tạm biệt thật chân thành.

Sau khi viết xong thư, Hotarubi cẩn thận đặt nó xuống dưới một cái chặn giấy bằng gỗ. Cô lấy đồ, thổi tắt nến và nhanh chóng rời khỏi lâu đài bằng cửa sau. Ông nội đã chuẩn bị sẵn cho cô một chuyến xe để xuống vùng đồng bằng, chuyến xe sẽ đưa cô tới bến sông, và sau đó từ bến, cô có thể xuôi dòng thích đi đâu thì đi.

Hotarubi leo lên xe và ngồi gọn lỏn trong đó. Thời khắc chiếc xe rời khỏi Ảnh thành, Cô thoáng quay đầu lại nhìn tòa thành hùng vĩ tráng lệ, lúc này đang ngập tràn lung linh ánh đèn đuốc khi đêm về. Dòng lệ ấm nóng thoáng xuất hiện trên khóe mi của cô, một câu hỏi khẽ lóe lên trong tâm thức, không phải mình lúc nào cũng muốn rời đi thật xa sao, tại sao bây giờ có cơ hội rồi, mình lại thấy có chút buồn sầu vậy nhỉ ? Suy nghĩ chỉ thoáng qua một lúc, và Hotarubi đã lau dòng nước mắt kia thật nhanh.

Bình minh tới cũng là lúc chiếc xe chở Hotarubi đến được bến sông. Hotarubi bình thản xuống xe. Cô không đem theo tài sản mà ông nội cho mình, mà chỉ mang theo những món đồ chân chính thuộc về chính mình, cùng với chính bản thân cô. Cô nhìn vùng lãnh địa của Nara một lần cuối, sau đó không chút do dự mà đi thẳng lên một con thuyền lớn, cứ thế xuôi dòng xuống miền Đông.





/*Link tài liệu tham khảo */

(1) Trích theo nguồn https://thuvienquocgia.vn/y-nghia-hoa-bi-ngan-tim-hieu-truyen-thuyet-hoa-bi-ngan/

(2) Trích theo nguồn https://hatgiongdalat.com/tin-tuc/truyen-thuyet-va-y-nghia-hoa-bi-ngan.-hoa-bi-ngan-co-that-hay-khong-68.html#:~:text=T%E1%BA%A1i%20Nh%E1%BA%ADt%20B%E1%BA%A3n%2C%20hoa%20mang,s%E1%BB%B1%20chia%20ly%2C%20tuy%E1%BB%87t%20v%E1%BB%8Dng.

(3) Trích theo nguồn https://tronghoa.net/truyen-thuyet-hoa-bi-ngan/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top