Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Socola tặng anh mà anh có người khác sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"anh hai ơi, em đi học đây" - cậu bước xuống cầu thang rồi đeo balo đi học
"Để anh chở mày đi học" - nói rồi Sanemi lấy chìa khóa xe ra cửa
"Thôi em tự đi được, với lại anh còn đi làm mà" - nói rồi cậu cười tươi một cái với Sanemi
"Một là đi với anh, hai là mai nằm giường" - vừa nói anh vừa ôm eo cậu, tay kia luồn vào áo sơ mi véo ti cậu một cái
"Ứm.....ahh.... được.... được rồi e...em đi với anh...mà ~~"
"Có phải ngoan không, đi thôi" - anh buồn tay ra cũng không quên tát cái bốp vào bờ mông tròn đầy thịt kia
"Ahh...đồ anh hai đáng ghét"
Sanemi chở cậu đến trường, trên đường đi anh cũng chẳng yên mà sờ mò làm cậu rên rỉ, khuôn mặt trắng xinh giờ chỉ toàn màu đỏ ửng đầy dâm dục, đến cổng trường anh mới chịu buông tha cho cậu, chỉnh quần áo đàng hoàng rồi cậu bước xuống xe với tâm trạng rất tốt, mấy học sinh gần đó cũng trầm trồ cảm thán vì cậu bước xuống từ chiếc Ferrari bảng giới hạn cùng người bên trong là chủ tịch tổng tài tập đoàn top một

"Hello Genya" - Zenitsu vẫy tay chào cậu
"Chào hai cậu nha, đi học sớm thế" - cậu cười hỏi Tanjiro và Zenitsu
"Haha có gì đâu, chỉ là hôm nay lễ nên tới sớm thôi" - Tanjiro gãi đầu cười
"Ủa lễ? Lễ gì thế Tanjiro?" - cậu nghiêng đầu
"Genya không nhớ hả, nay là lễ tình nhân á, nghe mấy học sinh khác bảo có thể tự tay làm socola tặng người mình thích á" - Zenitsu nói
"À tớ quên mất, vậy mấy cậu có làm không?"
"Có chứ, chắc chắn phải làm á chứ" - Tanjiro cười
Ba người vào lớp cất cặp rồi tới phòng làm bánh của trường để chuẩn bị nguyên liệu làm socola tặng ba anh chồng thân yêu :))
Genya thì khỏi nói rồi, cậu hay nấu ăn nên chả món nào cậu không hiểu không biết cả, cậu còn làm đẹp và ngon nữa ấy chứ, nguyên buổi cả ba cười nói vui vẻ rồi cười đùa, trét socola dính đầy mặt cả ba
"Awww ngon quá à" - Zenitsu nói
"Ngon thật á, Genya giỏi nấu ăn thật đó" - Tanjiro vừa ăn vừa khen
"Haha có gì đâu, mấy cậu làm cũng có thua gì tớ đâu, kiểu gì Rengoku và Tengen cũng thích cho xem" - cậu cười nói
"Phụt" nghe tới Tengen thì Zenitsu xém nghẹn
"Zenitsu sao thế, khó ăn lắm sao?" - Tanjiro vỗ lưng Zenitsu hỏi
"Kh...không sao, tớ có bảo tặng ông chú Tengen đó bao giờ đâu mà mấy cậu...." - vừa nói mặt Zenitsu vừa đỏ
"Ờm thì không có, mặt cậu đỏ như cái cà thôi" - cậu cười trêu
"Xì, cứ coi là tặng cho ông chú đó đi, nhưng chắc gì ông chú đó thích mấy món này" - Zenitsu ủ rũ nói
"Zenitsu đừng lo, quan trọng là tấm lòng và tình cảm của cậu, đừng suy nghĩ tiêu cực " - cậu vỗ vai an ủi Zenitsu
"Ò cảm ơn hai cậu nha "
"Không có gì đâu, chúng ta là bạn thân mà" - Tanjiro khoác vai cả hai nói
"Haha đúng rồi" - cậu cười tươi
____________ tua đeeee

"Yeah về rồi" - Zenitsu vươn vai
"Nhóc Zenitsu, về thôi" - Tengen bước vào
"Ờm....m...mà này...t...tôi có chuyện muốn....nói" - vừa nói Zenitsu vừa đỏ mặt đến cả mang tai
"Hửm em nói đi" - Tengen cười
"T....tôi...cái này....tôi tặng ông chú đấy" - nói rồi Zenitsu đưa hai tay trước mặt Tengen, trong đó là túi socola cậu làm nhìn không được đẹp mắt nhưng đó là tình cảm cậu dành hết trong đó
"Ồ cho tôi sao, cảm ơn nhóc nha" - Tengen xoa đầu Zenitsu rồi lấy túi socola
Tengen không chê mà mở ra rồi lấy một miếng cho vào miệng ăn
"N...ngon không?" - Zenitsu nhìn Tengen
"Ngon lắm, tôi cảm kích nhóc lắm đấy, trước giờ nhóc là người đầu tiên tặng cho tôi đấy" - Tengen cười tươi xoa đầu Zenitsu
Zenitsu bỗng rơi vào suy tư vì cái xoa đầu ấy, trước giờ cậu chưa từng được ai cảm ơn hay nói một câu tốt với cậu, dù có thì cũng chỉ nhăm nhe tiền của cậu, từ khi làm bạn Tanjiro và bên cạnh Tengen thì cậu thấy được sự thật lòng ấy
"T...tôi thích anh lắm...." - Zenitsu nhìn thẳng mắt Tengen nói
"Thật à, tôi không thích nhóc" - Tengen trả lời nhạt nhẽo
Nghe xong Zenitsu như chết lặng vì không lẽ vì cậu lạnh nhạt và hay cáu với Tengen nên anh ấy không thích cậu nữa
"Zenitsu tôi yêu em lắm, tôi muốn cưới cả em nữa, phải mau lớn để làm vợ tôi đấy" - Tengen cúi xuống hôn lên môi cậu một cái đầy ngọt ngào
"Ưm.... được chứ, từ giờ tôi không cáu hay đối xử nhạt nhẽo với anh nữa nên...."
Chưa nói hết câu thì cậu bị Tengen bế lên đi ra ngoài trong sự bất mãn vì Zenitsu không chống lại được tên to con này ༎ຶ⁠‿⁠༎ຶ
__Phía Tanjiro
"A...anh Rengoku em tặng anh" - Tanjro đưa hộp socola cho Rengoku
"Ô socola sao, anh không thích ăn ngọt" - Rengoku nhíu nhẹ mày nói
"Ơ v...vậy ạ" - Tanjro hơi buồn nhìn hộp socola
"Nhưng nhóc Tanjiro tặng thì anh rất thích, nào lại đây ăn cùng anh" - Rengoku cầm hộp socola rồi kéo Tanjro lên đùi ngồi
Cả hai ngồi ăn cũng nhau rồi nói chuyện vô cùng vui vẻ và ngọt ngào hơn cả socola
Genya thì hơi buồn vì lên công ty thì anh Sanemi không ở đó, cậu ủ rũ bước trên con đường quen thuộc về nhà, đến nhà thì cậu thấy xe anh đậu ở đó nên hớn hở chạy vào để tặng socola cùng chiếc cà vạt cậu tích tiền bao lâu mới dám mua thứ đắt tiền như vậy tặng anh
Bước đến phòng khách cậu gặp một cảnh chẳng thế chết lặng hơn
"A.....e..em xin lỗi.....em làm phiền"
Cậu làm rớt cả túi socola cùng hộp quà xuống đất khi thấy cảnh anh hai cậu đang đè một cô gái trên ghế sofa, cậu không kiềm được cảm xúc mà chạy ngay ra khỏi nhà mặc anh hai cậu vừa gọi tên cậu vừa đuổi theo giải thích

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top