Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2: Con phố nhỏ kì diệu

         Vào lúc ấy nhưng tại một khoảng trời khác, một người đàn ông chững chạc đang sắp xếp hành lí lên xe ra sân bay. Anh bắt chuyến bay sớm nhất để trở về nước dự cuộc họp quan trọng. Sau hàng giờ bay, anh có vẻ mệt mỏi vừa đi vừa gọi điện thoại cho lái xe tới đón. Giọng nói trầm, đôi chân dài, cùng với gương mặt điển trai trông anh rất thu hút.
          - Ôi trời ơi! Nhìn anh ấy kìa!
          - Kya~ Đẹp trai quá.
          - Wow! Soái ca kìa.
     .... (tiếng hét, reo hò của đám đông)
              Chẳng mấy chốc tại sân bay tập hợp lại thành một đám đông ồn ào. Trong đó có một cô gái xinh đẹp vóc dáng sexy diện đồ sang chảnh tiến lại gần anh ngỏ lời:
            - Anh chàng đẹp trai có muốn cùng em uống ly coffee không? Em nghe nói...
            - Tôi có vợ rồi_anh thẳng thừng đáp chẳng đợi cô nói xong rồi rời đi cùng chiếc xe sang bỏ lại cô gái kia với vẻ mặt ngạc nhiên và tức giận.
               Gỡ cặp kính xuống ánh nhìn của anh dính chặt vào đống tài liệu trên tay. Sự ồn ào của đô thị cộng thêm vẻ mệt mỏi của chuyến bay dài làm anh trầm lặng. Bỗng tiếng ồn dịu hẳn khi xe rẽ vào một con phố nhỏ, anh ngạc nhiên hạ từ từ cửa kính xe xuống ngắm nhìn. 
                - Thật kì diệu! Giữa lòng thành phố ồn ào này lại có một con phố yên bình như vậy_anh nói.
                 Hai bên đường là hàng cây đều đang ngả mình sang thu, lá vàng rơi phủ kín đường chỉ chừa lại con đường xe chạy, trên vỉa hè là những quán coffee, bánh ngọt,.. mọi thứ đều diễn ra nhẹ nhàng, yên ắng, không xô bồ. Xe dừng lại trước cửa hàng bán hoa ở cuối góc phố, anh chàng thư kí lên tiếng:
              - Thưa Trần chủ tịch, anh muốn loại hoa nào để đặt ở văn phòng ạ?
                   Anh đang ngắm đường phố bỗng nhăn mặt lại:
               - Anh là thư kí mới à? Tên gì?
               - Thưa Trần chủ tịch, tôi tên An ạ_anh chàng thư kí căng thẳng đáp.
               - Không cần căng thẳng, cứ thoải mái. Tôi không muốn sa thải người thứ 7 vì cùng một lí do. Hôm nay tâm trạng tôi tốt nên chỉ trừ 50% lương. Và điều cuối cùng anh nên nhớ là tôi không thích hoa_anh nói rồi lại xem tập tài liệu.
                 Anh thư kí kia càng căng thẳng nhưng vẫn cố mỉm cười vui vẻ. Chiếc xe rời bánh khỏi cửa hàng bán hoa rồi đi thẳng tới công ti. Xe dừng bánh, cửa xe mở ra, Trần chủ tịch bước ra oai phong sải bước nhanh. Tất cả nhân viên đều ra đón, khi anh vừa đi khuất mọi người đã ồn ào bàn tán:
- Quả như là lời đồn đại, chủ tịch đẹp trai quá!
- Chủ tịch khí chất quá!
- Wow! Đẹp thật nhưng mà chủ tịch không thấy nóng à? Dù trời đã vào thu nhưng vẫn còn nóng mà.
..... Anh vẫn bước đi lạnh lùng có phần cao ngạo, vừa vào văn phòng anh liền cởi bỏ áo choàng bên ngoài, xắn cao tay áo. Thư kí An vừa bước vào phòng, anh đã nghiêm giọng hỏi:
- Tại sao anh không cập nhập tình hình thời tiết cho tôi? À tôi quên, anh là thư kí mới.
Thư kí An chưa kịp lên tiếng giải thích đã nghe thấy chủ tịch gọi cho trưởng phòng nhân sự Thuỳ. Chàng thư kí nghĩ mình sẽ bị sa thải chắc nên đứng yên lặng chờ chủ tịch lên tiếng. Một lát sau, chủ tịch quay người lại nói:
- Anh nên cảm ơn con phố lúc nãy nó đã cứu công việc của anh. Nhân tiện xuống phòng nhân sự nhận chỉ dạy của trưởng phòng Thuỳ về thói quen sinh hoạt, sở thích của tôi và các công việc cần làm. Để nhắc nhở lần cuối phạt 100% lương tháng này của anh. Lui xuống đi.
Thư kí An vừa vui vừa buồn nhưng vẫn cảm ơn chủ tịch. Căn phòng lại trở nên yên ắng, Trần chủ tịch ngồi nhìn chiếc đồng hồ cát đen nhỏ góc bàn không nói một lời.
.....Cuộc họp diễn ra trong 2 tiếng đồng hồ sau đó. Có vẻ công việc không được thuận lợi, anh căng thẳng bước ra khỏi phòng họp tiến thẳng tới ban công phì phèo điếu thuốc. Nhưng cũng chẳng giúp anh xua tan đi mệt mỏi stress và anh chợt nhớ đến con phố nhỏ. Rồi anh vội chạy đi lấy xe phóng thẳng tới con phố lúc sáng.
Khung cảnh ở đó vẫn như vậy vẫn yên bình đến lạ! Anh đỗ xe tại một quán bên đường nhâm nhi ly coffee đen. Bỗng một cơn gió thổi qua lá vàng rơi như mưa, giữa khung cảnh ấy anh thấy thấp thoáng bóng dáng một cô gái với chiếc váy trắng đang cười nói vui vẻ.
- Thật đẹp! _ Anh bất giác thốt lên lời khen và cười theo cô gái đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top