Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đồng ý rồi họ dắt tôi đến phòng họ. Sau khi bước vào phòng tôi thấy những tác phẩm của họ thì vô cùng choáng ngợp, dù chưa thật sự hoàn thành hay đã hoàn thành thì tất cả đều vô cùng hoàn hảo, nhìn những tác phẩm nghệ thuật đó tôi cảm nhận được những cảm xúc, tâm tư của họ qua từng tác phẩm. Khiến tôi chìm đắm vào việc thưởng thức các tác phẩm mà không màng đến 4 cặp mắt nãy giờ vẫn dán lên tôi không rời. Bản thân tôi đâu hề hay biết hình ảnh tập trung chăm chú vào các tác phẩm của tôi lại vô thức thu hút và làm họ rung động. Đến khi tôi chợt quay qua họ thì mới phát hiện ánh nhìn của họ, tôi hắng giọng nói:

-Tất cả đều là các anh tự làm, tự vẽ nên ạ? 

-Là bọn anh làm, em thấy sao nhìn ổn chứ? -Anh Renjun hỏi

-Ổn? Mấy anh có bình thường không vậy? Cái này là hoàn hảo tuyệt vời luôn rồi chứ ổn gì nữa ạ -Tôi thảng thốt đáp lại họ

Họ nghe tôi khen như thế thì vừa ngại vừa vui, cùng nhau bàn luận một chút về các tác phẩm rồi đột nhiên anh Ten hỏi:

-Vậy nay em đến đây để làm gì vậy?

-Ahhh, em tính làm vài món đồ cho tụi nhóc, coi như xin lỗi chúng vì thời gian qua bận rộn quá không bên cạnh chúng với đưa chúng đi chơi được 

-Uhm, vậy có thể cho bọn anh xem mấy món đồ đó một chút được không? -Anh Taeyong hỏi

Tôi gật đầu rồi cùng họ quay lại phòng tôi, bước vào phòng tôi rồi họ cũng giống tôi ban nãy cũng rất ngạc nhiên với những tác phẩm của tôi. Rồi họ được tôi cho xem mấy món đồ mà tôi làm hôm nay. Nhưng có lẽ họ đã nhận ra sự khác lạ trong những món đồ của tôi khi mà chỉ có 4 chiếc lắc tay nhỏ nhỏ -là của bọn nhóc; còn lại những món khác trên bàn là dây chuyền dạng lớn và đặc biệt mặt dây chuyền chính là những ký hiệu hay biệt danh mà họ đặt cho nhau trong nhóm mà họ từng kể tôi nghe. Do đó anh Yuta mới cầm sợi dây chuyền lên- sợ dây có chữ YT và hình sư tử ở mặt dây- hỏi tôi:

-Đây là... em làm tặng bọn anh à?

-Dạ?

Tôi lúc đấy đang mãi dọn dẹp đồ một chút nên không thấy mấy anh đã nhận ra; đến khi anh Yuta hỏi tôi, ngẩng đầu lên và thấy anh ấy đang cầm sợi dây chuyền mà tôi làm cho anh ấy hỏi. Tôi không biết nên nói sao nữa, nên im lặng một lúc; trong lúc tôi im lặng tôi thấy các anh lần lượt phát hiện ra sợi dây chuyền của họ, tôi thầm nghĩ

"Ôi xong rồi, giờ biết nói họ sao đây"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top