Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến sáng hôm sau, tôi bị đánh thức bỏi tiếng chuông điện thoại, tôi vội với lấy điện thoại để trên bàn cạnh giường rồi nghe máy:

-Alo, ai vậy? -Tôi

-Em chưa dậy à? -Người đó

-Uhm, ai vậy? -Tôi

-Là anh, Jungwoo đây, hôm qua anh nhắn hẹn em sáng nay cùng đi cà phê và ăn sáng, em đã nhắn tin đồng ý rồi mà -Jungwoo

Lúc này tôi mới giật mình mở điện thoại tôi lên thì thấy đúng thật là tôi có trả lời đồng ý với anh ấy, lúc này tôi mới chợt nhớ ra Rowoon hôm qua có lén làm gì đó trên điện thoại tôi hóa ra là vậy, bọn tiểu quỷ này thật là. Tôi vội nói lại với anh Jungwoo:

-À vậy anh đợi em xíu nha ạ 

-Uhm, bọn anh đang đợi dưới nhà trước cửa nhà em đây, em xuống mở cửa cho bọn anh vào nhà được không? 

Nghe vậy tôi lật đật xuống giường lấy áo choàng mặc vào rồi chạy nhanh xuống nhà, trong lúc chạy tôi liên tục tự hỏi " bọn anh" của anh Jungwoo có nghĩa là sao? Đến khi mở cửa thì tôi đã hiểu vì ngoài anh Jungwoo còn có anh Doyoung, anh Taeil, anh Kun nữa, thấy các anh tôi nói:

-Các anh vào nhà đi ạ

Họ gật nhẹ đầu rồi bước vào trong nhà , sau khi đóng cửa lại thì tôi liền vội nói:

-Mấy anh đợi em xíu nha, em lên đánh răng thay đồ tí rồi xuống ạ

Rồi chạy vèo đi mất, trong sự bất lực của mấy anh. Họ nãy giờ không lên tiếng vì đang bận nghĩ về hình ảnh ban nãy của tôi; mặt mộc, đeo kính tròn, bận đồ ngủ khoác áo choàng và mang dép bông trong nhà, mặc dù giản dị nhưng mà lại tự nhiên, mộc mạc khiến họ cảm thấy thu hút vô cùng. Sau khi VSCN, thay đồ xong hết cả thì tôi qua mấy đứa nhỏ thì không thấy còn đứa nào nữa cả chỉ còn tờ note của thằng bé Gawoon là:

-Mẹ ơi, tụi con nhờ bác quản gia đưa đi học rồi nên mẹ đừng lo. Do tụi con thấy mẹ còn mệt quá nên không làm phiền mẹ. Nếu mẹ dậy và thấy tờ note này rồi thì " Chúc mẹ buổi sáng tốt lành và vui vẻ bên mấy chú😁" "Tạm biệt mẹ"

Tôi đọc xong cũng thở phào và phì cười, cứ sợ chúng bị gì, may quá. Rồi tôi về phòng làm việc lấy văn kiện cần thiết và túi xách rồi mới xuống nhà. Đến phòng khách tôi thấy mấy anh vẫn đang ngồi đợi tôi thì áy náy nói:

-Xin lỗi các anh nhiều, để các anh phải đợi rồi

-Không sao, cũng không quá lâu, còn sớm nên vẫn kịp. Giờ chúng ta đi thôi -Anh Doyoung cười nhẹ đưa tay ý mời tôi đi

Tôi ngồi chung xe với anh Kun và anh Doyoung còn 2 anh kia đi xe khác lái theo sau

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top