Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

026: Without You #Ican'tsleep

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trong khi tra chìa khóa và ổ, Mark đoán tất cả mọi người đều đã đi ngủ. Cậu đóng cửa và cố gắng treo áo khoác lên giá khẽ khàng nhất. Cậu chẳng muốn đánh thức Taeyong hyung, nếu hyung ấy biết cậu về vào giờ này, hyung ấy sẽ lại lo lắng và hỏi thăm cậu đến lúc trời sáng hẳn mất

Mark phải ở lại với các nhà sản xuất để bàn về đợt comeback sắp tới của NCT DREAM. Cơ thể cậu như rã ra sau nhiều giờ làm việc liên tục và các buổi luyện tập, ai mà biết được cậu đã khao khát được ngủ đến thế nào

Mark đi đến phòng tắm, dù có mệt mỏi thế nào thì cũng nên vệ sinh một chút, đúng chứ? Người cậu đầy mồ hôi, dù rất muốn ngủ ngay-bây-giờ nhưng cậu sẽ phải tắm rửa qua, nếu không sẽ rất khó chịu (và bửn).

Sau khi vệ sinh sạch sẽ, cậu lê thân mình về căn phòng yêu quý với Donghyuck. Nếu là bình thường, Donghyuck sẽ chẳng ngủ sớm đâu. Nhưng dạo này em ấy vừa về đến nhà là gần như lăn quay ra ngủ luôn. Phải chạy lịch trình bên NCT 127 vừa phải luyện tập cho lần comeback sắp tới với DREAM, có lẽ em ấy mệt lắm. Mark cố gắng không gây ra tiếng động khi mặc pijama.

"Minhyung hiong?" Khi Mark nghe thấy giọng ngái ngủ của ai đó, cậu hơi bất động và có tí xíu buồn, tại mình mà em ấy dậy mất rồi

"Anh làm em tỉnh hả?" Cậu cầm khăn và lau qua mái tóc ướt. Phải mất một lúc, Donghyuck mới lại lên tiếng

"Hong, em đã ngủ đâu. Anh về nhà rồi đó hả?"

Nhà, mỗi lần Donghyuck nói vậy, Mark lại cảm thấy có xíu buồn cười, em ấy đã coi kí túc xá như nhà của mình rồi. Mặc dù Mark rất thích em và rất biết ơn các hiong đã chăm sóc cậu nhưng thực sự cậu chẳng thể coi nơi này là nhà được. Cứ kiểu gì ấy...

"Sao còn chưa ngủ? Có vấn đề gì không?" Mark tiến đến bên Donghyuck, cố nhìn rõ gương mặt của em trong bóng tối.

"Hong", Donghyuck đáp lại rất nhanh nhưng Mark có thể nghe ra được sự ấp úng trong đó. "Chẳng có gì sất"

Mark nhìn chằm chằm vào khuôn mặt em. Mắt Donghyuck thâm quầng vì thiếu ngủ; có vẻ em hơi lo lắng nhưng Mark chẳng nói gì nữa

Nhưng mà, Mark vẫn rất lo cho em nhỏ này. Bình thường, Donghyuck luôn tỏ ra là đứa trẻ vui vẻ, không dễ để em ấy chia sẻ bất cứ điều gì với ai đâu

Cậu thở dài và bước về phía giường của mình

"Hiong"

Mark quay đầu nhìn Donghyuck. Khi đã quen dần với bóng tối, cậu làm điều này dễ dàng hơn

"Anh có thể ngủ với em hong?"

Mark im lặng trong vài phút. Cậu ghét skinship. Cậu không thích những lúc Taeyong hyung đặt tay lên vai cậu quá 10 giây, cậu cũng không thích những lúc Doyoung hyung sẽ ôm chặt lấy tay cậu lúc xem bộ phim kinh dị nào đó. Có lần cậu gần như đã gào lên khi Ten hyung véo má cậu. Cậu cũng không nói gì những lúc bị Johnny hyung vỗ bốp vào mông. Thậm chí khi trưởng thành rồi, cậu còn cảm thấy xíu ngượng ngùng khi nói chuyện với mẹ nữa

"Ha. Em đùa thôi. Hiong ngủ ngon nha." Donghyuck lúng túng nói, vội vã xoay lưng với Mark

Mark thở dài và trèo lên giường đứa nhỏ vài giây sau đó. Cậu không có lời giải thích cho hành động này. Với Mark, Donghyuck thật...kỳ lạ. Em ấy luôn làm điều gì đó cho (với) cậu mà cậu sẽ chẳng bao giờ làm

Kiểu như, Mark không thích ăn rong biển. Còn Donghyuck, năm nào cũng vậy, em ấy sẽ nấu một bát canh rong biển thật bự vào ngày sinh nhật của cậu. Mark cũng chẳng thích làm aegyo, nhưng vào một lần Donghyuck (có vẻ) không vui; cậu đã làm mấy trò thật đáng xấu hổ và còn nói "Anh có một giấc mơ. Anh mơ thấy một con ma!" với hy vọng em ấy sẽ hết buồn nữa chứ. Và hôm nay, dù ghét skinship nhưng Mark lại đang trên giường với một Donghyuck đây. Dường như cậu chẳng thể chống lại những yêu cầu của đứa nhỏ này

Mark đã không (thể) nói bất cứ điều gì khi cánh tay cậu bé nằm bên ôm lấy cậu, lấy đầy khoảng không trước ngực bằng sự ấm áp và ngọt ngào

"Cảm ơn hiong" Donghyuck thì thầm. Cậu cũng chẳng khó chịu khi biết rằng mình luôn làm theo những gì Donghyuck muốn

"Sao lại chưa ngủ?" Cậu hỏi, cố gắng tìm một vài lý do khiến đứa nhỏ này buồn

Mark có chút bất lực khi Donghyuck trả lời cậu bằng một câu chẳng liên quan "Í, người anh có mùi táo nè"

"Anh mới đổi sữa tắm" Mark cảm nhận được hơi thở của Donghyuck vởn vơ trên cổ mình và, cậu chẳng ghét nó tẹo nào. Thậm chí cậu còn thấy thoải mái khi em ấy rúc vào lòng cậu như thế nữa chứ. Đột nhiên, Mark muốn được như vậy mỗi ngày.

"Em thích lắm, hiong"

Giọng Donghyuck nhẹ tênh. Mark nhấc tay xoa nhẹ mái tóc của em ấy. (Đừng hỏi cậu, cậu cũng chẳng biết tại sao lại làm vậy nữa đâu TT)

Và, một điều nữa mà Mark đã nhận ra trong buổi tối này. Donghyuck thật đáng yêu. Làn da mịn màng và gương mặt của em ấy thật giống như một thiên thần. Mi mắt cong dài cụp xuống. Hàng lông mày của em cậu cảm giác như nó được giải thoát trong khoảng thời gian (Mark thấy mấy ngày hôm nay nó không được tốt lắm) và đôi môi. Hai cánh môi hơi tách ra và Mark---

"Tại hiong không có ở đây đó"

Mark không rõ tại sao Donghyuck lại nói điều đó sau năm phút, trong khi cậu vẫn đang hưởng thụ sự ôm ấp của em và tay cậu thì vẫn tập trung vuốt ve mái tóc mềm, và khuôn mặt đáng yêu của em

"Em đã hong thể ngủ vì hiong không có ở đây đó"

"Giờ thì ngủ được rồi nhé" Cậu thì thầm giữa cơn buồn ngủ, đặt một nụ hôn nhẹ lên thái dương của em








"Oh my gốt"

"Vcl, cả làng cả nước ra đây mà xem."

"Oh my gốt"

"Shhh, nói bé thôi, anh làm chúng nó dậy bây giờ."

"Oh my gốt"

"Từ bao giờ thằng Mark nó lại dịu dàng như thếeeeee"

"Oh my gốt"

"Doyoung, ngậm mồm vào"

"Oh my gốt"

"Giết tôi đi"

"Johnny, nếu chú cứ oh my gốt nữa anh sẽ đ-"

"Oh my gốt, hai đứa đáng yêu vãi chưởng"


Tác giả: flaismin

/Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả/





Để con ảnh cũ đầy đặn ở đây, chứ dạo này nhìn hai anh em gầy không chịu nổi huhu

Toi nguyện đổi tất cả các moment dạo gần đây để được con ảnh HQ này huhu









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top