Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

☁️ Park Jisung ❤️ Shin Yuna ☁️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tớ thấy cậu nên chụp lại đi, lúc nào muốn ngắm cũng được, đỡ bị bắt quả tang!" - Yuna giật mình khi nghe những lời cô bạn thân Wonyoung thì thầm vào tai mình.

"Cậu nói gì vậy, không hiểu gì hết!" Yuna quay sang cô bạn đang cười cười nhìn mình, tỏ ý mình không biết Wonyoung đang nói gì.

"Đừng có mà chối, tớ thấy cậu đắm đuối nhìn tiền bối Jisung từ nãy tới giờ nhé!"

Thôi xong! Bị phát hiện mất rồi!

"Nếu cậu thích tiền bối, sao kh...umm...ummm..." Wonyoung chưa kịp nói hết câu, đã bị Yuna bịt miệng lôi ra khỏi phòng họp của câu lạc bộ, trước ánh mắt khó hiểu của các thành viên, trong đó có cả chàng nhân vật chính trong câu nói trên.

----------------------------------------------

Shin Yuna, sinh viên năm hai khoa Mỹ thuật trường Đại học Seoul crush Park Jisung, tiền bối năm ba cùng khoa ngay từ khi mới chân ướt chân ráo vào đại học.

Hôm ấy là ngày đầu tiên cô sinh viên năm nhất Yuna tới Đại học Seoul. Vội vã vì sắp trễ giờ tham gia buổi sinh hoạt đầu năm cho tân sinh viên, lại còn lơ ngơ tìm đường tới hội trường tổ chức trong khuôn viên rộng lớn của trường, cô vô ý đâm sầm vào Jisung đang đi tới từ hướng ngược lại.

Mặt của Yuna trực tiếp đập vào khuôn ngực rắn chắc của cậu trai kia, khiến cô loạng choạng ngã ngửa ra sau. Nhắm mắt, cô chuẩn bị tâm thế tiếp nhận một cú ngã đau điếng, nhưng mười giây trôi qua, vẫn không có chuyện gì xảy ra.

Mở mắt ra, Yuna đã thấy mình nằm gọn trong vòng tay của chàng trai xa lạ kia. Khuôn mặt đẹp trai, mái tóc hồng hơi rối, cùng mùi hương nước hoa nam tính thoang thoảng, tất cả khiến Yuna ngây ngất, lạc sâu vào đôi mắt nâu tuyệt đẹp đang chăm chú nhìn cô.

Chỉ đến khi nghe được giọng nói nam tính của đối phương, cô mới như choàng tỉnh, vội rời khỏi vòng tay vững chãi kia mà đứng thẳng dậy.

Jisung: Cậu không sao chứ?

Yuna: À...à không sao. Cám ơn cậu! À mà cậu có biết khu nhà G ở đâu không?

Jisung: Khu nhà G? Cậu là sinh viên khoa Mỹ thuật hả?

Yuna: Uhm, mình sắp muộn buổi sinh hoạt đầu năm của tân sinh viên rồi.

Jisung: Mình cũng cần tới khu nhà G. Còn có 5' nữa là buổi sinh hoạt bắt đầu rồi. Đi thôi!

Nói rồi Jisung nắm lấy tay Yuna, chạy thật nhanh tới khu nhà G. Vừa chạy, Jisung thỉnh thoảng lại vừa ngoái đầu lại kiểm tra xem Yuna còn có thể theo kịp tốc độ của mình không. Bàn tay ấm áp, nụ cười tươi rói, và cả những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán anh nữa, khiến cho trái tim Yuna đập rộn ràng.

Và cô biết, mình đã cảm nắng anh mất rồi.

Tới hội trường, Jisung ra hiệu cho Yuna vào trong, còn mình đi về hướng ngược lại, khiến Yuna không khỏi thắc mắc.

Yuna: Cậu không vào trong sao? Buổi sinh hoạt sắp bắt đầu rồi đó!

Jisung: Cậu cứ vào trước đi, mình sẽ vào sau. Lát nữa gặp lại nhé!

Jisung mỉm cười nói với Yuna, rồi vẫy tay với cô và đi mất. Yuna bước vào trong hội trường, chọn một chỗ khá xa sân khấu rồi ngồi xuống.

Buổi sinh hoạt bắt đầu bằng các bài phát biểu của thầy trưởng khoa và hội trưởng hội sinh viên khoa Mỹ thuật. Đến phần giới thiệu các câu lạc bộ (CLB) trong khoa, chủ tịch của từng CLB sẽ lên sân khấu giới thiệu về câu lạc bộ mà mình quản lý cũng như yêu cầu đối với các sinh viên muốn tham gia.

Đến lượt CLB nhiếp ảnh, Yuna bỗng thấy một gương mặt trông quen quen xuất hiện trên sân khấu. Và chiếc đầu hồng kia đã phần nào khẳng định suy nghĩ của cô.

Jisung cầm lấy micro, mỉm cười nhìn mọi người trong hội trường rồi bắt đầu nói.

Jisung: Xin chào các bạn! Mình là Park Jisung, sinh viên năm hai khoa Mỹ thuật, và cũng là phó chủ tịch CLB nhiếp ảnh. Anh Jeno, chủ tịch câu lạc bộ hôm nay có việc bận nên mình thay anh ấy lên đây giới thiệu về CLB. Mình đã hứa với ảnh là sẽ cố gắng dụ dỗ thêm nhiều thành viên mới, nên các cậu hãy nể tình mình đẹp trai mà đăng kí tham gia nha.

Câu nói hài hước của Jisung khiến cả hội trường cười ồ lên, ngay cả Yuna nãy giờ đang bất ngờ bởi sự xuất hiện của anh cũng không kìm được mà bật cười thành tiếng. Chờ cho tiếng cười xung quanh ngớt đi, Jisung lại tiếp tục nói.

Jisung: Yêu cầu tham gia cũng đơn giản thôi. Chỉ cần các bạn có niềm đam mê với máy ảnh thì cánh cửa của CLB luôn mở rộng chào đón các bạn. Vậy nên, các bạn nhất định phải tham gia đấy nhé!

Không hiểu sao, Yuna lại có cảm giác khi nói câu cuối cùng, ánh mắt của Jisung như đang nhìn thẳng vào cô vậy.

Đừng có tưởng bở nữa! Mày ngồi xa như vậy thì làm sao anh ấy nhìn thấy mày được chứ!

Nhưng suy nghĩ đó cũng không ngăn được Yuna tham gia CLB nhiếp ảnh, vì hai lý do. Một là vì Park Jisung, hai cũng là vì Park Jisung.

----------------------------------------------

Tham gia CLB vì crush là thế, nhưng cơ hội để Yuna nói chuyện với Jisung gần như là bằng không. Một phần là vì mỗi lần đứng trước mặt anh, Yuna bình thường ồn ào và vui vẻ lại trở nên vô cùng bẽn lẽn và ít nói. Nhưng phần lớn là vì độ nổi tiếng của Jisung. Với tính cách thân thiện và dễ gần, Jisung có rất nhiều bạn bè lúc nào cũng vây quanh lấy anh.

Sau khi tiền bối Jeno tốt nghiệp, Jisung trở thành chủ tịch của CLB nhiếp ảnh, chính vì thế, mức độ nổi tiếng cũng như bận rộn của anh còn tăng cao hơn nữa, khiến cho Yuna muốn tìm cơ hội nói chuyện riêng với crush cũng khó vô cùng.

Và thế là Yuna chỉ còn cách lẳng lặng, lén lút ngắm nhìn anh từ xa. Với kinh nghiệm hơn một năm nhìn lén crush, cứ tưởng kĩ năng của cô đã đạt tới đỉnh cao, không một ai có thể phát hiện ra, thế nhưng hôm nay, lại bị cô bạn Wonyoung cùng câu lạc bộ bắt quả tang.

Đi vào căn phòng trống cách CLB nhiếp ảnh hai phòng, Yuna mới bỏ tay ra khỏi miệng Wonyoung.

Yuna: Cậu nói nhỏ thôi chứ! Lỡ ai nghe thấy được thì sao?

Wonyoung: Cậu thích tiền bối Jisung được bao lâu rồi?

Yuna: Từ lúc mới vào đại học, vừa thấy tiền bối là mình đã thích rồi.

Nói rồi Yuna kể cho Wonyoung về lần đầu tiên cô gặp Jisung. Nghe cô bạn thành thật trả lời, Wonyoung không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Wonyoung: Trời! Lâu như vậy luôn hả? Sao cậu không tỏ tình với tiền bối đi?

Yuna: Cậu nghĩ tiền bối sẽ đồng ý hẹn hò với một đứa như tớ sao? Tiền bối là chủ tịch CLB nhiếp ảnh, lại còn là sinh viên đứng đầu khoa Mỹ thuật, lúc nào cũng được các cô gái xinh đẹp khác vây quanh. Tớ là ai mà dám trèo cao chứ?

Wonyoung: Yuna! Cậu không biết mình nổi tiếng như thế nào hả? Tuần nào cũng có ít nhất hai cậu trai tới gặp tớ để xin số của cậu đấy!

Yuna: Nhưng vậy thì sao chứ? Tớ chắc chắn với cậu là tiền bối Jisung ghét tớ.

Wonyoung: Hả? Tự dưng sao cậu lại nghĩ vậy?

Yuna: Chứ cậu không thấy tiền bối lúc nào cũng chủ động tới hướng dẫn các thành viên khác trong CLB chụp hình, chỉ trừ tớ ra thôi à!

Wonyoung: Nhưng mà...

Yuna: Cậu không cần phải an ủi tớ đâu Wonyoung. Tớ thà đơn phương còn hơn là nói ra mà biết trước kết quả là sẽ bị từ chối. Biết đâu được, một ngày nào đó tự dưng tớ hết thích tiền bối Jisung thì sao. Hahaha. Không sao đâu mà!

Wonyoung: Ê...ê...Yuna...

Yuna: Tớ đã nói là tớ không sao đâu! Cậu không cần an ủi tớ đâu!

Jisung: Nhưng anh thì có sao đấy!

Nghe giọng nói quen thuộc, Yuna giật mình quay người lại, đã thấy Jisung đứng sau lưng mình từ lúc nào rồi. Bất ngờ, Yuna lúng túng, hai bàn tay nắm chặt vào nhau, mắt ngay lập tức dán xuống đất, không dám nhìn thẳng vào anh.

Jisung: Wonyoung, em có thể cho anh nói chuyện riêng với Yuna một chút được không?

Thấy bầu không khí căng thẳng, Wonyoung nhanh chóng gật đầu rồi chuồn mất, để lại một Yuna đang run rẩy đứng đó, với trái tim đang đánh lô tô trong lồng ngực, cùng một Jisung lạnh lùng đứng đối diện, tay đút vào túi quần, nhưng ánh mắt lại vô cùng ấm áp hướng về phía cô. Rồi anh dịu dàng cất tiếng nói.

Jisung: Ngẩng đầu lên nhìn anh này!

Yuna run rẩy nhìn lên, bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn cô chằm chằm.

36 kế, chạy là thượng sách!

Nghĩ thế, Yuna rút điện thoại trong túi ra, rồi giả vờ cười cười nói với anh.

Yuna: Tiền bối Kai gọi em về rửa ảnh. Em phải đi trước đây!

Nói rồi cô toan chạy đi, nhưng nhanh chóng bị Jisung nắm tay kéo lại, hướng cô đối diện với anh một lần nữa, sau đó thu ngắn khoảng cách giữa cô và anh, rồi bắt đầu nói.

Jisung: Em có biết vì sao anh không bao giờ chủ động tới hướng dẫn em chụp ảnh không?

Yuna: Hahaha, câu lạc bộ của mình đông thành viên mà, tiền bối đâu thể nào quan tâm hết từng người. Nhưng mà không sao đâu ạ, em không để tâm đâu!

Cô lo lắng trả lời, cố gỡ tay mình ra khỏi tay anh. Jisung thấy cô cố gắng thoát khỏi mình, lại càng nắm chặt tay cô hơn nữa.

Jisung: Vì anh nghĩ em ghét anh đấy!

Yuna không khỏi bất ngờ khi nghe thấy câu trả lời của anh. Cô ngạc nhiên, mở to mắt nhìn Jisung, không biết phải nói gì.

Jisung: Em lúc nào cũng ồn ào và vui vẻ bên cạnh những người khác, nhưng mỗi khi anh tới gần, thì em lại trở nên ít nói, lạnh lùng hơn hẳn. Còn nữa, những lúc máy ảnh gặp trục trặc, dù cho anh có ở gần đó đi chăng nữa, thì em luôn tìm tới Kai để nhờ giúp đỡ. Lúc đó anh bực bội lắm, em coi anh giống như người vô hình vậy!

Jisung lúc này như một đứa trẻ hờn dỗi, đang kể hết những điều tủi thân trong lòng ra. Biểu hiện của anh khiến Yuna càng lúc càng trở nên bối rối hơn.

Yuna: Ý...ý của tiền bối là sao ạ?

Jisung: Em không hiểu sao Yuna? Anh đang muốn nói là anh cũng thích em đấy, Shin Yuna! Thích ngay từ lúc em đâm sầm vào anh rồi! Chứ em nghĩ tại sao anh lại cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy em vui vẻ cùng Kai? Là do anh đang ghen đấy, em có biết không hả!

Bị lời tỏ tình của Jisung doạ cho hết hồn, hàng loạt cảm xúc từ vui mừng, hạnh phúc, đến tủi thân, nhẹ nhõm thay phiên nhau xuất hiện, khiến Yuna ngay lập tức bật khóc. Thấy nước mắt của cô, Jisung không khỏi lúng túng, vội ôm cô vào lòng. Yuna giấu mặt vào khuôn ngực anh, vừa khóc vừa nói.

Yuna: Em...hức hức...cũng thích...hức...tiền bối nhiều lắm! Thích...hức....từ lúc mới...hức hức...gặp tiền bối rồi! Tại...hức.. tiền bối...hức hức...lúc nào cũng có người vây quanh...nên em mới...mới...hức hức....

Jisung ôm chặt cô vào lòng hơn nữa, vuốt vuốt tóc Yuna rồi ngọt ngào nói.

Jisung: Ngoan! Được rồi, anh hiểu mà! Đừng khóc nữa! Em không đơn phương anh, nên anh không cho phép em ngừng thích anh, biết chưa hả?

Yuna rời khỏi cái ôm của anh, bẽn lẽn gật đầu. Jisung cúi đầu xuống ngang tầm mắt cô, đưa tay ôm lấy khuôn mặt Yuna, nhẹ nhàng lau đi vệt nước mắt chưa kịp khô của cô.

Và rồi anh tiến lại gần Yuna, hôn cái chụt lên đôi môi mọng của cô, khiến cho khuôn mặt vốn đã đỏ vì khóc nay lại càng đỏ gay gắt hơn nữa. Có cảm giác như mặt Yuna bây giờ đã đỏ gần bằng màu tóc của cô rồi.

Jisung: Đừng gọi anh là tiền bối nữa, gọi là oppa!

Ngại ngùng, Yuna lại một lần nữa giấu mặt vào lồng ngực anh, bẽn lẽn gật đầu. Trái tim của Jisung lúc này đã bị sự đáng yêu của Yuna làm cho mềm nhũn đến tan chảy.

Jisung: Anh thích em nhiều lắm, mặt trời nhỏ!

Yuna: Em cũng thích anh, Jisung oppa!

----------------------------------------------

Mãi đến sau này, khi Yuna và Jisung đã về chung một nhà, Yuna mới biết được rằng các chàng trai tới hỏi số điện thoại của cô từ Wonyoung nhưng lại không bao giờ liên lạc là vì đã bị Jisung chặn đường, doạ cho sợ chạy mất dép ngay khi vừa lấy được số của cô. Vốn đã bí mật làm như thế được gần một năm, nhưng đúng ngày định mệnh hôm ấy, anh bị Wonyoung phát hiện.

Và lý do Jisung đi theo cô và Wonyoung khi thấy cô kéo cô bạn thân của mình ra khỏi CLB là do sợ Wonyoung nói cho cô nghe những việc "trẻ con" mà anh đã làm để đuổi tất cả những vệ tinh vây quanh cô bay xa.

- The End -


Thiệt tình, không có cảm giác nào hạnh phúc bằng người mình thích cũng thích mình á. Mà toy đời buồn, còn chả có crush nựa ahuhuhu :(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top