Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương8: Khúc mắc của mình tới từ người lạ

Một chuyện tình sẽ có n nguyên nhân để kết thúc, nhưng nếu thực sự trưởng thành rồi chúng ta chỉ gộp lại thành những nguyên nhân sau:
1. Chán nhau- đồng nghĩa với việc có 1 hình mẫu lí tưởng khác. Hoặc là vì thích người khác,hoặc là vì mong người mình yêu giống người khác.
2. Tiền bạc - Thu hút hơn tình yêu là tiền tài danh lợi.
3.Mâu thuẫn- chia ra làm 3 loại . Loại A do không hợp trong suy nghĩ và tính cách. Loại B do hiểu nhầm. Loại C do sai lầm.
4. Tình dục- không đủ khả năng thoả mãn ham muốn người bạn đời của mình- đồng nghĩa với việc không mới lạ. Không quyến rũ.
5. Không hiểu nhau nên không biết trân trọng nhau.

  Mặc Mặc cười khổ. Tình yêu của cô kết thúc như điều số 3 cộng tác với số 5. Vì thế cô quyết định tương lai sau này nhất định phải kề vai sát cánh bên 1 người đàn ông đủ hiểu cô. Là hiểu- không phải giả vờ hiểu.

Dương Dương phát ngôn 1 câu khiến năng lượng cả đời Mặc Mặc như ngọn đèn cạn dầu, lờ đờ rồi tắt hẳn :"Phụ nữ khó hiểu hơn cả thời tiết, còn Mặc Mặc thì khó hiểu hơn cả phụ nữ"

Như thể cô là động vật ngoài hành tinh, nhân vật hiếm lạ vô thường. Hoặc giống như các nhân vật huyễn hoằng trong tiểu thuyết kiếm hiệp đáng lưu danh sử sách.

Anh bạn lạ bỗng chỉ sau vài ngày đã trở thành người bạn online duy nhất thân thiết của cô. Hiểu được từ ngữ cô dùng, biết đốp chát lại cô.
"Công việc của anh thật căng thẳng,
"Việc làm bà chủ cũng không đơn giản hơn nhân viên"
"Nhân viên bọn anh còn phải chịu áp lực từ phía dưới, phía trên, phía trong cả phía ngoài."
"Bà chủ như em phải quản nhân viên đáng tuổi phụ huynh mình, đáng sợ nhất là muốn ra oai, muốn quản lí tốt cũng phải xem lại mình bao nhiêu tuổi. Khách hàng càng làm bản thân thật bi đát"
"Chúng ta nên bắt tay"
"Cùng nhau chống lại thế giới"

Mặc Mặc cầm điện thoại cười thành tiếng. Tên này thật biến thái. Con trai rất ít khi luyên thuyên kiểu nhập vai như vậy. Nếu nói là thú vị thì không hẳn, cô đã gặp người thú vị hơn thế. Phải nói là rất biết nói chuyện.
Thực lòng Mặc Mặc cũng đang áp lực với công việc. Còn nghĩ xem có nên lên thành phố phát triển tiếp sự nghiệp hay không. Nhưng nghĩ tuổi còn khá trẻ, lại là phụ nữ nếu nhập vai 1 Nữ Cường Nhân liệu có khi nào sẽ cô đơn suốt kiếp hay không.
"Em thực sự không muốn biết anh là ai à?"
"Không cần thiết, nói chuyện vui vẻ là được rồi..."
"Nói chuyện như vậy không phải là cách lâu dài"
"Khi nào chán thì sẽ tự dừng, vấn đề là không biết anh là ai khi chán cũng như chưa từng quen ai như anh. Rất tốt"
"Anh cho em một bức ảnh nhé"
" Không cần, vấn đề là em không muốn biết."
"Vậy ảnh không có mặt anh"
  Mặc Mặc im lặng, chưa kịp phản hồi anh ta đã gửi cho cô 1 bức ảnh chụp 1 bàn tay khá mờ, bên cạnh 1 quyển sổ dạng như sổ hộ khẩu.
Cô nhớ khi xưa vì muốn tìm hiểu 1 người thật kĩ, cô đã tìm đọc 1 cuốn sách nói về nhân tướng học, cô đặc biệt theo dõi và đọc kĩ cách xem tướng qua bàn tay.

Bỗng cô không hiểu tại sao lại chụp bàn tay, không phải dạng vô tình chụp mà là cố ý chụp. Cùng sổ hộ khẩu.
  Suy nghĩ cũng khá nhanh, Mặc Mặc tin chắc anh ta muốn chứng minh mình chưa có vợ, chưa đeo nhẫn, hoàn toàn không phải muốn cô xem bói.
"Em biết không? Tại sao lại có hiểu nhầm? Tại vì cách giải thích của chúng ta không đúng những gì đối phương muốn biết."
Tin nhắn tiếp theo:" Giống như anh, muốn em tin anh chưa có vợ, sáng nay đã ăn trộm sổ hộ khẩu của bố mẹ để chụp ảnh cho em xem, hi sinh thân mình chụp 1 bức ảnh có sự hiện diện của anh cho em thấy"
"Anh hùng dũng cảm"
"Đúng vậy, vì thế nếu em muốn làm người nào đó tin rằng em yêu anh ta, nhất định đừng yêu người khác khi chia tay anh ta, đừng nói chuyện với bất cứ ai khi cãi nhau với anh ta, anh ta sẽ cảm thấy điều đó không an toàn với cuộc tình "
" Anh muốn nói gì"
"Anh muốn nói là chúng ta gặp nhau đi"
" Cái chủ đề này chúng ta không nên nói tiếp"
"Em sợ đầu anh bị hói, hay sợ anh không đủ đẹp trai"
"Em sợ anh là tên biến thái"
"Em không tới gặp anh cũng đc, anh tới gặp em"
Thật vô vị. Mặc mặc có nguyên tắc, không yêu không thể đi chơi. Chẳng phải anh ta khuyên cô muốn thể hiện tình yêu với ai đó phải kiên cố thế nào sao? Cô cũng không hiểu tại sao không thích nhau, sẽ không yêu nhau mà cứ phải gặp nhau. Nếu cho cô chọn thì dĩ nhiên cô phải thích người ta mới đồng ý gặp.

Thật ghét dạng đàn ông gặp cô nào cũng muốn hẹn đi chơi thử xem có hợp hay không, xong vì không hợp hay không thích lại không liên lạc kể từ đó. Mà kể cả không thích đi chăng nữa thì khi gặp nhau cungz rất dễ bị đánh lừa nhầm tưởng là thích vì vấn đề ngoại hình.

Mặc Mặc luôn cảm thấy đi chơi ắt có chuyện. Yêu nhau hay không không rõ nhưng cũng không thể biết được khi 2 người khác giới gặp nhau sẽ làm gì. Vì vậy cô có nguyên tắc "Tránh tất cả các cuộc gặp mặt 2 người không cần thiết với người khác phái"

Mặc Mặc quyết định từ bỏ nói chuyện với tên này. Nói chuyện đã được 1 tuần vừa định thân thiết thì cô thấy điều gì không đúng.
Tiếp tục cuộc chiến đơn độc bấy lâu.
Trong đầu chỉ còn lại những câu nói tưởng chừng vô thưởng vô phạt nhưng đầy ẩn ý khi nãy của anh bạn lạ.
Nhìn lại chiếc điện thoại đã bị ném sang 1 bên. Màn hình vẫn sáng vì có tin nhắn Mặc Mặc đeo lên một bộ mặt méo xệch, hơi thở ngắt quãng.
"Em sợ anh không phải gu của em sao?"
"Được rồi, anh nghe em, không gặp mặt"
"Không gặp mặt. Xem ảnh được chứ?"
"Vẫn không trả lời anh?
  Mặc Mặc ngay cả ảnh cũng không muốn xem? Vì sao?
Vì Mặc Mặc sợ rằng anh ta là người Mặc Mặc không muốn gặp nhất- Mạc Quân Thiên.
Đối với Mạc Quân Thiên, trong tiềm thức của cô, cô luôn cho rằng đó là người đàn ông không nên yêu nhất cuộc đời cô. Cô sợ cảm giác chìm đắm vào ánh mắt anh ấy, vô cùng sợ sau khi chìm đắm lại bị vứt bỏ.

Càng sợ rằng người mình gặp không phải Mạc Quân Thiên- người đàn ông bao năm nay ngay cả mơ cũng làm cô hạnh phúc trong đau khổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top