Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3. Khi cơn mưa tạnh (hết)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: r18, double penetration, mpreg, fluff.

Tóm tắt:

Vào cuối tuần, hai người thường sẽ dành thời gian tản bộ quanh thành phố hoặc thư giãn tại bờ biển,  nhưng sáng hôm nay, Alpha của y lại cảm thấy không khỏe, thậm chí còn không có sức rời giường sớm như thường lệ. Khiến vị Omega không khỏi lo lắng.

Neuvillette rơi vào kỳ kích tình. Làm tròn vai một Omega tốt, Wriothesley liền nguyện ý giúp anh một tay.
   

-oOo-

Wriothesley chưa từng nghĩ có ngày mình sẽ kết giao với ai đó không phải là người thường, dù là vậy, cho đến cuối cùng, y vẫn lựa chọn vị Thẩm phán Tối cao. Họ ghép khớp với nhau hoàn hảo, tựa như những "cặp đôi trời định" mà mọi người thường hay ngợi ca. Y không biết cả hai có phải là cặp đôi trời định gì đó như tương truyền hay không, y chỉ biết rằng mình muốn dành quãng thời gian còn lại của cuộc đời bên cạnh vị Alpha này. Không thể là ai khác.

Điều khiến y hạnh phúc chính là, phần tình cảm này cũng xuất phát từ hai phía.

Tuy quãng đường họ đã trải qua đầy ghập ghềnh chông gai, nhất là khi bọn họ đã mất đi đứa con đầu lòng của mình. Nhưng hiện tại, họ cũng đã có được hai bé gái xinh xắn, vị Công tước đã quá mãn nguyện rồi. Sigewinne và Rivera xuất hiện trong cuộc sống hai người tựa như sự ban phúc, tuy đôi lúc có hơi nghịch ngợm, nhưng vẫn chỉ là những đứa trẻ mang theo tính hiếu kỳ về thế giới xung quanh, đang ngày một trưởng thành theo cách riêng của mình.

***

Thường thì vào cuối tuần, hai người sẽ dành thời gian tản bộ quanh thành phố hoặc thư giãn tại bờ biển, nhưng sáng hôm nay, Alpha của y lại cảm thấy không khỏe, thậm chí còn không có sức rời giường sớm như thường lệ. Khiến vị Omega không khỏi lo lắng.

"Ta không sao, em đừng lo lắng quá."

"Làm sao em lại không lo được, Neuvi? Ngài đâu có thường bị ốm như vậy," Wrio đáp, đặt tay lên trán anh để kiểm tra nhiệt độ. Nóng ran luôn. Có thể Alpha nhà y bị sốt mà không hay rồi. "Để em đi mua thuốc cho ngài. Trong thời gian đó, nhớ ăn chút cháo nhé. Mấy ngày này để em chăm sóc tụi nhỏ cho."

"--xin lỗi, ta đã hứa hôm nay sẽ chăm sóc chúng hộ em."

Wriothesley mỉm cười nhìn bạn đời mình, "Ngài có thể bù đắp cho em sau. Còn giờ thì hãy mau chóng nghỉ ngơi đi nào."

Ban đầu, Wriothesley cũng không nghĩ nhiều lắm, cho tới khi y nhìn vào tấm lịch, nhận thấy ngày hôm nay được khoanh tròn bằng màu mực đỏ chói. Y nhíu mày, ban đầu còn cảm thấy mờ mịt, sau một hồi mới vỡ lẽ ra. Hôm nay đánh dấu cho ngày khởi đầu của kỳ Trăng non. Là thời gian Neuvillette rơi vào kỳ kích tình hỗn loạn của mình. Đã lâu lắm rồi kể từ khi bạn đời của y rơi vào kỳ kích tình nào, nên cả hai cũng dần dà quên béng sự tồn tại của nó.

"Đệt," y chửi thề, mau chóng triệu tập các bảo mẫu mang hai đứa nhóc sang nhà bên, đề phòng những trường hợp khẩn cấp như thế này. Các bảo mẫu làm việc rất nhanh gọn, sắp xếp chu toàn mọi thứ cho vài ngày sau, biết rõ mình nên làm gì. Còn Sigewinne và Rivera thì lại bối rối, không hiểu tại sao hai nhóc phải rời xa dada và papa của mình.


"Xin lỗi tụi con nhá, dada của hai đứa ốm nặng rồi, papa cần một mình chăm sóc ông ấy," Wriothesley giải thích với đám nhóc, không hẳn là lời nói dối, những cũng chỉ là phân nửa sự thật.

"Nhưng tụi con có thể giúp papa chăm sóc dada cơ mà. Nhỉ, Sigewinne?"

"Vâng ạ, papa ơi. Cho tụi con ở lại và giúp hai người nha."

Vị Công tước nhìn hai đứa con gái của mình, mỉm cười rồi ôm lấy chúng. "Cảm ơn hai đứa nhé, hai đứa thật tốt bụng. Nhưng e rằng việc này chỉ có papa mới lo liệu được thôi. Các con chịu khó vài ngày thôi, ông ấy sẽ mau chóng khỏe lại ấy mà, cha hứa đó."

Hai đứa nhỏ tỏ vẻ lưỡng lự, nhưng cũng đành gật đầu vâng lời, "Dạ papa. Đợi khi nào dada khỏe rồi mình đi biển chơi nha."

"Được, khi dada khỏe rồi chúng ta sẽ cùng nhau đi biển. Các con đừng lo lắng."

Sau khi tạm biệt tụi nhỏ, Wriothesley trút một hơi thở dài. Y biết rõ trong tình huống này bản thân cần làm gì, dù cho chính y cũng không có quá nhiều kinh nghiệm. Neuvillette, tuy là Alpha, lại có chu kỳ kích tình khác biệt hơn hẳn so với các Alpha thông thường. Wriothesley là Omega duy nhất có khả năng ứng phó được anh. Chứ không ai khác. Y không biết đó là do độ tương thích cao của cặp đôi trời định như lời đồn thổi, hay đơn giản chỉ là do thể chất Wriothesley khác với đa phần các Omega yếu ớt mảnh mai khác. Những gì y biết chính là, y đủ kiên cường để có thể hứng chịu mọi thứ từ bạn đời mình.

Vị Công tước tức tốc trở về phòng của Alpha, vừa mới mở cửa liền bị choáng ngợp bởi mùi hương pheromone nồng nặc. Mùi hương quá mạnh, khiến y thở dốc, suýt nữa đã sụp gối thuần phục trước đối phương theo bản năng Omega nguyên thủy. Trước khi tiếp tục, y mau chóng đóng cửa và khóa chốt, bước đến giường bạn đời mình đang nằm.

"Wrio...sao lại... nóng quá, chuyện gì đang xảy ra?" Neuvillette mờ mịt hỏi, ánh mắt sắc tím hướng thẳng đến đôi đồng tử xanh nhạt của y. Wriothesley mỉm cười.

"Là em đây. Anh đang ở trong kỳ kích tình, cục cưng à. Ta cùng nhau giải quyết nhé?"

"Kích tình? Ta--" Neuvillette mau chóng trở nên cảnh giác, cố vùng tay khỏi người yêu. Khi nhận thức được chuyện gì sắp xảy ra, mặt anh liền tái đi. "Wrio, tránh xa ta ngay, xin em. Em phải để ta ở một mình."

"Yên nào, em làm sao có thể bỏ mặc ngài được. Không đời nào em sẽ để ngài chịu đựng tra tấn này một mình đâu."

"Không được! Ta không thể để em đem tính mạng ra đặt cược, dù cho em có nguyện ý đi nữa. Em không nhớ lần trước đã xảy ra chuyện gì sao?"

"Nhưng hiện tại em vẫn còn sống sờ sờ đấy thôi. Ngài đừng làm quá mọi thứ lên như thế. Ôi cái bọn alpha này, thiệt tình." Wriothesley đảo mắt. Ngày càng trở nên mất kiên nhẫn, mùi hương của y cũng trở nên chua nồng vì bị Alpha khước từ. Y thở dài, ôm lấy bờ má vị thẩm phán, áp trán mình vào trán đối phương. "Ngài không tin tưởng em sao, Neuvillette?"

Vị Thẩm phán Tối cao cúi đầu, hổ thẹn vì đã từ chối ước nguyện của Omega nhà mình, "...Ta không muốn tổn thương em, Mon Trésor."

"Sẽ không đâu. Tin em đi. Từ trước đến nay, em chỉ thấy ngài dịu dàng với em mà thôi." Wriothesley đáp, kéo đối phương vào nụ hôn thật sâu. "Em biết rõ trải qua kỳ kích tình một mình có bao nhiêu thống khổ. Ít nhất thì hãy để em khiến trải nghiệm trở nên dễ chịu hơn."

Neuvillette kinh ngạc ngước nhìn đối phương. Sao Omega nhà anh lại có thể giàu lòng vị tha đến thế, chu đáo đến thế, lại còn vô cùng dũng cảm và mạnh mẽ nữa. Đó là lí do vì sao Wriothesley có thể nắm lấy vị trí Thống lĩnh Pháo đài và chức danh Công tước, dù mang thân phận của một Omega.

"Ta hiểu rồi. Ta không thể nào thuyết phục em đổi ý, phải không?"

"Đúng đó," Wriothesley cười toe toét, chậm rãi cởi bỏ y phục, mời gọi đối phương. Y nhìn thấy ánh mắt vị thẩm phán lóe lên nhục dục khi thấy được con mồi tự dâng lên trước mắt mình. "Đến đây nào. Hẳn là ngài đã nhẫn nhịn quá lâu rồi phải không? Em ở đây, Alpha."

***

Ngài Thẩm phán Tối cao Neuvillette không phải con người. Bằng chứng hiển hiện nhất chính là anh chưa từng già đi, ngoại hình chưa từng biến chuyển mặc cho bao năm tháng trôi qua, trong khi vạn vật đều héo úa rồi lụi tàn. Vì không phải người, anh không giống như những vị Alpha khác trong tòa án Fontaine. Những kỳ kích tình của anh vô cùng khó đoán, hay nói đúng hơn, giống như không tồn tại. Anh không dễ dàng bị chi phối bởi bản năng, luôn đối đãi mọi người bình đẳng như nhau. Ngoài ra, anh cũng ghét việc lợi dụng pheromone của bản thân để thao túng người khác, thậm chí còn sử dụng miếng dán ức chế nhằm che dấu pheromone của mình.

Nhiều người qua cái liếc nhìn đầu tiên đều lầm tưởng anh là beta, nhưng trong tận xương tủy anh vẫn là một Alpha thực thụ. Bọn họ không hề biết rằng, ngài Thẩm phán Tối cao, người mà luôn giữ vẻ tự chủ lí trí trước công chúng, giờ đây đang dần hãm sâu vào bản năng thuần túy của mình.

Ban đầu, Wriothesley thử khẩu giao cho anh, định giúp anh bắn ra trước. Nhưng có vẻ như sự kiên nhẫn của vị Alpha đã bị rút cạn mất rồi, thành ra mới khiến hai người hiện tại đang ở vị trí này. Tuy nhiên, cũng không phải chỉ có Neuvillette là người nôn nóng, mà ngay cả Wriothesley, kể từ lúc bước vào phòng và ngửi thấy pheromone của Alpha mình, cũng đã sớm thèm khát bị Alpha chiếm lấy, dưới kia của y tham lam tiết ra vô vàn chất lỏng. Khi ngón tay của vị Alpha không ngừng ra vào động nhỏ kia, cả phòng phát ra âm thanh nhớp nháp dâm dục. Nếu là ngày thường y sẽ cảm thấy vô cùng bẽ bàng, nhưng hiện tại, dục vọng đã ăn mòn mọi tri giác, chỉ để lại khoái cảm ngập tràn.

Ban đầu, khi cảm nhận được thêm một ngón tay xâm nhập hậu huyệt ướt đẫm của mình, Wriothesley thiếu chút nữa đã mắc nghẹn khi đang ngậm lấy dương vật thô to kia của Alpha. Bây giờ đã được mấy ngón tay rồi? Ba? Bốn? Ban đầu, Neuvillette chỉ định dùng một ngón tay, nhưng vừa chạm đến nơi chảy nước dầm dề kia, anh cũng không kiêng dè nữa mà đút vào ngón thứ hai. Người đàn ông tóc đen suýt nữa đã thét lên trong đau đớn, nhưng ngay lập tức quy phục trước khát khao hoan lạc.

Dù cho hiện tại y không hề chịu ảnh hưởng của kỳ phát tình.

"Ta bảo em dừng khi nào, Wrio? Tiếp tục đi," Neuvillette ra lệnh cho y, cố ý đẩy ngón tay vào sâu hơn, làm cho vị Omega nấc lên một tiếng. "Chưa gì đã ướt tới độ này, hửm? Lỗ dâm không ngừng ứa ra này. Muốn được ta đút no đến thế sao?"

Muốn chứ. Nhưng miệng đang bận thỏa mãn vật ngày càng trướng to của Alpha nhà mình, y làm sao trả lời được đây? Thế là đành đáp lại bằng cách dấn vật kia vào sâu cuống họng hơn, mút mát thật nhiệt tình, cho tới khi có thể cảm nhật được dịch vị rỉ ra từ quy đầu. Y vươn lưỡi liếm láp, như chú mèo con đói sữa. Dịch vị vừa đắng vừa nồng, nhưng Omega thích mê chết được. Y muốn nhiều hơn.

"Hăng hái thế sao," Neuvillette gầm gừ, gặm mút phần đùi trái của bạn đời mình rồi rút tay khỏi hậu huyệt, ấn đầu Omega xuống giường. Vị cai ngục lớn tiếng rên rỉ, lỗ nhỏ rỉ nước cảm thấy trống vắng tột cùng. Vị thẩm phán chỉ mỉm cười, chẳng đoái hoài đến vẻ tuyệt vọng của đối phương. "Im lặng. Lát nữa ta sẽ cho em thứ em muốn, hỡi người dấu yêu. Còn bây giờ thì trình diện trước ta nào."

Wriothesley bật khóc, tuy đang rất sốt ruột, nhưng đành phải vâng lời Alpha mình. Y tứ chi quỳ rạp, nâng hông lên một chút, dùng tay tách mở hai cánh mông rộng nhất có thể, lối vào càng ứa ra nhiều dâm dịch.


"Quả là mĩ cảnh. Thật xinh đẹp làm sao." Vị Alpha bật cười, dí ngón cái vào huyệt động của y, nhận được thêm một tràng nức nở từ đối phương.

"N-neuvi-- Alpha, xin ngài mà..."

"Xin gì cơ, Omega?"

"Xin ngài, đụ em. Đút vật của ngài vào trong em, dùng em đi."

Nhìn em ấy khẩn khoản cầu xin mình như thế, thật đáng yêu làm sao.

"Thưởng cho em, vì em đã hỏi xin tử tế như thế," Neuvillette khụy gối trước Omega, ấn dương vật vào miệng huyệt y rồi khi trượt vào, động tác chậm rãi đến đớn đau. Wriothesley hào hển thở ra, cả cơ thể y căng cứng, vách thịt co thắt quanh dương vật của Neuvillette, đồng thời phía trước cũng bắn ra mà không chút báo trước, vấy khắp nệm chăn. "Oh? Mới đây đã bắn rồi sao? Ta chỉ mới đút vào thôi mà, còn chưa kịp chuyển động. Cảm giác sướng thế à?"

"Nggh..." vị cai ngục đỏ bừng mặt, chôn đầu vào gối, nhưng vị Alpha không hề hài lòng với cử chỉ ấy, y nắm chặt đối phương rồi ôm chầm lấy y từng đằng sau.

"Nào, nào. Không được phép trốn tránh ta, Mon Trésor. Chẳng có gì phải xấu hổ cả."

"Em--xin lỗi. Đã bắn ra trước ngài mất rồi."

Y rùng mình khi Neuvillette áp môi vào gáy y. "Em có biết mình mang bộ dáng vâng lời như thế đáng yêu đến mức nào không? Không sao cả, cục cưng. Ta sẽ cho em nhiều hơn nữa, trao cho em mọi sự sung sướng mà em hằng tưởng tượng. Ta có đủ mọi thời gian trên đời kia mà."

Thế rồi, vị Alpha tiến vào sâu hơn, động tác càng ngày càng thô bạo, hộc tốc, trong khi vị Omega chỉ có thể sung sướng rên rẩm mà chịu trận. Y phải công nhận, trong kỳ kích tình, Alpha của y khác hẳn với mọi khi. Vào ngày thường, vị Alpha vô cùng dịu dàng tinh tế, trong lúc làm tình lúc nào cũng cẩn thận từ tốn. Còn bây giờ lại khác hẳn, Wriothesley có thể cảm nhận được gậy thịt dài của đối phương liên tục nghiến vào tuyến tiền liệt của mình với tiết tấu tàn bạo. Dẫu cho y có muốn vùng thoát cũng không thể. Vị Alpha không cho phép cự quậy mà ôm chặt lấy y, kiềm cố y trong vòng tay của mình rồi cứ tiếp tục di chuyển. Wriothesley chỉ biết là y phải ngoan ngoãn tiếp nhận mọi thứ. Y phải làm một Omega vâng lời, khiến Neuvillette thỏa mãn.

Vị thẩm phán gầm gừ, cắn phập vào phần gáy của Wriothesley đến rướm máu, những cú thúc trở nên dồn dập hơn. Người đàn ông tóc đen có thể cảm nhận được gốc dương vật của Alpha phình to, nút kết dần thành hình, tiến vào miệng huyệt. Vào khoảnh khắc Alpha gắn kết họ lại với nhau, lấp đầy y với dòng tinh dịch nóng ấm, Wriothesley mắt trợn ngược, oằn lưng, phía trước xuất tinh khắp giường.

Nhưng y biết rõ, đây chỉ mới là bắt đầu.

Khi nút kết lắng xuống, Neuvillette không hề lãng phí thời gian, một lần nữa húc dương vật vẫn còn cương cứng vào hậu huyệt của Omega, trước khi đợt tinh dịch thứ hai rót vào bên trong y lần nữa, Wriothesley thời điểm này chỉ biết khóc lóc mà đón nhận.

Y không còn nhớ nổi cả hai đã bắn bao nhiêu lần, hay Neuvillette đã kết lấy y bao nhiêu lần. Vị cai ngục bấy giờ đã hoàn toàn chìm ngập trong nhục dục, tâm trí lơ lửng trên chín tầng mây, còn vị Alpha thì vẫn tiếp tục đối đãi y như món đồ chơi. Thật tình thì, y không cảm thấy bài xích tí nào. Trong quá khứ, y đã quá quen với việc bị đối xử bằng bạo lực, nên việc này cũng tính là lãnh địa quen thuộc của y. Đó là lí do vì sao y là đối tượng bạn đời thích hợp nhất của Alpha trước mắt này, đặc biệt là trong kỳ kích tình.

Nhưng dù là vậy, sự tình tiếp theo đối với y lại là trải nghiệm hoàn toàn mới lạ.

“N-Neuvi?”

Thứ gì đó đang chọc vào lỗ đã nới rộng của y, tha thiết muốn tiến vào. Wriothesley chớp mắt khi nhận thấy nơi kia của Neuvillette mọc thêm dương vật thứ hai.

Huh?

Wriothesley ngước lên, nhìn vào bạn đời của mình, thu vào mắt sự biến chuyển trong ngoại hình của Neuvillette. Người đàn ông đối diện lúc này sở hữu đôi mắt vàng kim thay vì sắc tím quen thuộc. Khắp da và mặt y đều nổi một tầng vảy, răng trở nên bén nhọn tựa dao, chiếc lưỡi cũng hóa dài, chẻ đôi.

Omega rất lâu đã biết người đàn ông chung chăn gối với mình không phải là người. Nhưng y thật sự không muốn biết đối phương rốt cuộc là 'giống loài' gì, mặc cho bây giờ người nọ có khả năng mọc ra hai dương vật cùng lúc đi nữa.

“Neuvi…”

"Xin em, Wrio," vị Alpha gần như cầu xin, "Đau quá. Ta cần em. Cho phép ta vào được không?"

Không nên. Y thật sự không nên. Y nào có kinh nghiệm tiếp nhận hai thứ kia cùng một lúc. Nhưng tới nước này rồi, cả hai đã quá hãm sâu trong bể dục, muốn quay đầu cũng là bất khả thi.

Có một giọng nói nhỏ xíu cất lên trong tâm trí y, kêu y thử xem sao. Đây là Alpha của y cơ mà. Y tin anh sẽ biết tiết chế mà không gây ra tổn hại gì đến y. Hơn nữa, bảo y không có hứng thú với việc tiếp nhận hai dương vật cùng lúc là nói dối.

Nhưng...liệu người phàm có thể chịu đựng hai thứ hàng khủng khiếp kia không?

"Okay. Được rồi, nhưng mà...ngài chậm chút."

Neuvillette mỉm cười, đôi đồng tử vàng rực lóe sáng khi anh dấn người về trước, hôn lấy vị Omega xinh đẹp, gan dạ của mình. Chiếc lưỡi dài của anh luôn vào khoang miệng y, như muốn nuốt chửng y toàn bộ. Wriothesley chợt nhận ra nụ hôn kia cũng chỉ để đánh lạc hướng, bởi lẽ, y bèn cảm nhận được dương vật còn lại đang chậm rãi tiến vào bên trong mình. Khi y hổn hển tìm lấy dưỡng khí, y kéo Neuvillette về phía mình. Y cần lắm ai đó, thứ gì đó, để làm điểm tựa cho mình, bởi lẽ lúc này đây, mọi thứ trở nên quá mức chịu đựng. Nước mắt sinh lý bắt đầu chảy xuống, trong khi cơ thể y đang dần dà thích nghi với hai cự vật đang chiếm cứ bên trong. Vị cai ngục không thể nói nên lời. Y cảm thấy bên trong đã bị nhồi đầy quá mức, vừa cảm thụ được sự đau đớn, lại bị khoái cảm ở một đẳng cấp vượt xa thông thường bủa vây.

"Wrio, em ổn chứ? Có quá sức chịu đựng hay không? Em muốn ta...dừng lại chứ?"

"Đừng! Đừng dừng lại, x-xin ngài. Em...em chịu được mà," y khóc lóc đáp, bấu víu lấy Alpha mình không buông. Y bắt đầu buông thả quyền kiểm soát cho bản năng, giờ chỉ muốn trở nên hữu dụng đối với Alpha mình. "Em chịu được mà...vậy nên xin ngài, đợi em một chút...đừng chuyển động."

Neuvillette giữ im lặng, gần như đáp trả lại cái ôm siết của y, kiên nhẫn chờ đợi. "Thở ra nào, tình yêu. Không sao đâu. Em làm tốt lắm. Ta rất hài lòng, quả thật là một Omega rất ngoan. Em chịu được mà," Neuvillette nỉ non vào tai y, vuốt ve tấm lưng y hòng trấn an vị Omega nhà mình, dù anh không rõ làm thế thì có ích gì hay không.

Sau một lúc, Wriothesley ra hiệu cho Neuvillete tiếp tục di chuyển bằng cách ngọ nguậy mông mình, khiến hai gậy thịt kia trườn vào sâu hơn. Vị Alpha nhếch môi, ban đầu không khỏi kinh ngạc trước hành động bạo dạn của bạn đời mình, sau đó mới thúc vào thật mạnh, khuấy đảo ruột gan bên trong đối phương. Động tác vị thẩm phán không chút từ tốn, bấu chặt lấy hông đối phương đến mức lưu lại vết bầm. Wriothesley chỉ biết rên la, khoái cảm lẫn đau đớn đan xen khiến y không ngừng cào lấy tấm lưng vị Alpha. Cả hai xúc cảm trái ngược khiến y chẳng còn giữ được chút lí trí gì, chỉ biết ú ớ nài nỉ. Mạnh hơn nữa. Xin ngài. Alpha. Đút no em.

Vị thẩm phán gầm gừ, cắn lấy gáy của đối phương lần nữa, thúc vào thật sâu, không ngừng lưu lại vô vàn dấu vết khắp người y. Tựa như một lời nhắc nhở rằng, Wriothesley là do anh sở hữu. Là bảo vật của anh. Chỉ của một mình anh.

Không khí dày đặc pheromone và hương vị truy hoan, người đàn ông tóc đen lúc này đã hoàn toàn giao nộp mình cho bản năng nguyên thủy. Khi thấy Alpha đang mạnh bạo nện mình, trong mắt ngập tràn tính chiếm hữu, y cảm thấy vui sướng đến điên cuồng.

Là y. Chỉ có y mới có thể khiến Alpha mình mất đi tự chủ như thế này. Những kẻ khác đừng hòng mơ tưởng.

"Wrio, ta sắp rồi," vị Alpha cất lời, cổ họng phát ra âm thanh gầm gừ khi đang gần mép vực của cực cảm. Nhưng anh cố nén lại, biết rõ cơ thể người thường sẽ không chịu nổi hai nút kết. Anh sẵn sàng rút ra trước khi nút thắt kịp thành hình mà khóa chặt họ với nhau. Tuy nhiên vị Omega lúc này miệng vẫn không ngừng nức nở van xin, có chết cũng không chịu buông ra.

"Wrio, không được. Sẽ làm em bị thương."

"Không, muốn ngài, làm ơn đi mà. Em chịu được mà...ở lại bên trong em đi, lấp đầy em đi," y lắp bắp. "Xin ngài, đừng rút ra, A-alpha, em sẽ khiến ngài hài lòng mà...Của ngài cả, tùy ngài sử dụng, xin ngài."

Neuvillette gừ nhẹ, không thể tin nổi những lời Wriothesley vừa thốt ra. "Đừng bảo là ta không cảnh báo em đấy nhé."

Thế rồi, không chút báo trước, hai nút kết xuất bật vào trong huyệt động của Omega. Wriothesley bắn ra lần cuối trước cơn đau và khoái cảm cực độ, và rồi mất đi nhận thức. Đôi đồng tử tím sáng rực là điều cuối cùng y thu vào mắt trước khi cả thế giới tối sầm.


***


Khi mở mắt, điều đầu tiên y chú ý là mọi thớ cơ trên người mình bây giờ đều đau nhức đến tợn. Đến mức y không thể nhúc nhích nổi một ngón tay. Đã vậy y còn chẳng thể mở miệng, vì cổ họng lúc này đã khô cằn, rát bỏng. Nhưng khi nhớ lại tất cả những hoạt động cuồng nhiệt mà y đã trải qua với Alpha mình mấy ngày qua thì cũng dễ hiểu thôi. Trong suốt quá trình, y luôn trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, thỉnh thoảng thức dậy đi ăn chỉ để lấy năng lượng mà làm tình tiếp cùng Neuvillette. Còn đa phần mọi lúc, tâm trí y chỉ còn là một mảnh hư vô, để lại những mảng kí ức mông lung.

...Á đậu, có tin nổi không trời. Suốt mấy ngày liền, bọn họ chả làm gì ngoài đắm chìm trong trụy lạc. Kể cả Neuvillette, người mà vốn đã bị dục vọng lấn át tri giác, vẫn còn sót lại chút lí trí mà biến hình trở về bộ dáng cũ sau khi hành sự xong.

Suy cho cùng, bọn họ cũng là một cặp. Đối với đối phương nổi lên dục vọng thì cũng chẳng phải là tội lỗi gì. Nhưng dù là thế, Wriothesley vẫn không khỏi đỏ mặt, cảm thấy xấu hổ cùng cực khi nhớ tới những lời phóng túng y đã nói với Alpha mình, tuy y biết đó cũng chỉ là do khoảnh khắc mất kiểm soát trong lửa tình.

"Wrio. Em tỉnh dậy rồi sao? Cảm thấy thế nào?"

Wriothesley chớp mắt, quay đầu lại nhìn chủ nhân của giọng nói kia. Là Neuvillette, trông đối phương tinh thần vô cùng sảng khoái, đã khôi phục vẻ điềm nhiên thường ngày. Ngược lại, y thì phải nằm bệt trên giường, cử động xíu cũng chẳng xong. Hừ, đám Alpha chết tiệt, tốc độ hồi phục kinh người thật.

Y định thử đáp lại, nhưng rồi chỉ ho khùng khục vì cổ họng vẫn còn bỏng rát. Nhận ra Omega của anh vẫn chưa uống nước, Neuvillette nhanh chóng giúp y tu vài ngụm nước để xua tan cơn khát. Wriothesley thở dài, cổ họng cảm thấy đỡ hơn rồi, nhưng y vẫn chưa chắc mình có thể nói chuyện như bình thường. Y đành đáp lại bằng cách tựa đầu vào ngực Alpha, ậm ừ một tiếng, tỏa ra hương hoa Marcotte dịu ngọt, chứng tỏ tâm tình y đang rất vui.

"Em thật phi thường, Mon Trésor. Bạn đời dũng cảm, tốt bụng của ta," Neuvillette thì thào, rải những nụ hôn dịu dàng xuống người dấu yêu. "Xin lỗi vì mấy ngày qua đã bắt em phải chịu khổ. Ta không muốn làm tổn thương em, nhưng đến tột cùng vẫn không thể kiểm soát được chính mình."

"Do ngài không thể cưỡng lại được em đấy thôi," Wriothesley khúc khích cười, giọng trầm thấp và khàn đục. "Đừng xin lỗi chứ, cả hai ta đều đã đồng ý làm việc này mà. Lúc ấy em là hoàn toàn nguyện ý, giờ có quay ngược thời gian em cũng sẽ không làm khác đi."

Vị Alpha thở dài, nâng cằm đối phương lên rồi trao cho y nụ hôn nồng nàn.

"Ta yêu em, Wrio. Em là lí do duy nhất ta vẫn tiếp tục tồn tại trên cõi đời này. Thật không thể tưởng tượng được thế giới ta sẽ ra sao nếu không có em kề cạnh."

"Ngài giữ lại mấy lời tán dương đó đi, thưa Thẩm phán. Đừng có sến súa vậy chứ, không giống ngài chút xíu nào." Vị Omega đáp, nhưng sự thật là, y hạnh phúc lắm. "Em cũng yêu ngài. Sẽ mãi yêu ngài. Em vốn đã trao cho ngài nửa trái tim của mình rồi. Em sẽ luôn thuộc về ngài, mãi mãi không rời."

"Ta cũng thuộc về em," Neuvillette trao y nụ cười thấu suốt, nhẹ nhàng ấn môi vào bàn tay y, "Nghỉ ngơi đi, Mon Trésor. Em cần phải dưỡng sức."

"Ở lại với em chứ?"

Vị Alpha vén một lọn tóc sau tai y, rồi vuốt ve. "Đương nhiên."

***


"Sigewinne, có phải con lấy áo khoác của ta đùa nghịch rồi quên trả về chỗ cũ không?"

Cô bé tóc bạc lắc đầu, miệng đang nhai lấy bữa ăn sáng. "Hổng có ạ. Hông chừng là Rivera á dada!"

"Không phải con đâu ạ! Con không có lấy áo khoác dada! Không phải con nha," nhóc con tóc đen đáp, hiện tại cũng đang nhấm nháp bánh xếp của mình.

Hừm, trông hai đứa không giống như đang nói dối. Nhưng nãy giờ Neuvillette lục lọi mãi trong tủ áo vẫn không thể tìm thấy áo khoác của mình. Vài bộ quần áo của anh chả hiểu sao cũng mất tăm mất tích. Chưa kể, cả sáng ngày hôm nay anh vẫn chưa thấy Wriothesley bước ra khỏi phòng.

Rốt cuộc ở đâu ấy nhỉ?

Người đàn ông cao lớn bước về phòng ngủ, tìm kiếm bạn đời của mình, không khỏi thở dài một hơi. Hôm nay chắc phải đến nơi làm trễ rồi. Có lẽ Wriothesley biết áo khoác của anh nằm ở đâu.

"Wrio," anh gọi tên đối phương, nhưng không nhận được lời đáp trả, có vẻ như y không ở trong phòng. Lạ thật, lúc nãy khi anh rời giường, Omega của anh vẫn còn đang say ngủ kia mà.

Em ấy đi đâu rồi?

"Hửm?"

Từ lúc nào mà trong góc phòng lại chất một núi quần áo và chăn ga thế? Mà cái đống đồ kia, hình như lại còn đang...nhúc nhích?

"Wrio? Em ở trong đó hả?"


"Dạ?" Khi Neuvillette đến gần, khụy gối trước đống quần áo, y nghe thấy âm thanh nghèn nghẹt của bạn đời mình. Sau khi dỡ bỏ vài tấm chăn và quần áo, y cuối cùng cũng tìm thấy Wriothesley. Tìm được luôn chiếc áo khoác của mình, lúc này đang được Omega quấn quanh người.

"Wrio, em ổn chứ? Đống...quần áo chăn ga này là thế nào đây? Kia là áo sơ mi của ta sao?"

Vị Omega không nói gì, chỉ biết giật lấy đống quần áo kéo lại gần mình, như sợ Alpha sẽ cuỗm mất của y vậy, "Em không biết nữa. Không làm thế thì em cảm thấy bất an kiểu gì ấy. Em muốn được vây quanh bởi mùi hương của ngài."

Huh...đừng bảo là...

"Em đang làm tổ sao?"

"Vậy hả?" Người đàn ông tóc đen chớp chớp mắt, nhìn xuống đống quần áo chăn ga mình đang ôm chặt trong người, rồi lập tức ngợ ra. "Á đệt, ngài nói đúng ha. Chắc là vậy rồi. Nhưng chẳng phải điều đó có nghĩa là--"

Neuvillette mỉm cười, hôn lấy đối phương, cảm thấy tự hào khôn xiết. "Phải, em có thai rồi."

"Ồ," Wriothesley đáp, trông cũng không quá ngạc nhiên, tay y xoa lấy bụng mình. "Hai nhóc kia cuối cùng đã được như ý muốn rồi. Mong là lần này sẽ là bé trai."

"Trai hay gái không quan trọng," anh lại mỉm cười, cẩn trọng kéo y vào vòng ôm. "Điều quan trọng là cả hai bọn em đều bình an và khỏe mạnh."

Và vị Thẩm phán sẽ đảm bảo rằng, không một kẻ nào có thể đến gần gia đình yêu quý và Omega trân bảo của ngài.

fin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top