Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 44. Doll (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ngày hôm sau -

- Tại công hội -

1 bộ giáp hạng nhẹ, 1 khẩu súng lục bên hông, 1 bộ đàm gắn bên hông còn lại và 1 cái áo choàng ngoài công dụng giữ ấm ra thì còn che mấy thứ được cho là "kì lạ" với những người ở thế giới này.

Với 1 tinh thần vô cùng sảng khoái cho 1 ngày mới bắt đầu, tôi mở cửa công hội ra và bước vào trong, sau đấy hít 1 hơi thật sâu để cảm nhận cái không khí đã lâu không gặp này.

- Cô tới sớm thật đấy, mặc dù tôi tới sớm hơn. [Marcus]

- Được rồi đừng có khoe nữa mà nói cho tôi biết ông đã lựa được nhiệm vụ gì đi. [Chloe]

Điều đầu tiên tôi chú ý đến không phải là sự xuất hiện của ổng mà là cái cây chùy cùng với tấm khiên bóng loáng và mới tinh của ổng.

Lí do tôi để ý vì nãy giờ ổng cứ có vài hành vi kì lạ như là liên tục hướng cái chùy và tấm khiến về phía tôi, thấy tôi không để ý thì liền dí nó sát hơn nữa.

- Haiya... mới sáng sớm mà nên cứ thong dong đi, dù sao 2 người kia cũng chưa tới. Mà cô có thấy trời hôm nay hơi bị SÁNG CHÓI không ~? [Marcus]

Trán tôi bắt đầu nổi gân xanh trước sự cù nhây của ổng.

- Thấy rồi! Mà tôi cảm giác như món vũ khí và tấm khiên của ông trong bóng hơn bình thường đấy, vừa đem đi bảo dưỡng à! [Chloe]

- Không không... Tôi vừa mua đấy~. Mấy cái cũ bị thất lạc trong hầm ngục rồi. [Marcus]

- À thế à... Vậy ông chọn được nhiệm vụ gì rồi?! [Chloe]

Tôi nghĩ là mình biết cái 10 đồng bạc hôm qua của ông đã đi về đâu rồi.

- Vì chúng ta vừa mới bắt đầu làm nhiệm vụ trở lại nên tôi nghĩ làm mấy cái nhiệm vụ như hái thảo dược hay săn mấy con thú nhỏ sẽ phù hợp hơn. [Marcus]

- Cứ lấy cả 2 đi, dăm ba mấy cái nhiệm vụ đấy làm cũng nhanh mà. [Chloe]

- Hmph... Vậy lấy cả 2, đợi tôi ra xác nhận nhiệm vụ cái. [Marcus]

Ổng nói xong rồi đi về bàn tiếp tân để xác nhận nhiệm vụ, và trong khi tôi đứng đợi thì thấy 2 thành viên còn lại của đội đã tới.

Nhưng tôi cảm thấy có gì đó không đúng lắm, Clyde vẫn trầm tĩnh như mọi ngày thì không nói. Nhưng Liza vốn mọi khi như con động kinh thì nay lại buồn phiền ra mặt.

- Chào buổi sáng nhé 2 người. Nay chúng ta sẽ đi hái thảo dược và săn vài con thú nhỏ, ông đội trưởng đang đi xác nhận rồi. [Chloe]

- Ồ, vừa hay cũng đúng ý tôi. [Clyde]

- Uhm... [Liza]

Này nhìn giống chưa tỉnh ngủ lắm nè...

- Xong rồi, chúng ta khởi hành luôn chứ! [Marcus]

- Đi thôi. [Chloe]

- Nếu không còn gì nữa thì khởi hành. Mà Liza, tỉnh táo lên. [Clyde]

- Vâng... [Liza]

- Lát sau -

Hiện tại chúng tôi đã ra bên ngoài thành và sắp sửa đến bìa rừng.

Do thấy Liza có gì đấy không đúng lắm nên tôi cố tình bước nhanh hơn tí để nói nhỏ với Clyde xem cậu ấy có biết gì không.

- Này Clyde. [Chloe]

- Hở? Có chuyện gì à? [Clyde]

- Liza bị gì vậy? Sáng giờ rồi. [Chloe]

- Tôi cũng chẳng rõ, chắc do thiếu ngủ thôi vì mấy nay cổ toàn ngủ đến gần trưa mới dậy mà. [Clyde]

- Vậy à... Hi vọng thế. [Chloe]

Nhìn cô ấy giống 1 người đang có tâm sự hơn là người chưa tỉnh ngủ.

Và cứ như vậy bọn tôi tiến vào khu rừng để hái thuốc, đôi lúc có bắt gặp vài con ma thú nhỏ thì săn luôn, nếu là con có trong yêu cầu nhiệm vụ thì giữ lại, còn không thì lát biến nó thành menu cho bữa trưa.

Ngoài ra chúng tôi cũng tiện hái cho Liza mấy cây thuốc giúp làm mờ sẹo vì thuốc được bán trong thành tuy không gọi là mắc nhưng cũng không hẳn rẻ đến mức có thể tùy ý bỏ tiền ra mua.

Cái gì có thể tìm được thì không nhất thiết phải bỏ tiền ra mua chi cho uổng.

- Liza, đây có phải cây cô dùng không? [Chloe]

Mặc dù tôi có thể mở cái bách khoa toàn thư lên xem công dụng của mấy cây thuốc này nhưng để cho chắc chắn đúng cái cổ đang dùng thì nên hỏi cho chắc.

- LIZA! [Chloe]

- Hả?! Sao đột nhiên thét to vậy...? [Liza]

- Tại tôi thấy cô không nghe tôi nói, cô có hơi lơ đễnh rồi đấy. [Chloe]

- Vậy à... Tôi xin lỗi. Mà cô vừa hỏi tôi cái gì nhỉ? [Liza]

Lạ thật, đúng ra mọi khi bị nói vậy là cô ấy liền gân cổ lên chửi rồi mà nhỉ!

- Cô xem đây có đúng là loại cây cô đang tìm không? [Chloe]

- Từ để coi... Có vẻ là nó đấy. [Liza]

- Vậy cô cần số lượng bao nhiêu? [Chloe]

- Ờm... Chả biết nữa, nếu có thể thì mọi người cố gắng kiếm càng nhiều càng tốt, lượng dư chúng ta có thể đem bán lại mà. [Liza]

Vừa dứt câu cô ấy quay đầu đi kiếm cây thuốc tiếp, như thế không muốn tiếp tục cuộc trò chuyện này.

Mà tôi cũng chả quan tâm lắm vì sắp đến giờ trưa rồi nên phải cố gắng tìm thật nhanh để còn chuẩn bị rời khỏi đây.

- Lát sau -

- Tôi nghĩ chúng ta dừng ở đây được rồi, nếu tiếp tục tiến sâu vào bên trong e rằng sẽ có nguy hiểm vậy nên chúng ta rời khỏi khu rừng này để nghỉ ngơi rồi hẳn tìm kiếm tiếp. [Marcus]

Theo tôi để ý nãy giờ thì những cây thảo dược theo yêu cầu nhiệm vụ hái lượm đa phần được dùng để điều chế thuốc hồi phục, mà do đợt truy tìm tội phạm vừa rồi khiến nhu cầu sử dụng thuốc hồi phục tăng cao, dẫn đến việc số cây thuốc dùng cho thuốc hồi phục gần như bị quét sạch ở khu vực gần bìa rừng rồi bọn tôi buộc phải vào sâu bên trong để tìm.

Và để tránh lát ăn mất ngon thì có vài việc cần được giải quyết.

Và người thực hiện là người khác chứ không phải tôi.

- Hả? Tự dưng... [Clyde]

- Nói đi. [Chloe]

Tôi huých tay cậu ấy để nhắc về việc phải làm, cậu ấy cũng hiểu ý định của tôi vì nãy giờ tôi, cậu ấy và ông đội trưởng trao đổi bằng mắt với nhau liên tục mà.

- Được rồi. [Clyde]

Cậu ấy quay người về phía Liza, người đang cặm cụi đi theo đoàn.

- Liza! [Clyde]

- Hở? Có chuyện gì à? [Liza]

- Có đấy. Hôm nay cậu có chuyện gì khiến cậu phiền lòng đúng không? [Clyde]

- Ờm... Không có đâu, cậu nghĩ nhiều rồi. [Liza]

- Đừng chối nữa, nói ra để mọi người có thể giúp cậu suy nghĩ cách giải quyết. [Clyde]

- Thiệt sự không có gì đâu mà... [Liza]

- Vấn đề của cậu nó biểu hiện ra bên ngoài mặt luôn rồi kìa. [Clyde]

- Hả!? Tớ thể hiện rõ vậy ư!!? [Liza]

- Haiz... được rồi, cô nên nói cho mọi người nghe đi, ở đây ai cũng biết cô đang gặp vấn đề rồi nên đừng cố gắng giấu nữa, nó chả giải quyết được gì đâu. [Marcus]

- Ổng nói đúng đấy, hãy nhớ rằng chúng ta là 1 đội. [Chloe]

- Tôi không muốn... thì ờm... được rồi tôi sẽ nói! [Liza]

Phải vậy chứ!

- Thật ra mẹ tớ không- [Liza]

Ngay lúc Liza chuẩn bị nói ra vấn đề phiền muộn của bản thân thì 1 thứ dung dịch đặc sệt từ bên trên rơi thẳng xuống đầu Clyde.

- Cái gì thế kia? chông cậu buồn cười quá Clyde ơi! [Liza]

- Xin lỗi nhé, tớ không tính cười đâu nhưng nhìn cậu giống con chuột đi mưa quá! [Liza]

- Mọi người... [Chloe]

Trong khi Liza đang cười khoái chí thì tôi đã ngước lên tìm xem đống dung dịch ấy từ đâu ra và khi tôi biết được nguồn gốc của nó thì cả người như cứng đờ.

- ...bên trên. [Chloe]

Thấy tôi trợn to mắt nhìn lên trời thì mọi người cũng ngưng đùa giỡn lại và nhìn theo hướng tôi đang nhìn.

Phải tả sao nhỉ...

1 cái đầu khá giống với bọ ngựa đang nhìn chằm chằm về phía bọn tôi với thứ dung dịch chảy từ miệng đang chảy ra, cũng khá giống thứ vừa rơi vào đầu Clyde đấy.

Và đặc biệt hơn nữa là thứ sinh vật đấy cao vãi chưởng, nó ló đầu ra từ những tán cây nên tôi nghĩ nó không thấp hơn 1 toà nhà 2 tầng đâu.

- Chạy... CHẠY NGAY!!! [Marcus]

Marcus vừa quay đầu lại thì chả thấy bóng dáng của những thành viên kia đâu.

- Ngu gì đứng lại hả ông già!!! [Chloe]

Ngay khi nhận ra tình huống nguy hiểm thì tôi ngay lập tức vắt chân lên cổ mà chạy, kế đến là Clyde lao ra vác cả người Liza lên vai rồi chạy. Sau cùng mới tới Marcus đưa ra thông báo.

Đang cắm đầu chạy thì đột nhiên tôi thấy bóng dáng của Marcus vụt qua tôi, sau đấy đến Clyde đang vác Liza cho tôi hít bụi.

Rõ ràng tôi là người phản ứng nhanh nhất và cũng là người chạy đầu tiên mà sao giờ lại đứng bét bảng rồi???

- Ê Ê!!! Đợi tôi nữa chứ- Argh! [Chloe]

Do mãi cắm đầu chạy nên không để ý rễ cây dưới chân thế là 1 cú ngã khiến tôi lăn vài vòng về phía trước. Nhưng cũng nhờ vậy mà tôi thoát được 1 cú cắt ngang của con kia.

Nó cắt ngang thân cây như cắt bơ vậy!

Vừa lật người lại rút súng ra ngắm vào nó thì thấy cái càng to bự ấy chuẩn bị đâm xuống chỗ tôi đang nằm nên chỉ kịp lăn người tránh né.

- Đoạn đường ngắn phía trước -

- Chloe đâu rồi!? [Marcus]

- Hình như cổ bị bỏ lại rồi! [Clyde]

- Chết tiệt, phải quay lại giúp cô ấy ngay! Tôi sẽ dụ con kia, cậu lôi cổ đi. [Marcus]

- Được! [Clyde]

- Thả tớ xuống trước đã!!! [Liza]

- Quay lại chỗ Chloe -

Vừa né đòn thì tôi thấy nó chuẩn bị đánh tiếp, đúng là nó có 2 càng thật đấy nhưng không để người khác thở luôn mà!

Ngay khi tôi chuẩn bị nhắm mắt lại với mong muốn mắt không thấy thì người đỡ đau thì từ đâu bay ra 1 cái túi đập vào đầu con kia.

- Cô còn chạy được không?!! [Marcus]

- Được... Argh! [Chloe]

Tsk... Cái sườn của tôi ơi!!!

- Clyde! Giúp cổ đi, tôi sẽ đánh lạc hướng thứ này! [Marcus]

- Qua đây nào con khốn! [Marcus]

Ông ấy chạy về phía ngược lại bọn tôi để tranh thủ sự chú ý của con bọ ngựa siêu khủng đấy hòng cho Clyde có thời gian đem tôi đi.

- Giỏi thì đánh đi xem nào! [Marcus]

- Khiên tao vừa tậu về đấy! [Marcus]

Có nên cảnh báo ổng về uy lực của 2 cái càng đấy không nhỉ?

Mà thôi chắc chả kịp đâu, nó làm nhẹ 1 góc cái khiên của ổng rồi.

- Mẹ kiếp! Đồ tao vừa mua đấy, mày có biết tao đã tốn bao nhiêu công sức trả giá để từ 20 bạc xuống còn 5 bạc không hả?!! [Marcus]

Tôi không nghĩ là nó nghe hiểu đâu chứ đừng nói đến việc nó biết hay không.

Mà ông trả giá sao hay vậy?

- Khoác tay lên vai tôi đi. [Clyde]

- Còn đổi trưởng thì sao? [Chloe]

- Tôi nghĩ ông ấy sẽ có cách thôi, trước hết phải đem cô ra khỏi đây đã nếu không mọi công sức của ổng đều trở thành vô ích hết. [Clyde]

- Không được! Chúng ta là 1 đội cơ mà! [Chloe]

- Lẹ đi cô nương! [Liza]

- 2 người bỏ tôi xuống và nghe tôi nói đã! [Chloe]

- Tsk... cô muốn cả bọn làm gánh nặng cho ông ấy à?! [Clyde]

- Tôi có cách xử lý thứ kia nhưng tôi cần 2 người giúp! [Chloe]

- Cô lại tính bày trò quái gì nữa...? [Liza]

Từ trong kho đồ tôi lấy cả cỡ chục trái lựu đạn choáng và 1 thỏi C4 cỡ 200g.

- Cô có phép thuật không gian??? [Liza]

- Nó là thứ cô quan tâm lúc này à? [Chloe]

Hết nói nổi, thời gian cấp bách nên tôi không thể chơi chiêu giả vờ bỏ tay vào balo rồi móc đồ từ kho ra. Mà nhắc mới nhớ balo của tôi bay lên cây rồi, éo hiểu sao nó lên đó được hay thiệt.

- Tôi nhớ cô từng dùng mấy cái này chọi ma thú và nó phát nổ được đúng không? [Clyde]

- Cứ xem thứ này cũng nổ đi nhưng nó không gây sát thương. [Chloe]

Lí do tôi chọn lựu choáng là bởi lát sẽ nhờ Clyde chọi về phía con đấy để quấy rối nhằm giảm gánh nặng phía Marcus và do Marcus và con đấy đang ở gần nhau nên không thể dùng lựu nổ làm banh xác cả 2 được.

Và rút kinh nghiệm từ lũ kiến lính trong hầm ngục thì tôi không chắc mãnh vỡ từ lựu đạn có đủ để làm bị thương nó hay không nên xài hẳn C4 cho chắc.

- Nếu không gây sát thương thì sao xử lý thứ kia được? [Clyde]

- Đừng thắc mắc nhiều, tôi có kế hoạch của mình. Việc của cậu là rút cái chốt của từng quả này ra và ném về phía con đấy, cứ ném hết đống này cho tôi. Hiểu rồi thì làm liền đi, coi bộ ổng sắp chịu hết nỗi rồi. [Chloe]

- Được được, tôi làm liền. [Clyde]

- Để mình ra giúp cậu! [Liza]

- Ê ê, tôi có việc khác cho cô, quay trở lại ngay. [Chloe]

- Hả?! [Liza]

Tôi đưa thỏi C4 cho cổ.

- Biết nhào bánh không? [Chloe]

- Thì... Có biết chút ít. Sao à? [Liza]

- Biết là đủ rồi, nhào cái cục đấy thành hình tròn giúp tôi. [Chloe]

Tuy uy lực của C4 không phụ thuộc vào việc nhào nặn nhưng tôi muốn nén nó lại thành 1 cục hình tròn sau đó đào 1 cái hố nhỏ rồi bỏ nó xuống, vậy phạm vi nổ sẽ nhỏ hơn nhưng cũng đồng nghĩa với việc uy lực vụ nổ sẽ tập chung hơn.

- Thứ này làm được gì vậy? [Liza]

- Đã bảo đừng thắc mắc nhiều. [Chloe]

Trong lúc đợi cô ấy tạo hình cho C4 thì tôi lôi khẩu Hk416 được lắp bipod ra để kê dưới đất nằm bắn do cơn đau từ phần sườn khiến tôi không tài nào đứng dậy nổi.

Do đầu của thứ kia di chuyền liên tục nên tôi không thể ngắm được vì vậy tôi ưu tiên chọn những nơi dễ bắn hơn như thân hoặc bụng. Và quả nhiên tôi đoán không sai khi tôi bắn vào người nó cứ như bắn vào tấm thép vậy. Kể cả có dùng đạn xuyên giáp thì cũng chả gây được mấy sát thương với nó.

- Tôi làm xong rồi nè! [Liza]

- Tốt, đưa nó cho tôi và đào 1 cái hố nhỏ đi, đủ để nhét cái thứ này vào. [Chloe]

- Tôi đào bằng gì giờ?! [Liza]

- Tay ý, cô có 2 cái mà. [Chloe]

Tôi nhanh chóng lấy ngòi nổ ra gắn vào C4, do không phải dân chuyên nên tôi cũng không dám sử dụng bộ thử nổ vì chẳng may dùng sai cách thì coi như không còn xác để hốt. Và vì tôi xài kích nổ từ xa nên cũng đỡ phải nối dây.

- Chloe!!! Tôi ném hết đống đấy rồi! [Clyde]

Vừa kịp lúc tôi xong phần gài ngòi nổ vào, giờ chỉ việc bỏ nó xuống cái hố đã được đào sẵn.

- Liza, tôi và cô cùng nấp sau gốc cây đằng kia. Phiền cô đỡ tôi đi giùm. [Chloe]

Cứ nấp sau vật cản cách quả C4 tầm 20m cho chắc.

- 2 người mau chóng chạy về phía này lẹ lên! [Chloe]

Tôi gào lên gọi 2 người đang chiến với con bọ ngựa đằng kia, cũng may nó vẫn đang choáng do ăn hẳn chục quả choáng liền nên 2 người họ có cơ hội chạy về đây.

Theo sự chỉ dẫn của tôi, họ nhanh chóng tìm 1 cái cây nào đấy để nấp.

Cuối cùng tôi lấy khẩu lục ra bắn khiêu khích nó, tay trái cầm sẵn kíp nổ chỉ đợi nó vào đúng vị trí là tôi kích hoạt.

Bây giờ chỉ cầu mong cho mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch thôi chứ chả mong gì hơn.

Con bọ ngựa đấy sau khi hoàn hồn lại liền lao về phía tôi do mấy phát đạn không mấy dễ chịu cứ liên tục bắn vào người.

Đúng rồi tới đây đi...

Sắp rồi...

- Chloe? Nó đang tới đấy! [Marcus]

Ngay bây giờ!

*Cạch*...

****************

2k9 từ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top