Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

8. Povertist (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làn khói tím biến mất, Celera khẽ mở mắt ra. Cô nhìn thấy mình hoàn toàn khác biệt. Cô mặc một chiếc váy ba tầng lởm chởm và làn da của cô cũng đổi thành màu xanh lá. Cô nhìn xuống chiếc ghim cài áo của mình, nó đổi thành màu tím rồi. Sao ông ta lại đổi màu của cái ghi nhỉ, cô nhủ thầm. Thôi kệ, Cele... à nhầm Povertist này phải trả thù trước đã. Povertist hỏi Hawk Moth.

"Bây giờ tôi nên làm gì?".

"Tấn công Paris bằng sức mạnh của ngươi... hmm...". Hắn ngẫm nghĩ. "Bắt đầu ở tháp Eiffel đi, rồi đến mọi nơi mà ngươi thích".

Povertist thích thú nhảy qua những mái nhà, hướng về phía tháp Eiffel. Nhảy trên cao chán chê, cô ta bắt đầu nhảy xuống nóc xe của người dân. Mọi người bắt đầu chú ý đến cô, thậm chí một số người còn đuổi theo. Povertist cười thầm. "Sắp có trò vui rồi đây...".

Tháp Eiffel hiện ra trước mắt Povertist. Cô ta nhanh chóng nhảy lên từng tầng của tháp rồi đứng trên đỉnh rất hiên ngang . Povertist để ý có một chiếc flycam đang bay về phía cô. Cô nhủ thầm: đến lúc truyền thông điệp rồi.

Povertist dõng dạc nói. "Hỡi những người dân Paris, hãy đến đây gặp ta! Có thể khi thấy ta các ngươi đang tự hỏi rằng ta là ai, sao ta lại ở đây. Để người con gái độc ác này trả lời cho các ngươi nghe... Ta là Povertist, vị thần nghèo đói của các ngươi. Ta ở đây để biến cái thành phố này thành đống tro tàn của thế giới!"

Nói rồi cô ta chạm tay vào tháp Eiffel. Đỉnh tháp bắt đầu mục rữa rồi lan dần xuống phía dưới. Povertist nhảy xuống mặt đất, phóng những tia sáng vàng cam về phía mọi người. "Ta sẽ biến các ngươi trở nên nghèo đói và rách rưới".

Người dân Paris sợ hãi bỏ chạy náo loạn. Povertist chạy quanh thành phố. Cứ thấy cái gì trên đường là cô ta biến nó trở nên tan nát hết. Nhà cửa, xe cộ, cây cối,... giờ đây chỉ còn là mớ hỗn độn. Bỗng cô nghe thấy tiếng kêu lớn.

"Phải bảo vệ khách sạn sang trọng nhất Paris".

Povertist quay người lại. Người vừa nói không ai khác chính là thị trưởng Bourgeois. Povertist bình thản bước tới trước khách sạn, cười khẩy. "Khách sạn sang trọng nhất Paris? Vậy thì ta sẽ biến nó thành nhà trọ tồi tệ nhất thế giới".

Povertist định vung tay ra để bắn luồng sáng cam vào khách sạn thì có gì đó cuốn lấy chân cô ta khiến cô mất đà mà ngã.  Tia sáng thay vì bắn vào khách sạn thì lại chệch hướng trúng phải ngài thị trưởng. Ông ta hét lên một tiếng khiếp sợ rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Povertist gầm gừ ngoái đầu lại, hóa ra là Ladybug!

"Dừng việc tàn phá thành phố của chúng tôi đi, Celera". Ladybug giật dây thêm một lần nữa khiến cô ta bị đập mạnh lưng xuống đất.

"Celera khóc đến bốc hơi rồi, chỉ còn Povertist ta mà thôi". Povertist bắn những luồng sáng vào Ladybug, nhưng cô tránh nó rất dễ dàng. Povertist tháo dây yo - yo ra khỏi chân, xông ra tấn công Ladybug. Ladybug dùng yo - yo làm lá chắn để tránh những phát bắn nhanh nhẹn của Povertist. Cô ta cười ha hả. "Sao ngươi cứ chạy và trốn mãi thế, Ladybug? Bỏ cái yo - yo ra và tấn công ta đi!".

 Ở trường Françoise Dupont cũng bắt đầu náo loạn dần. Tất cả học sinh và giáo viên trong trường đều hướng mắt lên TV trong phòng ăn hay điện thoại của mình. Cô Nadja đang lên sóng trực tiếp. "Hôm nay Paris lại bị một nạn nhân của Hawk Moth tấn công! Cô ta tự xưng là Povertist, kẻ đã tàn phá và làm mục nát thành phố của chúng ta. Chúng tôi đang liên hệ với phóng viên Clara hiện đang có mặt hiện trường trận đấu giữa Ladybug và Povertist".

Adrien há hốc mồm. Trên màn hình TV, Ladybug liên tục tránh những cú tấn công của Povertist. Cô vừa tránh vừa hét vào Bug Phone của cô. "Cat Noir, anh ở đâu thì ló mặt ra hộ tôi với!".

Adrien khẽ lẻn ra khỏi phòng ăn, anh cố gắng không gây chú ý mọi người. Anh rón rén đi qua chỗ Lila, cô ta đang xem ảnh. Adrien sẽ lờ đi nếu anh không nghe thấy cô ta lẩm bẩm gì đó.

"Dám tát mình... Mình sẽ cho cô ta xấu hổ đến chuyển trường luôn...".

 Adrien dừng lại ngó nhìn điện thoại của Lila. Cô ta đang dùng phần mềm dán ảnh thì phải... Bình luận? Lila gõ gõ vài chữ rồi gán vào màn hình nền Facebook. Adrien bỗng cảm thấy khó chịu khi đọc một bình luận mà Lila vừa dán.

"Việt Nam là một đất nước nghèo đói, đừng du lịch ở đây".

Tức thì Adrien nhanh tay giật lấy điện thoại của Lila. Cô ta giật mình quay lại. "Này, Adrien! Trả lại đây! Tớ không đùa đâu!"

Adrien giơ cao tay cầm điện thoại. "Không! Công nhận cậu lắm trò thật đấy Lila, cậu lại lừa bọn tớ rồi".

Nghe tiếng kêu của Lila, mọi người trong phòng ăn đều đồng loạt quay lại. Bây giờ mặt cô ta hiện lên sự lúng túng trong khi Adrien thản nhiên hạ điện thoại xuống. Anh mở album ảnh của Lila. Biết ngay mà! Adrien nhìn phần bình luận mà cô ta cho mọi người xem sáng nay.

"Xin lỗi Lila nhưng lần này tớ không thể tha thứ cho cậu được nữa". Adrien đưa điện thoại cho Nino và Alya xem rồi đi ra ngoài. Nino nhìn màn hình, đúng phần bình luận sáng nay, nhưng bên góc của bức ảnh rõ ràng có phần mềm của biểu tượng dán ảnh. Alya lướt sang tấm ảnh tiếp theo, vẫn là bức ảnh ấy nhưng hình như biểu tượng kia đã bị xóa đi.

Lila sợ hãi giật lại điện thoại. Alya há hốc. "Những bình luận sáng nay cậu cho bọn tớ xem là giả?". Nino lắc đầu. "Không tuyệt chút nào, Lila!".  Mọi người trong lớp bắt đầu bàn tán, nhiếc móc Lila. Adrien thấy vậy cười đắc thắng rồi mở một bên áo khoác. Plagg bay ra ngáp dài. 

"Tôi đoán cô nàng Povertist kia là Celera".

Adrien gật đầu. "Tôi cũng nghĩ vậy".

"Plagg, claws out!".

Đây là chân dung của Povertist:


-twinkle0906

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top