Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6

Bốn mắt nhìn nhau, tôi khóc không ra nước mắt.

Rốt cuộc Phú Quý đã dan díu với dì Thái từ bao giờ?

Và tại sao, kẻ bị tráo hồn lại chuyển từ Phú Quý sang thằng con ngốc của dì?

Làm xong mọi việc, dì Thái ngồi xuống, ngậm một ngụm nước rồi phun xuống đất.

Sau đó hai tay chắp lại như đang nâng một bông hoa, bắt đầu niệm những câu thần chú mà tôi không hiểu.

Còn Phú Quý thì nhảy lên tủ, hứng thú nhìn tất cả.

Đúng vậy, tôi lại có thể nhìn thấy biểu cảm của con người trên mặt một con chó.

Tôi cảm thấy buồn nôn dữ dội.

Không lâu sau, cả người tôi run lên.

Như có một móng vuốt sắc nhọn, kéo linh hồn tôi ra khỏi thể xác.

Một đường đen từ từ hiện lên giữa cổ tay tôi.

Tôi biết.

Việc lột da, đã bắt đầu rồi.

12

Phú Quý từ trên tủ nhảy xuống, nhanh nhẹn như một con mèo.

Nó ngậm dao găm, dùng sức đâm vào tim tôi.

Tôi có thể cảm nhận được máu của mình đang tan thành sương mù, bay ra khỏi cơ thể.

Đâm tôi xong, Phú Quý lại đi về phía con trai ngốc.

"Yên tâm, ông sẽ không để thân thể của cháu rơi vào tay người ngoài đâu."

Chưa kịp phản ứng, chỉ nghe thấy tiếng "Rắc—"

Phú Quý nhảy lên ngực con trai ngốc, một phát cắn đứt cổ nó!

Tôi: "?"

"Không!" Dì Thái hét lớn, muốn xông ra, nhưng ngay lúc đứng dậy, đã phun ra một ngụm máu tươi.

Dì Thái khó tin: "Ông bỏ gì vào nước bùa?!"

Nhưng chưa đợi Phú Quý trả lời, bà ta đã lăn ra ngất xỉu.

Ồ, hiểu rồi, cũng thèm muốn tôi, đấu đá với nhau đấy mà.

Không khí lạnh lẽo bao trùm, Phú Quý cười khẩy rồi đâm dao vào ngực mình.

Máu tươi lập tức phun ra.

Da chó phủ trên người nó, khô quắt, tróc ra với tốc độ cực nhanh.

Chưa đầy 1 phút, chỉ còn lại một khối thịt nhầy nhụa, giống như con sâu thịt.

Nó từ từ bò về phía tôi.

Tôi vùng vẫy, nửa người sắp lăn xuống giường.

Tôi "Oa" một tiếng bật khóc.

Ngay khi nó sắp bò lên người tôi, chui vào vết thương trên ngực.

Một tiếng động rất rõ, giống như tiếng băng cát-sét được cho vào máy nghe nhạc phát ra từ mái nhà.

Sao tôi lại biết rõ đến vậy?

Bởi vì ngay sau đó, một mảnh ngói lớn rơi xuống, trúng ngay trán tôi.

Tôi suýt chết tại chỗ.

Nhưng từ trong đôi mắt đẫm lệ, tôi vẫn nhận ra người đeo máy nghe nhạc là Lý Quan Ngư.

[Ngoài cửa sổ mưa rơi tí ta tí tách, ba ngày ba đêm vẫn còn rơi…] (bài Mưa lớn vẫn đang rơi)

Anh ta lăn xuống, dùng một con dao găm bằng bạc đâm xuyên qua cơ thể con sâu thịt.

"Chờ mày lột da, lúc yếu ớt nhất chính là lúc này."

Nói xong, anh ta xoay người, ném mạnh con gà trống đang cầm trên tay trái vào người dì Thái.

"Đi đi cưng!"

1 giây, 2 giây, 3 giây, dì Thái vẫn đứng im không nhúc nhích.

"Ơ? Sao lại chết rồi? Làm tốn công tao quay về lấy con gà."

"Anh, anh đến cứu tôi rồi."

Tôi thật sự sắp phát điên vì sợ hãi, nhìn Lý Quan Ngư khóc không thành tiếng.

"Nhìn cậu kìa." Anh ta quay đầu lại, nhưng không đến cởi trói cho tôi ngay, mà cầm cái điện thoại đang buộc trước ngực, giơ lên trước gương chụp ảnh, "Các em yêu, nói lại lần nữa nào, phải tin tưởng khoa học."

Anh ơi, anh mới dùng khinh công bay vào đây mà anh?

Tôi nào dám nói.

Tôi nào dám hỏi.

"Cầm hộ tôi cái này."

Tương tác xong, Lý Quan Ngư nhét điện thoại cho tôi, rồi ngồi xuống cởi trói.

Buổi livestream vẫn còn tiếp tục, bình luận sôi nổi, nhưng hoàn toàn khác với không khí trong phòng livestream của tôi.

[Không hiểu gì cả, chỉ muốn hôn môi đạo trưởng thôi.]

[Hahahaha chồng em đúng là khác biệt, mẹ kiếp tin tưởng khoa học.]

[Không hổ là người đàn ông tui nhìn trúng, trạng thái tinh thần xinh đẹp này~]

[Nói cho những ai không biết tại sao lại bật nhạc nhé, đây là tuyệt kỹ bí truyền của chồng em, chiêu này gọi là "Cấp cấp như luật lệnh chi trong BGM của anh, anh vô địch".]

[À đúng rồi, cái người nói nếu là thật thì sẽ trồng cây chuối ăn shit đâu rồi? Tôi có quay video làm bằng chứng đấy, bao giờ ăn thì nói, tôi bảo con chó Labrador nhà tôi ị cho cục to nhé.]

[Hahahahaha chị gái ơi sao lại nói chuyện tục tĩu trong buổi livestream của chồng em thế? Thật là, gọi em là (♥).]

Bình luận ồn ào, vô cùng náo nhiệt.

"Được đấy, khá có bản lĩnh, ngay cả Cổ Thi cũng bị cậu giết chết."

Lý Quan Ngư gỡ miếng vải đỏ cuối cùng đang trói tay chân tôi, ngẩng đầu nói.

Tôi định mở miệng nói không phải tôi.

Ngẩng đầu lên, đã thấy dì Thái phía sau anh ta, cổ bẻ ngoặt sang bên trái "rắc" một cái.

Sau đó, cả người dì ấy dùng tư thế vô cùng vặn vẹo từ dưới đất đứng dậy.

"Thái Thái Thái..."

Bình luận rất đúng lúc:

[Có thứ gì đó vỡ vụn, cúi đầu nhìn xuống, mẹ ui, thì ra là thế giới quan duy vật của tui.]

Cả người tôi tê dại.

"Dì... dì Thái cử động rồi!"

"Cử động?" Lý Quan Ngư quay đầu lại, đối mặt với cái miệng đầy máu của dì Thái.

"Bà già này không đánh răng à?"

Lý Quan Ngư tát một cái vào đầu dì Thái, làm đầu dì ấy càng lệch hơn.

Nhưng dì Thái dường như không có cảm giác gì, vẫn cứ lao vào người Lý Quan Ngư.

Còn chỗ vừa nãy đóng đinh con sâu thịt, lúc này trống trơn.

"Hỏng rồi, thứ đó không tìm được người để lột da, chui vào cơ thể Cổ Thi rồi!"

Lý Quan Ngư đá bay dì Thái.

Nhưng lúc này dì Thái đã hoàn toàn phát điên, mỗi lần bò dậy lại muốn dùng lớp da mục nát của mình quấn lấy Lý Quan Ngư.

Con cổ trùng trong cổ họng dì ấy chờ thời cơ hành động, chỉ cần Lý Quan Ngư sơ hở, nó sẽ lao ra như chớp.

Nó muốn chiếm lấy cơ thể Lý Quan Ngư!

Lúc này, không biết tôi lấy đâu ra dũng khí, nhặt mảnh ngói dày lên, ném về phía dì Thái.

"Bốp—"

Lý Quan Ngư: "?"

Tôi nhìn cục u trên đầu anh ta, nuốt nước miếng: "Nhầm."

May mà anh ta không rảnh để so đo với tôi, khi con sâu thịt trong miệng dì Thái tách ra làm hai, anh ta lại gia nhập cuộc chiến.

Nhưng tôi phát hiện ra một bug.

Đó là bây giờ dì Thái chỉ có thể xoay người, không thể quay đầu.

Điều này tạo thành một điểm mù.

Tôi nhặt một viên gạch, cẩn thận vòng ra sau lưng dì Thái.

Lúc thì ném gạch vào dì ấy.

Lúc thì ném gạch vào con sâu thịt A đang bò trên người Lý Quan Ngư.

Lúc thì ném gạch vào con sâu thịt B đang bắn về phía tôi.

Dần dần, tôi và Lý Quan Ngư phối hợp ăn ý hơn.

Nhưng hình như dì Thái không biết mệt.

Trong lúc giằng co, Lý Quan Ngư lấy ra lá bùa màu vàng cuối cùng trên người.

"Ép tao phải ra tay mạnh à."

"Ầm—"

Khi lá bùa bay ra, đầu dì Thái bị nổ tung một lỗ lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top