Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

12. Dani & Hanni

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cặp thứ 2.

Mặt trời vừa lên, Hanni và Dani phải sẵn sàng tinh thần đối mặt với thử thách mới trong thành phố này.

"Chúng ta phải nhanh và tập trung," Hanni khẳng định với chất giọng sơn ca lảnh lót quen thuộc của mình. "Không thể để mất quá nhiều thời gian ở đây."

"Đừng lo, em sẽ cùng chị đối phó với bất cứ tình huống nào," Dani nói, đôi mắt nai lấp lánh kèm một nụ cười đầy tự tin.

Hanni nhún vai, cô biết rõ về tính cách bốc đồng của Dani, nhưng cũng đặt sự tin tưởng vào em.

Bây giờ, họ như thể chân liền tay vậy.

Cả hai bắt đầu lặng lẽ lẻn vào một cửa hàng tiện lợi ở phía Nam, tìm kiếm thực phẩm, nước uống và nhu yếu phẩm cần thiết.

Đột nhiên, tiếng hét của Dani vang lên, một bầy zombies bất ngờ xuất hiện. Mặc dù bị bất ngờ, Dani nhanh chóng rút dao ra, về tư thế phòng thủ, sẵn sàng chiến đấu. "Ôi trời ơi, cái này khá nghiêm trọng đấy!"

Dani la to với chị bằng tiếng anh. Từ lúc bắt cặp là cả hai hầu như chỉ giao tiếp bằng tiếng mẹ đẻ.

Hanni không hề hoảng sợ. Thay vào đó, cô liền nghĩ ra một kế hoạch. "Đứng lại đây, Đan, để chị lo đám này."

Dứt lời, Hanni cực nhanh nhẹn ném ra một chai hương liệu thảo dược, được đặc chế từ Hee-soo vào đám zombies, tạo ra một màn khói mù làm cho chúng lúng túng.

"Quá đỉnh!" Dani tiếp tục bằng nụ cười hứng khởi.

"Giờ phải tìm cách thoát khỏi chúng! Chị sẽ ra hiệu, 2, 3, Chạy!!!"

Dani gật đầu, lập tức cả hai bắt đầu vọt thật nhanh về hướng đối diện.

"Làm sao thoát ra được?" Dani lo lắng, phía cuối đường là ngõ cụt rồi.

"Ta cần một phương tiện để di chuyển nhanh hơn và luồn qua đám zombies," Hanni đề xuất. "Có gì đó gần đó không?"

Dani nhanh chóng quan sát xung quanh và nhìn thấy một chiếc motor đậu ven đường. "Có! Hãy đi chiếc xe phân khối bự này!"

Hanni cười nhẹ nhàng. "Tuyệt vời, nhưng chị không biết lái motor!"

"Đừng lo, em thử được," Dani nói và nhanh chóng lao đến chiếc motorbike.

Họ nhanh chóng lên xe và khởi động.

Dani bắt đầu hít một hơi, rồ ga thật mạnh, chiếc xe phóng vút đi, cả hai lao đến đám zombies trực diện, khiến chúng bất ngờ.

Không may thay, một đám zombies khác xuất hiện phía trước, cản trở con đường của họ.

"Tránh chỗ này!" Hanni kêu lên, nhưng không kịp nữa rồi, Dani đã rẽ vào một ngõ cụt khác, phía trước là bức tường cao lớn, phía sau là đám zombies, và họ không thể quay lại.

Dani liếc qua một lượt thật nhanh. "Không sao, để em!"

Dani dừng chiếc xe. "Chúng ta có thể đột ngột thay đổi hướng!" Cô nhanh chóng thực hiện ý tưởng của mình, cua mạnh và lách vào một con ngõ hẹp, chỉ đủ chỗ để chiếc xe này trườn qua.

Hanni ngạc nhiên nhưng không thể tin vào mắt mình khi thấy con ngõ nhỏ này thực sự dẫn họ đến một đoạn đường mới, tránh xa đám zombies.

"Ôi trời, Đan, cách này tuyệt vời!" Hanni reo lên với ánh mắt trầm trồ.

Dani cười thật vui vẻ. "Ta phải nghĩ đến những điều không ai nghĩ tới!"

Bầu trời trong xám mờ, nhưng ấm áp trong niềm vui khôn xiết của chiếc motorbike đang lao đi. Hanni ôm chặt lấy Dani, con người ngầu lòi giờ đây đang giữ vững tay lái.

Dần dần, đám zombies ở phía sau đã nhỏ dần trong gương chiếu hậu, và cảm giác an toàn lấn át nỗi lo sợ trong tâm hồn cả hai.

"Em đã từng học lái motorbike ở đâu mà giỏi thế?" Hanni tò mò hỏi.

Dani cười đáp, "Haha, một lần về Úc, một người anh đã dạy em. Nhưng thật ra em thích xe hơi hơn."

Dani đang vui vẻ, sắc mặt bỗng xịu xuống hẳn, ánh mắt dạt dào nỗi buồn. "Nhưng anh ấy... anh ấy không còn ở đây nữa. Tất cả những người em từng quen biết... có lẽ đã rời khỏi thế giới này."

"Chị xin lỗi, Đan..." Hanni ôm chặt lấy Dani, cô bắt đầu rơi những giọt nước mắt nhưng cố không để Dani biết. Dani rất dễ xúc động, và sẽ không phải là trạng thái tốt lúc này.

Quả nhiên, chợt Hanni phát hiện phía sau có 3 con zombies đang đuổi theo liền hét lên thật to, dường như chúng chỉ cách bọn họ chừng 5 mét.

"Ôi trời chị ơi!" Dani ngưng khóc ngay và quặt tay lái ngay lập tức. "Sao bọn nó chạy nhanh thế!!?"

"Cũng như con người thôi, chị đoán." Hanni dùng đèn chiếu lazer cỡ bự phóng vào mặt một con zombie nhảy chồm vào bọn họ. Suýt nữa nó đã vồ trúng Hanni, chỉ cách nhau trong 1 khoảnh khắc mà thôi. Tia lazer làm con zombie bị chói mắt khiến nó vồ hụt vào 1 mỏm đá bên cạnh, ngã lăn mấy vòng bụi mù. "Sẽ có con yếu và con mạnh. Có những con dễ xử lý, cũng có những con rất tinh ranh và trâu bò."

Dani chỉ kịp liếc nhìn sau gương chiếu hậu, quả là một phen hú hồn thoát chết. Trong lòng cô quả thực phải nể Hanni, trong tình huống như vậy mà Hanni vẫn cực kì bình tĩnh để xử lý ngon ơ.

"Zombies cực kì đông. Chạy mãi như vậy không phải là cách, giờ ta phải tạm trốn vào một nơi nào đó và tìm đường về nhà càng nhanh càng tốt." Hanni nói.

"Chị, hãy xem cái này!" Dani hét lên và giữ tay lái chỉ về một hướng. Hanni nhanh chóng quan sát xung quanh và thấy một con đường hẹp nối với một tòa nhà cũ cao chót vót.

Dani rồ ga thật mạnh, một tay kéo Hanni nhảy vọt ra khỏi xe, lăn mấy vòng kĩ thuật bài bản và tiếp đất an toàn. Chiếc xe lao vút đi theo một hướng khác.

"Tuyệt. Chiếc xe sẽ đánh lừa được đám zombies được một lát và cho chúng ta thêm chút thời gian." Hanni nhanh chóng nhận ra ý đồ của Dani.

"Giờ ta sẽ vào đó!" Dani nói với một nụ cười táo bạo. "Chỉ có thể thoát khỏi đám zombies nếu chúng ta đột nhập vào tòa nhà này"

Dù Dani rất liều lĩnh, nhưng con bé có thể sẽ có những ý tưởng bất ngờ, và đôi khi điều đó có thể giúp bọn họ thoát khỏi nguy hiểm. Hanni dù có chút do dự, nhưng cố biết rằng bây giờ nếu không liều và quyết đoán, cả hai chỉ có nước làm mồi cho zombies.

"Vậy thì tốt, đi thôi!" Hanni nhanh nhẹn kéo tay Dani chạy vào bên trong.

Họ lao vào tòa nhà, chạy qua những tầng lầu, né tránh mọi tai mắt có thể.

Hanni dừng lại một lúc, đôi mắt lấp lánh như chợt phát hiện ra gì đó. "Chị có ý này! Chờ một chút!"

Dani kiên nhẫn ẩn nấp và chờ đợi, cô lúc này đặc biệt tin tưởng vào Hanni. Một thoáng sau, Hanni xuất hiện với một chiếc túi nái to đùng. "Xem đây, chị đã tìm thấy một kho báu!!"

Dani ngó vào bên trong chiếc túi, chỉ là mấy mớ bùng nhùng nào đó, cô vẫn chưa hiểu ý định của Hanni. "Nó là gì?"

Dani còn tưởng Hanni tìm thấy được một túi bự đồ ăn thức uống cơ. Cô tỏ ra ngơ ngác.

Hanni cười tít mắt, cô phát hiện ra, dường như đám zombies không biết bay, chúng cùng lắm là có thể leo trèo giỏi mà thôi.

"Chúng ta sẽ dùng dù lượn và bay về nhà!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top