Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG VIII

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai đứa đi về nhà với tâm trạng nặng nề lẳng lặng đi trên đường trong dòng người hối hả.Trở về nhà Ye, hai đứa đi vào phòng ngủ của nó ngồi thở dài. Ye mở lời trước: "Sao chuyện này lại xảy ra cơ chứ. Tao rối quá.""Mày đừng hỏi tao. Cái chết của Way là lỗi của mày. Nếu hôm đó bọn tao không nghe lời mày đến khu nghĩa địa quay clip không nghịch phá phách lung tung trong đó thì bọn tao không bị ám cũng không phải chết." thằng béo sợ hãi gào khóc kêu"Mày nói cái quái gì vậy. Bọn mày bị ám. Ai ám. Mà hôm đó tao rủ bọn mày thì cũng là bọn mày tự nguyện đi. Tao có ép đứa nào không. Bây giờ có chuyện thì là lỗi tại tao." Thằng Ye vò đầu tức giận nói"Mày có nhớ cái đêm hôm đó không? Thằng Way, em họ nó và tao cùng nhìn thấy cái bóng của cô gái áo xanh, tóc đen buộc cao. Cô ta chính là con ma trong khu nghĩa địa. Cô ta còn nói sẽ giết từng đứa từng đứa trong nhóm chúng ta. Ba bọn tao sợ quá nên đi tìm pháp sư làm bùa phong ấn con ma ấy lại nhưng lá búa mất linh nên con ma chui ra và bắt đầu trả thù. Chính cái bùa chú tao đeo trên cổ đã bị mày đốt đó." Thằng béo ngồi giải thích"Mày cho tao một chút thời gian để nhìn nhận vấn đề đã. Tao đang cảm thấy não tao đang rối quá." Ye đứng dậy xuống nhà lấy chai nước lạnh trong tủ đưa lên miệng tu ừng ực cho đến khi hết nửa bình nước nó mới dừng lại. Rồi chậm rãi bước lên phòng, nó vừa đi vừa ngẫm nghĩ. Nó đã cảm giác được cái thứ muốn bọn chúng chết đang ở sau cách cửa này. Nó có chạy cũng không thoát khỏi nên đành phải dũng cảm bước tiếp. Đi bước nào tính bước đó vậy nhỡ chẳng may ngã thì sẽ chẳng còn con đường quay lại.Ye bước vào cầm lấy điện thoại nhắn tin lên nhóm hẹn cả nhóm trưa nay tập trung ở quán rượu cũ gần nhà trưởng nhóm. Nó nhấn mạnh chuyện gấp không được thiếu bất cứ ai. Cả nhóm hoang mang đến điểm hẹn. Mọi người đều đã có mặt đang thắc mắc thằng Way và em nó, thằng béo mãi chưa đến. Mọi khi ba đứa nó toàn là người đến sớm nhất nhì. Một lúc sau, Ye bước vào cùng với thằng béo. Bọn nó ngạc nhiên vì tay trưởng nhóm quấn lớp băng gạt khá dày. Bọn chúng nhao nhao lên nói ai khiến đại ca chúng ta bị thương thì bọn chúng sẽ hỏi tội cho ra nhẽ.Ye ra hiệu cho bọn nhóc im lặng nói: "Hôm nay tao gọi chúng mày đến để thông báo một tin buồn là thằng Way đã mất hôm qua khi đi về nhà nó đã gặp tai nạn. Sáng mai gia đình nó sẽ tổ chức đám tang cho nó, đứa nào đi được thì hẹn 7h sáng mai tập trung ở đây để đi nhé.""Sao lại đột ngột như thế.""Khổ thân gia đình nhà nó quá."Bọn chúng than thở thương tiếc thằng Way mà không ai để ý mặt thằng Ye đang trốn tránh một sự thật khác."Ye có phải anh đang giấu bọn em điều gì đúng không." Thằng Big thấy Ye đi vào vệ sinh nên nó nhẹ nhàng đi đằng sau"Mày nói cái gì vậy. Tao có giấu gì đâu đừng thần hồn nát thần tính như thế chứ." Ye lảng tránh ánh mắt của Big muốn dời đi"Anh đừng giấu em. Hôm đó em đã thấy có một dấu ấn đường đen trên trán anh Way nên em đã nhắc anh Way phải cẩn thận trong mọi việc. Hôm nay thì em lại thấy dấu ấn đó trên trán anh béo. Như thế đó không phải là một điều bình thường mà đã có chuyện lớn xảy ra rồi." Big ngẫm nghĩ nói"Mày cũng nhìn thấy ư" Ye giật mình nói"Không em từ nhỏ đã được bà em dạy qua nhân tướng học nên có thể nhận biết một vài dấu hiệu người ta mắc bệnh hay sắp chết." Big nhớ người bà quá cố của mình"Đúng là có chuyện nhưng tao không định nói cho tất cả bọn nó biết lúc này. Chờ tao tìm ra cách thì tao sẽ nói cho bọn mày biết" Ye tính toán mọi chuyện cho cả nhóm. Nó lớn tuổi nhất nên phải gánh trách nhiệm lớn nhất. Nó cần bình tĩnh xử lý nhưng với sự việc kỳ lạ như thế thì nó cũng loay hoay không biết làm gì. Nó cần ai chỉ giúp nó.Sáng hôm sau bọn chúng tập trung ở trước cửa quán rượu rồi cùng nhau đến nhà Way. Hôm nay mưa bay bay nên đám tang càng buồn tủi hơn. Cả nhóm cầm hoa đặt lên quan tài của thằng Way rồi chúng nó ngồi nói chuyện với gia đình nó. Bọn chúng hỏi thăm được em họ Way vẫn phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt khó có khả năng tỉnh lại nhưng bố mẹ nó không muốn từ bỏ. Đột nhiên có một nhà sư đến tụng kinh ở lễ tang của thằng Way đi qua bọn chúng nói: "Các cháu đã làm việc không phải nên từng đứa một đang phải trả giá đó. Nếu các cháu không ăn năn hối lỗi thì cái chết sẽ đến nhanh lắm đó."Sư thầy nói xong chấp tay khấn thứ gì đó đằng sau bọn chúng rồi mồm đọc kinh tay cầm tràng hạt đi ra ngoài. Ye tái mặt chạy ra theo sư thầy và nhờ sư thầy giúp nó giải tội nhưng sư thầy lắc đầu ông không thể làm gì. Thứ bám theo chúng không phải chỉ là oán khí của một người mà là của một đám người có cả già lẫn trẻ, có cả những đứa trẻ vô thừa nhận. Ông chỉ nói rằng tạo nghiệp ở đâu thì đến đó van xin thể hiện sự ăn năn hối hận thì có khi họ sẽ tha tội

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top