Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3+4

Sau khi lên đỉnh, Ngọc Hằng nằm trên giường thở dốc, dâm thủy chảy ra khắp người. Cậu cứ ngỡ bài huấn luyện hôm nay đã kết thúc, nhưng hai thị nữ lại mang đến một bộ đồ màu đen bắt cậu mặc vào.

Toàn thân vô lực, cậu chỉ có thể mặc cho họ muốn làm gì thì làm.

“Thiếu gia, đây là bộ đồ được ngâm trong “Mị Cốt”, toàn thân cậu cần phải được bôi thuốc. Vừa nãy bôi thuốc là để những chỗ này dễ dàng hấp thụ hơn, dù sao thì trong buổi diễu hành tân nương, những chỗ này là quan trọng nhất.”

Phùng ma ma giải thích với Ngọc Hằng.

Sau đó, bà ra hiệu cho hai thị nữ đỡ Ngọc Hằng vào trong một chiếc thùng gỗ.

Hai chân Ngọc Hằng mềm nhũn, phải dựa vào người các thị nữ. Bộ đồ bó sát vào người cậu, ngoại trừ đầu ra, chỗ nào cũng bị siết chặt.

Cậu được đỡ vào trong một cái thùng gỗ vuông vức. Vừa mở ra, từng làn hơi nước trắng xóa bốc lên từ bên trong. Phía dưới là một lớp đá nóng, hơi nước được tạo ra từ những viên đá nóng này.

Lớp đá nóng được ngăn cách bởi một tấm ván gỗ, phía trên là chỗ để chân và tay vịn. Trên cùng có một lỗ tròn để cậu có thể thò đầu ra ngoài.

Sợ Ngọc Hằng ngất xỉu, Phùng ma ma bảo thị nữ trói tay chân cậu vào chỗ để chân và tay vịn.

“Thiếu gia, hôm nay là lần đầu tiên, cậu sẽ ngâm mình trong đó một canh giờ, sau này, thời gian sẽ tăng dần. Lần đầu tiên đều rất khó khăn, nhưng dần dần cậu sẽ quen thôi. Chỉ có dùng hơi nước thì “Mị Cốt” mới có thể được hấp thu hết, một canh giờ này cậu cố gắng nhẫn nhịn nhé.”

Nói rồi, bà dẫn theo hai thị nữ rời đi, để Ngọc Hằng ở lại một mình trong phòng.

Lúc này, Ngọc Hằng chỉ có thể thò đầu ra ngoài, cơ thể bị bộ đồ bó sát siết chặt, hoàn toàn tiếp xúc với hơi nước nóng hổi.

Ban đầu, cậu chỉ cảm thấy hơi nóng, nhưng khoảng mười lăm phút sau, từng tấc da thịt bên trong bộ đồ bắt đầu nóng ran, ngứa ngáy, đặc biệt là những nơi được bôi thuốc. Nếu không phải tay bị trói chặt, Ngọc Hằng đã cào nát những chỗ đó rồi.

Lồn và lỗ đít ngứa ngáy, trống rỗng, khao khát một cặc to đút vào, ra sức khuấy đảo. Hai núm vú to như muốn nổ tung, hột le ngứa ngáy, ngay cả lỗ sáo cũng thèm khát bị thứ gì đó chọc vào.

Hơi nước nóng hổi khiến bộ đồ bó sát vào người hơn, Ngọc Hằng cảm giác như mình sắp bị nấu chín, cảm giác ngứa ngáy do “Mị Cốt” như thể len lỏi vào tận xương tủy.

Hơi nước nóng cùng thuốc kích dục khiến chưa đầy nửa canh giờ, Ngọc Hằng đã mất hết lý trí, cậu lim dim đôi mắt, lảm nhảm những lời mê sảng.

“A… Nóng quá… Ngứa quá…”

“Ưm… Thiếu gia… Xin người… Xin người đút vào…”

“Phu quân… Phu quân… Đụ em… Đụ em đi…”

Cả buổi chiều hôm đó, tiếng rên rỉ dâm đãng của Ngọc Hằng vang vọng khắp nhà.

Một canh giờ sau, khi hai thị nữ đỡ cậu ra khỏi thùng gỗ, cậu đã ngất lịm.

Nhưng việc này cũng chẳng ảnh hưởng đến những bài huấn luyện tiếp theo.

Hai thị nữ cởi bộ đồ trên người Ngọc Hằng, để lộ ra làn da trắng nõn, ửng hồng vì hơi nước, chỉ cần chạm nhẹ vào cũng khiến cậu run rẩy.

Lần này, Phùng ma ma đích thân ra tay, dùng dụng cụ bằng gỗ nong rộng cái lồn chưa từng được khai phá của Ngọc Hằng, để lộ ra lớp thịt mềm mại, đỏ hồng bên trong.

Bà cầm kẹp gắp một viên thuốc màu nâu, cẩn thận đưa vào lỗ nhỏ trên màng trinh, đặt sâu vào trong cổ tử cung, rồi nhẹ nhàng đẩy vào. Mặc dù đang hôn mê, Ngọc Hằng vẫn bị kích thích, theo bản năng ưỡn người.

Phải hơn mười lần mới có thể mở rộng cổ tử cung, Phùng ma ma thành thạo đưa viên thuốc vào trong.

“A!!!”

Ngay khi viên thuốc đi qua cổ tử cung, Ngọc Hằng hét lên một tiếng, một dòng dâm thủy từ lồn cậu bắn ra, vọt qua cả mép giường, rơi xuống đất.

“Ừm, lực bắn tốt đấy, tuy chưa đủ xa, nhưng lượng nước này cũng tạm được.”

Phùng ma ma nhìn vũng nước trên mặt đất, đưa ra lời nhận xét.

Sau đó, bà lấy một dương vật giả bằng ngọc bôi đầy thuốc mỡ, nhét vào lỗ đít Ngọc Hằng.

Dương vật giả được làm rất tinh xảo, cả đầu khất cũng được làm y như thật, vừa vặn chạm đến điểm G của Ngọc Hằng, khiến ngọc hành nhỏ bé run rẩy, ngẩng cao đầu.

Phùng ma ma dùng lụa quấn từ gốc đến ngọn ngọc hành, chỉ để lộ đầu khất hồng hào.

“Được rồi, hôm nay đến đây thôi, đưa thiếu gia về phòng nghỉ ngơi đi.”

Hai thị nữ nghe vậy liền đưa Ngọc Hằng về phòng.

Đêm khuya thanh vắng, trăng treo trên cành cây, phủ họ Quý yên tĩnh, mọi người đều chìm trong giấc ngủ, chỉ có phòng của Ngọc Hằng là vang lên tiếng rên rỉ mơ hồ.

“A… Khó chịu… Khó chịu quá…”

Cảm giác ngứa ngáy từ tử cung và lỗ đít khiến Ngọc Hằng tỉnh giấc từ nửa đêm. Viên thuốc đặt trong tử cung đã tan ra, hòa cùng dâm thủy, làm tử cung cậu căng tức, khó chịu.

Thuốc trong lỗ đít cũng đã ngấm hết, lỗ đít trống rỗng, mấp máy cọ xát vào dương vật giả.

Hai chân Ngọc Hằng cọ xát vào nhau, mong muốn xoa dịu cảm giác trống rỗng, nhưng lại chẳng có tác dụng gì.

“Không được… Chịu không nổi nữa…”

Cuối cùng, Ngọc Hằng không chịu đựng được nữa, lén lút đưa tay xuống hạ thân ướt nhẹp.

Song nhi chưa kết hôn không được phép tự an ủi. Trước giờ, Ngọc Hằng chưa bao giờ phá vỡ quy tắc này. Ngay cả khi bị tam thiếu gia trêu chọc đến mức khó chịu, cậu cũng chỉ tự mình giải quyết bằng nước lạnh.

Nhưng lần này, cậu thực sự không thể nhịn được nữa.

Dâm thủy từ hai lỗ nhỏ chảy ra, làm ướt đẫm bắp đùi. Khi Ngọc Hằng tách hai chân ra, thậm chí còn có thể kéo ra một sợi chỉ bạc trong suốt.

Tuy sắp bị thuốc kích dục hành hạ đến chết, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên làm chuyện này, Ngọc Hằng chẳng biết làm gì cả, chỉ dùng cả bàn tay xoa nắn hai cái lỗ nhỏ đang chảy nước.

Ngay lúc cậu đang chìm đắm trong khoái cảm của việc tự an ủi, một bóng người bất ngờ xuất hiện bên mép giường, khiến Ngọc Hằng giật bắn mình, hai ngón tay theo quán tính đâm vào lồn.

Móng tay được cắt tỉa cẩn thận cào vào lớp thịt mềm mại bên trong, khiến Ngọc Hằng run rẩy.

“A a… Ưm!”

Tiếng rên rỉ của Ngọc Hằng còn chưa kịp bật ra đã bị một bàn tay to bịt chặt miệng.

“Suỵt, Tiểu Ngọc Nhi, đừng kêu to như vậy, bị người khác nghe thấy thì không hay đâu.”

Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, Ngọc Hằng mở to mắt, quay đầu lại nhìn.

“Nhị thiếu gia?! Sao anh lại về rồi?”

“Nghe em nói chuyện, sao cứ như mong anh không về vậy. Anh tăng tốc suốt dọc đường, vừa về đã đến tìm em, sao em chẳng nhớ anh chút nào vậy?”

Quý Khanh giả vờ đau khổ, đáng thương nói với Ngọc Hằng. Tuy miệng thì than thở, nhưng đôi mắt xếch của hắn, dù dưới ánh trăng vẫn sáng rực.

“Nhìn xem anh vừa về đã phát hiện ra chuyện gì nào, Tiểu Ngọc Nhi, tự an ủi trước hôn lễ là bị cấm đấy.”

“Nhị thiếu gia, em… Em sai rồi.”

Ngọc Hằng chưa bao giờ biết nói dối, bị Quý Khanh bắt quả tang, cậu chẳng thể biện minh, chỉ biết ngoan ngoãn nhận lỗi.

“Ha ha, Tiểu Ngọc Nhi ngoan quá.” Quý Khanh nhìn cậu, khóe miệng nở nụ cười đầy ẩn ý, “Anh biết Tiểu Ngọc Nhi đang khó chịu, lại không được tự an ủi, nhưng anh có cách giúp em.”

“Cách gì ạ?”

Ngọc Hằng như người chết khát nhìn hắn, đôi mắt ướt át đầy khát khao.

“Cầu xin anh đi, Tiểu Ngọc Nhi, cầu xin anh thì anh sẽ nói cho em biết.”

Cậu đã biết trước sẽ là như vậy.

Ngọc Hằng không hề bất ngờ, từ trước đến nay, nhị thiếu gia luôn thích cậu cầu xin hắn.

Ngọc Hằng thuận theo nằm lên người Quý Khanh, một tay chống lên vai hắn, tay kia luồn xuống hạ thân.

Cậu ngây thơ hôn hắn, chiếc lưỡi hồng nhạt liếm láp đôi môi mỏng, phác họa hình dáng đôi môi hắn. Chờ đến khi cả hai đều ướt đẫm, cậu mới đưa lưỡi vào khoang miệng Quý Khanh.

Cậu vừa hôn, vừa cởi thắt lưng cho hắn, giải phóng con quái vật khổng lồ đang ngẩng cao đầu. Bàn tay nhỏ bé chỉ có thể nắm được một nửa dương vật, dùng dâm thủy của mình làm chất bôi trơn, vuốt ve lên xuống, một tay ấn vào đầu khất, mang đến khoái cảm cho người trước mặt.

Cảm nhận được sự hầu hạ vụng về của Ngọc Hằng, Quý Khanh nhìn cậu, đôi mắt nhắm nghiền vì xấu hổ, bật cười.

“Tiểu Ngọc Nhi, như vậy không được.” Quý Khanh nâng cằm cậu lên, ngăn nụ hôn của cậu, “Cầu xin như vậy sao có thể làm anh hài lòng?”

“Em…” Ngọc Hằng nhìn hắn, đôi mắt long lanh đầy ủy khuất. Cơn nóng bừng trong cơ thể đã sớm không thể kìm nén được, càng thêm mãnh liệt sau nụ hôn, cậu khó chịu đến mức sắp phát điên, “Ưm… Em… Em không biết.”

Quý Khanh đã dạy cậu vài lần, nhưng họ quanh năm suốt tháng chẳng mấy khi gặp nhau. Tuy mỗi lần gặp mặt, hắn đều hôn cậu, vừa hôn vừa dạy cậu cách vuốt ve, nhưng cuối cùng đều là Quý Khanh tự mình dùng tay cậu để xuất tinh.

“Nhìn Tiểu Ngọc Nhi đáng thương kìa, khổ sở đến mức sắp khóc rồi.”

Quý Khanh dịu dàng hôn lên khóe mắt ướt đẫm của Ngọc Hằng, rồi để cậu ngồi lên người hắn.

“Nhìn em đáng thương thế này, người khác nhìn thấy còn tưởng anh bắt nạt em.”

“Không phải! Nhị thiếu gia không có bắt nạt em!”

Sao có thể gọi là bắt nạt được, cậu là vị hôn thê của các thiếu gia, tự an ủi trước hôn lễ là phạm luật, nhưng nhị thiếu gia không những không mách lão gia, mà còn muốn giúp cậu giải tỏa dục vọng, cậu phải cảm ơn hắn ta mới đúng.

Ngọc Hằng yêu thương phu quân tương lai của mình, nên chẳng hề nhận ra vẻ gian xảo trong mắt Quý Khanh.

Con cáo già này thấy Ngọc Hằng ngây thơ, dễ lừa gạt nên mới bày trò. Thực ra, trong những ngày huấn luyện trước hôn lễ, ba anh em họ không được phép chủ động đến gặp vị hôn thê, nếu bị cha phát hiện, chắc chắn sẽ bị đánh.

Hắn vỗ vào mông Ngọc Hằng: “Nào, anh dạy cho, em liếm cặc anh trước đi, từ từ thôi, há miệng ra ngậm lấy, cẩn thận đừng để răng chạm vào, lưỡi đừng ngừng lại, liếm xung quanh, đúng rồi, như vậy đấy, sâu hơn nữa, tay thì xoa nắn hai hòn dái.”

Ngọc Hằng ngoan ngoãn ngậm lấy cặc hắn, tiếng mút mát vang lên trong căn phòng yên tĩnh.

“A a… Tiểu Ngọc Nhi, em giỏi quá.” Quý Khanh vén váy cậu lên, lộ ra cặp mông trắng nõn, tròn trịa, xoa nắn như khen thưởng, “Thấy em cố gắng như vậy, anh cũng sẽ giúp em nhé.”

Nói rồi, hắn đưa lưỡi vào lồn cậu, liếm láp, đầu lưỡi lướt qua từng nếp gấp.

Một tay hắn mân mê hai cánh môi lồn nhỏ bé, sau đó đặt lên hột le đã nhô ra.

Hột le Ngọc Hằng vốn dĩ rất nhỏ, nhưng sau bài huấn luyện hôm nay, nó đã sưng to bằng hạt đậu nành, giống như một viên thịt tròn trịa.

Mỗi khi Quý Khanh dùng hai ngón tay day hột le, Ngọc Hằng lại run rẩy.

Cặc trong miệng cậu càng thêm to lớn, khiến cậu không nói nên lời, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống, cậu chỉ có thể phát ra những tiếng ú ớ.

Quý Khanh liếm láp đến mức cậu rên rỉ không ngừng. Ngay khi cậu chìm đắm trong khoái cảm, Quý Khanh đột nhiên ngậm lấy hột le của cậu.

“A a a a a!!!”

Hàm răng sắc nhọn cắn vào hột le sưng to, Quý Khanh nghe thấy tiếng hét của Ngọc Hằng liền cảm thấy rất hài lòng. Hắn ngậm lấy viên thịt đỏ hồng, mút mát, day nghiến.

Tay hắn cũng chẳng chịu nghỉ ngơi, hai ngón tay luồn vào lỗ đít, nắm lấy dương vật giả đang ấm áp vì nhiệt độ cơ thể, xoay tròn, kích thích.

“Chỗ… Chỗ đó… A a a…”

Cơn khoái cảm mãnh liệt từ lỗ đít khiến Ngọc Hằng ngửa cổ ra sau, tạo thành một đường cong tuyệt đẹp. Cái mông bị hắn nắm lấy cũng run rẩy, lồn cậu bắn ra một tia nước, nhanh chóng đạt đến cao trào.

Bị bắn đầy mặt, Quý Khanh cũng chẳng hề tức giận: “Tiểu Ngọc Nhi, em bắn rồi sao?”

Ngọc Hằng vẫn chưa hoàn hồn sau cơn cao trào, chỉ biết dựa vào người hắn thở dốc, tay vẫn nắm lấy cặc hắn không buông.

Quý Khanh ôm lấy Ngọc Hằng vào lòng, đôi mắt xếch tràn đầy nhu tình.

“Tiểu Ngọc Nhi, anh hầu hạ em sướng không?”

Ngọc Hằng nắm chặt lấy áo hắn, xấu hổ vùi mặt vào cổ hắn, không dám nhìn hắn.

“Ha ha, đáng yêu quá.”

Hắn bóp nhẹ cặp vú nhỏ, rồi bế Ngọc Hằng lên, để cậu quay lưng về phía mình.

“Tiếp theo đến lượt em hầu hạ anh.”

Hắn tách hai cánh mông trắng nõn, mịn màng ra. Lỗ đít vừa mới lên đỉnh nên không khép chặt như bình thường, ngược lại còn hơi hé mở, dịch nhầy chảy ra ào ạt.

Hắn thưởng thức cảnh đẹp trước mắt một lúc, rồi đặt cặc lên khe mông. Hai cánh mông mềm mại ép chặt lấy dương vật ướt đẫm nước bọt. Dịch nhầy trong lỗ đít khiến việc cọ xát trở nên trơn tru hơn.

Quý Khanh nắm lấy eo nhỏ của Ngọc Hằng, ra sức cọ xát, sau mười lăm phút mới bắn lên lưng cậu.

Sau khi giải tỏa, hắn định tâm sự với Ngọc Hằng, nhưng cúi đầu xuống mới phát hiện cậu đã ngủ say.

Mới có thế mà đã ngủ rồi, đến đêm tân hôn phải hầu hạ cả ba anh em, không biết em có chịu nổi không.

Quý Khanh nhìn gương mặt đang ngủ say của Ngọc Hằng, ý xấu nảy ra trong đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #abc