Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời gian sau đó, Phong thi thoảng lại đến thăm Quỳnh Anh cho đến khi cô tốt nghiệp về Việt Nam. Nhưng kể từ khi về nước cô chấm dứt hẳn liên lạc với Phong vì cô muốn bắt đầu có một cuộc sống mới không có Xuân Thiên mà hễ mỗi lần nhìn thấy Phong thì cô lại không thể quên được. Phong cũng hiểu được điều đó nên sau khi báo cho Quỳnh Anh địa chỉ và số điện thoại liên lạc của mình, nó cũng không liên lạc gì thêm với cô nữa. Thời gian trôi qua thật nhanh, vậy mà khi đứng trước Đông Phong của hiện tại Quỳnh Anh vẫn cảm nhận thấy sự hiên diện của Xuân Thiên từ gương mặt ấy.

_ Em lại cắt tóc đấy à? Những ký ức của quá khứ không mấy yên ả được chặn lại bởi câu hỏi của Quỳnh Anh.

_ Vâng. Chị vào phòng đi. Phong gật đầu rồi nhường đường để Quỳnh Anh bước vào.

_ Lâu rồi không gặp chị vẫn đẹp quá. Phong lên tiếng khi cả 2 đang ngồi đối diện nhau trong phòng.

_ Cảm ơn em. Em trông trưởng thành hơn rồi đấy. Quỳnh Anh mỉm cười.

_ Vâng. Chị uống trà hay café ạ?

_ Không chị đến đây để... Quỳnh Anh níu tay Phong lại.

_ Sao thế ạ? Chị cần gì em sẽ giúp chị? Phong ân cần nói.

...

Lại 1 ngày làm việc kết thúc, Ly vừa bước chân ra ngoài đã thấy Phong đứng đợi, mỉm cười vui vẻ cô đi về phía bên nó. Phong đang suy nghĩ gì đó nên không để ý thấy cô đã đứng trước mặt nó từ lúc nào.

_ Phong sao thế? Ly lo lăng đưa tay đưa qua lại trước mắt Phong.

Đang suy nghĩ về cuộc gặp gỡ giữa nó và Quỳnh Anh hôm nay, Phong giật mình khi nghe thấy tiếng Ly, nó lắc đầu trả lời:

_ Không có gì chỉ là mấy việc ở văn phòng thôi. Ly lên xe đi.

Tuy thoáng thấy phiền muộn trong ánh mắt của Phong nhưng Ly không dám hỏi, cô sợ Phong nghĩ mình lắm chuyện và hơn thế nữa cô càng ngày càng thích cái cảm giác ấm áp bên Phong mất rồi.

'Chị không thể tin nổi Thiên đã chết.' Giọng nói của Quỳnh Anh 1 lần nữa lại vang lên làm Phong mất tập trung xém chút nó đâm phải chiếc xe máy đỗ phía trước xe mình.

_ Phong sao thế? Hay để Ly lái cho. Ly nắm lấy tay lái của Phong lo lắng hỏi.

_ Không sao đâu. Hôm nay Phong chỉ có thể đưa Ly về thôi, mai mình nói chuyện sau được không? Phong quay sang trấn tĩnh Ly.

_ Ừm. Ly gật đầu nhưng mắt vẫn không ngừng để ý từng hành động của Phong.

Nó về căn hộ của mình ngay sau khi đưa Ly về đến nhà, lặng lẽ nó bật bản nhạc 'Kiss the rain' của Yiruma, tiếng piano êm dịu trái ngược hẳn với tâm trạng hiện tại của Phong nhưng nó vẫn muốn nghe, vẫn muốn tìm lại sự tĩnh lặng vốn có của mình. Tiếng chuông cửa khiến nó tỉnh giấc, không biết khi nào tiếng nhạc êm dịu ấy đã lôi nó vào 1 giấc ngủ vô thức. Phong chau mày, nó đang lưỡng lự vì với tâm trạng đang có quả thật nó không muốn tiếp bất cứ vị khách nào nhưng không biết sao trong nó lại xuất hiện hình ảnh 1 người con gái mà nếu thật sự người ấy xuất hiện trước ngưỡng cửa bây giờ nó chắc sẽ ôm người ấy thật chặt.

Tuy Phong đang cố thể hiện rằng nó ổn, nhưng qua ánh mắt của Ly thì rõ ràng là hắn đang lo lắng chuyện gì đó, sau khi đưa cô về nhà, chờ cho cô vào hẳn nhà như mọi khi. Ly vẫn có cảm giác bất ổn, cô nhanh chóng lái xe theo sau Phong, thấy nó về nhà rồi nhưng sao cô vẫn muốn ở bên nó cho yên tâm, nghĩ vậy nhưng phải chần chừ 1 lúc, Ly mới gửi xe để lên căn hộ của Phong. Và cũng phải mất 1 lúc đi đi lại lại để có đủ dũng khí ấn chuông cửa căn hộ của nó.

_ Ly làm gì ở đây? Phong mở cửa nó tròn mắt bất ngờ khi người nó đang nghĩ tới lại đang xuất hiện trước mắt nó.

_ Vào trong rồi nói đi, tôi hơi lạnh rồi. Ly đẩy Phong sang 1 bên để có thể nhanh chóng bước vào căn hộ của nó trước khi nó kịp từ chối đẩy cô về nhà.

Phong bước theo phía sau Ly đi vào phòng khách, không nói gì.

_ Hôm nay Phong sao thế? Ly quay lại nhìn thẳng vào mắt Phong dò hỏi.

_ Không sao cả. Chỉ là chuyện công việc thôi. Phong tránh ánh mắt dò hòi của Ly.

_ Thật chứ? Ly tiến lại gần hơn, nắm chặt lấy bàn tay lạnh tanh của Phong.

Phong lắc đầu, rồi kéo bàn tay của Ly lại gần để ôm chặt lấy cô. Hít 1 hơi thật sau rồi giữ chặt vòng tay đang ôm Ly nó nói:

_ Chỉ là 1 câu chuyện từ quá khứ thôi. Giờ này chỉ cần Ly ôm Phong thôi có được không?

Ly gật đầu rồi vòng tay ôm lấy Phong, đã lâu rồi cô không cảm thấy hơi ấm lan tỏa trong tim mình như thế này. Chẳng biết cả 2 đã đứng thế bao lâu, chỉ khi bụng Phong bắt đầu sôi lên, nó mới đẩy nhẹ Ly ra gãi đầu ngần ngại nói:

_ Chết rồi, quên chưa nhét cái gì vào bụng nên giờ nó biểu tình đây.

Ly bật cười, lần đầu tiên kể từ khi gặp nhau, cô thấy Phong cư xử có vẻ đúng với tuổi của mình.

_ Phong chưa ăn bữa tối à? Ly gạt mấy lọn tóc đang lòa xòa trước mặt Phong vui vẻ hỏi.

Nó lắc đầu, phải nói là cả ngày nay kể từ khi nói chuyện xong với Quỳnh Anh nó cảm thấy đắng họng nên chẳng nuốt nổi thứ gì. Ly mỉm cười với nó, rồi tự đi thẳng vào bếp, mở tủ lạnh ra ngó nghiêng, cô quay đầu lại vì biết Phong đang nhìn mình:

_ Hôm nay Phong chưa mua đồ ăn à?

_ Chưa ạ. Hôm nay có nhiều việc, ban nãy về lại lên nhà luôn nên quên mất.

_ Vậy đi siêu thị mua đồ về nấu ăn thôi. Ly kéo tay Phong đi.

Sau bữa tối, Phong có vẻ thoải mái hơn, nó đưa Ly về rồi cũng về nhà nghỉ mà ko nghĩ ngợi gì nữa. Khoảng thời gian sau đó, Phong đối với Ly cũng có vẻ cởi mở hơn, thi thoảng nó nói về nhận xét và sẵn sàng tranh luận với Ly về chuyện gì đó, hoặc rủ Ly đến những nơi nó chưa đến ở Hà Nội cho dù nó đã sống ở mảnh đất này khá lâu rồi. Ba mẹ Ly ở được 1 tháng thì cũng về nước, cho dù vẫn thắc mắc về chuyện tại sao ba mẹ mình lại tới thăm mình nhưng Ly cũng cảm thấy như bớt gánh nặng hơn khi tiễn họ ra sân bay và chắc chắn chuyến bay không có gì trục trặc.Tuy vậy nhưng cô bắt đầu có cảm giác rằng cô đang có tình cảm với Phong cho dù giờ hai người chỉ qua lại trên danh nghĩa tình bạn.

Trở lại với cuộc sống thường ngày với bao bộn bề trong công việc, Phong bất chợt có cảm giác thấy thiếu vắng gì đó, liệu có phải nó đã quá quen với hình bóng 1 người con gái tên Ly bên cạnh không? Nó tự hỏi nhưng cũng không nghĩ nhiều nữa, công việc giờ đang chồng chất.

Luôn là vậy, cuối năm người ta tất bật hoàn thành sổ sách, sắm sửa gì đó cho nơi ở của mình. Dường như không khí lạnh của mùa đông chẳng là gì so với dòng chảy náo nhiệt của cuộc sống hàng ngày. Hai nhân vật chính của chúng ta cũng không ngoại lệ, Ly và Tú Anh đang tất bật với đống văn bản để báo cáo cuối năm, còn Phong nó cũng đang chìm trong đống giấy tờ quyết toán. Gần 2 tháng nay, nó không còn đóng giả làm người yêu của Ly nữa, nhưng thi thoảng 2 người vẫn đi café hoặc đi đâu đó cho thoáng đãng. Bên cạnh Ly, Phong có cảm giác nhẹ nhõm hơn nhiều so với nghĩ về Quỳnh Anh. Nó vẫn đang cố gắng tất bật hơn cho bản thân để không nghĩ về cuộc nói chuyện của ngày hôm đó và may mắn thay dường như mọi việc cũng đang ủng hộ nó. Đang lúi húi đọc về bản quyết toán mà Thuận vừa đưa cho nó, với 1 đống con số, giờ nó có cảm giác sắp bị cả đống số đó đè bẹp người mất rồi. Quay qua quay lại người cho đỡ mỏi, nó lôi điện thoại tính nhắn tin cho Ly nhưng không ngờ lại đúng lúc có tin nhắn đến, hơi nhếch mép để cố tỏ ra mình đang cười, nó đọc dòng tin nhắn của Ly, các chân mày đang co lại nhanh chóng giãn ra 1 cách thanh thản : "Sao công việc nhiều thế này, đống giấy tờ ở đây sắp đè bẹp não của Ly rồi Phong ơi, Help me !!!  ". Đọc xong nó nhanh chóng nhắn lại cổ vũ tinh thần người đẹp : " Cố lên đi, nếu chăm chỉ người đẹp sẽ có 1 xuất ăn đêm free  ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#bachhop