Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi không còn là người yêu giả của Phong, Ly cũng ít có cơ hội gặp Phong hơn, tuy vậy mỗi lần gặp nhau sự thoải mái của Ly cúng làm cô cảm thấy vui vẻ hơn. Dù đang chìm trong đống giấy dày đặc chữ nhưng cô biết Phong giờ này chắc cũng đang lúi húi vào công việc, thậm chị khéo côn mọt công việc ấy còn chẳng quan tâm đến thời gian ấy chứ, nhắn tin cho Phong mong nó có thể rời công việc ra 1 lúc cô không ngờ mình lại nhận được tin nhắn ngay sau đó. Mỉm cười vui vẻ, mọi nặng nhọc trong công việc dường như được vơi bớt, cô gọi điện ngay cho Phong :_ Mấy giờ rồi mà còn ăn đêm hả Phong? Phong bất ngờ khi thấy Ly gọi nhưng cũng nhấc máy ngay không để cô chờ lâu, khi nghe cô hỏi về bữa ăn đêm vừa hứa nó mới quay ra nhìn đồng hồ, đã gần 1h30 rồi, cũng có nghĩa nó đã làm việc gần như là hết đêm ở văn phòng. _ Vậy mà giờ Ly vẫn ở bệnh viện sao?_ Ừ. Phong không thấy buồn ngủ hay sao mà không để ý thời gian thế?_ Tại tập trung quá đấy mà. Ly mệt chưa nghỉ đi 1 lúc, lát 6h Phong đón về nhà thay đồ rồi mình đi ăn sáng vậy._ Thế thì phiền quá. Nhưng nếu giờ, Phong đón Ly, thì sẽ trả công bằng 1 chỗ nghỉ và bữa sáng free. Được chứ?_ Vậy thì ngại lắm. Hơn nữa Phong cũng phải về nhà thay đồ._ Uh. Vậy Phong về nghỉ đi, rồi sáng qua đón Ly ăn sáng cũng được._ Nhưng giờ này rồi Ly tính về nhà 1 mình à?_ Không. Nghỉ ở phòng thôi chứ về làm gì nữa cho mệt. _ Ok. Vậy 6h Phong sẽ đón Ly về thay đồ rồi đi ăn nha._ Ừ. Đi đường cẩn thận đấy._ Ok. Tạm biệt_ Hẹn gặp lại. Ly nói rồi giập máy trước vì biết Phong sẽ chờ cô giập máy nên cô cũng không muốn làm mất thêm thời gian của nó, vả lại như vậy sẽ để nó có thể về nhà nhanh hơn 1 chút, nghỉ sớm được hơn 1 chút và cô cũng sẽ nhanh chóng có thể được gặp nó và ... và ... còn rất nhiều điều nữa mà cô không thể giải thích được. Phải chăng những cuộc tình trước đây của cô đến và đi quá nhanh chóng khiến cô không kịp có những cảm nhận này, để rồi khi Phong xuất hiện nó lại khiến cho cô có quá nhiều cảm giác lạ lùng đến vậy... Phong dọn dẹp đống giấy tờ cho gọn gàng rồi ra ngoài, nó bất ngờ khi thấy Thuận – thư ký của nó vẫn đang làm việc, Thuận ngước lên khỏi bàn máy tính khi Phong bước đến và mở lời trước:_ Giám đốc cần gì ạ?_ Không. Nhưng đã hơn 2h rồi sao Thuận chưa về?_ Thì vẫn còn sếp đang làm việc nhân viên ai lại về trước, lấy đâu người pha café rót nước lấy giấy tờ cho sếp. Thuận mỉm cười đỏ mặt khi được Phong quan tâm._ Thôi cũng muộn rồi. Để việc đấy lát nữa quay lại làm, Thuận xếp đồ đi rồi về cùng tôi, về ngủ đi, 10h đến cũng được._ Nhưng mai sếp có họp lúc 8h ạ._ Vậy à. Thôi chiều mai sẽ cho Thuận về nghỉ sớm vây. Còn giờ thì nghỉ thôi, tôi sẽ đưa Thuận về. Phong nói với giọng có vẻ bắt ép._ Vâng. Vậy sếp đợi chút nha. Thuận mỉm cười lưu lại mọi chương trình đang làm việc, sắp xếp bàn lại 1 chút vì không dám để phong chờ lâu. Sau khi hỏi địa chỉ nhà cô thư ký, Phong im lặng tập trung lái xe, phần vì nó cũng bắt đầu thấy mệt vì mấy ngày làm việc thâu đêm, phần vì ngoài công việc ra nó chưa từng nói chuyện gì khác với Thuận nên không biết nói gì chẳng nhẽ lại bàn về công việc, mà công việc thì ngày nào chẳng nói, chắc giờ Thuận cũng mệt lắm rồi, nên để cô ấy không phải suy nghĩ gì nữa, 'xem ra mình bóc lột sức lao động của người khác quá.' Phong tự nhủ vẫn tập trung lái xe. Thuận đang rất hạnh phúc, đây là lần đầu tiên sau 1 khoảng gthời gian dài làm việc với Phong, cô được ngồi xe nó, được nó quan tâm thăm hỏi. Cô biết, Phong là người ít nói nhưng cũng rất để ý đến người khác. Để có thêm thời gian ở bên cạnh người mình yêu mà cô chấp nhận làm khuya, đây không phải là lần đầu tiên Phong ở lại văn phòng làm khuya nên cô cũng đã chuẩn bị sẵn đồ để thay nếu Phong có ở lại đêm. Nhưng khi Phong đề nghị đưa cô về, cô không hề nói về sự chuẩn bị đó vì cô rất muốn chỉ 1 lần thôi, 1 cơ hội được người mình yêu đưa về, kể cả người ấy không hề nói gì suốt dọc đường, tận hưởng cả hương ngọc lan nồng nàn đang hòa vào không khí trong xe._ Cảm ơn sếp đã đưa tôi về đến tận nhà. Thuận cười cảm ơn khi thấy Phong bước xuống mở cửa xe cho cô._ Không có gì. Đấy cũng là để cảm ơn 1 nhân viên tận tình về công việc như Thuận mà, thôi đi nghỉ 1 lát đi rồi còn đi làm._ Vâng. Nhưng ... Thuận bước nhanh theo sau Phong để kéo nó lại nói nốt nên bị vấp vừa đúng lúc Phong quay lại, hai cái đầu va vào nhau đau điếng._ Thuận không sao chứ? Phong vừa xoa đầu vừa hỏi cô thư ký._ Tôi không sao. Tôi đang muốn nhắc sếp ... 1 lần nữa Thuận bị khựng lại lới nói của mình, giờ không phải vì cô vấp vào đâu mà giờ cô và Phong đang ở rất sát nhau, khiến cô cảm thấy trong người nóng ran, ánh mắt Phong thực sự ấm áp hơn bao giờ hết , cô biết rằng chỉ 1 chút nữa thôi môi cô sẽ có thể chạm vào môi Phong, cô có thể biết được cái cảm giác mà cô đã chờ mong bấy lâu. Thấy sếp vẫn có vẻ nhăn nhó vì vết đau, Thuận mạnh dạn tiến tới nhưng ngay lúc ấy tiếng chuông điện thoại của Phong đã phá vỡ tất cả, Phong buông bàn tay đang giữ cô ra và rút máy ra nghe điện :_ Alô, Ly chưa ngủ sao? Phong vừa xoa trán vừa lo lắng nói chuyện điện thoại, thêm 1 vài câu nhắc người gọi điện cho nó phỉa ngủ ngay, nó dập máy rồi quay ra Thuận nói:_ Thôi Thuận vào nhà đi. Sắp sáng đến nơi rồi. Thuận gật đầu, cúi chào sếp của mình rồi đi vào. Cô cảm thấy tim cô dường như thắt lại, cô đoán chừng người gọi điện cho Phong là 1 người con gái và chính cô gái ấy mới có công lôi Phong ra khỏi đống công việc về nhà nghỉ chứ không phải cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#bachhop