Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau bữa tối, cả 2 ngồi lại nhà mà không đi hóng gió biển nữa. Phần vì trời biển mùa đông thực sự rất lạnh, phần vì cả sáng nay Phong và Ly đã ngồi ngoài trời gió quá lâu để có thể có gan tiếp tục hóng gió nếu như không muốn mang bệnh vào người. Sau khi đưa cho Phong cốc trà ấm, Ly ngồi xuống bên cạnh nó hỏi:

_ Sao Phong không hỏi tiếp?

_ Hỏi cái gì? Phong nhấp 1 ngụm trà cho ấm người rồi hỏi lại.

_ Thì chuyện Ly kể, nếu đã thực sự quan tâm đến Ly nhiều như thế không lẽ Phong không tò mò.

_ À. Vì trước đấy có lần chị Tú Anh đã kiếm Phong nói chuyện và đã kể cho Phong biết ít nhiều về Ly.

_ Ít nhiều là bao nhiêu? Ly gằn giọng hẳn xuống nói vừa rủa thầm con bạn thân của mình.

_ Thì về chuyện sau khi Ly phát hiện ra cô bạn cùng trường phản bội mình, thì đã xuống dốc như thế nào, mới năm đầu học trường Y nữa. Lại bị ba mẹ xa lánh, rồi ... Phong ngừng lại tìm lấy tay Ly nắm chặt rồi nói tiếp :_ Nói chung là quá khứ cũng qua rồi. Phong không quan tâm đến đâu, Ly an tâm.

_ Sao lại không quan tâm. Chưa kể đến chuyện Ly hơn tuổi Phong quá nhiều thì chuyện Ly từng trải hơn Phong chẳng nhẽ Phong không bận tâm à? Ly giật tay Phong đang giữ tay cô ra.

_ Có chứ. Thật ra nếu nói không bận tâm thì có vẻ hơi dối lòng nhưng mà ... Phong chưa kịp nói dứt câu Ly đã đứng phắt dậy chặn lời nó.

_ Vậy mà nói tôi an tâm, tôi hãy chờ Phong hóa ra Phong cũng như những người khác luôn chấp nhặt chuyện quá khứ, giờ Phong đã biết tất cả Phong định dành thời gian còn lại để nhiếc móc quãng thời gian ấy của tôi phải không?

Nói rồi Ly đùng đùng bỏ thẳng vào phòng chẳng chờ Phong kịp phản ứng gì cả. Nó lắc đầu nhìn theo Ly,rõ là chưa kịp nói hết mà đã nổi nóng rồi, không biết cái tính hòa nhã hàng ngày nó gặp đâu mất rồi. Nó ra ngoài ban công, hóng gió để xua tan bầu không khí nặng nề ban nãy, rồi quay vào gõ cửa phòng Ly gọi cô :

_ Ly hết giận chưa, cho Phong nói nốt câu ban nãy đang nói dở được không?

_ Tôi không muốn nghe gì cả. Ly nói vọng ra ngoài.

_ Thôi nào. Cái gì cũng phải nghe từ hai phía mà từ nãy đến giờ Phong chưa nói được hết câu mà chỉ có Ly nói thôi. Cho Phong nói đi mà.

_ Đã nói là không mà.

_ Vậy Phong đứng ngoài chờ nha, bao giờ Ly hết tức thì ra ngoài mình nói chuyện được không?

Không có tiếng trả lời, Phong thở dài định quay ra ghế ngồi chờ Ly hết giận thì nghe thấy tiếng cửa phòng cô mở ra, Ly nhìn nó bất cần nói :

_ Muốn nói gì thì nói đi.

Phong tiến đến ôm chặt Ly mặc cho cô ẩn ra nó vẫn cứ ôm lấy rồi nói:

_ Phong bận tâm vì nếu Phong gặp Ly sớm hơn, biết đâu Phong sẽ may mắn trở thành người yêu của Ly như vậy Ly sẽ không phải đấu tranh 1 mình, Ly sẽ không cô đơn, sẽ không sa ngã như thế vì Phong sẽ luôn bên cạnh Ly, là bờ vai để Ly dựa và tin tưởng. Nhưng rồi Phong lại nghĩ chính nhờ những vấp ngã như thế Ly mới có thể gặp được những người bạn tốt và trở nên hoàn hảo như bây giờ cho nên ... Ly đừng nghĩ nhiều quá được không?

Ly không còn đẩy Phong ra nữa, cô đang có cảm giác thật sự hạnh phúc cho dù cô biết mình vẫn phải chờ đợi nhưng những lời nói ấy của Phong khiến cho cô thêm tin tưởng nó, khiến cô biết rằng cô có thể thực sự được hạnh phúc khi bên nó. Nhưng lại chợt nhớ ra khoảng cách tuổi tác giữa 2 người, Ly lại đẩy mạnh Phong ra, Phong bị bất ngờ nên cũng bị giật mình nó tròn mắt hỏi:

_ Ly vẫn giận à?

_ Phong nịnh giỏi lắm Phong biết không. Kém tôi những 7 tuổi nếu mà có gặp nhau trước đây, Phong cũng chỉ mới có mười mấy tuổi tôi mà yêu Phong lúc đấy thì hóa ra tôi dụ dỗ trẻ chưa vị thành niên à?

Phong chớp chớp mắt, đúng là nó chưa bao giờ nghĩ đến khoảng cách giữa tuổi tác của 2 đứa nên chẳng nghĩ đến điều này bao giờ. Nó gãi đầu nói:

_ Phong chẳng để ý điều đó nên ... bỏ qua được không 7 tuổi hay 17 tuổi cũng chỉ là con số thôi mà.

_ Những con số nói lên nhiều điều đấy. Ly sẽ già nhanh hơn Phong sẽ ...

_ Thế 1 mình Ly già Phong không già chắc, nói trước là tuy nhà có chút điều kiện nhưng chưa kiếm được thuốc trường sinh đâu nên an tâm đi. Phong nói rồi kéo Ly lại ôm chặt hơn.

_ Bình thường mặt nghiêm trọng, giọng nghiêm túc, dáng nghiêm nghị lắm mà. Sao hôm nay câu nào cũng ngọt thế?

_ Với người khác và ở nơi khác thì có thể thế nhưng những lúc chỉ có 1 mình như thế này vời Ly thì quả thật Phong không muốn giấu bản thân mình.

Một tình yêu đang bắt đầu nơi này, biển xanh, cát trắng, nắng dịu nhẹ, tuy gió có mạnh nhưng đối với những người đang yêu thì dường như điều đó lại giúp họ gần nhau hơn. Và cũng tại nơi này, nơi tình yêu đang bắt đầu ấy, lại có 1 người cô đơn đứng lặng lẽ trước biển, chỉ đứng đó chịu những cơn sóng xô vào chân mình như để gột rửa, để thức tỉnh nhưng chính những cơn sóng lại như muốn dìm mọi mơ ước hoài bão của người ấy vùi sâu nơi đáy biển kia...

Sau kỳ nghỉ tết, cũng như bao người Phong và Ly cũng quay trở lại làm việc. Ly sau khi kể 1 hơi hết câu chuyện ở ngoài biển cho Tú Anh nghe thì dường như cũng chẳng còn sức mà nhìn phản ứng của con bạn mình như thế nào nữa.

_ Nhưng là việc gì sao lại bắt mày phải chờ, mà chờ bao lâu? Tú Anh sau khi ngấm được toàn bộ câu chuyện bắt đầu lên tiếng.

_ Phong không nói. Tao cũng chẳng tiện hỏi, vì nếu muốn nói chắc chắn đã nói từ lâu rồi. Ly đang cắm đầu vào di động đọc dòng tin nhắc mà Phong vừa gửi cho cô.

_ Tao biết Phong là người tốt nhưng mày cũng nên suy nghĩ cho tương lai 1 chút nếu 2 đứa nghiêm túc thì cũng nên tiến nhanh nhanh 1 tí rồi về chung nhà chung cửa cho yên ổn. Chứ cứ mỗi người 1 nơi đôi khi lại có hiểu lầm mà ko giải thích được thì khổ đấy.

_ Ừ. Biết rồi mà. Ly vẫn không ngẩng đầu lên nhìn Tú Anh mà vẫn cắm đầu vào điện thoại khiến bạn cô chán chẳng buồn nói chuyện mà đi từ lúc nào cũng không biết.

Vì thời thời gian rảnh của cả 2 người khá eo hẹp nên hễ có thời gian rảnh, Ly và Phong đều cố định đóng chốt ở nhà 1 trong 2 người ăn vs trò chuyện với nhau. Đối với Phong khoảng thời gian bên Ly là khoảng lặng bình yên trong cuộc đời nó, bên cạnh cô nó có cảm giác nhẹ nhõm không phải nghi ngại như cuộc sống bon chen chốn thương trường hàng ngày mà nó phải chịu đựng. Đối với Ly khoảng thời gian ở bên Phong có cảm giác gì đó rất đặc biệt, Phong không phải là người cô yêu đầu tiên nhưng cái cảm giác yên bình mỗi lúc ở cạnh nhau lại khiến cho cô cảm nhận được sự ổn định của tình yêu của cô. Đôi khi hai người ngồi hàng giờ chỉ để nhìn nhau, đôi lúc cả hai ngồi cạnh nhau, trong khi hong cắm đầu vào laptop giải quyết giấy tờ còn Ly chỉ ngồi cạnh thậm chí còn tựa đầu lên vai nó nghe nhạc hoặc xem tivi.

Cái lạnh của mùa đông chẳng thuyên giảm cho dù tháng1 âm đã qua, những vẫn cơn gió lạnh vẫn ồn áo thổi về qua từng ngóc ngách của đường phố, qua những cánh cửa khép hờ và thổi cả vào những trái tim có những vết thương không thể lành lắm chúng càng trở nên giá lạnh.

Tú Anh đang có vẻ rất mất bình tĩnh, cô rất rất rất muốn về nhà bây giờ, để chuẩn bị cho Minh – chồng yêu của cô 1 bữa cơm nóng hổi thay vì đồ nguội mà hễ Minh thấy cô về muộn là gọi cả đống về vừa làm việc vừa ăn. Nhưng cô vẫn đang chết dí ở cái shop gần bệnh viện để chờ...

Vừa mới đi công tác về, Phong đã gọi điện hẹn Ly đi ăn tối ở ngoài, vì không kịp về nhà thay đồ nên ngay sau giờ tan làm cô lôi Tú Anh đi vào cái shop gần bệnh viện để tư vấn 1 bộ đồ hợp lý đi với Phong mặc cho đứa bạn thân thiết đang suốt ruột muốn về nấu cơm cho chồng yêu của mình. Ly từ phòng thay đồ đi ra với bộ đồ thứ 12 của mình:

_ Bộ này mày thấy sao? Ly vẫn cười với vẻ mình chẳng đắc tội với ai nhìn Tú Anh.

_ Được đấy. Nhưng mà thời tiết này, mày mặc thế không sợ chết rét à? Tú Anh nhìn cái váy Ly đang mặc thầm hâm mộ thân hình có vẻ hơi hoàn hảo quá mức của bạn mình.

_ Kệ đi. Đẹp là ok rồi. Tôi lấy cái này. Ly chỉ vào cái váy mình đang mặc với cô gái bán hàng cũng có vẻ suốt ruột từ nãy tới giờ.

_ Mày tính làm quả thời trang hơn thời tiết đấy à? Ốm thì ai lo cho mày, Phong hay tao? Tú Anh lườm cô chặn đường cô gái bán hàng đến nhận cái váy từ tay Ly.

_ Không sao đâu. Tao khỏe thế này cơ mà. Với lại thời tiết này mặc hở chút thế không sao đâu. Ốm tao tự lo mà. Ly vỗi vai an ủi bạn để cho cô bán hàng đi quét mã.

_ Nhưng mà... Tú Anh định can ngăn thêm nhưng lại bị Ly chặn lời.

_ Thồi được rồi. Cái này là ổn nhất từ nãy đến giờ rồi, mày cũng ngắm với tao gần cả tiếng rồi thế không sốt ruột cho 'bé' Minh ở nhà ăn Pizza à? Ly lôi Minh ra làm lá chắn và cái tên ấy luôn luôn có hiệu quả với Tú Anh khiến bạn cô đỏ hẳn mặt lên mà không thể nói gì nữa.

Khi cả 2 ra đền cửa thì ngoài trời đã tối hẳn, Phong đang đứng dựa ở cửa ô tô, dáng vẻ có chút mệt mỏi nhưng vẫn ngó quanh để có thể thấy Ly khi cô bước ra. Nhìn thấy Ly bước tới, chân mày đang co lại 1 chỗ của nó dãn ra nhanh chóng, rồi mở cửa sau ô tô, quay ra với 1 cái áo khoác dài, chạy đến khoác lên bờ vai trắng chỉ được che hờ bằng 1 lớp vải mong manh của Ly.

_ Trời lạnh mà Ly ăn mặc phong phanh vậy à?

Vừa mới bước ra khỏi cửa hàng Ly có vài phần hối hận, cái váy cô vừa mua quả thật không thể chống đỡ nổi những cơn gió đang nhăm nhe làm đóng băng cả người cô, nhưng vì đã vênh mặt lên với Tú Anh là mình ổn nên vẫn phải cắn răng chịu rét, may mà Phong khoác cái áo lên cô chứ đi thêm 1 lúc nữa chắc chắn cô sẽ thành cái tượng đài giữa phố mất.

_ Người đẹp đây tính làm quả thời trang đánh tan thời tiết mà. Tú Anh cố nhịn cười nhìn Ly.

_ Thời trang gì cái trời lạnh như thế này chứ? Phong vừa nói vừa đẩy Ly vào ô tô đóng cửa lại cho cô bớt lạnh rồi mới chạy lại chỗ Tú Anh nói : _ Chị đi ăn chung với bọn em không ạ?

_ Thôi. Chị về xem Minh ăn uống thế nào? Hai người đi chơi vui vẻ nha.Tú Anh mỉm cười, vẫy tay chào Ly rồi đi về phía xe của cô.

Phong cúi đầu chào Tú Anh, đợi cho xe cô nổ máy phóng đi rồi mới quay vào xe của mình nhăn nhó nhìn Ly :

_ Ăn mặc lạnh thế nhỡ bị ốm thì sao?

Ly cười nịnh với nó, rồi đặt bàn tay của mình lên má Phong nói:

_ Không sao mà, miễn là trong mắt Phong, Ly là đẹp nhất thì chịu lạnh thế này chịu lạnh nữa cũng được.

_ Ly luôn đẹp nhất trong mắt Phong mà nên làm ơn lần sau mặc đồ ấm hơn 1 chút để giữ sức khỏe cho mình đi. Phong nhăn nhó.

_ Ok. Được rồi mà. Mình đi ăn thôi, thử đồ nãy ra Ly đói lắm rồi.

Phong gật đầu trước khi cho xe chạy nó còn tháo cả khăn ra quấn quanh cổ Ly để sưởi ấm cho cô rồi mới an tâm lái xe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#bachhop