Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 34

- Mình với Tú phương thật là không có gì hết. Chỉ đơn thuần my những người bạn bình thường thôi.

Tuệ nghi không gay gắt, không hấp tấp, chỉ nói bằng một giọng đều đều. Lạ một điều là Gia như có vẻ hài lòng với lời giải thích này. Nét mặt Gia như giãn ra và thay thế bằng một nụ cười. Cô lại chạy đến và sà vào lòng Tuệ nghi my mọi lần. Tuệ nghi không né tránh, cũng không đáp lại. Nét mặt con người này giờ đang đờ đẫn đến khó tả. "Không biết My sẽ nghĩ gì về mình đây?" Lẽ tất nhiên, Tuệ nghi lại bị triệu tập lên phòng chủ tịch Hoàng là điều không thể tránh khỏi. Ngồi đối diện với chủ tịch, Tuệ nghi hoàn toàn bình thản trong khi Trúc lâm thì đang vô cùng lo lắng. Mấy tờ tạp chí với hình ảnh Tú phương

khoác tay Tuệ nghi ở trang bìa đang nằm ngay ngắn trên bàn. Tuệ nghi đã sẵn sàng chờ cơn thịnh nộ của chủ tịch Hoàng. - Cái này...rõ ràng là có người muốn hại Tuệ nghi. Chủ tịch lên tiếng bằng một giọng trầm, gằn, rõ là có phần bực dọc. Ông đang bực vì đứa con cưng của mình năm lần bảy lượt bị ám hại. Hơn ai hết, ông với Trúc lâm là người hiểu rõ Tuệ nghi không thể có chuyện tình ái gì gì đó với Tú phương cũng my bất kì nữ thần tượng nào được. - Chuyện này có thể là do người trong công ty làm...

Trúc lâm đã cảm thấy thoải mái hơn và bắt đầu nêu suy nghĩ của mình. - ...vì khá nhiều bức ảnh được chụp ngay tại nội bộ công ty. Chủ tịch Hoàng gật đầu xác nhận. Tuệ nghi ít tiếp xúc với Tú phương. Có chăng là dạo gần đây hai người quay MV chung nên mới gặp nhau nhiều my vậy. Thời gian gặp nhau ngoài hai lần Tuệ nghi đưa Tú phương về thì chỉ còn lại thời gian ở công ty mà thôi. Những bức ảnh với bối cảnh trụ sở HK khá rõ ràng mặc dù một

số chi tiết đã bị làm mờ. Không một phóng viên nào có thể lọt được vào HK với hệ thống bảo vệ nghiêm ngặt. Không một phóng viên nhà báo nào có thể qua cửa HK nếu không có họp báo. Tất cả nhân viên hay nghệ sĩ qua cửa đều

phải có thẻ, riêng phóng viên còn cần giấy mời nữa. Chuyện có phóng viên lọt qua mắt bảo vệ cùng với hàng camera dày đặc để đi theo chụp lén thần tượng là điều rất khó xảy ra. - Chủ tịch. Giờ phải làm gì đây? Trúc lâm lên tiếng hỏi, tay vẫn không ngừng check lịch. Cô đã có dự đoán về một buổi họp báo. - Phải tổ chức họp báo thôi (dự đoán quá chuẩn). Chuyện này tôi sẽ cho điều tra. Cậu có

thể họp báo được chứ Tuệ nghi?

Tuệ nghi giật mình khi chủ tịch Hoàng gọi. Nãy giờ cậu chỉ ngồi im và miên man theo những suy nghĩ của riêng mình. - Tôi thế nào cũng được. - Quyết định vậy đi. Trúc lâm, cô sắp xếp tổ chức họp báo cho cả hai luôn nhé. - Tôi đã xếp xong rồi. Trong ngày mai là có thể tiến hành. Ngay bây giờ tôi sẽ đi gửi giấy mời. Chủ tịch Hoàng cho hai người ra về để chuẩn bị. Vì chuyện lục đục này mà lịch của Tuệ nghi lại lộn xộn cả lên. Một con người cũng đã đọc được scandal này.

Thật không khó để biết đến nó khi mà nó tràn ngập các tờ báo, tạp chí cũng my trang mạng. Ship Tuệ phương được dịp tung hoành trên mọi page. Thanh my trầm ngâm dán mắt vào màn hình laptop. Cô không tin Tuệ nghi là người bắt cá hai tay my vậy. Có gì đó uẩn khúc ở đây. Có lẽ Tuệ nghi chỉ là người bị hại. Thanh my bỗng lo lắng cho Tuệ nghi khi nghĩ đến cảnh Gia như sẽ bắt bẻ Tuệ nghi giống my lúc bắt bẻ cậu ấy vụ chiếc nhẫn. À phải rồi, không phải cô cố tình nghe lén đâu, chỉ là trong một phút, cô đã không kìm được nỗi nhớ của mình, chạy xuống phòng tập để được nhìn thấy cậu ấy, và vô tình bắt gặp Gia như đang hỏi Tuệ nghi về chiếc nhẫn. Thanh my không muốn Tuệ nghi phải khó xử nên đã lấy cớ để trả lại nhẫn cho Tuệ nghi. Nói Thanh my không còn cần chiếc nhẫn đó nữa là nói dối, chứ thực

ra cô vẫn còn cần nó lắm. Thanh my đưa tay xoa nhẹ ngón tay áp út. Cô vẫn chưa quen với việc không đeo nhẫn. Thiếu chiếc nhẫn đó Thanh my thấy trống vắng quá. Gập laptop lại, Thanh my đứng lên đi làm việc của mình. Ngồi đây một lúc nữa cô sẽ thành tự kỉ vì nhớ cậu ấy mất.

" Chắc chắn là sẽ có họp báo thôi. Không biết Tuệ nghi và Tú phương sẽ nói sao để giải quyết nữa?" Tâm trí Thanh my vẫn không thôi lo lắng. Cô đem cả tâm trạng lo lắng đó vào bài hát của mình. Điều đó làm cô thu âm nhanh hơn và cô lại có thêm thì giờ rảnh rỗi để mà ngồi suy nghĩ. Thanh my thấy hối hận vì mình đã thu âm nhanh đến thế. Cô không muốn có thời gian rảnh. Ngồi trong phòng chờ một mình, Thanh my ngắm mãi bức hình Tuệ nghi trên điện thoại. Hai người đã chụp với nhau khá nhiều hình. Và Thanh my vẫn chưa xóa đi bất kì bức hình nào. Cô sẵn sàng làm trống bộ nhớ bằng cách xóa mail, tin nhắn hay bất cứ thứ gì không cần thiết để có thể lưu hình hai người. Lịch sử internet của Thanh my đầy ắp những thông tin về Tuệ nghi. Giờ thì không biết là ai cuồng ai nữa rồi

"Bác sĩ đã nhận thấy vài dấu hiệu trầm cảm ở Tuệ nghi..." Giọng nói của Trúc lâm bất chợt ùa về trong tâm thức của Thanh my. Cô luống cuống khi nghĩ đến đây. Tuệ nghi đã có dấu hiệu trầm cảm rồi. Một người my Tuệ nghi mà bị trầm cảm thì cũng đủ để hiểu cậu ấy đã chịu nhiều áp lực đến mức nào. Thanh my không rõ Tuệ nghi bị trầm cảm từ bao giờ myng cô đã lặng lẽ quan sát biểu hiện của Tuệ nghi trong thời gian này. Tuệ nghi thực sự không còn được hoạt bát my trước nữa. Nhiều lần cô đã bắt gặp cậu ấy ngồi trầm ngâm. "Có bạn gái rồi mà sao chỉ thấy cậu ấy mệt mỏi thêm?" "Cậu ấy với Gia như lại cãi nhau à?" "Hay Gia như lại bắt nạt cậu ấy?" Những câu nghi vấn liên tiếp hiện ra trong đầu Thanh my. Càng nhiều câu hỏi, Thanh my càng lo lắng hơn. Qua quan sát, Thanh my có thể thấy Gia như là một người luôn quan tâm tới Tuệ nghi, myng Gia như lại không hiểu Tuệ nghi cho lắm. Điển hình là hôm ở phòng tập, Gia như đã đưa cho Tuệ nghi một lon nước cam lạnh mà không biết rằng Tuệ nghi rất ghét nước cam và họng của Tuệ nghi không cho phép cậu ấy tu nước lạnh. Thanh my đã phải đi

mua một hộp sữa dâu mát đem về, lặng lẽ để cạnh đống đồ của Tuệ nghi vì cô biết lúc tập xong, Tuệ nghi luôn rất khát và bị đuối sức nhiều. Một hộp sữa dâu mát luôn làm cậu ấy tỉnh táo hơn..

Nhắm mắt lại để ngăn dòng suy nghĩ cũng my dòng nước mắt sắp sửa trào ra, Thanh my ngửa đầu ra sau ghế, bất lực. Cô còn phải dõi theo cậu ấy đến bao giờ nữa đây? = = = = = = = = = = = = = = = (Buổi họp báo) - Cậu sẵn sàng rồi chứ? Trúc lâm hỏi khi thấy Tuệ nghi lơ đễnh. - Ừ. Ngắn gọn và súc tích. Đó là những gì mà từ tối qua đến giờ Trúc lâm nhận được. Không còn thì giờ đôi co với con người này nữa, Trúc lâm kiểm tra lại thiết bị kết nối rồi đưa Tuệ nghi vào phòng họp. Phóng viên đã có mặt đông đủ. Bất cứ chuyện gì về Nhóc Tuệ nghi đều là một đề tài nóng hổi và thu hút khá nhiều sự quan tâm. Tuệ nghi hờ hững ngồi xuống cạnh Tú phương. Tú phương liền quay ra cười rất tươi. Đám phóng viên nhanh tay chộp lấy khoảnh khắc này. Thật là họa vô đơn chí. Không biết cái cô Tú phương này ngu ngơ thật hay giả vờ ngu ngơ nữa. "Xin cho hỏi chuyện giữa cậu và cô Tú phương thực hư thế nào?" "Hai người đã qua lại bao lâu rồi?"

"Tuệ nghi, cậu có biết hiện nay mình đang là nam nghệ sĩ đào hoa số một nước Hàn không?" "Có một số tin đồn rằng Tuệ nghi đã có người yêu. Người đó có phải là Tú phương không?" "Hãy cho chúng tôi biết chính xác về mối tình hiện nay của cậu?" ... Hàng loạt câu hỏi được đưa ra. Tuệ nghi vẫn cứ ngồi im, khuôn mặt phớt lơ tất cả, mặc cho Trúc lâm ở trong nhắc nhở qua thiết bị kết nối. - Xin phép mọi người cho tôi nói đôi lời... Tiếng Tú phương cắt ngang tất cả, gian phòng im ắng buộc Tuệ nghi phải quay sang nhìn Tú phương, nhíu mày suy nghĩ xem cô nàng này định nói cái gì. - Chuyện tình giữa tôi và Tuệ nghi... Tôi xin phủ nhận... Cả gian phòng ồn ào, chuẩn bị cho một loạt câu hỏi mới. -..Myng...tôi xin thừa nhận tình cảm của tôi với Tuệ nghi. Giữa chúng tôi chưa có tình cảm gì hết, tôi chỉ đơn phương yêu Tuệ nghi. Đấy là tất cả những gì tôi muốn nói. Tú phương xô ghế đứng lên. Trước khi rời khỏi buổi họp báo, Tú phương còn quay lại nhìn Tuệ nghi và cười đầy ngụ ý. Tuệ nghi chết trân trên ghế, đôi mắt mở to. Gì nữa đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: