Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 100



- siêu nhân mày ở đâu

- mày bị người theo, là mày hay là bạn gái mày?

Khấu Thầm nhanh chóng gửi hai tin, sau đó buông di động, cầm lấy bánh kem nhỏ cắn một miếng.

" Sao không thấy trả lời?" Hoắc Nhiên có chút sốt ruột.

" Không vội, bọn họ cũng không có động tĩnh," Khấu Thầm nói," Hai người kia nếu là đang nói chuyện, điện thoại cũng sẽ không lập tức nhận, bây giờ nếu cậu nói chút lời âu yếm với tôi, điện thoại của ba tôi gọi tôi cũng sẽ không tiếp."

".... Tôi không biết nói gì nữa?" Hoắc Nhiên chà xát cánh tay.

" Tôi nhìn xem," Khấu Thầm," Không được liền gọi điện thoại."

" Ừ." Hoắc Nhiên cắn một miếng bánh kem.

Tuy vẻ mặt Khấu Thầm như không để ý gì, nhưng nghe thấy đối phương mang theo gạch, Hoắc Nhiên vẫn có chút lo lắng, cậu không sợ Khấu Thầm cùng người khác đánh nhau, dù sao có đánh nhau Khấu Thầm cũng sẽ không chịu thiệt.

Cậu sợ chính là Khấu Thầm không động thủ.

Ngày gặp mặt ở văn phòng nói đến chuyện đánh nhay, Khấu Thầm rất mềm dẻo, ý tứ rằng  cậu ta vì muốn Khấu lão nhị tin tưởng cậu ta, hôm nay khả năng sẽ cố nhịn, sẽ không đánh nhau với người khác.

Nhưng lúc này cậu lại không dám nói, cậu không có cách nào nói ra, nếu lát nữa đánh nhau thì hãy đánh trả.

" Muốn đánh," Khấu Thầm độ nhiên buông bánh kem trong tay xuống, cầm di động," Tôi gọi điện thoại cho Siêu Nhân."

Da đầu Hoắc Nhiên tê dại, quay đầu nhìn phía sau, phát hiện ba người kia đều ngồi thẳng, đang nhìn sang bên phía cầu thang.

Khấu Thầm cũng nghiêng thân, một chân từ phía dưới bàn đặt ra ngoài, tư thế tuỳ thời đều chuẩn bị chạy 100 mét được.

Hoắc Nhiên cũng buông đồ trong tay xuống, cậu vẫn luôn không tiện quay đầu lại nhìn, chỉ có thể nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Khấu Thầm.

Siêu Nhân bên kia nhận điện thoại:" Khấu Thầm? Có phải tới kiểm tra tiếng Anh? Tao lúc này không...."

" Cậu có phải chọc phải phiền toái gì không," Khấu Thầm âm điệu rất thấp," Tầng dưới có người."

Nguỵ Siêu Nhân ở chuyện khác chỉ số thông minh thường rất thấp, nhưng thời khác mấu chốt vân có thể tin được, Khấu Thầm nói xong, cậu ta không hỏi lại, chỉ tạm dừng hai ba giây đã mở miệng:" Mấy người?"

" Three." Khấu Thầm nói.

( tiếng anh đồ)

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta một cái, loại thời điểm thế này còn nói tiếng Anh để làm gì?

Là phòng ngừa ba tên kia nghe hiểu sao.... Vì cái gì Khấu Thầm lại nghĩ bọn họ nghe không hiểu chứ....

Chắc là học tra chi hồn.

" Tôi bây giờ vẫn là...." Nhuỵ Siêu Nhân ở trong điện thoại vẫn hỏi.

Lời chưa nói xong, Khấu Thầm liền nhìn thấy ba người kia đứng lên, đi đến hướng cầu thang, trong đó có một người tay cầm túi bảo vệ môi trường, không phải là xách túi mà là túm lấy..

Vốn dĩ cậu còn chưa xác định lắm, hiện tại thì có thể khẳng định, chỗ đầu lồi ra là một khối gạch.

" Lên rồi, có gạch." Khấu Thầm nói xong thì đứng lên, Hoắc Nhiên ở đối diện vẫn luôn nhìn cậu, cậu vừa động, Hoắc Nhiên cũng theo sau nhảy lên đi theo mấy người kia.

Khấu Thầm trải một cái đã bắt được tay cậu ta, đem cậu ta kéo về phía sau mình.

Sức chiến đấu của Hoắc Nhiên xem như không tồi, nhưng đấu với người mang theo gạch thì vẫn là không được, lại nói cậu hôm nay cũng không nghĩ sẽ động thủ, cậu không muốn đầu tuần vừa cùng ba ước định học tập chăm chỉ cuối tuần liền làm ra chuyện đánh nhau gì đó, tuy rằng ước định không có điều cấm đánh nhau, cũng khống chắc ba cậu sẽ biết.

Dù sao cậu chỉ tính toán vạn nhất cứ xô đẩy vài cái, kéo người chạy là được.

Ba người đi lên tầng rất nhập tâm, không chú ý đến người theo sau.

Hoắc Nhiên bị Khấu Thầm kéo ra sau thì càng khẩn trương, nhìn chằm chằm vào người cầm túi bảo vệ môi trường bọc gạch phía trước.

Lên đến tầng hai tầm mắt trống trải hơn, không gian so với tầng một to hơn, muốn động tay cũng dễ dàng hơn... không, không đánh.

Hoắc Nhiên liếc mắt một cái đã thấy nữ sinh đang dựa ghế ngồi cạnh Nguỵ Siêu Nhân, Nguỵ Siêu Nhân đã đứng lên, nữ sinh kia cũng quay đầu ra.

Chỗ ban công còn ngồi một bàn, một cặp đôi đang hẹn hò, nhìn đến năm người đi lên, cũng quay đầu qua.

Nếu khách khứa nhiều một chút, những người này khả năng còn cố kị, hiện tại chỉ có hai quần chúng vây xem, bọn họ căn bản không cần cân nhắc, đi thẳng đến bàn Nguỵ Siêu Nhân.

" Làm gì!" Nữ sinh đột nhiên cầm lấy cốc trên bàn đạp xuống, hô một tiếng.

Mọi người đều ngây ra, Hoắc Nhiên hiểu ra người đến là vì nữ sinh này, nhưng tiếp đó, tên cầm gạch chỉ vào cô nói một câu:" Không phải chuyện của mày, câm miệng!"

" Tìm tôi có việc gì?" Nguỵ Siêu Nhân đi lên trước một bước, ngữ khí là thân truyền Khấu Thầm, ngắn gọn mà kiêu ngạo.

Gạch cười lạnh một tiếng, hít vào một hơi đang muốn nói chuyện, miệng phỏng chừng còn chưa kịp mở, Khấu Thầm đột nhiên giật giật, Hoắc Nhiên đang trong khiếp sợ " Không phải nói không động thủ sao còn động thủ trước", cậu ta đã đá một phát vào tay tên cầm gạch.

Gạch rơi trên mặt đất " thùng" một tiếng.

Thật sự là gạch.

Gạch ( ý chỉ người cầm gạch) đến lúc này mới phát hiện phía sau có ngừoi, thời điểm quay đầu lại đều là " Này mẹ nó sao lại thế này" khiếp sợ.

Khấu Thầm không chừa cơ hội cho ba người kia, trực tiếp hung hăng đẩy người này một phen.

" Đi!" Cậu ta nói với Nguỵ Siêu Nhân.

Nguỵ Siêu Nhân tuyệt đối không nghĩ đến trường hợp thế này, vua đánh nhau Khấu Thầm, dưới tình huống không thể tránh chuyện động thủ, thế mà chỉ đẩy đối thủ một cái.

Còn may cậu ta phản ừng không chậm, tuy rất giật mình, nhưng vẫn cầm lấy tay nữ sinh, kéo cô chạy về hướng bên này, lúc đi qua khối gạch không kịp cúi xuống nhặt, còn không quên đem gạch đá ra ban công.

Cậu ta không nhặt thì ba tên kia cách nó gần nhất, không thể để bọn họ lấy được.

Cặp đôi đang cứng đờ ở ban công phản ứng cũng rất nhanh, người nam nhào qua nhặt gạch lên, nhìn xuống lan can, rồi ném gạch xuống.

Làm tốt lắm!

Hoắc Nhiên cũng nhào lên đẩy một người khác một cái, đem người đó đảy lảo đảo đánh vào cạnh bàn.

" Muốn chạy?" Gạch rống lên," Giết chúng nó!"

Hoắc Nhiên không theo chạy trốn, Khấu Thầm ở phía sau cậu, cậu không dám để lại Khấu Thầm có khả năng sẽ đánh trả .

Quả nhiên chỉ đẩy thôi không có nhiều tác dụng, đối phương ngoài ý muốn bị đẩy hai người đều không có chút ảnh hưởng gì, trực tiếp từ phía sau bọc đánh Khấu Thầm.

" Khấu Thầm!" Hoắc Nhiên hô lên một tiếng," Đằng sau!"

Khấu Thầm vô cùng tiêu soái xoay tay lại chắn, người phía sau đám qua mộ cái nện lên tay cậu ta, nếu là trước đây, với kiểu như vậy, Khấu Thầm căn bản không cần chắn, trực tiếp xoay tay lại đấm một cái thì người kia sẽ ngã xuống.

Nhưng hiện tại cậu vừa chắn xong thì quay lại chạy về phía trước:" Chạy!"

Hoắc Nhiên cũng nhanh chóng xoay người chạy đến cầu thang, lại nhìn theo Khấu Thầm vì không thể đánh nhau mà chống đỡ bọc đường chạy.

Nguỵ Siêu Nhân đem nữ sinh đẩy đến cầu thang lại quay lại nhìn thấy tư thế chạy trốn của bọn cậu, tức khắc lại sửng sốt, một giây sau cắn răng mắng một câu:" Tao mẹ nó thật đệt!"

Sau đó xoay người theo chân bọn cậu cùng nhay bỏ chạy.

Nữ sinh đã chạy tới dưới tầng, Ngụy Siêu Nhân trực tiếp từ vị trí nửa đường cầu thang nhảy lấy đà, trực tiếp nhảy xuống.

Hoắc Nhiên chuẩn bị đi theo trực tiếp nhảy xuống, nghe được mặt sau không biết ai rống lên một tiếng, theo sát là một tiếng trầm vang.

Loại âm thanh này Hoắc Nhiên chưa từng nghe qua, nháy mắt nghe thấy, cậu cảm giác được chân như nhũn ra.

Âm thanh này là tiếng va chạm với kim loại rỗng ruột, nặng nề mà lại vang, nghe thôi cũng làm lòng kinh sợ.

" Khấu Thầm!" Hoắc Nhiên dừng lại quán tính đi xuống cầu thang, lại gọi một tiếng.

Khấu Thầm không có trả lời.

Lúc cậu quay đầu lại, Khấu Thầm đang chống tay lên khung trên của cầu thang, nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía cậu phức tạp.

Mà phía sau là đồng loã của Gạch đang trừng hai mắt, trong tay cầm một cái ấm đồng.

Đây là ấm đồng trang trí trong tiệm,  đặt trên giá bên cạnh, chắc và nặng.

Hoắc Nhiên lập tức hiểu ra chuyện gì.

Chỉ cảm thấy da đầu một trận tê dại, toàn thân trên dưới lỗ chân lông đều phun ra lửa giận, cậu cơ hồ bị phẫn nộ trong nháy mắt bùng lên  cùng sợ hãi của chính mình  nổ bay.

"Tao □□ mẹ!" Hoắc Nhiên gào rống, đều có chút vỡ giọng.

[ chắc là chửi độc nên tác giả để hai ô vuông]

Không chờ người đang cầm ống đồng lấy lại tinh thần, cậu đã nhảy về chỗ cầu thang trên, tay phải đỡ lấy ngực Khấu Thầm, đỡ lấy Khấu Thầm, tiếp theo đá chân một phát đến cằm người nọ.

Cậu đời này chưa từng phẫn nỗ như thế này bao giờ, chưa từng sợ hãi như thế này, càng chưa từng đá được đến cao như vậy.

Ấm Đồng ( người cầm ấm đồng) bị cậu đá đến bay ra sau đập vào tường rồi ngã xuống sàn.

Hoắc Nhiên quay đầu muốn hỏi tình huống Khấu Thầm một chút, đột nhiên cảm giác được tay phải bị ghì xuống.

" Khấu Thầm?" Giọng cậu đều run lên.

Khấu Thầm cả người đều thoát lực, đang trượt xuống.

" Khấu Thầm!" Nguỵ Siêu Nhân từ dưới cầu thang chạy lên, nhìn đến Khấu Thầm đang quỳ dựa lên người Hoắc Nhiên, mắt lập tức đỏ.

Vọt vào cầm lấy cái ghế không nhìn ai với ai quăng qua:" Tao mẹ nó giết chết chúng mày!"

" Khấu Thầm, cậu có nghe thấy tôi nói không? Khấu Thầm? Tiểu bảo bối?" Hoắc Nhiên cảm thấy cậu run đến lợi hại, cậu nhẹ nhàng đỡ Khấu Thầm, để Khấu Thầm từ từ dựa vào tường.

Khấu Thầm rũ mắt, nhíu mày, nhưng không trả lời.

Làm cậu bình tĩnh hơn một chút đó là Khấu Thầm không nhắm mắt,  mà chớp mắt.

Hoắc Nhiên duỗi tay xoa xoa mặt Khấu Thầm:" Khấu Thầm, cậu bị thương chỗ nào?"

Khi tay sờ đến sau đầu Khấu Thầm, Hoắc Nhiên cảm thấy trên tay ướt lạnh, cậu nhanh chóng rút tay về nhìn.

Máu.

" Tao mẹ nó," Hoắc Nhiên thấy phẫn nộ của mình cũng bay biến, bình tĩnh cởi áo ra, lót sau đầu Khấu Thầm, sau đó nhìn vào mắt cậu ta:" Khấu Thầm, có thể nói không?"

"..... Không sao." Khấu Thầm cau mày, cố hết sức mà nói một câu, thanh âm rất thấp," Tên ngu đó đạp mông tôi."

Hoắc Nhiên lúc quay đầu nhìn tầng hai cảm thấy trong mắt toàn là lửa giận, qua ngọn lửa nhìn thấy Nguỵ Siêu Nhân bị ai đó cầm ghế đập ngã xuống sàn.

" Mẹ nó dừng lại hết!" Hoắc Nhiên cắn răng rống lên, nhảy dựng lên tiến đến một trên đang chổng mông chuẩn bị đám Nguỵ Siêu Nhân đá một đạp.

Ở giữa mông.

Người nọ theo quán tính chúc đầu về phía trước, Nguỵ Siêu Nhân nhân cơ hội xoay người đứng dậy.

Đối phương không còn vũ khi, bọn cậu hai đấu ba cũng không sợ thiệt.

Hoắc Nhiên tuy rằng hơi thấy có lỗi với Khấu Thầm, dù sao Khấu Thầm không muốn đánh nhau, nhưng cục diện hiện tại biến thành thế này, bọn cậu nếu không đánh trả, căn bản không đi khỏi quán trà sữa này được.

Hoắc Nhiên lần đầu có suy nghĩ phải đánh nhau.

Cậu đấm một cái lên mặt một tên, đang muốn đấm cái nữa, phía sau truyền đến một âm thanh, có người đem bàn quăng ngã trên mặt đất.

Khấu Thầm?

Đã đỡ rồi?

Khôi phục bằng thần lực?

Lúc quay đầu lại cậu nhìn thấy phía sau có hai người, một là người phụ vụ mới nãy, còn một người không rõ thân phận, nhưng trên mặt có một vết sẹo nên nhìn thế nào cũng không giống người tốt.

Đao sẹo trầm mặt:" Đều đến đây, đứa nào dám động thủ, tao cho chúng mày bò ra ngoài, tao xem xem mẹ nó đứa nào dám giương oai trong quán của tao."

( Tam ca, lâu ngày không gặp, ngài đã hết bệnh hẳn rồi chứ, phu nhân nhà ngài mở thêm chi nhánh nhà hàng mấy cái rồi?

Cho bạn nào không biết thì đây là Tam Ca trong Thuốc Giải nhé, mn thích truyện Vu Triết có thể tìm đọc, nam thần- kinh đúng nghĩa đen nha^^ nhưng đáng yêu lắm)

" Nghe thấy chưa!" Người phục vụ đi trước một bước, trừng mắt với bọn cậu," Lên!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top