Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 107

Khấu Thầm thêm bạn tốt với Lâm Vô Ngung, Hoắc Nhiên chơi di động của cậu ta cũng thấy được, cũng không ghen, tuy rằng hai người bọn họ một câu cũng không nói......
Hoắc Nhiên nhìn thoáng qua Khấu Thầm đang đắc ý dào dạt, lấy chai đồ uống ở trên bàn uống một ngụm.
Tùy ý đi, trẻ con.
Khấu Thầm ăn xong nửa cái cánh gà Hoắc Nhiên cắn dư lại, lại quay đầu hướng Lâm Vô Ngung bên kia nhìn thoáng qua: "Ai?"
"Như thế nào?" Hoắc Nhiên không có mặt mũi quay đầu lại, chỉ là nhìn Khấu Thầm.
"Anh ta chạy rồi." Khấu Thầm nhỏ giọng nói.
"Đại khái là ăn xong rồi đi." Hoắc Nhiên thực cảm tạ Lâm Vô Ngung, anh ta nếu vẫn luôn ngồi ở chỗ đó, đêm nay Khấu Thầm đều sẽ không ngừng nghỉ.
"Không thể," Khấu Thầm nói, "Một mâm lớn như vậy, tôi đều bội phục là như thế nào ăn hết, này liền ăn xong rồi?"
"Nói không chừng ăn nhanh." Hoắc Nhiên rắc rắc cắn cánh gà.
"Khẳng định là đóng gói chạy lấy người," Khấu Thầm chậc một tiếng, nhìn chằm chằm Hoắc Nhiên, "Chắc chịu không nổi tôi, khẳng định đối với cậu......"
"Chịu không nổi là bình thường," Hoắc Nhiên vẫn là rắc rắc cắn cánh gà, "Anh ta một con cẩu độc thân còn ở chỗ này xem cậu mạnh mẽ tú ân tú ái sao."
Khấu Thầm hừ một tiếng: "Cho nên làm tôi đánh ra rắm đi."
"......Cậu thật lợi hại ." Hoắc Nhiên cạn lời mà khen ngợi cậu ta.
"Tôi cũng cảm thấy vậy." Khấu Thầm nở nụ cười.
Mọi người chuyển chủ đề đến sinh nhật Khấu Thầm, hai người cậu tạm dừng chuyện ăn dấm, gia nhập thảo luận.
"Không cần tổ chức hoạt dộng gì quá lớn," Khấu thàm nói," Làm chậm trễ chuyện học của tao."
Nhóm bỷ người nháy mắt không có âm thanh, cùng nhau nhìn cậu ta, trên ămtj đều là biểu tình khó có thể tin.
"Tao nếu thi cuối kì không đạt tiêu chuẩn tất cả các môn, tao khả năng phải xuất ngoại!" Khấu thầm đè nặng âm thanh, vỗ vỗ bàn," Các bạn học! Nhóm bạn tốt! Chúng ta sẽ không thấy mặt đó!"
" Mày với ba mày có phỉ bây giờ quan hệ đã tốt hơn rồi không?" Hứa Xuyên nói," Nếu khồn đạt tiêu chuẩn, ông ấy cũng sẽ nhìn đến nỗ lực của mày cũng sẽ không ép mày xuất ngoại đi?"
" Mấu chốt là mặt mũi đó Hứa Xuyên," Khấu Thầm cau mày," Tao nếu đã nói sẽ đạt tiêu chuẩn mà không làm được, tao còn làm sao ở trước mặt ba tao làm gì đây? Ông ấy vốn dĩ cười nhạo tao mục tiêu quá thấp, nếu thật không đạt tiêu chuẩn, tôi cũng bị ông ấy trào phúng lên tận trời, ba tôi người này...."
" Chọn một ngày đi," Từ Tri Phàm nói," Chúng ta chọn một cái cuối tuần, đi dã ngoại nướng thịt gì đó.'
" Nướng gì đó có thể," Khấu thầm nói," Dã cái gì ngoại thì thôi đi, bọn mày biết nấu cơm dã ngoại sao? Chính là giữa vùng đất hoang  nhóm lửa nấu cơm đó, nấu cơm đó anh em, chúng ta đây bảy người, cũng chắp vá sẽ được một bữa cơm."
Hoắc Nhiên vừa ăn vừa cười.
"Vậy nướng BBQ," Hứa Xuyên nói, "Vào sinh nhật mày cùng người trong nhà qua, dù sao cũng là sinh nhật tuổi 18, tương đối quan trọng, ba mày khẳng định cũng muốn mày ở nhà tổ chức, ngày hôm sau cùng chúng ta tổ chức."
"Vậy còn thế giới hai người của bọn nó đâu?" Giang Lỗi hỏi, "sinh nhật nó cuối tuần, cùng trong nhà một ngày, cùng chúng ta một ngày, xong đi học."
"Vậy......" Ngụy Siêu Nhân nghĩ nghĩ, "Nếu không liền...... Hy sinh một chút đi."
"Hả?" Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.
"Hai đứa mày cũng không thiếu một cái cuối tuần này," Ngụy Siêu Nhân nói, "Thượng chu chu mạt mày có phải  sẽ qua ở nhà nó đúng không?."
"Tao không......" Hoắc Nhiên nhanh chóng giải thích.
Nhưng là không có người nghe, mọi người bắt đầu rồi tiếp tục thảo luận.
Khấu Thầm uống đồ uống, mừng rỡ dừng không được.
Lúc trở lại ký túc xá, thời gian đã rất muộn, mọi người chúc ngủ ngon lẫn nhau rồi chia ra về phòng.
"Hoắc Nhiên." Khấu Thầm đứng cạnh của cửa phòng, nhỏ giọng kêu một tiếng.
"Hả?" Cuối cùng Hoắc Nhiên đang muốn đóng cửa lập tức dừng lại bước chân, quay đầu qua.
"Ngủ ngon Nhiên Nhiên." Giọng Khấu Thầm rất nhẹ, cơ hồ nghe không rõ.
"Ngủ ngon  Thầm Thầm." Hoắc Nhiên cũng dùng đồng dạng âm điệu trả lời.
Khấu Thầm nở nụ cười, bộ dáng vui vẻ.
Bất quá còn không có cười đủ ba giây, đã bị Ngụy Siêu Nhân một phen túm vào trong ký túc xá.
"Hai đứa một vừa hai phải," Ngụy Siêu Nhân ló đầu ra trừng mắt Hoắc Nhiên, "Bảo trì thiện lương, giữ lại nhân tính, vì hội nhân sĩ độc thân hai cái ký túc xá mà làm một chút cống hiến đi!"
Hoắc Nhiên cười đóng cửa phòng kí túc xá lại.
"Mày có kế hoạch gì sao?" Từ Tri Phàm ngồi ở trên giường hỏi một câu.
"Tao?" Hoắc Nhiên ngẩn người, "Tao có thể có cái kế hoạch gì?"
"Không phải," Giang Lỗi đi đến bên cạnh cậu ngồi xuống, "Khấu Thầm sinh nhật mày không có chuẩn bị cái gì bất ngờ sao?"
"Bất ngờ?" Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.
"Khấu Thầm tặng cho mày quà sinh nhật rất dụng tâm, lúc ấy nó tuy rằng không làm rõ, nhưng hẳn là đã có ý cái gì đó với mày," Giang Lỗi nói, "Chúng ta cảm thấy mày có phải hay không có cái gì đặc biệt chuẩn bị, rốt cuộc hai đứa mày hiện tại ở bên nhau."
Đặc biệt chuẩn bị?
Có nha.
Lên giường.
"Tao...... Thật không nghĩ tới," Hoắc Nhiên nói, "Tao chỉ nghĩ dung dây xích cũ  làm hai cái vòng tay."
"Tao đệt, cao nhân thủ công nha" Giang Lỗi nói, "Khó không?"
"Trên lý thuyết...... Không khó," Hoắc Nhiên nói, "Cắt một đoạn xích có sẵn nối vào khóa kết là được."
"Xích phải đánh bóng không?" Hồ Dật nói, "Còn phải rửa dầu máy gì đó?"
Hoắc Nhiên nhìn Hồ Dật, một hồi lâu mới nói: "Mày sẽ sao?"
"Sẽ không," Hồ Dật đúng sự thật trả lời, "Tao chính là nhắc nhở mày, nếu không thì vẫn là dùng xích xe mới, vậy không cần đánh bóng, dây xích mới màu đen, mày trước kia không phải từng dùng  sao? Cái laoij mày nói rất khốc ấy."
Ừ." Hoắc Nhiên cúi đầu cân nhắc nửa ngày, "Tao còn là phải dùng cái cũ, cũ tao cũng có thể tìm được cái màu đen."
"Vì sao?," Giang Lỗi nói, "Không có tiền sao? Tao có."
"Không phải," Hoắc Nhiên do dự một chút, có chút ngượng ngùng mà trả lời, "Những cái đó đã cùng tao đi qua nhất nhiều nơi, tao cảm thấy.... ý nghĩa không giống nhau."
"Đúng nha, vậy dùng cũ đi, mày tự ình lăn lộn,"tay Từ Tri Phàm vỗ giáp giường cậu, rút ra tổng kết," Cái bất ngờ nói lúc nãy, mày nếu chưa nghĩ đến, chúng ta cùng nhau suy nghĩ xem, mày có muốn dùng không?"
Hoắc Nhiên nhìn mấy người trước mắt này, nửa ngày cũng không nói lên lời.
" Cảm động hả?" Giang Lỗi hỏi.
"Ừ." Hoắc Nhiên gật gật đầu," Sinh nhật tao bọn mày cũng không để bung như vậy."
" Cái đó không giống nhau," Hồ Dật nói," Đây là cái sinh nhật đầu tiên hai đứa mày chính thức ở bên nhau, phải lưu chút kỉ niệm.'
" Bọn mày có ý tưởng gì?" Hoắc Nhiên hỏi.
"Hứa Xuyên đi nghiên cứu địa hình, nó trước kia cùng người ta từng đi qua một chỗ nướng BBQ, chỗ đó cơ bản không có người, là chỗ chân núi, phong cảnh không tồi," Từ Tri Phàm nói, "Sau đó chúng ta đào máy cái hố trên mặt đất...."
"Sau đó đem tao nhét vào trong hố?" Hoắc Nhiên lập tức đứng lên: "Không không không không, không được, tao không làm!"
"Nghe xong đã!" Giang Lỗi nói.
"Không giấu mày, hố lớn như vậy đò được xong cũng mệt chết, mấy cái hố giấu mấy cái bóng bay, trên bóng bay viết mấy chữ," Từ Tri Phàm nói," Viết cái gì mày nghĩ đi, thế nào?"
"Thật là...... sáng ý của thẳng nam nha." Hoắc Nhiên cảm khái.
"Được được được được, mày một tên gay đưa ra sáng ý đi." Giang Lỗi chỉ vào cậu.
Hoắc Nhiên nhìn cậu ta: "Giang Lỗi hôm nay phản ứng thậtn mau nha?"
"Mày chỉ cần nói được hay không." Giang Lỗi nói.
"Có thể." Hoắc Nhiên gật gật đầu, "Nhưng là cái này làm như thế nào? Quá phiền toái đi, Hứa Xuyên còn phải đi trước điều tra địa hình? Sau đó lại đi một chuyến bố trí?"
"Không có việc gì," Từ Tri Phàm nói, "Không là vấn đề."
"Vậy còn đồ vật phải làm thế nào? Bóng bay bay tây một cái, đông một cái, thì tính làm sao?" Hoắc Nhiên hỏi.
" Bóng bay buộc một hòn đã, ở miệng hố đậy tấm chắn," Hồ Dật nói," trên tấm chắn buộc dây kéo, đến lúc thì đi qua kéo lên là được."
"Lợi hại!" Hoắc Nhiên dựng lên ngón cái.
Nhóm bảy người bí mật sắp xếp chuyện sinh nhật, chỉ có mình Khấu Thàm không biết gì, mỗi ngayd trừ bỏ học tập, chính là thúc giục Hoắc Nhiên viết thư tình.
"Thư tình viết xong không?" Cậu ta bò trên bàn nhỏ giọng hỏi.
"Chưa đâu." Hoắc Nhiên nói.
"Không còn nhiêu ngày nữa," Khấu Thầm nói, " Sinh nhật tôi xong là thi cuối kì rồi, cậu tốt nhất để tâm một chút, đừng lmf ảnh hưởng tôi thi học kì đấy."
"Ừ." Hoắc Nhiên gật đầu.
Cậu đang viết chữ lên vở trước mặt.
Bạn học Khấu Thầm khỏe.
Hôm nay thời tiết thật tốt.
Hoắc Nhiên dừng bút lại, nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, trời còn đang mạnh mẽ hăng say mưa lớn.
Nhưng chẳng sao cả, dù sao là trời trong tình, câu này không có chỗ nào sai hết.
" Tính toán viét bao nhiêu chữ?" Khấu Thầm hỏi," 800 chữ hả?"
" Chưa nghĩ ra, xem tâm trạng đi," Hoắc Nhiên vừa viết vừa nói,"  Không xác định được viết bao nhiêu chữ."
" Vậy...." Khấu Thầm nói được một nửa đột nhiên đứng lên, xoay người liền đi ra hướng cửa phòng học,"Thầy Với."
Hoắc Nhiên quay đầu lại, nhìn thấy giáo viên Tiếng Anh vừa từ Văn 2 đối diện đi ra, đang muốn về văn phòng.
Lúc nhìn thấy Khấu Thầm biểu cảm trên khuôn mặt thầy đều vặn vẹo:" sao lại là em! Hôm nay tiết tự học lớp các em không phải Tiếng Anh."
" Em biết." Khấu Thầm từ trong túi sau mông  rút ra một tờ bài tập," Nhưng em có chỗ không hiểu."
" Đến văn phòng của thầy đi," Thầy Với thở dài," Tinh thần này của em rất tốt, nhưng sao thầy cảm giác như em cái gì cũng không hiểu...."
" Cái này thì đúng," Khấu Thầm vui vẻ mà nói," Em cái gì cũng không hiểu.'
" Em còn rất tự hào nhỉ?" Thầy Với tiếp tục thở dài,"Đi thôi đi thôi, đến văn phòng."
Sau khi Khấu Thầm đi văn phòng, Từ Tri Phàm ngồi xuống bên cạnh HOắc Nhiên, đem một chồng bài tập ném lên bàn:" Tao xem bài tập mày nào."
"Làm gì?" Hoắc Nhiên hoảng sợ mà nhìn cậu ta.
"Khấu Thầm nhờ tao," Từ Tri Phàm nói, "Tao giảng cho mày trươc một chút, tiết tự học buổi tối chúng ta cả bảy người cùng nhau ôn tập."
"Tao đệt," Hoắc Nhiên khiếp sợ mà nhỏ giọng nói, "Cậu ta làm thế thật?"
"Theo tao thì là thật," Từ Tri Phàm nói, "Tao phát hiện Khấu Thầm này một khi muốn làm chuyện gì liền rất nghiêm túc, mặc kệ cái khác, làm thành mới thôi, kể cả chỉ vì mặt mũi cũng phải làm thành, hơn nữa lần này nhân tiện muốn lôi kéo luôn mọi người."
Hoắc Nhiên nhìn thoáng qua "Thư tình" trên vở mình, cắn răng một cái, khép lại vở: "Được, mày giảng cho tao một chút bài tập toán hình một chút phương trình, đại số tao làm được một bài rồi."
Đây là một bầu không khí tốt đẹp đến cỡ nào.
Ngày thường tiết tự học buổi tối, cơ bản là khoảng thời gian nhóm bảy người chép bài tập cùng tán gẫu, trừ bỏ Từ Tri Phàm sẽ xem sách, sáu cá nhân còn lại trạng thái đều là đoàn tụ một đường.
Hôm nay không giống, từ hôm nay trở đi, bọn cậu bảy người học tập tổ đội dưới sự cưỡng chế củ Khấu Thầm bắt đàu vận hành.
Bọn cậu xếp mấy cái bàn thành một vòng.
Đầu tiên là nghe Từ Tri Phàm nhỏ giọng đem bài tập hôm nay giảng giải một lần, tự làm một lần xem có đúng hay sai, có gid không hiểu thì thầy Từ ở hiện trường sẽ giải đáp ngay.
" Tao mẹ nó...." Ngụy Siêu Nhân vẻ mặt thống khổ," Phiền chết mất."
" Kiên trì một chút." Khấu Thầm nhìn chằm chằm vở mình, bài nhìn đã năm phút rồi nhưng cậu mới viết được một chữ.
"Tao có không đạt tiêu chuẩn toàn bộ ba tao cũng sẽ không đuổi tao ra nước ngoài," Ngụy Siêu Nhân tiếp tục thống khổ, "Tao kể cả có phải ra nước ngoài cũng không có gì vướng bận, Chu Ninh một chút cũng không hứng thú với tao, hơn nữa tao sẽ yên lặng trong long tưởng nhớ chúng mày...."
" Mày thích Chu Ninh đúng không," Khấu Thầm tiếp tục nhìn chằm chằm bài giải," Người ta năm nay thi đại học, người thi xong là đi, mày ít nhất cũng cố mà thi đỗ vò trường nào cùng thành phố, nếu không hai người cứ vậy vĩnh biệt, đầu tao bị khâu ba mũi này mẹ nó quá oan ức."
Nhắc tới chuyện này, Ngụy Siêu Nhân lập tức đã bị cảm giác áy náy đánh bại, cắn răng cầm lấy bút.
"Tao có phải chỉ số thông minh có vấn đề?" Khấu Thầm nhìn chằm chằm bài giải thêm vài phút, vẫn luôn đè lửa đột nhiên bạo phát, một phát quăng bút đi, "Tao có phải chỉ số thông minh có vấn đề?"
Trong phòng học vốn dĩ có chút ồn ào, lúc này đều im bặt, cảm giác như tiếng thở của người trong lớp cũng to hơn.
Vấn đề này không có bất luận người nào dám trả lời.
"Hẳn là không có vấn đề," Hoắc Nhiên nhìn cậu ta, "Cậu vì cái gì đột nhiên...... Đối cái này sinh ra hoài nghi?"
"Bài này Từ Tri Phàm nói ba lần, cùng một dạng, tôi nhớ rõ rành mạch cậu ta giảng ba lần rồi," Khấu Thầm nghiến răng, nhưng trong ánh mắt còn ở phun lửa, "Tôi mẹ nó vẫn là làm không được, cậu nói xem chỉ số thông minh của tôi không nổi 80 không?"
[nếu mình không nhầm thì chỉ số thông minh bình thường là 125-135 thì phải]
"Đừng vũ nhục tôi được không?" Hoắc Nhiên cũng đè nặng thanh âm nhỏ giọng nói.
"...... Đệch?" Khấu Thầm nhìn cậu.
"Từ bá bá mày lại giảng cho nó một lần?" Hứa Xuyên cũng đè nhỏ giọng.
"Được," Từ Tri Phàm gật đầu, dùng bút chọc lên mu bàn tay Khấu Thầm hai cái, "Nhắc nhở mày, mày không phải chỉ số thông minh có vấn đề, đại khái do mày dùng trình độ cấp hai làm đề cấp ba, làm không ra là chuyện bình thường."
"Vấn đề là cấp hai khả năng tao chính là lấy trình độ tiểu học." Khấu Thầm nói.
"Cái đấy không phải chuyện đương nhiên sao? Học sinh tiểu học." Từ Tri Phàm nói.
"A." Khấu Thầm nghĩ nghĩ, "Đệt, lại giảng cho tao một chút."
Không thể không nói, Khấu Thầm trạng thái liều mạng học tập này vẫn là có thể dùng được, tiếp thu được lí thuyết, cậu ta cư nhiên đạt tiêu chuẩn, hơn nữa mấy môn đều đạt tiêu chuẩn, tuy rằng tiếng Anh kém hai điểm, nhưng thầy Với cho thêm hai điểm nên vẫn tính đạt hai điểm.
Sau hai điểm cho thêm còn kèm một câu—thái độ học tập thực cảm động.
Hoắc Niên cảm thấy đây là giáo viên có bóng ma, sợ không cho đạt tiêu chuẩn Khấu Thầm có thể đuổi giết đến văn phòng hỏi ra mười vạn tám ngàn câu hỏi vì sao.
Kì thật điểm cũng không quá cao, dù sao cũng chỉ trong một đọn thời gian ngắn, nhưng ít nhất chứng minh Khấu Thầm không uổng công một trận quấy rầy các giáo viên bộ môn và Từ bá bá.
Lúc đến nhà ăn Hoắc Nhiên nhận được điện thoại của khấu lão nhị.
Cậu còn chưa mở miệng alo, Khấu lão nhi bên kia liền hỏi ngay:" Hoắc Nhiên, nếu Khấu Thầm ở bên cạnh, cháu đừng nói chú gọi điện cho cháu nhé."
" Vâng, cậu ấy đi phía trước rồi ạ," Hoắc Nhiên nhỏ giọng nói," Chú Khấu có chuyện gì sao?"
" Lão Viên của các cháu báo với chú, nói thành tích của Khấu Thầm rất khả quan?" Khấu lão nhị hỏi.
" Đúng vậy," Hoắc Nhiên nói," Đều.... Đạt tiêu chuẩn."
Khấu lão nhị chậc một tiếng:" Chú còn cho rằng điểm tối đa cơ."
" Chú, chú có phải nghĩ quá nhiều rồi." Hoắc Nhiên nói.
"Được rồi, chú gọi điện thoại cho nó." Khấu lão nhị cúp điện thoại.
Sau đó cậu thấy Khấu Thầm ở đằng trước móc di động ra, chắc là Khấu lão nhị gọi tới.
Cuộc gọi rất ngắn, Khấu Thàm " alo" một tiếng, cũng chưa nói thêm gì khác, điện thoại đã ngắt.
"Tôi đệt!"Cậu ta đem điện thoại giơ lên trước mặt," Người này điên rồi!"
Nhóm bảy người đều quay đầu lại.
" Ba tao gọi đến, nói đúng một câu. Khấu Thàm nói.
" Nói gì?" Hoắc nhiên mau mắn hỏi.
" Ba mấy môn đều bỏ xa con mấy chục hạng, ha ha ha ha." Khấu Thầm nói.
Cả bọn đều ngây người, trầm mặc một lát, Hứa Xuyên nói một câu:' ba mày có thể đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top