Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 108

Khấu Thầm vẫn luôn nghe được rằng hồi còn đi học thành tích của Kháu lão nhị rất khá, anh chị em thành thích cũng đều rất tốt, con cái của anh chị em thành tích cũng tốt, trừ bỏ Khấu Thầm.
Thư pòng của Khấu lão nhị nhìn cũng rất cao thâm, tuy rằng Khấu Thàm vẫn luôn cảm thấy ông giống xã hội đen, bảo kê linh tinh, nhưng công ty Khấu lão nhị cũng thật làm cái gì cao thâm lắm, mà cậu vẫn luôn không có hứng thú, từ trước đến nay cũng chưa từng hỏi thăm, đương nhiên, Khấu lão nhị cũng chưa bao giờ đem chuyện công ty về nhà nói, bảo rằng về nhà là để thả lỏng.....
Khấu Thầm cảm giác còn có thể thêm một điều, về nhà chính là để đánh con trai.
Thật ra mọi biểu hiện củ khấu lão nhị đều cho thấy ông ấy rất xuất sắc, chỉ là cậu không chịu tiếp thu điều đó mà thôi, dù sao cũng do bóng ma làm thành lạp xưởng hành hạ hiều năm.
Mà hiện tại, cậu lại không thể không đối mặt với sự thật này.
Đó chính là, cậu không bảo đảm rằng mình thi cuối kì tất cả các môn đều đạt, nhưng Khấu lão nhị không biết chừng có thể đậu Bắc đại.
Nếu vậy thật không còn mặt mũi.
" To cảm thấy chuyện này cũng rất thần kì," Giang Lỗi nói,"  Có lẽ thành tích khồn nằm trong giới hạn tưởng tượng của tao, vẫn là nên đi hỏi lão Viên một chút, ba mày nói phải thật hay không?"
" Đi." Khấu Thầm không chút suy nghĩ liền tiếp thu ý kiến của Giang lỗi.
Mọi người đổi hướng, đi đến tòa nhà văn phòng.
Lão Viên cầm một hộp cơm vừa đi khỏi văn phòng, nhìn thấy bọn cậu mênh mông cuồn cuộn đi tới, liền cười:" Làm sao vậy, đến chỗ thầy tha dò tin tức?"
" Ba em nói tổng điểm hơn em mấy chục hạng," Khấu Thầm trực tiếp hỏi, đến chào hỏi cũng quên," Thật hay giả?"
" Giả." Lão Viên đóng cửa văn phòng lại.
" Ôi đệt!" Khấu Thầm rống lên một tiếng," Em biết mà..."
" Tổng điểm của ba em hơn em một trăm hạng," lão Viên nói," Điểm tiếng Anh của ông ấy rất cao, nói hơn em mấy chụ hạng là cho em mặt mũi đấy.'
Mọi người đều trầm mặc.
Khấu Thầm miệng mở nửa ngày, cuối cùng ngăn đường lão Viên hỏi" Lão Viên, thầy nói thật, thầy có phải cho ông ấy biết trước đề."
" Sao có thể," loão Viên cười cười," Thầy không phải người như vậy, nhưng thầy có thể nói cho em, ba e từng gọi điện cho thầy nói việc học thật bực bôi, từng muốn từ bỏ.'
"Vì cái gì không từ bỏ!" Khấu Thầm nói.
"Ông ấy nói muốn cổ vũ em," lão Viên nói, "Muốn nhìn một chút rốt cuộc em có thể kiên trì bao lâu, ông ấy lại có thể kiên trì bao lâu, phụ huynh làm được một bước thế này không nhiều lắm."
"Ba em khẳng định là không được." Ngụy Siêu Nhân nói.
"Ba em chắc thi không hơn em được." Giang Lỗi ngẫm lại.
"Được," Khấu Thầm cắn răng một cái, "Vậy nhìn xem đi, em còn sợ ông ấy sao."
"Không sợ sao?" Hồ Dật hỏi, " Chú ấy tốt nghiệp cấp ba lâu như vậy rồi, chỉ đi theo một trận học tập có thể thi được thứ hạng tốt như này...."
" Mày im đi." Khấu Thầm vỗ Hồ Dật một cái.
Mọi người rời tòa nhà văn phòng, Hoắc Nhiên có chút bội phục lão Viên.
Lão Viên quả thật là nhân vật lợi hại, loại người như Khấu Thầm, với ai cũng không chịu chút ảnh hưởng gì, chỉ có Khấu lão nhị, là người từ nhỏ cậu ta đã đối nghịch, mới có thể kích thích ý chí chiến đấu củ cậu ta.
Đối với Khấu Thầm mà nói, thua ai cũng được nhưng không thể thua Khấu lão nhị, thắng ai cũng không bằng thắng Khấu lão nhị.
Hoắc Nhiên quay lại nhìn thoáng qua lão Viên đang vừa tủm tỉm cười vừa đi đến nhà ăn, trâu bò nha, thầy thật là một người thâm tàng bất lộ dựng cả một màn kế hoạch.
Nhưng cảm khái của Hoắc Nhiên rất nhanh bị Khấu Thầm đánh gãy, hơn nữa còn nhanh chóng chen vào trạng thái " ngươi có khỏe không".
" Nhưng sinh nhật tôi," Khấu Thầm vung tay lên," Ăn sinh nhật sẽ chậm trễ một hai ngày."
Nhóm bảy người cùng nhau nhìn cậu ta.
" Vậy cậu đừng ăn cơm," Hoắc Nhiên nói," Ăn cơm còn làm chậm trễ cậu một giờ sao."
"Nói rất đúng." Khấu Thầm búng tay một cái, xoay người liền đi về hướng phòng học.
"Đi đâu?" Lão Viên ở phía sau hỏi một câu.
"Về phòng học đọc sách." Khấu Thầm nói.
"Không ăn cơm?" Lão Viên nhìn cậu ta.
"Không ăn, lãng phí thời gian." Khấu Thầm nói.
" Giục tốc bất đạt", lão Viên vỗ vỗ vai cậu," Tâm tình của em thầy có thể hiểu được, nhưng cố qua có khi không tốt, ngược lại học không vào, theo kinh nghiệm là làm từng bước, ăn nhậu chơi bời tuy sẽ chậm trễ, nhưng lúc học tập thì toàn lực nhập tâm vào học là được."
" Lão Viên nói đúng, " Hứa Xuyên nói," Hơn nữa nếu mày chạy đua đến cơm cũng không ăn, cuối cùng so ra còn không bằng ba mày khong phải càng mất mặt hơn, mày cứ học bình thường, đến lúc đó  mày còn có thể nói do mày không dốc toàn lực."
"..... Hứa Xuyên mày đứng về phe nào?" Khấu Thầm nhìn cậu ta.
" Người phe này nha," Hứa Xuyên nắm lấy tay cậu quơ quơ," Hoan nghênh mày gia nhập đội ngũ đi nhà ăn."
Nhóm bảy người cùng nhau vỗ tay cho cậu,  người đi ngang qua đều quay đàu nhìn đầy tò mò.
" Được được ăn cơm ăn cơm trước," Khấu Thầm cau mày, nhìn nhìn Hoắc Nhiên vẫn đang vỗ tay," Sao cậu cũng theo bọn nó học thành như vậy?"
" Tôi vốn là như vậy." Hoắc Nhiên cười hỏi.
Cơm là muốn ăn, sinh nhật cũng là muốn tổ chức.
HOắc Nhiên cảm thấy bản thân cũng thật vất vả, tuy rằng trong nhà lâu nay chưa từng có yêu cầu gì với thành tích của cậu, sang năm nếu có thi trượt, ba mẹ chắc cũng sẽ không nói cái gì, nhưng hiện tại bị Khấu Thàm ép buộc, nhóm bảy người đều có loại cảm giác thân bất do kỉ.
Đổi là người khác thì không nói, cố tình người này lại Khấu Thầm, người này thật muốn nổi cơn, ai cũng chống đỡ không được, không ai cố ý muốn thử.
Lại nói thêm thì nỗ lực học tập cũng không phải chuyện xấu, còn có nhiều tiểu đồng bọn cùng chịu khổ như thế.
Chỉ là cậu không riêng gì học tập, còn muốn thừa dịp cuối tuần về nhà lăn lộn làm cái lắc tay kia, còn có thiệp chúc mừng còn thư tình.... Quả thực khổ tận tâm can.

Sửa tên gọi tâm can tiểu Hoắc.
Khấu Thầm.
Tôi dời này chỉ viết qua hai bức thư, hồi tiểu học giáo viên yêu cầu viết  cho người mình sùng bái, tôi viết gửi Doraemon, nó khẳng định không nhận được, giáo viên còn nói tôi không làm mà muốn hưởng, buồn bực. Cái thứ hai là bức thư chúng ta viết hồi họp phụ huynh.
Đây là bức thứ ba.
Viết cho cậu.
Tôi chưa từng nghĩ sẽ thích cậu, lại còn là con trai, khó có thể tin được. Về sau chắc sẽ không lại viết, quá lao lực, viết phong thư này, không, viết bức thư tình này cũng là bị bắt buộc bất đắc dĩ.
Không biết viết cái gì không biết viết cái gì không biết viết cái gì.
Thư tình rốt cuộc phải viết thế nào?
Tôi tìm xem một số thư tình văn mẫu, rất buồn nôn, tôi đều không thể học theo, tôi cảm thấy tôi viết giống như vậy cậu cũng sẽ không muốn xem.
Không viết! Cậu muốn học tập, đến cơm cũng không ăn, tôi muốn học tập, vì sao còn phải viết thư tình nữa?
Được, viết đến đây thôi.
Chào thân ái.
Khấu Thầm, tôi thật thích cậu,  đi học sẽ không nhịn được cứ nhìn cậu, có đôi khi Từ Tri Phàm ngồi bên cạnh thì tôi sẽ nhớ cậu (xin lỗi Từ Tri Phàm, dù sao cậu ta cũng không đọc được), tôi không biết sẽ thích cậu bao lâu, nhưng chỉ cần tôi còn thích cậu, tôi sẽ toàn lực thể hiện, chỉ cần tôi còn thích cần, cậu đừng nghĩ chạy được.
Móc ngoéo.
Hoắc Nhiên.
Hoắc Nhiên ở hàng cuối vẽ hai ngón tay,  là hai ngón út đan nhau.
Cậu vẽ thật cẩn thận, còn dùng điện thoại chụp một tấm ảnh hai ngón tay cậu đan nhau, đè giấy lên trên vẽ ra hình dáng, cuối cùng dùng bút chỉnh lại cho đẹp.
Thư tình nếu nói thì thật là viết cho có lệ, thật sự không viết ra được, dù sao khi viết văn trên lớp đều có phươg pháp dàn ý mẫu mới miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, nhưng tâm tư như hoa thì cũng coi như thật tình thật lòng.
Viết một tuần! Chụp ảnh lại đóng dấu lạ bao lần.
Chính cậu cũng rất vừa lòng.
Chỉ là cái lắc vòng tay kia..... Hôm nay nhất định phải làm xong,  đây là cuối tuần cuối cùng trươc sinh nhật Khấu Thầm, cậu hôm nay về trường cần phải mang theo.
Chỉ là cậu không ngờ tới, chính mình ngày thường sửa xe đổi xích làm mọi việc liên quan đến xe đạp đều rất thuận, về sau cậu có thi rớt đại học có khi về nhà mở cửa hàng sứ xe đạp cũng được, nhưng làm cái vòng tay này lại thất bại mười mấy lần.
Cậu cho rằng mình mua hai mươi cái khóa kết đã có chút ngốc,  cậu trăm triệu lần không nghĩ tới, khóa kết sẽ không hỏng, chỉ có xích xe sẽ vì hỏng mà càng cắt càng ngắn.
Cái xích màu đen đẹp nhất của cậu, đã cắt bỏ một nửa, mỗi lần đều do phải bỏ đi mà bấm gãy, nếu không chính là làm biến dạng, khóa còn chưa kịp lắp vào.
Cậu khả năng chính là đầu heo.
Xích xe thì vẫn còn đủ cho cậu thất bại mấy lần, nhưng thời gian thì không đủ.
" Cầu trời cho con xin ít mặt mũo," cậu ngồi xổm trên mặt đất, cầm lấy cái kìm," Con tốt xấu gì cũng là có thể sửa xe đạp cho người khác, xích con cũng tự mình thay, ông nếu không cho con một lần thành công, khả năng sẽ chặt đứt tiền đồ sau này của con, con không còn mặt mũi lại đi xe đạp, thật sự.... Làm ơn cho chút vận may,  vật này con muốn tặng bạn trai con hôm nay làm không xong thì không kịp mất, cảm ơn!"
Khấu Thầm ngồi trên so pha phòng khách xem điện thoại, Hoắc Nhiên đăng vngf bạn bè, là một chuỗi ha ha ha.
Phía dưới nhóm bảy người cũng mặc kệ cậu ta ha ha ha cái gì, cứ xếp hàng một loạt bình luận ha ha, số lượng từ còn giống nhau.
Khấu Thầm cười cũng đi xếp hàng ha ha một hồi.
" Lát nữa ba đưa con đến trường." Khấu lão nhị ngậm điếu thuốc tiến đến.
" Ba là muốn chết," Khấu Thầm nhanh chóng nhìn bốn phía một vòng, " Mẹ con lát nữa sẽ cầm đao đuổi ba."
" Bà ấy cùng chị con đi ra ngoài làm móng rồi," Khấu lão nhị đem điếu thuốc chỉ chỉ vào trước mặt cậu," Hút một miếng không?"
"Không cần," Khấu Thầm đẩy tay ba cậu ra, "Ba có thể dạy con chuyện gì tốt chút không?"
" Là con không học," Khấu lão nhị nói," Ngồi đây nghịch điện thoại cũng không chịu đi đó sách đi."
" Ba làm xong bài tập về nhà rồi sao?" Khấu Thầm hỏi.
Khấu lão nhị cười lạnh một tiếng:" Ngày hôm qua đã viết xong rồi, con có chỗ nào chưa nắm chắc thì hỏi cũng dược, ba giảng cho một chút."
" Không cần!"Khấu Thầm cao giọng." Không cần! Con làm xong rồi! Con tự viết!"
Khấu lão nhị ngậm điếu thuốc cười một hồi, đứng lên:" Đi, đưa con đến trường."
Lúc ngồi trên xe, Khấu Thầm nhịn không được hỏi một câu:" Ba, ba gặp chỗ không hiểu, ba tìm ai hỏi?"
Khấu lão nhị nhìn cậu một cái:" Gọi điện thoại cho mấy giáo viên của các con, ba không giống con một chút cơ sở cũng không có, ba trên cơ bản chỉ được nói cho vài câu đều hiểu ra hết."
" ÔI đệt?" Khấu Thầm nhìn ba," Ba còn hỏi giáo viên?"
" Làm sao, con có thể hỏi,  ba không thể hỏi?" Khấu lão nhị nhướn mày," Giáo viên của các con chắc bị mấy đứa hỏi đến muốn từ chức về quê đi."
Khấu Thầm ngẩn người, không nhịn được cười lên: "Aiz."
"Bất quá cũng còn không có từ chức, con còn biết hỏi," Khấu lão nhị vỗ vỗ vai cậu, "Con trai ngoan."
Khấu Thầm không nói chuyện, nhìn ông.
"Ba đối với con kỳ thật không ôm hy vọng quá lớn," Khấu lão nhị nói, "Ba chỉ muốn nhìn thấy bộ dáng con đang nỗ lực như hiện tại, những cái khác đều không bắt buộc."
"Thật sự?" Khấu Thầm hỏi.
"Không đạt tiêu chuẩn vẫn phải xuất ngoại," Khấu lão nhị nói, "Chính con lập lời thề, đã đánh cuộc thì phải chịu thua."
"Ba chờ xem." Khấu Thầm nhìn phía trước, lãnh khốc mà nói.
Bất ngờ dành cho sinh nhật Khấu Thầm đã chuẩn bị được một nửa.
Đã mua bóng bay và bình khí hidro.
Trải qua một cuộ thảo luận, bình khí hidro để ở dưới giường Ngụy Siêu Nhan.
" Tao cảm thấy nên tạ ơn trời cao cho to mấy phân tình hữu nghị chân thành tha thiết này." Ngụy Siêu Nhân nói.
" Mấy ngày thôi, thứ bảy chúng ta liền qua bên kia bố trí." Hứa Xuyên nói.
" Chủ nhật khí bay hết thì phải làm sao?" Giang Lỗi hỏi.
" Sẽ không, chúng ta dùng là loại hai lớp, bơm đầy hơi rồi dán cố định bằng băng dính chặt nút thắt lại.' Từ Tri Phàm nói.
" Chủ nhật lại đi chuẩn bị không được sao?" Hoắc Nhiên hỏi.
" Không may có tình huống gì bất ngờ xảy ra, chúng ta còn có thời gian xử lí, chủ nhật mới sắp đặt sợ không kịp." Từ Tri Phàm nói.
" KÍn kẽ." Hồ Dật dựng thẳng ngón cái.
Hoắc Nhiên không nói chyện, nhìn những người bạn, trong lòng ấm áp, vô cùng kiên định.
" Sao tôi ngửi thấy mùi dầu máy trên người cậu?" Khấu Thầm ngồi trên khán đài sân thể dục, kéo ngón tay Hoắc Nhiên qua ngửi ngửi,' Chơi xe sao?"
" Ừ, đổi xích." Hoắc Nhiên nói.
Cậu đã cẩn thận rửa sạch tay, nhưng mùi này không dễ bay hết, trước Khấu Thầm không quá chú ý, mấy ngày này đã gần đến sinh nhật, nên cậu t đặc biệt mânc cảm hơn.
Quả nhiên tiếp theo Khấu Thầm hỏi một câu:" Cậu không phải muốn tặng tôi một cái xe chứ?"
" Cậu mau tỉnh lị, một cái hơn một nghìn, tôi bảo ba tôi mua ho linh kiện xe toàn phải canh vào ngày lễ, ngày quốc tế thiếu nhi linh tinh đấy," Hoắc Nhiên nói," Sẽ không tặng cậu xe."
" Vậy là tốt rồi, tôi nói rồi, phải là đồ tự làm." Khấu Thàm nói.
" Ừ." Hoắc Nhiên gật đầu.
" cậu có phải tính tặng tôi đoạn xích?" Khấu Thầm nghĩ nghĩ," Thắt lưng?"
Hoắc Nhiên thở dài, đối với thẩm mĩ càng ngày càng rẽ đi một lối khác của Khấu Thầm cảm thấy đau lòng.
" Hay cậu dùng bánh xe làm cái gì?" Khấu Thầm lại nghĩ nghĩ.
" Tôi dùng bánh xe dóng khung một tấm hình chụp cậu, cậu có thể mang về treo tường." Hoắc Nhiên nói.
" Có sáng tạo!" Khấu thầm khen ngợi mà ôm trầm vai cậu,"  Thật à, cái này tôi thích."
"Đổi cái đề tài đi." Hoắc Nhiên nói.
"Thư tình viết xong chưa?" Khấu Thầm hỏi.
"...... Nếu không chúng ta bắt đầu học tập đi," Hoắc Nhiên mở sách ra, "Lần này tiếng Anh cậu kém nhất, tiếng Anh đi, cùng nhau tập đối thoại tiếng Anh nào?"
"Được." Khấu Thầm gật đầu.
Nhà Khấu  Thầm tổ chức tiệc sinh nhật cho Khấu Thầm rất long trọng, Khấu lão nhị có thể mời thân thích bằng hữu nào đều mời cả, làm có thể so với tổ chức lẽ cưới.
NHóm bảy người không đi tham dự, Khấu Thàm cảm thấy long trọng đến có chút ngượng ngùng.
-nhìn xem cái này
Cậu ở trong nhóm chat gửi một bức ảnh.
Ở cử khách sạn treo poster, in ảnh chụp Khấu Thầm, còn viết một đống chữ, cái gì mà ngày ái tử trưởng thành, bên cạnh còn treo một cái poster rượu.
Mọi cười đều cười đến không được.
Hoắc Nhiên cảm thấy mình dã hiểu cái thẩm mĩ không ổn định của Khấu Thàm từ đâu mà ra.
Bức hình Khấu Thàm được treo lên rất tuấn tú, là chụp ở sân nhà cậu ta, chắc lúc chụp cậu ta cũng không biết bức này sẽ được sử dụng, cho nên nhìn tự nhiên nhẹ nhàng, cũng rất phối hợp.
Nhưng trên poster còn kèm theo đủ laoij chữ sắc màu thật sự làm Hoắc Nhiên không ảm được.
Một người ngày thường có văn hóa trí thức cùng với khí chất đồ tể đêm mưa, còn rất có tiền, thế mà đem một cái poster thiết kế thành phong cách thập niên 90.
Không sai, cái này chắc chắn là Khấu lão nhị tự mình chỉ đạo, nếu không phải, làm như vậy thì thiết kế poster đã sớm chết đói.
-tôi nhớ cậu.
Khấu Thầm gửi xong ảnh, lại ở khung chat riêng với Hoắc Nhiên gõ một câu.
Hoắc Nhiên đang ngồi xổm bên cạnh cái hố vừa đào xong có tật giật mình, hướng bốn phía nhìn nhìn.
" Không làm gì thì ngồi xa xa ra chút," Giang Lỗi cầm cái quốc loạch xoạch đào đất, " Còn cầm di động chơi ở đây, trêu nhau à?"
-tôi cũng nhớ cậu.
Hoắc Nhiên ngồi xổm không nhúc nhích.
-Thư tình viết xong chưa, có viết những câu như này không.
- có có có có!
Hoắc Nhiên cười thở dài.
-tôi ăn cơm trước đã, một đống họ hàng tôi đều không nhận ra, tối nay gọi điện cho cậu sau.
-được
Hoắc Nhiên cầm cái xẻng bên cạnh lên, bắt đầu đi theo người khác cùng nhau đào hố.
Chỗ đất này còn rất mềm, mọi người hợp sức đào được rất mau, không đến một giờ đều đã đào xong năm cái hố.
" Tao phát hiện ra chuyện này," Hứa Xuyên ngồi xổm xuống bên cạnh hố," Chúng ta cần đào mấy cái hố vậy? Hoắc Nhiên cũng chưa nghĩ ra viết gì lên khí cầu, chúng t cứ đào như vậy thôi sao? Nếu nó chỉ viết tôi yêu cậu ba chữ thôi thì sao?"
".... Viết không được, quá buồn nôn," Hoắc Nhiên nhanh xua tay," Cũng quá lố, bọn tao bây giờ nào dám nói yêu hay không yêu, chỉ có học sinh tiểu học mới dám nói như vậy.'
" Vậy bây giờ mày nghĩ đi, năm chữ, nhiều không có, thiếu cũng không được, hố không thể đào không.'Từ Tri Phàm nói.
" Tao nghĩ xem." Hoắc Nhiên cau mày bắt đầu cân nhắc.
Mọi người ngồi thành một vòng nhìn cậu, cái này tạo cho cậu áp lực có chút lớn.
"Giúp đỡ suy nghĩ nhé." Giang Lỗi nói.
" Khấu Thầm tôi yêu cậu." Ngụy siêu Nhân nói.
" Hoắc Nhiêu yêu cạu nha." Giang Lỗi nói.
Hứa Xuyên chỉ chỉ hai người cậu ta:" Hai đứa mày lại bắt đầu, câm miệng năm phút đi."
"Khấu Thầm cùng mày nói câu đầu tiên là nói là cái gì?" Từ Tri Phàm đột nhiên hỏi.
"...... Không nhớ rõ." Hoắc Nhiên ngẩn người.
"Hình như là mắng chửi người," Hồ Dật nói, "Hai người bọn nó gặp mặt ngày đầu tiên là trên chiến trường."
"Hình như là......" Hoắc Nhiên nghẹn khí nỗ lực hồi ức một chút, "Hình như là...... Mày lại đệt một lần?"
Sáu cá nhân đồng thời trầm mặc.
"Cái này không quá văn minh đi?" Hứa Xuyên nói.
"Nếu không thì viết câu buồn nôn chút," Từ Tri Phàm nói, "Dù sao chúng ta mấy người cũng không phải người ngoài."
"Tôi có một cái bí mật nhỏ." Hoắc Nhiên nói.
" Hả?" Mọi người đều sửng sốt.
"Là ...... câu hai đứa tao thổ lộ lúc trước," Hoắc Nhiên có chút ngượng ngùng mà hắng hắng giọng, "Tao liền...... Dù sao cũng muốn cái này, là cái bí mật gì đó."
Hứa Xuyên đếm đếm số lượng từ: "Này bảy chữ, có thể đem chữ "cái" xóa, lại đào một cái hố là đủ rồi."
"Tôi có một bí mật nhỏ." Từ Tri Phàm nói xong vỗ vỗ tay, "Đào hố."
Tôi có một bí mật.
Tôi cho rằng tôi vĩnh viễn đều sẽ không nói với cậu.
Tôi thật thích cậu, Khấu Thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top