Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 109

Khấu Thầm đã thật lâu không uống nhiều như vậy, cơ bản trong nhà cũng chưa từng làm sinh nhât cho cậu mạnh tay như vậy, tuy rằng họ hàng đến tham dự cậu cũng không nhận mặt được hết,  bạn bè của ba mẹ cậu cũng không biết được mâys người, nhưng tâm tình vẫn rất tốt.
" Con trai tôi hôm nay trưởng thành," Khấu lão nhi giơ chén rượu," Đã là người lớn rồi, tôi rất vui vẻ, bởi nó giống tôi.... Đay cũng là điều tôi mới phát hiện ra không lâu trước đây, nhưng tôi cũng hiểu, nó chắc chắn không thể khác tôi được, nó chắc chắn sẽ trở thành một người làm cho gia đình có thể tự hào, hy vọng mọi người có thể cùng tôi chia sẻ niềm vui sướng này."
Đây là lần đầu tiên Khấu lão nhị mời rượu cậu, Khấu THầm có chút Thụ sủng nhược kinh mà cầm lấy chén một hơi cạn sạch, nói gì cũng không nói được, chỉ đi qua ôm lấy Khấu lạo nhị một cái.
" Cố lên," Khấu lão nhị vỗ vỗ vai cậu," Đừng cho là ba nói lung tung, con cứ cẩn thận kẻo cuối kì thi cũng không đạt yêu cầu.
"..... Ba cũng chỉ thi thử so với con tốt hơn thôi," KHấu Thầm cũng vỗ vỗ lưng ông," Đừng ngạo mạn sớm."
" Đương nhiên," Khấu lão nhị nở nụ cười," Nếu nói đến ngạo mạn so ra vẫn kém bọn trẻ con các con, cái gì cũng không hiểu nên muốn ngông bao nhiêu thì ngông.'
" Ba, con mời ba một ly." Khấu Thầm đưa cho ông một ly rượu khác.
" Được." Khấu lão nhị ngửa đầu đêm rượu uống hết.
Khấu Thầm cũng ngửa đầu uống.
Đêm nay cậu đã không biết mình uống bao nhiêu, chỉ cùng Khấu lão nhị đã cụng uống bao nhiêu ly, cuối cùng lúc về đến nhà, mẹ cậu ngồi ở ghế phó lái, hai ba con cậu ngồi ghế sau đối xứng ôm lấy lão Dương hát một đường.
" Bài này thế nào!" Khấu lõ nhị chỉ vào lão Dương," Nói."
" Rất hay." Lão Dương giơ lên ngón cái.
" Khẳng định là hay," Khấu Thầm nói," Tiếng ca đều hai bên!"
" Đúng," Lão Dương vẫn dựng ngón cái chưa buông," Tuy ràng âm thanh trái phải không hòa âm với nhau nên không mang lại hiệu qả gì nhưng cảm thấy vẫn rất tuyệt, anh cũng sắp điếc rồi."
Khấu Tiêu ngồi phía trước cười đến sắp mất tiếng.
" Con cười cái gì!" Mẹ trừng mắt chị," Lái xe cẩn thận, nhìn đường!"
" Hay mẹ lái đi." Khấu Tiêu cười nói.
" Thôi," mẹ nói," Mẹ mà lái, bọn họ đang say cũng đều tỉnh hết, trước đây cũng chưa thấy hai ba con nó vui vẻ như vậy, cả đem chưa cãi nhau, ba con chuốc rượu Khấu Thầm cũng chưa thấy Khấu Thầm nổi cáu, để say thêm một lúc đi."
Lời của mẹ nói rất nhỏ, nhưng Khấu Thầm vẫn nghe thấy được, dựa vào trên ghế ngây ngô cười ha ha ha suốt.
Khấu lão nhị thế mà chuốc rượu cậu?
Đây là ba ruột kiểu gì nha!
Hơn nữ còn không có ai cản?
Chính mình cũng không nổi giận?
Ha ha ha ha ha ha ha ha.
Khấu Thầm lấy di động ra, trên màn hihf xuất hiện chút bóng chồng, cậu choáng váng mở ra khung chat.
-Tiểu Nhiên Nhiên!
Hoắc Nhiên nhanh chóng trả lời lại.
-?
Khấu Thầm có chút không cao hứng.
- cậu sao lại như thế! lãnh đạm như vậy!
- bởi vì mày gửi vào nhóm chat a Tiểu Thầm Thầm.
Khấu Thầm nhìn chằm chằm liếc nhìn người gửi tin này, phát hiện ảnh đại diện không phải Hoắc Nhiên.
Cậu lập tức thanh tỉnh không ít, lại nhìn chằm chằm một cái, phát hiện ảnh đại diện là Hứa Xuyên.
Tiếp theo cả nhóm đều online, gửi một loại thẳng hàng.
- bởi vì mày gửi vào nhóm chat a Tiểu Thầm Thầm.
- bởi vì mày gửi vào nhóm chat a Tiểu Thầm Thầm.
- bởi vì mày gửi vào nhóm chat a Tiểu Thầm Thầm.
- bởi vì mày gửi vào nhóm chat a Tiểu Thầm Thầm.
......
- câm miệng!
Khấu Thầm gửi lại một câu.
Lúc này là Từ Tri Phàm đi đầu.
- cũng không sao
- cũng không sao
- cũng không sao
- cũng không sao
......
Hoắc Nhiên gửi một cái nhãn dán thắt cổ.
- tao muốn rời nhóm
Giang Lỗi không chút suy nghĩ liền đuổi kịp.
- tao muốn rời nhóm
- tao muốn rời nhóm
- tao muốn rời nhóm
......
- trò chuyện riêng
Hoắc Nhiên gửi vào một câu.
Khấu Thầm rời khỏi chat nhóm, click mở khung trò chuyện riêng với Hoắc Nhiên , trong nhóm còn đang xếp hàng xoát "Trò chuyện riêng".
- tôi uống nhiều quá......
- đã nhìn ra, hôm nay chơi vui sao?
- cũng không chơi được nhiều, vẫn luôn uống, cảm giác muốn thăng thiên, cho nên trước tìm cậu nói trước mấy câu,nếu không ngủ mất rồi chưa gọi cho cậu thì cậu sẽ buồn thì phải làm sao.
- không có việc gì, tôi đều có thể đoán được, không chơi được mấy mà vẫn luôn uống.
- không chơi được nhiều nhưng là vui vẻee
- ba cậu cũng rất vui vẻ đi?
- phải
Khấu Thầm nhìn thoáng qua Khấu lão nhị còn đang kề vào tai trái của lão Dương ca hát.
- ngoại trừ lão Viên, tôi còn phải cảm ơn cậu, nếu không có phát ngôn viên cậu, thật nhiều lời tôi nói không ra.
-vậy để mai để phát ngôn viên ngủ cậu đi
Khấu Thầm ngẩn người.
Trong nháy mắt thấy mình đã tỉnh rượu, cậu nhanh chóng cầm điện thoại úp xuống, dư quang liếc qua lão Dương.
CÒn may cậu đang dựa vào cửa xe, lão Dương vì quá mức thống khổ, thân thể đang nghiêng về phía trước  tính toán né tránh tạp âm.... Cậu nhẹ nhàng thở ra, ấn sáng lại màn hình.
-cậu mẹ nó là JB tinh sao
-văn minh chút!
-ai không văn minh trước hả!
-cậu đó
-..........
-không nói nữa, một lát nữa cậu nhìn không rõ, tôi sợ cậu lại đem lời gì đó không cẩn thận gửi vào trong nhóm chat
-không đến mức!
-mai 10 giờ! Tôi đi tìm cậu, ăn nướng BBQ xong bọn nó về trường, chúng ta đi hẹn hò.
-ừ
Để điện thoại lên tủ đầu giường sạc điện, Hoắc Nhiên nằm lại trên giường, cám giác mình giống như một lão lưu manh, cái kiểu bị nghẹn nhiều ngày chưa được giải tỏa.
Thật là hổ thẹn.
Không chỗ dung thân.
Nhưng lại kiên định bất di cũng không muốn sửa chữa sai lầm.
Loại ý nghĩ này luôn quấn lấy cậu cho đến khi vào mộng đẹp, mơ thấy không ít nội dung tương tự, nhưng càng hổ thẹn chính là, bởi vì không có kinh nghiệm, ở trong mơ cậu biểu hiện càng giống một người đầu bếp.
Xách chân xách tay Khấu Thầm, lật qua lật lại.
Đợi hai mặt đều vàng ruộm thì có thể vớt khỏi nồi....
Bọn cậu đã bàn luạn thống nhất 10 giờ sáng tập hợp ở chỗ nướng BBQ, sáng sớm Hoắc Nhiên đi qua gọi Khấu Thầm, người còn lại đi đến hiện trường kiểm tra trước bóng bay, sửa sang thêm chỗ cất giấu, thêm vào đó tiến hành một làn diễn tập cuối cùng.
Tổng cộng có sáu cái hố, trên mỗi cái hố đều lại ột đoạn ngắn dây thừng, chỉ cần kéo một chút', nắp đậy sẽ bị xốc lên, bóng bay trong hố sẽ bay lên.
Theo thứ tự dây kéo, tôi có một bí mật nhỏ, liền sẽ từng bước từng bước tự xuất hiện ở trước mắt Khấu Thầm.
Phi thường hoàn mỹ.
Thiên y vô phùng.
Hoắc Nhiên thậm chí có vài phần ghen ghét, lúc sinh nhật cậukhoong có bất ngờ nào tỉ mỉ sắp xếp như vậy.
Chậc.
Khấu Thầm mãi cho đến khi Hoắc Nhiên đến nhà cậu, mới mặc một thân đồ ngủ từ trên tầng hai chạy xuống, nhìn thấy là Hoắc Nhiên lập tức xoay người lại chạy lên, vừa chạy vừa nói:" Tôi tưởng ba tôi trở lại, cậu sao sớm như vậy đã đến rồi, chờ tôi một chút, tôi mới vừa dậy."
Hoắc Nhiên phi thường phi thường phi thường muốn theo cậu ta đi lên, đáng tiếc bị mẹ Khấu kéo lại.
"Hôm nay là đi nướng BBQ sao?"mẹ Khấu hỏi.
"Vâng," Hoắc Nhiên gật gật đầu, ngồi vào trên sô pha, ôm lấy Soái Soái chạy lại đây , "Không xa lắm, chúng cháu nướng BBQ xong sẽ về trường học."
Lời này nói ra có chút chột dạ.
"Chú ý an toàn," mẹ Khấu nói, "Bất quá có cháu đi cùng cô còn rất yên tâm."
"Có Khấu Thầm thì cô liền có thể yên tâm," Hoắc Nhiên cười cười, "Thật sự."
"Khéo miệng nhất," mẹ Khấu cười vỗ vỗ cậu, "Ngoan thật sự, Khấu Thầm bằng một nửa cháu, thì hai ba con nó sẽ không đánh nhau."
"Đi đi đi đi một chút," Khấu Thầm rất nhanh lại chạy xuống dưới, quần áo đã thay, tóc vẫn là ướt, "Xuất phát đi."
"Đêm qua không phải đã tắm rửa sạch sẽ rồi sao, hơn nửa đêm một hai nhất định phải gội đầu," mẹ Khấu nói, "Như thế nào sáng sớm lên lại gội?"
"Ngủ bị rối ạ," Khấu Thầm kéo Soái Soái qua, ở trên đầu nó thơm thơm một hồi, "Hôm nay anh không mang mày theo chơi được, anh phải đi ra ngoài, mày ở nhà chơi với mẹ nhé."
Soái soái gâu một tiếng.
Lúc Hoắc Nhiên đi theo cậu ta ra cửa có loại cảm giác hai người bọn cậu đuổi thao máy bay, sốt ruột hoảng hốt.
"Cậu đạp xe tới?" Khấu Thầm hỏi.
"Ừ," Hoắc Nhiên gật đầu, "Đi thế nào?"
"Tôi cùng cậu đạp xe đi," Khấu Thầm hướng gara chạy, "Tôi còn không có cùng cậu đạp xe lần nào đâu!"
" Thi cuối kì xong tôi dẫn cậu đi phượt nhé."Hoắc Nhiên nói.
" Cậu nói đó!" Khấu Thầm vừa chạy vừa quay đàu chỉ chỉ cậu," Cậu mà không mang tôi theo cùng, tôi sẽ chặn đường cướp người!"
Hoắc Nhiên cười gật gật đầu.
" Nói thật, tôi không hài lòng với các cậu đâu!" Khấu Thầm vừa vèo vèo đạp xe, một bên quét mắt nhìn Hoắc Nhiên một cái,"  Không hài lòng!"
"Làm sao vậy?" Hoắc Nhiên hỏi.
" sinh nhật tôi, các cậu đều không canh 12 giờ!" Khấu Thầm nói.
"Tôi có." Hoắc Nhiên kêu.
"Bọn nó không có!" Khấu Thầm cũng kêu, "Lát nữa ăn xong tôi phải mắng bọn nó."
"Được!" Hoắc Nhiên gật đầu.
Cậu không khóc thì đã không tồi, mắng cái rắm.
Tưởng tượng đến Khấu Thầm nhìn thấy bóng bay sẽ là bộ dáng gì, Hoắc Nhiên liền nhịn không được muốn cười.
Chữ là tự cậu viết, tuy lúc đầu vì chữ cậu không đẹp, mọi người nhất chí muốn để Hứa Xuyên viết, Hứa Xuyên thành tích không tốt, nhưng từ nhỏ bị trong nhà ép buộc luyện chữ, chữ viết rất không tồi.
Nhưng cuối cùng cậu vẫn kiên trì muốn tự mình viết, nhất định phỉ là cậu viết, mới càng có ý nghĩa.
Mọi người tập trug ở ngõ nhỏ đi vào chỗ nướng BBQ, ba cái xe đạp điện, mỗi xe đèo thêm một người, Hoắc Nhiên cùng bọn họ trao đổi một ánh mắt, biết mấy người họ đã iểm ra bố trí cả rồi, không có vấn đề gì.
" Đi." Từ Tri Phàm nói," Thọ tinh."
Khấu Thầm nhìn thoáng qua mấy thứ đồ để trên xe điện, tỏ vẻ tương đối vừa lòng:" Mang nhiều như vạy? Bảo ai làm cho thế,  không phải còn muốn tự túc sao?"
" Mẹ Giang Lỗi với mẹ Ngụy Siêu Nhân," Hứa Xuyên nói," Bảo đảm ăn ngon."
" Bánh kem đâu!" Khấu Thầm lại nói," Tao muốn ăn bánh kem!"
" Đây đây!" Hồ Dật chạy xe điện đến tước mặt cậu ta, giữa chỗ để chân có một cái hộp bánh kem," Không thể thiếu, yên tâm đi, hom nay đảm bảo cho mày qua sinh nhật vui vẻ."
Khấu Thầm cười ha ha hai tiếng.
Vì để tránh phân đoạn bóng bay có gì ngoài ý muốn, mọi người đẩy tiết mục thổi nến lên đầu, sau đó là tặng quà, sau đó là phàn bất ngờ, rồi là nhập tiệc nướng.
Địa điểm nướng BBQ có mấy phiến đá, xem dấu vết, hẳn là đồ người tới nướng BBQ trước tìm được về, vừa vặn xếp cái bàn.
Mọi người để cái bánh kem lên, bỏ hoppj ra.
Hồ Dật đem theo cái giá ba chân, cài điện thoại quay video.
" Tao đệt!" Khấu Thầm nhìn bánh kem trang trí đầy hình hoa hồng có chút giật mình," Này thật là...."
" Anh yêu chú.' Hoắc Nhiên nói.
" Anh yêu chú." Mọi người cũng xếp hàng hô một câu.
Khấu Thầm nở nụ cười:" Đệt."
' Hôm nay sinh nhật mười tám tuổi Tiểu Thầm Thầm nhà chúng ta," HỨa Xuyên lấy ra ngọn nến, " chúng ta mỗi người cắm một cây, tổng cộng bảy cây, biểu thị cho tình hữu nghị của chúng ta... hữu nghị...."
Hứa Xuyên nhìn Từ Tri Phàm liếc mắt một cái:" Nói như thế nào nhỉ?"
" Hi vọng tình hữu nghị của chúng ta là mãi mãi," Từ Tri Phàm nói," Không sợ khoảng cách."
" Không sợ thời gian, không sợ khoảng cách!" Giang Lỗi cũng đi theo nói một lần," Tri Phàm mày làm thơ à."
" Không sợ thờ gian, không sợ khoảng cách!" Mọi người cùng nhau giưo ngọn nến lên hô.
Bảy cây nến được thắp sáng, cắm lên bánh kem.
" Ở  đây có cái... đây là pháo hoa sao?" Hoắc Nhiên từ tròn đống dao dĩa lấy ra một thứ giống như một cái gậy cầm của tiên nữ vậy, ở trên đầu có cái hình tròn.
" Chắc đúng rồi đi?" Giang Lỗi nhìn  nhìn," Có thể đốt?"
" Đặt chỗ nào đây?" Hoắc Nhiê nghiên cứu một chút, cái hình tròn mù xám, không có hướng dẫn, không có ngòi dẫn,"Bây giờ pháo hoa sinh nhật đều cao cấp như vậy sao? Chúng ta có phỉ đã già rồi không?"
" Học sinh tiểu học ở dưới tầng nhà tao hôm qua gặp tao gọi là chú ." Ngụy Siêu Nhân nói," Tao còn muốn đánh nó mà không dms đuổi theo, khả năng là già thật...."
" Cắm chỗ này đi!" Khấu Thầm chỉ chỉ tâm trung cái bánh.
" Được, nghe thọ tinh, đặt ở chính giữa."Hoắc Nhiên lấy bật lửa qua , đánh lửa đốt cái đầu tròn một lát.
Mọi người đều ngửi được mùi khói pháo, nhưng vẫn chưa thấy pháo hoa nổ.
" Không phải à?" Hoắc Nhiên nhìn nhìn," Đốt đen cả đầu rồi."
" Chỗ này, đốt lửa thêm một chút." Khấu Thầm thực chấp nhất.
" Cái này chắc không phải pháo hoa?" Giang Lỗi nói," Chỉ là một cái trang trí thì sao?"
" Đốt.' Khấu Thầm nói," Nào có đồ trang trí khó coi như vậy, thẩm mĩ kiểu gì!"
" Được." Hoắc Nhiên gật đầu, tiếp tục châm lửa đốt chỗ đầu đó.
Hai giây sau, giữa ánh lửa đột nhiên bắn ra ánh lửa nhỏ kim sắc, hơn nữa cón lấy tốc đọ phi thường nhanh cháy lên.
" Tôi đệt!" Hoắc Nhiên hô một tiếng.
"Mau!" Hứa Xuyên kêu lên," Cắm lên bánh kem rồi hát chúc mừng nhanh!"
" Mau mau mau!" Cả bọn tức khắc cuống cuồng thúc giục
Hoắc Nhiên luống cuống tay chân đem pháo hoa cắm lên giữa bánh kem, còn chưa cắm ổn, Ngụy Siêu Nhân đã rống lên:" Chúc mày sinh nhật vui vẻ,! Chúc mày sinh nhật vui vẻ!"
Những người khác lập tức đi theo cũng rống lên: "Chúc mày sinh nhật vui vẻ! Khấu Thầm sinh nhật vui vẻ!"
Một trận gào thét hát mừng sinh nhật vng dội, pháo hoa nhỏ cháy hết cũng hát xong hết.
Mọi người đều như hoàn thành xong cái công trình to lớn gì một bên vỗ tay một bên trầm trồ khen ngợi, Giang Lỗi huýt sáo vài tiếng.
"Sinh nhật vui vẻ Khấu Thầm!"
"Cảm ơn!" Khấu Thầm cười đến dừng không được, còn không quên duỗi tay, "nhanh, quà."
Mọi người sôi nổi lôi quà từ trong ba lo mình ra.
Hứa Xuyên tặng chính là một bộ dây dắt màu dạ quang.
"Mày mừng sinh nhật ai đấy?" Khấu Thầm nói, "Sinh nhật tao mà tặng quà dùng cho Soái Soái"
" Nhanh nhanh, cái tiếp theo." Hứa Xuyên cười nói.
Từ Tri Phàm tặng một cái bút máy, Ngụy Siêu Nhân tặng một đôi bao đầu gối , Giang Lỗi tặng một cái đèn bàn, Hồ Dật tựng một bút ghi âm nhỏ.
" Giang Lỗi, Tri Phàm, Hồ Dật," Khấu Thầm nhìn bọn họ liếc mắt một cái," Bọn mày thật biết nghĩ cho sự nghiệp học hành của người ba này."
" Đương nhiên." Hồ Dật nói," Dù sao thưc lực ba mày quá mạnh."
Mọi người cười nửa ngày, Khấu Thầm quay đầu nhìn Hoắc Nhiên: "Của cậu đâu!"
"Quà của nó ở phần đặc biệt phía sau." Từ Tri Phàm nói.
"Đặc biệt?" Khấu Thầm ngẩn người, "Còn có bất ngờ sao? Tao cho rằng cái pháo hoa kia là tính bất ngờ rồi."
" Hành động!" Ngụy Siêu Nhân kêu.
Mọi người cùng nhảy lên, chạy tới đứng cạnh mấy cái hố đã ngụy trang kia.
Khấu Thầm có chút không hiểu được, nhưng vẫn rất vui vẻ và cảm động cũng không áp được tò mò đã nổi lên.
" Làm gì đấy?" Cậu cười hỏi," Có niềm vui bất ngờ gì!"
Sáu người theo tập luyện tước đó mà ngổi xổm xuống, sờ trên mặt đất sợi dây thừng mình đảm nhiệm.
"Khấu Thầm, sinh nhật vui vẻ," Hứa Xuyên nói," Đây là niềm vui bất ngờ Hoắc Nhiên chuẩn bị cho sinh nhật mày."
" Thật sao?" Khấu Thầm lập tức quay đầu nhìn Hoắc nhiên.
Hoắc Nhiên cười cười không nói chuyện.
"Sinh nhật vui vẻ!" Hứa Xuyên kéo dây thừng.
Trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một tấm gỗ nhỏ, tiếp theo liền bay ra một cái bóng bay màu đỏ, mặt trên xoay quanh viết bốn chữ "Tôi".
"Tôi tôi tôi tôi." Khấu Thầm khiếp sợ mà nhìn, đọc một lần.
Chữ này cậu nhạn ra,   là chữ của Hoắc Nhiên, viết không phải qua đẹp, nhưng là đặc biệt tiêu sái, nói trắng ra là chính là viết trong ô vuông nhất định sẽ có nét xiên ra ngoài.
( chữ Hán nói chung và các chữ lấy từ gốc Hán đều có cách luyện chữ là viết từng chữ trong từng ô vuông kích thước giống nhau, mỗi ô một chữ. Ví dụ: chữ Trung , chữ Hàn, chữ Nhật)
"Sinh nhật vui vẻ!" Ngụy Siêu Nhân cũng kéo dây thừng.
Lại một cái bóng bay bay lên.
"Có có có có." Khấu Thầm tiếp tục khiếp sợ mà nói lắp.
"Sinh nhật vui vẻ!" Từ Tri Phàm kêu.
"Bí bí bí bí." Khấu Thầm cảm giác chính mình gần như muốn hét lên.
Tiếp theo là Giang Lỗi: "Sinh nhật vui vẻ!"
"Mỗi người mỗi người." Khấu Thầm đứng lên, để ngừa đẻ ra một cái trứng.
"Sinh nhật vui vẻ!" Hồ Dật cũng kêu.
" mật mật mật mật." Khấu Thầm phát hiện trước mắt có chút mơ hồ, trong ánh mắt nóng bỏng.
Hoắc Nhiên là người duy nhất không kêu, cậu kéo dây thừng, cười nói một câu: "Sinh nhật vui vẻ Thầm Thầm."
"nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ......" Khấu Thầm trong nháy mắt này quyết định từ bỏ thiết lập bức vương của mình, một bên lau nước mắt vừa đi qua, mang theo khóc nức nở: "Tao đệt, bọn mày làm gì...."
Mọi người đều cười không nói chuyện.
Cậu đi tới trước mặt Hoắc Nhiên , nước mắt chảy ra, cậu hung hăng mà lau mắt hai cái:" Có bí mật gì?"
" Đã nói với cậu rồi," Hoắc Nhiên nói," Cậu cũng đặt trong hộp rồi."
" Đệt." Khấu Thầm nói.
Nước mắt thi nhau trào ra, so với lúc còn nhỏ bị Khấu lão nhị đuổi theo đòi làm lạp xưởng khóc còn thảm thiết hơn.
"Tôi sẽ giữ tốt." Khấu Thầm hít hít cái mũi.
Đang muốn nói chuyện, giữa cậu cùng Hoắc Nhiên đột nhiên phi thường hùng tráng mà nổ tung một tiếng.
Bang!
......
Khấu Thầm bị dọa đến chưa kịp nhảy sang một bên, khiếp sợ nhìn khuôn mặt Hoắc Nhiên đột nhiên hiện ra trước mắt.
Mấy người bên cạnh cũng cứng người.
" Aiz?" Hoắc Nhiên cũng rất khiếp sợ, sửng sốt vài giây mới nhảy nhanh ra sau," Tôi đệt?"
"Này mẹ nó cũng là một phần của niềm vui bất ngờ sao?" Khấu Thầm nước mắt đều bị dọa trở về, nhìn cậu.
"...... Ký ức khắc sâu sao?" Hoắc Nhiên rụt rè hỏi.
"Khắc sâu." Khấu Thầm nói.
"À," Hoắc Nhiên lại đi trở về, nhéo nhẹ mặt cậu ta, nghiêm trang mà nói, "Đây là ông trời cho cậu niềm vui bất ngờ nha."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top