Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 110

Tuy rằng chữ trên bóng bay biến thành " Ta có một bí nhỏ", nhưng không khí không vì vậy mà thay đổi, bởi vì Khấu Thầm khóc thực sự vui vẻ.
Nói tóm lại, khóc trôi hết hoàn toàn hình tượng, thiết lập sụp đổ.
Nhóm bảy người chơi với nhau thời gian cũng khá dài, nhưng chưa ai từng gặp qua Khấu Thầm như vậy, mọi người đều trầm mặc đứng bên cạnh nhìn.
Ngụy Siêu Nhân thậm chí đôi mắt cũng ươn ướt theo.
" Mày làm sao?" Giang Lỗi hỏi cậu ta.
" Mày quan tâm làm cái rắm gì." Ngụy Siêu Nhân trả lời còn mang theo cả giọng mũi.
" Phải không vậy," Giang Lỗi nhìn cậu ta," Người ta khóc là có nguyên nhân, mày vì cái gì mà khóc theo."
" Tao bị chính chúng ta làm cho cảm động không được sao?" Ngụy siêu Nhân bị cậu ta nói đến giọng mũi cũng không còn, " Mày là trì độn hay bị ngu đấy?"
" Được được được," Giang Lỗi vỗ vỗ cậu ta," Thật ra tao cũng rất cảm động, chỉ là tao không khóc thôi."
Hồ Dật còn rất chuyên nghiệp, người duy nhất còn đi vòng vòng xung quanh, cầm di động, vẫn luôn không ngừng chụp.
" Chụp được hết không?" Hứa Xuyên hỏi cậu ta.
" Ừ," Hồ Dật gật đầu," Đáng tiếc không hôn một cái."
" Chúng ta cả đám cùng chụp một cái đi." Từ Tri Phàm nói," Làm kỉ niệm."
" Chuẩn rồi," Hồ Dật chụp Từ Tri Phàm vài tấm," Sau tốt nghiệp, cũng chỉ vài ngày lễ tết mới có thể tụ tập, bây giờ chụp nhiều một chút, có thể làm album trưởng thành gì đó, lại lưu vài video nữa."
" Mày sẽ làm à?" Hứa Xuyên hỏi.
" Tao không." Hồ Dật trả lời rất dứt khoát," Tao cảm thấy Tri Phàm sẽ làm."
" Hả?" Từ Tri Phàm ngẩn người.
" Cũng đúng, nó không biết còn có thể học," Hứa Xuyên tán đồng," Học bá có điểm tốt luôn hiện ra trong thời điểm đặc biệt thế này, giao hết cho Tri Phàm đi."
" Hở?" Từ Tri Phàm nhìn bọn cậu.
Mọi người sôi nổi gật đầu.
"Quà của tôi đâu?" Khấu Thầm khóc xong rồi, nhận lấy khăn ướt Hoắc Nhiên đưa cho nhìn nhìn," Tôi muốn khăn giấy, lau bằng cái này xong thì mặt vẫn là ướt."
"Lau bằng khăn giấy xong sẽ dính vụn giấy." Hoắc Nhiên nói.
" Có sao?" Khấu Thầm hỏi.
" Cậu khóc suốt nửa ngày rồi," hoắc nhiên nói," Khẳng định là bị thế."
" Được rồi." Khấu Thầm cầm khăn ướt lau lung tung trên mặt một lượt," Quà của tôi đâu?"
" Có," Hoắc Nhiên đi đến chỗ để cặp của mình," Lão thúc giục."
" Ba món đấy!" Khấu Thầm cùng đi theo phía sau cậu nói," Quà tự mình làm! Thư tình! Thiệp chúc mừng!"
" Tao----Đệt!" Mấy người phía sau đều phát ra tiếng la.
Hoắc Nhiên cười thở dài, ngồi xổm xuống mở căp mình ra, từ bên trng rút ra một phong thư, là một bì thư màu đen, ở mặt trước đính một bông hồng đỏ.
Chữ trên bì thư dùng bút mực màu bạc viết.
Khấu Thầm nhìn quà sinh nhật-2.
" Tôi thật phục cậu," Khấu Thầm cầm lấy phong thư," Tôi còn đang đoán phía trên viết cái gì? Thế mà lại là đánh số? Hai cái kia cũng là quà sinh nhật-1, quà sinh nhật-3 à?"
" Thông minh lắm, lát nữa cậu đọc một mình đi." Hoắc Nhiên lại lấy ra một bì thư màu đen nữa, cùng phong thư lớn trang trí giống nhau, nhưng là vật nhỏ nhất.
Bên trên viết, Khấu Thầm quà sinh nhật-3.
" Thiệp chúc mừng bây giờ có thể xem luôn chứ?" Khấu Thầm hỏi.
" Ừ." Hoắc Nhiên cười cười.
Khấu Thầm mở phong thư nhỏ ra, từ bên trong lấy ra một tấm thiệp màu lam:" Đây là tự cậu làm sao? Mua giấy gói?"
" Không, mua ở tiệm văn phòng phẩm dưới nhà." Hoắc Nhiên nói.
Khấu Thầm không nói chuyện, nhìn chằm chằm tấm thiệp trong chốc lát:" CẬu vẽ tranh không thể nào chấp nhận được."
"Làm sao vậy?" Hoắc Nhiên nói," tôi chỉ vẽ sao năm cánh với hình trái tim thôi."
Thiệp chúc mừng nội dung thực ra rất đơn giản, giống với tấm thiệp trước đây Khấu Thầm đưa, dều chỉ có bốn chữ sinh nhật vui vẻ, nhưng lại tang trí rất nhiều hình vẽ, Hoắc Nhiên dùng bút mực màu bạc vẽ đầy hình ngôi sao với hình trái tim, oqr trong góc còn vẽ một cái vặn vặn rất nhỏ, sợ làm sợ Khấu Thầm, nhưng lại làm cho cảm thấy rất có ý tứ, cho nên cậu sẽ thật sự nhỏ, cũng tương đối trừu tượng.
" Đây là hình trái tim so, rõ ràng là hình tm giác," Khấu Thầm nói, dừng một chút," Góc phải bên dưới là vẽ cái lò xo sao?"
"......Cậu cận thị à?" Hoắc Nhiên cạn lời.
"Là cái vặn vặn?" Khấu Thầm mau chóng phản ứng lại.
"Ừ." Hoắc Nhiên gật đầu.
"Đáng yêu......" Khấu Thầm nhỏ giọng nói.
" Lát lại đáng yêu," Hứa Xuyên đánh gãy hai người bọn cậu, "Quà tặng xong rồi, nướng BBQ thôi!"
"bọn mày bắt đầu nướng đi," Khấu Thầm dứt khoát mà nói, "Bọn tao tí nữa ăn thôi, tao là thọ tinh, chẳng nhẽ không có chút đãi ngộ nào sao?"
Mọi người đặc biệt ăn ý mà đồng thời dựng ngón cái về phía hai người cậu:" Được, hai đứa mày trâu bò."
Đổi là ngày thường, lúc mọi người bắt đầu dựng giá nhóm lửa, Hoắc Nhiên chắc chắn sẽ qua hỗ trợ, vì động tác của cả đám quá không thuần thục, nhìn đến chứng cưỡng bách của cậu cũng phát bệnh.
Nhưng hôm nay thì khác, cậu không rảnh lo.
Món quà cuối cùng cậu có chút không nắm chắc, Khấu Thầm ngày thường cũng không cần đồ trang sức gì, nhìn cũng không ra cậu ta là thích phong cách thế nào, tuy nói là người có thể khen được cái bình giữ nhiệt kia, chắc Khấu Thầm sẽ thích...
Cậu lấy từ trong cặp ra một cái hộp nhỏ.
" Cậu lợi hại thế?' Khấu Thầm vừa thấy liền mở to hai mắt," Hộp cũng tự làm?"
".... Cảm ơn cậu đã đánh giá tôi cao như vậy," Hoắc nhiên thở dài," Đây là hộp đựng cờ lê, tôi sửa lại một chút, sơn lại màu khác thôi.'
" Tôi mở được không?" Khấu Thầm một phen đoạt lấy.
" Mở đi," Hoắc Nhiên nói, " Tôi chưa từng làm qua những thứ như này, không biết cậu có thích...."
" Tôi đệt," lúc hộp mở ra Khấu Thầm đồng thơuif hô một tiếng," Này mẹ nó là cậu làm? Đây là cái gì? Đây là xích xe máy à?"
"Thật sự?" Khấu Thầm từ hộp lấy ra, "Hai cái?"
"Còn một cái là của tôi." Hoắc Nhiên nói.
"Một cặp?" Khấu Thầm nở nụ cười, quay đầu qua nhìn nhìn cậu.
" Đúng vậy, dù sao dây xích cũng dài, nếu cậu thích, thắt lưng tôi cũng làm được cho cậu hai cái." Hoắc Nhiên nhìn biểu tình kinh hỉ của cậu ta, cảm thấy trong lòng như có chocolate đang tan chảy tràn ra, vừa ngọt vừa mềm.
Khấu Thầm đem vòng để lại vào hộp, lấy di động chụp mấy tấm chung cả vong tay cả phong thư.
Hộp đựng sửa xong rất xấu, xem ra trình độ làm thủ công của Hoắc Nhiên cũng không hơn cậu là bao, một hoppj gỗ đơn giản, ở giữa ngăn ra bằng một miếng giấy cứng thành hai ngăn, lót hộp dán một miếng vải nhung cảm xúc còn rất tốt.
" Vải nhung này là mua sao?" Cậu hỏi.
" Không phải, là từ trên sopha cũ nhà tôi cắt ra." Hoắc Nhiên nói.
Khấu Thầm cười thành tiếng, đem hai chiếc vòng ay ra, cẩn thận nhìn hơn nửa ngày, lúc này mới để lên cổ tay minhg:" Cậu giúp tôi cài khóa."
Hoắc Nhiên giúp cậu ta đeo xong vòng, xích màu đen trên tay Khấu Thầm nhìn phi thường ngầu.
" Cậu thích phong cách này không? Tôi lúc trước cũng chưa hỏi cậu?" Hoắc nhiên nói.
" Thích, tôi thích kiểu nhìn ngầu thế này," Khấu Thầm lấy vòng còn lại đeo cho Hoắc Nhiên," Cậu sao nghĩ ra được? Này là xích cũ đi? Tôi thấy mặt trên còn có vết xước, có ý nghĩa gì?"
" Đây là dây xích cũ tôi thay ra," Hoắc Nhiên nhìn lắc tay, có chút xấu hổ," Là, nó cùng tôi đi qua rất nhiều nơi.... Tôi nói vậy cậu có thể hiểu mà phải không?"
" Hiểu," Khấu Thầm sờ sờ dây xích," Hiểu được."
Không biết có phải do lần này xiên nướng là do các cậu tự mình nướng hay không, đều là những người ngày thường đều có thể ăn nướng BBQ, vậy mà bây giờ thịt miếng lớn miếng nhỏ đều tranh nhau hết sạch, nướng cháy mất mấy xiên còn luyến tiếc nửa ngày, cuối cùng còn cố phủi tiêu cháy đi xem có ăn được nữa không.
Bánh kem cũng ăn đến không còn một vụn.
" Cái bánh kem này hương vị còn rất ngon, bơ không ngọt ngấy."" Giang lỗi cầm đế bánh, dùng dao quết hết bơ còn dính ăn hết.
" Ăn no chưa?" KHấu Thầm nhìn bộ dáng bọn họ có chút lo lắng,' Tao như thế nào cảm thấy..... Nếu khống lát sau lại đi ra ngoài ăn chút gì đó?"
" Không cần," Từ tri Phàm nói," Đây là do thay đổi hoàn cảnh, hơn nữa hôm nay còn ý nghĩa lớn sao, đều ăn khỏe hơn, ngày thường chúng ta ăn không được nhiều thế này."
" Hoắc Nhiên, tao cũng đi cái xích xe," Ngụy siêu Nhân vẫn luôn nhìn vòng tay của hai người," Không giống khóa với bọn mày, tao tìm cái có hình dáng khác, mày cũng giúp tao làm một cái nhé."
"Có có sẵn," Khấu Thầm lập tức nói, "Trực tiếp mua càng bớt việc."
"Có sao?" Ngụy Siêu Nhân móc ra di động, chọc vài cái, "Tao đệt, thật là có này...... Bất quá tao cảm thấy không quá giống nhau? Này chắc là phỏng theo hình dây xích thôi, không phải trực tiếp làm bnwgf xích xe, mày...."
NGụy Siêu Nhân ngẩng đầu, chạm mắt với Khấu Thàm một giây xong vội vàng xua tay:" Được được được được, tao tự mình mua, tao tự mua."
Buổi chiều bọn cậu phải về trường học, thu dọn tốt tàn cục phải về.
Khấu Thầm có chút luyến tiếc mà đứng trước sáu cái hố, nhìn bóng bay " Tôi có một bí nhỏ":" Cái này làm sao bây giờ?"
" Bóng bay cho mày mang về," Từ Tri Phàm nói," Lấp hố lại, nếu không người khác đến dẫm phải sẽ ngã.'
" Lấp bằng đá đi," Khấu Thầm nói," Như vậy vẫn nhìn ra là hố, còn nhanh hơn lấp bằng đất.'
Mọi người bủa đi tìm đá, đem về lấp vào sáu cái hố.
Lúc này mới lên xe chuẩn bị đi về.
" Hai đứa mày đạp xe...." Giang Lỗi nhìn hai người cậu," Bọn tao chậm rãi lái đi."
" Mày cứ đi như bình thường, không cần chờ," Từ Tri Phàm nói," Hai đứa nó sinh nhật còn chưa xong đâu."
"À," Giang Lỗi bừng tỉnh đại ngộ," À À À À...."
Ba chiếc xe điện như bị đuổi mà vèo vèo lái đi mất.
"Đi chỗ nào?" Khấu Thầm đạp xe một chân.
"Thuê phòng." Hoắc Nhiên nói.
Khấu Thầm tay lái đột nhiên lung lay một chút, suýt nữa ngã xuống xe.
Cậu quay đầu lại: "Lặp lại lần nữa?"
"Cái này không cần tôi lặp lại đi?" Hoắc Nhiên nói, "Thuê cái phòng ngủ cậu."
Khấu Thầm nhìn chằm chằm cậu trong chốc lát, đột nhiên nở nụ cười: " Cậu nghĩ quá đẹp rồi Hoắc Nhiên, cậu đã quên sao? trước nói rồi, sinh nhật tôi......"
" Sinh nhật cậu ngày hôm qua đã qua rồi." Hoắc Nhiên nhướng mày, đạp xe vượt đến phía trước đi.
Khấu Thầm tại chỗ sửng sốt có thể có năm giây mới rống lên một giọng: "Tôi ——Đệt!"
Hoắc Nhiên ở phía trước nghe cười đến suýt sặc.
"Tôi mặc kệ!" Khấu Thầm đạp xe nhanh đuổi theo, dán vào cậu vừa đạp vừ rống:" Tôi mặc kệ! Mặc kệ!"
Hoắc Nhiên vẫn luôn cười, không để ý đến cậu ta.
Dọc theo đường đi hai người bọn cậu đều không có lại tiến hành bàn luận về vấn đề đó, nhưng đoán chừng trong lòng vẫn đều đang đấu tranh, Hoắc Nhiên mỗi lần quay đầu nhìn Khấu Thầm, đều có thể đối diện với ánh mắt hung ác của cậu ta.
Đi đến nội thành, lúc đến trước một cái khách sạn bốn sao nổi tiếng xa hoa, Khấu Thầm bóp phanh kít một tiếng.
"Như thế nào?" Hoắc Nhiên đi theo cũng dừng xe, "Nơi này?"
"Lão dương nói khách sạn bọn họ phòng tổng thống trên cùng có một cái hoa viên nhỏ." Khấu Thầm nói.
" Cậu còn muốn đi chơi trong hoa viên?" Hoắc Nhiên hỏi.
Khấu Thầm nhìn cậu không nói chuyện.
" Có phải sinh nhật cậu nhận được không ít tiền?' hoắc Nhiên hỏi.
" Phải," Khấu Thầm cong cong khóe miệng," Tôi vào thuê phòng, xong cậu đi lên, nếu không thì quálooj liễu."
"Ừ." Hoắc nhiên đồng ý.
Khấu Thầm đem xe đẩy đi đến cửa khách sạn:" Ai trả tiền người đó..."
" Không, nãy nói rồi." Hoắc Nhiên đánh gãy lời cậu ta.
"Vậy không phải do cậu," Khấu Thầm lãnh khốc mà quay đầu, " Chuyện khác tôi không dám nói, chứ đánh nhau, trước mặt tôi cậu chính là gà mờ."
Hoắc Nhiên phất phất tay với cậu ta: "Vào đi thôi."
Nhân viên đứng cửa thấy Khấu Thầm dắt xe đạp đến thì ngẩn người:" Thưa ngài...."
" tìm chỗ tốt đỗ giúp tôi," Khấu Thầm đưa xe cho nhân viên đứng cửa," Sáng mai tôi đi."
" Được thưa ngài." Nhân viên nhận lấy xe.
Khấu Thầm ở quầy lễ tân đặt một phòng tổng thống, đi theo nhân viên khách sạn vào thang máy, vừa vào phòng ánh mắt của cậu liếc ngay thấy hoa viên:" Có muỗi không?"
" Tầng này tương đối cao, cơ bản không có muỗi." Người phục vụ trả lời.
Khấu Thầm ở tròng vòng nhìn quanh hai vòng, sau khi người phục đi cậu lập tức lấy di động ra gọi cho HOắc Nhiên:" Đi lên, thực sự có hoa viên,còn rất đẹp, có ô che lớn, chúng ta buổi tối có thể gọi phục vụ đồ ăn đến phòng."
" Ừ." Bên Hoắc Nhiên truyền đến tiếng thang máy.
" Nhanh vậy?" Khấu Thầm nói," Cậu đưa xe cho nhân viên ở cửa sao?"
" Không, tôi dựng ở cạnh một cửa hàng phía đường đối diện, đua họ 100 đồng." Hoắc Nhiên nói.
"Vì sao?" Khấu Thầm hỏi.
"Tách ra đi lên còn không phải là vì không muốn lộ liễu quá sao, trong một lát như vậy lại đẩy đến một cái xe đạp là sợ người ta không nhìn ra chúng ta đi cùng nhau sao?"
" Cũng đúng," Khấu Thầm chậc một tiếng, đứng trước bàn phòng ngủ nhìn nìn," Nơi này sắp đặt cũng không tệ."
" Đừng nói giống như cậu đi chơi thẻ bài đi." Hoắc Nhiên nói.
"Còn có... Này mẹ nó là cái..." Khấu Thầm cầm lấy một lọ nhìn giống kem dưỡng da tay nhìn, khiếp sợ mà đè giọng xuống:"Đây mẹ nó là khách sạn tình thú sao!"
" Làm sao vậy? Có đuôi thỏ à?" Hoắc nhiên lập tức hỏi.
".... Tôi thật không nghĩ đến đó, Hoắc Nhiên cậu có thể?" Khấu Thầm cảm thán.
" Đó là cái gì." Hoắc Nhiên trong giọng nói một chút ngại ngùng cũng không có, làm Khấu Thầm lau mắt mà nhìn.
"Thì là cái đó đó." Khấu Thầm nói.
" À." Hoắc Nhiên đáp lời.
Tầng tổng thống này rất yên tĩnh, người phục vụ còn gọi đến phòng cùng Khấu Thầm rằng có khách đến thăm rồi mới để Hoắc Nhiên vào, bởi vậy, những chuyện làm để che mắt lúc trước đều thành vô ích.
Hoắc Nhiên lúc ấn chuông cửa rồi đồng thời bắt đầu ngượng ngùng.
Chuông cửa vang một tiếng, Khấu Thầm tay đã ấn vặn mở ra.
Hoắc Nhiên sững sờ ở cửa:" Cậu...."
" Mau vào đi!' Khấu Thầm hung tợn mà đè âm thanh xuống.
Hoắc Nhien nhoắng cái vào phòng, nghe được tiếng cửa đóng đằng sau cậu liền giơ tay cởi áo quần mình ra, chuyện này là chú ý đến mấy giây phân tranh, Khấu Thầm rõ ràng là nhanh hơn cậu một bước đã cởi rồi.
Sau đó cậu ôm lấy Khấu Thầm một hồi.
Lại nói tiếp, bọn cậu nói chuyện yêu đương cũng nói đến quá đơn thuần, mỗi ngày kí túc xá- phọc học- nhà ăn, có sờ một cái cũng sờ giống như huynh đệ, Khấu Thầm đôi khi sờ xong còn thuận tay ở trên người Hứa Xuyên với Ngụy Siêu Nhân sờ mấy cái, lấy điều trong sạch.
Lúc này khí hăn lắm mới có cơ hội ở riêng một chỗ, hai người giống như cửu biệt tương phùng.
Thời điểm hôn môi cũng không vội vàng, Hoắc Nhiên cắn nhẹ lên mũi Khấu Thầm một cái, Khấu Thầm thuận thế cũng cắn một cái lên mặt cậu.
Ch0 nên làm loại chuyện âu yếm này không thể dùng phương thức tàn bạo mở đầu.
Hôn môi nồng nhiệt chưa được một phút, hai người các cậu như sát thủ đang làm nhiệm vụ thì đột nhiên phát hiện ra thân phận của nhau, rằng đối phương chính là kẻ thù một mất một còn của ông chủ mình.
Khấu Thầm tay trước, bắt lấy cánh tay cậu kéo đến hướng giường.
Lúc bị ném lên giường Hoắc Nhiên cùng Khấu Thầm đều chung nghi hoặc, này mẹ nó thực ra là cái khách sạn tình thú.
" Giường nước?" Cậu hỏi.
" Hả? Phải không?" Kháu Thầm lập tức tiến đến, đè đè giường.
Hoắc Nhiên bên kia cũng phập phồng giường mấy cái:" Nhìn ra không?'
" Chơi vui, tôi mẹ nó vẫn luôn muốn mua một cái, Khấu lão nhị nói ngủ say tàu không cho mua." Khấu Thầm lại đè đè giường.
Hoắc Nhiên lật qua phía giường bên này nhảy nhảy một chút.
Hai người chơi phải đến 30 giây, mới đột nhiên nhớ ra trọng trách bản thân.
Khấu Thầm phi thân một cái nhào lên Hoắc Nhiên.
Hoắc Nhiên một nhào phi thân đem cái hộp gỗ nhỏ cùng chai kia nắm trong tay.
" Đưa tôi!" Khấu Thầm ôm cậu đè xuống giường.
" Nằm mơ đi." Hoắc Nhiên đem hộp cùng chai đè dưới bụng mình.
" Nhiên Nhiên ngoan." Khấu Thầm không cường đoạt nữa, ghé vào trên người cậu, hôn hôn gáy cậu, hô hấp đều dính lấy gáy cậu, trong giọng nói quện tiếng thở dốc, cũng không rõ do hưng phấn hay do vừa mới đánh tới mệt.
" Hửm?" Hoắc Nhiên lên tiếng.
" Mỗi người tới một lần là được?" Khấu Thầm dùng chóp mũi cọ cọ trên vai cậu.
"Đừng làm nũng!" Hoắc Nhiên rống.
"Cậu chỉ cần nói được chưa!" Khấu Thầm cũng rống lên một tiếng, "Không được tôi mẹ nó liền đánh!"
"Ai trước?" Hoắc Nhiên hỏi.
"Tôi." Khấu Thầm nói.
"Dựa vào cái gì?" Hoắc Nhiên hỏi.
"Tôi sợ đau." Khấu Thầm nói.
"Tôi đệt?" Hoắc Nhiên có chút giật mình, " Cậu sao lại không biết xấu hổ như thế?"
"Này có cái gì ngượng ngùng," Khấu Thầm nói, "Cậu sao lại không biết xấu hổ mà cự tuyệt như thế?"
( chơi kéo búa bao đi hai bạn trẻ)
"Này có cái gì ngượng ngùng?" Hoắc Nhiên nói.
"Cậu xong rồi," Khấu Thầm buông cậu ra, nhảy xuống giường, một bên cởi quần một bên chỉ vào cậu, "Hoắc Nhiên cậu xong rồi."
Hoắc Nhiên trở mình, nằm trên giường cười đến có chút khó thở: "Tôi cũng không phải không nói lý, thọ tinh, cậu tốt nhất cẩn thận một chút, tôi tính tình cũng rất lớn, tùy thời sẽ đánh người."
Khấu Thầm không nói chuyện, đè tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top