Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 111

Hoắc Nhiên cảm thấy lần đầu tiên mở ra thế giới mới của người trưởng thành, khi vào khách sạn nên ở quầy lễ tân hỏi trước một chút rằng giường trong phòng có phải giường nước hay không.
Nếu không bạn có khả năng hứa hẹn sẽ trở thành thanh niên mở ra thế giới mới của người lớn trên bàn hoặc trên sopha.
Có chút vượt mức quy định, không thích hợp.
Sau khi chấm dứt bò lên giường nước nằm vẫn là rất thoải mái.
Có thể cảm nhận được rung động nhỏ khi thở dốc của Khấu Thầm đang nằm đối mặt với cậu.
Chính là không thể nhắm mắt.
Khấu lão nhị khả năng thật không nói bừa, giường này dễ khiến cảm thấy say tàu xe.
"Tắm rửa không?" Khấu Thầm vươn ra ngón tay ở trên chóp mũi cậu điểm điểm.
" Cậu đi tắm trước đi," Hoắc Nhiên nói," Tôi không tranh với cậu."
" Mới vừa còn không tranh được, giờ còn có thể tranh sao," Khấu Thầm nói," Tôi cũng không phải người không nói lí lẽ."
" Lời này cũng có thể nói ra sao, tắm xong cũng không có đồ thay," Hoắc Nhiên chậc một tiếng," Giống nhau được sao?'
" Vậy cùng nhau tắm đi." Khấu Thầm nói.
" Sao cậu lại dính người như vậy." Hoắc Nhiên nói.
" Dậy! Tắm rửa!" Khấu Thầm một bên rống một bên nhảy lên xuống giường," Thế nào, không dính nữa! Cảm nhận khí phách của tôi một chút đi!'
Hoắc Nhiên nằm bò trên giường cười nửa ngày:" Cảm giác được."
Phòng tắm rất lớn, đừng nói hai người, kể cả cả nhóm bảy người cùng vào tắm, cũng có thể.... Tại sao thời khắc vi diệu thế này lại nghĩ đến muốn bảy người cùng tắm?
Vòi phun là loại 3600 độ không góc chết phun nước, còn có các vật dụng cá nhân khác, trừ bỏ đồ vệ sinh bình thường, còn có mấy đồ linh tinh giúp mát xa hết mệt mỏi
Khấu Thầm thử từng cái một, cuối cùng vẫn là xả nước như bình thường là thoải mái nhất.
" A---" Cậu ta ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, mở cánh tay ra.
Hoắc Nhiên nhanh tay hướng phía dưới cậu ta nhẹ nhàng búng một chút.
" Cậu là không cần tay nữa phải không?" Khấu Thầm mở hí một mắt nhìn cậu," Mới vừa rồi còn chưa ngủ cậu thoải mái sao?"
Hoắc nhiên nở nụ cười:" Cậu vì nói ra lời thoại này mà chờ đợi ngày này rất lâu rồi đúng không?"
" Không hề," Khấu Thầm nghĩ nghĩ," Tôi mới vừa trong nháy mắt cảm thấy, câu này vô cùng thích hợp."
"Còn rất có tự tin." Hoắc Nhiên nói.
"Chuyện khác không dám khẳng định, chuyện này...." Khấu Thầm nói được một nửa thì nhớ ra bản thân mình cũng không có kinh nghiệm, giả ngầu trước mặt đương sự khả năng có chút không thích hợp, vì thế ngừng lại.
Hoắc Nhiên hơi mở rộng đầu gối, nghiêm túc bắt đầu gội đầu.
Khấu Thầm ở bên cạnh thất thần không nhúc nhích, qua một hồi lâu mới đột nhiên có chút khẩn trương hỏi một câu:" Cậu vừa nói câu đó là có ý gì?"
" Hử? Nói cái gì?" Hoắc Nhiên giữ đầu, vẻ mặt đầy bọt dầu gội cũng không mở nổi mắt, nhìn không được biểu tình trên mặt Khấu Thầm.
" Tôi rất có tự tin?" Khấu Thầm nói.
" Làm sao vậy," Hoắc Nhiên dừng lại," Cậu không phải rất tự tin sao?"
" Tôi nghe không đúng lắm," Khấu Thầm dùng tay đem bọt dầu gội trên mắt cậu lau sạch, ngón tay mở hí mắt cậu ra," Cậu nói mát đúng không?"
Hoắc Nhiên vuốt đi bọt trên mặt, quay đầu nhìn cậu ta:" Không tính là nói mát, nhưng cũng không tính là khen ngợi."
"Tôi không được?" Khấu Thầm khiếp sợ hỏi.
"Tôi nói cậu không được à?" Hoắc Nhiên nói, "Chuyện này, tôi cũng không biết, cũng không xem tài liệu gì, được hay không lại không có cái gì để so sánh, tôi cảm giác cũng tàm tạm."
"Cậu khó chịu sao?" Khấu Thầm lại hỏi.
"Dù sao cũng không dễ chịu." Hoắc Nhiên đúng sự thật trả lời, "Cũng không quá khó chịu."
"Tôi đệt," Khấu Thầm nhỏ giọng nói, "Có phải không chuẩn bị đủ."
"Tắm rửa đi suy nghĩ cái gì," Hoắc Nhiên đem nước mở lớn," Buổi tối tôi thử xem, nói không chừng hiệu quả cũng không khác nhau lắm.... Luyện tập nhiều thì sẽ tốt lên thôi.'
"Đêm đó sao không cho tôi luyện nhiều hơn, cậu cũng không nhận xét." Khấu Thầm nói.
"Tôi luyện tập xong rồi cậu cũng có thể chê tôi." Hoắc Nhiên nói.
"Tôi luyến tiếc." Khấu Thầm chậc một tiếng.
"Không cần cho tôi mặt mũi, bị phê bình mới tiến bộ được." Hoắc Nhiên nghiêm túc mà nói.
Tắm rửa xong Hoắc Nhiên có chút hối hận lúc vào khách sạn quá vội vàng, không đi mua quần áo trước, hiện tại cầm bộ đồ đầy mùi nướng BBQ lên mà tay run.
" Trước cứ mặc tạm, đi qua phố đối diện mua hai bộ là được," Khấu Thầm vừa mặc đồ vừa nói," cũng không xa lắm."
Hoắc Nhiên đi đến phía sau Khấu Thầm, sờ sờ gáy cậu ta:" Chỗ này lành hẳn chưa?"
" HẲn là lành rồi, không còn cảm giác," Khấu Thầm nói," Nhưng vuốt qua cũng thấy có vệt, có phải về sau tóc không mọc được không?"
" Một cái sẹo nho thôi, không mọc thì không mọc, về sau nếu trọc, cho dù có tóc chỗ này một ít cũng không có công dụng gì." HOắc Nhiên nói.
" Cậu có biết nói chuyện hay không?" Khấu Thàm quay đầu lại trừng cậu," Tổ tông mười tám đời nhà tôi."
Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.
Khấu Thầm ngừng trong chốc lát, như là đang suy tư những lời này nói như vậy được chưa.
"Mười tám đời làm sao vậy?" Hoắc Nhiên hỏi.
"Không có ai trọc đầu!" Khấu Thầm trừng mắt lên.
Hoắc Nhiên nở nụ cười: "Tôi chỉ thuận miệng nói thôi.'
" Không được nói thế, tóc giờ rất quý giá," Khấu Thàm nói," Khấu Tiêu mỗi lâng gội đàu xong đều ở trong nhà tắm rống, nói lại rụng một đống tóc gì đó, rất dọa người, nghe giọng điệu đó tôi đều tưởng rằng tóc chị ấy không còn."
" Chị ấy tóc không phải rất dày sao?" Hoắc Nhiên dựa vào cái bàn bên cạnh cười một hồi.
" Ai biết được, trước kia nghĩ người khắp thiên hạ đều mập mạp, mỗi người kêu ca phải giảm béo, hiện tại phát hiện ra người khắp thiên hạ kgoong chỉ béo mà còn mau trọc." Khấu Thầm nhìn cậu, đột nhiên không nói.
Hoắc Nhiên ngẩn người: "Làm sao vậy?"
"Vừa rồi, là cậu...... Ở chỗ này," Khấu Thầm hắng hắng giọng nói, chỉ một chút cái bàn phía sau cậu, "Phi thường...... Đẹp, tôi trước kia cũng chưa cảm thấy dáng người cậu tốt như vậy......"
"Biến!" Hoắc Nhiên rống lên, nhanh chóng rời xa cái bàn, lấy quần áo lung tung tròng lên, một hồi tay lại chỉ vào Khấu Thầm, "Câm miệng!"
Uảng trường người rất nhiều, đều nắm chặt thời gian ra đi dạo cuối tuần.
Hoắc Nhiên không có tâm tình dạo phố, cho dù là đi cùng với Khấu Thầm yêu dấu, bộ phận nào đó không khỏe một chút nào vẫn luôn khiến cậu không muốn di chuyển đi đâu.
Khấu Thầm cũng không thích dạo phố, huống hồ còn chưa dính nhau đủ, một đường đi đều dùng cánh tay cọ cọ cậu.
Hi người trực tiếp đi vào cửa hàng nhãn hiệu đồ thể thao đầu tiên nhìn thấy, tùy tiện chọn hai bộ đồ, liền đi tính tiền.
" Tôi trả." Khấu Thầm lấy di động ra.
Hoắc Nhiên không tranh cùng cậu ta:" Vậy lát nữa ăn cơm tôi trả."
" Chúng ta lát nữa không phải về khách sạn ăn sao, gọi đến phòng rồi từ từ ăn," Khấu Thầm nói," Cái đó đến lúc tính tiền phòng thì tính luôn rồi."
" Ồ." Hoắc Nhiên hiểu ra.
" Cậu với tôi không cần tính toán rõ ràng như vậy," Khấu Thầm nói," Tôi với bọn Hứa Xuyên cũng không tính toán gì, cậu cùng tôi chia nhau thay phiên trả tiền làm tôi không vui.'
" Đã biết." Hoắc Nhiên nói.
" Chúng ta là quan hệ thế nào, hai ta...." lúc Khấu Thầm nói lời này, chị gái thu tiền ngẩng đầu nhìn cậu ta.
Hoắc Nhiên nhanh chóng véo một cái trên éo cậu ta:" Đã biết."
"Ừ." Khấu Thầm chậc một tiếng
Thựa đơn của khách sạn còn rất phong phú, Khấu Thầm chọn qua lại phải đến hai mươi phút, Hoắc Nhiên cảm thấy bụng mình cũng đói kêu rồi, cậu ta mới bắt đầu cầm điện thoại đặt cơm.
Hoắc Nhiên nằm đến trên giường, lấy di động qua nhìn nhìn.
Bảy người tổ đều hồi trường học, giống nhau sẽ không lại ở trong đàn nói chuyện phiếm, nhưng hôm nay trong đàn lại rất náo nhiệt.
- a, tịch mịch quá
- đúng vậy, tịch mịch, độc thủ ba phần tư cái phòng trống
- độc thủ ba phần tư cái phòng trống
- độc thủ ba phần tư cái phòng trống
- chúng ta bên này còn đỡ, bên Giang Lỗi còn mang quần áo ném hết lên giường Hoắc Nhiên để lấp đầy khoảng tâm trống vắng.
- từ từ đêm dài muốn bắt đầu rồi
- ăn nướng BBQ không?
- không được rồi, mới vừa ăn xong, vẫn là ăn dấm, ta hiện tại còn đỉnh đâu
- hai phần tư phòng trống kia khẳng định ăn đấy
- tao không thể so
- không có tư cách, độc thân không xứng ăn
- mất mát
......
(tình hình chung khi giữa một đám chơi chung tự nhiên có hai đứa bắt đầu yêu nhau)
Hoắc Nhiên cầm di động cười đến không dừng được.
"Làm sao vậy?" Khấu Thầm nằm tới bên cạnh cậu.
" Cậu xem mọi người trong nhóm đang nói chuyện này." Hoắc Nhiên cười nói.
Khấu Thàm mở nhóm chat ra đọc một chốc, cười nửa ngày," Này cũng dám, mặt đối mặt cùng nhau mắng chúng ta."
" Sáng mai về trường sao?" Hoắc Nhiên hỏi.
" Ừ." Khấu Thàm cầm cặp sách mình lại, móc phong thư màu đen ra, đem gối đầu dựng cao lên dựa vào đầu giường,' Đừng nhiễu tôi, tôi muốn đọc cái này."
" Tôi tưởng cậu đọc rồi?" Hoắc Nhiên cũng ngồi dậy, dựa vào đầu giường.
" Không, làm gì có thời gian, bận cả một buổi trưa," Khấu Thầm rụt rè xé mở hoa hồng dán trên miệng phong thư," Tôi cảm thấy cậu chắc viết được nửa trang thôi.'
" Một tờ đầy, chữ tôi phải viết to ra." Hoắc Nhiên nói.
Khấu Thầm cười cười.
" Cậu đọc xòn đừng mắng tôi," HOắc Nhiên nói," Tôi mõi lần thi viết văn chỉ được đến mức độ giáo viên có thể chấp nhận được thôi."
" KHấu Thầm cười rút tờ giấy viết thư ra:" Đừng làm tôi cười, đọc thư tình tôi phải trang trọng nghiêm túc chút."
Hoắc Nhiên không nói nữa, nhìn chằm chằm sườn mặt cậu ta.
Khấu Thầm hẳn là xem thực sự nghiêm túc, giống thời điểm cậu ta hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước, chính là biểu tình như vậy, bộ dáng nhập định.
Chỉ có lông mi còn ở trên dưới rung động.
Hoắc Nhiên không khống chế được tay mình, vươn ra nắm nắm.
Nhưng Khấu Thầm hoàn toàn không chú ý đến cậu, nhìn chằm chằm giấy.
Nội dung thư tình thật ra rất chắp vá, số lượng từ cũng ít, nhưng Khấu Thàm đọc rất chậm, tầm mắt chậm rãi di chuyển từ trái sang phải, thời gian khá lâu mới quay lại lặp lại.
" Cậu có phải có chứng khó đọc không?" Hoắc Nhiên nhịn không được hỏi một câu.
Tuy rằng nội dung đơn giản, nhưng câu cú ngữ pháp cậu vẫn là rất dụng tâm.
Kết quả qua nửa ngày Khấu Thầm vẫn chưa đọc đến cuối, không đối với câu kéo dài có phản ứng gì, thế này làm cậu vô cùng nôn nóng.
" Cậu chú ý dùng từ," Khấu Thầm lãnh khốc mà tiếp tục chậm rãi đọc," Tôi sẽ đánh người đấy."
" Xem đến đâu rồi?" Hoắc nhiên hỏi.
" Một nửa," Khấu Thầm nói," Trình độ này của cậu thi đại học là muốn thi rớt."
" Tự lo cho bản thân mình đi, cậu thi đại học với trình độ hiện tại chỉ có thể cầu ba cậu cuối bảng mới có thể không rớt,"Hoắc Nhiên nói.
Khấu Thầm cong cong khóe miệng không nói gì.
Một lát sau, cậu tarốt cuộc buông thư xuống.
Nhưng cũng không có quay đầu, chỉ là cúi đầu nhìn thư, sửng sốt thời gian rất lâu.
"Làm sao vậy?" Hoắc Nhiên dùng ngón tay ở trên đùi cậu ta nhẹ nhàng chọc hai cái.
"Không," Khấu Thầm nói, vài giây lúc sau xoay đầu, bắt tay duỗi tới trước mặt Hoắc Nhiên, vươn ngón út, "Ngoắc tay."
"Ngoắc tay." Hoắc Nhiên cười cười, cũng vươn ngón út, cùng cậu ta ngoéo một cái.
"Tôi còn chưa từng cùng người khác ngoắc tay bao giờ." Khấu Thầm nhìn hai ngón út câu bên nhau.
"Tôi cũng chưa từng ." Hoắc Nhiên nói.
Khấu Thầm nhanh chóng sờ qua di động, giư lên trướ tay hai người chụp một tấm.
" Lắc tay cũng chụp được rồi, nhưng tôi cảm thấy...." Cậu ta do dự một chút, sau đó rụt chân lại, gập gối lên," Dùng cái này làm bối cảnh đi, có thể chụp cả."
" Cậu là có tật xấu gì vậy?" Hoắc nhiên nhìn cậu ta.
" Mau." Khấu thầm giục.
Hoắc Nhiên bất đắc dĩ, chỉ có thể làm theo bộ dáng cậu ta, đem chân mình cũng gập dựng lên, cùng chân Khấu Thầm kề sát, làm bối cảnh chụp vòng tay.
Chụp ra một tấm ảnh tư thế tay chân vặn vẹo không sao tưởng tượng nổi.
Khấu Thầm còn rất hài lòng.
" Dám đăng lên vòng bạn bè tôi liền giết chết cậu." Hoắc Nhiên nhắc nhở.
" Đây tính là ảnh riêng tư." Khấu Thầm nói.
" Cái này tính cái rắm gì là ảnh riêng tư, cậu biết ảnh gì gọi là ảnh riêng tư không?" Hoắc Nhiên nói," Cái này gọi là ảnh xấu."
" Nếu không...." Khấu Thầm nhìn qua hướng quần cậu," Chúng ta chụp mấy tấm...ảnh... riêng tư?"
" Biến đi!" Hoắc Nhiên trực tiếp nhảy xuống giường, chạy tới trong hoa viên.
" Hoắc Nhiên," Khấu Thầm còn ngồi trên giường, cầm di động giơ lên với cậu," Nhìn tôi."
" Nhìn chán rồi." Hoắc Nhiên xoay người nhìn cậu ta.
" Thư tình viết giỏi quá," Khấu Thầm nói," Tôi lớn thế này rồi mới đọc được một bức thư tình viết hay như này."
" Vỗ mông ngựa vỗ đến có chút quá rồi." HOắc Nhiên cười.
" Thật kông phải đang vỗ môn ngựa," Khấu Thầm nói," Là lời thật lòng, đây là thư tình Hoắc Nhiên viết cho tôi, đương nhiên là hay nhất."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top