Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 114

Trong khoảng thời gian này thời tiết vẫn luôn khá tốt, trong lớp có không ít người đều đã kêu nóng, cậu cảm thấy còn được, không biết có phải bởi vì sắp trở thành một học bá, tâm cậu thanh tịnh không ít....

Nhưng sáng sớm hôm sau dậy cậu lại cảm thấy nóng dã man, lúc rửa mặt không nhịn được liền lột đồ tắm một lần, Ngụy Siêu Nhân ở ngoài cửa hòng tắm mắng cậu năm phút, lúc ra khỏi cửa phòng kí túc xá vaanx còn đang căm giận bất bình.

" Tâm tình tao bị Khấu Thàm làm ảnh hưởng, hôm nay nếu tao thi thành tích không tốt,' Ngụy Siêu Nhân nói," To phải nói cho mẹ tao là tại Khấu Thầm."

" Tao đây liền nói với mẹ mày rằng lúc tao ngủ bị mày đập vào đầu." Khấu Thầm lười biếng duỗi eo.

Nhắc tới chuyện này, Ngụy Siêu Nhân liền ngậm miệng.

" Cùng Chu Ninh thế nào rồi?" Khấu Thầm hỏi.

" Khỏi nói, người bây giờ đang ở nhà tiêu dao tự tại chờ thông báo," Ngụy Siêu Nhân nói," Vì trận này tao cố tình không hẹn người ta, liền vì trận này tao cũng chỉ suy nghĩ đến tên tổ đội học tập, tao mẹ nó hy sinh cũng quá lớn."

" Nếu mày nghĩ như vậy, mày không học khẳng định theo đuổi không được, Chu Ninh thành tích khá tốt, sẽ chướng mắt mày như này," Hứa Xuyên nói, " Mày nếu cố gắng học, khả năng còn chút hi vọng."

" Kể cả tính mày không có hi vọng ở đây, nguyện vọng vò được nơi khác cũng lớn hơn một chút." Giang Lỗi bổ sung.

" Vì tình yêu," Hồ Dật nói," Học tập chăm chỉ, cái này làm động lực rất tốt."

Lúc đi đến nhà ăn, Khấu Thầm cảm thấy rất khó chịu, vì trên tay trống rỗng, ngày thường đều càm sách môn gì đó, hôm nay đi thi,  Từ bá bá nói trước thi không đọc sách nên mọi ngừi cái gì cũng không đem theo.

Khấu Thầm bởi vì có chút khẩn trương, cảm giác này cứ như thể không mặc quần.

" Chúng ta đều không thi cùng một chỗ," Khấu Thầm nhìn nhìn Hoắc Nhiên," Có khi nào , tôi bị đảo đến phòng của lớp 3 không!"

" Cảm giác bị tôi đạp dưới chân thế nào?" Hoắc Nhiên nhướn mày

" Sướng!" Khấu Thầm hô một tiếng.

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta, có chút cạn lời.

" Tôi học xấu rồi," Khấu Thầm nói," Cậu đem tôi dạy hư rồi."

" Khi tôi nói lời này cái gì cũng không nghĩ nhiều." Hoắc Nhiên nói.

" Nhưng là tôi đã học hư, tôi nghĩ nhiều." Khấu Thầm cười tủm tỉm mà nói.

"Vào phòng thi đi, tôi lên tầng." Hoắc Nhiên vỗ một cái lên lưng cậu ta.

Khấu Thầm trực tiếp bị kéo về hiện thực, giờ phút này cậu đi vào phòng học lớp 3, cùng với một đống người quen hay không quen làm bài thi.

Nhóm bảy người bị chia ra ở ba phòng thi khác nhau, Khấu Thầm nhớ không rõ  ai ở đâu, dù sao cậu cùng Giang lỗi ở phòng 3, hơn nữa còn trộn lớp Lí với Văn.

Nhưng cũng không ảnh hưởng  gì đến cậu, trước đây đáp án cậu cũng lười đi chép, bây giờ đương nhiên sẽ càng kông gian lận, cậu muốn chứng minh cậu có thể dùng thực lực bản thân đạt tiêu chuẩn.

Cậu là một người có thực lực.

Cậu quay người lại nhìn thoáng qua người ở phía sườn sau- Giang Lỗi:" Giang Lỗi!"

" Đây." Giang Lỗi vèo một cái lẻn đến bên cạnh cậ," Chuyện gì?"

" ... Tao chỉ chào hỏi mộ chút." Khấu Thầm nói.

" Tao đệt, tao đang lo chết đi được đây." Giang Lỗi nói," Mày đừng trêu tao nữa."

"Không có việc gì," Khấu Thầm nói, "Tao đều có thể đạt tiêu chuẩn, mày sợ cái gì, mày không phải so với to điểm còn cao hơn sao."

" Cao hơn không được bao nhieu điểm," Giang Lỗi nói," Nhưng lúc này tao khẳng định có thể làm ra bất ngờ...."

" Các bạn học đều ngồi vào đúng chỗ, không được châu đầu ghé tai," Thầy Trần đi vào phòng học," Trên bàn chỉ để chai nước cùng bút mực...."

Giang Lỗi quay về chỗ ngồi.

Khấu Thầm đem bút quăng đến giữa bàn.

Cố lên!

" Khấu Thầm nếu rời khỏi phòng thi có phải trước tiên đến chỗ này gặp ngài báo tin vui?" Khấu lão nhị ngồi ở phía sau bàn làm việc, đoan chính cầm bút bi, chờ lão Viên phát bài thi cho.

" Em ấy hăne sẽ không là người ra khỏi phòng thi đầu tiên," lão Viên nói," Trước đây không viết được bài thi em ấy cũng không ra đầu tiên, đè lên bài thi ngủ, hiện tại có thể viết ra đáp án thì lại càng không ra sớm."

" Vậy được," Khấu lão nhị gật đầu," Ngàn vạn lần đừng nói tôi ở chỗ này làm bài thi, tôi sợ nó có áp lực.... Không, tôi sợ nó lấy chyện này ra khoe khoang đến Tết."

" Ngài làm bài xong nộp bài liền đi, không có việc gì." Lão Vien cười nói.

" Tôi có phải không thể thi quá tốt không?" Khấu lão nhị nói," Lần trước thi thử  bỏ nó quá xa có àm nó bị đả kích không?"

" Cứ thi đúng thực lực là được," lão Viên nói," Khấu thầm không phải kiểu người đến chết vẫn ngoan cố, ngài yêu cầu em ấy là thái độ " ta phục ngươi", về sau sẽ dễ làm, đứa nhỏ này biết phân biệt phải trái, ngài chỉ cần chứng minh cho em ấy thấy, những điều ngài nói yêu cầu em ấy, ngài tự cũng có thể làm được, vậy là được"

" Được." Khấu lão nhị gật đầu," Ngài hôm nay không đi coi thi sao?"

" Tôi hai ngày nay bị cảm, vẫn luôn ho khan, nên không được xếp đi trông coi thi," lão Viên khụ khụ hai tiếng, chờ tiếng chuông bắt đầu vang lên, mới đem bài thi đặt lên bàn," Trong thời gian thi ngài cứ ngồi đây làm bài, tôi ở ngoài hành lang, tránh làm ngài bị quấy nhiễu."

" Không có việc gì, ngài tìm chỗ ngồi nghỉ ngơi đi, sẽ không ảnh hưởng gì tôi đâu."Khấu lão nhị nói.

Lão Viên cười cười, đi ra khỏi văn phòng.

Ngữ Văn có lẽ là môn dễ nhất đối với Khấu Thầm, vì nguyên nhân là lão Viên, tiết văn cậu ngay từ đầu còn ngoan ngoãn nghe bài, ôn tập lại ra sức như vậy, lúc viết đáp án còn rất nhẹ nhàng.

Thậm chí viết văn cũng không khó, đề là vài câu thơ nói về thanh xuân, sau đó yêu cầu lí giải về thanh xuân.

Đối với Khấu Thầm mà nói, nhóm bảy người chính là ví dụ thực tế, bọn cậu cùng nhau trải qua nhiều chuyện, cả giáo viên ở trường cùng các phụ huynh, đều có thể lấy ra " lí giải" một chút.

Nhưng điều làm Khấu Thầm buồn bực chính là, so với trước kia cái gì cũng không làm chỉ chờ hết giờ thi, hiện tại có thể viết đáp án, lại cảm thấy thời gian không đủ.

Mỗi lần giám thị nhắc nhở đối với cậu đều thiếu thời gian.

Điều hòa thổi trên đỉnh đầu nhưng cậu cả người đều là mồ hôi.

Đến cuối cùng nộp bài thi thì giấy ghi đáp án đều được viết đầy, nhìn chữ rậm rạp trên giấy còn thấy rất thỏa mãn.

Hoắc Nhiên đại khái nộp bài thi trước mấy phút,  Khấu Thầm vừa ra khỏi phòng thi, liền nhìn thấy cậu ta đứng ở hành lang, tay cầm một túi nilong, bên trong là mấy chai đồ uống.

" Mày ra đầu tiên à?" Giang Lỗi tiến lên khiếp sợ mà kêu," Mày mẹ nó ra bao lâu rồi?"

" Ra trước mười phút," Hoắc Nhiên nói," Tao kiểm tra một lần sửa một lần, lại không biết sửa hay không sửa đúng, tao sợ kiểm tra xong có đáp án lại do sửa mà sai, nên đi ra."

" Vậy mày còn nhiều thời gian?' Giang Lỗi nói," Đệt, tao như thế nào còn không có thời gian kiểm tra lại, tao mới nhìn một lần chuông đã vang lên, một đáp án cũng không sửa."

" Nói không chùng sẽ đúng hết đó.' Hoắc Nhiên cười nói.

" Mơ à!" Giang Lỗi từ túi nilong càm ra chai cola.

Mới vừa vặn nắp định uống, Hoắc Nhiên nhìn cậu ta nói một câu:" quầy bán quà vặt chỉ còn một chai Cola, đây là của Khấu Thầm."

" Có ý gì?" Giang Lỗi giơ Cola.

" Ý là chai này là của tao." Khấu Thầm từ trong tay cậu ta cầm Cola đi, mạnh mẽ uống mấy hơi," Sảng khoái!"

" Tao cũng vừa thi xong nên mệt không thèm chấp với mày," Giang Lỗi cúi đầu lại nhìn trong túi," Như vậy xin hỏi hiện tại còn chai hồng trà với chai nước vitamin C, tao có thể uống cái nào?"

"Đều có thể." Hoắc Nhiên cười nói.

Giang Lỗi cầm hồng trà lạnh, ngửa đầu uống một hồi xong mới chỉ chỉ Hoắc Nhiên: "Hai đứa mày như này là phải bị bọn tao mang thù, chờ tao thoát kiếp FA, tao mẹ nó hôn một cái cũng phải kéo tới trước mặt hai đứa mày rồi hôn."

Một lát sau, nhóm bảy người ngoài Từ Tri Phàm đi WC, người khác đều tập hợp ở nhà ăn, mọi người lần đầu tiên sau khi thi xong tiến hành cùng nhau thảo luận nội dung thi.

" Thật thần kì," Hồ Dật nói, " Chúng ta thế mà biết một chút đáp án đúng?"

" Phải, trước đây không phải không đúng, mà cơ bản không biết đáp án là cái gì," Ngụy Siêu Nhân nói," Viết cũng không biết là cái rắm gì."

" Cảm giác này cũng không tệ lắm." Hứa Xuyên nói.

" Cậu thi thế nào? Phát huy như bình thường không?' Hoắc Nhiên nhỏ giọng hỏi Khấu Thầm.

" Còn có thể," KHấu Thầm nói," Tôi viết văn tự cảm thấy còn viết khá tốt, suýt không đủ chỗ."

" Trâu bò nha." Hoắc Nhiên nở nụ cười," Không biết ba cậu bên kia là thi kiểu gì, thi được thế nào."

" Ông ấy chắc chắn không có vấn đề," Khấu Thầm thở dài," Tôi đi, cũng không cần cùng ông ấy so, tôi chỉ cần đạt tiêu chuẩn hết, là có thể ngẩng đầu ưỡn ngực rồi."

" Cậu có phải từ trước đến giờ chưa từng thấy ba cậu có thể trâu như vậy đúng không?" Hoắc Nhiên hỏi.

" Ai mà nghĩ được như vậy chứ," Khấu Thầm nói," Ba mẹ nhà ai mà chẳng nói ta năm đó như thế nào lại như thế nào, có mấy người thật sự được như thế nào đó, không phải ỷ vào con cái không có cách biết được thực hư sao."

" cũng đúng," Hoắc Nhiên nghĩ nghĩ," BA tôi thì chưa từng nói những cái đó, chỉ nói bản thân năm đó bên ngoài có bao nhiêu ngầu, này tôi biết, tại chính mắt thấy."

" Hiện tị tôi cũng chính mắt thấy Khấu lão nhị trâu bò thế nào," Khấu Thầm uống một ngụm Cola," Mở rộng tầm mắt.'

Từ Tri Phàm chạy vào nhà ăn, ngồi xuống liền nhẹ nhàng vỗ vỗ chỗ bàn trước mặt Khấu Thầm, hạ giọng:" Biết tao mới vừa gặp ai không?"

"Ai?" Mọi người lập tức nghiêng qua, đầu chụm thành một đoàn.

"Ba tao?" Khấu Thầm phản ứng cực kỳ mau.

"Đúng vậy." Từ Tri Phàm nói, "Tao từ WC ra tới thời điểm đụng phải chú ấy đi vào......"

"vậy trường hợp này có chút xấu hổ nhỉ?" Khấu Thầm nói.

"Phi thường xấu hổ." Từ Tri Phàm nói.

"Chú ấy là tới đây thi sao?" Hoắc Nhiên hỏi, "Có phải không có cách nào nộp bài thi không?"

"Chắc thế." Ngụy Siêu Nhân nói, "Tao đệt, hôm nay hai ba con nhà mày cùng nhau thi nha.... tao sao lại.... có chút.... hâm mộ."

"Hâm mộ cái rắm," Khấu Thầm nói, "Mày nếu bị thành tích của ba mày nghiền áp thì mày liền biết cảm giác thế nào, nhưng sao ổng lại một hai phải đi WC ở trưởng nhỉ, không sợ gặp tao sao?"

" Vô nghĩa, chắc do không nín được." Hoắc Nhiên nói.

" Tôi đệt," Khấu Thàm có chút vui vẻ, ha ha cười nửa ngày, lạ nhìn Từ Tri Phàm," Hai người có nói gì với nhau không?"

" Ở cửa WC thì có thể nói cái gì?" Từ Tri Phàm thở dài," Chú Khấu? Chú sao lại ở đây? A, Tri Phàm? Chú đi WC đó."

Cả bọn cười bò, Hưa Xuyên uống xong một ngụm đồ uống," Này cũng không tồi, bây giờ đang giờ cơm, không hỏi ăn hay không ăn cùng là tốt rồi."

" Tao đây xấu hổ thật sự có thể nói ăn." Từ Tri Phàm nói.

Mọi người lại lần nữa cười như điên.

Thi cuối kì thuận lợi khiến người ta có thể thoải mái cười ngây ngô.

Mấy vị học tra làn đầu tiên sau khi làm bài thi có cảm giác sung sướng, tuy vẫn bị buộc chặt với mục têu chuẩn tất cả các môn.

Nhưng nghĩ đến kết quả thi thì không còn đặc biệt sung sướng nữa.

Hạng của Khấu Thầm đều thấp.

Xác thực mà nói, cậu cũng có hạng cao bao giờ.

Chỉ hạng thấp cùng đặc biệt thấp, ngẫm lại đều cảm thấy bi thương.

Nhưng lúc làm bài thi cậu thinht thoảng sẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, tò nhf văn phòng, ở tầng hai, trong văn phòng lão Viên, có ba ruột của cậu, cùng cậu trong cùng thời gian, cùng làm một đề bài.

Tưởng tượng như vậy, cảm giác đột nhiên trở lên tốt rất nhiều.

Cậu thạm chí cảm thấy rất ấm áp, vốn dĩ nghĩ thi xong cả sẽ về nhà, ít nhất phải trào phúng Khấu lão nhj nửa năm, lúc này lại có chút không đành lòng.

Cậu từng có nhiều bạn học, nhưng cùng nhau học tập cùng thi học kì với phụ huynh, thì trước nay chưa gặp qua.

Tuy rằng ngay từ đầu có chút không được tự nhiên.

Nhưng cuối cùng cậu vẫn mở hộp kí ức ra, nghiêm túc đem đoạn kỉ niệm này thả vào, Khấu lão nhị..... Không, Khấu Cảnh Thành, ba cậu, ở năm cạu học lớp 11, cùng cậu dốc sức học tập trong nửa kì học này.

Tuy rằng kết ủa khẳng định cậu sẽ bị nghiền áp, Khấu lão nhị sẽ đắc í dào dạt.

" Chiều nay nữa là thi xong rồi," lão Viên cầm bài thi thu lại," Chắc các giáo viên cũng chấm xong điểm các môn trước, tôi bảo bọn họ bớt chút thời gian chấm mấy bài thi này của ngài."

" Tôi bảo chị Khấu Thàm gọi điện cho nó hoie xem thi được thế nào," Khấu lão nhị cau mày," Thằng nhóc này một chút cũng có tiếng gió, chỉ chờ đến khi ra điểm."

" Tự bản thân em ấy đánh giá không ra điểm," lão Viên cười nói," Mấy đứa nhỏ này, ngày thường đều là kiểu không dốc lòng làm gì, nên thi xong rồi giống nhau đều không thể tự ước lượng được mình làm đúng bao nhiêu, chờ kết quả đi."

" tôi hiện tại có chút lo lắng," Khấu lão nhị nói," Nó nếu không đạt tiêu chuẩn thì làm sao bây giờ? Trường trung học phụ thuộc này thi cuối kì so với các trường khác đều khó hơn, đặc biệt là toán, so với cuối kì năm trước khó hơn rất nhiều."

Lõ Viên ngẩn người:" Ngài còn tìm các bài thi khác làm?'

" Cũng không làm, ban tôi cũng có đứa con học lớp 11, tôi hỏi một chút," Khấu lão nhị cười cười:" Mấy bài thi Khấu Thầm tìm về để ở nhà tôi đều nhìn ua một chút."

"Cha mẹ làm được một bước này," lão Viên nói, "Tôi  thực cảm động, cũng rất ngoài ý muốn."

" Thời gian này tôi không bận lắm, nửa cuối năm không nhiều thời gian cùng nó như này," Khấu lão nhị nói," Tôi chỉ muốn cho nó biết, tôi đối xử với nó và chị nó là như nhau, tôi vì nó cái gì cũng có thể làm."

" Nếu em ấy thật sự có môn không đạt tiêu chuẩn ngài tính sao?" lão Viên hỏi.

" Toàn bộ hành trình cố gắng với nó, tôi biết nó có bao nhiêu dụng tâm, cũng biết đoạn đường học tập này đi được không dễ," Khấu lão nhị nói," Đề này so với hồi tôi học khó hơn nhiều lắm, đạt hay không đạt tiêu chuẩn ở đây, nhưng trong lòng tôi là đạt cả rồi."

" Vậy thì được rồi," lão Viên nói," Chuyện xuất ngoại du học gì đó không cần nhắc lại."

Khấu lão nhị nở nụ cười:" Ngài so với nó còn lo lắng hơn."

" Loại hình con cái như kHấu Thầm, tôi phản đối chuyện đưa ra nước ngoài, lúc trước không tiện nói thẳng," lão Viên nói," Cái khác không đề cập, chỉ cần nói đến phương thức ngì ép em ấy xuất ngoại, sẽ làm em ấy có cảm giác bị vứt bỏ, về sau em ấy sẽ càng không muốn cùng ngài câu thông, như bây giờ rất tốt, phi thường tốt, đặc biệt tốt, very good,.... Ngài nhanh đi đi, hôm nay là thi xong, Khấu Thầm chắc chắn sẽ qua tìm tôi."

"Chả sao cả," Khấu lão nhị xua xua tay, "Tôi ngày đầu tiên thi xong ngữ văn đi WC, liền gặp phải Từ Tri Phàm, khẳng định nói cho Khấu Thầm rồi."

"Vậy...... Chờ bọn trẻ lại đây?" Lão Viên hỏi.

"Vẫn là không được," Khấu lão nhị đứng lên, "Bọn nó cả đám trẻ con, tôi không muốn gặp."

Khấu Thầm ôm bả vai Hoắc Nhiên, tâm tình thoải mái mà cùngnhóm bảy người đi đến văn phòng lão Viên, bọn cậu tính toán mấy người buổi tối ở nhà ăn mời lão Viên một bữa.

Cảm ơn lão Viên một năm này vì bọn cậu mà hao tâm.

Lúc đi đến dưới tòa nhà văn phòng, Khấu Thầm thu cánh tay lại:" Ai da? Tôi nhìn thấy ai kia! Kia mẹ nó là ai!"

" Kia mẹ nó là ba cậu!" Hoắc Nhiên liếc mắt một cái liền nhìn tháy Khấu lão nhị đang từ cầu thang chạy xuống, lập tức có chút hưng phấn không thể hiểu được.

Bảy người sau khi thi xong một thân nhẹ nhàng, không giống như trước đây thi xong tốn tâm lo lắng lúc nhận bảng điểm sẽ bị mắng, bị chửi, bị làm lạp xưởng thế nào, lúc này cả đám đều hưng phấn, cùng nhau hô lên:" CHú Khấu! Chú KHấu!"

Khấu lão nhị đưa lưng về phía bọn cậu, dừng hai giây rồi mới quay thân ua, nhìn bọn cậu:" Thị lực của mấy đứa thật tốt."

" Gần như vậy có thể không nhìn ra, bọn cháu trước đây làm sao trốn thầy chủ nhiệm được." Ngụy Siêu Nhân nói.

" Luyện thành tài rồi?" Khấu lão nhị cười cười, nhìn về phía Khấu Thầm.

Khấu Thầm khóe miệng hơi nhếch:" Thi thế nào ạ?"

" Ba sao?" Khấu lão nhị chỉ chỉ chính mình," Phát huy bình thường, làm bài rất được!"

Khấu Thầm chậc một tiếng.

" Còn con," Khấu lão nhị dùng ngữ nghĩ giống cậu hỏi lại," Thi thế nào?"

" Chắp vá thôi," Khấu Thầm khiêm tốn mà nói," Cũng chỉ như vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top