Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 115

Hoắc Nhiên cảm thấy Khấu Thầm ở trước mặt một học bá như ba cậu ta, tình huống dùng thái độ khí phách hiên ngang như vậy nói ra khả năng cũng chính là mới vừa đạt tiêu chuẩn, cậu đều thấy được Khấu Thầm có chút ngượng ngùng.

Nhưng rõ ràng KHấu Thàm mấy ngày nay thi cảm giác cũng không tệ lắm, cho nên tâm tình rất tốt.

KHấu lão nhị cũng không cùng cậu ta đối cứng, chỉ hỏi một câu:" Con hôm nay có về nhà không? Ba tiện đường đưa con về?"

" Không được," KHấu Thầm nói," Con ngày mai mới về, tối nay bọn con mấy người muốn ăn mừng với nhau."

" Được," Khấu lão nhị gật gật đầu," Vậy ba đi đây."

Chờ Khấu lão nhị đi khuất sau tòa nhà, Hứa Xuyên mới tát một cái lên vai Khấu Thầm:" Mày ở trước mặt ba mày khoe khang cái gì? Còn " cũng chỉ vậy thôi", là kiểu gì? Là đạt tiêu chuẩn hả?"

"Đúng vậy." Khấu Thầm nhướng mày, "Làm sao vậy."

" Có kết quả chú ấy ném xa mày cả trăm hạng thì phải làm sao?" Từ tri Phàm cười hỏi.

" Có kết quả lại nói," Khấu Thầm hướng tòa nhà văn phòng đi, " Loại khiêu khích mặt đối mặt này, không thể thua."

Lão Viên đang ở trong văn phòng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị lên lớp.

Nhìn thấy người bọn cậu tiến vào, cười hỏi:" Sao rồi, cứ nhứ vậy vội đến bó tin vui à? Thầy đang muốn lên lớp học đây."

"Thầy mau hỏi." Giang Lỗi kêu.

"Thi thế nào!" Lão Viên cười đề cao thanh âm hỏi một câu.

"Không tồi!"

"Khá tốt!"

"Có thể đạt tiêu chuẩn!"

"Khẳng định so trước kia mạnh hơn nhiều!"

Cả đám lập tức kêu thành một đoàn mà sôi nổi trả lời.

"Tri Phàm cảm giác thế nào?" Lão Viên lại nhìn nhìn Từ Tri Phàm.

"Rất khó," Từ Tri Phàm nói, "Toán học sao lại khó như vậy......"

"Khó sao?" Hồ Dật hỏi.

Từ Tri Phàm nhìn cậu ta một cái: "Có một câu, tao không biết có nên nói hay không."

"Nói." Lão Viên nói.

"Học tra giống nhau đều không biết đề có khó hay không, dù sao cũng chỉ biết căng da đầu làm," Hứa Xuyên lập tức đoạt trước trả lời," Đúng không? Lúc ra khỏi phòng thi, nhóm học bá đều mặt ủ mày ê, nhóm cặn bã đều vui vẻ ra mặt."

" Hứa Xuyên hiểu tao." Từ Tri Phàm chỉ Hứa Xuyên, cười đến không được.

" Cũng may quan hệ bây giờ tốt," NGụy Siêu Nhân nói," Nếu không Từ Tri Phàm như vậy, chắc chắn từ sớm đã phải khai trừ ra khỏi đoàn của chúng ta."

" Không có tao bọn mày đến cơ hội nói cũng không được," Từ Tri Phàm nói.

" Lão Viên, một lát nữa là nghỉ nhỉ," Hoắc Nhiên còn xem như nhớ được nguyên nhân bọn cậu đến đây," Buổi tối thầy có rảnh không?"

" Sao thế," lão Viên nói, "Mời thầy ăn cơm?"

"Đúng vậy." mọi người chỉnh tề mà trả lời.

"Có rảnh," lão Viên cười, "Đi chỗ nào ăn?"

"...... Thầy như thế nào đều không khách sáo từ chối một chút?" Giang Lỗi nói, "Em cho rằng thầy sẽ bảo gì mà đừng phung phí, các em đều là học sinh, cũng chưa kiếm ra tiền, không cần tiêu vào những thứ không cần thiết gì gì đó."

" Thầy từ chối thật, các em lại thật không mời nữa thì phải làm sao bây giờ," Lão Viên nói," Hôm nay nhà thầy không có ai ở nhà, thầy một mình vừa lúc chưa có chỗ ăn cơm."

Cả đám cùng cười, Khấu Thầm nhìn nhìn di động:" Tôi đi đặt bàn, đi khách sạn Khấu Tiêu làm đi, thẻ của chị ấy còn ở chỗ tôi."

" Cậu có phải ăn xong còn không trả cho chị ấy đúng không?" Hoắc Nhên hỏi.

" Dù sao chị ấy cũng không cần." Khấu Thầm cười ha ha.

Sau thi sẽ được nghỉ, dù cho là loại hình thi gì, sau khi kết thúc trong phòng học bầu không khí phi thường vui vẻ, có loại ảo giác nhẹ nhàng" a! Thật tốt quá về sau đều không cần đi học."

Lúc lão Viên đi vào phòng học, rất nhiều người ngồi đủ mọi tư thế đang tán dóc, nếu không ngồi thì là nửa nằm ở trên ghế, dang rộng tứ chi, âm thanh nói chuyện phiếm có thể dùng cái chợ bán hàng để so sánh.

Lão Viên cũng không quản, chỉ gọi một bạn học đang ngồi trên cửa sổ xuống:" Xuống dưới, lần này thi không tốt còn có lần sau, không cần nghĩ quẩn trong lòng.'

Cả lớp cùng cười vang.

" Vui lắm đúng không?" Lão Viên đi lên bục giảng," Các em có hai ngày để vui vẻ, sau khi có kết quả thi thầy hi vọng các em vẫn vui vẻ , thi không tốt cũng không có gì ghê gớm, giống như thầy mới nói lúc nãy, còn có lần sau, đương nhiên quan trọng là các em phải cố gắng."

"A ——" người trong lớp đều lớn tiếng nói chuyện, cũng nghe không rõ đều đang nói cái gì.

" Aiz, não thầy đều bị tê đau cả rồi, các em nói bé đi chút," lão Viên thở dài," không lát nữa cô Lương đi lên phê bình lớp chúng ta gây ảnh hưởng lớp bọn họ."

" Văn 2 ở đối diện cũng chưa bị chúng ta phiền." Khấu Thầm vẻ mặt khó chịu nói.

" Mặt đối mặt gần nhau như thế này không dám ngại đi," lão Viên nói," Được, thầy nhắc một chút,nghỉ rồi trở lại trường chuẩn bị lễ tổng kết."

Lão Viên xoay người viết thời gian lên bảng đen:" Năm nay nghỉ hè tương đối ngắn, bởi vì hôm nay trở đi các em là học sinh lớp 12 rồi, bất kể các em có ý tưởng như thế nào cho kì thi đại học sau một năm nữa, trước hết cứ hướng đến đánh bại nó đã."

"A ——" trong phòng học lại phát ra một trận hỗn loạn tiếng la.

" Có vài lời thầy nói bây giờ có chút sớm, nhưng thầy cảm thấy nói sớm cũng được, các em có thể sớm một chút suy nghĩ cẩn thận," lão Viên nói," Cố gắng nhất định là phải cố, có một số việc là nhất thiết phải đối mặt, hoặc là nói đối với các em hiện giờ là lựa chọn tốt nhất, vậy nên không cần nghĩ nhiều thứ khác, trốn không được thì chiến, cùng là thời gian một năm, đau khổ xong thắng, so với khó chịu đủ một năm rồi lại thua sẽ không thấy uổng phí."

Tiếng nói chuyện trong phòng học chậm rãi lắng xuống.

" Đã hiểu chưa?' Lão Viên hỏi," Nên lúc có kết quả thi cũng không cần buồn, chút can đảm này có không?"

" Đã hiểu!" Cả lớp đồng thanh hô.

Hô xong lại bắt đầu kêu thành một cái chợ.

Lão Viên hướng các cậu xua xua tay:" Có thể có thể, thầy hơi lo cho trần nhà tầng dưới, học kì sau chúng ta sẽ chuyển phòng học rồi, tranh thủ rời đi trước khi nó hỏng thêm.

" Sẽ đổi phòng học sao?" Khấu Thầm nhìn Hoắc Nhiên.

" Đổi phòng không phải chuyện tốt sao?" Hoắc Nhiên nằm nhoài ra bàn," tòa nhà chúng ta cũng cũ rồi, người qua đường cũng lo lắng, may là không có tầng ba, không thì khả năng chúng ta hắt xì một cái cũng có thể sụp."

"Có chút luyến tiếc." Khấu Thầm nói.

"Tôi cũng có chút," Hoắc Nhiên nói, "Nơi này chính là nơi mối tình đầu của tôi bắt đầu nha."

Khấu Thầm không nói chuyện, cũng bò đến trên bàn, hướng cậu hi hi cười vui vẻ.

"Lão Viên nói phòng học cũ này thiết kế rất tốt, lúc giảng bài không cần cố nói lớn." Giang Lỗi từ bàn trước xoay người lại, cũng bò tới trên bàn hai cậu.

"Đúng vậy." Hoắc Nhiên đối với cái bóng đèn đột nhiên xuất hiện này có chút bất đắc dĩ, nhưng hiện tại cảm xúc của mọi người đều trên đỉnh, cậu cũng liền nhịn.

" Ba tao lần trước đến họp cũng nói, bảo ngồi dãy ghế cuối cũng vẫn nghe thấy tiếng," khấu Thầm nói," Tao lúc học lớp 10 ở tòa nhà mới bên kia đúng là không thoải mái thế này."

" Có thể do sau khi sang bên này thì mỗi ngày đều dính với Hoắc Nhiên," Giang Lỗi nói," Cho nên mới cảm thấy thỏai mái?"

" Giang Lỗi," Khấu Thầm nhìn cậu ta," Mày có phải sống quá thoải mái rồi không?"

" Không," Giang Lỗi rời khỏi bàn, xoay người về lại phía trước," Học tập quá mệt mỏi, cả người đều khó chịu... Khó chịu chết đi được..."

Thi xong thật sự khoan khoái, tuy bài tập các môn đều không ít, hơn nữa lớp 12 sẽ khai giảng sớm, kì nghỉ hè cũng bị rút ngắn lại nhiều, nhưng chỉ cần trước mắt thoải mái nhẹ nhàng, là có thể làm mọi người vui vẻ rồi.

Dù sao cũng là thiếu niên, muối nói chuyện tương lai cũng vẫn nói, nhưng những thứ có thể hưởng thụ trước mắt dù có một giây thôi, bọn cậu cũng sẽ không bỏ qua.

Nhóm bảy người cùng lão Viên, gọi hai xe, trực tiếp đi đến khách sạn chỗ Khấu Tiêu.

Lúc xuống xe, Hoắc Nhiên ngẩng dầu nhìn biển hiệu của khách sạn cảm thán.

Từ lần ở chỗ này nói cho Khấu Thầm nghe bí mật nhỏ, sau đó chưa quay lại đây thêm lần nào.

Nhưng lúc này đứng đây, cậu vẫn có thể nhớ rõ cậu cách 10 mét nhảy xuống xe, tâm tình lúc bước nhanh đến trước cửa chính của khách sạn.

Cũng nhớ rõ tâm tình lúc cậu cùng một Khấu Thầm khoác đầy ánh dương bên cửa sổ nói chuyện.

Đương nhiên, càng nhớ tâm tình của cậu lúc cẩn thận rụt rè rồi lại không màng tất cả nói ra bí mật bản thân cất giấu đã lâu.

"Đi," Khấu Thầm ôm vai cậu, ở bên tai cậu nhẹ giọng nói, "Có phải hay không nhớ đến hồi ức cũ đi?"

"Cũng không quá cũ," Hoắc Nhiên cười cười, "chuyện xảy ra cách đây có bao nhiêu thời gian đâu."

"Còn dư vị." Khấu Thầm nói.

"Có chút cảm khái," Hoắc Nhiên nói, "Cậu......"

"Hả?" Khấu Thầm quay đầu.

" Cậu lớn như vậy còn đánh cược bỏ nhà trốn đi." Hoắc Nhiên nói.

" Biến." Khấu Thầm trừng mắt.

" Nhưng cũng may cậu bỏ nhà đi." Hoắc Nhiên nói.

Lẽ ra đi ăn buffet thì không nên ngồi ghế lô, sẽ không tiện lấy đồ ăn, nhưng bọn cậu hôm nay mục đích chủ yếu không phải ăn, là muốn cảm ơn lão Viên, cho nên ngồi ghế lô thì nói chuyện vẫn tương đối thoải mái.

Hơn nữa chuyện lấy đồ ăn.... Với Ngụy Siêu Nhân một lần bê được bảy đĩa thịt , cũng không có vấn đề gì lớn.

" Các em có phải ngày thường cũng hay ở cùng nhau như thế này?" Lão Viên hỏi.

" Phải." Từ Tri Phàm rót đồ uống cho lão Viên," Chúng em mấy người đều thích ăn uống."

" NƯớng BBQ cũng cùng nhau ăn đi," lão Viên nói," mấy dì ở nhà ăn đều nhớ mặt gọi tên mấy đứa cả, mỗi ngày ăn."

" Cái này thầy cũng nghe nói?" Khấu Thầm nhìn lão Viên.

" Đương nhiên biết," lão Viên uống ngụm đồ uống," Mấy đứa các em ngày thường đi đâu, khả năng làm gì, thầy đều biết, không riêng các em, lớp chúng ta có bao nhiêu người đó, thầy đều biết gần như toàn bộ."

" Thầy như vậy là theo dõi sao?" Hoắc Nhiên cười nói.

" Coi như vậy đi, theo dõi, điều tra," lão Viên cười," Thầy chính là nhịn không được phải bận tâm, sợ các em có ai trong lòng có chuyện mà thầy không biết."

" Con thầy có phải mới học tiểu học không? Bạn nhỏ chắc hẳn rất ủy khuất," Giang Lỗi thở dài," Thầy bận rộn cả ngày, đều là nhọc lòng vì con nhà người ta."

" Không thể," lão Viên cười đến vui vẻ," Vì con gái thầy cái gì cũng có thể làm, thầy có thời gian thì đều sẽ bên cạnh em ấy, con bé còn rất thích nghe thầy kể chuyện của các em."

" Chuyện của bọn em?" Hứa Xuyên ngẩn người," Thầy ở sau lưng nói linh tinh bọn em cái gì! CÒn nói với bạn nhỏ!"

Lão Viên cười đến ly nước suýt đổ:" Đều là khen ngợi! Có một nhóm các tiểu ca ca, đánh người xấu, bắt người xấu, thấy việc nghĩa thì hăng hái làm!"

" Vậy bạn nhỏ nói gì?" Khấu Thầm để ý hỏi.

"Con bé hỏi thầy, ba đi làm thầy giáo cũng không dễ dàng đi?"

Mọi người tức khắc cười thành một đoàn.

Sau khi người phục vụ bày lên món nhóm bảy người gọi, mọi người cùng bưng ly, đứng dạy nhìn lão Viên.

" Ai da trang trọng thế này, thầy có cần đứng lên không," lão Viên cũng nhanh chóng cầm lấy ly," Thầy sao lại có cảm giác các em sắp tốt nghiệp....'

" THầy Viên." Khấu Thầm mở miệng.

"Ai." Lão Viên lên tiếng, bưng cái ly đứng lên, nhìn cậu.

Khấu Thầm không nói chuyện.

Mọi người đều quay đầu nhìn Khấu Thầm, ngày thường loại trường hợp cần nói chút gì, đều là Từ bá nói, hôm nay Khấu Thầm mở lời đầu tiên, mọi người còn đang ở mong chờ.

Khấu Thầm hắng hắng giọng, có chút xấu hổ, qua vài giây mới nói một câu:" Cảm ơn, thầy.... mời ngồi."

"Đệt." Hoắc Nhiên không nhịn được cười thành tiếng.

Lão Viên cười đến phải đỡ bàn, lại ngồi xuống: "Được, thầyngồi."

"Tri Phàm?" Khấu Thầm nhìn Từ Tri Phàm.

"Hả?" Từ Tri Phàm cũng nhìn cậu.

"Nói a!" Khấu Thầm trừng cậu ta, "Lời chúc...... Không, lời cảm ơn, mày câm cái gì?"

"Không phải," Từ Tri Phàm giơ cái ly, "Mày không nói à?"

"Tao nói cái rắm!" Khấu Thầm vẫn là trừng cậu ta.

"Thầy," Từ Tri Phàm cười xoay đầu qua, hướng lão Viên nâng chén, "Chúng em hôm nay mời thầy bữa cơm, chính là muốn cảm ơn thầy, cảm ơn thầy cho bọn em thấy được không phải giáo viên nào cũng giống nhau, cảm ơn thầy cho bọn em thấy đựo một phương diện khác của ba mẹ, cảm ơn thầy đã không bỏ rơi chúng em.... Không bỏ rơi bọn họ...."

"Có ý gì có ý gì!" Hứa Xuyên nhìn cậu ta.

"Thôi, nhịn nhịn," Hồ Dật an ủi Hứa Xuyên, "Dù gì nó cũng luôn chắc chỗ top 50."

"Nếu nói ba mẹ giống nhau" Giang Lỗi bổ sung thuyết minh, "Nó cùng chúng ta quậy với nhau xem như sa đọa."

"Tao là đắm mình trụy lạc." Từ Tri Phàm cười nói.

"Tốt," Hứa Xuyên tỏ vẻ vừa lòng, "Tiếp tục."

"Cảm ơn thầy đã cho chúng em trải qua một năm lớp 11 việc đi học là một niềm vui," Từ Tri Phàm nói," Em trước kia thường phàn nàn về giáo viên, thầy đã thay đổi em, cảm ơn thầy."

Từ Tri Phàm ngửa đầu uống sạch ly đồ uống.

"Cảm ơn thầy!" Mọi người đi theo cùng hô một câu, đem đồ uống đều uống hết.

Lão Viên cười nhìn bọn cậu: "Cũng cảm ơn các em, đã đáp lại thầy."

Mọi người đều ngồi xuống, Giang Lỗi bận rộn lại rót một vòng đồ uống.

" Thật ra các em phải nhớ," lão Viên gắp vài miếng thịt ba chỉ, vừa nướng vừa nói," Quan trọng nhất vẫn là các em không từ bỏ chính mình, chỉ cần kiên định với bản thân, sẽ có một người đồng hành không từ bỏ các em, có thể là một giáo viên, hoặc một bạn học."

" Vâng." Mọi người đồng thanh.

" Sức mạnh này của các em, ngàn lần phải bảo trì, lúc này coi như tranh đua của Khấu Thầm cùng ba em ấy mở đầu," lão Viên nói," Học kì sau đừng thụt lại về điểm cũ nha."

" Không đâu," Giang Lỗi nói," Chỉ cần không phải một mình em, mấy đứa cùng nhau như này, em còn có thể kiên trì."

Khấu Thầm nhìn Hoắc Nhiên liếc mắt một cái.

Hoắc Nhiên cũng nhìn cậu ta, khẩu hình hỏi một câu: Làm gì?

"Tôi chắc chắn có thể kiên trì." Khấu Thầm nói.

"Tôi cũng có thể ." Hoắc Nhiên cong cong môi.

Khấu Thầm ở dưới bàn vươn ra ngón tay út, Hoắc Nhiên rũ mắt nhìn nhìn, cũng vươn ngón út, cùng cậu ta câu lấy.

Hơn nửa ngày cũng không buông ra.

Sau khi cùng lão Viên ăn cơm, bọn cậu đưa lão Viên về nhà, lại như quỷ chết đói đầu thai, đi quán nướng đánh chén một trận, trở lại kí túc xá đã 12 giờ.

Nhưng hôm nay là ngày nghỉ nên ở cổng không có người trông, cũng không có giờ tắt đèn, chỉ lf so với ngày thường an tĩnh hơn.

Hoắc Nhiên nằm trên giường vẫn luôn thức, cậu bắt đầu nghĩ đến sau khi có kết quả thi, nên mang Khấu Thầm đạp xe đi phượt ở đâu.

Muốn đi thuận lợi, không đi nơi quá xa, còn phải đảm bảo có cảm thụ được cảm giác đi phượt.

A.

Vì gà mờ tìm lộ tuyến, mỗi một lần đều làm cậu đau đầu.

Khấu Thầm vốn dĩ muốn đi luôn trong hai ngày nghỉ này, nhưng Hoắc Nhiên không đồng ý, ngay từ đầu Khấu Thầm nói là đạt tiêu chuẩn mới dẫn cậu ta đi, cứ thế mà làm, tuy rằng lúc trước cũng có nói không đạt tiêu chuẩn vẫn dẫn đi.

Vì thế hai ngày này cơ bản là lăn lộn trộn lẫn với nhóm bảy người.

Nhóm bảy người hiện tại phi thường vô nhân tính, vì trả thù của năm con cẩu độc thân, Giang cẩu chùng Ngụy cẩu thầm trí còn hủy hẹn với con gái nhà người ta, chuyên tâm ở cùng hai người bọn cậu.

Vì trả thù đến trọn vẹn, mấy người thậm chí đến buổi tối cũng không buông tha, ở vườn sau nhà Khấu Thầm nướng BBQ xong thì trực tiếp ngủ lại, liền phòng cho khách cũng không chịu ngủ, tất cả ngủ trong phòng Khấu Thầm.

Trên giường trên sô pha trên mặt đất, vừa uống bia vừa tán gẫu, đến nửa đêm mới ngủ.

Tình cảnh này làm Hoắc Nhiên phảng phất như trở lại thời điểm bọn cậu đi Nếm biển, cư nhiên còn thấy rất ý nghĩa.

Ngày hôm sau phải về trường học, buổi sáng mọi người đều thức dậy rất sớm, nhà Khấu Thầm WC rất nhiều, mọi ngườiphân tán thu thập xong so ngày thường ở ký túc xá thời gian còn dư giả hơn.

Mẹ Khấu còn chưa rời giường, cả nhà chỉ có mình Khấu lão nhị dậy sớm.

Lúc bọn cậu xuống tầng dưới, Khấu lão nhị đang đứng bên bàn ăn gọi điện thoại.

" Cái gì? Môn nào?" Trong giọng nói của ông tất cả đều là không tin nổi," kém hai điểm sao? Sao có thể chứ?'

Mọi người dừng lại, nghe như lão Viên đang báo thành tích cho Khấu lão nhị.

" Kém hai điểm là sao?" Khấu Thầm đột nhiên khẩn trương, quay đầu nhìn Hoắc Nhiên," Là ông ấy kém hai điểm hay là tôi?"

" không biết." Hoắc Nhiên nhỏ giọng nói.

"Chuyện này không có khả năng!" Khấu lão nhị đột nhiên rống lên một câu, "Không có khả năng! Tôi hôm nay đến trường học, tôi muốn nhìn bài thi của nó! Tôi phải xem từng câu từng câu một!"

" Đệt," Khấu Thàm nói," Là của tôi?"

" Là giáo viên nào chấm bài!" Khấu lão nhị phi thương không phục ma rống lên," Tôi muốn nhìn xem là ai dám trừ hai điểm của con trai Khấu gia tôi!"

( lão đại uy mãnh!!!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top