Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 117

Ôm nhau trong nhà vệ sinh thì không thể nào đặ biệt tốt được, tuy hai người các cậu ôm nhau rất trong sáng, nhưng không đợi đến khi có người đi vào, Khấu Thầm đã buông lỏng tay.

"Chỗ như này không thể nào có hông khí lãng mạn được." Cậu ta thở dài.

"Nhưng vẫn rất là có không khí sinh hoạt." Hoắc Nhiên nói.

Khấu Thầm nở nụ cười, đến bồn rửa tay soi gương, sử lại tóc một chút:" Đi thôi, về lớp, tôi còn muốn xem điểm của các cậu thế nào."

"Của tôi hẳn là không tồi." Hoắc Nhiên nói.

"Về nhà sẽ có thưởng sao?" Khấu Thầm hỏi.

"Không có," Hoắc Nhiên nở nụ cười, "Thi không tốt cũng không có ai sẽ nói gì."

"Thật hâm mộ nhà cậu ở phương diện này cảm giác như chỉ cần'con thấy vui là được'." Khấu Thầm chậc một tiếng.

"Cũng không phải," Hoắc Nhiên nghĩ nghĩ, "Kỳ thật tôi có đôi khi cũng muốn ba mẹ mắng tôi.'

"Lời này nói có chút thiếu đánh," Khấu Thầm nói, "Sao không ăn thịt băm."

"Hiện tại rất có phong phạm học bá nha ." Hoắc Nhiên nói.

"Tôi chính là." Khấu Thầm nói.

"Loại tinh thần này vẫn là rất tốt." Hoắc Nhiên gật gật đầu.

Lần này nhóm bảy người đích xác có tiến bộ không nhỏ, được cả các giáo viên bộ môn điểm danh khen ngợi, trừ Siêu Nhân môn tón không đạt ra, mọi người đều đạt tiêu chuẩn hết.

Như trong dự kiến của Khấu Thầm, nhóm người này thì cậu thành tích kém nhất, cậu có thể đạt tiêu chuẩn, những người khác đều sẽ không có vấn đề gì.

Lúc được nghe tuyên dương, trong lòng Khấu Thầm mỹ tư tư còn hơn so với nhận được giấy khen của cảnh sát .

Bài thi đều phát xong, ánh mắt cậu đầu tiên nhìn môn tiếng anh, cậu muốn nhìn xem ở chỗ nào Khấu lão nhị moi được thêm hai điểm.

"Đại khái là chỗ này đi," Hoắc Nhiên ghé vào bên cạnh cậu cùng nhìn, "Chỗ này đánh sai rồi lại khoanh đúng lại."

"Ừ," Khấu Thầm gật gật đầu, "Tôi ban đầu viết s, sau lúc kiểm tra lại cảm thấy không đúng, nên sửa."

"Lần sau có sửa, cậu viết hẳn lại lên trên, nếu không có ba cậu đi xem lại bài thi thì mệt rồi, cậu không phải là không biết cách sửa bài chứ?" Hoắc nhiên hỏi.

"Tôi đây không phải thiếu kinh ghiệm thi cử sao," Khấu Thầm nói," Tôi trước đây làm sao sửa bài được, có đáp án điền vò đã là không tồi rồi."

Thời điểm thu dọn đồ rời kí túc xá cả bảy người đều hỉ khí dương dương, ai không biết còn tưởng bọn cậu thu được thông báo nhập học của Bắc Đại.

" Hai đứa mày có phải muốn đi chơi?" Giang Lỗi hỏi Hoắc Nhiên.

"Ừ." Hoắc Nhiên gật gật đầu.

" Đi bao lâu?" Giang Lỗi hỏi.

" Chắc hai ngày, thời gian dài sợ gà mờ không thích ứng nổi, hiện tại thời tiết nóng rồi, đạp xe rất mệt." Hoắc Nhiên nói.

"Lần nào đó chúng ta lại cùng đi," Giang Lỗi nói, "Hồ Dật bảo đi biển."

"Được," Hoắc Nhiên nhìn nhìn lắc tay thanh niên thời đại mới, Đội Nếm biển lại có thể hành động rồi, cậu cười cười,' Muốn hay không ghi bút kí về vị nước biển?"

" Quay video," NGụy Siêu Nhân nói," Tri Phàm sẽ edit."

"Cái gì?" Từ Tri Phàm nhìn cậu ta.

"Không biết nó cũng có thể học," Hứa Xuyên nói," Về sau những việc thế này đều có thể giao cho nó."

"Bọn mày có thể giác ngộ một chút rằng vốn dĩ tao không nên cùng bọn mày chơi đi," Từ Tri Phàm cười nói," Lão Viên nói lần này tao bị lùi năm hạng."

"Tao đệt," Giang Lỗi sửng sốt, "Thật à?"

"Thật sự." Từ Tri Phàm đau đớn gật gật đầu.

"Quá bi thương," Hứa Xuyên cầm tay phải cậu ta, "Tri phàm."

"Bi thống!" Giang Lỗi cầm tay trái cậu ta.

Tiếp theo mọi người sôi nổi đi qua, cầm lấy tay, cánh tay, biểu tình ngưng trọng mà lắc lắc.

"Nhưng bọn tao sẽ không bỏ qua cho mày." Hoắc Nhiên nói.

"Dám chạy đánh gãy chân!" Khấu Thầm lạnh mặt trừng mắt nhìn liếc mắt một cái.

Ở cổng trường đều là phụ huynh tới đón cùng xe, nhóm bảy người hầu như đều là tự về nhà, hôm nay đồ nhiều, hơn nữa mọi người cùng người trong nhà khoe ra thành tích, nên hôm nay phụ huynh đến đặc biệt đủ.

Cả đám chào hỏi ba mẹ của nhau cười đến mặt đều sắp cứng lại.

Nhưng nhà Hoắc Nhiên không có người tới đón, vì Khấu Thầm một hai đòi đưa cậu về, cho nên Hoắc Nhiên bảo ba cậu đừng tới, cùng mọi người chào tạm biệt xong thì cùng lên xe Khấu lão nhị.

Lúc kéo cửa sau ra thì một quả cầu lông xù đen trắng phi tới.

Hềnh hệch.

" Soái...." Hoắc Nhiên tiếp đón cũng chưa kịp làm hết, đã bị Soái Soái thè lưỡi liếm hai cái lên mặt, cậu nhảy lùi lại phí sau vài bước," ai! Mau quản con chó ngốc nhà cậu!"

"Ca ca ôm một cái!" Khấu Thầm mở ra cánh tay, soái soái từ trong xe vừa giẫm chân, bổ nhào vào trên người cậu ta.

Cậu ta ôm chặt soái soái, dùng sức mà xoa lông.

Hoắc Nhiên thở dài, một bên cầm giấy lau mặt, một bên nhìnlông Soái Soái bay loạn dưới nắng, còn có bên cạnh có ánh mắt của các nữa sinh.

"Lên xe," Hoắc Nhiên thấp giọng nhắc nhở, "Trong chốc lát đi không được!"

"HẢ?" Khấu Thầm quay đầu lại nhìn cậu.

"Soái soái sẽ bị vuốt trọc!" Hoắc Nhiên đẩy cậu ta một cái, "Cậu......"

"Khấu Thầm! Đây là chó cậu chụp đăng lên vòng bạn bè sao!" Đường Duy chạy tới," Soái Sói đúng không!"

"Ừ." Khấu Thầm gật gật đầu.

"Má ơi ——" ngũ hiểu thần giương cánh tay liền nhào tới, "Đầu to —— quá đáng yêu ——"

Khấu Thầm lúc này mới phản ứng lại lời Hoắc Nhiên mới vừa nói là có ý gì.

Soái soái nhanh chóng học sinh ở cổng trường chuẩn bị về nhà quây quanh, không đầy hai giây sau cậu phát hiện ra dây dắt cũng không còn trong tay cậu, Soái Soái bị nhóm nữ sinh dắt tới bên cạnh ven tường.

"Kêu soái soái hả?"

"Quá đáng yêu, thật ngoan a!"

"Lông của em thật dày nha, soái soái, em không nóng hả?"

" Lưỡi thè ra này, là đang cười hay bị nóng nha?"

Nhóm nữ sinh ngày thường nói chuyện đều rất hung, lúc này lại đối với soái soái lại vừa dịu dàng vừa đáng yêu.

Khấu lão nhị hạ kính cưa xe, hô lên với bọn cậu một câu:" Ba đi lên trước tìm chỗ đỗ xe,  hai đứa cướp chó về rồi lên phía trước tìm ba."

" Dạ." Khấu Thầm lên tiếng, lại quay đầu nhìn người vây quanh soái Soái," Đệt, thế này làm sao đoạt về."

" Không ngờ rằng," Hoắc Nhiên nói," Khấu đại soái ca không có lực hấp dẫn bằng một con chó."

" Trong mắt đa số nữ sinh thì nam sinh không bằng chó mèo mà." Khấu Thầm tà khí liếc mắt cậu một cái" Hấp dẫn cậu là được, tôi quản người khác làm gì."

Hoắc Nhiên cười không nói chuyện.

"Khấu Thầm," Lý Y một hồi quá mức, cười hỏi, "Soái soái nghehiểu tiếng người không?"

"Nghe hiểu." Khấu Thầm nói.

"Chúng tớ xoa gãi cho nó thoải mái như vậy, cậu gọi nó, nó còn theo cậu không?"

đây đem nó cào đến như vậy thoải mái, ngươi kêu nó, nó còn sẽ đi theo ngươi sao?" Lý y một lại hỏi.

"Sẽ." Khấu Thầm cong cong khóe miệng.

"Vậy thử một chút." Đường duy hứng thú.

"Tay đừng bắt lấy vòng cổ," Khấu Thầm nhắc nhở cô, "Sức nó lớn, lát bị kéo theo sẽ bị thương."

"được." Đường duy buông lỏng tay ra.

Khấu Thầm huýt sáo một tiếng.

Lỗ tai Soái Soái dựng lên hơi xoay, không đợi mọi người phản ứng lại, nó đã vèo một cái lẻn đến trước mặt Khấu Thầm,  hai chân trước với lên cánh tay Khấu Thầm, còn sủa hai tiếng như muốn được khen ngợi.

" Oa—" Các nữ sinh phát ra tiếng cảm thán, tiếp theo thì lấy di động ra.

"Đi đi đi đi," Hoắc Nhiên chọc eo Khấu Thầm một chút, "Trong chốc lát lại bị cướp mất!"

"Soái, đi, tìm ba ba đi." Khấu Thầm túm lấy dây dắt, xoay người dắt theo Soái Soái chạy hướng đến phía trước.

Hoắc Nhiên chạy nhanh đuổi kịp.

Soái soái vẫn là rất thông minh, đi phía trước chạy được 50 m, liền tìm thấy xe Khấu lão nhị, hướng về phía cửa xe sủa hai tiếng.

"Cậu với nó  đi lên trước đi," Hoắc Nhiên nói, "Tôi sợ nó lại liếm tôi."

"Nó là nhớ cậu, thấy cao hứng," Khấu Thầm mở cửa xe, đem soái soái đẩy đi vào, lại tiến đến bên tai Hoắc Nhiên nhỏ giọng nói, "Tôi nếu là mấy ngày không gặp cậu, tôi cũng muốn liếm."

"Lên xe!" Hoắc Nhiên lập tức sợ tới mức rống lên nói.

Khấu Thầm cười đến khặc khặc, hoàn toàn đã không còn loại khí chất khốc suất trước mặt nữa sinh lúc nãy.

"Vui như vậy," Khấu lão nhị khởi động xe, "Hoắc Nhiên thi thế nào?"

"Còn được ạ." Hoắc Nhiên cười nói.

"So với con giỏi hơn nhiều," Khấu Thầm nói, "Nhưng dù sao cậu ấy so với con vốn đã giỏi hơn."

"Vậy tiến bộ nhiều như vậy, ba mẹ cháu khẳng định vui vẻ." Khấu lão nhị nói với Hoắc Nhiên.

"Vậy cũng không nhất định," Khấu Thầm nói, "Ba cho rằng ai cũng giống như nhà chúng ta so, thành tích không tốt liền muốn đánh một trận, thành tích tăng một chút lại phủng lên tận trời."

" Con nếu là không muốn lên trời cao thì ba cho con xuống dưới nhé?" Khấu lão nhị nhìn cậu ta qua kính chiếu hậu.

" Không cần, co muốn ở trên trời thêm một lát." Khấu Thầm chậc một tiếng.

"Hoắc Nhiên," Khấu lão nhị nói, "ba mẹ cháu nhất định rất vui, trước đây thành tích của cháu không tốt,  bọn họ không nói, không có nghĩa là họ không thèm để ý, chẳng qua phương thức thể hiện khác nhau mà thôi, cháu có tiến bộ họ khẳng định sẽ rất cao hứng.

"Vâng." Hoắc Nhiên dùng sức gật gật đầu.

" Hai đứa có phải muốn đi đạp xe?" Khấu lão nhị hỏi," Còn vị trí dẫn người theo nữa không?"

"Ba?" Khấu Thầm cảnh giác mà nhìn chằm chằm cái gáy Khấu lão nhị .

"Không còn ạ." Hoắc Nhiên trả lời.

Khấu Thầm thực vui mừng mà vỗ vỗ chân cậu.

"...... Các con đi bao nhiêu người?" Khấu lão nhị hỏi.

"Cả cháu là hai." Hoắc Nhiên nói.

"Chú cùng mấy người bạn cũng muốn đi," Khấu lão nhị không chịu từ bỏ,"Bọn chú...."

" Chú," Hoắc Nhiên nói," Kiểu thanh niên trẻ như bọn cháu, không phải vạn bất đắc dĩ, thì không muốn dẫn theo một hội người giàcùng ra ngoài."

" Ai là hội người già! Ai già!" Khấu lão nhị rống lên," Hoắc Nhiên cháu cũng may không phải con trai chú, nếu mà phải, sớm muộn gì cũng cùng Khấu Thầm bị băm thành lạp xưởng."

Khấu Thầm dựa vào trên người Soái Soái, chân vắt lên đùi Hoắc Nhiên, cười nửa ngày.

Lúc HOắc Nhiên về đến nhà, mẹ cậu đang trong bếp vội váng nấu cơm.

" Con trai đã trở về," ba cậu thăm dò vào trong bếp nói một câu," Sắp được ăn rồi đi?"

" Còn hai món nữa," mẹ cậu ở trong bếp gọi một tiếng," Nhiên Nhiên---"

" Vâng---" Hoắc Nhiên đặt đồ xuống đi vào bếp, cùng mẹ ôm một chút.

" Trước đi tắm đi," mẹ cậu nói," Tắm xong ăn cơm là vừa."

"Vâng." Hoắc Nhiên gật gật đầu.

Giống như từ trước tới nay, ba mẹ cậu đều không hỏi đến chuyện thành tích, đi họp phụ huynh cũng sẽ không tìm giáo viên chủ nhiệm hỏi thăm tình huống của cậu.

Cậu mở cửa tủ lạnh chai nước đá uống hai ngụm:"Con lần này thi cuối kì, thành tích cũng không tệ lắm."

" Thật không?" Ba cậu xuất hiẹn trước cửa phòng bếp.

" Tốt hơn so với học kì 1 sao?" mẹ cậu hỏi.

" Tốt hơn rất nhiều," HOắc Nhiên cười cười," Không chỉ là đạt tiêu chuẩn."

" Thật sao?" mẹ cậu quay đầu qua, trên mặt khôn giấu được vui vẻ.

" Ba.... xem bài thi nhé?" ba cậu hỏi.

Trước kia trừ những bài yêu cầu kí tên, ba mẹ cậu sẽ không yêu cầu xem bài thi của cậu.

" Chờ chút ạ." Hoắc Nhiên xoay người ra phòng khách.

Không biết vì cái gì, cậu lúc này đột nhiên có chút đắc ý nho nhỏ, có loại vui sướng muốn đem khoe ra.

Ba đi theo cậu ra pòng khách, ngồi xuống sô pha, còn đem ấm với chén uống trà dẹp gọn.

Hoắc Nhiên đem một tập bài thi đưa cho ông, ba cậu lại trải bài thi lên trên bàn trà: "  Con không có xếp đồ vào trong cặp sao?"

" Không có ạ," Hoắc Nhiên cười ha ha hai tiếng," NHét nhét nhét liền loạn lên."

Ba cậu không nói chuyện, trước nhìn điểm từng bài thi một, sau đó quay đầu nhìn cậu một cái:" Thời gian gần đây con rất chăm chỉ, ba cùng mẹ con còn cảm thấy kì quái, ngày thường bài tập chưa đến hạn cuối đều không làm, trận này vừa về đến nhà liền làm bài tập xong còn ôn tập..."

Hoắc Nhiên cười không nói chuyện.

"Thật đúng là...... Tiến bộ rất lớn?" ba cậu lại nhìn một lần bài thi, ở trên vai cậu vỗ hai cái, lại gãi gãi, " Sao đột nhiên lại có động lực học tập như vậy?"

" Cũng là đua theo mọi người," Hoắc Nhiên gãi gãi tóc, có chút ngượng ngùng," KHấu Thâmg bị ba cậu ta ép, đánh cược muốn các môn đều đạt tiêu chuẩn, không thì phải xuất ngoại, sau đó cậu ta lôi kéo mấy đứa bọn con cùng nhau, cho nên mấy người bọn con thi so với trước đây đều tốt hơn, Siêu Nhân có môn toán không  đạt tieu chuẩn, nhưng ccs môn khác đều đạt, à cũng không phải, Tri Phàm bị bọn con túm tụt năm hạng, thảm quá.... Bọn con phải mời cậu ta một bữa cảm ơn cho tử tế mới được."

Ba cậu nở nụ cười, hơn nửa ngày mới khẽ thở dài:"  Thật ra thành tích của con có ra sao cũng không có việc gì, đương nhiên, như bây giờ thì càng tốt."

Hoắc Nhiên trầm mặc trong chốc lát, quay đầu qua nhìn ba:" Con kì thật rất hâm mộ KHấu Thầm."

" Tại sao?" Ba cậu nghiêng người qua, nghiêm túc hỏi.

" Thì... Ba cậu ấy mắng cậu ấy, khi còn nhỏ còn đánh nữa." Hoắc Nhiên nói.

"... Con là muốn ba đánh con?" Ba cậu có chút mê mang.

"Không không không, không phải," Hoắc Nhiên nở nụ cười, ngẫm lại lại nói, "Con là hy vọng hai người đối với con có yêu cầu."

Ba nhìn cậu không nói gì.

Hoắc Nhiên không biết ba có hiểu ý mình không.

Một lát sau ba cậu mới rót một chén trà uống:" Ba hiểu ý con."

" Nên mắng ba liền mắng, nên đánh thì đánh," Hoắc Nhiên nói," Đừng mềm lòng, ba mẹ chính là quá thương con, đương nhiên!"

Cậu nói được một nửa thì nhanh chóng bổ sung:" Nhưng cũng không thể quá đáng như chú Khấu được."

Ba cậu cười một tiếng, vỗ lưng cạu:" Ba biết, ba biết."

" Thành tích thật tiến bộ sao?" Mẹ cậu từ trong phòng bếp bưng canh ra.

" em nhìn đi," ba cậu đưa bài thi qua," Lần này mấy đứa nó đều tiến bộ không ít."

Mẹ cậu không xem kĩ như ba cậu, nhưng chính là vừa xem vừa cười.

Hoắc Nhiên nâng má, dựa vào sô pha nhìn bọn họ.

Rất kiêu ngạo.

Cơm nước xong thì Khấu Thầm gọi điện đến, thúc giục hỏi rõ giờ xuất phát.

" Không phải nói ngày kia rồi sao? Ngày mai cậu không cần cùng ba mẹ, chị gái với anh rể chúc mừng cậu không cần xuát ngoại nữa sao?" Hoắc Nhiên nói.

"Trở về lại chúc mừng," Khấu Thầm nói," Tôi xuống bếp đấy, làm chanh vịt, ba tôi nói bảo các cậu cùng đến."

"...... Có thể làm sao?" Hoắc Nhiên hỏi.

"Đừng lạc đề!" Khấu Thầm lúc này rất cảnh giác mà không bị dắt, "Ngày mai, đi ra ngoài chơi! Ba tôi lúc sáng mới đem xe đi bảo dưỡng, mới lấy về."

"Ai......" Hoắc Nhiên duỗi cái eo lười, "Được rồi, ngày mai thì ngày mai, cậu tự chuẩn bị đồ của cậu cho tốt là được, trừ bỏ ví tiền với cái ba lô sắp xếp như lần trước, thì cái gì cũng đừng mang, càng ít càng tốt, mang nhiều, không trở được, tôi sẽ không chở giúp cậu đâu."

"Yên tâm đi!" Khấu Thầm nói, "Có lều đôi đúng không?"

"Lều đơn, lều đôi không xếp gọn được," HOắc Nhiên nói," Tự mình chuẩn bị lều của mình đi."

"Hai chúng ta, tách ra ngủ?" Khấu Thầm nói, "Cậu có phải đầu óc bị Soái Soái liếm phẳng rồi?"

"Hai người mang không được! Lúc thu lại rất lớn!" Hoắc Nhiên đè nặng thanh âm.

"Được rồi," Khấu Thầm thực dứt khoát mà không có kiên trì, "Đã biết, lều đơn lều đơn."

Hoắc Nhiên ngày hôm sau mới biết được, Khấu Thầm như vậy dứt khoát như vậy phối hợp như vậy nghe lời nguyên nhân là cái gì.

"Cậu mẹ nó," Hoắc Nhiên kiểm tra đồ trong ba lô cậu ta, "Không mang lều trại?"

"Cậu không phải mang theo sao?" Khấu Thầm nhướng mày.

"Tôi mang của tôi!" Hoắc Nhiên trừng mắt cậu ta, "Của cậu đâu!"

"Bị soái soái xé." Khấu Thầm nói, "Cậu cũng biết rồi đó, nào kéo nào cắn, trong nhà có một đứa như vậy rất khó bảo toàn đồ vật...."

"Biến." Hoắc Nhiên nói, "Cậu thế mà mang một con chó ra làm lá chắn."

"Dù sao tôi hiện tại không có lều trại." Khấu Thầm câu lấy khóe miệng.

"Tôi có." Hoắc Nhiên nói.

"Không, cậu không có." Khấu Thầm nhanh chóng bắt được cánh tay cậu.

Hoắc Nhiên cùng cậu ta giằng co trong chốc lát, cắn răng một cái, sải bước lên xe: "Được, hôm nay cho cậu biết hai người ngủ lều đơn là trải nghiệm gì, nói trước, ngủ không được cậu phải ra ngoài nuôi muỗi.'

" Tôi lại muốn nhìn xem, muỗi nào dám cắn tôi!" Khấu Thầm vỗ lên tay lái một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top