Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 53

"Các cậu không phải tìm lộ tuyến sao?" Khấu Thầm vẻ mặt chẳng hề để ý, tiếp tục chơi di động, "tôi nghe đây."


"Bảo mày nhìn xem khách sạn mày có nghe không hả?" Hứa Xuyên cười hỏi.


"Có nói sao?" Khấu Thầm ngẩn người, quay đầu nhìn Hoắc Nhiên


"......tôi đang không nghe." Hoắc Nhiên có chút xấu hổ mà quay đầu, hắng hắng giọng nói.


"Cho nên đã bảo phải chú ý," Giang Lỗi thở dài, "Chờ mọi chuyện xong xuôi, bọn tao lại chúc phúc cho hai đứa mày."


"Cái quỷ gì." Hoắc Nhiên quay lại đầu, trừng Giang Lỗi.


"Một trong hai đứa phải có bạn gái đi," Giang Lỗi nói, "Quấn quýt nhất ban mẹ nó là hai bọn mày"


Khấu Thầm vui sướng mà nở nụ cười, chỉ vào Hoắc Nhiên: "Đã nhìn ra đi, này là lão bà của tao."


"Biến đi!" Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.


Khấu Thầm thu hồi tươi cười, đại khái bị cậu trừng đến cũng có chút xấu hổ, cúi đầu cầm di động: "Khách sạn đặt trước có yêu cầu gì không? Không thì tao liền tìm cái bốn sao trở lên."


"Đại ca," Ngụy Siêu Nhân hướng cậu ta làm cái vái, "Chúng ta là những học sinh cao trung bữa nay lo bữa mai, đi ra ngoài du lịch đều là ba mẹ trong nhà phê duyệt đó."


"Tao ra tiền," Khấu Thầm nói, "Tao tiền mừng tuổi năm ngoái còn chưa có động đâu, nhà tao thân thích ra tay đều hào phóng, năm nay khẳng định lại là một lì xì lớn."


"Tao ra tiền đi," Từ Tri Phàm nói, "Rốt cuộc......"


"Dù sao cũng là tao đề nghị đi du lịch," Khấu Thầm nói, "Mày đừng cùng tao tranh,tao phiền nhất người khác cùng tao tranh trả tiền."


Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.

Đúng không?

Nói đến thật cmn tiêu sái.

Tiền ăn trong thẻ của tôi bao giờ cậu nạp trả hả?


Khấu Thầm hẳn là cảm ứng được tiếng lòng của cậu, nghiêng qua đầu, nhưng còn chưa có đạt tới trình độ có thể đọc ra nội dung, cho nên Khấu Thầm chỉ là quay đầu đi hướng cậu cười cười, liền tiếp tục lướt di động.


Hoắc Nhiên nằm nhoài trên bàn, nghiêm túc mà nghe vài người quy hoạch hành trình.

Phân công nhau, chia ba tổ, Hoắc Nhiên Khấu Thầm, Từ Tri Phàm Giang Lỗi Hồ Dật, Hứa Xuyên Ngụy Siêu Nhân.


Phân ba phương hướng, trừ bỏ cái tiểu khu dì Hồ từng ở, còn có lân cận mấy cái tiểu khu, từng bước từng bước tìm qua.


"Có bất luận cái gì tình huống đều lập tức báo vào trong nhóm chat," Từ Tri Phàm nói, "Đừng tự mình xử lý, tình huống khẩn cấp lập tức báo nguy."


"Yên tâm." Khấu Thầm nói.


Hoắc Nhiên nói muốn đi du lịch, ba mẹ đều đồng ý, hỏi đi với ai, theo thường lệ lưu phương thức liên hệ, Hoắc Nhiên đem liên hệ của vài người đều viết vào.


"Có bên ngoài hạng mục sao?" Lão ba hỏi.

"Không có," Hoắc Nhiên nói, "Chính là du lịch ở thành phố, không cần mang trang bị, du lịch bình thường thôi."

"Con trai mẹ đã lâu rồi không du lịch đơn thuần rồi," mẹ ôm cánh tay cậu dựa vào trên người cậu,
"Chụp nhiều ảnh vào, mẹ còn chưa có đi qua đó, phía nam lúc này cũng đều không còn màu xanh, nhưng vẫn xinh đẹp."


"Vâng," Hoắc Nhiên gật gật đầu, "Lại mang về cho hai người thật nhiều đặc sản."

"Vậy đừng mang theo, không tốt," ba nói, "Các con chỉ cần chơi vui, đừng nhọc lòng mang đồ vật gì đó."

"Dạ." Hoắc Nhiên cười cười.

"Con còn không có nói cho mẹ," mẹ quơ quơ cánh tay cậu, "Ngày đó họp phụ huynh, ba con có khóc không? Ba con nói rất nhiều phụ huynh đều khóc, đứa nhỏ các con giúp ở bên ngoài cũng khóc đến rối tinh rối mù."


"Ba con thật không khóc," Hoắc Nhiên nhìn ba, "Ba còn cười cơ, không biết nhìn đến ai."

"Rất có ý tứ, ba đoán là nữ sinh, ngoài mặt thì con ngoan trò giỏi, sau lưng kì thật là cuồng dã đồ long công chúa," ba cười nói, "Bất quá lão Viên của các con, muốn bảo mật, ta không thể nói cho con."

"Cứ vậy đi." Hoắc Nhiên không hỏi nhiều.

"Con viết cái gì?" Lão mẹ hỏi.

"Bảo mật," Hoắc Nhiên nói, "Về sau có cơ hội cùng hai người nói, hiện tại có chút ngượng ngùng."

"Ai nha thật đáng yêu," mẹ nhéo nhéo mặt cậu, "con trai mẹ như thế nào lại đáng yêu như vậy."

"A......" Hoắc Nhiên tránh thoát mẹ, trốn trở về phòng mình.


Trước kia bị người ta nói đáng yêu, cậu trừ bỏ bất đắc dĩ, đã không có cảm xúc quá mãnh liệt, nhưng hiện tại vô luận ai nói cậu đáng yêu, cho dù là mẹ cậu, cậu bên tai đều sẽ vang lên thanh âm Khấu Thầm.


"Bé đáng yêu!"

Hoắc Nhiên vẫn luôn cảm thấy trải qua một cái học kỳ mài giũa, chính mình đối với bất luận trạng thái gì của Khấu Thầm đều hẳn là có thể tiếp nhận rồi, nhưng sáng sớm hôm sau, bọn họ bảy người gặp ở sân bay, cậu vẫn là không nhịn được.

"Cậu đây là bị nghiện rồi đi?" Cậu trừng mắt Khấu Thầm.

"Làm sao," Khấu Thầm cúi đầu tự đánh giá mình một chút, lại xoay qua nhìn mình trong gương,
"Không phải rất chuyên nghiệp sao?"

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta một bộ đồ giữ nhiệt, đi giày leo núi, áo choàng dày, còn là loại chống bụi, quả thật phục sát đất: "Chúng ta là đi đến thành phố, chủ yếu là mấy khu dân sinh bình thường, cậu sao lại không biết phối đồ như vậy?"

"Không cần thiết." Khấu Thầm nói.

"......cậu cả đống này đều như vậy đi?." Hoắc Nhiên nói.

"
" Tôi vui là được," Khấu Thầm cười cười, "Có ý kiến sao?"

"Không có." Hoắc Nhiên thở dài.

"Cậu nói thật xem, tôi như thế này có phải rất phong độ đúng không." Khấu Thầm hỏi.

"Nói thật, đúng vậy." Hoắc Nhiên gật đầu.

"Đẹp trai không?" Khấu Thầm lại hỏi.

"Đẹp trai." Hoắc Nhiên thành thật mà tiếp tục gật đầu.

"Vậy được rồi, ngọc thụ lâm phong," Khấu Thầm búng tay một cái, "Còn có cái gì không thể."

Nhóm bảy người các cậu ngày thường đều không hay ra ngoài chơi, nhìn thấy đồ bộ của Khấu Thầm đều tỏ vẻ cậu ta phi thường khốc soái, sớm biết thế chính mình cũng nên mặc một thân trang phục như vậy.

"Đó chính là đồ đội." Ngụy Siêu Nhân nói.

"Chủ ý hay," Giang Lỗi đập tay với cậu ta, "Lần này là không có cơ hội, về sau vẫn là có cơ hội, quần áo khó trưng, ngày thường đều mặc đồng phục, nhưng là chúng ta có thể đeo vòng đội, giày đội kiểu vậy."

Cái suy nghĩ dở hơi này thế mà tất cả đều vô cùng nhất trí khen ngợi.

Hoắc Nhiên cảm thấy đây đại khái chính là ma lực của việc du lịch tập thể, ngay khoảnh khắc tập trung lại ở sân bay,bọn họ liền không còn nề nếp hay khoảng cách gì nữa,tuy rằng vốn dĩ cũng cơ bản không có.

Nhưng hiện tại chính là từ đứng gần nhau, cảm giác lại như ôm thành một mớ vậy..

Hoắc Nhiên nhìn thoáng qua Khấu Thầm, không sai, chính là loại cảm giác này.

Bất chợt có cảm giác thân mật.

"Nghe nói cách tốt nhất cùng bạn bè vui chơi chính là cùng nhau đi du lịch," lúc qua kiểm an, Hứa Xuyên vừa đi vừa nhắc nhở bọn họ, "Chúng ta đừng xảy ra mâu thuẫn, có suy nghĩ hay bất mãn gì đều phải nói ra, đừng nghẹn, nghẹn dễ hỏng."


Cả đám nhìn cậu ta gật gật đầu.

Lên máy bay rồi, Khấu Thầm tự nhiên vẫn là ngồi bên cạnh Hoắc Nhiên, đem tay vịn ở giữa nhấc lên, sau đó cả người đều hướng bên cậu dựa vào.

"Tôi cũng không gầy," Hoắc Nhiên nâng cánh tay rồi không hạ xuống được," cậu có thể để lại chút chỗ ngồi cho tôi được không?"

Khấu Thầm dựa đầu vào vai cậu, nhắm hai mắt lại.

Hoắc Nhiên đành phải đẩy đầu cậu ta ra. đem cánh tay hạ xuống, sau đó lại đem đầu cậu ta thả lại trên vai mình.


Sắp xếp xong, Khấu Thầm mới mở mắt: "Tôi nhớ tới một chuyện này."

"Nói." Hoắc Nhiên nói.

"Tôi có phải mặc quá nhiều rồi không?" Khấu Thầm hỏi, "Bên kia còn chưa có bắt đầu mùa đông đi?"

"Bên kia qua đông rồi," Hoắc Nhiên nói, "Chốc nữa tới nhà vệ sinh cởi ra là được."

" Cậu cũng cởi?" Khấu Thầm hỏi.

"Tôi cởi áo lông vũ là được," Hoắc Nhiên nói, "Bên trong mặc áo thun."

"Cậu thế mà không nhắc tôi?" Khấu Thầm nhíu mày, nhỏ giọng nói.

"Tôi còn cho rằng đây của cậu là thời trang," Hoắc Nhiên nhìn cậu ta cũng nhỏ giọng nói, " cậu là thiếu gia có tiền, thích như thế này không chừng?"

"Tôi lại chưa đi du lịch nhiều." Khấu Thầm nói.

Hoắc Nhiên có chút giật mình mà nhìn cậu ta.

"Thời điểm còn ở quê học, chẳng ai đưa đi du lịch," Khấu Thầm nắn đầu ngón tay, " về đây rồi thì lại không vui vẻ gì với ba tôi,, mỗi lần ông nói đi chỗ nào tôi đều không muốn đi, sau đó cũng chẳng tìm được bạn học nào có thể cùng đi......"



Hoắc Nhiên vỗ vỗ lên chân cậu ta, lấy đó làm an ủi.


"cậu đi đâu cũng không muốn mang tôi theo." Khấu Thầm nói.

"......cậu chính là chờ để nói câu này đúng không?" Hoắc Nhiên trừng mắt nhìn cậu ta.

"Đúng vậy," Khấu Thầm nói, "Cậu muốn nói gì sao."

" được rồi, đưa cậu theo." Hoắc Nhiên nói.

" cậu thật yếu lòng, Hoắc Nhiên," Khấu Thầm nở nụ cười, "Dễ dàng bị hại."

"Đúng không, cậu ngược lại cứng sao?" Hoắc Nhiên híp mắt.

Khấu Thầm nhìn cậu: "cậu tuỳ thời đều có thể mắng một câu đúng không?".

Hoắc Nhiên thanh thanh giọng nói, chuyển đầu, trừng mắt bên ngoài nhìn mây..

Thành phố không có mùa đông chính là rất khác, lúc xuống máy bay Giang Lỗi cảm thụ một chút: "Tao không có mất cảm giác đi, có phải hay không không lạnh?"

"Đúng." Từ Tri Phàm nói.

"Tao đệt, thật sảng khoái." Ngụy Siêu Nhân nhanh chóng cởi áo khoác trên người, nhét vào trong vali..

Khấu Thầm bởi vì võ trang quá đầy đủ, chỉ có thể đi WC.

"Mày không đi à?" Giang Lỗi nhìn Hoắc Nhiên.

"Tao không cần." Hoắc Nhiên nói.

"Nó cởi quần áo mày không đi cùng à?" Giang Lỗi nói.

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta: " tại sao?"

"Không giúp nó lấy quần áo sao?" Giang Lỗi nói, "nó còn phải cởi quần......"

Hồ Dật ở bên cạnh cười lên tiếng: "mày tha cho Hoắc Nhiên đi."

"Mày chết......" Hoắc Nhiên chỉ vào Giang Lỗi lời nói còn chưa nói xong, di động vang lên một tiếng, cậu lấy ra tới nhìn thoáng qua, phát hiện là Khấu Thầm gửi tin nhắn thoại đến.

" Tôi đệt, cậu vào giúp tôi một chút, các ngăn đều đầy người rồi, trên bồn đều là nước nữa",

Hoắc Nhiên chỉ phải cắn răng vào WC.

Khấu Thầm bộ trang phục kia xem ra hoàn toàn chính là vì chơi giả ngầu cho đã nghiền, quần áo bên trong vali đều cùng bên ngoài không quan hệ, Hoắc Nhiên rất bội phục tinh thần bệnh tâm thần của cậu ta.

"Giúp tôi xếp một chút đi Nhiên Nhiên." Khấu Thầm đổi xong quần áo, kéo ra ba lô xách tay xách lên.

Hoắc Nhiên xếp gọn thành cuốn, một cái cuốn một cái cuốn mà bỏ vào trong bao: " sao quần áo của cậu có mùi nước hoa?"

"Giờ cậu mới ngửi được?" Khấu Thầm nói, "Buổi sáng lúc ra cửa chị tôi xịt nước hoa định đưa lão Dương cho tôi, bảo tôi nhận xét."

"......Mùi khá thơm." Hoắc Nhiên nói.

"Tôi bảo chị tôi đưa cậu một lọ đi." Khấu Thầm nói.

"Không không không không không," Hoắc Nhiên hoảng sợ, "Tôi chỉ đưa ra đánh giá chút thôi, tôi không dùng thứ đồ này

"Có phải sắp sinh nhật cậu không,, còn có bao lâu hả?" Khấu Thầm nói.

"Tôi không cần lắc tay ." Hoắc Nhiên nói.

" ôi đệt, đã biết, tôi cũng chưa nói muốn đưa lắc tay cho cậu" Khấu Thầm nói.

"Cậu chừng nào thì sinh nhật?" Hoắc Nhiên lúc đi ra WC hỏi một câu.

"Đến lúc đó trước một tháng nói cho cậu, sẽ cho cậu đủ thời gian chuẩn bị quà." Khấu Thầm nhướng mày.

Mọi đến khách sạn để đồ vào phòng từng người, lúc sau liền tập hợp đếntrong phòng Từ Chi Phàm

"Đi nơi này trước, bắt xe qua đi hẳn là rất gần," Từ Tri Phàm ở phía trước sảnh mua bản đồ mở ra ở trên giường, "Ba cái tiểu khu, trước đồng thời đi qua xem."

"Xuất phát." Khấu Thầm lấy ra di động bắt đầu gọi xe.



"Muốn mang cái gì phòng thân không?" Hồ Dật hỏi.

" đem dao gọt hoa quả thì sao?" Khấu Thầm nói, "lúc đến đây tao thấy bên cạnh có siêu thị."

"Đừng," Hứa Xuyên nói, "Vạn nhất có cái gì xung đột, chúng ta trên người có đao liền nói không rõ, đừng tìm phiền toái."

"Chỉ là tìm người, xem có thể hay không xác định vị trí," Từ Tri Phàm nói, "Ngàn vạn không cần cùng người nào xảy ra xung đột, nhất định nhất định, đừng làm cho tao áy náy."

"Được rồi." Khấu Thầm chậc một tiếng.

Bảy người phân công nhau lên xe, lúc đầu thì đi theo nhau, về sau thì theo ba hướng tách ra, bọn họ đi các cửa khác nhau của tiểu khu.

Khấu Thầm cùng Hoắc Nhiên thời điểm xuống xe trước tiên đem ảnh chụp cổng tiểu khu gửi vào nhóm chat sau đó phát một cái định vị.

tiểu khu này rất lớn, nhìn qua cũng khá tốt, nhưng cứ như bỏ hoang, cổng lớn một người đều không có, trên đường cũng rất quạnh quẽ.

Hai người bọn họ lúc đi vào trong, Khấu Thầm nhỏ giọng nhắc nhở: "Bảo an nếu hỏi, liền nói chúng ta tới xem phòng, cùng người môi giới hẹn trước."

"Ừ." Hoắc Nhiên lên tiếng, có chút khẩn trương không hiểu được..

Nhưng bảo vệ cũng không có lên tiếng, chỉ ngồi trong phòng bảo vệ nhìn bọn họ đi vào.

"Moẹ, tôi mà là chủ hộ ở đây liền mẹ nó muốn khiếu nại," Khấu Thầm nói, "Cư nhiên người xa lạ cũng tùy tiện cho ra vào?"

"Chỗ này cũng không có mấy gia đình ở đi?" Hoắc Nhiên nhìn nhìn bên cạnh một đống toà nhà, mỗi toà đại khái cũng chỉ bảy tám căn hộ bộ dáng có người , rất nhiều căn trên cửa sổ đều không treo rèm, rõ ràng là không có người ở.

"Thật giống người ta nói như vậy ," Khấu Thầm thấp giọng nói, "Ở tiểu khu xa hoa thuê cái phòng ở, trang hoàng đến đẹp đẽ, không biết thì còn cho rằng đungs là làm ăn rất được, kỳ thật nếu lừa không được tiền, tiền thuê đều không trả nổi."

"Phía trước kia giống như chỗ mà Từ Tri Phàm gửi vào trong nhóm chat," Hoắc Nhiên nói, "Xem lại xem có đúng không."

"Ừm," Khấu Thầm tìm ra ảnh chụp, là Lý linh gửi cho Từ Tri Phàm, cũng có cái là mẹ cô phát trên vòng bạn bè, "Tôi nhìn thì không sai biệt lắm, cậu nhìn xem."

Hoắc Nhiên nắm tay Khấu Thầm, nhìn chằm chằm ảnh chụp một lần:" tôi nhìn kĩ rồi"

"Cậu đang khẩn trương à?" Khấu Thầm hỏi.


" đột nhiên nhạy bén vậy?" Hoắc Nhiên cười cười, cậu thật là có chút khẩn trương, lớn như vậy, trước nay chưa từng trải qua sự việc như này, cung. Không biết sẽ gặp phải tình huống gì, dù sao cậu từ nhỏ chính là đứa bé ngoan, nói không khẩn trương là không có khả năng.

"Ngón tay lạnh lẽo." Khấu Thầm nhéo nhéo đầu ngón tay trỏ của cậu "Thời tiết nóng thế này, tôi thì ra một thân mồ hôi, còn cậu như vừa kho đông ra."

"Tôi có chút khẩn trương," Hoắc Nhiên chà xát tay, "Còn có chút sợ hãi."


"sợ gì, có tôi đây," Khấu Thầm nói, "Bình thường lưu manh cầm dao thì đến năm người tôi đều không sợ."

" Đã nói là có việc gì phải chạy," Hoắc Nhiên chỉ vào cậu ta, "cậu đừng xúc động đó,"

"Cậu là muốn kế thừa biệt dang " cha Từ" của Từ Tri Phàm đi," Khấu Thầm cau mày chậc một tiếng,

"Không tin tưởng tôi sao."

"Không phải không tin cậu," Hoắc Nhiên nói, " nếu chỉ có mình cậu chắc cậu cũng chạy, có bằng hữu ở bên cạnh, cậu khẳng định sống chết thể hiện cái " tôi ở đây" làm gì không biết chừng.

"Quá hiểu tôi rồi." Khấu Thầm vui sướng nở nụ cười, kéo tay cậu qua, dùng tay mình che lại xoa vài cái, "Yên tâm, tôi nhất định sẽ khống chế được, không gây phiền toái cho Từ Tri Phàm, nhuw vậy cũng là hỗ trợ cậu ta rồi."

Đường đi trong tiểu khu không có một bóng ngườ, đi thêm một lúc mới thấy xuất hiện vài người, còn có một chiếc xe đỗ.

Khấu Thầm nhẹ nhàng thở ra, nhìn thấy vài người cùng xe, đều rất bình thường, tiểu khu có vẻ an toàn.

Hoắc Nhiên vừa rồi nói khẩn trương, kỳ thật chính cậu cũng khẩn trương, chỉ là Hoắc Nhiên đã nói trước , cậu liền không nói nữa, tốt xấu gì cũng là hai thanh niên trẻ tuổi, cũng không thể đều khẩn trương đi.

"Tôi nhìn cái đài phun nước phía trước có chút quen mắt," Hoắc Nhiên đột nhiên kéo cánh tay cậu một chút, "Bên bờ còn có cái ghế đá, có phải hay không...... Ảnh chụp có? Là ảnh mẹ Từ Tri Phàm phát vòng bạn bè ấy!"

"Tôi nhìn xem." Khấu Thầm một trận kích động, đem điện thoại móc ra tới lúc sau cậu mới cảm giác được trận kích động này càng có rất nhiều khẩn trương, tay cậu đều có chút run run.

Ảnh chụp mới mở ra, hai người bọn họ đã sắp chạy tới bể phun nước bên cạnh, tiếp theo Hoắc Nhiên liền đột nhiên dừng lại, cũng không lên tiếng, chỉ là dùng khuỷu tay đỉnh eo cậu một chút.

Khấu Thầm ngẩng đầu, cũng sửng sốt.

Bể phun nước mặt sau có một hành lang nhỏ lát đá, kia đầu trong đình nghỉ mát, hoặc ngồi hoặc đứng có mười mấy người.

Tất cả đều nhìn bọn họ.

Khấu Thầm này trong nháy mắt cơ hồ là có thể khẳng định, những người này chính là thanhf viên hội tẩy não, chính mẹ nó mở họp ở đây!

Không chờ cậu nghĩ xem bây giờ làm gì cho tốt, đột nhiên liền cảm giác được cánh tay Hoắc Nhiên run rẩy.

Tôi đệt?

Cậu nhìn Hoắc Nhiên liếc mắt một cái, phi thường khiếp sợ, đường đường đội trưởng đội bóng rổ trường, ngày thường đều dựa vào bằng hữu lôi kéo mới có thể không cùng người khác nổi nóng đánh nhau -tiểu chó Shiba, cư nhiên bị dọa thành như vậy?

Cậu cũng không rảnh lo cái khác, trước ôm lấy Hoắc Nhiên, bên kia trong đình có hai người ở đối diện đã nhìn qua.

Trong đình một người đàn ông nhìn văn nhã nhưng ánh mắt lại không văn nhã chút nào đứng lên, nhìn dáng vẻ là muốn mở miệng hỏi chuyện.

Khấu Thầm không lại nghĩ nhiều, chỉ nghĩ lập tức rời đi nơi này, cũng không biết như thế nào lại liều như vậy , quay đầu ở bên tai Hoắc Nhiên không cao không thấp vừa lúc có thể làm đối phương nghe thấy mà nói một câu: "Đi thôi, tôi thấy nơi này có người, chúng ta liền đi sang chỗ không có người bên kia."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top