Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 54

Không chờ Hoắc Nhiên lên tiếng,cánh tay  Khấu Thầm vừa thu lại, ôm cậu taliền hướng đường nhỏ bên cạnh đi qua.

Vì để hiệu quả trông càng tự nhiên, cậu  còn quay đầu đi tiến đến bên tai  Hoắc Nhiên , bộ dáng đặc biệt thân thiết mà động nói chuyện.

Giả bộ vài giây lúc sau cậu phát hiện chính mình đại khái cũng có chút khẩn trương, rõ ràng có thể  lên tiếng, khoảng cáchnhư vậy , thấp giọng nói chuyện đối phương căn bản nghe không thấy.

"Ôm eo tôi đi," Khấu Thầm nhỏ giọng nói, "Diễn giống một chút, còn nhìn chằm chằm chúng ta đó, chút nữa là đi ra rồi."

"Cái......Ai." Hoắc Nhiên duỗi tay ôm eo cậu.

"Hoắc Nhiên, thả lỏng  chút, cậu có sao không?" Cậu nhỏ giọng nói, tay Hoắc  Nhiên ở trên eo cậu vẫn đang run, "Run thành như vậy, cậu run cái gì? Có tố chất tâm lý hay không hả!"

"Biết, biết  rồi." Hoắc Nhiên thanh âm đều có chút run.

"Tôi biết," Khấu Thầm nói hơi hơi nghiêng nghiêng đầu, dùng dư quang hướng đình nghỉ  mát bên kia nhìn lướt qua, những người đó tựa hồ không có động tĩnh, cậu nhẹ nhàng thở ra, "Đi phía trước đến chỗ rẽ, bọn họ nhìn không thấy,  chúng gửi tin cho  Từ Tri Phàm bọn họ ."

"Hiện tại, mau," Hoắc Nhiên khống chế được thanh âm, ở trên eo cậu nhéo một cái, "Tôi nhìn, thấy rồi."

Khấu Thầm tay đang cắm trong túi vuốt di động theo những lời này đột nhiên run lên một chút: "Cậu thấy cái gì? Cậu nhìn thấy mẹ Từ Tri Phàm rồi?"

"Ừ." Hoắc Nhiên thời điểm  nói ra những lời này thanh âm kích động đến độ có khàn, liều mạng đè nặng rồi lớn tiếng hơn, "Tôi thấy dì ấy rồi!"

"Đệt," Khấu Thầm lập tức lấy ra di động, "Bà ấy có thấy cậu không?"

"Vô nghĩa, đương nhiên thấy được,trong  mười mấy người kia tôi còn nhìn thấy dì ấy, bên này chúng ta có hai người thôi chẳng lẽ dì ấy không thấy được, chỉ không biết có nhận ra tôi không." Hoắc Nhiên cau mày liên tiếp mà nói, "Nhận ra tôi thì phiền phức rồi."

"Ừm, vạn nhất bị tẩy não xong rồi, nhận ra cậu  khả năng sẽ bỏchạy." Khấu Thầm gấp đến độ tay cũng có chút phát run.

"Đi ra phía sau toà nhà đi," đi được vài bước Hoắc Nhiên tựa hồ bình tĩnh một ít, "Từ đó có thể nhìn rõ bên kia, canh trừng họ chằm chằm, đừng để cho bọn họ chạy."

"Được." Khấu Thầm click mở phát tin nhắn thoại, "Bọn mày mau tới đây, bọn tao  tìm được rồi! Mười mấy người, ở trong đình mở họp, nhìn thấy bọn tao rồi, không biết có chạy không! Mau mau phi trâu tới đây."

Sau khi cái tin nhắn thoại cậu lại phát cái định vị, tiếp theo lại thêm một tin thoại: "Đi từ cổng chính ấy, nơi này cách chỗ đó gần, bọn họ đi ra ắt phải đi cửa chính, bọn mày tới liền có thể chặn."

Trong nhóm chat trả lời lại  mấy cái dấu chấm than, tiếp theo là tin nhắn thoại của Từ Tri Phàm: "Xuyên ca hai đứa mày đi từ cửa sau đi, cổng phía đông khu đó đi ra vừa vặn là cửa sau, chúng ta từ cửa chính, chặn hai đầu."

Hứa Xuyên trả lời một chữ "được"

Trong  nhóm chat tạm thời yên tĩnh.

Hoắc Nhiên cùng Khấu Thầm bước nhanh vòng đến mặt sau một loạt toà nhà, rồi quay lại một đoạn, ở khoảng trống giữa toà 34 và 35, xuyên qua mấy bồn cây xanh, có thể nhìn thấy đình nghỉ mát bên kia.

"Lại đây," Khấu Thầm đem Hoắc Nhiên kéo đến bờ tường, "Đừng làm cho bọn họ phát hiện bên này có người."

"Ồ." Hoắc Nhiên cùng cậu ta song song dựa vào tường.

"Nếu bọn họ đi, chúng ta có thể nghe được," Khấu Thầm nói, "Bọn họ người nhiều, động tĩnh lớn."

"Ừ." Hoắc Nhiên dán tường, nhìn chằm chằm phía trước.

Hai người sửng sốt trong chốc lát, Khấu Thầm lại ở trong nhóm chat lại gửi tin, nó cho mọi người biết hai cậu đang ở gần toà 34,35..

Gửi xong tin nhắn, cậu rời tường , xoay người, chống một tay xuống bên cạnh Hoắc Nhiên, hạ mi nhìn chằm chằm mặt Hoắc Nhiên, " Cậu ổn chứ?"

"Tránh ra," Hoắc Nhiên nhìn cậu ta: " lúc này còn chơi chặn tường gì chứ?"

"Không," Khấu Thầm nhìn cánh tay mình  "Tôi chính là cảm thấy tương đối ngầu, vẫn luôn không  có cơ hội dùng, tôi cũng không thể đi chặn tường Xuyên ca."

"Vì cái gì không thể." Hoắc Nhiên nói.

" Nó sẽ cười cho thối mũi," Khấu Thầm chậc một tiếng, " cậu thì không."

"Ồ." Hoắc Nhiên thở dài, "tôi là bất đắc dĩ."

Khấu Thầm cười cười không nói chuyện, như cũ chống tường, khóe mắt hướng hành lang nhỏ lát đá,nếu bọn họ phải đi, khẳng định phải đi qua đó.".

" Tôi đệt," Hoắc Nhiên trầm mặc trong chốc lát lúc sau cảm thán một câu, "Như thế nào nhanh như vậy liền tìm đến nơi rồi, tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý."

"Tôi cũng vậy," Khấu Thầm cau mày, " Tôi còn nghĩ cần 2,3 tiếng gì đó, nói không chừng còn tìm không ra, kết quả mới qua nửa giờ."

"Tí nữa phải làm sao?" Hoắc Nhiên hỏi, "Chúng ta cũng chưa bàn qua?"

"Từ Tri Phàm lúc đến đây liền báo án rồi," Khấu Thầm nói, "Cảnh sát đến trước khi họ đi chúng ta ở hiện trường cướp người, nếu để bọn họ đi mất, muốn tìm lại sẽ không dễ dàng nữa."

"Ừm." Hoắc Nhiên cắn chặt răng, nhéo ngón tay ấn một chút.

Chỉ khớp xương "Ca" vang lên một tiếng.

"Hôm nay cho hội đa cấp này biết thế nào là trở tay không kịp." Khấu Thầm một tay ấn ngón tay, khớp xương cũng "Ca" một tiếng.

Hoắc Nhiên lại ấn một chút, ca.

Khấu Thầm nhìn hắn: " Tôi sẽ không mắc mưu, ấu trĩ."

Hoắc Nhiên nở nụ cười: "Là sợ lại trật khớp sao?"

" Tôi sợ cậu trật khớp!" Khấu Thầm trừng mắt.

" Tôi ấn mười mấy năm cũng không trật bao giờ Hoắc Nhiên cười nói, "Bất quá cũng không thường ấn, đối khớp xương không tốt."

"Tôi một năm 10 lần đều ấn không đến đâu." Khấu Thầm  chậc một tiếng.

"Cho nên cậu mới bị trật khớp." Hoắc Nhiên nói.

Khấu Thầm tựa như khiêu khích mà nhướng nhướng mi, đem cánh tay chống tường thu lại, hai tay phóng tới mắt cậu, ấn một chút chỉ khớp xương.

Ca.

Hoắc Nhiên nhìn tay cậu ta.

Cậu ta lại ấn một chút, lúc này không có kêu..

Hoắc Nhiên nhanh chóng giương mắt, Khấu Thầm cùng  cậu nhìn nhau liếc mắt một cái lúc sau, tay thả lại trong túi: " Thôi , an toàn là trên hết, vạn nhất lại trật khớp, thời điểm mấu chốt như này còn phiền cậu  bẻ lại khớp ngón tay thì không tốt."

"Không phiền toái," Hoắc Nhiên nói, "Nhiều nhất hai giây."

Khấu Thầm chỉ chỉ cậu: " khinh người quá đáng."

Hoắc Nhiên nở nụ cười,  tâm tình kích động hơi chút bình phục một ít.

Vài phút sau, nhìn thấy hai đám người Từ Tri Phàm cùng Hứa Xuyên  từ toà nhà vòng qua, lại lần nữa làm cậu khẩn trương lên.

"Thấy được không! Lúc mày qua đây có thấy mẹ mày không!" Khấu Thầm vừa thấy đến Từ Tri Phàm lập tức đi lên đón, chỉ vào đình phương hướng, "Hoắc Nhiên nhìn thấy bà ấy, mày nhìn thấy không?"

"Tao không dám đi qua, sợ kinh động bọn họ," Từ Tri Phàm nói, "tao lúc đến đây đã báo án,, cảnh sát nói lập tức tới đây ngay."

"Nhìn chằm chằm bên kia," Hứa Xuyên nói, "Nếu bọn họ chạy, những người khác mặc kệ, chỉ lo mẹ Từ Tri Phàm, bắt lấy  dì ấy là được."

"Me tao nhìn thấy mày sao?" Từ Tri Phàm hỏi Hoắc Nhiên.

"Thấy được," Hoắc Nhiên nói, "Tao có thể khẳng định, tao với dì chạm mắt một cái."

"Mày cảm thấy bà ấy hiện tại là trạng thái gì, là đã tẩy não  hay là......" Từ Tri Phàm cau mày, có chút nôn nóng.

"Tao......" Hoắc Nhiên cũng nhíu mi, hơn nửa ngày cư nhiên cũng chưa thể nhớ lại cảm giác mà mẹ Từ Tri Phàm lúc nhìn mình là thế nào,, cậu có chút ảo não, "Tao đệt, tao không chú ý, tao không dám xác định...... tao vừa rồi......"

"Cậu ta vừa rồi kích động đến độ run rẩy, cái kiểu , tiêu chuẩn Parkinson," Khấu Thầm nói, "Chủ yếu là lúc ấy hai đứa tao đang muốn nhìn cái ghế đá bên kia cóphair giống trong ảnh mẹ mày đăng vòng bạn bè không, đột nhiên nhìn thấy mười mấy người, doan tao sợ nhảy dựng ."

"Không có việc gì, người đều đã tìm được rồi,  những cái khác đều không sao cả," Từ Tri Phàm hướng bọn họ  ôm quyền, "Trở về sẽ lại cảm ơn chúng mày thật tốt."

"Không nói những cái đó," Khấu Thầm nói, "Mời  tao uống rượu là được."

"Cảnh sát bao lâu có thể tới?" Hồ Dật dán ở tường chỗ ngoặt dò ra một con mắt hướng bên kia nhìn, "Có mấy người đứng lên, tao cảm thấy như sắp rời đi."



Cả bọn lập tức nóng nảy, toàn bổ nhào vào góc tường hướng bên kia nhìn chằm chằm.

Trong đình vốn dĩ có ba người đứng, Khấu Thầm không sai biệt lắm có thể nhớ rõ, sau lại người đàn ông văn nhã đứng lên, chính là bốn, hiện tại người đứng là sáu bảy người, hơn nữa có thể nghe thấy âm thanh nói chuyện nhưng không nghe rõ đang nói cái gì.

Động tĩnh này giống như hội nghị đã xong đang từ biệt?.

"Không thể đợi nữa," Hứa Xuyên cau mày, "Tao cảm thấy không thể đợi thêm, bọn họ trong chốc lát nếu là đi ra đình, chúng ta chạy tới bọn họ khẳng định đã ra đến hành lang kia,  khi đó hướng chỗ nào chạy đều có khả năng, chúng ta không  đuổi theo được."

"Cảnh sát  có bảo mày chờ bọn họ tới không?" Hoắc Nhiên hỏi Từ Tri Phàm.

"Tao không nhớ rõ," Từ Tri Phàm cau mày, "thời điểm báo án tao run đến độ suýt cắn đầu lưỡi, tao chỉ biết bọn họ nói lập tức sẽ có người lại đây, còn nói cái gì cũng không biết."

"Qua đó đi," Giang Lỗi nói, " Chắc  tính làm chúng ta chờ, chúng ta cũng không đợi, dù sao chúng ta là trẻ con, chúng ta vốn dĩ chính là đang tuổi không thể tin cậy được."

"Đúng vậy, chúng ta là nôn nóng," Ngụy Siêu Nhân nói, "Bên kia chính là mẹ tao, không phải người khác, tao còn có thể bình tĩnh sao!"

"Đó là mẹ tao." Từ Tri Phàm nhắc nhở cậu ta.

"...... Tao là lấy ví dụ! Tao cũng có phải thật con nhà họ Từ đâu!" Ngụy Siêu Nhân nói.

"Đi," Từ Tri Phàm cắn răng một cái, "Mẹ tao mặc quần áo gì?"

"Bộ áo sơ mi màu xanh lam có thêu hoa ở tay," Hoắc Nhiên nói, cái này thì cậu thấy rõ ràng, bởi vì  cậu nhận ra bộ  quần áo này " mày năm ngoái mua tặng dì ấy."

"Cái bộ mà bà ấy chê khó coi đúng không?" Từ Tri Phàm hỏi.

"Đúng vậy." Hoắc Nhiên gật đầu.

"Đi!" Từ Tri Phàm vẫy tay một cái, không nói thêm nữa, từ khoảng trống toà nhà xông ra, "Qua đi bắt người,  áo xanh lam."

Lúc bọn họ nhảy qua hàng cây xanh đến trên đường, hội tẩy não quả nhiên đã từ trong đình đi ra ngoài, đang đi đến hành lang lát đá kia.

"Trước mặc kệ người khác!" Khấu Thầm hướng bên kia nói.

Vài người theo sát sau đó, giống như gió cuốn đi ra ngoài.

Bất quá lúc này, Từ Tri Phàm xông vào đầu tiên,, cái  tên trừ bỏ trường bào sức chịu đựng cũng không tệ lắm ngày thường có thể ngồi liền sẽ không đứng người, so trăm mét quán quân cùng 400 mét quán quân chạy còn nhanh hơn, thậm chí còn nhanh hơn hai người bọn họ đến một mét.


Hội tẩy não chính là hội tẩy não, Khấu Thầm nhìn đến bọn họ liền một giây đều không có do dự phán đoán được định chạy trốn hướng nào đều không thành vấn đề.

Từ Tri Phàm thời điểm xông lên hành lang, xuyên qua người trong hội tẩy não đi ra mà xác định được mục tiêu ở trong đình.

Hoắc Nhiên lại không có thẳng đến mục tiêu, cậu thuận tay trực tiếp  đẩy mạnh người đàn ông trung niên vào hồ nước.

Một đàn cá cảnh tưởng có người cho ăn, nháy mắt chen chúc tới, ở trên người đàn ông quay cuồng khởi một mảnh bọt nước.

Khấu Thầm vừa thấy, lập tức học hỏi, duỗi tay túm chặt người đàn ông bên cạnh, vào lúc người này hô lên "làm gì", đem hắn kén vào hồ nước.

Nghe giọng nói, người này ở cùng thành phố bọn họ.

Bạn học của dì Hồ?

Nhóm bảy người năng lực học tập  rất mạnh, có Hoắc Nhiên cùng Khấu Thầm làm mẫu, bọn họ lập tức tìm được rồi kéo người vào hồ nước tiện kéo dài thời gian, chờ cảnh sát lại đây.

Cả bọn đứng trên hành lang đem người trong hội tẩy não đều kéo vào trong hồ nước.

Hội tẩy não sức chiến đấu cũng không nhỏ , nhưng sự tình  đột ngột, một đám lại chột dạ, cơ hồ không có lực đánh trả, có hai người thậm chí vì đào tẩu, từ đình bên kia chính mình nhảy vào hồ nước.

Bọn họ đem chướng ngại đều dọn  sạch sẽ, Từ Tri Phàm đã mẹ cậu ta ngồi trên ghế ở trong đình.

" Mẹ!" Từ Tri Phàm gọi bà  một tiếng, " Người  không có việc gì đi!"



"Mẹ không có việc gì, không có việc gì," mẹ Từ rõ ràng là bị bọn họ doạ sợ, đầy mặt hoảng sợ cùng mê mang, một hồi lâu mới nói, "Đây là có chuyện gì? Các  con như thế nào tới?"

"Con tới tìm mẹ," Từ Tri Phàm nói, "Mẹ cùng  con về nhà, nghe được không?"

Mọi  người đều an tĩnh một chút, chờ mẹ Từ trả lời, bọn họ sợ nhất nghe được chính là  bà cự tuyệt.

Đợt này bọn họ đã tìm hiểu kĩ về hội tẩy não bán hàng, một khi tẩy thành công, không biết muốn bao lâu mới có thể tỉnh đến lại đây.

"Nghe được nghe được," mẹ Từ gật gật đầu, thanh âm có chút run, "Chính là mẹ như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ là các con tới cứu ta."

Cái từ "cứu" này vừa nói ra, mọi người tức khắc đều thở phào nhẹ nhõm.

" Con báo án rồi, cảnh sát lập tức liền đến," Từ Tri Phàm nói, "Bọn họ có hay không làm khó dễ mẹ? Có hay không đánh người gì đó......"

"Không có," mẹ Từ lắc đầu, "mỗi ngày nói cho ta nếu đầu tư vào bao nhiêu thì lời được bao nhiêu tiền, mang ta đi khắp nơi xem, nhiều ít căn hộ, cái gì mà đại biểu cho duy trì quốc gia, nghe mà muốn điên đầu."

" Dì, người có lấy tiền đưa bọn họ không?" Hứa Xuyên hỏi.

"Không có," mẹ Từ nhìn thoáng qua người đang bò ra từ hồ nước, chỉ vào một người phụ nữ mập, "Là người đó phụ trách ta, đừng làm cho ả chạy."

Không chờ người phụ nữ mập đứng vững, Giang Lỗi cùng Ngụy Siêu Nhân đã lao ra đi đem ả gắt gao giữ lại.

Bên kia Hứa Xuyên đem tên văn nhã chắn ở hồ nước trong nước, không cho ông ta lên bờ.

"Người này cũng không thể  để chạy!" Hứa Xuyên nói, "Tôi nhìn ổng giống đầu đảng."

"Gã là giảng sư." Mẹ Từ nói.

Quả nhiên là kẻ cầm đầu, Khấu Thầm qua đi đối với gã gì bả vai khuỵ một chân, gì vào trong nước..

Hồ nước thủy cũng không sâu, không cao tới eo, nhưng muốn đi lên chỉ có thể từ đình bên này, bốn phía đều đủ loại cây cùng bụi cây sườn dốc.

"Ta không biết các ngươi đang nói cái gì." Tên văn nhã hướng đình đi tới, muốn tìm cơ hội đi lên.

"Trong chốc lát cảnh sát tới ông cùng cảnh sát nói đi, nói bọn tôi đánhngười cũng được," Khấu Thầm chỉ vào gã, "Dù sao ông hiện tại nếu là đi lên, tôi khẳng định đánh ông, ông có gan liền thử xem."

Nhóm bảy người bọn họ cũng không thể khống chế tất cra hội viên hội tẩy não liền chọn trọng điểm, đẩy ngã vào trong hồ với trong đình là tám người, còn lại đều chạy mất.

Bất quá thời điểm xe cảnh sát tiến vào, bọn họ phát hiện trên xe có hai  người ướt đẫm , phỏng chừng là bị bắt ở trên đường.

Nhìn đến cảnh sát tới, cả bọn rốt cuộc mới chân chính thả lỏng, tuy rằng tên văn nhã ở trong nước vẫn đang không ngưng thanh minh, nhưng  cảnh sát cũng không làm khó bọn cậu,  cảnh sát chính là cảnh sát, ngày thường có chút chuyện gì đều sẽ mắng cảnh sát, nhưng chỉ cần cảnh sát tới, hết thảy liền đều dễ làm, cảm giác an toàn vẫn là có.

"Mấy đứa trước mang bác gái này lên xe cùng chúng tôi trở về điều tra một chút." một cái cảnh sát hỏi thăm tình huống lúc sau vừa nghe điện vừa cùng bọn họ nói, "mấy ngừoi này chốc nữa đồng nghiệp của tôi sẽ tới đưa đi...... Mấy bạn trẻ này  vất vả rồi ,  tôi cho các cậu địa chỉ, các cậu bắt xe qua, tiền xe tôi trả, xe tôi lái tới không đủ chỗ."

"Không cần, tôi ......" Khấu Thầm theo thói quen mở miệng..

Có tiền, ta có rất nhiều tiền, nhà ta sẵn tiền!

Nhưng bị Hoắc Nhiên đánh gãy.

"Vâng,  cảm ơn chú, chúng cháu tự đi qua," Hoắc Nhiên nói, "Vất vả cho mọi người, mong các chú nhất định điều tra rõ ràng, bọn cháu là từ xa tới đây, nhà bên kia còn có người bị hại, đã bị buộc đến tự sát."

"Chúng tôi sẽ liên hệ xử lý," cảnh sát gật gật đầu, "Các cậu hãy đi trước, trong chốc lát làm xong ghi chép rồi nghỉ ngơi cho tốt  một chút."

Từ Tri Phàm bồi mẹ Từ lên xe cảnh sát, lại nhét vào đi mấy người bị bắt được, dư lại chờ  xe tiếp theo ,
Khấu Thầm bọn họ ra tiểu khu  bắt xe.

Đứng ở ven đường chờ xe, Khấu Thầm cúi đầu vỗ chính mình quần cảm thán "ôi đệt."

"tao đệt." Giang Lỗi đi theo nói một câu, nghe như là cảm khái.

Ngụy Siêu Nhân lập tức cũng cảm khái: "tao cũng đệt, sảng khoái."

"Đệt." Hồ Dật ngồi xổm bên cạnh dưới gốc cây, "Nóng quá ."

"Chúng ta thật trâu bò." Hứa Xuyên hoạt động một chút cánh tay, cười nói.

"Ừ." Hoắc Nhiên nhìn nhìn Khấu Thầm.

Khấu Thầm nghiêng mặt: "thế nào?"

"Không." Hoắc Nhiên cười cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top