Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 55

Hoắc Nhiên cảm giác chính mình học kỳ này  luôn cùng cảnh sát qua lại, hôm nay chuyện này sau khi xong, bọn họ vài người cùng mẹ Từ ở cảnh sát cục ngây người vài tiếng đồng hồ, Từ Tri Phàm khả năng một học kỳ đều nói không được nhiều lời  như vậy , tiền căn hậu quả bắt đầu  từ mấy tháng trước đến hôm nay bọn họ đến tiểu khu đoạt người, cảnh sát lại một chút một chút mà giúp đỡ bọn họ đem sự tình sắp xếp lại rõ ràng.

Cảnh sát đã nhận được nhiều tố cáo về hội này, đã bắt đầu điều  tra, không nghĩ tới mấy đứa  bọn cậu đột nhiên nửa đường nhảy ra tới báo án, còn nhanh chóng đem người trong hội này một phần đẩy vào trong hồ nước. 

"Bọn cháu có phải làm trở ngại chứ không giúp gì được?" Hoắc Nhiên đột nhiên tỉnh ngộ , "Đây là rút dây động rừng đi? Không cách nào tận diệt?"

"Đúng là có đánh động," một cái cảnh sát nói, "Nhưng bọn họ cũng không chạy thoát được đâu...... Bất quá mấy đứa về sau không thể làm chuyện nguy hiểm  như vậy, mấy đứa chưa từng trải, nếu xảy  ra cái gì ngoài ý muốn, cũng không có năng lực ứng đối, cho nên mấy đứa xuất phát từ ý tốt, tưởng cứu mẹ bạn bè là tốt, nhưng vẫn là phải  bình tĩnh, loại sự tình này giao cho chúng  tôi mới đúng."

Cả bọn tỏ vẻ đã hiểu.

"Trở về rồi thì đừng đứa nào cản tao." Rời đồn cảnh sát một đoạn, Khấu Thầm nói một câu.

Vài người đều biết cậu ta nói chính là có ý gì.

Giống như Lý linh nhắc tới, cái gã nhìn văn nhã có khẩu âm giống bọn họ, chính là bạn học cũ của dì Hồ, nói có hạng mục đầu tư kiếm tiền rất được rủ dì ấy cùng làm, dì ấy lưỡng lự, khiến mẹ Từ bồi dì ấy cùng đi,lấy chỗ dựa.


Kết quả tới nơi, người bạn học giới thiệu cho dì ấy một "Lão sư", lão sư một hồi, không mấy ngày dì Hồ đã bị tẩy não, bắt đầu từ chỗ người nhà cùng người quen mượn tiền, nói là đầu tư, đảm bảo không phải gạt người, dì ấy là thật sự tin có thể kiếm tiền.

Vì cái gì mà mẹ Từ không bị tẩy não...... Mẹ Từ nói ra hai lí do cảnh sát nghe xong đều phải cười.

"Bạn học cũ của thím ấy nhìn đặc biệt ghê tởm, ta liền trông mặt mà bắt hình dong, liền cảm thấy người như vậy không có khả năng kiếm được tiền," mẹ Từ nói, "Hơn nữa sau lại...... lão sư kia  nói như thế nào kiếm tiền, ta vẫn luôn không hiểu rõ, ta tính không rõ sao có thể tin được......"

Dù không  tính là bị tẩy não, "Lão sư" cũng vẫn là an bài người "Mang" dì ấy, nói trắng ra là chính là cưỡng chế tẩy não, không cho người đi, mỗi ngày cho người nói, nói cho đến khi bị tẩy.

"Mẹ có  dao động qua?" Từ Tri Phàm hỏi nàng.

"Từng có,, ngày đó tìm một người nghe nói là làm hạng mục này đầu tiên nói cho chúng ta nghe, ý tứ là, vị này kiếm tiền đều đủ lên mặt trăng vài lần," mẹ Từ nói, "Nói chính mình thích rượu vang đỏ, ở cái gì cái gì lòng chảo sơn cốc có một cái nhà rượu , còn mời chúng ta uống, bộ dáng rất cao cấp , lời nói cũng rất hù người, ta lúc ấy liền có chút do dự...... Sau đó ta lại thấy, người này có cách lấy ly rượu vang đỏ không đúng lắm, chúng ta người  không hiểu tùy tiện lấy  thế nào đều không có việc gì, vậy  gã ta - một chuyên gia rượu vang đỏ, như thế nào còn có thể lấy sai, khẳng định là kẻ lừa đảo."

"Lợi hại," Hoắc Nhiên hướng dì ấy dựng ngón cái, "Dì thật cẩn thận."

"Cảm ơn các con," dì Từ nói, "Trở về ta phải đến nhà din lỗi ba mẹ các con, chuyện nguy hiểm như vậy, các con cứ như vậy mà đi theo Từ Tri Phàm, quá nguy hiểm, xảy ra chuyện gì thì dì quả thấy không có mặt mũi nào đối diện ba mẹ mấy đứa."

"Từ Tri Phàm là đi theo cháu," Khấu Thầm nói, "Lại nói không phải  cũng không xảy ra việc gì sao, nhóm bọn cháu cùng tới chính là vì an toàn."

"trẻ con đều cảm thấy chính mình rất cẩn thận," mẹ Từ nhìn bọn cậu, "Trẻ con đều nói chính mình trưởng thành, giống như uống nhiều rồi thì một mực nói mình không say."

Mọi người đều cười.

Sau khi phối hợp điều tra dong, cả bọn cùng mẹ Từ đi ăn cơm,, sau đó trở về khách sạn nghỉ ngơi.

Từ Tri Phàm ở phòng cùng mẹ nói chuyện.

Người khác gom lại trong phòng Khấu Thầm cùng Hoắc Nhiên , Hứa Xuyên còn mua một đống đồ  ăn, xách hai thùng bia.

"Hôm nay buổi tối chắc tao không ngủ được, quá hưng phấn, tao đoán bọn mày cũng giống tao đi," Hứa Xuyên nói, "Chuyện này xong rồi, coi như là lễ trưởng thành của chúng ta rồi đi?"

" Tính," Giang Lỗi lấy ra bia, ném cho mỗi người một chai, " Lúc trước Hoắc Nhiên cùng Khấu Thầm nhận được bằng khen của cảnh sát , tao còn rất hâm mộ, cảm thấy chính mình đời này có thể không bị cảnh sát sờ tới đã tính là khỏe mạnh trưởng thành, đừng nói được cảnh sát khen ngợi......"

" Tao từng được khen rồi," Ngụy Siêu Nhân nói, " Tao lúc còn học tiểu học nhặt được 5 đồng liên đem đến đồn công an nên được khen rồi."

" Lâu như vậy ," Hoắc Nhiên nói, " Mày cũng nói là từ lúc tiểu học còn gì."

"Đúng vậy," Giang Lỗi thở dài, "Hiện tại tao nhặt năm đồng tiền, chạy đến đồn công an......"

"không có khả năng." Khấu Thầm nói.

"Đúng vậy, cảnh sát sẽ cảm thấy tao có bệnh." Giang Lỗi nói.

"Tao là nói mày căn bản sẽ không cầm đi đồn công an," Khấu Thầm nói, "Khẳng định nhặt vào trong túi."

"Đệt," Giang Lỗi nghĩ nghĩ, "Đúng."

Cả bọn cười nửa ngày, Hồ Dật suýt làm văng bia ra.

" Tao nói trước, làm bẩn mày phải đền." Khấu Thầm chỉ vào cậu ta.

"Năm đồng đủ không,  đem 5 đồng  Giang Lỗi nhặt được đền đi." Hồ Dật nói.

Cả bọn lại lần nữa bùng nổ tiếng cười.

Một đêm  này thật sự  không ai ngủ, vốn dĩ cho rằng bọn cậu sáng sớm ra cửa lăn lộn một ngày, lại uống bia ăn đồ vật, cho tới nửa đêm là cùng, kết quả mãi cho đến buổi sáng Từ Tri Phàm lại đây, bọn cậu đều còn chưa ngủ.



Đương nhiên, cũng không phải hoàn toàn thanh tỉnh,dựa  trên giường trên mặt đất xem TV.

"Tao hiện tại muốn báo cảnh sát, hiện trường này  đều không thể làm người ta tin tưởng chúng mày không làm gì trái pháp luật," Từ Tri Phàm nhìn bọn cậu, " chúng mày đây là không ngủ từ sáng sớm tới tận bây giờ đi."

" Chứ mày từng nhìn thấy đứa nào dậy sớm như vậy." Hoắc Nhiên gối lên bụng Khấu Thầm chậm rì rì mà nói.

Khấu Thầm vừa ngủ, bụng bằng phẳng mà phập phồng, làm cậu nhớ cảm giác  ngày đó gối trên bụng Soái Soái, nhưng Soái Soái nhở gấp hơn.

Xem ra Khấu Thầm không hoàn toàn là một con husky.

"Muốn ăn sáng cái gì?" Từ Tri Phàm hỏi, "Tao thấy chúng mày thế này vừa kịp giờ của khách sạn đi, tao đặt ít đồ ăn."

" Mày tự liệu......" Hoắc Nhiên nói còn chưa dứt lời, Khấu Thầm duỗi tay ở trên mặt cậu gãi gãi, lực còn rất lớn, cậu ngẩn người, "Làm......"

Khấu Thầm lại đem đầu cậu hướng bên cạnh đẩy, ở chính bụng cậu ta cào vài cái, sau đó liền tiếp tục ngủ

Đại khái là đầu cậu gối lên làm cậu ta ngứa.

"Tao xem rồi chọn thực đơn." Từ Tri Phàm đi tới, ngồi xuống mép giường, cầm thực đơn ở đầu giường  nhìn.

Hoắc Nhiên ngồi dậy, thuận tay bắt góc chăn che đến trên bụng  Khấu Thầm.

Cậu ngồi vào bên cạnh Từ Tri Phàm nhìn thực đơn một lát, nhỏ giọng hỏi một câu: "Mẹ  mày trạng thái thế nào?"

"Còn tốt," Từ Tri Phàm nói, "Bất quá đêm qua gặp ác mộng, lúc chưa từng gặp qua, lúc này an toàn rồi thì lại mơ không tốt,"

" Chắc vì sợ," Hoắc Nhiên nói, "Lúc trước quá khẩn trương, tinh thần đều đang tính làm sao cho không bị tẩy não, nào còn sức gặp ác mộng."

"Ừ." Từ Tri Phàm cười cười, " Ba tao hôm qua rất cao hứng, trước mắng tao một trận, sau đó cùng mẹ tao nói chuyện thì vừa khóc vừa cười, cuối cùng còn hát bài hát mà hồi hai người họ mới quen song ca."

"Thật, lãng mạn như vậy." Hoắc Nhiên cười nửa ngày.

"Hoắc Nhiên," Từ Tri Phàm thấp giọng nói, " sau khi trở về nếu Khấu Thầm đi tìm anh trai Lý Linh gây chuyện......"

"Tao sẽ cùng đi," Hoắc Nhiên không chút suy nghĩ liền đánh gãy cậu ta  nói, "Chuyện này  mày ngăn không được, mày nói tao xúc động cũng được, không hiểu chuyện cũng được, không biết đại cục cũng  đúng, lúc  bọn họ tìm mày gây phiền toái cũng không suy xét chuyện này cùng mày có quan hệ hay không, thứ hai, cũng chẳng suy xét cho tình trạng của mày, thứ ba, không suy xét sự thật là thế nào, dù sao tính tao như  thế , tuổi này không làm chút chuyện trả thù, trả đũa như này, về sau nhớ lại thời thanh xuân đều không có gì để nhắc."

"Tao không muốn cản." Từ Tri Phàm cười cười.

"Vậy có ý gì." Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.

"Mày khuyên Khấu Thầm xuống tay có chừng mực," Từ Tri Phàm thấp giọng nói, "Chúng ta xử phạt còn chưa chịu xong nữa."

" Mày nói với cậu ta là được," Hoắc Nhiên nói, " Nhóm bọn mình chỉ có mày ổn trọng nhất."

" Tao cũng không phải không nói  được, tao chính là cảm thấy mày nói nó mới để ý," Từ Tri Phàm nói,

"Những người khác nói cái gì nó có nghe hay không phải xem tâm tình."

Hoắc Nhiên híp mắt , nhìn chằm chằm cậu ta hơn nửa ngày: "Anh Phàm, mày có ý gì, tao  như thế nào cảm thấy chúng mày gần đây như mấy lão già vậy."

Từ Tri Phàm cười không nói chuyện, Hoắc Nhiên tưởng cậu ta định lại  mở miệng,  cậu ta đột nhiên hướng trên đùi  Khấu Thầm vỗ mạnh một cái : "Ăn cơm!"

"Ai!" Khấu Thầm hô một tiếng, xoay người ôm chân thành một đoàn, nửa ngày mới mắng một câu, "Từ Tri Phàm  tao mẹ nó giết chết mày ."


Mấy người nửa ngủ nửa tỉnh đều bị Từ Tri Phàm rống một họng này mắt sáng như đuốc, tiến vào trạng thái có thể làm ngay một bài thi được.

" Tao hiện tại gọi người  đưa bữa sáng lại đây," Từ Tri Phàm nói, "Bọn mày dọn dẹp một chút."

Ăn xong, bọn cậu lại ở trong phòng, đêm qua tất cả đều đồng ý là bọn cậu hiệu suất quá cao, vốn dĩ tưởng đến tìm người, như thế nào cũng phải hết một tuần mới trở về, hiện vừa mới một ngày liền đem chuyện này xử lý xong rồi, không thể lập tức trở về,  nên đi chơi.

"Mày đưa mẹ mày......" Hứa Xuyên lên kế hoạch..

" Mẹ tao không cần tao  đưa," Từ Tri Phàm xua xua tay, " Bà ấy ở sảnh mua vé, trưa bay về, ba tai đón."

"Nóng lòng về nhà đi ." Giang Lỗi nói.

"Một giây cũng không muốn ở chỗ này thêm," Từ Tri Phàm nói, "Chúng ta chơi mấy ngày rồi về, không thể đến không một chuyến, chân trắng  đi bờ biển oanh tạc vòng bạn bè rồi nói tiếp."

" chân đen thì không được sao?" Ngụy Siêu Nhân nằm ở trên giường, giơ chân mình lên, " Thể hiện sức mạnh."

"Không bỏ xuống tao liền chặt chân mày," Khấu Thầm nói, "Thể hiện một chút sức lực của tao."

Ngụy Siêu Nhân buông chân xuống

Buổi sáng Từ Tri Phàm đưa mẹ đi sân bay, bọn cậu ở lại khách sạn nghiên cứu một chút hành trình.

"Đi trước bờ biển đi," Hồ Dật nói, "Tao chưa đi biển bao giờ."

"Được." Khấu Thầm gật đầu.

"Sau đó đi công viên trò chơi đi, cổng ở bên cạnhbãi biển," Hoắc Nhiên chỉ vào bản đồ, "Thuận tiện ăn cơm."

"Có cái gì đặc sắc đều nhìn xem," Hứa Xuyên nói,

"Bãi biển bên cạnh còn có núi, có thể leo lên...... Tính không  leo ...... còn có cáp treo......"

"Ngồi cáp treo." Vài người cùng kêu lên trả lời.

"Bọn mày quả thực làm Hoắc Nhiên thở dài." Khấu Thầm nói.

"Hoắc Nhiên một mình trèo lên trên đi." Ngụy Siêu Nhân nói.

"Biến đi." Hoắc Nhiên trừng mắt cậu ta.

Từ Tri Phàm từ sân bay trở về, phòng cũng không về, cả đám đứng chờ ở sảnh khách sạn, còn cố ý săn sóc cầm đồ hè cho cậu ta.

Khấu Thầm còn cảm thấy quần áo của mình không chưa đủ hè, lại ở cửa hàng gần khách sạn mua quần lửng: "Này liền phi thường bãi biển."

"Hiện tại muốn chụp một tấm không?" Hoắc Nhiên hỏi.

Khấu Thầm nhanh chóng đi phía trước sảnh, cánh tay chống cầu thang, Hoắc Nhiên giơ di động chụp cho cậu ta một kiểu.

Sau đó bọn cậu liền nhờ lễ tân giúp chụp một tấm ảnh tập thể, vẫn là đứng ở trước sảnh, Hoắc Nhiên không nghĩ ra vì cái gì thế nào cũng phải  đứng trước sảnh.

Khấu Thấm rất nhanh đã đăng tấp chụp tập thể lên vòng bạn bè.

-Bạn tốt. Xuất phát nào.

Hoắc Nhiên nhìn chữ " bạn tốt" này, đột nhiên có chút cảm khái, người khác lục tục cũng đăng ảnh tập thể lên, nhưng đều cùng Khấu Thầm biểu đạt không giống nhau.

Chuyên môn viết hai chữ "bạn tốt" chỉ có Khấu Thầm.

Dựa theo quy tắc huyền bí nào chăng......

Hoắc Nhiên vốn dĩ không nghĩ  đăng ảnh chụp, nhưng do dự một chút, vẫn là đăng, viết xuống bốn chữ.

- xuất phát nào . Bạn tốt.

"Tao mẹ nó sớm muộn gì cũng phải chặn vòng bạn bè của hai cái thứ này." Giang Lỗi một bên phủi đi di động một bên hung tợn mà mắng, "Xem cái vòng  bạn bè đều trốn không thoát hai bọn nó."

Hứa Xuyên cười đến không được: " Mày có phải ghen  không, quen  Hoắc Nhiên thời gian dài như vậy, cũng không cùng mày một trạng thái đi?"

"Đúng vậy, đệt," Giang Lỗi nói, "Tao chính là đánh không lại Khấu Thầm."

"Nhìn mày  đáng thương, tao giúp mày." Hồ Dật thở dài.

Giang Lỗi đăng vòng bạn bè là —— bãi biển! Ánh mặt trời! Ta tới đây!



Tiếp theo Hoắc Nhiên thấy được Hồ Dật mới vừa phát vòng bạn bè.

- bãi biển! Ánh mặt trời! Ta cũng tới!

Cậuthật sự nhịn không được, cười đến nỗi không đứng thẳng được.

"Đi đi đi," Từ Tri Phàm hướng bọn cậu vẫy tay, "Xe tới, đừng cười."

Cả bọn lên xe đều còn cười đến dừng không được.

Khấu Thầm đặt khách sạn giúp thuê một chiếc xe 9 chỗ, cậu không nghĩ chia làm hai  xe, cậu muốn mọi người cùng nhau đi,cảm giác  náo nhiệt làm người thoải mái.

Cậu không đi du lịch nhiều, lúc ra ngoài chơi cùng Khấu Tiêu với lão Dương có hai lần, nhưng dù sao cũng là một cái bóng đèn, chơi  cũng không tận hứng.

Cùng đám bạn tốt đi du lịch , ồn ào nhốn nháo bên nhạc bên nói chuyện, đối với cậu rất có lực hấp dẫn, cùng loại trải nghiệm với chuyến du xuân hồi tiểu học.

Sau khi lên xe cả bọn bắt đầu cùng tài xế hỏi thăm còn có chỗ nàocó thể chơi, Khấu Thầm ngồi ở bên cửa sổ cũng không chen vào nói, chỉ nghe, dù sao cậu không có kinh nghiệm du lịch, nghe thôi cũng cảm thấy tâm tình vui sướng.

"Cậu đi biển bao giờ chưa?" Hoắc Nhiên ở bên cạnh hỏi cậu.

"Đi rồi," Khấu Thầm gật gật đầu, "Cùng bác tôi đi, dạy dỗ   tôi cả một đường, tôi cảm giác có bóng ma, trong chốc lát nghe thấy tiếng sóng biển liền xuất hiện ảo giác bác ấy ở bên cạnh."

Hoắc Nhiên dựa vào lưng ghế nở nụ cười: "Vậy cậu chốc nữa có xuống nghịch nước không? Tài xế nói mấy ngày nay đặc biệt nóng, ban ngày ánh mặt trời tốt có thể xuống nước ngâm một chút."

"Nước biển?" Khấu Thầm hỏi.

"Vô nghĩa, chúng ta đi chính là bờ biển ," Hoắc Nhiên nhìn cậu, "Không phải nước biển chẳng nhẽ còn có thể là nước sông?"

"......Tôi không mang quần bơi." Khấu Thầm cau mày.

"Nghịch nước thôi, không bơi lội," Hoắc Nhiên nói,
"Tuy nói bên này thời tiết nóng, tốt xấu cũng là một khối, tài xế nói nước  vẫn là có chút lạnh."

"Ồ, không bơi," Khấu Thầm gật gật đầu, "Ngâm chân đúng không, vậy thì ngâm."

Hoắc Nhiên cảm thấy Khấu Thầm tựa hồ có chút khẩn trương, nhưng thật sự nghĩ không ra lí do cậu ta khẩn trương , hơn nữa cậu ta một đường đều rất hưng phấn, thậm chí trong chốc lát cả bọn như thế nào dáng POSE chụp đều nghĩ kỹ rồi......

Bất quá đến nơi, nháy mắt thấy biển, lúc cả bọn cởi giày chạy đến mép nước biển, Hoắc Nhiên mới hiểu Khấu Thầm rốt cuộc đang khẩn trương cái gì.

Khấu Thầm cũng cởi giày, đi theo mọi người một khối vọt vào trong biển, sau đó nhìn theo người khác đi trước, chính mình đứng ở nơi sóng đánh thì nước  cũng chỉ ngập đến mắt cá chân.

"A ——" Khấu Thầm đi theo phía sau cả bọn hô to.

"A ——" Hoắc Nhiên ở phía sau cậu ta  cũng hô một tiếng.

" Ôi đệt," Khấu Thầm quay đầu, "cậunhư thế nào ở phía sau, đi trong biển đi ! Bọn họ đều đi!"

" còn cậu?" Hoắc Nhiên hỏi.

"Tôi...... Trước tiên ở nơi này chụp cho các cậu mấy tấm," Khấu Thầm lấy ra di động giơ lên, " Cậu đi,chạy tới  phía trước."

"Tôi giúp cậu chụp," Hoắc Nhiên lấy ra di động đối với Khấu Thầm, ấn nút quay video, " Chụp cho cậu mấy tầm chạy về phía biển rộng."

"Không gấp , trong chốc lát," Khấu Thầm quay đầu, "Nếu không cậu chụp cho tôi mấy tầm tôi từ phía biển chạy tới chỗ cậu...... Cậu lui ra phía sau vài bước, tôi qua ngay."

"Khấu Thầm," Hoắc Nhiên đem màn ảnh kéo gần đối với hắn mặt, "Cậu có phải không dám xuống nước không?"

"...... Thả rắm," Khấu Thầm trừng cậu, chỉ vào chính mình, " Tôi, không dám xuống nước?  chỉ như thế này? Chạy 100 mét ra nước  đều không cao đến eo tôi, tôi sao lại không dám xuống?"

"Vậy cậu chạy về phía biển rộng." Hoắc Nhiên nói.

"Được thôi," Khấu Thầm quay người lại đối mặt với biển, lại quay đầu lại chỉ chỉ cậu, "Chụp cho đẹp vào."

"Ừ." Hoắc Nhiên gật đầu.

Khấu Thầm hít một hơi, đón sóng biển vọt qua.

Vài giây lúc sau, cậu vọt tới con sóng trước mặt, sóng biển chưa lên hết  mà ở trên đùi cậu quăng một cái tát, không chờ Hoắc Nhiên nói chuyện, cậu lập tức xoay người liền chạy về trước mặt  Hoắc Nhiên

" Tôi đệt, cậu nhìn thấy không," cậu trừng Hoắc Nhiên, "Tôi tí nữa là chết đuối rồi."

Hoắc Nhiên ngẩn người, không nhịn được bộc phát cười sặc sụa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top