Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 58

Hoắc Nhiên vốn dĩ còn muốn hỏi tiếp, Khấu Thầm lại đột nhiên đứng dậy, từ trong vali lấy ra một cái quần lót, ở trên ngón tay xoay, vui sướng mà đi  hướng phòng tắm.

"Làm gì?" Hoắc Nhiên hỏi.

"Tắm rửa a," Khấu Thầm nói, "Một thân mồ hôi dính nhớp, thời tiết ở đây ấm, nhưng độ ẩm quá cao, chịu không nổi."

"Chưa nói xong mà?" Hoắc Nhiên đuổi tới cửa  phòng tắm.

Khấu Thầm cũng không đóng cửa, đưa lưng về phía then cửa cởi  quần áo, lộ ra nửa Tử Thần.

Không thể không nói thợ xăm hình này tay nghề không tồi, Tử Thần mỗi lần xuất hiện đều phảng phất mang theo BGM, rất hút mắt.

Hơn nữa kết cấu cũng đều tránh đi hướng có vị trí cơ bắp để tránh bị biến dạng, nhưng lại bởi vì cơ bắp tác động mà trở nên lập thể.

Ừm...... Không tồi.

Mà chỉnh thể nhìn qua, liền càng ngầu, ngọn lửa màu đen  cùng áo choàng Tử Thần  dung hợp lại, khe mông cũng được ngọn lửa che lại......

Khe mông?

Tử Thần toàn phần?

Hoắc Nhiên đột nhiên phục hồi lại tinh thần, phát hiện Khấu Thầm không riêng đem quần áo cởi, lúc này đem quần nhỏ  cũng đã cởi rớt, quay đầu nhìn cậu.

" Cậu cởi nhanh vậy?" Hoắc Nhiên có chút xấu hổ hỏi một câu.

"Áo trên cởi một chút," Khấu Thầm nói, "Quần lót với quần ngoài, một kéo hai cái, không phải hết sao, còn có thể làm sao không nhanh được? Lại không phải tàn tật."

"Ồ." Hoắc Nhiên gật gật đầu, cảm thấy rất có đạo lý.

"Lát nữa lại nói với cậu, tôi trước tiên tắm đã." Khấu Thầm nói đoạn thì vặn nước ra, thử một chút độ ấm, "Nước lạnh thế này cũng có thể tắm, trâu bò."

Cậu ta thử hướng trên người xả nước, vòi sen phụt nước mạnh bắn cả lên đùi Hoắc Nhiên..

" Tôi đệt," Hoắc Nhiên lui lui, "Cậu tắm kiẻu gì vậy, nước đều bắn ra ngoài"

"Tử Thần cũng không nhìn rồi báo tôi một tiếng tôi cũng hết cách, gáy tôi cũng không có mắt," Khấu Thầm quay đầu lại nhìn cậu, đột nhiên một tiếng hét to, " Sao cậu còn đứng đó nhìn! Đóng cửa lại!"

"Đệt!" Hoắc Nhiên bị cậu ta rống sợ tới mức nhảy dựng lên.

Mà phản ứng lại nhận ra mình vẫn luôn đứng đây nhìn Khấu Thầm tắm rửa, cảm thấy phi thường mất mặt, hướng bên cạnh lùi một bước. Rồi nhảy hai cái nằm nhoài trên giường.

"Nhiên Nhiên!" Khấu Thầm ở trong phòng tắm kêu, "Giúp  tôi đem  di động lấy lại đây."

"Làm gì?" Hoắc Nhiên ngồi dậy, "cậu có bệnh à, lúc tắm còn tự sướng?"

"Chụp một chút tôi dùng nước lạnh tắm á." Khấu Thầm nói.

"Này có thể chụp được sao?" Hoắc Nhiên có chút bất đắc dĩ, cầm điện thoại Khấu Thầm để trên bàn đưa qua, "Nước lạnh cùng nước ấm có cái gì khác nhau."

"Nước ấm sẽ có hơi nước bốc lên," Khấu Thầm đem chính mình cánh tay duỗi đến vòi phun phía dưới, rồi chụp một kiểu, lại đem điện thoại đưa trả cho cậu, "Cái này mà cậu không biết?"

"Hiện tại đã biết." Hoắc Nhiên tránh ra.

Khấu Thầm tâm tình đại khái không tồi, lúc tắmvẫn luôn hát.

Cái này là thói quen của cậu ta, ở kí túc xa lúc đi lên cách hành lang cũng có thể nghe tiếng hát khi cậu ta tắm, hát toàn nhạc thiếu nhi.

Hoắc Nhiên ngồi xếp bằng ngồi ở trên giường xem TV, thời gian này đã không có cái gì để xem, cậu chọn một kênh phát tin tức, trừng mắt thất thần.

"Cậu bị sao?" Khấu Thầm tắm xong đi ra, từ tủ lạnh cầm lon Coca đưa cho cậu, chính mình tự mở một lon.

" Cậu còn chưa tắm xong nên tôi ngủ trước sao được, có chút không trượng nghĩa đi?" Hoắc Nhiên đưa Coca lên miệng, cười nói.

"Thôi đi," Khấu Thầ ngồi xuống bên cạnh cậu, đem chăn cùng gối đầu xếp lại rồi đè lên, " Cậu chính là muốn hóng chuyện, như thế nào, vì sao, vì cái gì đánh giáo viên ...... Đúng không?"

Hoắc Nhiên cười không nói chuyện.

"Kỳ thật tôi không muốn cùng người khác nói chuyện này," Khấu Thầm ngửa đầu uống hai ngụm lớn coca, "Khó chịu, tôi cũng chứ từng nói với bọn Hứa Xuyên."

"......Vậy thôi," Hoắc Nhiên đột nhiên có chút băn khoăn, "Không muốn nói vậy...... Đừng nói nữa."

Khấu Thầm nhìn chằm chằm cậu trong chốc lát, đột nhiên cười vui vẻ: "Hoắc Nhiên cậu giả vờ hay thật sự nói lời trong lòng đó?"



Hoắc Nhiên chậc một tiếng.

"Đặc biệt không hy vọng tôi  thật sự không nói đi?" Khấu Thầm dùng chân ở trên eo cậu chọc một chút.

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.

"Cho cậu cảm thụ một chút sự linh hoạt của ngón chân tôi," Khấu Thầm nói liền bắt đầu dùng ngón chân cái cùng ngón thứ hai trên lưng cậu nhón đi lên"Thế nào?"

Từng bước một đi tương đối  linh hoạt, Hoắc Nhiên có thể cảm nhận được từng bước di chuyển của hai ngón chân cậu ta.

Bội phục bội phục.

Luận về loại kĩ năng ấu trí này, Khấu Thầm hẳn là có thể bá chủ thiên hạ.

"Giỏi quá," Hoắc Nhiên nói, "Hiện tại đem chân cậu lấy ra."

Khấu Thầm không để ý đến cậu, đem một cái chân khác cũng lên lưng cậu, hai cùng nhau từ eo đến trên lưng đi tới: "Tôi còn có thể khiêu vũ."

Hoắc Nhiên bị đầu ngón chân cậu chọc đến có chút muốn cười, cảm giác Khấu Thầm chọc như gãi ngứa cho cậu..

Nhịn trong chốc lát cũng không thấy Khấu Thầm có ý định dừng lại, cậu đột nhiên quay người lại, bắt được mắt cá chân  Khấu Thầm.

"Cậu làm gì nha, làm gì nha!" Khấu Thầm nhéo giọng nói phối âm  cho chân cậu ta, đầu ngón chân linh hoạt còn biểu diễn ra sức giãy giụa.

"Ngươi mau biến đi!" Hoắc Nhiên ném một cái tát lên chân cậu ta.

"Ai nha, ai nha......" Khấu Thầm tiếp tục phối âm.

"Đậu," Hoắc Nhiên tát nhẹ mấy cái lên chân cậu ta, "cậu mẹ nó nói hay không! Nói hay không!"

"Xem đi!" Khấu Thầm nở nụ cười, "Nói thật đi."

"Ừm." Hoắc Nhiên thở dài, buông lỏng ra chân cậu ta, "Nói đi, đều mở đầu rồi, tôi lúc này cũng không có nghĩ gì,  liền muốn nghe xem, muốn biết cậu vì cái đánh giáo viên, tôi mẹ nó tò mò cả một học kì rồi."

"Được rồi, vì quan hệ hai ta rất tốt." Khấu Thầm thu hồi chân.

Hoắc Nhiên xoay người, tiếp tục ngồi xếp bằng, nhìn cậu ta.

Khấu Thầm không có lập tức mở miệng, nhắm mắt hơn nửa ngày, tựa hồ là ở tìm chỗ mở câu chuyện, nửa ngày mới mở mắt, nhìn cậu: "Cậu là đồng tính?"

"Đồng cái......" Hoắc Nhiên sửng sốt, vài giây mới phản ứng lại đây, "Đồng tính? Tôi vì cái gì lại là đồng tính."

"Vậy là tốt rồi." Khấu Thầm nói đoạn mò vào túi, sờ soạng lấy  điếu thuốc ra, lại cẩn thận cầm bản đồ mở ra trên đùi mình, lại đem gạt tàn thuốc để tới trên bản đồ, sau đó yên lặng.

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta phun ra một ngụm khói, cảm giác chính mình tựa hồ là phát hiện bí mật khó lường, cậu yếu ớt hỏi: "Cậu......là?"

"Không," Khấu Thầm ở phía sau làn khói híp mắt cười cười, "Nhưng mà cũng không chắc, tôi dù sao cũng chưa từng yêu đương, đến lúc yêu ai mới biết được...... Không lạc đề, tôi có người bạn......"

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta, đầu óc theo cậu ta nói chợt trái chợt phải mà chuyển.

"Kỳ thật cũng không xem như bạn bè, hồi sơ trung tôi cùng lớp với cậu ta, cao trung lại cùng lớp," Khấu Thầm nói, "nên có đôi khi sẽ nói chuyện, không tính là bạn bè,, nhưng không chán ghét."

"Cậu ta là?" Hoắc Nhiên hỏi.

"Ừm," Khấu Thầm gật gật đầu, "Nhưng không ai  biết, cậu ta hướng nội, trong lớp ở vị trí mờ nhạt, tôi đến bây giờ vẫn không rõ cậu ta chỗ nào giống đồng tính luyến ái."

"Cậu đương nhiên không nhìn ra," Hoắc Nhiên nói, "Cậu không giống người để ý tiểu tiết".

"Đừng bắt lỗi dùng từ của tôi," Khấu Thầm hướng cậu phun điếu thuốc, "Dù sao thầy chủ nhiệm lớp lúc đó làm một việc giống như lão Viên bảo chúng ta làm đó, nói là viết thư viết nhứng lời trong lòng ra , nói sẽ bảo mật."

Hoắc Nhiên nghe đến đây thì hiểu ra.

"Cậu bạn đó viết chuyện của cậu ta, thầy giáo kia lại không giữ bí mật, phải không?" Hắn hỏi.

"Ừ," Khấu Thầm kéo kéo khóe miệng, "Trước tìm cậu ấy nói chuyện, lại nói cho các giáo viên khác, sau đó thật nhiều người đều biết...... Kỳ thật học sinh biết cũng không sao, không ai bàn luận gì, nhưng giáo viên bắt cậu ta gọi phụ huynh tới."

" Tôi đệt." Hoắc Nhiên nói.



"Cậu ta ở văn phòng giáo viên quỳ xin lão già đó, lớp chúng tôi không ít người đều thấy được," Khấu Thầm nhả khói, cau mày, "Cậu có thể biết được cảm giác lúc đó không? Chuyện này tuy rằng không ở trên người tôi, tôi vốn cũng không tin lão già đó sẽ bảo mật, cho nên tôi viết văn ca ngợi tổ quốc linh tinh rồi nộp thôi...... Nhưng cậu ấy tin, cậu ta mẹ nó là không chịu được nữa, cho rằng có thể từ chỗ giáo viên tìm một chút động viên an ủi, tôi cảm thấy cậu ấy nghĩ như vậy."

"Vậy cậu vì cái gì tin lão Viên?" Hoắc Nhiên hỏi ngang một câu.

"Cũng không phải ngay từ đầu đã tin," Khấu Thầm nói, "Là bởi vì lão vì chúng ta làm rất nhiều việc, tôi lại không mù, lão Viên tiếng lành đồn xa là thật sự có."

"Ừ." Hoắc Nhiên cười cười, "Bạn học của cậu, có chút thảm a...... Cho nên cậu đánh thầy giáo?"

"Hành hung." Khấu Thầm nhướng mày, "cái cảnh tượng kia thật không thể nhìn , bạn học cậu mỗi ngày gặp mặt, quỳ xuống xin lão già kia đừng nói cho ba mẹ cậu ấy biết, này là cảm giác gì?Đệt, trước đó nói sẽ giữ bí cái gì mà mật, cả trường đều mẹ nó biết hết rồi."

Hoắc Nhiên nắm nắm lon Coca, nếu lớp bọn cậu có ai phát sinh như vậy chuyện này...... Kia cảm giác thật đúng là thật không thoải mái.

"Tôi ở sân thể dục đánh lão già đó, lúc đó là giờ ra chơi, hiệu trưởng chủ nhiệm gì đó đều có mặt," Khấu Thầm nói, "Tôi liền phải trước mặt nhiều người như thế đánh ổng, tôi cho ổng nêm thử cảm giác nhục nhã trước bao người là như thế nào."

"Sau đó?" Hoắc Nhiên hướng trước mặt hắn xoa xoa, có chút vội vàng mà hỏi.

"Sau đó bị xử phạt, bị bắt mời phụ huynh," Khấu Thầm nói, "Ba tôi phải bồi thường cho lão già đó, đem chuyện này áp đi."

"Thế  vì cái gì sau còn lại đánh một lần nữa?" Hoắc Nhiên nói.

"Bởi vì bạn học kia mất tích," Khấu Thầm thanh âm đột nhiên trầm đi xuống, "Sau ngày quỳ đó, hôm sau không có tới đi học, rồi không nhìn thấy nữa, mãi cho đến hiện tại cũng không có tin tức."

Hoắc Nhiên há miệng không nói lên lời.

"Sau khi biết cậu ấy mất tích, liền cùng một đám người đem lão già kia lại đánh một lần," Khấu Thầm nói, "Lần này đánh đến có chút nghiêm trọng, trường chúng tôi hồi đó, cùng trường trọng điểm các cậu bên này không giống nhau, lúc tức giận đánh người tương đối không lương tay... Ổng bị đánh phải nằm viện."

"Đáng đánh." Hoắc Nhiên lại vuốt lấy lon Coca, lấy nước ngoài vỏ lon, bắn tới  trên mặt Khấu Thầm.

Khấu Thầm nhìn cậu một cái, lau lau mặt: "Cậu mẹ nó hiện tại uống hết đi, lập tức, giây tiếp theo! Còn hơn nửa lon mà cứ nắm nắm niết niết mãi!"

Hoắc Nhiên ngửa đầu đem Coca toàn uống hết.

"Lúc này ba tôi lấy tiền cũng áp không được, trường học bắt chuyển trường hoặc là tạm nghỉ học," Khấu Thầm nói, " Tôi nói muốn chuyển trường, tôi không muốn ngây người ở cái nơi như vậy, ghê tởm."

"Ba cậu đánh cậu không?" Hoắc Nhiên hỏi.

"Không có," Khấu Thầm nói, "Chị tôi nói tôi làm như thế là rất tốt, có tâm thế của nam nhân bá đạo, ba tôi liền không có động thủ, chỉ mắng tới, mắng xong nói không có việc gì, ba mắng tôi kĩ thuật đánh người so với ông còn kém nhiều."

Hoắc Nhiên khe khẽ thở dài, không nói chuyện.

Đột nhiên cảm giác có chút không rõ.

Trường trung học phụ thuộc xem như là một trường học thời đại mới, giáo viên trừ bỏ cực cá biệt, đều khá tốt, còn có lão Viên là một giáo viên chủ nhiệm có quan điểm tiên tiến như thế, cho nên Hoắc Nhiên lúc nghe Khấu Thầm kể chuyện, cậu đầu tiên cảm giác là không thể tưởng tượng.

Có giáo viên như vậy, phát sinh chuyện  như vậy, không thể tưởng tượng.

Nếu ở trường trung học phụ thuộc, liền tính thật sự đã xảy ra, cũng sẽ không bị xử lý đến trình độ như vậy, nếu ở lớp bọn cậu, ở lão Viên trước mặt, đại khái từ lúc bắt đầu liền sẽ không có bất luận cái gì phát sinh.

Loại tương phản lớn như thế này khiến cậu có chút cảm khái.

Bạn học kia lúc đó là tâm tình gì, sau lại là tâm tình gì, cậu ta hiện ở nơi nào, hiện tại trải qua thế nào?

Hết thảy đều không có đáp án.

"Thế nào?" Khấu Thầm hỏi cậu, "Không nghĩ tới là cái dạng này chuyện này đi."

"Ừm," Hoắc Nhiên gật gật đầu, từ hộp thuốc của cậu ta rút điếu thuốc , đem bản đồ mang gạt tàn thuốc kéo dài tới sang chân mình, "Người ta vẫn luôn nói là bởi vì giáo viên vốn quá dong dài, cậu không kiên nhẫn liền đánh giáo viên."

"Ai nói," Khấu Thầm đánh bật lửa đưa tới trước mặt cậu giúp cậu châm thuốc, "Kia mẹ nó là  tôi nói."

Hoắc Nhiên nở nụ cười: "Cậu còn nói chính mình không khoác lác?"

"Không nhịn được," Khấu Thầm nói, "Tôi có phải hay không đánh giáo viên? Tôi có phải hay không nhìn đến lão liền phiền? Hơn nữa lão ấy thật sự dong dài, lão Viên đi học một câu có thể giải thích rõ, lão ấy gặm gặm xích xích mà nói mẹ nó năm phút đồng hồ."



Hoắc Nhiên cười đến chút nữa thì sặc.

"Tôi cũng không rõ, đi học lại mẹ nó không phải tính giờ thu phí, cậu đến trường ít thời gian có thể nhiều lấy thêm chút tiền," Khấu Thầm chậc một tiếng, "Liền mẹ nó là trình độ thấp."

Hoắc Nhiên vẫn luôn không nói chuyện, nghe Khấu Thầm liền phun tào múa lụa con mẹ nó nói cái này giáo viên, nói xong lại xách hiệu trưởng ra  mắng, mắng xong một hồi hướng lon coca đến Hoắc Nhiên vừa nhấc cằm: "Đi, lấy cho anh lon Coca."

"Cậu uống chính là Coca, lại không phải rượu," Hoắc Nhiên ngồi không nhúc nhích, "Như thế nào còn muốn lên giọng? Cậu là anh với ai?"

"Bảo cậu lấy thì lấy đi, sao nói nhiều như vậy?" Khấu Thầm trừng hắn.

Hoắc Nhiên vẫn là ngồi không nhúc nhích, cùng cậu ta trừng mắt nhìn nhau

"Cậu mẹ nó uống không phải cũng là Coca sao, không phải cũng lên giọng à," Khấu Thầm nói, "chỉ kêu cậu lấy Coca mà sao cố sống cố chết đối kháng với tôi vậy?"

Hoắc Nhiên cảm thấy Khấu Thầm nói cũng có lý, vì thế nghiêm túc mà nghĩ nghĩ, sau đó đúng sự thật trả lời: "...... Không biết."

"Anh yêu cậu." Khấu Thầm nói.

Hoắc Nhiên ngẩn người, nháy mắt nhớ  về hội thể thao, cảnh tượng bọn cậu cùng nhau hướng về phía Khấu Thầm điên cuồng hô to ' anh yêu cậu', nhịn không được nở nụ cười.

"Đi lấy." Khấu Thầm vẻ mặt thực hiện được âm mưu  đắc ý cười, hướng  cậu phất phất tay.

Hoắc Nhiên nhảy xuống giường, mở ra tủ lạnh nhìn nhìn: "Không có, Sprite uống không?"

"Không cần, Sprite không pha rượu một giọt đều sẽ không uống," Khấu Thầm cầm lấy điện thoại, nhấn dãy số, "Buổi tối tốt lành, phiền giúp tôi đưa một lốc Coca lại đây, loại nhỏ, Coca Cola, không cần thêm gì, cảm ơn......Loại? Cái gì loại? À à  lạnh, muốn loại lạnh."

"Một lốc?" Hoắc Nhiên sửng sốt.

"Một lốc sáu lon," Khấu Thầm nói, "Ngày mai còn có thể uống."

Người phục vụ rất nhanh đưa tới sáu lon Coca lạnh, Hoắc Nhiên đưa một lon cho Khấu Thầm, mặt khác mấy lon kia bỏ vào tủ lạnh.

"Cậu  không uống?" Khấu Thầm hỏi.

"Lại uống còn như thế nào ngủ." Hoắc Nhiên nằm tới một mặt khác trên giường, "Đêm qua đã không ngủ rồi."

"Bắt tôi kể cho cậu chuyện xưa, tôi nói xong cậu quay đầu liền ngủ?" Khấu Thầm nói.

"Tôi chính là kiểu người không có nhân tính như thế." Hoắc Nhiên cười nói.

Khấu Thầm không nói chuyện, cười tự mình uống Coca.

Hoắc Nhiên cảm giác lúc  mình bắt đầu mơ mơ màng màng muốn ngủ, Khấu Thầm đặt mông ngồi xuống bên cạnh cậu: "tôi muốn tắt đèn, cậu muốn  mở cái đèn bàn này  hay là  mở cái đèn vỏ sò lấp lánh kia?"

"Lấp lánh...... đèn vỏ sò lấp lánh đi." Hoắc Nhiên kỳ thật muốn mở đèn bàn, nhưng là kia dù sao cũng là Khấu Thầm anh dũng chém giá chém rớt một đồng tiền mua cho cậu.

"Được." Khấu Thầm đối sự lựa chọn của cậu rất hài lòng, qua đi đem đèn vỏ sò mở ra, ở mặt trên che lại một cái khăn lông, sau đó tắt đi đèn trong phòng, nhảy trở về giường bên kia, "Ngủ ngon."

"Ngủ ngon." Hoắc Nhiên nói.

Nói xong ngủ ngon lúc sau, Hoắc Nhiên lại ngủ không được.

Cũng không phải bởi vì cái đèn kia, Khấu Thầm dùng khăn lông che lại, ánh sáng loé lên không còn quá khoa trương, có thể là  uống nhiều coca  quá.

Cậu trở mình, nhìn thoáng qua Khấu Thầm giường  bên kia.

Phát hiện người này cũng không ngủ, cư nhiên nằm ngửa đang làm động tác đạp xe.

"Cậu có phải tinh lực quá thịnh không?" Hoắc Nhiên thực khiếp sợ.

"Ngủ không được," Khấu Thầm nói, "Đột nhiên nhớ tới chuyện này, liền ngủ không được, buồn bực."

"Thật xin lỗi." Hoắc Nhiên nói.

" Cái rắm," Khấu Thầm một bên đạp chân, một bên quay đầu qua, "tôi kỳ thật mỗi lần nhớ tới chuyện này, tôi lại có chút nghĩ không  ra, chuyện như thế, phải đến mức  đó sao? Cậu ta cũng không phải giết người."

Hoắc Nhiên không nói chuyện.

"Nhiên Nhiên," Khấu Thầm nhìn cậu, "Giữ bí mất đó, chuyện này không cần cùng người khác nói."

"Ừm." Hoắc Nhiên gật gật đầu.

"Như vậy là cậu lại biết thêm một bí mật nhỏ của tôi rồi," Khấu Thầm cười nói, "cậu về sau chính là người biết nhiều bí mật của tôi nhất."

"Áp lực thật lớn ." Hoắc Nhiên cười cười.

Nhưng cảm giác này lại có chút làm người ta cảm thấy thỏa mãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top