Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 63

Khấu Thầm bị gọi vào văn phòng số lần không ít.

Từ nhỏ đến lớn cậu đều bị gọi đến đủ loại văn phòng, văn phòng giáo viên, chủ nhiệm văn phòng, hiệu trưởng văn phòng, cậu đều rất quen, nhưng từ năm hai trung học cậu không đi nữa.

không phải không ai kêu  cậu đi, là cậu đối với mệnh lệnh như vậy bắt đầu  ngoảnh mặt làm ngơ.

Lúc nể tình cậu sẽ đi đến trước mặt toà nhà văn phòng mới đột nhiên chuyển ngoặt đi WC hoặc là sân thể dục, không cho mặt mũi thì tiếng  mệnh lệnh người còn chưa nói xong cậu đã đi.

Hôm nay vẫn là lần đầu tiên cậu bị gọi vào văn phòng chủ nhiệm mà tâm tình vui sướng nện bước uyển chuyển nhẹ nhàng.

Chủ nhiệm tựa hồ muốn nhờ vả cậu.

Không, bọn cậu.

Cậu  cùng Hoắc Nhiên.

Tuy rằng cậu là tùy tiện, lúc này gặp phải ai đều sẽ là đãi ngộ này, cậu vẫn là rất cao hứng.

Toà nhà văn phòn không có người, thầy chủ nhiệm đem mọi người tới văn phòng, mời bọn cậu ngồi xuống trên sô pha.

"Uống chút trà không?" Chủ nhiệm hỏi.

"Người trẻ tuổi uống gì trà a," lão Viên nói, "Bọn nó đều uống đồ uống."

"Ồ, đồ uống cũng có," thầy chủ nhiệm chỉ chỉ tủ lạnh, "Coca gì đó, thầy Viên giúp hai đứa lấy một chút đi."

Lão Viên hướng tủ lạnh đi qua.

"Ai, em tự mình lấy," Hoắc Nhiên từ trên sô pha bắn lên, đoạt trước  lão Viên bổ nhào vào tủ lạnh trước mặt, "Lão Viên thầy ngồi đi."

"Coca Cola cảm ơn." Khấu Thầm phi thường tự tại mà dựa vào sô pha, quay đầu đi nhìn cậu, "Kỳ thật chúng ta cần khách khí môth chút, lão Viên đều kêu."

Hoắc Nhiên đột nhiên quay đầu lại bù một chút: "Thấy Viên!"

Lão Viên vẫy vẫy tay: "Thầy nghe không quen."

Khấu Thầm hắc hắc hắc cười một trận.

Hoắc Nhiên cầm hai lon Coca, thầy chủ nhiệm pha trà cùng lão Viên  uống.

"Ngài nơi này có phải hay không có chút hủ bại ?" Khấu Thầm uống Coca, lại nhìn nhìn lịch, "Vốn dĩ cho rằng đại hội thể thao mới vừa qua, xem ngày thực mới mẻ a."

"văn phòng giáo viên  cũng có tủ lạnh, phúc lợitrường học," thầy chủ nhiệm nói, "Em muốn uống cũng có thể tới, nhưng đừng  nói cho người khác, cung không  đủ cầu đâu."

Hoắc Nhiên cùng Khấu Thầm nở nụ cười, lúc thầy chủ nhiệm không mắng người tuy rằng cũng không tươi cười, nhưng cảm giác được cũng không hung dữ như bọn cậu tưởng tượng.

"Nói chính sự đi," lão Viên uống một ngụm trà, "Hai bạn học này vẫn tương đối có tính đại biểu."

"Ừ," thầy chủ nhiệm gật gật đầu, nhìn Khấu Thầm cùng Hoắc Nhiên, "Là cái này hội đề nghị với nhà trường một ý tưởng , là về thổ lộ trên  sân thượng."

"Sân thượng làm gì?" Hoắc Nhiên ngẩn người.

"Nhảy lầu," Khấu Thầm nhìn cậu, "cậu có phải đại diện cho bộ phận học sinh não bổ không?

Thổ lộ trên sân thượng cũng không biết?

"Ồ," Hoắc Nhiên phản ứng lại, "tôi là một chút không phản ứng kịp."

"Là cảm thấy trường  chúng ta sẽ không cùng thứ này có quan hệ sao?" Lão Viên hỏi, "Cho nên phản ứng không kịp?"

"Vâng," Hoắc Nhiên gật đầu, "cảm thấy không có khả năng đồng ý, cái này."

"Nhìn thấy không," lão Viên nhìn thầy chủ nhiệm, "Học sinh đối chúng ta căn bản không tin tưởng."

"Nếu trường đồng ý làm hoạt động như vậy, các em cảm thấy sẽ xuất hiện nội dung kiểu gì?"

Thầy chủ  nhiệm hỏi.

"Thổ lộ," Khấu Thầm nói, "Khẳng định có một loạt tôi thích cậu linh tinh, vì lí do này nên mới đuowcj gọi là thổ lộ trên sân thượng."

"Nếu em đi lên, sẽ nói cái gì?" Thầy chủ nhiệm tiếp tục hỏi.

"Em mới không đi lên." Khấu Thầm nói.

"Em sẽ đi lên sao?" Thầy nhiệm lại hỏi Hoắc Nhiên.

"Sẽ không," Hoắc Nhiên cười cười, "Nhưng em khẳng định sẽ đi xem, em muốn nghe xem người khác nói cái gì."

"Nói theo cách thường  chính là xem náo nhiệt." Khấu Thầm nói.

Chủ nhiệm nhìn lão Viên liếc mắt một cái.

"Tôi  sao? Tôi sẽ đi lên," lão Viên buông tay, "Nếu cho phép giáo viên đi lên nói."





"Không phải, tôi không muốn hỏi cái này." Thầy chủ nhiệm uống ngụm trà.

"Các em  cảm thấy làm cái này, các bạn học sẽ hoan nghênh sao?" Lão Viên hỏi, "Bọn họ sẽ có điều chờ mong sao?"

"Chắc chắn hoan nghênh , năm trước, Thập Nhất Trung không phải làm một lần sao, lúc ấy nhiều người hâm mộ , tuy rằng bọn họ lần đó thời gian đặc biệt ngắn, cũng chưa được vài người đi lên," Hoắc Nhiên nói, "Nhưng nếu nói đến vấn đề, này không thể nói kia không thể nói, liền không cần thiết, phỏng chừng một ngừoi nguyện ý đi lên đều không có."

"Ừ," lão Viên gật gật đầu, "Như vậy đơn giản là hình thức ' khai sáng 'mà thôi, đích xác không có ý nghĩa."

"Cũng đừng gọi phụ huynh," Khấu Thầm nói, "Nếu thật muốn làm, cũng đừng để phụ huynh trộn lẫn, phía dưới một đống người lớn một xử...... Dù sao nếu ba em phía dưới, thầy có ra quy định em phải đi lên, em cũng sẽ không đi lên."

"Hôin học sinh lần này ý tưởng chính là học sinh , muốn nói cái gì thì nói," thầy chủ nhiệm nói, "Lần trước có  lớp mấy ngừoi, tuy rằng chủ đề là hạn định, nhưng mọi người đều thích loại hình thức này, cho nên hội  học sinh mới có thể đưa ra xin làm hoạt động này, trường cũng sẽ suy xét, nhưng chúng ta suy xét đến muốn nhiều một chút, bao gồm có thể hay không xuất hiện công nội dung có tính  kích tính ......"

"Lại không phải học sinh tiểu học," Khấu Thầm vẻ mặt không sao cả, "Mặt trên viết thông báo, đi lên mắng chửi người không phải rất ngu sao, người bình thường sẽ không như vậy, thực sự có như vậy, an bài một chút người ở phía dưới ồn ào cho người đó hống đi xuống là được rồi, sợ rắm gì."

Thầy chủ nhiệm nhìn cậu một cái, nở nụ cười.

"Chú ý chút," lão Viên nói, "thầy tìm học sinh khác tới, thật đúng là không nhất định có thể nghe được lời như vậy."

"Được, chúng ta tổng kết một ý tưởng các em," thầy chủ nhiệm cười nói, "Các em là hy vọng có hoạt động như vậy, nhưng là cự tuyệt phụ huynh tham gia, trường học tốt nhất ở chủ đề cùng tuyên truyền  không làm hạn chế, đúng không?"

"Đúng vậy." Hoắc Nhiên gật đầu.

"Cảm ơn hai bạn học," thầy chủ nhiệm đối bọn cậu gật gật đầu, "Nếu còn có ý tưởng gì  có thể  phản hồi với thầy Viên, bởi vì cuối cùng còn không có quyết định muốn hay không làm hoạt động như vậy, cho nên  các em nhớ trước bảo mật."

Đi ra khỏi toà nhà văn phòng,  Khấu Thầm nhỏ giọng nói một câu: "Ai, chuyện quan trọng đã quên."

"Cái gì?" Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.

"Phí bịt miệng không có," Khấu Thầm nói, "nói bảo mật liền bảo mật?"

"Vậy cậu đi đòi," Hoắc Nhiên dừng, "Tôi ở chỗ này chờ cậu."

"Cậu có phải quá không nghĩa khí, tôi đi đòi, cậu ở chỗ này chờ?" Khấu Thầm nói.

"Được," Hoắc Nhiên xoay người liền hướng toà nhà văn phòng đi, "Tôi đi cùng cậu."

Mới vừa quay người lại, thầy chủ nhiệm vừa lúc từ trên tầng xuống dưới, hỏi một câu: "Làm sao vậy? Còn có cái gì......"

"Không có." Khấu Thầm với một cái đã bắt được cổ áo  Hoắc Nhiên , sau túm trở về, "Bọn em nói đi uống Coca".

"Đi lên lấy đi, không có việc gì,"  thầy chủ nhiệm nói, "lão Viên của các em  còn ở đấy."

"Không được." Khấu Thầm túm Hoắc Nhiên chuyển hướng liền đi.

Hoắc Nhiên cũng không giãy giụa, một đường cười đi lùi.

"Cậu có gan thật lớn." Khấu Thầm đem cậu kéo về ven đường mới ngừng lại.

"Làm sao vậy," Hoắc Nhiên cười đem quần áo sửa sang lại tốt, "Cậu nói tôi không bồi cậu, tôi liền bồi cậu đi đòi phí bịt miệng."

"Đi thôi," Khấu Thầm nói, "Đi nhà ăn chơi một lát."

Nhà ăn có mấy người của hội học sinh đang ngồi, vừa ăn vừa cùng nhau nhỏ giọng nói chuyện.

Lộ Hoan cùng Ngũ Hiểu Thần đều có mặt, nhìn đến hai người bọn cậu, cười chào hỏi.

Khấu Thầm mua ít đồ ăn vặt cùng đồ uống, cùng Hoắc Nhiên tìm cái bàn trống  xa bọn họ ngồi xuống.

"Lộ Hoan thì thôi, ngày thường cũng không nói chuyện," Khấu Thầm nhỏ giọng nói,"Ngũ Hiểu Thần cái phản đồ, mỗi ngày vòng bạn bè nhảy nhót vui như vậy, chuyện này cư nhiên một chút tiếng gió cũng chưa lộ ra."

"Nói không chừng thu phí bịt miệng." Hoắc Nhiên cười nói.

"Ai," Khấu Thầm cầm bao cây đậu ca ca cắn, "Nếu thật có thể làm cái hoạt động gầm rú trên sân thượng này, có thể cho Giang Lỗi đi lên rống, lộ hoan tôi thích cậu!"

"Nó  khẳng định không dám,nó đi lên dám rống Từ Tri Phàm tao yêu mày cũng không dám kêu Lộ Hoan tôi thích cậu." Hoắc Nhiên nói.

"Cái này  đúng." Khấu Thầm cười nửa ngày.

"Cạu không tính toán đi lên sao?" Hoắc Nhiên nói.

"Tôi là không có gì để thổ lộ," Khấu Thầm nói, "Tôi không có gì nghẹn đến mức không được thế nào cũng phải có như vậy một cơ hội mới có thể phát tiết, tôi muốn nói cái gì ngày thường liền nói."

"Ừm, tôi cũng là cảm thấy không có gì để nói," Hoắc Nhiên nghĩ nghĩ, "Nhưng tôi thật đúng là muốn nghe người khác, có phải hay không tôi  quá thích xem náo nhiệt?"



"Không phải," Khấu Thầm nói, "tôi cảm thấy ai đều cũng như thế này, muốn biết người khác suy nghĩ cái gì, tôi muốn phát minh cái đọc tâm cơ, tuyệt đối có thể thành nhà giàu số một vũ trụ."

"Trước đem nạp đầy thẻ ăn của tôi đi, nhà giàu số một." Hoắc Nhiên nói.

"Nạp cái rắm," Khấu Thầm lấy ra thẻ của mình, hướng trước mặt cậu ném, "Cầm đi dùng."

"Không nạp?" Hoắc Nhiên cầm lấy thẻ quơ quơ.

"Nói cái gì đấy," Khấu Thầm nói, "Sớm nạp đầy rồi, liền chờ đem thẻ cậu ăn sạch rồi lưu lạc đến hôm nay đây."

"Bệnh tâm thần ." Hoắc Nhiên nở nụ cười.

Bởi vì đã hứa với thầy chủ nhiệm và lão Viên, hai người bọn cậu cố nhịn không đem chuyện rhoor lộ trên sân thượng cho hội bảy người, chỉ còn chờ trường học tuyên bố.

Nghe ý của thầy chủ nhiệm, kỳ thật là không muốn làm hoạt động như thế này, rốt cuộc trường trung học phụ thuộc vẫn luôn so trường học khác  càng "Tiên phong mở ra".

Nghẹn cũng liền nửa tháng, mới có động tĩnh.

Tiết hai Ngụy Siêu Nhân đi nhà vệ sinh, lúc trở về vẻ mặt hưng phấn.

"Tao mới vừa thấy người của  hội học sinh dọn cái poster lớn ở lễ đường bên kia," Ngụy Siêu Nhân khoa tay múa chân, "Rất lớn, tao  nhìn chắc phải cao hai mét, còn chưa có vẽ xong."

"Poster gì?" Từ Tri Phàm hỏi.

"Có thể là thổ lộ trên sân thượng," Ngụy Siêu Nhân bò đến trên bàn hạ giọng, "Gió thổi qua tao nhìn thấy chữ, dân cư."

"Người nào nói?" Hứa Xuyên ngẩn người.

"Mày choáng váng sao Xuyên ca," Ngụy Siêu Nhân trên giấy viết, "Sân thượng, phía dưới còn không phải là dân cư sao?"

"Mày  đột nhiên chỉ số thông minh cao như vậy?" Giang Lỗi khó có thể tin mà nhìn cậu ta.

"Của tao vẫn luôn cao  như vậy," Ngụy Siêu Nhân nói, "Mày đừng nghĩ đem tao  cùng  mày kéo đến cùng một đội."

"Không phải," Giang Lỗi nói, "Mày hiện tại cùng tao mới là cùng đội."

"Biến!" Ngụy Siêu Nhân trừng mắt.

"Thổ lộ trên sân thượng là cái gì?" Hồ Dật hỏi.

"Chính là đứng trên mái nhà hô lên tiếng lòng ," Hứa Xuyên giải thích, "Có thể là đối người nào đó nói, cũng có thể đơn thuần chính là với chính mình."

"A," Hồ Dật nghĩ nghĩ, "Tao đây đi lên nói đi, dì ở  nhà ăn số 3 có thể hay không không cần run tay, thịt đều vì dì ấy run gắp không được bao nhiêu."

Mọi người tức khắc tất cả đều cười bò tới trên bàn.

Trường học đồng ý đề nghị của hội học sinh, ở trong trường học tuyên bố hoạt động thổ hộ sân thượng ba ngày sau sẽ tiến hành.

Tin tức này vừa ra, toàn trường đều sôi trào, rốt cuộc nghỉ đông quá ngắn, quábận quá loạn, học sinh đều hưng phấn không kể xiết, hoạt động này  được toàn trường nhiệt liệt hưởng ứng.

Đây cũng là sự kiện tâm đắc mà hội học sinh gần đây nhất  làm được, cho nên một đám nhiệt tình cũng phi thường thoả mãn, poster làm theo phong cách tây xinh đẹp,người  thiết kế đại khái là Mondrian hường phấn, fan lớn của Modrian* bối cảnh poster là các loại hình hình học cùng đường cong thanh thoát, treo ở tường ngoài sân vận động thật xa đều có thể nhìn thấy được, bất quá mặt trên viết không phải Thổ lộ sân thượng.

(*Modrian là một hoạ sĩ nổi tiếng)

Viết chính là,  Tôi đứng ở sân thượng, Tôi có lời muốn nói.

Đại khái là vì có thể làm người tham gia có không gian phát huy lớn hơn, nhưng Hoắc Nhiên cảm thấy này nói không chừng là âm mưu nhỏ của  lão Viên, tránh cho học sinh một lời hai ý, xuất hiện quá nhiều nội dung làm phụ huynh không vui.

"Tôi đứng ở sân thượng," Khấu Thầm chỉ vào poster ở xa, "Tôi liền phải bay lên tới."

"Vậy cậu bay một cái đi?" Hoắc Nhiên hỏi.

"Không được," Khấu Thầm nói, "Tôi hai ngày này đang  chỉ  cách cho Giang Lỗi bay đây, cậu ta tưởng đi lên nói, nhưng lại sợ làm Lộ Hoan xấu hổ."

"Thế làm sao bây giờ?" Hoắc Nhiên hỏi.

"Thì không cần nói thẳng tôi thích cậu, có thể nói tôi thật thưởng thức cậu, thật may mắn có thể gặp được nữ sinh như cậu," Khấu Thầm nói, "Hy vọng cậu có thể vĩnh viễn tươi cười xinh đẹp như thế gì đó, vậy là cũng giông giống rồi, hai người bọn họ đều không dễ xấu hổ."

"Khấu Thầm," Hoắc Nhiên giật mình mà nhìn cậu ta, "Tôi có một cái nguyện vọng."

"Nói," Khấu Thầm nói, "Anh giúp cậu thực hiện."

"Cậu nói thuận như vậy," Hoắc Nhiên nói, "Tôi thật muốn nhìn xem cậu thổ lộ với người khác thế nào a."

Khấu Thầm cười không nói chuyện.

Hoắc Nhiên cũng không nói chuyện, ở trong đầu tưởng tượng một chút, Khấu Thầm đối với một người nữ sinh......





Tựa hồ tưởng tượng không ra.

Còn không thể hiểu được mà có chút không tự nhiên.

Cái cảm giác này  cậu không dám cùng Khấu Thầm nói, nói sẽ bị đánh.

Cậu cảm thấy như con cún đực cậu nuôi nhiều năm, đột nhiên đối với một con cún cái khác xích lại gần nhau......

"Thôi." Cậu nói, trong đầu đình chỉ tưởng tượng, trong lòng nói lời xin lỗi với vị nữ sinh thành cún cái.

"Cái này tôi không giúp được cậu," Khấu Thầm chậc một tiếng, "tôi có ý muốn nói, cậu thật bảo tôi tự đi, tôi khẳng định không được...... Không được không được không được......"

" Tôi từng bảo cậu trời đại hàn giá lạnh đừng có chơi cái móc khoá kia," Hoắc Nhiên nói, "Cậu xem hiện tại liền không được rồi."

Khấu Thầm sửng sốt hơn nửa ngày mới trừng mắt cậu: "Hoắc Nhiên cậu  thật mẹ nó cho tôi thấy thế nào người trong ngoài không đồng nhất!"

Hoắc Nhiên cười đến ho khan.

Khi Khấu Thầm liên tiếp không nói lại được, cậu đặc biệt muốn cười.

Hoạt động Sân thượng cất cánh bắt đầu lúc giờ tiết hai, kỳ thật từ tiết đầu đã có không ít học sinh chuồn ra phòng học đến chiếm vị trí thuận lợi ở bốn phía  sân vận động.

Ví như Hứa Xuyên cùng Từ Tri Phàm.

Này hai học sinh  ngày thường rất ổn trọng, cư nhiên trực tiếp liền không có tới giờ nghỉ tiết một, ở trong nhóm chat gửi ảnh chụp, bọn họ đã dùng thiết bị thể dục bị bỏ đi chất thành đống tạo thành chỗ cao nhất gần nhất chiếm lấy. 

"Cư nhiên không  gọi chúng ta!" Giang Lỗi căm giận mà nhìn di động đặt giữa hai chân.

"Hai người bọn nó cơm nước xong liền đi." Hồ Dật nói.

"Vậy mày sao không nói?" Ngụy Siêu Nhân trừng cậu ta.

"Tao nào biết bọn nó là đi chiếm chỗ," Hồ Dật nói, "Ngày thường loại chuyện này không phải đều là mày cùng Giang Lỗi làm sao?"

"Mày vì cái gì muốn đem Khấu Thầm vẽ ra đi?" Giang Lỗi nói, "Khấu Thầm mới là vi kỷ đệ nhất nhân hảo sao!"

Hồ Dật quay đầu lại nhìn thoáng qua Khấu Thầm: "Nó ngồi đây này."

"Tao với mày không thể nói hiểu," Giang Lỗi hướng bốn phía nhìn nhìn, "Tao đệt, có phải không ít người đi rồi?"

Hoắc Nhiên cũng hướng trong phòng học nhìn một vòng, phát hiện không phải đi không ít người, hẳn là có không ít người căn bản là không tới, khó trách chú Tri Phàm cùng Hứa Xuyên muốn đi trước chiếm chỗ.

"Đi." Khấu Thầm đem giấy trên tay ném lên bàn, đứng lên liền đi ra ngoài.

Cậu ta dẫn đầu, trong phòng học không sai biệt lắm toàn bộ người đều đứng lên, mênh mông cuồn cuộn mà hướng cửa phòng học đi.

Đi vài bước, có người hướng văn phòng bên kia nhìn thoáng qua, hoảng sợ: " Tôi đệt, lão Viên nhìn không?"

Mọi người đều kinh ngạc,một đống nhìn qua, quả nhiên nhìn thấy lão Viên cầm cái chén trà đang đứng ở cửa sổ nhìn bọn họ, bọn người tức khắc đều đứng ở tại chỗ, không biết nên tiến hay lui.

Lão Viên uống một ngụm trà, hướng bọn họ bên này phẩy tay, sau đó đem rèm cửa  văn phòng kéo lên.

Lớp học người lập tức trầm mặc mà hưng phấn  chạy ra khỏi phòng học, lúc chạy đến tầng một, bọn họ phát hiện dưới tầng văn 3 toàn thể đều ngồi ở trong phòng học, Lương Mộc Lan uy nghiêm mà đứng ở trên bục giảng nhìn quét người trong lớp

"Quá thảm," Giang Lỗi nhỏ giọng nói, "Chờ bọn họ tĩnh tọa xong rồi đi qua thì chắc phải trèo lên cây."

Giang Lỗi suy đoán vẫn là rất chuẩn, lúc tiết hai bắt đầu, mấy cây lớn đều đầy người trèo, cây nhỏ bên cạnh người của hội học sinh đứng, sợ có người cây nhỏ cũng không buông tha.

"Hoạt động hôm nay, đầu tiên muốn cảm ơn trường học duy trì, cảm ơn các thầy cô khai sáng cùng đối với  chúng ta tín nhiệm!" Chủ tịch hội học sinh đứng ở trên sân thượng, bám lan can kêu gọi.

"Nghe được còn rất rõ ràng," Hoắc Nhiên ngồi ở chỗ cao nhất trên đống thiết bị, cùng nhóm  bảy người chỉnh tề mà ngồi, "Không biết có thể hay không an bài mấy cái thác, rốt cuộc trước mấy cái đi lên người tương đương yêu cầu dũng khí a."

"Giang Lỗi lên đầu đi!" Ngụy Siêu Nhân nói, "Mới vừa thấy gấp."

"Câm miệng," Giang Lỗi nhanh chóng hoảng chân, "Tao  hiện tại khẩn trương đến muốn đi tiểu."

Cả bọn vui vẻ, bên kia hội  học sinh tuyên bố hoạt động bắt đầu, bốn phía không biết bao nhiêu tầng cánh tay giơ lên hoan hô.

Ngoài dự kiến của Hoắc Nhiên, trên sân thượng tiếp theo liền xuất hiện không ít người, cư nhiên có nhiều người như vậy không sợ lên đầu tiên.

Bội phục.

Mà người đầu tiên thổ lộ khi xuất hiện cạnh lan can,nhóm  bảy người đồng thời phát ra kinh hô: "Tôi đệt, Chi Hoa?"

Chi Hoa cúi đầu đứng ở cạnh  lan can, tay chặt chẽ mà bắt lấy lan can, không biết là khẩn trương hay sợ hãi.

Tất cả mọi người đều an tĩnh lại, cô cũng không nói gì, vẫn luôn cúi đầu, phảng phất là suy nghĩ.

"Ngủ rồi sao?" Khấu Thầm nhỏ giọng nói.

Lúc này Chi Hoa đột nhiên ngẩng đầu lên, hướng lan can nhích lại gần, dùng sức hô một tiếng: "Khấu Thầm!"

"Ôi đệt!" Khấu Thầm hoảng sợ, ôm Hoắc Nhiên tránh về phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top