Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 68

Hiện tại thời tiết nói là chuyển ấm, nhưng tới nửa đêm vẫn rất lạnh, Hoắc Nhiên cùng Khấu Thầm nhéo một bọc nhỏ khô bò cùng hai viên chocolate chỉ chống đỡ tới 12 giờ, bởi vì chôclate trong vòng  năm phút đồng hồ  đã bị hai người bọn cậu ăn xong rồi, khô bò hai người cơ bản là cắn từng tí một mà ăn.

12 giờ người đi trên hành lang cũng không còn nhiều, hai người cũng ngồi xổm ven tường ăn xong đến miếng khô bò vụn cuối cùng, đứng dậy trở về ký túc xá.

Lăn  lộn một hồi, rất có hiệu quả trị liệu mất ngủ.

Hoắc Nhiên về nằm lại trên giường không bao lâu đã ngủ, mộng cũng không có, trực tiếp một giấc ngủ đến hừng đông.

Chính xác thì, trời còn chưa sáng hẳn, cách lúc  bọn họ bình thường rời giường còn một khoảng.

Cậu là bị di động đánh thức.

Hoắc Nhiên cầm lấy di động, nhìn màn hình hiện tên người gọi đến, là Khấu Thầm.

Cậu tiếp nhận điện thoại, cũng chẳng đủ hơi sức tức giận, chỉ là hơi thở mong manh mà nói một câu: "Ngươi mẹ nó nếu là nói không ra chuyện hôm nay chính là ngày ngươi chết."

"Đi luyện bóng không?" Khấu Thầm thanh âm trong sáng mà thanh tỉnh, vừa nghe chính là đã rửa mặt,đổi quần áo.

"......Cút." Hoắc Nhiên nói.

"Tôi đây đi trước," Khấu Thầm nói, "Lúc cậu ra cửa mà còn sớm, thì đi sân vận động tìm tôi ."

"...... Mau cút." Hoắc Nhiên nói.

"Được rồi." Khấu Thầm cúp điện thoại.

"Ngươi đại gia a......" Hoắc Nhiên đem điện thoại nhét trở lại gối đầu phía dưới, trở mình, dùng chăn che đầu mình lại.

Lúc Khấu Thầm mở cửa  ký túc xá chuẩn bị đi ra ngoài Hứa Xuyên từ trên giường thò đầu ra: "Tao đệt, Khấu Thầm?"

"Đánh thức mày?" Khấu Thầm hỏi.

"Thật là mày? WC bị người chiếm sao?" Hứa Xuyên hỏi.

"Không." Khấu Thầm nói.

"Vậy mày đi ra ngoài làm gì?" Hứa Xuyên nhìn cậu.

"Rèn luyện thân thể chút." Khấu Thầm nói.

Hứa Xuyên há miệng thở dốc, một hồi lâu mới từ trong chăn bắt tay duỗi ra, hướng hắn dựng dựng ngón cái: " Trâu bò, đi thôi, vì tổ quốc."

"Vì tổ quốc." Khấu Thầm gật gật đầu.

Kỳ thật lúc này cũng không tính quá sớm, năm ba không ít người đều đã dậy, xem như một loại cảnh quan học tập giáo dục tốt đi, trên sân thể dục có người chạy bộ, có người đọc sách, còn có người đeo tai nghe nghe tiếng Anh.

Khấu Thầm biết thời gian này trong trường học có người, năm ba từ ký túc xá rời đi đều đi qua tầng bọn cậu, buổi sáng có thể nghe được tiếng bước chân, cậu trước kia còn cảm thấy những người này có bệnh, tranh đua còn đua  thành như vậy sao......

Không nghĩ tới hôm nay chính mình cũng gia nhập cái hàng ngũ này.

Tuy rằng cậu dậy sớm như vậy không phải vì học tập.

Chỉ là vì trận bóng rổ cuối tuần muốn cho Văn 1 nhiều mặt mũi hơn thôi.

Không, chính xác mà  nói thì là cho Hoắc Nhiên mặt mũi, tuy rằng cậu cùng đội bóng rổ đội viên đa số quan hệ đều còn được, nhưng lúc trước cậu phương thức vào đội có chút quá khoe khoang, tổng thể có người không phục, còn có người cảm thấy Hoắc Nhiên nghĩ cách kéo bạn cậu ta vào.

Cậu đến đánh mấy trận, ra sức thi đấu chứng minh Hoắc Nhiên chính là tuệ nhãn thức châu.

Như vậy thật sự rất ngầu nha.

Khấu Thầm đi vào sân vận động, hướng cửa dung nhan kính nhe răng cười cười.

Lúc làm nóng người, cậu lấy điện thoại ra, sớm như vậy rời giường không phải vì đi tiểu, đối với cậu mà nói là sự kiện phi thường đáng kiêu ngạo, cậu phải làm cho người nhà biết tới.

Trực tiếp gọi điện thoại cho ba mẹ khẳng định sẽ bị đánh chết, gọi điện thoại cho khấu tiêu bị chết thảm hại hơn, cậu lướt danh sách trò chuyện một chút, thấy được lão dương.

Lão dương nhắn tin cho cậu lúc nào, cậu không chú ý, lúc này mới nhìn đến.

- chú cuối tuần lại đây chọn da sao? Chú nếu là qua đây, anh liền xếp thời gian chờ chú

Cậu nhấn gọi lão dương.

Bên kia vang lên hơn nửa ngày lão dương mới tiếp điện thoại: "Trời ơi, hiện tại là mấy giờ?"

"Em chạy năm km rồi!" Khấu Thầm nói.

"Chú  có phải hay không uống rượu một đêm?" Lão dương hỏi.

"Sao có thể," Khấu Thầm nói, "Bọn em có trận bóng rổ, em đi luyện bóng thôi."

Quảng cáo

"......Chú lên sân?" Lão dương có chút ngoài ý muốn.

"Làm sao vậy," Khấu Thầm chậc một tiếng, "Khinh thường em? Em đánh bóng lại không kém."

"Chú có phải hay không......" Lão dương hạ thấp thanh âm, "Yêu đương?"

"Hả?" Khấu Thầm ngẩn người, "Yêu đương gì, em với ai được."

"Vậy chú luyện cái gì bóng? Chú chơi bóng không phải đặc biệt kì lạ, chú dậy đi tập bóng vào giờ này mới lạ đó, chú nói với anh," lão dương nói, "Là muốn đánh cho ai xem? Vẫn là vì ai đi đánh......"

"Nha, lúc này liền thành anh trai rồi, không tự xưng anh rể em nữa à?" Khấu Thầm nở nụ cười.

"Kêu anh quan hệ gần gũi hơn" Lão dương nói.

"Thật không có, em với ai yêu đương còn có thể không nói cho anh sao." Khấu Thầm lời này không phải nói dối,  thời điểm lão dương theo đuổi khấu tiêu,hai người bọn họ đồng minh chiến đấu khá dài thời gian, có cách mạng hữu nghị.

"Chú phải làm lắc chân kia," lão dương lại hỏi, "Là cho ai?"

"Hoắc Nhiên a! Câu ta sắp đến  sinh nhật, em không phải nói rồi sao!" Khấu Thầm nói.

"Cái con rắn nhỏ bảo anh làm đâu?Cho ai?" Lão dương tiếp tục hỏi.

"Em chịu rồi, cũng là Hoắc Nhiên!" Khấu Thầm có chút cạn lời "em đều nói qua cho anh rồi  đi? Anh có phải bị  mất trí nhớ không? Không phải cùng khấu tiêu nói tốt không đánh đầu sao?"

"Chú có phải hay không bị Hoắc Nhiên lắm được điểm yếu gì trong tay?" Lão dương vẫn là không buông tay.

"Dương duệ đông!" Khấu Thầm nói, "anh như vậy chúng ta khôbg có cách nào nói chuyện nữa, em còn khôbg thể có một người bạn à?".

"Kia cũng không phải......" Lão dương nói một nửa dừng, "Tính, mặc kệ chú, chú  nói cuối tuần tới chọn da hay không đi."

"Đi chứ," Khấu Thầm nói, "anh qua  đón em đi, em muốn mang theo soái soái, lái motor mang không được."

"Được." Lão dương lên tiếng.

Sau khi tắt điện thoại Khấu Thầm hoạt động một chút cánh tay, vui vẻ mà nhảy vào gió sớm lạnh lẽo , hướng đường băng chạy tới.

Hoắc Nhiên  hai mươi phút lúc sau tiến sân vận động, Khấu Thầm đã bắt đầu chạy qua lại luyện tập các loại góc độ ném rổ.

Bất quá Hoắc Nhiên tới, vẫn là làm cậu có chút ngoài ý muốn, dù một tuần  ba lần huấn luyện buổi sáng, cũng không sớm thế này,  Hoắc Nhiên thân là một cái đội trưởng có trách nhiệm, huấn luyện cũng so người khác sớm đến mười phút.

Khấu Thầm nghe ngữ khí của cậu ta khi nãy trong điện thoại, lát sau đi học gặp mặt có thể không mắng chửi người đã tốt lắm rồi, căn bản không nghĩ tới cậu ta sẽ đến, có chút kinh hỉ mà hô một giọng: "Đội trưởng sớm a!"

"...... Sớm a." Hoắc Nhiên ủ rũ cụp đuôi, vẻ mặt không tỉnh ngủ  đứng ở bên sân.

"Luyện bóng đi!" Khấu Thầm mang bóng kẹp bên người chạy qua, mang theo ngọn gió nhỏ, tiếp theo là ba bước đẹp mắt.

"Biến." Hoắc Nhiên ủ rũ cụp đuôi mà ngồi xổm xuống.

Đây là còn mang theo rời giường khí.

Khấu Thầm nhớ tới Từ Tri Phàm bọn họ đều không dễ dàng gì  kêu Hoắc Nhiên rời giường.

" lát nữa mời cậu  ăn bữa sáng xa hoa!" Khấu Thầm đi đến bên người cậu ta, "Nhà ăn có gì tùy tiện chọn, nhà ăn không có tôi đi ra ngoài mua cho cậu."

Hoắc Nhiên không nói chuyện, đánh cái ngáp, nước mắt đều ra tới.

Sau đó cúi đầu ôm đầu, tay ở trên đầu một hồi bực bội mà lung tung lay.

"Hoắc Nhiên......" Khấu Thầm có chút băn khoăn, lúc gọi Hoắc Nhiên sớm như vậy cậu  thật không nghĩ tới Hoắc Nhiên  không ngủ đủ, "Ngại quá......"

Cậu nói còn chưa dứt lời, Hoắc Nhiên đã đùng  một cái  đứng lên, để cả một đầu tóc bị xoa rối loạn  trừng mắt cậu: "Cậu công tôi phòng, mười lần tiến công năm trái vào, vào không được cậu đi ra ngoài chạy mười km."

Khấu Thầm ngẩn người, Hoắc Nhiên đem áo khoác ném đến bên cạnh ghế, cậu mới phản ứng lại , tức khắc hưng phấn lên: "Tôi đây nếu là vào năm trái thì sao?"

Hoắc Nhiên đối với vấn đề này tựa hồ căn bản không có suy xét qua, đi vào sân bóng mới quay đầu  nói một câu: "Tôi chạy mười lăm km."

"Đệt, đây chính là cậu nói," Khấu Thầm chỉ chỉ cậu, "Tôi sẽ không hạ thủ lưu tình."

Hoắc Nhiên tại chỗ nhảy vài cái, hoạt động một chút cánh tay cùng chân, sau đó xoay người quá thân, hướng bên cạnh vượt một bước, khom lưng nhìn cậu, ngoắc tay một cái:" Phóng ngựa lại đây".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top