Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 69

Khấu Thầm chưa từng làm qua đồ thủ công, tiểu học tiết  thủ công cậu đều  ngủ, hoặc là chơi cái khác, nếu không cũng đã bị giáo viên  đuổi ra phòng học, về  sau lại càng không có khái niệm cái gì thủ công, khấu tiêu tự mình lấy hạt vòng làm cái lắc tay cậu nhìn đến như thấy được một vị thần.

Ý nghĩ muốn tự làm vòng tay tặng Hoắc Nhiên hoàn toàn là do cái vòng tay lặc danh kia dẫn dắt. 

Chuyện này vốn dĩ cậu căn bản sẽ không đi làm, quà sinh nhật sao, mua là được, quan hệ tốt một chút thì bỏ ra thêm chút tâm tư chọn kĩ hơn một chút.

Cậu cũng không biết vì cái gì chính mình thế nào cũng phải tặng cho Hoắc Nhiên một cái tự mình làm, nhưng suy nghĩ thế này  một khi hình thành, liền như bị trúng tà, hoàn toàn không xoá bỏ được.

Ăn xong bữa sáng trở lại phòng học,  chuyện thứ nhất cậu làm chính là ngồi vào bên cạnh  Hoắc Nhiên, từ bàn học phía dưới đem chân Hoắc Nhiên kéo lên  ấn lên đùi mình.

Hoàn toàn không màng tiếng cười của nữ sinh bốn phía.

"Tôi tự mình đo là được?" Hoắc Nhiên giãy giụa muốn rụt chân.

"Đừng nhúc nhích!" Cậu trừng mắt nhìn Hoắc Nhiên  một cái, gắt gao đè lại chân cậu ta, từ vở  xé xuống một mảnh giấy, ở trên cổ chân Hoắc Nhiên quấn một vòng "Này không phải được rồi sao."

"Phục cậu rồi." Hoắc Nhiên thu hồi chân, nằm bò trên bàn thở dài.

Khấu Thầm ở trên tờ giấy đánh dấu lại, sau đó để thẳng  ở trên bàn, dùng thước đo đo, ở app ghi nhớ di động viết lại chiều dài.

Lúc ngẩng đầu, Hứa Xuyên đứng bên cạnh bàn, đưa tay duỗi tới  trước mắt cậu.

"Đệt." Khấu Thầm mắng một câu, bắt lấy tay Hứa Xuyên, cầm lấy bút nhanh chóng ở trên cổ tay cậu ta  vẽ một cái  đồng hồ.

Cuối tuần bọn cậu lên kế hoạch  muốn luyện hai ngày bóng rổ, cuối tuần sau sẽ  thi đấu, bọn cậu một mặt muốn luyện phối hợp, mặt khác muốn hẹn nhau cùng chơi.

Nhưng lão dương cuối tuần tương đối có thời gian, có thể dạy cậu làm vòng da, Khấu Thầm không thể không cắn răng từ bỏ một ngày luyện tập.

Xe lão Dương còn chưa chạy đến cửa nhà, Soái Soái đang gối đầu trên đùi Khấu Thầm đột nhiên ngẩng đầu, lỗ tai dựng thẳng tắp.

"Có phải nghe được tiếng xe lão Dương không?" Khấu Thầm lập tức từ trên sô pha nhảy dựng lên, "Đi."

"Đi chỗ nào!"  mẹ hô một tiếng.

"Đến nhà lão Dương chơi." Khấu Thầm đổi giày mở cửa, soái soái như  mũi tên  mà xông ra ngoài.

"Chị con hẹn người đi dạo phố, mẹ còn tưởng là đi với Duệ Đông chứ," mẹ cậu  nói, "Hai đứa  bọn nócuối tuần không hẹn hò a?"

"Ngày thường lại không phải  không thấy mặt, cuối tuần còn dính lấy nhau có mệt không a," Khấu Thầm chạy ra cửa "Đi rồi buổi tối con trực tiếp về trường học ngày mai muốn luyện bóng——"

Lão dương ở ngoại thành mua một căn hộ biến thành phòng làm việc. 

Treo đầy  các loại thành phẩm ổng làm, các loại ví tiền, túi rượu, đồ trang trí... Còn có các loại nguyên vật liệu cùng công cụ.

"Em  mỗi lần lại đây, đều cảm thấy đây là cái phim trường của phim kinh dị." Khấu Thầm túm vòng cổ soái soái, chỉ vào cái đệm da lớn ở buồng trong, mặt trên ném một quả bóng da làm từ da phế liệu, , "Thấy không? Đi chơi đi, chơi chán rồi lại đây tìm tao, không được cắn loạn, nghe  không?"

Soái soái hướng bên kia xê xích.

"Trả lời tao!" Khấu Thầm nói.

Soái soái sủa một tiếng.

"Đi đi." Khấu Thầm buông lỏng tay, sau đó cùng lão dương đứng ở bàn điều khiển, "Mau, bắt đầu, nhất định chiều nay liền phải làm ra em buổi chiều phải về trường học."

"Anh một giờ là có thể làm xong," lão dương nói, "chú nói...... Khả năng không sai biệt lắm đi, năm phút sau liền muốn ném đồ, anh một giờ có thể giúp chú làm xong." 

Khấu Thầm không có phản bác lời của  lão dương, một là muốn tiết kiệm thời gian, hai là lão dương lời này cũng không nói sai.

Cậu cầm lấy chiếc bút chì bên cạnh viết xuống kích cỡ cổ chân của Hoắc Nhiên,  sau đó nhìn lão dương: "Trước chọn da?"

"Ừ," lão dương xoay người từ trên giá bắt lấy một quyển sổ  da nhỏ, hướng bàn điều khiển để lên, "chú nghĩ tốt làm hình dáng gì chưa?"

"Không phải nói trước rồi sao, đóng đinh đồng." Khấu Thầm một trang rồi một trang mà lật xem da.

"Chú......" Lão dương thanh thanh giọng nói, "Có phải xem nhiều ảnh quá rồi không?"

"Cái gì?" Khấu Thầm ngẩng đầu nhìn anh một cái, không nghe hiều anh nói cái gì, lại tiếp tục cúi đầu xem da, "em không thích màu đen, màu nâu nhạt  cũng không muốn......"

Nói đến một nửa cậu đột nhiên phản ứng lại, đột ngột nhấc đầu, nhìn chằm chằm lão dương: "anh mới vừa nói mẹ nó cái gì đấy? Cái gì ảnh?"

"Không phải sao? Chú này đó yêu cầu, da, đinh này ,khoá gì đó," lão dương nói, "chú muốn cảm giác thế nào? Chú này......"

"Thuộc da, đinh tán, rất Punk a." Khấu Thầm nói.

"...... Đúng không," lão dương nhìn cậu, "Là anh suy nghĩ nhiều đi, chú là một thiếu niên trong sáng."

"Anh mẹ nó nghĩ đến cái gì đâu!" Khấu Thầm rống lên.

"Không nên ép anh." Lão dương chỉ chỉ da liệu, "Chọn da đi."

"Anh mới xem nhiều ảnh?" Khấu Thầm chậc một tiếng, "Lão lưu manh."

"Ai già rồi?" Lão dương từ da liệu rút ra một khối ném tới trước mặt cậu, "Cái này đi, đánh xỉn, tương đối thích hợp với cảm giác chú muốn."

"Được." Khấu Thầm nhìn nhìn khối da, màu nâu đen,  lúc sau đảnh xỉn sẽ rất phục cổ.

"Da đều xử lý rồi,  chú không cần tự làm lại nữa," lão dương đem mẫu da khác thu lại, đem khối da lớn để trước mặt cậu, lại đem thước đo cùng dao cắt đưa  tới trước mặt cậu, "đo ra kích cỡ, kẻ đúng chiều, sau đó cắt ra."

"Ừ." Khấu Thầm lấy thước đo ấn ở trên da, sau đó hít một hơi, dùng bút chì bắt đầu kẻ tuyến.

Kẻ tuyến là đơn giản nhất,  nhưng lúc ấn thước đo ngón tay cậu lại  quá không nghe lời, chệch qua bên cạnh thước đo, vẽ ra một cái nửa vòng tròn.

Cậu nghe được tiếng  lão dương thở dài, giương mắt nhìn nhìn lão dương.

"Sửa một chút đi." Lão dương nói.

Cậu một lần nữa vẽ lại, thước đo không biết vì cái gì di động, bút chì ở bên cạnh một lần nữa vẽ một vòng, cũng đúng, dù sao miếng  da tuy rằng không lớn, nhưng làm như vậy trên một miếng  da  ít nhất có thể họa ra 50 cái.

" Chiều rộng?" Cậu hỏi lão dương.

"Tùy chú," lão dương nói, "Nhưng anh kiến nghị không vượt qua hai centimet đi, nếu không thấy quá rõ, trường trung học phụ thuộc rốt cuộc vẫn là trường cấp ba  trọng điểm."

"được, một phẩy năm." Khấu Thầm cúi đầu tiếp tục, cậu cũng sợ quá khoa trương Hoắc Nhiên không chịu mang.

Cậu  vẫn luôn cảm thấy làm vòng da dễ, đem da vẽ tạo hình, cắt, sau đó đinh đinh đinh mà gõ đinh tán, là được.

Quá trình không khác lắm cũng chính là như vậy, nhưng giống với nấu ăn,  nói đơn giản, chính là mỗi động tác đều như cùng xương khớp đánh nhau, chân tay vụng về. 

Lúc cắt miếng da cậu tự mình một dao xẻo rớt một mảnh nhỏ móng tay.

Cậu thật sự cắt móng tay quá đoản nên là nhân tiện cắt mất luôn một miếng da nhỏ đầu ngón tay mình. 

Lúc máu trào ra, lão Dương suýt nữa thì muốn quỳ lạy cậu: "Chú đừng làm nữa, để anh làm cho, mới chỉ là khối da thôi đã không chỉ là tâm ý cùng nỗ lực của chú em, máu cũng chảy rồi, phần sau giao cho anh đi."

"Không cần." Khấu Thầm đem ngón tay để trong miệng, xé phiến băng keo cá nhân quấn lên.

"Chị chú sẽ đánh chết anh." Lão dương nói.

"Chị ấy trước kia đánh em một đòn em đều bị thương so với thế này nhẹ hơn sao? "Khấu Thầm vẻ mặt khinh thường.

"Đó là em ấy đánh,  đổi lại là em xem?" Lão dương nói.

Khấu Thầm vẫn là quyết định kiên trì, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cậu vì một người mà làm quà tặng, hơn nữa, người này không những là người đầu tiên trong đời giúp cậu chắn một dao mà cậu còn đặc biệt thích người ta.

( bắt đầu thích rồi nhưng mới là tình huynh đệ)

Cậu không để tâm đến (nhiều) chút khó khăn này, hoặc là nói, cậu rất tự tin về thiên phú làm thủ công của mình.

Nói không chừng còn đánh giá cao chính mình về mức độ thích bé đáng yêu Hoắc Nhiên.

Lão dương đưa miếng da bỏ đi cho cậu học cách tán đinh trước, cậu tự cầm búa đạp trúng tay mình lại rớt thêm khối da nhỏ nữa, cậu nem cái búa sang một bên, ngã lên sopha. 

"Đi mẹ ngươi đi, luyện cái rắm, không làm." Cậu nhìn nhìn đầu ngón tay lại lần nữa trào ra máu..

Đau xuyên tim.

Đối với cậu mà nói từ lúc sinh ra đến giờ chưa bao giờ bị ai làm đau thế này, này quả thực chính là gia hình, vẫn là khổ hình, vừa đau vừa tức, còn không có chỗ phát hỏa.

Lão dương chống bàn điều khiển nhìn cậu.

"Em không phải mắng anh." Khấu Thầm âm thanh buồn bã.

"Đổi cái đơn giản hơn đi," lão dương nói, "Chú biết thành phẩm đầu tiên anh làm ra là cái gì không?"

Khấu Thầm không lên tiếng.

"Một cây thước dây," lão dương cười nói, "cắt một miếng da, mặt da cũng không xử lí qua, cứ thế trực tiếp đè khuôn đồng lên khắc độ, vậy là xong"

"Thước dây?" Khấu Thầm nhìn anh, có chút xuất thần.

Thước dây?

"Đúng vậy, người mới đều từ đơn giản nhất bắt đầu, chú còn không được  tính là người mới," lão dương nói, "Có thể đem cắt thành hình đã không tồi."

"Thước dây phải làm sao, trình tự thế nào?" Khấu Thầm hỏi.

"......cắt, xử lý bề mặt da, sửa cạnh, dập chữ, gắn đinh tán hai bên mép." Lão dương nói.

" sửa biên với tán đinh anh làm," Khấu Thầm đứng lên, "khuôn đồng anh có dạng nào? Có chữ viết mẫu sao?"

"Có, như thế nào?" Lão dương lấy một cái hộp gỗ mở ra, bên trong tất cả đều là đủ loại  đinh sắt lớn hình dạng phong phú,  một đầu lớn hơn một chút trên bề mặt  có chữ viết mẫu hoặc là hoa văn.

"Em cảm thấy em có bảo anh giúp em làm một cái nhìn phức tạp chút thật, Hoắc Nhiên chắc cũng không tin là em tự mình làm đâu," Khấu Thầm nói, "Vậy làm đơn giản,làm thước dây, chiều dài đủ quấn hai vòng cổ chân, khắc chữ lên mặt trên, không đánh số bình thường mà khắc ngày sinh với tên cậu ấy, anh thấy được không? Em có thể làm được không?"

"Có thể." Lão dương gật đầu.

"Vậy cái này," Khấu Thầm búng tay một cái, "Ta cũng lộng một cái."

"...... Yêu thích sao?" Lão dương hỏi.

"Ừ," Khấu Thầm gật gật đầu, lại dừng hai giây, "Huynh đệ tốt!"

"Anh thấy làm một đôi như thế này đều giống đang nói chuyện yêu đương," lão dương vỗ vỗ da, "Bắt đầu đi, thầy Khấu."

Hôm nay lớp học không ít người đều không về nhà,nhóm bảy người trừ bỏ Khấu Thầm, đều ở sân vận động đợi.

Lúc trước Hoắc Nhiên đi báo danh thành viên đội thi đấu là cậu cùng Khấu Thầm, Giang Lỗi, Ngụy Siêu Nhân cùng La Phi Ngọc, thay thế bổ sung là nam sinh cao trên 1m78 trong lớp.

Hôm nay bọn họ đều ở lại huấn luyện, phân đôi luyện tập phối hợp.

Trừ bỏ Khấu Thầm không tới.

Khấu Thầm về nhà làm quà sinh nhật cho cậu.

Hoắc Nhiên có chút buồn bực, sinh nhật còn hơn nửa tháng, thế nào cũng phải hôm nay đi làm quà, nhưng nghĩ đến thì là  Khấu Thầm vì làm quà cho cậu mới về nhà, hơn nữa trước đó đã cân nhắc khá dài thời gian, cậu lại cảm thấy trong lòng vô cùng  ấm.

Khấu Thầm đánh nhau không tồi, không chỉ có thiên phú, mà còn siêng năng luyện tập, cho nên trình độ rất cao.

Nhưng cậu ta làm thủ công...... Lấy hiểu biết của cậu về Khấu Thầm, người này chỉ bóc cái giấy bạc bọc ngoài kẹo chocolate đều có thể bóc ra cái hố, trình độ như vậy, làm thủ công thật sự cơ chút làm người khác khó mà tưởng tượng nổi. 

Nếu thật sự làm ra kiểu gì đó vòng chân, cậu đều không biết mình có muốn đeo hay không.

Đeo, vạn nhất quá khó coi.

Không đeo, lại có lỗi với  một phen tâm ý của Khấu Thầm.

...... Cho nên vẫn là đeo đi.

Buổi chiều, đánh được nửa trận đánh được nửa trận rồi, mọi người đều có chút mệt mỏi, vì thế Hoắc Nhiên cho cả bọn nghỉ ngơi, cậu cùng Từ Tri Phàm, Hứa Xuyên đi mua đồ uống. 

Ngũ hiểu thần cùng mấy nữ sinh cũng đi theo, lần huấn luyện này lớp bỏ quỹ lớp chi trả ăn uống, cậu ấy đi cùng đề trả tiền.

"Hôm nay Khấu Thầm vì cái gì không có tới ?" Đường duy hỏi.

"Có việc về nhà, tối nay lại quay lại." Hoắc Nhiên nói.

"Mình còn chưa thấy qua Khấu Thầm chơi bóng nữa," đường duy vẻ mặt khát khao mà  hỏi, "Soái không?"

"Soái tung trời." Hoắc Nhiên nói.

"A......" Đường duy che lại ngực dựa vào Lý Y, "A...... Tôi thầm......"

"Ai?" Ngũ hiểu thần quay đầu nhìn, "Cậu lặp lại lần nữa! Nhặt liêm xỉ lên cô nương!"

Đường duy vẫn là che ngực: "Ngao, Cậu mau thu liễm bản tính hung dữ lại! Cậu không phải  nghĩ tới đối tượng của bản thân đó chứ!"

"Rõ ràng là Hoắc Nhiên!" Ngũ hiểu thần vẻ mặt chính nghĩa mà nói.

Hoắc Nhiên đang ăn bao khô bò cuối cùng  được  Ngụy Siêu Nhân cống hiến, mém  sặc.

Mấy nữ sinh tức khắc cười thành một tràng, ngũ hiểu thần còn cố nhịn vài giây mới cười.

"Tôi đây không muốn nhập thành một nhóm với các cậu!" Lý y vừa nói, "Mình đây có đối tượng khác rồi."

"Ai a?" Ngũ hiểu thần hỏi.

"Còn có thể là ai, Lâm Vô Ngung," đường duy xua xua tay, "cậu ấy nhìn người ta ở trên sân thượng thổ lộ mà nước miếng cũng chảy rớt rồi"

"Cái rắm! Tôi  nào có như vậy......" Lý y vừa nói đến một nửa, đột nhiên chỉ chỉ phía trước, "Khấu Thầm tới kìa?"

"A! Khấu Thầm!" Đường duy nhảy cao hướng phía trước phất phất tay.

Hoắc Nhiên  nhanh chóng đem nửa miếng  khô bò ném trở về trong túi, ngẩng đầu hướng  phía trước nhìn nhìn.

Thấy được  Khấu Thầm từ phía đối diện đi tới

Cậu nhịn không được cười cười.

"Luyện xong rồi?" Khấu Thầm kêu.

"Không, nghỉ ngơi." Từ Tri Phàm nói.

"Mua đồ uống?" Khấu Thầm dừng.

"Đúng vậy, có kinh phí." Hứa Xuyên chỉ chỉ ngũ hiểu thần.

"Tôi làm  chủ." Ngũ hiểu thần nói

Khấu Thầm xoay người theo chân bọn họ cùng nhau  hướng quầy bán quà vặt đi qua, dựa đến bên người Hoắc Nhiên, nhỏ giọng nói: "chốc nữa  cho cậu xem......"

"Oa," đường duy ở phía sau hô một tiếng, "Khấu Thầm, cái vòng chân chả cậu nhìn thật ngầu a!"

Hoắc Nhiên ngẩn người, cùng mọi người  cúi đầu nhìn cổ chân  Khấu Thầm, một cái thước dây  ở trên mắt cá chân  vòng hai vòng chỗ khoá là một cái đinh tán được đánh xỉ, phía dưới có một hạt trang trí nhỏ.

"Đây là cái gì a?" Đường duy vẫn luôn cong eo đi theo  phía sau cậu ta.

Khấu Thầm ngừng lại: "Cái gì là cái gì?"

"Cái nhỏ nhỏ treo lên ấy." Đường duy chỉ chỉ.

"Lưỡi hái." Khấu Thầm nói.

"A," đường duy lại bưng kín ngực, "Là cái lưỡi hái mà Tử Thần sau eo cậu cầm sao? "

"......đúng." Khấu Thầm cười cười.

"Là tự mình làm sao?" Ngũ hiểu thần hỏi một câu, "Có phải  thước đo không? Có khắc độ?"

"Đúng." Khấu Thầm tiếp tục đi phía trước.

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta tự nhiên biểu lộ khoe khoang, bước tới đi song songi, nhỏ giọng hỏi một câu: "quà sinh nhật của tôi, hiện tại đã bị cậu đeo trên chân cho tất cả mọi người thấy?"

"Đây là của tôi," Khấu Thầm cười nhỏ giọng nói, "của cậu ở  trong túi,  lát cho cậu xem, cùng cái này  giống nhau."

"Xem tin nhắn." Hứa Xuyên ở bên cạnh nói.

"Hả?" Khấu Thầm lấy ra di động, click mở nhóm chat.

Bên trong nhóm chat của  bảy người, mấy người đã gửi tin nhắn, báo kích cỡ cổ chân của từng người, , Hồ Dật trực tiếp báo số đo vòng eo.

- tao không cần vòng tay vòng chân, tao không  quen, tao muốn căn dây lưng.

"Chúng mày biến đi a!" Khấu Thầm giơ tay lên trước mặt  Hứa Xuyên , "Nhìn thấy không."

"Sao lại bị thành như vậy?" Hoắc Nhiên hỏi.

"Cắt một dao, mới vừa băng lại mẹ nó lại bị gõ vài búa," Khấu Thầm cau mày, "Tức chết tôi rồi."

"Đau khóc rồi đi......" Hoắc Nhiên nói.

Khấu Thầm nhìn cậu.

"Cậu cơ bản là rất sợ đau," Hoắc Nhiên nói, "Khâu vết thương rồi sao?"

"Không khâu, chỉ mất miếng da," Khấu Thầm nói, "Ngày mai thì tốt rồi."

"Còn bị cây búa gõ vài phát?" Hoắc Nhiên nhéo nhéo ngón tay cậu ta, cảm giác tựa hồ là có chút sưng lên, "Ai gõ?"

"Còn có thể ai a, lão dương sẽ gõ trúng tôi sao," Khấu Thầm thở dài, "tôi chính mình hạ thủ."

Hoắc Nhiên biết làm thứ này không phải tùy tiện cầm lấy tới là có thể làm, cũng biết Khấu Thầm không có thiên phú ở phương diện này , nhưng cậu cũng không nghĩ tới sẽ có tình trạng đứt tay, gõ sưng tay thảm như thế này.

Tức khắc có chút băn khoăn.

"Tôi mà biết làm khó như vậy, tôi liền không cần nữa"  cậu nói.

"Nói cái rắm gì đấy." Khấu Thầm chậc một tiếng.

Mua đồ uống trở lại sân vận động, nhóm bảy người thò đầu qua ngồi xổm bên chân Khấu Thầm nghiên cứu cái vòng chân.

"Không phải nói làm cho Hoắc Nhiên sao? " Ngụy Siêu Nhân nói, "Như thế nào lăn lộn nửa ngày trở về liền thành làm cho chính mình một cái rồi?"

Khấu Thầm liếc mắt nhìn cậu ta, không nói chuyện.

"Mày bị ngốc à ," Giang Lỗi nói, "Này rõ ràng là làm một đôi."

"......ồ," Ngụy Siêu Nhân hướng Khấu Thầm ôm ôm quyền, "Cáo từ."

Khấu Thầm ngồi ở trên khán đài cười đến dừng không được.

Sau khi mọi người đều tản đi lấy đồ uống hết, Hoắc Nhiên mới thanh thanh giọng nói: "Tôi nhìn xem?"

"Ừ." Khấu Thầm từ trong túi lấy ra một cái vòng da nhỏ "cậu trước nhìn xem, còn chưa có đóng gói, chờ sinh nhật cậu tôi lại tìm hộp gói lại cho cậu".

"Không cần." Hoắc Nhiên nhìn vòng da trong tay, đây là một cái thước dây size mini, trên mặt còn khắc chữ,  , "Là sinh nhật cùng tên tôi  sao?"

"Phải," Khấu Thầm chỉ chỉ chỗ  khóa, "của tôi cái kia là lưỡi hái, của cậu cái này là ...... đầu Chó Shiba ."

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.

"Cũng không khác." Khấu Thầm nén cười, "Nếu không tôi  lại tìm xem, dù sao sinh nhật còn chưa tới."

"Không cần." Hoắc Nhiên nói.

"Hả?" Khấu Thầm nhìn hắn.

Hoắc Nhiên do dự một chút, cúi đầu đem tiểu thước dây đeo lên cổ chân, khoá lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top