Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 76

Khấu Thầm cắn một ngụm này trên vai Hoắc Nhiên, tuyệt đối là chín phần nội lực trở lên, mãi cho đến khi đám đông hưng phấn trên sân tản đi cậu vẫn cảm giác được đau nhức trên vai mình.

Cậu cầm di động muốn  chụp ảnh  một chút nhìn xem, nhưng sợ làm người khác chú ý, thử hỏi trên dưới, cũng có nghe được có người nào thi đấu thắng liền đem đồng đội ra cắn vậy không!

" Đi thôi, về nhà." Khấu Thầm ném áo khoác lại đây, " Mới vừa rồi lão Viên hỏi phóng viên, bản tin 8h tối nay sẽ phát tin trận đấu của chúng ta, ngày mai còn có một chuyên đề trường học, ngoạn ý là thanh xuân phi dương( tuổi trẻ sáng lạng)."

" Ồ." Hoắc Nhiên lên tiếng.

Lúc xoay người muốn lấy quần áo, cánh tay bị Khấu Thầm kéo lại.

Khấu Thầm duỗi tay kéo một chút cổ áo cậu, phát ra một tiếng kinh hô thâm thấp:" Tôi đêt, đây là bị làm sao?"

" Đây  là bị ai cào..." Khấu Thầm thò lại gần nhìn thoáng qua, ngẩn người nhanh chóng lùi lại," Tôi đệ, tôi cắn à?"

"Soái soái cắn." Hoắc Nhiên cầm lấy áo khoác mặc vào, "Đi thôi."

"Đau không?" Khấu Thầm theo kịp.

"Đau," Hoắc Nhiên cau mày đem di động đưa cho cậu ta, "giờ không có ai cậu chụp một tấm cho tôi nhìn xem, xem cậu cắn thành cái dạng gì?"

" Đừng chụp đi", Khấu Thầm nói," Về nhà tắm rửa là có thể thấy được."

Hoắc Nhiên nhẹ nhàng sờ sờ bả vai mình, nhíu mày:" Cậu thực ra là sợ hiện tại nếu tôi thấy được liền đem cậu đánh chết."

Khấu Thầm cười không nói, chỉ ôm chầm bả vai cậu vui vẻ hắc hắc vài tiềng.

" Có phải nhìn rất thảm?" Hoắc Nhiên chậc một tiếng.

" ừ." Khấu Thầm xoa xoa mũi," Khả năng bị trầy chút ra, cậu tắm rửa xong dùng Povidone-iodine gì đó khử trùng đi.

" Cần tiêm sao?" Hoắc Nhiên hỏi.

" Uốn ván? Không chừng thế," Khấu Thầm nghĩ nghĩ," Cậu đi phượt bằng xe đạp bên ngoài, có bị thương một chút cũng không đến mức phải đánh vỡ..."

" phòng bệnh chó dại." Hoắc Nhiên nói.

"....... Ông nội cậu!" Khấu Thầm mắng một câu.

Nhóm bảy người đều tụ lại ở cổng trường, nhà mỗi đứa đều khác hướng, nhưng cùng đi được đến đầu phố, sau đó từng ngừoi đạp xe, lái xe điện hoặc ngồi xe buýt.

" chị mày hôm nay không đến đón hả?" Hứa Xuyên hỏi Khấu Thầm.

" không đón,"  Khấu Thầm nói," Ngày hôm qua có họ hàng đến chơi, chị ấy đi theo chú bác rồi, không rảnh đón tao."

" Muốn tao đèo mày về không?" Giang Lỗi vỗ lên yên sau xe điện.

" Không cần, tao...." Khấu Thầm nhìn sang hướng Hoắc Nhiên.

" Đừng nhìn, xe Hoắc Nhiên không có ghế sau." Từ Tri Phàm nói.

Khấu Thầm chậc một tiếng:" Tao có thể đứng...."

"Cũng không cho người đứng." Giang Lỗi nói.

Nguỵ Siêu Nhân cười lớn:" Tao đệt , quá đáng thương."

"Đừng nhìn, Hoắc Nhiên xe không có hậu tòa." Từ Tri Phàm nói.

Khấu Thầm sách một tiếng: "Ta có thể trạm......"

"Cũng không cho người trạm." Giang Lỗi nói.

Ngụy Siêu Nhân cười đến rất lớn thanh: "Ta thao, quá đáng thương."

"Ngày mai chúng ta đi chơi đi." Hồ Dật phi thường lạc đề nói một câu.

"Được đó" Khấu Thầm lập tức hưởng ứng.

Cuối tuần đi ra ngoài chơi, đối với mấy cậu tương đối có lực hấp dẫn, bọn cậu lúc trước cuối tuần vẫn hay cùng ra ngoài chơi, chẳng làm gì chỉ cần đi dọc phố đi bộ nói chuyện phiếm cũng đã vui vẻ rồi.

" Hoắc Nhiên, tuần này cậu lạc bộ của mấy người có hoạt động gì không?" Trừ Tri Phàm hỏi.

" Cuối tuần có hai ngày đi phượt," Hoắc Nhiên nói," Tuần này tao không tham gia, nghĩ chơi bóng."

" Đi phượt thì mang tôi." Khấu Thầm lập tức nói.

" Không." Hoắc Nhiên trả lời rất dứt khoát.

" Thứ sáu tuần sau lại cùng cậu thương lượng." Khấu Thầm hoang toàn không bị đả kích.

Đến đầu phố đi bộ mọi người từng người phân công nhau đi rồi, Hoắc Nhiên nhìn Khấu Thầm:" Cậu rốt cuộc tính thế nào?"

" Bánh xe sau của cậu thật sự không thể dẫm à?" Khấu Thầm hỏi.

" Không thể, không trụ được," Hoắc Nhiên thở dài," Cảnh sát cũng không cho a."

" Tôi đặt xe," Khấu Thầm lấy di động ra," Cậu đi về nhanh đu, xử lí vết thương kí một chút, thật... tôi thật sự cắn mạnh quá."

Hoắc Nhiên không nói chuyện.

Lại là loại cảm giác này, lưu luyến không rời.

Lúc trước cùng đi dạo cậu từng có qua cảm giác này, nhưng sau này mỗi tuần đều ở cùng nhau chơi đùa, hơn nữa mọi lần cuối tuần Khấu Thầm đều ở cổng lớn ngồi xe dời đi, cho nên cậu vẫn luôn không cảm giác mãnh liệt như vậy.

Hai ngày này cùng nhau thi đấu, hưng phấn qua đi sẽ có chút ẩn ẩn cảm giác mất mát, lúc này đột nhiên hiện ra rất rõ ràng.

Khấu Thầm bảo cậu về trước, cậu lại dùng chân chống xe, vẫn luôn không đi, cũng không nói chuyện.

Khấu Thầm cũng không lên tiếng.

Mãi cho đến khi xe được gọi đến, Khấu Thầm mới vỗ lên tay cậu:" Xuống."

" Hở?" Hoắc Nhiên đang chuẩn bị đạp xe đi, bị cậu ta làm sửng sốt, nhưng vẫn theo bản năng xuống xe.

Khấu Thầm xách xe đạp cậu lên, hướng bác tài hô một tiếng:" Đại ca, phiền mở cốp xe sau cho."

" Đệt." Hoắc Nhiên lúc này mới phản ứng lại, đi qua cùng cậu ta cho xe mình vào cốp sau.

" Như vậy liền có thể tán gẫu thêm một lát." Khấu Thầm cười cười, kéo mở cửa xe lên xe.

Tán gẫu thêm một lát kì thật đều nói về trận bóng, Khấu Thầm vẫn còn đắm chìm ở sự phối hợp kia, có chút hưng phấn, Hoắc Nhiên vốn dĩ đã bình tĩnh không ít, bị cậu ta ở bên cạnh nói đến lại lần nữa hưng phấn theo.

Cảm giác chỉ mới nói vài câu, xe đã chạy đến dưới tầng lầu nhà Hoắc Nhiên, Khấu Thầm nói nhỏ ở lỗ tai cậu:" Nhỡ khử trùng vết cắn."

" Ừ." Hoắc Nhiên mở cửa xuống xe.

Lấy xe ra khỏi cốp lại thấy Khấu Thầm xuống xe:" Nếu nhìn đến quá doạ người, mai tôi cho cậu cắn lại một nhát."

" Cút đi," Hoắc Nhiên nói," Cậu cho rằng ai cũng giống cậu à."

Khấu Thầm cười: " Ngày mai tôi lại đến tìm cậu."

" Được."Hoắc Nhiên xách theo xe đi về hướng thang máy, quay qua chỗ Khấu Thầm phất tay:" Đi về đi."

Khấu Thầm ném cho cậu cái hôn gió, lên xe đi.

Xe chạy đến cửa tiểu khu, Khấu Thầm nhận được điện thoại của mẹ:" con về đến đâu rồi? Đồ ăn làm xong hết rồi, còn chưa đến nhà sao?"

" tới cửa siêu thị rồi, con lập tức về đến." Khấu Thầm nói

Chú hai nhà cậu hôm qua đến, ba cậu với chú hai cảm tình rất tốt, cả nhà chú hai mỗi lần ra ngoài du lịch đều qua nhà cậu ở hai ngày, không biết có phải thói quen gì không.

" Chú hai, thím hai, Vũ ca." Khấu Thầm vừa vào cửa liền ôm lấy Soái Soái phóng lại đây, vừa đổi giày vừa cùng mọi người trong nhà chào hỏi.

" Về rồi à," chú hai nhìn cậu cười," chị cháu nói hai ngày nay cháu đi thi đấu hả?"

" vâng, cũng không có gì, giải bóng rổ trường cháu tổ chức thôi." Khấu Thầm nói.

"Tham gia hoạt động thể thao nhiều một chút cũng tốt," chú hai nói," Trường cũ của cháu không có nhiều hoạt động lành mạnh như vậy."

" Trường đó là muốn tổ chức giải vua đánh nhau," ba cậu bên cạnh nói, " Chú thấy nó cũng có tham gia đâu."

" Không tham gia, không có đối thủ thi đấu." Khấu Thầm xách theo balo lên tầng, Soái Soái luôn quấn quanh cậu đẩy tới đẩy lui,  cậu túm lấy lông trên đầu nó, trừng mắt liếc nhìn nó một cái, Soái Soái lập tức thành thật.

Chú hai nở nụ cười:" Lợi hại."

" Hiện tại còn được, trường trung học phụ thuộc là trường trọng điểm, so với trước kia hoàn cảnh tốt hơn nhiều, không lấy đánh nhau làm trọng điểm, đều lấy học tập làm trọng," ba cậu nói," chính là thằng nhãi này vẫn luôn không được, căn bản là không học."

" Con trước đi tắm đã." Khấu Thầm vừa lên lầu vừa hô một tiếng.

Lúc ba cậu công khai lên án thành tích cậu kém, cậu sẽ đều né tránh, có đôi khi ba cậu nóng nảy nói không chừng liền muốn đánh cậu.

" Nhanh lên, lập tức ăn cơm," ba cậu nói," Mày cũng đói bụng rồi."

"Vâng——" Khấu Thầm mang theo Soái Soái vào phòng.

Soái Soái vừa vào cửa liền muốn hướng tới giường cậu.

" Chân có sạch không!" Khấu Thầm chỉ vào nó.

Soái Soái lập tức lật mình nằm ngửa, giơ bốn chân lên.

" Để ca ca nhìn xem," khấu Thầm đi qua bắt lấy móng vuốt nó kiểm tra một chút, lại sờ sờ," còn rất sạch sẽ, tao không ở nhà cũng không ai mang ra ngoài lăn bùn, tiểu đáng thương.... Chơi đi."

Soái Soái thuận thế mà bắt đầu ở trên giường nhảu điên cuồng, sau đó nằm xuống lăn lộn.

Lúc chuẩn bị đi tắm, Hoắc Nhiên nhắn tin qua.

-cậu mẹ nó đây là muốn xé một miếng thịt của tôi đi!

Khấu Thầm cười cười đi ra khỏi phòng tắm, bò đến méo giường, đối với Soái Soái đang lăn lộn nói:" Soái! Tới, diễn cái mặt đáng thương!"

Soái Soái lập tức tiến lại ghé vào mặt cậu, cúi đầu, lỗ tai kẹp chặt.

Khấu Thầm chụp một tấm gửi cho Hoắc Nhiên.

-Nhiên Nhiên ca ca, tôi sai rồi.

Lúc cậu tắm xong thì Hoắc Nhiên nhắn tin trả lời tới.

-còn lợi dụng Soái Soái bày bộ dáng đáng thương!

Khấu Thầm gửi tin nhắn.

-còn đau không? Tôi thật sự không cố ý.

-không có việc gì, tôi không có yếu đuối như cậu đâu, trật khớp có chút mà kêu muốn chết.

-cút đi, việc trật khớp này có thể quên đi hay không!

-không thể, tôi nhớ tới liền muốn cười.

Cậu là nhớ tôi liền muốn cười đi.

( các bạn mau tỏ tình đi, tôi edit mà tôi chờ mãi không thấy, sốt ruột muốn chết)

Khấu Thầm đánh chữ câu này xong lại xoá đi, đang muốn soạn một câu khác, Khấu Tiêu ở bên ngoài đá cửa phòng cậu:" Khấu Thầm, em tắm xong chưa?"

Soái Soái từ trên giường nhảy xuống, chạy đến cửa, đứng lên lay một chút then cửa, đem cửa mở ra.( bé thông minh quá)

" Như thế nào còn đang gõ tin!" Khấu Tiêu trừng mắt nhìn cậu," Nhắn tin với ai! Mau xuống ăn cơm!"

" Tới." Khấu Thầm chậc một tiếng, lại nhìn nhìn màn hình di động, do dự một chút vẫn là đem di động bỏ vào túi quần, mặc áo thun vào rồi đi xuống.

" Cho nên có đôi khi ra ngoài rèn luyện một chút rất có lợi," ba cậu đang cùng chú hai nói chuyện," không ném nó vào hoàn cảnh như này, nó còn tưởng mình có đường lui, còn có thể mở rộng tầm mắt, biết trời đất rộng như nào, khỏi để nghĩ cái nhìn trước mặt đã là mặt trời.

Kiểu đối thoại này Khấu Thầm đã từng nghe rất nhiều, ba cậu đại khái luôn nghĩ trong mấy anh em cậu không chịu đi du học cái này rất đáng tiếc, hậu bối đa số đều cũng đã xuất ngoại.

" Con có đi đâu thì tính tình vẫn vậy thôi." Khấu Thầm mỗi lần thái độ đều rất kiên định, đều nói câu này.

Chú hai cười vỗ vỗ vai cậu:" Hôm nay uống nước ngọt thì cũng bồi chú hai ly trước."

" Đừng cho nó uống rượu, lát uống say lại cùng tao cãi nhau," ba cậu nói," Hiện tại nó lớn rồi, tao không nghĩ lại đánh nó, mắng vài câu thì lại không hết giận."

" Con uống nước ngọt," Khấu Thầm cười cười," Ngày mai con còn cùng bạn học hẹn ra ngoài chơi, uống rượu nhỡ lại ngủ quên thì không hay."

" Lại chơi?" Ba cậu nhíu mày," Mày cuối tuần không thể ở nhà đọc sách à?Điểm giữa kì vừa rồi ra cái gì mày không biết à?"

" Con thì đọc sách cái gì," Khấu Thầm lười biếng duỗi eo," Con ở nhà cũng chỉ đọc sách truyện tranh thôi."

" Sáu tháng nữa là năm ba rồi," ba cậu trừng mắt nhìn cậu," Mày cứ đà này là muốn sang năm thi đại học xong rồi đi làm công luôn đúng không?

" Làm công thì có gì không được." Khấu Thầm nói.

" Mày chỉ có cái bằng cấp ba, mày có thể làm cái gì!" Ba cậu vỗ một cái lên bàn," Mày có kĩ năng gì? Có sở trường đặc biệt gì? Đánh nhau? Xú bần?"

" Ba, ba." Khấu Tiêu hướng ba cậu vẫy tay.

"Làm gì!" Ba cậu trừng mắt nhìn chị ấy.

"Ăn cơm." Khấu tiêu nói.

" Con cứ chiều nó đi, mẹ con cũng vậy!" Ba cậu nói," Trình độ cấp ba như nó, đến khách sạn các con làm cũng chỉ có thể làm chân lao công quét dọn, phòng phục vụ khách cũng không có chuyên nghiệp mà làm nổi!"

Khấu Thầm lạnh mặt, không nói gì.

Những lời như này của ba cậu đã nghe rất nhiều, cậu đôi khi sẽ cố tranh cãi vài câu, phần lớn thì đều trầm mặc.

Tuy rằng không phục, cậu xác thực cũng không có gì để phản bác.

Cậu chính là không học được, sách vở cầm trên tay chưa xem xong một tờ liền ngủ, đi học cũng chỉ vì nể mà trụ được tiết của lão Viên.....

Giờ ăn cơm chiều, nhóm bảy người trong nhóm chat sôi nổi bàn xem mai đi đâu.

Hoắc Nhiên đứng ở trước gương, một bên nhìn bọn họ thảo luận, một bên kéo ra áo lại nhìn nhìn dấu răng của Khấu Thầm, vốn dĩ cũng không đau lắm, tắm rửa xong lại bắt đầu đau.

Bây giờ đã không còn nhìn ra dấu răng nữa, một vòng nhỏ sưng cả lên, hồng thành một mảnh, nhìn như đoá hoa nhỏ, bên trong còn có vài vết xước da nhỏ.

Hoắc Nhiên cảm thấy mai đến kiểm tra Khấu Thầm một chút, xem cậu ta có mấy cá răng nanh.

" Ngày mai đi chỗ nào?" Mẹ cậu đi tới hỏi một câu, đưa bình Hoàng Phục cho cậu:" Mẹ giúp con bôi?"

" Vâng," Hoắc Nhiên kéo áo ra, để mẹ cậu thoa thuốc:" Ngày mai muốn đi công viên bên kia, Hồ Dật nói muốn chèo thuyền nhìn ngỗng trời."

" Chơi vui sao?" Mẹ cậu nói," Mấy đứa nghịch ngơm các con mà lại hẹn nhau đi xem ngỗng trời?"

Hoắc Nhiên ngẫm lại có chút muốn cười: "Không biết, cũng không có chỗ nào để đi, bọn con dù sao vẫn hay tụ lại cùng chơi, tán gẫu gì đó thôi."

" Con còn tiền không? Lát mẹ bảo ba chuyển cho một ít." Mẹ giúp cậu thoa xong thuốc, nhìn vết thương của cậu không nhịn được cười," Này Khấu Thầm cũng thật lợi hại, nhìn như một tiểu tử lạnh lùng, như thế nào kích động lên lại cắn người nha."

" Phi thường thích cắn người," Hoắc Nhiên chỉnh lại áo," Chắc tại vì cậu ta nuôi chó."

Mẹ cậu vừa cười vừa đi ra phòng khách.

Hoắc Nhiên nhìn nhóm chat, cơ bản đã thảo luận ra kết quả, đi công viên trèo thuyền, sau đó đến phố đi bộ ăn cơm, buổi chiều đi vườn thú bên cạnh quảng trường.

-chơi giống như mấy người già.

Khấu Thầm gửi một tin.

Cả bọn xếp hàng xoát ha ha ha ha ha, Hoắc Nhiên nhìn di động cười nửa ngày.

Hứa Xuyên gửi một tin.

-chủ yếu là không muốn ngồi ngốc ở nhà.

-đúng.

Khấu Thầm trả lời rất nhanh.

Hoắc Nhiên cảm thấy cậu ta trả lời như vậy không giống như đơn giản chỉ trả lời lại câu nói của Hứa Xuyên, hẳn là bản thân Khấu Thầm không muốn ở nhà.

Cậu click mở trò chuyện với Khấu Thầm.

Cậu sao vậy.

Cậu không có việc gì chứ.

Cậu

Soạn mấy câu đều không thấy thú vị, Hoắc Nhiên ném điện thoại sang một bên, nằm dài trên giường.

Vài giây sau, di động vang lên âm báo tin nhắn.

-ngày mai mấy giờ dậy?

-8 giờ, không phải hẹn gặp 9 giờ sao.

-nếu không cậu dậy sớm chút, tôi 7 giờ đến nhà cậu.

-làm sao vậy?

-không sao cả, không được à.

-....được rồi.

Khấu Thầm ngày hôm sau còn chưa đến 7 giờ đã đến dưới nhà cậu, gọi điện cho cậu.

" ông trời ơi," Hoắc Nhiên mê mê mang mang mà nhìn đồng hồ đầu giường," Cậu mấy giờ rời giường? Hay căn bản là không ngủ?

" Ba mẹ cậu chưa dậy sao? Tôi đi lên có làm phiền đến cô chú không? Khấu Thầm hỏi.

" Hai người họ 6 giờ đã dạy rồi,, đi chạy bộ," Hoắc Nhiên xoa đôi mắt ngồi dậy," Cậu đi lên đi."

Ngồi mông lung trên giường trong chốc lát cậu mới xuống giường, mặc quần ra khỏi phòng ngủ:" Mẹ——"

" Nha, sao dậy sớm thế?" Mẹ cậu từ phòng bếp ló đầu ra.

" Khấu Thầm tới." Hoắc Nhiên ngáp một cái.

" Sớm như vậy?" Ba cậu từ trong phòng đi ra, có chút giật mình nhìn đồng hồ báo thức," cũng không phải đi dạo, sao hăng hái thế?"

" Con không biết." Hoắc Nhiên đi mở cửa ra nhìn nhìn, cửa thang máy vừa lúc mở ra.

Khấu Thầm ngáp dài từ thang máy đi ra, nhìn thấy cậu thì ngẩn người, rất mau mà làm ra vẻ mặt tươi cười:" Vội vàng như vậy."

" Biến đi." Hoắc Nhiên nói," Tôi chỉ tuỳ tiện xem một cái."

" Chưa tỉnh ngủ?" Khấu Thầm đi đến trước mặt cậu, ở trên mặt cậu nhéo nhéo, đẩy cậu ra vào nhà," Dì sớm! Chú sớm! Con tới rồi!"

" Ăn sáng chưa?" Ba cậu cười cười.

" Chưa ạ." Khấu Thầm nói," Có thể ăn không? Cho con một chân."

" chờ chút." Mẹ cậu từ phòng bếp nói vọng ra.

Hoắc Nhiên vào phòng tắm đi rửa mặt, Khấu Thầm ở phòng ngủ của cậu nghịch ngợm.

Cái đèn vỏ sò lần trước cậu tặng, Hoắc Nhiên để trên bàn trà, cậu cầm tới nhìn nhìn, phát hiện đèn đã bị Hoắc Nhiên trang trí lại, ánh sáng đèn

Cái đèn vỏ sò lần trước cậu tặng, Hoắc Nhiên để trên bàn trà, cậu cầm tới nhìn nhìn, phát hiện đèn đã bị Hoắc Nhiên thay đổi, ánh sáng đèn đã không còn xanh, cắm điện lên nhìn như viên trân châu sáng long lanh.

Khấu Thầm thở dài, năng lực thủ công của Hoắc Nhiên quả thực so với cậu mạnh hơn.

" Cậu có phải cùng ba cậu cãi nhau không?" Hoắc Nhiên vào phòng, ngồi vào mép giường, cầm thước dây nhỏ từ tủ đầu giường đeo lên chân.

" Này cậu cũng có thể phát hiện?" Khấu Thầm nói.

" Cậu không phải cứ hai, ba ngày lại cùng ba cậu nháo sao," Hoắc Nhiên cười cười," Sao, lần này nghiêm trọng à?"

" Cũng không phải," Khấu Thầm ngồi xuống bên cạnh cậu, sửng sốt trong chốc lát," kì thật cũng không phải do ba tôi, tại tự nhiên tự cảm thấy mình vô dụng thôi."

Hoắc Nhiên quay đầu:" Nói cái gì vô dụng."

" Chính là....không làm được gì." Khấu Thầm nói

Hoắc Nhiên chậc một tiếng:" Một học sinh lớp 11, cậu có thể có ích lợi gì được, mọi người đều không phải giống nhau sao."

" Phải không?" Khấu Thầm nhìn cậu, đột nhiên nở nụ cười:" Hoắc Nhiên."

"Ừ." Hoắc Nhiên đáp.

" Cậu thật biết an ủi người."Khấu Thầm nói.

" Cậu đây là nói mát?" Hoắc Nhiên vẻ mặt hoài nghi.

" Nghĩa trên mặt chữ nha." Khấu Thầm phản đối.

" Cậu có phải làm hỏng đồ gì của tôi không?" Hoắc Nhiên nhảy dựng lên, ở đống đồ công cụ linh kiện cẩn thận kiểm tra.

" Đệt." Khấu Thầm nở nụ cười,"Cậu làm tôi đau lòng quá, tôi thích cậu như vậy."

Hoắc Nhiên vịn giá linh kiện quay người lại nhìn cậu ta một cái, một lát sau chậc lưỡi cũng cười lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top