Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 84

Sau mục chúc mừng sinh nhật, thể theo thường lệ, mọi người trong nhóm chat hàn huyên vài câu, rồi chúc nhau ngủ ngon.

Khấu Thầm không cùng Hoắc Nhiên nhắn tin nữa.

Chỉ nhìn chằm chằm lịch sử trò chuyện mấy lần, thật ra chỉ có mấy dòng, liếc mắt một cái đều đọc xong, nhưng cậu cứ nhìn phải đến hai phúc mới tắt điện thoại đi ngủ.

Hôm nay còn tốt, không thức qua nửa đêm mới buồn ngủ.

Nhắm mắt ngủ ngay.

Buổi sáng mọi người đều thức dậy rất sớm, lớp bọn cậu hiện tại có quy định mớ, người sinh nhật mời khách ăn sáng, thọ tinh ra một nửa phí còn lại quỹ lớp chi.

Hoắc Nhiên đã

Hoắc Nhiên đã mời bạn học từ trước, bữa sáng chọn món có giá cả vừa phải, mọi người cùng tham gia náo nhiệt gia tăng tình cảm.

Vì bữa sáng đặc biệt, cả lớp đều đúng giờ hẹn có mặt ở nhà ăn.

Khấu Thầm rửa mặt xong đến phòng kí túc đối diện đá cửa hai cái:" Dậy chưa!"

" Cửa hỏng rồi mày bồi thường sao?" Hồ Dật mở cửa.

" Bồi, lần trước còn trả tiền đổi giường rồi đấy thôi?" Khấu Thầm cười nói.

"Giường? Bồi thường giường cho ai?" Giang Lỗi đầy miệng bọt kem đánh răng từ WC đi ra, mê mang hỏi.

" Hoắc Nhiên." Hồ Dật nói.

" Giường Hoắc Nhiên?" Giang Lỗi sửng số," Khấu Thầm mày trả tiền giường cho Hoắc Nhiên?"

" Trả tiền ván giường!" Từ Tri Phàm mặc xong quần áo đi ra," Lần trước đè sập thang giường!"

".....À." Giang Lỗi vừa cười vừa vào lại WC, ở bên sặc nửa ngày.

" Mày nuốt hết kem đánh răng đi!" Khấu Thầm nói.

Giang Lỗi nói gì đó cậu cũng không nghe, trực tiếp đi đến giường Hoắc Nhiên, Hoắc Nhiên còn đang chỉnh góc độ điện thoại để tự sướng.

" Thành niên rồi thì khác đi à?" Khấu Thầm nhìn cậu ta," Mới sáng sớm ra đã chụp tự sướng?"

" Mẹ tôi!" Hoắc Nhiên không kiên nhẫn mà tiếp tục xoay điện thoại ra xung quanh," Mỗi lần sinh nhật tôi, mẹ đều bắt tôi chụp ảnh rồi đăng lên vòng bạn bè, ghi là sinh nhật con trai bảo bối của ta, ngày càng soái càng đáng yêu!"

Khấu Thầm dựa vào mép giường cười một hồi.

" Mỗi lần đăng ảnh đều là mẹ nén chụp tôi, đặc biệt xấu, có lần bạn cấp ba của mẹ tôi bình luận, con trai thế này mà khoe khoang, làm mẹ tôi tức giận đến không được," Hoắc Nhiên nói:" Tôi cũng phát giận."

" Kia rõ ràng là cố ý." Từ Tri Phàm nói.

"Nên bây giờ tôi muốn gửi cho mẹ tôi một ảnh tôi tự chụp," Hoắc Nhiên ngừng xoay, đem điện thoại ném lên giường," Tôi chụp còn mẹ nó  không bằng mẹ tôi chụp lén nữa."

" Để tôi," Khấu Thầm lấy di động của cậu qua," Tôi chụp Soái Soái rất nhiều, tương đối có kinh nghiệm."

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.

Khấu Thầm đem điện thoại đến trước mặt cậu:" Mở khoá."

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.

Khấu Thầm phản ứng được cười cười:" Ý tôi là tôi chụp ảnh rất nhiều, chụp Soái Soái đều chụp mình nó...."

" Được rồi, đừng nói nữa," Hoắc Nhiên mở khoá," Nghe thế nào cũng thấy kì cục."

Khấu Thầm mở ứng dụng chụp ảnh quay camera đối diện với cậu:" Tuỳ ý cười một cái là được, không cần bày tư thế."

Hoắc Nhiên dựa vào cửa sổ, nhìn camera cười.

Khấu Thầm ấn chụp, đem điện thoại trả lại cho cậu:" Này chắc được rồi, trình độ này chấp cậu tự chụp được."

Hoắc Nhiên lấy di động qua nhìn, cư nhiên còn rất đẹp trai.

Không, là chụp ra cậu đẹp trai.

" Năm mười tám tuổi có cảm nghĩ gì?" Khấu Thầm hỏi.

" Không nghĩ gì." Hoắc Nhiên cười trả lời, gửi ảnh sang cho mẹ.

" Có thể đi rồi!" Khấu Thầm thúc giục," Lát nữa rất nhiều người, cũng không có người ngoài, đây là sinh nhật Hoắc Nhiên, đến muốn là đứng ăn."

" Đi đi đi," Giang Lỗi vung tay lên," Xuất phát."

Cả nhóm người cùng ra cửa, nện bước kiêu ngạo đi hướng nhà ăn.

Nhà ăn đã rất nhiều người, cơ bản đều là lớp bọn cậu,  tới chiếm bàn.

Bọn cậu vừa vào nhà ăn đã nghe thấy tiếng gào:" Thọ tinh tới!"

" Hoắc Nhiên sinh nhật vui vẻ."

" Sinh nhật vui vẻ!"

Ngũ Hiểu Thần vẫy vẫy tay, chỉ vào một bàn chất đầy quà:" Sinh nhật vui vẻ nha Hoắc Nhiên! Thọ tinh ngồi chỗ đó đi, đều là quà mọi người tặng, giấy gói đỏ là quà của lão Viên ra tiền cùng quỹ lớp đó."

" Cảm ơn mọi người." Hoắc Nhiên nhanh chóng chắp tay khom lưng hành lễ:" Cảm ơn cảm ơn...."

" Còn may tao mang theo túi đến." Nguỵ Siêu Nhân nhỏ giọng nói," Nhiều quà như vậy."

" Làm sao?" Khấu Thầm nhìn cậu ta:" Mày muốn cướp?"

" Tao là hạng người đó sao!" Nguỵ Siêu Nhân từ trong balo lấy ra mấy cái túi bảo vệ môi trường,"Tao là đoán quà sinh nhật Hoắc Nhiên chắc chắn sẽ nhiều nên cầm theo mấy cái túi tới."

" Đệt," Hoắc Nhiên nở nụ cười," Cảm ơn!"

" Sao cứ cảm ơn mãi!" Hứa Xuyên vỗ cậu một cáu," Lát nữa bọn tao đưa quà đừng lại nói cảm ơn!"

" Không nói, đều là chuyện bọn mày phải làm." Hoắc Nhiên gật đầu.

Mọi người nhốn nháo một lúc mới chậm dãi ngồi xuống, bắt đầu ăn" bữa sáng Sinh Nhật."

Nhóm bảy người mang quà để vào mấy túi, trong lớp có không ít bạn bè tặng quà, còn mấy người cùng nhau tặng một món, hộp lớn hộp bé chất đầy mấy túi bảo vệ môi trường.

" Tới  tới tới," Từ Tri Phàm vỗ bàn," Hiện tại đến lượt chúng ta, Khấu Thầm, mày còn quà tặng bổ sung không?"

Mọi người đều biết thước dây trên chân Hoắc Nhiên là Khấu Thầm tặng sinh nhật.

" Đương nhiên có," Khấu Thầm cười lấy ra một cái túi da," Đúng ngày sinh nhật vẫn nên có cảm giác nghi thức."

" Còn có?" Hoắc Nhiên ngẩn người.

" Cái này vốn là túi đựng thước dây," Khấu Thầm đem túi nhỏ đưa tới trước mặt cậu:" Sinh nhật vui vẻ."

" Vui vẻ." Hoắc Nhiên cười lấy túi qua, do dự một chút, không mở ra ngay, trực tiếp để vào trong túi.

Mọi người đều rất có tâm ý, quà tặng so với lúc đi nếm biển mua ở chợ đêm tốt hơn nhiều.

Từ Tri Phàm tặng một cái mũ bảo hiểm, Hứa Xuyên đưa một cái sạc cầm tay rất phong cách, Giang Lỗi  Nguỵ Siêu Nhân cùng Hồ Dật góp chung tặng một bộ kính phân cực đi phượt chuyên dụng.

" Tuy rằng là việc bọn mày nên làm cả," Hoắc Nhiên hắng hắng giọng, ôm một đống quà," Tao không nói cảm ơn, nhưng thực sự rất cảm động."

" Cảm động vẫn là có thề." Từ Tri Phàm nói," Buổi tôi đãi bọn tao ăn no là được."

" Khấu Thầm phụ trách gọi món," Hoắc Nhiên nói," Cậu ấy tướng đối có kinh nghiệm."

" Giao cho tôi." Khấu Thầm búng tay.

Thứ ba ăn sinh nhật có khuyết điểm chính là buổi tối phải về kí túc xá, không thể chơi quá muộn, cũng thể buông thả uống ruộng, vì ngày mai còn phải dậy sớm đi học.

Nhưng chỉ ra ngoài trường chơi, đều ảnh hưởng đến tâm trạng bọn cậu không ít.

Tiết tự học cuối cùng của buổi chiều còn chưa hết, di động của Hoắc Nhiên vẫn luôn rung, tất cả đều là nhóm chát của bọn cậu nói chuyện phiếm.

Đại khái là do ngày đó đi công viên chơi chưa đủ, mọi người đối với buổi tối tụ tập hứng thú cao ngất.

Nhưng Từ Tri Phàm vẫn rất được, cậu ta cùng mọi người nó chuyện còn không quên đem chuyện hôm qua diễn rồi diễn cho xong.

" Tôi  đệt," Khấu Thầm đầu gõ bàn, mặt nhìn di động nhỏ giọng chửi một câu," Tri Phàm nói với cậu chưa?"

" Nói cái gì?" Hoắc Nhiên bò đến trên bàn nhỏ giọng nói," tôi không thấy di động kêu."

" Cậu ấy hẹn người thất bại rồi," Khấu Thầm đè giọng," Lão Dương giữa trưa mang lắc tay qua cũng chưa đưa nữa."

" A?" Hoắc Nhiên làm bộ giật mình, vì diễn kịch, cậu lấy di động giả vờ nhìn một cái, có chút sợ bị lộ.

Không nghĩ tới Từ Tri Phàm rất cẩn thận, cậu mở di động thì tin nhắn của Từ Tri Phàm gửi đến.

-thất bại.

" Thật đúng là thất bại?" Hoắc Nhiên nói.

" Nói với cậu rồi?" Khấu Thầm thì đầu qua nhìn thoáng qua," Cậu nói xem người kia là ai, Từ Tri Phàm nói bộ dáng có bộ dáng, nói đầu óc có đầu óc, tính cách còn tốt, thế mà lại có ngừoi không vừa mắt cậu ta? Điên rồi?"

" Không biết, có lẽ...." Hoắc Nhiên suýt chút buột miệng thốt ra có lẽ cô nương người ta thích con gái.

" Cái gì?" Khấu Thầm nhìn cậu," Cậu nói xem nào?"

"...... Không có," Hoắc Nhiên nhanh chóng sắp xếp câu," Có lẽ phương pháp thổ lộ không đúng, quá cứng nhắc?"

" Không thể đi, Từ Tri Phàm EQ cao như thế," Khấu Thầm nghĩ," Nếu là người khác thì còn có khả năng, vẫn là người kia điên rồi."

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta một cái, không nói thêm.

Còn tốt tôi không thổ lộ, nếu không có thể hù chết cậu.

Khấu Thầm quay lại đầu tiếp tục xem di động, Hoắc Nhiên phản ứng làm cậu có chút không yên.

Ngày thường cậu nếu nói như vậy, Hoắc Nhiên tuyệt đối dỗi cậu, nhưng hôm nay cư nhiên trầm mặc.

Trầm mặc.

...... Bị nói trúng rồi sao!

Tôi Đệt!

Khấu Thầm đột nhiên lại quay đầu trừng mắt Hoắc Nhiên.

Hoắc Nhiên đang cầm túi da muốn mở ra, cậu vừa xoay đầu, làm Hoắc Nhiên kinh ngạc, cầm túi da sửng sốt một lúc mới mở miệng:" làm sao vậy? Không thể xem?"

" Không phải," Khấu Thầm nói," Cậu không phải vừa nãy xem rồi sao?"

" Không có,"Hoắc Nhiên nói," Tôi sờ thấy chocolate bên trong....."

"Sờ thấy chỉ có chocolate nên không nghĩ mở ra nhìn đúng không!" Khấu Thầm đánh phủ đầu.

" Nếu là chocolate thì không cần thiết phải đặc biệt mở ra xem đi." Hoắc Nhiên nói.

" Vậy giờ cậu mở ra làm gì?" Khấu Thầm trừng cậu ta.

" Hiện tại do muốn ăn...." Hoắc Nhiên nói.

Câu trả lời này không có chỗ chê, Khấu Thầm nửa ngày mới gật gật đầu:" Ăn đi."

Khấu Thầm sau khi bò lại lên bàn, Hoắc Nhiên mở túi da ra.

Cậu động tác rất nhẹ nhàng, biên độ cũng nhỏ, không biết vì sao, chỉ là một linh kiện đi kèm quà sinh nhật mà thôi, mở ra xem cũng rất bình thường, cậu lại không muốn kinh động đến Khấu Thầm.

Rõ ràng không sợ Khấu Thầm nhìn thấy cậu mở túi da, cậu vẫn cẩn thận, giống như nếu Khấu Thầm quay đầu có thể nhìn ra cậu có chỗ không thích hợp.

Bên trong vậy mà là chocolate thật.

Một viên.

Nhưng khác với loại ngày thường Khấu Thầm hay cho cậu, bên ngoài còn bọc giấy màu, giống dải lụa rực rỡ của mấy bạn nhỏ tặng quà sinh nhật.

Hoắc Nhiên lột giấy bọc ra phát hiện trên giấy còn có chữ viết.

Oa ta bị tiểu ca ca mười tám tuổi ăn rồi.

Đệt.

Hoắc Nhiên ngây người, đột nhiên mũi có chút cay, nhưng cậu lại rất muốn cười.

Khấu Thấm vẫn đang ghé trên bàn chơi điện thoại, cậu nhanh chong bỏ giấy gói kia vào trong ví.

Sau đó một miếng cho cả viên chocolate vào miệng.

Niềm vui trong túi da nhỏ nhiều hơn so với cậu nghĩ, trừ bỏ chocolate có vỏ viết lời nhắn, còn có một tấm thiệp nhỏ.

Sinh nhật vui vẻ.

Chỉ bốn chữ đơn giản dùng cọ nhiều màu viết ra, tiếp theo là từng vòng từng vòng vẽ ra đầy mặt thiệp mừng.

Hoắc Nhiên cảm thấy Khấu Thầm từ nhỏ không vì ai mà tự làm quà sinh nhật, tấm  thiệp này viết nhìn thế nào cũng là phong cách học sinh tiểu học.

Ấu trĩ mà phức tạp, đường cong lặp lại nhưng không đường nào giống đường nào.

Ai có thể nghĩ được, sống n năm kiên trì hình tượng giáo bá( đầu gấu trường) Khấu Thầm, sau lưng lại tặng người khác thiệp sinh nhật thế này.

Hoắc Nhiên cười cười, để tấm thiệp nhỏ vào túi da.

" Ai," Khấu Thầm ở bên cạnh chạm chạm chân cậu," Hoắc Nhiên."

" Hả?" Hoắc Nhiên quay đầu qua, đem túi da bỏ vào ví.

" Cậu có phải....." Khấu Thầm giọng nhỏ như muỗi kêu," Có phải...."

Hoắc Nhiên cảnh giác dựng lỗ tai lên.

" Thôi." Khấu Thầm chậc một tiếng.

Hoắc Nhiên trứng mắt cậu ta, nhanh chóng suy đoán, Khấu Thầm muốn hỏi cái gì, có phải cái gì, có phải thích con trai? Hay không phải? Cậu có phải thích tôi không?

Trong đầu liên tiếp xuất hiện mấy câu hỏi, cậu đều tự mình làm giận đến muốn cười.

Đến mức này sao?

Khẩn trương đến trình độ này.

" Tinh nói gì thì nói đi!" Hoắc Nhiên đem tâm tư nhỏ điều chỉnh,  làm ra phản ứng ngày thường nên có.

" Cậu mấy ngày nay có chút kì lạ," Khấu Thầm cau mày," Cậu có phải.... có đối tượng?"

" Đối tượng gì?" Hoắc Nhiên kinh sợ đến cứng đờ, còn có thể hỏi ra câu này đã phát huy hơn người thường rồi, hiện tại cậu có cảm xúc mãnh liệt muốn gọi Từ Tri Phàm đến cứu.

" Cậu có phải đê ý đến bạn nữ nào rồi không?" Khấu Thầm nói," Tôi cảm thấy cậu khác lạ, nhưng không nói được chỗ nào... Là tôi quá nhạy cảm sao?"

Hoắc Nhiên lúc này thiên quân giao chiến, không biết nên thở phào hay lo lắng.

Khấu Thầm đoán là con gái, cậu có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng Khấu Thầm cảm nhận được, thật là nhạy cảm đến quá sự tưởng tượng của cậu.

Trong nháy mắt, cậu đã nghĩ thừa nhận theo những lời này.

Nhưng cậu không dám.

Đây là phòng học, cậu không dám nghĩ sẽ có hậu quả gì.

" Tôi nếu để ý đến bạn nữ nào," Hoắc Nhiên nói," Chắc chắn sẽ nói với cậu, cậu không phải chuyên gia tư vấn tình yên sao, tôi phải nhờ cậu hỗ trợ."

" Nói rồi đó!"Khấu Thầm chỉ chỉ cậu.

" Ừ."Hoắc Nhiên gật đầu.

Khấu Thầm không hỏi nữa, cảm thấy mình có chút quá phận, giống như con gái mới lớn.

Chậc

Chậc

Chậc

Quả thật không ngờ đến.

Còn vài phút mới tan học, cậu cầm di động, xoay ngừoi dựa vào Hoắc Nhiên, ở trong nhóm chat ra lệnh.

Mặc kệ thật giả, dù sao Hoắc Nhiên nói không có, thể xác và tinh thần cậu đều thoải mái.

-một lát tao gọi xe, Hứa Xuyên gọi một chiếc, chắc lúc ra đến cổng trường là xe đến.

Trong nhóm chat mọi người sôi nổi hưởng ứng

-bánh kem mấy giờ đưa đến.

-7 rưỡi, thời gian không thành vấn đề.

Tiếng chuông vang lên, Khấu Thầm nhảy lên, vươn tay qua túm Hoắc Nhiên vọt ra ngoài.

Nhóm bảy người cướp đường chạy ra khỏi phòng học đầu tiên.

Cả bọn như trẻ con, cả lớp đều biết bọn cậu hôm nay muốn ra ngoài ăn cơm, lúc này còn phải khoe khoang một phen, giống như sợ người khác không biết, chúng tôi là có hoạt động riêng.

Tràn đầy đắc ý.

Nhưng bọn cậu chạy trốn quá nhanh, đứng ở cổng trường rồi, xe còn đỗ dừng đèn dỏ ở cách 2km nữa.

"Buổi túc lúc về mang theo nướng BBQ về đưa bọn trong lớp," Từ Tri Phàm nói," Đừng để chúng ta nhìn giống ăn mảnh."

" Ừ," Hứa Xuyên gật gật đầu," Trước khi về đến gọi cho Ngũ Hiểu Thần lấy về kí tức xá nữ một phần."

" Tao có thể đưa riêng cho Lộ Hoan một phần không?" Giang Lỗi nhìn Khấu Thầm," Thích hợp không?"

" Mày đưa cho người cùng phòng cậu ấy mỗi người một phần." Khấu Thầm nói,"  Mày theo đuổi người cũng phải nghĩ đến quần chúng và dư luận có hiểu không?"

" Đã hiểu, mỗi người một phần." Giang Lỗi gật đầu.

" Nói là sinh nhật Hoắc Nhiên nên mời." Khấu Thầm lại nói," Như vậy cậu ấy sẽ không cự tuyệt."

" Được." Giang Lỗi hướng cậu dựng ngón cái," Tuy mày là toàn nói lí luận suông, nhưng sự thật chứng minh lí luận của mày vẫn dùng được."

" Câm miệng." Khấu Thầm trừng mắt cậu ta.

Lời này, làm Khấu Thầm vô cùng mất mặt.

Còn buồn bực.

Ai mẹ nó nói suông!

Thực hành không phải rất tốt sao!

Biết cái gì!

Khấu Thầm quay mặt đi, nhìn chằm chằm vài người đang đứng dưới tàng cây cách hai mét.

Nhìn chằm chằm một hồi, bên kia có người quơ quơ tay với cậu.

Cậu lấy lại tinh thần, phát mình vẻ mặt mình lạnh lùng mà nhìn chằm chằm Lâm Vô Ngung cùng bạn anh ta.

" Thất thần?" Lâm Vô Ngung cười," Tôi còn cho rằng cậu đang tuyên chiến."

" Không không không không". Khấu Thầm nhanh chóng lắc đầu.

" Phải sinh nhật của Hoắc Nhiên không?" Lâm Vô Ngung hỏi," Sáng nay nhà ăn đều là người lớp các cậu."

" A, phải." Hoắc Nhiên gật đầu.

" Học thần cùng chúng em đi ăn cơm đi!" Nguỵ Siêu Nhân nhiệt tình đón tiếp.

" Không được, bọn tôi hẹn nhau rồi." Lâm Vô Ngung chỉ bạn học bên cạnh.

" Nha!" Nguỵ Siêu Nhân lên tiếng.

" Mày bị ngu sao?" Hứa Xuyên nhịn không được hỏi cậu ta.

"....có thể là." Nguỵ Siêu Nhân lần đầu tiên tự nghi ngờ chính mình.

" Đi đây," Lâm Vô Ngung vẫy vẫy tay," Chơi vui vẻ."

Mọi người cùng vẫy tay lại.

Khấu Thầm cũng phất phất tay, gần đây mẫn cảm quá độ, đặc biệt là khi đối mặt với nhân sĩ đã comeout Lâm Vô Ngung,, luôn khiến cậu có loại cảm giác sắp bị lộ bí mật.

Cậu thậm chí cảm thấy Lâm Vô Ngung nói câu cuối cùng kia nhìn riêng về phía cậu một cái.

Ánh mắt như đã hiểu rõ cả.

Có phải uống lộn thuốc rồi không, không biết còn tưởng cậu yêu thầm Lâm Vô Ngung.

Cậu xoay người, ôm lấy Hoắc Nhiên, đem mặt đặt lên vai cậu ta, giọng buồn buồn:" Nhiên Nhiên."

" Hả?" Hoắc Nhiên nghiêng nghiêng đầu.

" Không có gì," Khấu Thầm nói," Tuỳ tiện gọi một tiếng, xem cậu có ở đây không."

"Mười bảy tuổi Hoắc Nhiên không ở, mười tám tuổi Hoắc Nhiên ở." Hoắc Nhiên cười cười.

"Mười tám tuổi không lớn thêm chút nào." Khấu Thầm ngẩng đầu nhìn cậu ta.

"Không phục ?" Hoắc Nhiên nhướng nhướng chân mày, " bạn nhỏ."

Khấu Thầm chậc một tiếng.

Hoắc Nhiên biểu tình đắc ý mà đáng yêu, cậu không thể không nhanh chóng chậc một tiếng để ngừa chính mình đột nhiên hôn một cái lên mặt Hoắc Nhiên.

Tuy rằng cũng không phải chưa từng hôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top