Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 92

Trên đường đi ăn cơm, Hoắc Nhiên vẫn luôn cười, cứ nhớ tới câu Khấu lão nhị nói muốn cho Khấu Thầm bay đi là không nhịn được.

" Ba tôi có phải đã đánh cậu không? Khấu Thầm nhìn cậu.

" Không," Hoắc Nhiên cười nói," Sao có thể, nếu là cậu thì chắc sẽ bị đánh."

" Có mắng cậu không?" Khấu Thầm lại hỏi.

" Không có," Hoắc Nhiên nói," Thật ra mẫu thuẫn nảy sinh là do người chứ không phải do việc, cậu có thấy thế không? Nếu đổi đối tượng khác thì sẽ dễ nói hơn."

" Vậy cậu bị cái gì kích thích mà cười một đường," Khấu Thầm sờ sờ mặt," Là bởi vì có được tôi quá mức đẹp trai nên cười điên luôn sao?"

".... Phải." Hoắc Nhiên cười sặc sụa.

" Vậy có thể hiểu được," Khấu Thầm không hề khiêm tốn," Không ăn buffet, từ chỗ này đi quá xa, chúng ta tìm cửa hàng gần đây ăn."

" Cậu bị đói gầy cho cậu quyết định," Hoắc Nhiên gật đầu," Đúng rồi, mới vừa rồi ba cậu nói với tôi, bảo cậu ngày mai 10 giờ sáng đến văn phòng lão Viên gặp nhau."

" Làm gì, quyết đấu à." Khấu Thầm nói.

" Đại khái là lão Viên có cách giải quyết," Hoắc Nhiên nói," Tôi cảm thấy đây cũng là một bậc thang, cậu cũng sắp hết tiền, chú ấy ngày mai còn phải cho cậu tiền tiêu vặt."

" Vì tiền cũng nên đến." Khấu Thầm thở dài.

Hoắc Nhiên an ủi vỗ vỗ lưng cậu ta, nghĩ lại vẫn không nhịn được, vừa cười vừa hỏi Khấu Thầm:" Ba câu mới vừa nói câu gì cậu có nghe thấy không?"

" Nói cái gì?" Khấu Thầm nhíu nhíu mày," Ba tôi ồn ào với tôi nhiều, tôi đều không nghe thấy."

" Bay đi cho ông——" Hoắc Nhiên thật vui vẻ học theo ngữ khí của Khấu lão nhị," Bay——"

Khấ Thầm nở nụ cười:" Cậu mẹ nó điểm cười có vẻ quá thấp rồi."

" Thực sự rất buồn cười, đặc biệt là nghĩ đến đây là câu nói Khấu gia bảo truyền lại càng buồn cười."

" Ai," Khấu Thầm nhìn cậu, lại quay đầu nhìn bốn phía, lại tiến đến bên tai cậu nhỏ giọng nói:" Hoắc Nhiên, tôi hôn cậu một cái được không?"

Được!

..... Không không không không được! Đang trên đường lớn!

Không chờ cậu mở miệng, Khấu Thầm đã thò qua hôn lên mặt cậu một cái.

Thôi.

Cứ vậy đi.

Dù sao chính mình cũng rất thích.

Mình hẳn nên viết một bai luận<< Thiếu niên thuần khiết trở thành sa đoạ như thế nào>>

Lúc ăn cơm, Từ Tri Phàm nhắn một tin tới hỏi tình huống.

" Sao không hỏi trong nhóm chat?" Khấu Thầm nói.

" Sợ có chuyện gì không tiện trả lời trong nhóm chat," Hoắc Nhiên nói," Từ Tri Phàm vẫn luôn cẩn thận."

" Nói với cậu ta là không có việc gì," Khấu Thầm suy nghĩ một chút," Buổi tối tôi về kí túc xá."

" Không ở khách sạn à?" Hoắc Nhiên hỏi.

" Ngày mai còn phải quyết đấu," Khấu Thầm nhíu mày," Tôi cảm thấy hơi loạn."

" Sợ đánh không lại chú ấy?"Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.

" Sợ là làm nhiều chuyện thế này rồi, cuối cùng cái gì cũng không thay đổi được," Khấu Thầm nói," Nếu qua lần này, ba tôi vẫn là bộ dáng cũ, tôi chắc sẽ chẳng bao giờ có lí tưởng gì."

" Vậy tôi cho cậu một đề nghị," Hoắc Nhiên,"  Cậu đừng chỉ nghĩ đến việc yêu cầu ba cậu, cậu đối với mong muốn của chú ấy cũng phải xem xét, chú ấy vì sao muốn cậu xuất ngoại, bởi thành tích của cậu với bộ dáng cả ngày cà lơ phất phơ của cậu, đúng hay không."

" Tôi ngày đó đã muốn nói với ông ấy, thành tích thời cấp 2 cũng không phải quá kém, trung bình đi? Hoặc là.... Dưới trung bình, cũng có thể.... Kém?" Khấu Thầm càng nói càng mất khí thế.

" Cậu là muốn mỗi ngày chăm chỉ học tập hướng về phía trước sao?" Hoắc Nhiên nói," Vậy cậu nói cho chú ấy."

" Không phải," Khấu Thầm nhanh chóng giải thích," Tôi không tính nói cái đó, tôi là kiểu gì tôi biết rõ, xác định mục tiêu có thể, nhưng không thể quá cao, mục tiêu không thể đạt được thì không thể có động lực?"

Hoắc Nhiên nâng má nhìn cậu ta, chậc một tiếng.

" Đứng đắn một chút," Khấu Thầm nói," Tôi là nghiêm túc."

" Tôi biết, vậy trước đặt cái mục tiêu," Hoắc Nhiên đem cốc nước của mình đẩy đến bên cạnh cốc của cậu ta, nhẹ nhàng chạm cốc, lại cầm lại uống một miếng trà," Ngày mai cứ nói như vậy."

Khấu Thầm cũng uống trà, cũng nâng má nhìn cậu.

" Làm gì?" Hoắc Nhiên tiếp tục nâng má.

" Nhìn xem." Khấu Thầm nói.

" Đẹp đúng không." Hoắc Nhiên nâng nâng cằm.

" Soái tung trời." Khấu Thầm nói xong nhướng lông mày," Tôi."

Hoắc Nhiên cười không nói.

" Có phải không!" Khấu Thầm đè nặng giọng hung dữ nói.

" Phải." Hoắc Nhiên cười ra tiếng.

Cơm nước xong hai người bọn cậu bắt xe về khách sạn dọn đồ..

Đồ của Khấu Thầm rất ít, dù sao lúc bỏ nhà đi là sự kiện đột phát, cậu chỉ cầm cặp xách cùng bài thi, quần áo tăm rửa đều là đến khách sạn mới ra ngoài mua.

" Chị cậu mà biết cậu ở đây," Hoắc Nhiên nói, Chắc sẽ đánh chết cậu."

" Không thể nói cho chị ấy," Khấu Thầm nói," Chị ấy chắc chắn sẽ cho rằng đây là đang sỉ nhục chỉ số thông minh của chị ấy, sẽ tức chết."

" Đồ dọn xong rồi sao?" Hoắc Nhiên nhìn di động," Hiện tại về cũng được, còn có thẻ cùng mọi người nói chuyện một lát."

" Ừ," Khấu Thầm xếp tốt cặp xách rồi quăng trên sàn, xoay người, duỗi tay ra với cậu," Tới đấy."

" Cái gì?" Hoắc Nhiên một trận khẩn trương.

" Tranh thủ thời gian," Khấu Thầm nói," Về trường rồi thì không có cơ hội như thế này."

" Cái gì... cơ... cơ hội?" Hoắc Nhiên càng khẩn trương.

" Giả ngốc cái mẹ gì!" Khấu Thầm ngồi lên giường, vân là duỗi tay," Lại đây, thân mật mọt chút!"

" Cậu câm miệng!" Hoắc Nhiên cảm thấy máu toàn thân đều vọt tới trên đầu,  hơn nữa bởi vì hiệu suất thở ở cổ quá thấp, làm cậu đều thấy thở cũng khó khăn.

" Muốn sờ mấy cái, còn muốn cắn cậu mấy cái nữa," Khấu Thầm không chỉ không câm miệng, một câu chưa nói xong:" Đương nhiên, nếu cậu muốn cắn lại tôi cũng có thể nhị đau, tôi..."

Hoắc Nhiên không choè cậu ta nói xong đã vọt qua, phi thân lên, trực tiếp đè Khấu Thầm nằm ra giường.

" Bao giờ cậu mới có nhận thức xương sườn tôi bị thương!" Khấu Thầm che xương sườn mình lại," Cậu thật chưa bị ai đánh qua...."

Hoắc Nhiên cúi đầu ngăn lại lời Khấu Thầm.

Môi dán môi.

Khấu Thầm như bị chặt đứt điện, hô hấp cũng tạm dừng vài giây, sau đó mới khởi động lại, bắt lấy vạt áo Hoắc Nhiên kéo lên.

Di động Hoắc Nhiên trên mặt đất kêu lên, Khấu Thầm lật người ôm lấy cậu, đem mặt ấn lên bụng cậu, âm thanh buồn buồn:" Không nhận."

" Nhỡ là cuộc gọi quan trọng thì sao?" Hoắc Nhiên nói.

" Một học sinh như cậu, tối đa làm chức đội trưởng đội bóng rổ, cậu có cái rắm gì quan trọng mà gọi điện." Khấu Thầm nói.

"Hoắc Nhiên nằm trên giường cười, đầu Khấu Thầm theo bụng cậu nhấp nhô mà lên xuống.

" Ai," Hoắc Nhiên cổ vũ, đem đầu Khấu Thầm nâng lên,"  Cậu có thấy trường hợp hiện tại rất mờ ám không? Đặc biệt giống...."

" Cậu là ám chỉ tôi ?" Cánh tay Khấu Thầm chống xuống giường, quay đầu qua, một tay nắm lấy lưng quần cậu kéo xuống," cũng không phải không thể."

" Không!" Hoắc Nhiên hô lên, túm chặt lấy quần mình,"tôi không có ý này, tôi chỉ là nói... có chút giống."

" Cậu chính là xem nhiều tạp chí," Khấu Thầm cúi đầu cắn một ngụm lên bụng cậu, nhảy xuống giường, mặc quần lót vào phòng tắm " Có trữ hàng không? Ngày nào đó cùng nhau xem."

" Không có!" Hoắc Nhiên cười ngồi dậy.

" Là nam nữ đi?" Khấu Thầm từ phòng tắm nhô đầu ra," Về sau có phải nên tìm về...."

" Cậu không tắm thì đi ra!" Hoắc Nhiên nhảy xuống giường.

" Lại đến?" Khấu Thầm lập tức ra khỏi phòng tắm," Tôi bảo mà, đường đường là Hoắc đội trưởng, sao có thể tuốt một lần đã kết thúc, như thế nào lại không được...."

" Tôi cảnh cáo cậu Khấu Thầm," Hoắc Nhiên đem ấn vai cậu ta lên tường," Cậu phải thu liễm lại."

" Không thu liễm thì cậu đánh tôi sao?" Khấu Thầm nhướn mày.

" Tôi ở kia túc xá tuốt chết cậu!" Hoắc Nhiên trừng mắt.

" Ai da," Khấu Thầm cười thành tiếng," Tôi thật chả sao cả, tôi chỉ sợ cậu không dám."

" Tắm hay không!" Hoắc Nhiên rống lên.

" Tắm!" Khấu Thầm cũng rống.

"Mau!" Hoắc Nhiên rống.

"Đã biết! Muốn tắm hai người sao!" Khấu Thầm tiếp tục rống.

Hoắc Nhiên bịt kín miệng cậu ta:" Cậu mẹ nó chú ý một chút, cửa này cách âm không tốt đâu."

Khấu Thầm cười đến hai mắt đều híp lại.

Hoắc Nhiên ước chừng vị trí miệng Khấu Thầm, ở trên mu bàn tay mình hôn một cái:" muah"

Về trường học, Hoắc Nhiên vẫn luôn cúi đầu cùng nhóm bảy người nói chuyện.

Cậu hoàn toàn có thể không lên tiếng, nhưng lúc này cậu liều mạng tìm  việc cho mình làm, nói chuyện, đánh chữ đều được, chỉ cần dừng lại, cậu liền nhớ tới chuyện vừa rồi  ở khách sạn.

Khấu Thầm thở dốc, còn độ ấm của vật đó trong lòng bàn tay, cảm xúc hoặc căng chặt hoặc mềm mại.

Một chút ý nghĩ chợt loé trong đầu, có thể mang theo một trận điện lưu chạy trong lòng.

Đáng xấu hổ.

Còn mãi cân nhắc không muốn để yên.

" Nói gì đấy?" Khấu Thầm dựa vào trên người cậu, nhìn màn hình di động của cậu.

" Bọn nó chờ ở nhà ăn, đón gió tẩy trần cho cậu." Hoắc Nhiên nói.

" Tôi đệt," Khấu Thầm cười," Lại không phải chuyện quang vinh gì, còn đón cái rắm, cứ việc nói thẳng tìm cớ ăn khuya là được rồi."

" Bọn nó chờ ở nhà ăn," Hoắc Nhiên nói," Chờ cậu cùng nhau ăn khuya."

" Thế này mới dễ nghe," Cánh tay Khấu Thầm ở đằng sau ôm lấy eo cậu, duỗi tay vào trong áo sờ sờ eo," Tôi hỏi cậu chuyện này."

" Ừ,"Hoắc Nhiên rũ mắt nhìn nhìn, xác định động tác ở vị trí thấp, tài xe qua gưing chiếu hậu sẽ không nhìn thấy.

" Cậu...." Khấu Thầm thả nhẹ giọng:" Chuyện này, nói với ai chưa?"

" Là sao?" Hoắc Nhiên quay đầu.

" Tri Phàm?" Khấu Thầm hỏi.

Hoắc Nhiên do dự một chút, gật gật đầu:" Nó nhận ra tôi có chút.... Không thích hợp, hỏi tôi, nên tôi nói."

" Tôi thì sao?" Khấu Thầm hỏi.

" Chưa nói," Hoắc Nhiên nói," Cậu nếu không thích tôi sẽ không nói cho nó, dù sao nó nhìn cũng sẽ biết."

" Ông nội cậu," Khấu Thầm cười," Vậy nói cho cậu ta biết đi, để bị nhìn ra, rất mất mặt."

" Vậy thì ngày mai nói, hôm nay nhiều người," Hoắc Nhiên nói,"  Thật ra tôi vẫn chưa nghĩ ra nói thế nào.... Có, chút xấu hổ."

" Tôi đoán cậu ta buổi tối sẽ hỏi cậu." Khấu Thầm nói.

Mắt Từ Tri Phàm như của Thái Thượng Lão Quân luyện ra, Hoắc Nhiên cùng Khấu Thầm chỉ đi ăn cơm, còn chưa mở miệng nói chuyện, cậu ta đã cười đến ý vị thâm trường.

Lấy giao tình mấy năm nay cùng cậu ta, Hoắc Nhiên biết vẻ mặt tươi cười thế kia thì cậu không cần đắn đo xem phải nói chuyện thế nào nữa.

" Tao đệt!" Hứa Xuyên chỉ vào Khấu Thầm, Mày về sau đừng bảo mọi người có việc gì thì nói,  đừng mẹ nó nói ra lời lừa gạt như thế nữa."

" Tao sai rồi." Khấu Thầm lập tức nhận sai.

" Mày sai chỗ nào!" Nguỵ Siêu Nhân nói," Lúc trước nói chuyện đã nói thé nào? Tự mình gánh vác, chuyện lớn như vậy mà không hé một tiếng, bọn tao gửi nhiều tin nhắn như vậy, gọi điện thoại bao nhiêu cuộc! Mày có khi nào coi bọn tao là anh em không!"

" Dì!" Khấu Thầm hướng nhà ăn gọi:" Xiên nướng, như mọi lần, hai mươi xiên!"

" Nha, mấy ngày không gặp Khấu Thầm," dì nói," Được, nướng cho các cậu trước, ngồi chờ chút!"

" Được được được," Khấu Thầm ngồi xuống bàn, Bọn mày mắng chết tao đi."

" Mắng thì đương nhien phải mắng," Hứa Xuyên nói," Nhưng không phải bây giờ, bây giờ.... Trước lấy đồ uống đã."

" Tao đi cho." Hồ Dật đứng lên.

Giang Lỗi cùng cậu ta đi qua chỗ từ lạnh cầm một đống đồ uống về.

Mấy người ngồi xung quanh bàn, cùng nhau mở đồ uống, nâng chai đồ uống nhìn Khấu Thầm chằm chằm.

" Làm gì?" Kháu Thầm cảnh giác:" Ai mẹ nó dám tạt tao tao đảm báo đánh người."

" Ai tạt mày," Hứa Xuyên chậc một tiếng," Nói đi!"

" Nói cái gì?" Khấu Thầm hỏi.

" Mấy ngày nay sao lại thế, đã ở đâu, chuyện này xử lí sao," Giang Lỗi đếm đầu ngón tay," Có cần bọn tao giúp đỡ gì không,.... Mấy ngày nay bọn tao cũng thương lượng xong một chuyện rồi."

Khấu Thầm không nói chuyện, nhéo cổ chai nước một lúc lâu sau mới ôm quyền hướng mọi người:" Tao xem như đã biết thế nào gọi là anh em, cảm ơn mọi người."

" Chú Khấu ngày mai 10 giờ hẹn Khấu Thầm ở văn phòng lão Viên," Hoắc Nhiên nói," Tao nghe thì thấy ý của chú ấy, lão Viên có đề nghị gì đó, chú ấy còn chưa chấp nhận, còn đang suy xét."

" Sẽ là đề nghị gì nhỉ?" Giang Lỗi hỏi," Muốn hỏi lão Viên trước không?"

" Chắc thầy cũng không nói đâu," Hoắc Nhiên nói," Đu sao chú Khấu còn chưa đồng ý, nhưng tao cảm thấy ý kiến của lão Viên chắc không hố Khấu Thầm."

" Tao cắt ngang một chút," Hứa Xuyên nói," Hiện tại thái độ của chú Khấu thế nào? Chiều bị té xỉu là thật hay giả? Lão Viên thực sự rất vội vã, nói là ngất xỉu."

" Giả," Khấu Thầm uống một ngụm đồ uống," Thử xem tao với bọn mày có liên lặc không, nếu có, thuận tiện lừa bắt tao."

" Tao đệt," Nguỵ Siêu Nhân nói,"  Còn trúng bẫy, mày quả nhiên đi."

" Đuổi theo muốn đánh tao," Khấu Thầm chậc một tiếng," Còn may có Hoắc Nhiên ngăn cản, không thì chưa chắc giờ tao đã ngồi đây."

Mọi người cùng quay đầu nhìn Hoắc Nhiên, ánh mắt đều là khiếp sợ.

" Được đó Hoắc Nhiên," Hứa Xuyên nói," Ba nó như vậy.... như vậy.... mày cũng dám cản?"

" Không thì phải làm sao, chú ấy còn kêu là bắt trộm cơ." Hoắc Nhiên nói.

Tất cả ngẩn người, sau đó cười bò.

" Ba mày chắc cũng có nghe khuyên giải," Từ Tri Phàm vừa cười vừa nhìn Khấu Thầm," Tao cảm thấy mày giống ông ấy."

Bữa ăn khuya hôm nay, là bữa Hoắc Nhiên ăn vui vẻ nhất trong mấy ngày nay, tuy rằng cậu vô cùng mong được ở riêng với Khấu Thầm, nhưng nhóm người vừa ăn vừa trò chuyện như này, cũng làm cậu cảm thấy kiên định.

Lúc trở lại kí túc xá, cậu cũng không có mặt mũi nào nói chúc ngủ ngon với Khấu Thầm, mọi người cùng nhau gọi nhau đến rối tinh rối mù sau đó lần lượt từng người vào phòng.

Sau khi đóng cửa lại, cậu mới lấy di động , nhắn một tin cho Khấu Thầm.

-ngủ ngon Thầm Thầm.

-ngủ ngon Khấu Nhiên Nhiên

- biến!

-chính cậu nói, cùng họ với tôi.

-được, vậy về sau cậu chính là em ruột tôi.

-?

-nội thâm tôi thực giãy giụa, tôi cảm thấy anh em ruột thì không cần tốt với nhau như vậy....

- Hoắc Nhiên Hoắc Nhiên Hoắc Nhiên Hoắc Nhiên Nhiên Nhiên Nhiên

Hoắc Nhiên vui vẻ mà nằm trên giường cười.

Di động vang lên một tiếng, là tin nhắn của Từ Tri Phàm.

-cái khác tao không hỏi, tao chỉ hỏi một cái, thật sự tò mò

Hoắc Nhiên nhìn thoáng qua giường Từ Tri Phàm bên kia, Từ Tri Phàm cầm di động, vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn chằm chằm cậu.

- hỏi

- Khấu Thầm có phải cũng đã sớm thích mày?

Hoắc Nhiên lại nhìn Từ Tri Phàm liếc mắt một cái, Từ Tri Phàm chậc một tiếng, chỉ chỉ di động, lại trừng mắt, thúc giục cậu trả lời.

- cậu ta nói thế

"Đệt." Từ Tri Phàm cười nhỏ giọng nói một câu, xoay người nằm ngửa.

- tân hôn vui vẻ

Hoắc Nhiên cầm di động cười như điên một hồi, cười xong lại cảm thấy phi thường ngượng ngùng, đem điện thoại nhét vào phía dưới gối đầu.

Buổi sáng 10 giờ, lão Viên tới phòng học.

Khấu Thầm vừa thấy đến lão Viên, liền đứng lên, đi ra ngoài phòng học, nhóm bảy người giơ ngón cái lên cổ vũ.

Cậu vẻ mặt trấn định đi theo lão Viên xuống lầu.

" Ba em tới rồi?" Khấu Thầm hỏi.

" Tới rồi," lão Viên nhỏ giọng nói," Ba em ngày hôm qua là giả vờ đúng không?"

".... Thầy thật đoán được?" Khấu Thầm nói.

" Vậy kĩ thuật diễn của ba em cũng không tệ," lão Viên nói," Ngày hôm qua ngất trên bàn của thầy còn đẩy ngã một cốc thuỷ tinh."

" Thầy làm sao biết ông ấy giả vờ?" Khấu Thầm hỏi.

" Ông ấy hôm nay trả thầy một cái cốc khác," lão Viên nói," Thầy liền nghĩ, lúc ông ấy ngất xỉu, giáo viên ở bên cạnh đã đem mảnh vỡ dọn rồi, ông ấy làm sao biết được cái cốc bị vỡ?"

" Cẩn thận mấy cũng có sai sót," Khấu Thầm chậc một tiếng," Vẫn là chưa luyện thành tài."

Thời điểm bước vào văn phòng, ba cậu ngồi ngay ngắn trước bàn làm việc của lão Viên, thưởng thức cái cốc kia.

Nhìn thấy cậu vào, ba cậu dựa vào lưng ghế, ôm cánh tay:" Tới rồi."

Lão Viên chỉ cánh tay đang ôm của ba cậu:" Trước tiên buông ra."

Ba cậu do dự một chút, hạ cánh tay xuống, tay không có chỗ để liền đem gác lên bàn.

" Em lấy ghế lại đây ngồi cạnh ba em đi," lão Viên vỗ vỗ Khấu Thầm.

Khấu Thầm đi kéo ghé lại, đặt bên cạnh ba, do dự một chút lại kéo xa ra một chút, vừa muốn ngồi xuống, lão Viên lại đem ghế cậu đá đến gần ba cậu tầm 10cm.

Khấu Thầm thở dài, ngồi xuống.

" Thầy Viên," ba cậu đặt tay lên bàn, quy củ mà giơ lên," Tôi có một thỉnh cầu."

Khấu Thầm nhanh chóng xoay đầu đi, cắn môi sợ mình cười ra tiếng.

" Thỉnh cầu gì?" Lão Viên đưa chén nước để lên bàn, lại cầm lon coca đưa Khấu Thầm.

"Có thể gọi bạn học Hoắc Nhiên lại đây không?" Ba cậu nói.

" Ba muốn làm gì!" Khấu Thầm đột nhiên quay đầu, trừng mắt với ba cậu.

" Liên quan cái rắm đến con?" Ba nói," Con cứ quay qua bên kia chậm rãi mà cười, quản ta làm gì?"

" Hai chúng ta nói chuyện ba kêu Hoắc Nhiên đến làm gì? Cậu ấy lại không phải con ba."Khấu Thầm nói.

" Thầy, thầy nhìn thấy không?" Ba cậu nói," Tôi với tiểu tử này hiện này nói được không quá ba câu liền phải đánh nhau, ngày hôm qua tôi cùng Hoắc Nhiên nói chuyện vài câu, thấy tiểu tử kia nói được rõ ràng, tôi cảm thấy nó biết Khấu Thầm suy nghĩ gì, gọi nó tới nói giúp vài câu."

Lão Viên nhìn Khấu Thầm.

Khấu Thầm nhíu mày, hơn nửa ngày mới nhìn ba:" Ba đừng quát rống với cậu ấy."

" Sẽ không." Ba cậu nói.

Lúc Hoắc Nhiên tới văn phòng giống như trộm,  trước dò la nửa cái đầu, nhòm vào văn phòng.

Đối mắt một lúc với Khấu Thầm, cậu trừng mắt dùng khẩu hình hỏi: Sao lại thế này?

" Vào đi, không có việc gì," Khấu Thầm nói," Ba tôi bảo cậu qua làm phát ngôn viên."

" A?" Hoắc Nhiên sửng sốt.

" Đến đây, Hoắc Nhiên vào đây," lão Viên quay đầu vẫy tay với cậu, cười nói," Em đến giúp anh em tốt hoà giải một chút."

Hoắc Nhiên hơi khẩn trương,  lúc vào văn phòng vài bước rồi mới nhớ tới mình đến làm phát ngôn viên, không phải bị phát hiện cái gì bị gọi tới nghiêm hình tra tấn.

Vì thế đổi thành tư thế ngẩng đầu ưỡn ngực, đi với khí thế của đội trưởng đội bóng rổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top