Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 95

Lúc nãy thì đắc ý vênh váo, bên cạnh không có ai, liền cho rằng chỗ nào cũng không có người, cũng không biết ngẩng đầu lên nhìn phía trước thử.

Xa nhất chỉ tầm 10 mét, đừng nói hôn cổ tay, nói chuyện hơi lớn tiếng một chút bên kia có thể nghe được.

Huống hồ Hứa Xuyên với Giang Lỗi cũng không hẳn  là học tra.

Cậu còn hôn rất nghiêm túc.

Biểu tình trên mặt hai tên ki viết rõ hai từ.

Bại lộ.

Hoắc Nhiên cảm thấy hơi sợ.

Tuy Từ Tri Phàm biết chuyện này  của cậu và Khấu Thầm, nhưng không hỏi nhiều, Từ Tri Phàm rất hiểu cậu, biết cậu không biết mở lời sao về chuyện này.

Nhưng hiện tại, Hứa Xuyên với Giang Lỗi đứng cách đây chỉ khoảng mười mét.

Cảm giác này giống như hồi cậu nói chuyện cùng Từ Tri Phàm ở phòng thiết bị cũ.

Lo lắng và xấu hổ.

Hai người này không phải Từ Tri Phàm, nếu là một người cón dễ, thêm một người như có BUFF, đặc biệt đối mặt với lọi chuyện này, thì không còn là đồng đội nữa mà chính là ác ma.

" Làm sao bây giờ?" Hoắc Nhiên thấy tim mình đập lợi hại, bắt lấy tay Khấu Thầm không buông, thậm chí còn muốn hôn thêm một cái.

" Cái gì làm sao?" Khấu Thầm hỏi, trong giọng nói đều là không hiểu," Mời khách ăn cơm."

" Tôi là mẹ nó hỏi nói với bọn nó thế nào?" Hoắc Nhiên quay đầu nhìn cậu ta, cảm thấy não Khấu Thầm chắc chắn thiếu linh kiện, chắc chắc thiếu cái chi tiết quan trọng gì đó.

" Có cái gì thì nói cái đó?" Khấu Thầm buông lỏng cậu ra, lắc lắc cánh tay, một bên đi qua hướng bọn Hứa Xuyên, một bên chẳng để ý mà nói," Tôi thích Hoắc Nhiên, bọn tôi đang hẹn hò, mong các vị phát cho bao lòlì  xì...."

Hoắc Nhiên nhìn cậu ta, lo lắng trong lòng ngay tức khắc được áp xuống hơn phân nửa.

Đúng vậy.

Tôi thích Khấu Thầm, sau đó chúng tôi hẹn hò.

Không có gì bất đồng với mọi người.

..... vẫn có bất đồng!

" Giang Lỗi với Siêu Nhân cũng không bắt chúng ta phát lì xì!" Hoắc Nhiên sốt ruột đi theo cậu ta.

" Cậu đem vòi nước trong đầu xả ra đi," Khấu Thầm nói," Hai đứa nó dựa vào cái gì bắt chúng ta phát lì xì, hai đứa nó tốt hơn à?"

"Không phải......" Hoắc Nhiên đột nhiên rất muốn cười, "Hai người bọn nó không phải một đứa theo đuổi Lộ Hoan, một đứa..."

" Bị úng nước rồi!" Khấu Thầm ở trên đỉnh đầu cậu chọt một cái," Hai đứa nó là theo đuổi! Đuổi tới tay chưa? Được rồi tôi khẳng định phát lì xì, này không phải chưa theo đuổi được sao!"

" A." Hoắc Nhiên phục hồi lại tinh thần.

" Mấy tên phế vật, không cái gì được việc, đến Từ Tri Phàm cũng không theo đuổi được con gái nhà người ta," Khấu Thầm chậc chậc," Nhìn xem hai ta, con trai cũng theo đuổi được."

" Không sai biệt lắm," Hoắc Nhiên nhìn đến mọi người đã đông đủ ở giao lộ, lại bắt đầu khẩn trương:" Trong đầu cậu có phải không có mấy chữ một vừa hai phải đúng không?"

" Không cần." Khấu Thầm búng tay một cái.

Từ Tri Phàm đứng sau cùng mấy người, cho cậu một ánh mắt.

Cậu ta đến chậm vài bước, lúc đến nơi chỉ nghe Giang Lỗi nói một câu:" Tao vẫn luôn nhìn hai đứa nó có vấn đề."

Nguỵ Siêu Nhân với Hồ Dật vẻ mặt mờ mịt, sau đó nhanh chóng hết mịt mờ, biểu tình chớp mắt đã giống Giang Lỗi, một dạng quả nhiên như ta sở liệu.

Hoắc Nhiên ở sau Khấu Thầm buông tay cậu ta ra.

Hai người bọn cậu đi đến trước mặt mọi người, Hứa Xuyên dùng ngón tay chọc lên ngực Khấu Thầm hai cái:" Lát nữa."

" Đi." Khấu Thầm hất đầu sang một bên," Đi ăn cơm."

" Hoắc Nhiên!" Giang Lỗi  đến bên cạnh Hoắc Nhiên, đè nặng giọng nói trừng cậu," Mày mới vừa rồi có phải .... Tao không nhìn nhầm đi!"

" Đi ông nội mày." Hoắc Nhiên đẩy cậu ta ra.

" Tao muốn làm loạn!" Giang Lỗi nói.

" Đang nơi đông người, thôi," Hồ Dật ở bên cạnh nói," Lát  tìm góc không có người...."

" Kết bè đánh hai đứa nó một trận!" Nguỵ Siêu Nhân quay đầu lại nghiến răng nghiến lợi.

" Hiện thực một chút, mắng mỏ gì đó còn có khả năng," Hồ Dật nói, " Đánh một trận thì không được, đánh rồi mới biết, người biết đánh nhau đều là đối thủ."

Cả đám cười nửa ngày.

Cười xong lại là các loại ý vị thâm trường tò mò hiếu học bạo lều giáp mặt bát quái nhiệt tình như lửa, lời thề không ăn cơm đĩa với mì đã bỏ qua, Đi qua một loạt quán cơm Nguỵ Siêu Nhân vội vã muốn đi vào.

Khấu Thầm lại kéo cậu ta  ra: "Đến lẩu nấm phía trước kia đi."

Cả bọn chạy lên.

Nếu như bình thường lẩu nấm sẽ là đề nhất hấp dẫn, nhưng hôm nay rớt xuống hạng hai.

Giữa trưa trong tiệm người không nhiều lắm, bọn cậu đi vào liền yêu cầu khi ghế lô, lúc ngồi xuống Khấu Thầm muốn xem thực đơn, Hứa Xuyên đã vung tay lên:" Một lẩu, mỗi món lấy hai đĩa."

Sau đó cúi đầu dùng ngón tay gấp thực đơn lại:" Cứ như thế mà làm đồ."

" Được," Người phục vụ gật đầu, ấn lên bảng menu:" Có dùng rượu không?"

" Trước lấy hai chai nước trái cây," Hứa Xuyên nói," Mang qua đây trước."

" Được." Người phục vụ đi ra ngoài.

Thời gian chờ phục vụ đem nước trái cây qua, mọi người đều không nói chuyện, một đám nhìn chằm chằm Khấu Thầm với Hoắc Nhiên.

Loại chuyện này phải làm liền mạch lưu loát bắn phá liên tục, không thể đứt đoạn, nếu không bị ngắt giữa chừng lúc bắt đầu lại sẽ mất đi cảm giác hưng phấn.

Người phục vụ mang nước trái cây tới, đang định giúp bọn câu rót ra, Giang Lỗi vỗ vỗ bàn:" Bọn tôi tự làm, cám ơn."

Vì ánh mắt của mọi người quá uy hiếp, phục vụ nhanh chóng đặt nước trái cây xuống rồi đi ra ngoài, đóng cửa lại.

" Rót nước cho bọn tao," Giang Lỗi chỉ chỉ nước trái cây, nói với Hoắc Nhiên," Mày là kẻ có tội."

Hoắc Nhiên vốn dĩ đang xấu hổ, Giang Lỗi nói câu này, cậu một chút cũng không nhịn được, cười suýt sặc.

Khấu Thầm cầm bình nước trái cây, đứng dậy rót một vòng.

" Ngày thường hai đứa mày đều dính đến không được, từ lúc phân lớp xong dạ dày tao đều cồn cào cả lên," Giang Lỗi nói,"  Cồn cào đến mức tao còn tưởng bị viêm dạ dày...."

" Có đi khám chưa?" Hồ Dật hỏi.

" Còn chưa, ba tao bảo tuần này về nhà rồi đi.... Củ Cải mày có thể phối hợp nói trọng điểm không!" Giang Lỗi đập bàn một cái," Đây là trường hợp gì! Đây là đang bức cung!"

" Bức tiếp đi!" Nguỵ Siêu Nhân chỉ chỉ Khấu Thầm cùng Hoắc Nhiên," Bức chết hai đứa nó luôn!"

" Ngày thường hai đứa mày ôm tới ôm đi sờ tới sờ lui," Giang Lỗi nói," Không phải chưa cho chúng mày cơ hội! Là chúng mày không nói! Hôm nay xem như tao thấy nguyên hình của bọn mày, Hoắc Nhiên mày có nói mày hôn một cái kia không có ý gì thì mày có giết chết tao tao cũng không tin."

" Giết thử xem." Hồ Dật ăn rau trộn.

" Củ Cải!" Giang Lỗi rống lên," Mày rốt cuộc có biết chúng ta hiện tại đang làm gì không!"

"... Không biết." Hồ Dật ngây ngẩn cả người.

" Không phải chứ," Nguỵ Siêu Nhân nhịn không được," Mày không biết thì mới nãy mày làm cáu biểu tình thế kia làm gì?"

"Tại bọn mày đều làm vậy," Hồ Dật nói," Tao không thể bị cô lập."

" Ai mẹ nó cô...." Hứa Xuyên nói được một nửa thì thở dài, một lát sau, cậu ta quay đầu qua nhìn Từ Tri Phàm," Tri Phàm có phải mày sớm đã biết rồi không?"

"Không." Từ Tri Phàm nói.

"Rốt cuộc có thật  hay không ?" Giang Lỗi nhìn Hoắc Nhiên.

Khấu Thầm thở dài, cầm lấy cái cốc hướng mọi ngườiquơ quơ:" Tao nói cái này, Giang Lỗi mày cũng đừng nói như  là có  dấu vết để lại, bọn tao phủ nhận, mày căn bản cũng sẽ không phát hiện ra cái gì, Hứa Xuyên còn có chút khả năng."

".... Phải! Phải." Giang Lỗi gật đầu," Nhưng tao từ trước thật sự vẫn luôn cam chịu hai đứa mày, mày hôm nay có muốn cùng tao nói hai đứa mày là một đôi, tao một chút cũng không giật mình."

" Hai đứa nó?" Hồ Dật kinh ngạc, lúc này mới rõ mọi người đang nói gì.

" Phải." Khấu Thầm nhìn Hoắc Nhiên một cái, Hoắc Nhiên ngồi im, không biết đang nghĩ gì, nhưng biểu cả còn rất bình tĩnh, khoé miệng còn mang ý cười.

" Tao đệ!" Giang Lỗi nhảy lên," Tao đệt!"

Nguỵ Siêu Nhân cũng đẩy bàn , làm ghế dựa bật ra phải đến 1 mét:" Thật hay giả? Đệt."

" Thật." Hoắc Nhiên hắng hắng giọng nói.

Ghế lô an tĩnh lại.

Mọi người đều như bị điểm huyệt, cùng nhau duy trì tư thế nhìn về phía hai người.

Thật ra Hoắc Nhiên biết, nếu hôm nay không mạnh mẽ thừa nhận, cho dù Khấu Thầm thừa nhận, cậu chỉ cần không xác nhận lại lần cuối như thế này, nhóm người trừ Hứa Xuyên, đều có thể bỏ qua, dù sao mấy đứa đều là tâm lớn hơn sân thể dục.

Nhưng không hiểu sao, cậu vẫn muốn nói ra.

Cậu không phải không có lo lắng, nhưng mọi người đều là bạn cậy, nhóm bảy người cùng với bạn cùng lớp không giống nhau, bọn cậu chơi với nhau lâu rồi, cùng trải qua nhiều chuyện rồi, cậu thật không muốn giấu giếm gì.

Mọi người đều không tỏ thái độ gì, nhưng lúc trước Lâm Vô Ngung  come out trước toàn trường, mấy anh em này còn luôn huýt sáo với vỗ tay cổ vũ.

Đây cũng là lí do Hoắc Nhiên nghĩ muốn nói thì liền nói ra không ngần ngại.

" Tao nói một câu này," Từ Tri Phàm giữa một mảnh an tĩnh lên tiếng," Vô luận chúng ta có suy nghĩ thế nào về chuyện này,  cũng đều không được nói ra ngoài, hai đứa nó về sau muốn công khai thế nào là việc của bọn nó, mấy người chúng ta đây từ giờ nuốt xuống bụng."

" Tao không có ý kiến gì," Giang Lỗi lập tức nói," Tao cảm giác mình đã quen rồi, hai đứa nó ở trước mặt tao trực tiếp hôn một cái tao khả năng cũng không có cảm giác gì."

" Bình thường cũng hay hôn rồi," Hồ Dật nói," Tao chúng hai mày tốt tốt đẹp đẹp."

Lời này của cậu ta vừa hết, cả bọn đều cười, Hứa Xuyên uống một ngụm nước:" Làm giống như đang cử hành hôn lễ vậy."

" Hai đứa mày thật quá đáng," Nguỵ Siêu Nhân đem ghế kéo về," Chúng ta mấy người còn chưa diễn đủ bọn mày đã tự khai hết, mày nói xem nỗ lực hơn nửa ngày của bọn tao phải làm sao bây giờ!"

" Làm sao bây giờ," Khấu Thầm lấy di động ra," Phát lì xì cho bọn tao."

" Cái gì lì xì?" Giang Lỗi hỏi.

" Bao lì xì thoát hội độc thân đó," Khấu Thầm gõ gõ bàn," Mau."

" Cho mày hay Hoắc Nhiên?" Nguỵ Siêu Nhân lập tức lấy di động ra.

" Mỗi người một phần chứ," Khấu Thầm nói.

Mấy người đang sờ di động đều ngừng lại, Hứa Xuyên chỉ vào Khấu Thầm:" Mày mẹ nó được nước lấn tới, thu tiền mừng còn tách ra thu? Cướp à?"

" Quyết vậy đi," Khấu Thầm đập bàn một cái," Bao lì xì!"

" Đưa nhiều hay ít?" Hồ Dật nói, Mọi người gửi số giống nhau đi, chụp màn hình lại làm kỉ niệm."

" 188 đi, dễ nghe." Từ Tri Phàm nói.

( 188: Sinh Phát Phát: Mang đến viên mãn )

Mọi người cúi đầu bắt đầu gửi lì xì.

"  Chúc phúc đi!" Khấu Thầm trừng mắt," Đừng chúc tao cung hỉ phát tài đại cát đại lợi."

" Yên tâm đi," Hứa Xuyên nói," Đây chính là lần đầu tiên chúng ta chúc phúc cho người  anh em, vẫn là hai người anh em....Chắc chắn là rất dụng tâm."

Sau đó di động hai người cùng vang lên.

Hoắc Nhiên vừa cười vừa cầm di động nhìn nhìn, quả nhiên một hàng dài xếp chỉnh tề chúc.

Làm cậu có chút ngoài ý muốn chính là, câu chúc kèm bao lì xì của mọi người còn rất có tâm.

Hứa Xuyên: Đến được với nhau không dễ , quý trọng.

Giang Lỗi: Cả đời chúc phúc cho hai người, ca ca yêu em.

Hồ Dật: Đường không dễ đi chúng ta cho bọn mày chỗ dựa, chúc mừng.

Nguỵ Siêu Nhân: Đôi tân nhân thật xứng đôi!

Từ Tri Phàm: Đã muốn sáng nay say, cũng muốn vạn năm trường.

Hoắc Nhiên độ nhiên cảm động nói không nên lời, cúi đầu điều chỉnh tâm trạng, sau đó vui vẻ chụp màn hình lại,  nhận hết lì xì.

Nhận hết năm lì xì, di động cậu lại vang lên một tiếng.

Cậu ngẩn người, lại nhìn nhìn, phát hiện ra Khấu Thầm cũng gửi cho cậu môtk bao lì xì.

Trên lì xì viết Bảo bối Nhiên Nhiên.

Mở ra là 125 đồng.

( 125: khởi đầu may mắn)

Hoắc Nhiên quay đầu nhìn Khấu Thầm, Khấu Thầm nhìn cậu nhấc nhấc ly đồ uống.

Người phục vụ gõ cửa, đem lẩu bọn cậu  chọn cùng đồ ăn tiến vào, nhanh nhảu đặt hết lên bàn rồi đi ra.

Nguỵ Siêu Nhân cầm lấy cái cốc đứng lên:" Tới, chúng ta...."

Mọi người đều cầm cốc đứng lên, sau đó nhìn cậu ta, chờ cậu ta nói tiếp.

" Chúng ta, chúng ta...." Nguỵ Siêu Nhân hắng hắng giọng, lại quay đầu nhìn về phía Hứa Xuyên, " Nếu không Hứa Xuyên nói đi, tao nói mấy lời kiểu này không được, tìm không được từ."

Hứa Xuyên cười cười:" Thật sự hôm nay rất đột ngột, chúng ta một chút chuẩn bị cũng không có, nhưng nhiều chuyện đều giống vậy, nói đến là đến, chúc hai đứa mày đột nhiên bên nhau, đột nhiên mà bên nhau rất nhiều năm."

" Đúng vậy, vì đột nhiên tới... Mối tình đầu." Từ Tri Phàm nói.

" Mối tình đầu!" Nguỵ Siêu Nhân hô một tiếng.

" Mối tình đầu!" Mọi người cùng nhau hô lên, cốc leng keng  chạm vào nhau, đồ uống đều suýt đổ vào nồi lẩu.

Mối tình đầu a.

Đây là mối tình đầu a.

Hoắc Nhiên đột nhiên có chút mờ mịt, liền như vậy đột nhiên, liền thích một người, đột nhiên liền bắt đầu mối tình đầu?

Làm người không phục hồi tinh thần lại được.

" Hôm nay bọn mày ở văn phòng lão Viên nói cái ì?" Giang Lỗi đêm một đĩa nấm đổ vào nồi, sau đó đổ thêm một đĩa thịt.

" chủ yếu là chuyện ba tao muốn tao xuất ngoại nhưng tao không đồng ý." Khấu Thầm nói.

" Vì sao gọi cả Hoắc Nhiên xuống?"Hồ Dật hỏi," Này liên hệ một chút, giống như đi gặp gia trưởng, mà lão Viên là người làm mai."

Cả bọn tức khắc cười rầm trời.

" Mày câm miệng," Hoắc Nhiên cười nói," Tao là đi giúp đỡ câu thông một chút, bọn mày không biết đâu, Khấu Thầm cùng ba cậu ấy, không ai chịu nói chuyện đàng hoàng, mở miệng là cãi nhau."

" Vậy hiện tại giải quyết chưa? Không cần xuất ngoại nữa?" Nguỵ Siêu Nhân hỏi," Mày nhất định cắn chết cũng không thể đi nước ngoài, đi rồi thì sẽ thảm đó, nghe không hiểu, đọc không hiểu, cái gì cũng không quen, còn không có lẩu nấm ngon chết ngừoi để ăn, không thể tưởng tượng nổi, chỉ ăn thôi điểm này đã thống khổ vạn phần rồi."

" Xem như giải quyết được," Khấu Thầm nhíu nhíu mày," Nhưng tao phải trả giá đại giới."

"Một ngón tay?" Ngụy Siêu Nhân hỏi.

"Người này có thể kéo ra ngoài đánh một trận không?" Khấu Thầm chỉ vào Ngụy Siêu Nhân hỏi Hứa Xuyên.

"Kéo ra ngoài chặt một ngón tay!" Hứa Xuyên lập tức bang một tiếng đem đũa  đập trên bàn, "Đao của tao đâu!"

"Nơi này." Giang Lỗi lập tức lấy ra chìa khoá của mình, mặt trên treo một dao quân đội Thụy Sĩ.

"Lạc đề." Hồ Dật nhắc nhở.

Mọi người nhớ tới trọng điểm, lại cùng nhau nhìn Khấu Thầm.

Khấu Thầm thở dài: "Đại giới chính là tao phải chăm chỉ học tập, cuối kỳ đạt tiêu chuẩn hết các môn."

"Tao đệt," Ngụy Siêu Nhân có chút giật mình, "mày đáp ứng rồi?"

"Đáp ứng rồi." Khấu Thầm nói, "Tao có bị đánh chết cũng không thể đi nước ngoài."

"Đúng," Ngụy Siêu Nhân nhìn Hoắc Nhiên một cái," Nếu mày chịu bỏ sức ra, tao cảm thấy không có vấn đề, còn có Tri Phàm bá bá đây."

" Tri Phàm bá bá," Hoắc Nhiên bò lên bàn nhìn Từ Tri Phàm:" Nhờ mày."

" Để tao," Từ Tri Phàm gắp một đũa nấm," Từ ngày mai bắt đầu.... Hay là tao dứt khoát giảng đề cho cả bọn chúng mày đi?"

" Tao đệt," Giang Lỗi ngẩn người," Chúng ta là muốn từ Đội Nếm Biển thành tổ đội học tập sao?"

" Tao cảm thấy được, bọn mày cùng tao đi, cho tao chút động lực." Khấu Thầm nói," Chủ yếu là tao còn cùng ba tao thi đấu, lão Viên bảo ba tao dùng video ở nhà học, cuối kì thi bài thi giống chúng ta...."

" Ôi—— đệt!" Mấy người đồng thanh.

Nhưng không thể không nói, lời nói của lão Viên có tác dụng với Khấu Thầm, hơn nữa Khấu Thầm vì không muốn phải đi nước ngoài, cũng tính toán đua một lần, sáng sớm hôm sau, năm ba khả năng còn chưa có người rời giường, cửa phòng kí túc xá của Hoắc Nhiên đã bị gõ vang.

" Dậy học!" Khấu Thầm ở bên ngoài vừa gõ vừa kêu.

" Tao đệt?" Từ Tri Phàm bị doạ đến mức từ trong mộng ôm gối trực tiếp ngồi dậy.

" Aiz, tôi ra ngay," Hoắc Nhiên nhanh chóng nhảy xuống giường, trước khi Khấu Thầm đánh thức nhiều người hơn thì nhào tới ngăn cản, giày cũng chưa kịp xỏ.

Loại cảm giác này thật đặc biệt, khác với trước kia, lúc trước nếu Khấu Thầm làm chuyện này cậu chắc chắn sẽ mắng:" Này mẹ nó đứa nào bệnh tâm thần sáng sớm phát bệnh, để tao bắt được thì mẹ nó đánh chết mày".

Mà hiện tại, nội tâm cậu cảm thụ được là—— ngại quá, Khấu Thầm nhà ta làm phiền các vị nên ta đi ngăn cản hắn.

Thời điểm mở cửa Khấu Thầm còn đang muốn kêu thêm, cậu bịt miệng Khấu Thầm lại:" Cậu mẹ nó câm miệng!"

" Học tập." Khấu Thầm ở trong lòng bàn tay cậu nói.

" Gà còn chưa dậy!" Hoắc Nhiên đè nặng thanh âm rống cậu ta:" Cậu ngủ không được đi ra ngoài chạy mấy vòng đi!"

Khấu Thầm không nói chuyện, cười cười, đôi mắt cong lên.

Hoắc Nhiên còn chưa từ trong nụ cười này của cậu ta lấy lại tinh thần, Khấu Thầm độ nhiên dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm vòng trong lòng bàn tay cậu.

Trong nháy mắt Hoắc Nhiên có cảm giác tay mình là đang ấn trên công tắc điện, từ lòng bàn tay đến cánh tay, theo mạch máu, cảm giác tê dại không choè cậu kịp phản ứng đã lan đến toàn thân.

Cậu chân mềm nhũn suýt thì quỳ trước mặt Khấu Thầm.

" Học tập, Nhiên Nhiên." Khấu Thầm ở trong lòng bàn tay cậu nói.

" Tôi học ông nội cậu! Tôi thấy cậu là thiếu đánh!" Hoắc Nhiên đè nặng âm thanh mắng một câu, xoay tay đem cửa kí túc xá đóng lại, ôm kéo cổ áo Khấu Thầm về hướng mặt mình, sau đó hôn lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top