Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 98

Khấu Thầm mua đồ ăn sáng có chút nhiều, cũng không phải không thể ăn hết, mà đợi đến lúc chén sạch thì hơi phí thời gian.

Chỗ tốt là đến lúc hai người ăn xong, người bốn phía đi ăn sáng đã vơi nhiều.

Hai người bọn cậu cũng không vội đi, hôm nay là cuối tuần, trừ phải mua cho Khấu lão nhị bộ đề, hai cậu cũng có chuyện gì để làm, có thể ngồi ở quán lâu hoen ngắm đường phố, câu được câu không tán gẫu.

Hoắc Nhiên rất thích loại cảm giác này, ngày thường ở trường học, bên người lúc nào cũng có nhóm bạn ầm ĩ, mấy chục người, ngoài thời gian ngủ, nếu lên lớp chắc chắc không thể hoàn toàn yên tĩnh, cho nên mỗi lần cậu cùng người trong câu lạc bộ phượt, đi cùng nhau, mỗi lần đều cảm nhận rõ ràng nhất.

Nhưng ngồi ven đường thế này thật ra cũng không nhiều cơ hội lắm.

Cậu nhìn thoáng qua Khấu Thầm, Khấu Thầm chống cằm nhìn ngắm đường phố đến xuất thần.

Hoắc Nhiên nhẹ nhàng huýt sáo hướng cậu ta.

Khấu Thầm mí mắt cũng không rung một cái, điệu bộ như đã ngủ.

Hoắc Nhiên lại huýt sáo, âm thanh rất nhỏ:" Thầm Thầm nhà chúng ta thật là đẹp trai nha."

Khấu Thầm vẫn không nhúc nhích, nhưng khoé miệng hơi nhướng lên một biên độ rất nhỏ.

" Thật muốn hôn một cái nha." Hoắc Nhiên nói.

" Không hôn thì giết chết cậu." Khấu Thầm vừa nhấc mí mắt, trừng cậu.

" Tôi tưởng cậu ngủ rồi." Hoắc Nhiên cười nói, hôn lên đầu ngón tay trỏ của mình, sau đó ấn lên mặt Khấu Thầm," muahh."

Khấu Thầm nhìn cậu.

" Hôn ở đây, ở đây ở đây ở đây ở đây," Hoắc Nhiên giống như đang điểm huyệt ấn lung tung trên mặt cậu ta, nơi mũi nơi  khoé mắt dưới cằm khoé miệng," Muahmuahmuahmuahh."

Cuối cùng đầu ngón tay cậu ấn lên môi Khấu Thầm, kéo dài thanh âm:" muuuuahhhh."

Khấu Thầm như tia chớp há miệng cắn ngón tay cậu một ngụm.

" Đệt!" Hoắc Nhiên hoảng sợ, muốn rút ngón tay ra, nhưng không thành công.

Khấu Thầm cười lạnh một tiếng nhìn cậu.

"Buông miệng!" Hoắc Nhiên trừng mắt cậu ta, "Tin hay không tôi bẻ rớt răng của cậu."

"Không tin." Khấu Thầm ngậm ngón tay cậu, đọc từng chữ còn rất rõ ràng.

Hoắc Nhiên nhanh chóng một ngón tay móc lên, kéo một răng cửa của cậu ta hướng ra ngoài.

" Đệt?" Khấu Thầm trừng cậu.

" Nhả ra," Hoắc Nhiên cũng trừng lại, đem di động rút ra, bắt đầu quay video," Thêm một lát nước miếng chảy ra, tôi sẽ chụp lại đăng lên vòng bạn bè.",

Khấu Thầm nhanh chóng nuốt nuốt nước miếng, hướng cậu nhướn một chút lông mày bên trái

"Chụp a!" Hoắc Nhiên đem điện thoại đưa tới trước mặt cậu ta.

Không chờ camera xác định được mục tiêu, khấu Thầm đột nhiên nhẹ nhàng liếm ở lòng bàn tay cậu một chút.

Đầu ngón tay truyền đến cảm giác ướt mềm tê ngứa, tay cầm di động của Hoắc Nhiên run lên.

Trên màn hình Khấu Thầm chậm rãi phiếm ra ý cười, mơ hồ nói:" Tưởng tôi không trị được cậu sao?"

" Biến," Hoắc Nhiên nói," Mau buông!"

Khấu Thầm lại ở nhón tay cậu cắn cắn, lúc này mới rời miệng đi, cầm tờ giấy lau lau miệng:" Ăn no chưa?"

" No rồi," Hoắc Nhiên nhấn dừng trên di động, đem video lưu lại," Bây giờ đi mua bộ đề cho ba cậu sao?"

"Cậu chụp ảnh?" Khấu Thầm nhìn cậu.

"Quay video," Hoắc Nhiên quơ quơ di động, "Chó ngậm đĩa bay."

"Được rồi," Khấu Thầm chẳng hề để ý mà nói, "Cậu chính là đĩa bay, phi chỗ nào  tôi cũng tìm được ngậm trở về."

Hoắc Nhiên chậc một tiếng, đứng lên.

Đột nhiên thấy thật may mắn mình ngày đó đã nói ra, nếu không mở miệng, cậu cùng Khấu Thầm khả năng cao bỏ lỡ nhau thì sẽ việc buồn bực nhất của cậu, mà buồn bực nhất chính là cậu sẽ không có ai để nói ra được những lời làm tâm mềm nhũn như thế này, nghĩ thôi đã không chịu được.

Không thể chịu đựng được.

Quả thật cứ ngẫm lại là có thể ngâm thành giấm tinh.

Toà nhà sách báo cuối tuần rất đông người, hai bọn cậu nếu không nhầm thì là họ vừa mở cửa đã đến, chỉ đỗ xe, lúc đi vào, cũng đã đầy người.

Cả tầng ba đều là sách tham khảo, bên trong đều là học sinh, bộ dáng từ tiểu học đến đại học đều có, còn có người nhìn giống như phụ huynh.

" Tôi nói thật,"" Tôi nói thật," Khấu Thầm đứng ở chỗ sách nhập khẩu dạo một vòng," Tôi lớn thế này rồi, đây là lần đầu tới hiệu sách...."

" Phải không?" Hoắc Nhiên có chút kinh ngạc," Tôi thì tới mấy lần rồi, thầy giáo không bảo các cậu mua ít sách tham khảo gì đó sao?"

" Có," Khấu Thầm nói," Nhưng còn phải xem tôi có muốn mua không, tôi đến bài giảng còn không thích nghe, mua những thứ đó làm gì."

"Nếu không......" Hoắc Nhiên nghĩ nghĩ, "Hôm nay cậu mua tặng ba cậu, tôi mua tặng cậu một bộ."

"Làm gì?" Khấu Thầm nhìn cậu.

" Không phải cũng sắp sinh nhật cậu sao." Hoắc Nhiên nói.

" Sinh nhật cậu tôi mẹ nó tự làm đến bầm dập tay!" Khấu Thầm trừng cậu," Sinh nhật tôi cậu tặng tôi bộ đề ôn? Cậu đối xử với tôi như vậy...."

" Bình tĩnh, bình tĩnh," Hoắc Nhiên nắm cằm cậu ta đẩy lên trên," Câm miệng, cậu kêu cái gì?"

" Giận." Khấu Thầm nói.

" Đừng giận, đừng giận, Thầm Thầm ngoan," Hoắc Nhiên nói," Quà sinh nhật tôi đảm bảo tỉ mỉ chuẩn bị thật tốt, chính là thuận tiện tặng thêm bộ đề, nếu không cậu nói luôn cậu muốn gì đi, tôi sợ quà tôi chuẩn bị cậu không hài lòng lại rống."

" Cậu." Khấu Thầm nói.

" Cái gì?" Hoắc Nhiên không nghe rõ," Muốn cái gì?"

Khấu Thầm hắng hắng giọng, lại không nói gì thêm, xoay người đi đến chỗ xếp đầy sách ở bên kia.

" Cậu có thể đưa ra một mức giá không," Hoắc Nhiên cùng cậu ta đi qua," Muốn cái gì nói thẳng ra, đã mở miệng lại không nói rõ ràng...."

" CẬU!" Khấu Thầm quay đầu đề cao giọng," CẬU!"

" Tôi? Tôi làm sao?" Hoắc Nhiên ngây người.

" MUỐN CẬU!" Khấu Thâm giọng vẫn rất lớn nói một câu.

Kì thật sau khi cậu hỏi 0,1 giây đã tự hiểu ra, tức khắc có cảm giác hưng phấn không nói rõ được vẫn là, đệt, vẫn là cảm giác mới mẻ, sau khi nghe Khấu Thầm trả lời xong, cậu chưa cần đến một phần vạn giây đã trực tiếp nhào vào đống sách trước mặt,  nhanh chóng cầm lên vài quyển.

( xấu hổ quá, ngại ngùng quá)

" Cậu xem đi, quyển này, quyển này nữa," Hoắc Nhiên khom lưng cúi đầu vào trước kệ trước mặt, đem sách cầm lên để lại chỗ cũ," Cậu thấy thế nào? Đại cương? Lượng giác? Tích phân? Chữa lỗi sai?"

" Lúc sinh nhật tôi," Kháu Thầm chống len một chồng sách, khom lưng tiến đến bên tai cậu," Quà tặng muốn Hoắc Nhiên."

" Còn có cái này," Hoắc Nhiên bắt lấy một quyển sách," Cậu mẹ nó câm miệng, đang chỗ công cộng, nhỡ có người nghe thấy! Cậu muốn bị vây xem!"

" Cậu sợ cái gì?" Khấu Thầm ở bên tai cậu tiếp tục nói.

" Ba cậu tiếng Anh có tốt không?" Hoắc Nhiên đem sách giở ra ào ào," cậu có muốn mua một bộ tiếng Anh không?"

" Ai nghe được?" Khấu Thầm trong thanh âm có nho nhỏ khiêu khích:" cậu thế này không được, lá gan nhỏ như vậy, cậu sợ cái gì?"

" Kích tướng à?" Hoắc Nhiên đột nhiên cảm thấy mất mặt, đem sách ném đi, đứng thẳng.

" Không thì sao?" Khấu Thầm cũng đứng thẳng, cùng cậu mặt đối mặt.

" Tôi sợ cái gì," Hoắc Nhiên cảm thấy chính bản thân mình đối với Khấu Thầm cười lạnh đã có thể biến hoả thành nước, cậu cười lạnh một tiếng:" Tôi sợ tôi đem cậu làm chết."

" Cậu đem tôi làm chết?" Khấu Thầm nhìn cậu, qua vài giây Khấu Thầm nở nụ cười.

" Như thế nào," Hoắc Nhiên nhướn mày," Cậu có nghi vẫn với năng lực của tôi?"

" Không có nghi vấn," Khấu Thầm nói," Tôi chính là muốn nhắc nhở cậu, có phải muốn tạo phản hay không?"

" Làm phản cái hì?" Hoắc Nhiên nhìn cậu ta.

" Là tôi," Khấu Thầm chỉ chỉ mình, lại chọc hai cái lên ngực cậu:" Làm chết cậu, Khấu Thầm Thầm làm chết Hoắc Nhiên Nhiên, đã hiểu chưa?"

( Vâng, hai bạn dũng mãnh <che mặt>)

Hoắc Nhiên không biết mình bị làm sao mà lại đột nhiên cùng Khấu Thầm ở hiệu sách giữa đống sách tham khảo xung quanh, tại không khí nghiêm túc hoạt bát cùng ý nghĩa  học tập tốt như vậy, tiến hành thảo luận vấn đề này.

Nhưng dù cậu không suy nghĩ cản thận, lại không ngừng lại, hơn nữa không muốn nhận thua.

" Cái này không phải do cậu," Hoắc Nhiên đem nhưng sách tham khảo vừa rồi chồng lên.

" Đã đánh cược thì phải chịu thua." Khấu Thầm nói.

" Tôi đánh cược gì với cậu?" Hoắc Nhiên không thể hiểu được mà nhì cậu ta," Cậu cùng ba cậu cược một bữa cơm, cậu đừng tính tôi vào."

" Cái lúc cậu còn đang chán ghét tôi?" Khấu Thầm nói," Lúc chúng ta lần đầu đi Quỷ Lâu."

" Hình như thế," Hoắc Nhiên nghĩ nghĩ," Lúc ấy tôi ngày ngày đều muốn đánh cậu."

" Nhưng cậu không mất trí nhớ đi?" Khấu Thầm nói," Thời điểm cả hai đi Quỷ Lâu đã đặt cược."

Hoắc Nhiên nhìn cậu, bế lên chồng sách.

" Nghĩ ra rồi?" Khấu Thầm bắt đầu lộ ra âm hiểm mà đắc ý cười," Người thua phải đáp ứng một yêu cầu của người thắng, tôi lúc đó còn giữ chưa có sử dụng đâu."

" Lấy xong," Hoắc Nhiên đem sách đưa cho Khấu Thầm," Theo cái này lấy thêm một chồng, là của cậu."

" Nhớ ra rồi đi?" Khấu Thầm nhận sách, sung sướng mà nhìn cậu.

Hoắc Nhiên không để ý đến cậu ta, nhanh chóng lại đi lấy thêm một chồng sách, ôm đến chỗ quầy thanh toán:" Đi đi đi, lát nhiều ngừoi lại phải xếp hàng."

" Tôi xem ngày," Khấu Thầm lấy di động," Nhà tôi đi, sinh nhật tuỳ tiện qua... Hôm đó vào thứ sáu, thật tốt, chúng ta trước cùng mọi người ăn một bữa, chơi cả đêm, sau đó cậu cũng đừng về, ở lại  nhà tôi đi...."

" Đưa tiền." Hoắc Nhiên quay đầu nhìn cậu ta.

" Cậu mua quà sinh nhạt cho tôi cũng bắt tôi đưa tiền?" Khấu Thầm trừng cậu.

" Tôi trả tiền xong rồi," Hoắc Nhiên nói," Của ba cậu không phải cậu trả sao."

" Lát lại đi thêm chỗ khác," Khấu Thầm vừa quét mã vừa nhíu mày," Nếu chỉ tặng một món quà nặng, cậu có tin ông ấy trực tiếp hạ thủ đánh tôi."

" Cậu trước kia có tặng quà cho ông ấy cái gì?" Hoắc Nhiên hỏi.

Khấu Thầm do dự một chút, nhỉ giọng nói:" Tôi đến năm nay mới biết sinh nhật ba tôi, trước nay chưa từng tặng quà."

" Nhà cậu không tổ chức sinh nhật cho ba cậu sao?" Hoắc Nhiên hỏi.

" Ba tôi bỏ qua sinh nhật, ông ấy nhớ kĩ sinh nhật của Khấu Tiêu của mẹ của cả tôi nữa, mua quà cho mọi người," Khấu Thầm nói," Sinh nhật ông ấy lại bỏ qua, nói là không thú vị."

".... Sao lại nghe đáng thương như vậy," Hoắc Nhiên xách chồng sách lên, đi đến cửa," sau đó chú ấy bảo bỏ qua, nhà cậu liền không tổ chức?"

" Đúng vậy," Khấu Thầm cũng xách chồng còn lại đi theo phía sau cậu, thanh âm đột nhiên có chút trầm," Tôi có phải rất không hiếu thuận không, lúc sinh nhật tôi, ba tôi nói đây là ngày mẹ tôi chịu khổ, phải mua quà tặng mẹ tôi, cho nên tôi nhớ rõ sinh nhật của tôi, nhưng tôi từ trước tới nay chưa từng hỏi qua ngày sinh của ba, lần này là do chị tôi giúp ba làm giấy tờ, tôi mới nhìn thấy."

" Cũng không phải bất hiếu," Hoắc Nhiên nói," Chú ấy đại khái cảm thấy, đàn ông, sinh nhật cũng không có gì đặc biệt, vợ với con cái mới là quan trọng nhất, đúng không? Nhưng nếu cậu nhớ rõ sinh nhật rồi mua quà tặng cho chú ấy, ông khẳng định sẽ rất vui vẻ."

" Nói không chừng sẽ vui vẻ," Khấu Thầm dừng bước," Tôi thi bị 0 điểm cũng không bắt tôi xuất ngoại nữa!"

".... Cậu có thề có chút tiền đồ không?" Hoắc Nhiên trừng cậu ta.

" Đi," Khấu Thầm nghiêng một bên đầu," Đem sách cất đi, chúng ta trước đi chọn quà cho ba tôi, tôi phải cho ông ấy bất ngờ, cậu có ý tưởng gì không? Cậu đều tặng ba cậu những cái gì?"

" Trang bị," Hoắc Nhiên nói," Ba tôi cũng thích đi ra ngoài chơi, tôi đều tặng ba những trang bị cần thiết."

" Ba tôi thích tập thể hình," Khấu Thầm nói," Tôi tặng ông ấy bình nước thì sao... Không được, quá vô vị....."

" Thật ra cũng được," Hoắc Nhiên nói," Cậu đưa cho chú ấy một tấm thiệp chú ấy cũng sẽ vui vẻ."

" Cũng đúng," Khấu Thầm gật gậy đầu," cậu đưa tôi một tấm thiệp tôi cũng sẽ vui vẻ."

Hoắc Nhiên cười cười, đột nhiên nhớ tới tấm thiệp của Khấu Thầm, cảm thấy nếu ngày đó Khấu Thầm chỉ tặng cậu một tấm thiệp chúc mừng cậu cũng sẽ cao hứng, hơn nữa sẽ mang tấm thiệp bảo quản trong hộp lưu niệm của mình.

" Nhưng cậu không thể đưa một tấm thiệp," Khấu Thầm tiến đến bên tai cậu," Tôi, muốn người, tôi muốn Hoắc Nhiên."

Hô hấp của Hoắc Nhiên đình chỉ vài giây.

Thời điểm thiếu oxy, dễ dàng làm nghẹn trí thông minh, đặc biệt chỉ số thông minh về loại chuyện này.

" Được." Hoắc Nhiên gật đầu.

" Đáp ứng?" Khấu Thầm có chút không thể tin được mà nhìn cậu," Mới vừa còn kiên cường bất khuất lắm mà?"

" Đáp ứng," Hoắc Nhiên nói," Sinh nhật cậu cậu làm chủ, đã cược thì phải chịu, cậu nói sao thì là như thế."

" Tôi đệt," Khấu Thầm giương lông mày lên," Thật tốt!"

" Ngoài thời gian ngày sinh nhật," Hoắc Nhiên quay đầu nhìn cậu ta," Thì không do cậu."

" Hả?" Khấu Thầm sửng sốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top